Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0151

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0151: Người Atlantis
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Lazada


Tay trái của nàng chỉ cần nhẹ nhàng vừa động là có thể chạm vào tay phải Vương Tranh, có đôi khi nàng cảm thấy mình chính là sao chổi kia.

- An Mỹ, anh nói hai người bọn họ khẳng định là ở đây, chúng ta không có tới trễ a

Đúng lúc này tiếng cười của Nghiêm Tiểu Tô truyền đến.

Diệp Tử Tô mỉm cười xoay người lại, tay trái tự nhiên sửa sang lại mái tóc một chút:

- Tới đúng lúc rồi, nếu mà chậm thêm chốc lát, thì cũng không nhìn thấy cái gì.

Nghiêm Tiểu Tô trừng mắt nhìnVương Tranh, nhìn có điểm không thích hợp a, giống như là tới không đúng thời điểm.

Nháy mắt Sao chổi rơi vào Hằng Tinh, cũng không có to như trong tưởng tượng, nhưng mà nhìn thấy mặt ngoài của Hằng Tinh có thêm một điểm đen, nếu không phải chiến hạm Olympus cách Hằng Tinh rất gần, chỉ sợ cũng không thể dùng mắt thường để quan sát.

- Thứ gì đó xinh đẹp luôn dễ dàng mất đi.

An Mỹ cảm khái, bé gái luôn tràn đầy cảm xúc đối với thứ gì đó xinh đẹp.

- Đi nào, đánh bài không?

Không khí có chút cổ quái, lại rất im lặng, nói không tốt, lại không có chuyện gì, chỉ thấy một ngôi sao chổi biến mất mà thôi, cũng không phải người.

Nghiêm Tiểu Tô đề nghị, cho tới bây giờ hắn không hề đa sầu đa cảm.

- Tốt thôi, Vương Tranh?

Diệp Tử Tô cười gật đầu.

- Đi thôi.

Đi vào phòng nghỉ, bên trong có chút trống rỗng, chỉ có hai ba người, hơn nữa hiển nhiên là vừa kết thúc công tác, bộ dáng rất là mệt mỏi. Bởi vì thực nghiệm Vật Lý, toàn bộ nhân viên trên chiến hạm Olympus trừ đám người Vương Tranh ăn chơi ra, thật sự là rất khó nhìn thấy người khác rảnh rỗi. Ngay cả sĩ quan thiếu úy họ Triệu thường liên lạc với bọn họ cũng 8h tối mới ăn tối, đi ra ăn cho có lệ, giới thiệu một chút tình trạng trước mắt của chiến hạm Olympus, rồi lại bận rộn tiếp.

Bốn người đánh xì phé, tên của Nghiêm Tiểu Tô đều phải viết đảo lại, họ Thua Tiểu Tô.

- Không được tính bài.

Đại gia Tô vô lực rên lên, An Mỹ cười đến run rẩy hết cả người, nàng cũng không biết tính bài, nhưng mà lại thắng không ít.

- Không chơi cái này nữa, đi chơi trò chơi đi, đêm qua ta phát hiện một cái trò chơi rất hay có thể cho lên mặt bàn, luyện một đêm, đại ca, đến chiến một ván?

Nghiêm Tiểu Tô hiển nhiên rất có tự tin đối với trò chơi kia.

Vương Tranh tự nhiên đáp ứng, kỳ thật hắn cũng thích chơi trò chơi, chỉ là chơi ít mà thôi.

Nghiêm Tiểu Tô liền vội chạy kết nối một trò chơi điện tử, "Tèn ten ten ten" một tiếng âm nhạc vang lên, trên mặt bàn hiện ra một màn hình, bốn góc bắn ra mấy cái nút thao tác giống như máy game thùng.

Đây là trò chơi nhỏ theo phong cách giả cổ, Vương Tranh cũng chưa chơi qua.

Hình ảnh hiện ra, là trò chơi đấu võ.

- Ai đến chiến trước đây.

Rất nhanh Nghiêm Tiểu Tô đã lựa chọn xong.

- Ta đến thử trước.

Vương Tranh cười cười.

1' sau, sự tự tin trên mặt Nghiêm Tiểu Tô biến mất, hắn đã bị đánh bại.

- Bỏ qua, vừa rồi không tính, vừa rồi ta thất thần, chơi lại.

Lần này là 30s, hôm nay bạn học Nghiêm rời giường khẳng định không cầu nguyện, lại bị đánh bại, hơn nữa là thảm bạn

- Lại lần nữa, bạn học Diệp Tử Tô, ngươi tới chơi đi. Đại ca, nhường cho phái nữ đi.

Ưu điểm lớn nhất của bạn học Nghiêm chính là không biết thu thua là gì. Kỹ thuật không bằng người nếu còn muốn thắng thì sẽ dùng sách lược, vừa rồi mới nói tự tin như vậy, kết quả một đánh một bại, mặc kệ như thế nào. Trước tìm một gà con thắng một trận để tìm lại chút mặt mũi rồi tính tiếp.

- Được thôi.

Diệp Tử Tô gật gật đầu.

Sau đó, 20s sau...

Nghiêm Tiểu Tô thiếu chút nữa hai hàng nước mắt rơi xuống, thì ra lúc này đại ca vẫn còn chút tình cảm mà nương tay, nhanh nhất cũng dùng nửa phút mới giải quyết hắn, bạn học Diệp Tử Tô chỉ mới trận thứ nhất, liền xuống tay quá nặng, 20s a...

An Mỹ cười châm biếm:

- Nghiêm Tiểu Tô, ngày hôm qua anh không phải nói với em anh là cao thủ sao?

Lại chơi thêm mấy ván. Nghiêm Tiểu Tô liền không chơi nữa.

- Không cầ phải khi dễ người ta như vậy a, để cho ta thắng một lần. kết quả cũng sẽ không thay đổi bao nhiêu nha?

Diệp Tử Tô cũng nở nụ cười:

- Không phải không muốn để cho ngươi thắng, chúng ta chỉ dùng một tay để chơi thôi.

Nghiêm Tiểu Tô thề, về sau không bao giờ rủ hai người này chơi mấy trò chơi cần thao tác bằng tay nữa, quả thực là ăn hành mà.

Ngẩng đầu lên, trong phòng nghỉ cũng đã có không ít thuyền viên khác, nhìn thời gian, là thời điểm đổi ca, cho dù công việc có quan trọng cũng không thể để cho thuyền viên làm việc liên tục. Lúc này đang ở giữa không gian vũ trụ mờ mịt sâu thẫm, tinh thần cùng thân thể đều cần duy trì một cái trạng thái no đủ khỏe mạnh.

Bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Tô bĩu môi với người đang ngồi ở một cái bàn cách đó không xa:

- Người nọ có làn da trắng, thực sự có cá tính, một tên đàn ông con trai không phải là đi sửa sắc đẹp chỉnh hình đó chứ?

Trên cái bàn kia chỉ có một người ngồi, phát hiện ánh mắt Nghiêm Tiểu Tô, mỉm cười, với đám người Vương Tranh, giơ chén rượu lên trong tay, động tác rất là phiêu dật.

- Đó là người Atlantis, đây là bộ dạng trời sinh.

Diệp Tử Tô nói.

- Đậu xanh, người Atlantis còn sống? Lần đầu tiên gặp a, đại ca, nếu không để ta đi qua chào hỏi một câu, cùng chụp tấm ảnh?"

Nghiêm Tiểu Tô hai mắt tỏa sáng.

Người nọ bật cười, hiển nhiên có thể nghe được lời nói của Nghiêm Tiểu Tô, loại tình huống này đã gặp được nhiều lần, nhân loại luôn cảm thấy vô cùng hiếu kỳ đối với người Atlantis, vốn không tính quan tâm, nhưng mà bỗng nhiên một cảm giác kỳ diệu truyền đến.

- Chào mọi người, ta quả thật còn sống, ta tên Yasuman, sĩ quan phân tích chiến thuật.

Yasuman chủ động đi tới nói.

- Xin chào, ta là Vương Tranh, đây là Diệp Tử Tô cùng An Mỹ, vị này là của bạn tốt của ta, Nghiêm Tiểu Tô, lời nói vừa rồi nếu như có mạo phạm thì xin thứ lỗi.

Vương Tranh cười, đứng lên.

- Không sao, người Atlantis cũng là biết nói chuyện cười.

Yasuman mỉm cười, nhìn bốn người.

- Đừng đứng nói chuyện a, mau ngồi, hắc hắc, lần đầu tiên nhìn thấy, vừa rồi có chút khích động nhỏ.

Nghiêm Tiểu Tô khôi phục bình thường, không thể làm người Trái Đất mất mặt a.

- Thời điểm ta vừa rời khỏi Atlantis lần đầu tiên nhìn thấy nhân loại, cũng tạo thành rất nhiều chê cười, từ từ cũng thành thói quen.

Thái độ của Yasuman thật sự thân thiện, nói một cái chuyện cười của bản thân mình khi vừa mới tiếp xúc nhân loại, làm bốn người cười đến người ngã ngựa đổ.

- Ông trời ơi, có phải mỗi người Atlantis đều khôi hài giống như ngươi hay không?

Nghiêm Tiểu Tô cảm thấy ấn tượng của mình về người Atlantis bị phá hủy.

- Cám ơn, người khác có khôi hài hay không thì ta không thể nhận xét, nhưng ta cảm thấy ta không tính là khác loại ở trong Atlantis.

- Thì đúng là thế, thì ra người Atlantis chân chính là như thế này, trước kia ta còn tưởng rằng người người đều là hình tượng cũ kỹ giống như một giáo đồ.

- Ha ha, đó là hiểu lầm, ta tới thế giới của nhân loại là có mục đích, chính là để hiểu biết thêm thế giới của đôi bên. Bạn học Vương Tranh chắc là thiên tài đạt được giải thưởng cống hiến khoa học kỹ thuật của liên minh hệ Ngân Hà lần này.

*****

Yasuman nhìn Vương Tranh, ánh mắt có điểm nghi hoặc.

- Đại ca của chúng ta là toàn năng, còn thông qua vòng đấu loại IG.

Đại gia Tô tên này chính là miệng rộng, hiển nhiên cảm thấy trấn trụ người Atlantis, tương đối ngon lành, cho nên không ngừng nổ banh chành nhà lầu.

- Ngươi là người có năng lực X?

Yasuman hiếu kỳ hỏi.

Vương Tranh lắc đầu:

- Không phải, đừng nghe Tiểu Tô thổi phồng, chỉ là thông qua chọn lựa của vòng thứ nhất mà thôi, nghe nói người Atlantis đều có được năng lực cường đại, robot Atlantis cũng là không giống như bình thường.

Đối với chuyện này, Vương Tranh cảm thấy phi thường hứng thú, lần đó sau khi so đấu hắn tìm hiểu một ít tư liệu về robot Atlantis, quả thật đáng sợ.

Yasuman cười cười:

- Lại nói tiếp người Atlantis cũng là một nhánh của nhân loại sớm tách ra mà thôi, chỉ là phương hướng phát triển của chúng ta nghiêng về vận dụng trí óc, robot mặt này quá nặng về lực lượng tinh thần, mà robot của nhân loại lại càng cân bằng hơn một ít, xem như đều có ưu khuyết đi, Vương Tranh có cơ hội hẳn là nên đi Atlantis xem thử.

Bốn người sửng sốt, bởi vì ai cũng đều biết người Atlantis không dễ dàng mời nhân loại đi Atlantis.

- Nếu là có cơ hội nhất định sẽ đi.

- Các ngươi cứ tiếp tục nói chuyện đi, lát nữa còn có công việc, ta phải đi về trước.

Yasuman nói:

- Thật cao hứng khi làm quen được với mọi người, hy vọng có duyên sẽ gặp lại.

Mọi người vội vàng đứng dậy đưa tiễn, nhìn bóng dáng Yasuman biến mất ở ngoài cửa sau đó mới ngồi xuống.

Bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Tô sờ sờ cái trán:

- Kỳ quái, vừa rồi có điểm không thích hợp a, người này cũng không phải mỹ nữ, làm sao ta đặc biệt muốn biểu hiện giống ở trước mặt vậy?

An Mỹ đưa tay lên mát xa lỗ tai của bạn học Nghiêm, :

- Muốn người đẹp có phải không?

- Muốn, không phải em cũng muốn sao?

Nghiêm Tiểu Tô hiện tại đã ăn chín An Mỹ, công lực tùy cơ ứng biến đã có đẳng cấp, đương nhiên An Mỹ cũng không phải thật sự ghen. Cũng rất hiểu con người của Nghiêm Tiểu Tô, chỉ là ưa thổi đến tận trời, thực sự muốn hắn làm ra chút gì, tuyệt đối không có lá gan đi làm tặc, nhưng mà nên đùa giỡn thì vẫn đùa giỡn, nàng là nữ nhân thôi, trời sinh đã không cần giảng đạo lý.

Vợ chồng son lại bắt đầu ỡm ờ, các loại động tác khó coi, Vương Tranh cùng Diệp Tử Tô nhanh chóng bại lui.

- Ta đi xử lý chút văn bản.

Diệp Tử Tô không dám nhìn tiếp.

- Ta đi huấn luyện.

Vương Tranh cũng chạy vội.

Thời điểm Vương Tranh đến, trong phòng trọng lực đã có người, một người thân ảnh cao lớn, đang làm hít đất ở dưới ba lần trọng lực, Vương Tranh cũng không khách khí, chấp hành kế hoạch huấn luyện của mình.

Đối phương cũng chỉ là hơi nhìn qua một chút, cũng không có để ý, dưới ba lần trọng lực, tên nhóc này trẻ tuổi này rất bướng bỉnh a.

Người này là Johnson hai mắt đã hồi phục thị lực, không chỉ như thế, bởi vì trị liệu đã cường hóa gien nên thân thể hắn cũng trở nên cường tráng thêm, từng là dũng sĩ, một lần nữa lại đi ra!

Nửa giờ sau, Johnson không thể không chú ý đến thanh niên này, lượng huấn luyện tương đối không nhỏ, nhưng cảm giác dưới ba lần trọng lực cũng không mang đến áp lực quá lớn cho hắn.

- Nhóc con không tệ a, học ở trường học nào?

- Học viện Chiến Thần.

Vương Tranh cười cười, cũng không có dừng lại, vừa huấn luyện vừa mở miệng nói chuyện cũng không dễ dàng.

- Một trong ba học viện lớn ở Trái Đất, đáng tiếc, ta không có thể thi đậu quân giáo.

Việc này cũng là một tiếc nuối của Johnson.

- Giấc mộng của ta cũng là trở thành một người lính quang vinh, học viện quân sự chỉ là nơi để học tập.

- Có ý tứ, ta muốn tăng thêm gấp đôi trọng lực, ngươi có thể không?

Johnson cố ý thử xem đối phương.

- Không thành vấn đề.

Vương Tranh tiếp tục huấn luyện, sau mười lần hít đất bằng một tay lập tức ngồi chồm hổm kiểu con ếch bật mười lần, sau đó lại là mười lần hít đất bằng một tay.

Trọng lực gấp sáu lần, bả vai trầm xuống, nhưng mà cảm giác rất ưa thích, thân thể lập tức có một cổ lực lượng bắn ngược lên, phòng trọng lực nơi này đủ tiêu chuẩn, tốt hơn nhiều so với bên ngoài lắm, trọng lực cũng tương đối ổn định!

Johnson cũng là như thế, nếu thân thể sống lại, hắn cũng không ngừng thử dò xét tìm điểm mấu chốt về năng lực của chính bản thân mình.

Suốt một giờ, hai người đều không nói gì, đều tự bận việc, như đang ngầm phân cao thấp, nhưng lại tán thưởng lẫn nhau.

Lúc này, phòng trọng lực phát ra âm thanh tít tít, trọng lực từ từ biến mất, hệ thống tự động đặt ra thời gian nghỉ ngơi.

Johnson đứng lên, đánh giá Vương Tranh, cái đầu bình thường, cơ thể rất vững chắc, thoạt nhìn cũng không phải cường tráng, nhưng tràn ngập lực lượng. Trước kia hắn có điểm khinh thường học viện Chiến Thần loại phe phái học viện này, đi ra chính là có thể làm ngay sĩ quan nhưng mà căn bản không hề lịch trải qua qua máu cùng lửa, mấy tên nhóc dạng đó chỉ là loại thường gọi tốt mã dẻ cùi.

- Làm quen một chút, ta là Johnson, thành viên bộ đội đặc chủng.

Johnson vươn tay.

Vương Tranh hơi hơi sửng sốt, trí nhớ của hắn không tệ, giọng nói này rất quen thuộc, nhất là cái tên Johnson, không phải là trùng hợp như vậy đó chứ.

- Vương Tranh, học viên mới của khoa điều khiển robot. Xin lỗi, ta xem quá một ghi hình trong CT, bên trong có một chiến sĩ được gọi là Ông Vua Của Bóng Tối, người này cũng tên là Johnson.

Johnson cười ha ha:

- Không nghĩ tới ở nơi này cũng bị nhận, xem ra ta thật có chút danh khí, anh bạn nhỏ chúng ta rất hợp nhau, nếu không cùng nhau uống một chén, đúng rồi, ngươi trưởng thành chưa?

Vương Tranh nhún nhún vai:

- Mười tuổi đã bắt đầu uống rượu.

- Ha ha, thì ra là người đồng đạo, ở chỗ này chờ ta một lát, ta trở về lấy!

Trở lại phòng, bốn người thoạt nhìn không thể nào đứng đắn đang ở trên giường Johnson đánh bài, chơi đùa đến khí thế ngất trời.

- Mấy thằng nhóc các ngươi, lại mang giày leo lên giường của lão tử.

Cười mắng một tiếng, Johnson đi đến một bên:

- Rượu của lão tử đâu?"

- Không phải ta làm, Con Thỏ uống.

Một tráng hán đen thui chắc lùn hắc hắc cười, vẻ mặt trông rất thành thật, nhưng kỳ thật trong nhóm người này hắn là người làm nhiều chuyện xấu, bụng dạ có chút đen tối.

- Ông trời ơi tên đen nhà ngươi, chuyện xấu gì cũng, lên đầu lão tử đổ, ngươi dám nói ngươi không có uống?

Con Thỏ là cái người da trắng cao to, một thân dữ tợn hình xăm đều nhanh đem người chôn mất, mặt bên trái xâm một Con Thỏ màu đen, nhe răng trợn mắt, rất là bắt mắt.

- Nói như đánh rắm, Đầu Trọc, đi kiếm mấy chai, nhưng mà đừng gây chuyện.

Johnson mắng một tiếng.

- Yên tâm đi, giao cho ta.

Đầu Trọc, đấu trọc to, trán cột lấy khối vải đỏ, nói là hòa thượng xuất thân từ thế gia, tính cách cũng thành thật giống hòa thượng, thân thủ tương đối tốt.

- Khụ, đại ca, ngươi trở về có chút sớm a?

- Không có việc gì, đúng rồi, Phượng Hoàng, lần này trừ chúng ta ra, còn có ai lên tàu đi chuyến lữ trình lần này?

Phượng Hoàng là nữ giới, nhưng tâm tính tuyệt đối là đàn ông, ai dám coi nàng là giống cái, khẳng định bị nàng đánh đến chết.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1398)