Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0311

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0311: Mối tình đầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


Vương Tranh từ chối cho ý kiến, Lear, Achilles Ortiz trình độ hẳn là mạnh hơn một ít so với Jialan, nhưng trình độ năng lực X của Jialan chỉ sợ cũng không kém, định lực cùng cái nhìn đại cục đều rất tốt, chỉ với tiêu chuẩn như vậy còn không vào được vị trí bổ sung.

- Xem ra lần này có cái để nhìn, ta cũng hy vọng liên bang hệ Mặt Trời làm ra được một ít nổi bật, ha ha, càng náo nhiệt thêm một chút.

- Ta nghe nói IG lần này có thể sẽ thêm vào một ít biến hóa cùng điều chỉnh.

Landry nhíu nhíu chân mày nói:

- Đại khái sẽ không phong bế giống trước kia.

- Vô luận biến hóa như thế nào, vẫn là phải bằng thực lực nói chuyện, trên cơ bản mỗi 10 năm liền sẽ xuất hiện một lần IG siêu cấp với trình độ như giếng phun, nhìn tình huống Vương Tranh, cảm giác năm nay sẽ rất hấp dẫn.

Jialan cười nói, tuy rằng hắn không phải một thành viên IG của Aslan, nhưng tương lai khẳng định sẽ có một ghế cho hắn.

- Nghe nói đội mạnh năm rồi, đều cho rằng lần này thực lực là cường đại nhất, nhất là xuất hiện vài cao thủ siêu cấp nghịch thiên.

Landry cười nói.

- Ha ha, vô luận là ai, Aslan của chúng ta đều cường đại nhất, song kiếm hợp bích, thiên hạ vô địch!

Jialan cười nói.

Kiếm Thánh cùng Kiếm Ma tính cách hai người bất đồng, thực lực quả thật nghịch thiên, tuy rằng danh khí không bằng một ít người, nhưng đó là bởi vì bọn họ khá khiêm tốn, người Aslan cũng không giống Yabitan linh tinh, hận không thể nói cho toàn bộ Ngân Minh bọn họ có bao nhiêu trâu bò.

Là lừa hay là ngựa, lên IG gặp là biết

Kiếm Ma vẫn là Kiếm Thánh, ha ha, nghe ngoài miệng đều rất lớn, nhưng dù sao cũng tốt hơn một chút so với thần Mặt Trời, bỗng nhiên cảm thấy có phải mình cũng nên lấy một danh hiệu có vẻ hoa lệ một chút hay không, đi ra lăn lộn, giống như phải làm một cái như vậy.

Thần vũ trụ?

Giống như nhược bạo Thánh phán siêu cấp vô địch. Quên đi.

Vương Tranh nhún nhún vai, quản bọn họ là loại người nào, chỉ cần hết thảy không chọc đến hắn là tốt nhất.

Trở lại ký túc xá của mình, Vương Tranh tiếp tục tu hành bí quyết Quy Nhất, sau khi tiến vào giai đoạn thứ hai, mỗi ngày Vương Tranh đều kiên trì vận hành nên đã sinh ra hiệu quả nhất định, có cảm giác trơn tru không tiếng động. Ở trong chiến đấu phán đoán càng nhanh càng chuẩn xác hơn, phản ứng đã tăng lên, có thể chỉ là một chút cực kỳ nhỏ bé, nhưng mà bằng điểm này, cũng có thể tích lũy để taọh ra hiệu quả nghiền áp.

Giống như vừa rồi với Jialan, đổi thành hắn của trước kia để đối phó, chỉ sợ thực không dễ dàng như vậy, thực lực của Aslan cũng là mạnh mẽ hơn người, chẳng qua tốc độ tăng lên của hắn quá nhanh. Từ sau khi mở ra Ma Phương, hết thảy đều tăng lên giống như đang nằm mơ, có khi Vương Tranh đều cảm thấy hạnh phúc có điểm quá đột nhiên, có phải mình có vận khí tốt quá mức hay không, đổi một người khác lấy Ma Phương chỉ sợ cũng có thể như vậy a.

Trầm nhập bên trong Ma Phương, dường như năng lượng Ma Phương hoàn toàn hao hết, một lần trước đó sau khi cứu mạng, Khô Lâu cùng tên mạc danh kỳ diệu đầu Cục Than Đen kia đều như là nghỉ cơ. Mà gần đây hắn vẫn không có rõ ràng về năng lượng chiến đấu bổ sung, hắn cảm giác được mình có tăng lên, chỉ là tăng lên như thế này quá chậm.

Có thể là bản thân mình quá ngu ngốc hay không?

Vương Tranh nhịn không được cười khổ lắc đầu, hắn có rất nhiều nghi vấn muốn trao đổi với Khô Lâu một chút, còn có tên Cục Than Đen kỳ quái kia, cảm giác nó cũng biết một ít sự tình, nên mới chủ động tìm tới cửa.

Không nghĩ ra, Vương Tranh lại vận chuyển bí quyết Quy Nhất thêm một lần, tuy rằng liên tục vận chuyển có hiệu quả không lớn, nhưng người chậm cần bắt đầu sớm, chuyên cần có thể bổ chuyết.

.......

Ở một tinh hệ bên ngoài khoảng cách Aslan mấy ngàn năm ánh sáng, lão Cổ ngồi nghiêm chỉnh, đối diện hắn đang ngồi một già một trẻ, hai bên trò chuyện với nhau rất vui vẻ.

Tiễn bước một già một trẻ ăn mặc có điểm phục cổ này, lão Cổ cũng nhẹ nhàng thở ra. Đối phương vẫn quan tâm thực lực Vương Tranh.

Bên trong cũng có không cùng âm thanh, một khi ích lợi lớn, sẽ có người làm trái lại, điểm ấy đã ở trong dự kiến của hắn, nhưng mà hắn tin tưởng Vương Tranh nhất định có thể làm được.

Tuy rằng bình thản, nhưng mà trong mắt người trẻ tuổi kia vẫn hiện ra ra sự xem thường đến tận xương tủy, nhưng mấy chuyện này đều không quan trọng.

Con người nếu muốn trở nên mạnh hơn, thì đều phải có thiên phú, vận khí.

Mà hai loại này Vương Tranh đều có, nhưng quan trọng nhất là dạng thứ ba, loại người bình thường có được hai thứ trước thường xem nhẹ.

Đó chính là chăm chỉ!

Cuộc đời trải qua thăng trầm thay đổi nhanh kinh người, cũng chứng kiến siêu thời đại tồn tại, Alan Tuco, vô cùng bình tĩnh, đây là một mâm cờ siêu lớn, hắn cùng Vương Tranh là cô độc đối mặt toàn bộ bàn cờ. Hắn tự nhận sẽ là kỳ thủ không kém lắm, mặc dù hơi già một chút, nhưng vẫn có thể dùng được.

.....

Bất kỳ du khách đi vào thủ đô Aslan, địa phương không thể không đi nhất chính là học viện Hoàng Gia Aslan. Là trường học nổi danh ở Ngân Minh, lại là một trong các tượng trưng của Aslan, cũng là nơi được đa số du khách lựa chọn, nghe nói người có thể học tập ở trong này tương lai đều đã trở thành người thành đạt.

- Hiện tại, chúng ta nhìn thấy chính là cửa chính học viện Hoàng Gia Aslan. Cửa này là do đại sư Luo thiết kế, tự nhiên cùng sức người, nghệ thuật kết hợp hoàn mỹ, đồng thời lại không mất cảm xúc của nhân loại thời đại khoa học kỹ thuật, phù điêu này này là đến từ chuyện viễn chinh trong quá khứ của Aslan.

Hướng dẫn viên du lịch nhiệt tình mang theo một đám người trong đoàn du lịch đi tới học viện Hoàng Gia Aslan.

Hướng dẫn viên du lịch là một người đàn ông trung niên nhiệt tình khôi hài. Giọng giới thiệu đôi khi khó nén loại kiêu ngạo do bản thân là người Aslan. Không quá phận, phân tích nắm chắc rất khá, thỉnh thoảng cũng sẽ chen vào vài chuyện cười của người Aslan, làm cho không khí trong đoàn đội du lịch rất hòa hợp.

Rất nhanh, từ trong cửa chính, một học viên mặc giáo phục học viện Hoàng Gia Aslan đi ra đón, đây là một học viên thuộc khoa hướng dẫn du lịch, phụ trách dẫn dắt đoàn du lịch Aslan đi thăm ở trong học viện.

- Mọi người mạnh khỏe, ta là Norman, sinh viên năm thứ hai của khoa hướng dẫn du lịch học viện Hoàng Gia, một lát nữa mời mọi người cho ta lời khen ngợi nha. Đây là thẻ thăm quan tạm thời chia cho mọi người, xin mọi người bảo tồn thật tốt, trăm ngàn lần không nên đánh mất, nếu không sẽ phải bồi thêm 10 tiền Ngân Hà lệ phí. Còn có thể hại ta bị trừ điểm khen ngợi, khoa hướng dẫn du lịch rất khó lăn lộn, ta kiếm thêm điểm vào học phần cũng không dễ dàng, xin mời mọi người tha thứ và hỗ trợ nhiều hơn.

- Ha ha, yên tâm đi.

- Sẽ không làm mất.

Mọi người đều vui vẻ, hướng dẫn viên du lịch này có điểm hài hước, không khí rấ khoái trá.

Đoàn đội du lịch có một ngày đi vào trong học viện, không chỉ có đi thăm ở bên ngoài, còn đi vào trọng một ít kiến trúc dạy học không phải mấu chốt, cảm nhận bầu không khí học tập ở Aslan.

*****

Ở trong sự giải thích thoải mái vui vẻ của cô gái, khách tham quan chụp lại rất nhiều ảnh chụp, hành trình cố định cũng đã xong.

- Tốt, hôm nay chuyến thăm sẽ dừng ở đây, ta sẽ lên lớp, thời gian kế tiếp, mọi người có thể tự do thăm quan ở học viện, trước 14h chiều, đem thẻ đi thăm quan trả lại cho phòng bảo vệ ở cửa là được, lại nhắc mọi người một chút, ở lúc trả thẻ thì nhớ khen ngợi ta vài câu nha.

Norman cúi đầu nói.

- Không thành vấn đề.

- Nhanh đi học đi.

Thăm quan ở học viện Hoàng Gia Aslan, bao gồm khâu thăm quan tự do, chính là cưỡi ngựa xem hoa, đương nhiên thẻ đi thăm quan ở tình huống không cùng đoàn là sẽ vào không được một ít kiến trúc mấu chốt trong học viện. Ví dụ như thư viện, phòng thí nghiệm, sân huấn luyện robot ... chỉ có thể thăm quan hoàn cảnh ở bên ngoài.

Cả đoàn rất nhanh liền phân tán ra, hứng thú của mọi người đều khác nhau, các cặp đang yêu chui rừng cây nhỏ, vợ chồng già càng thích hóng gió ở hồ nhân tạo.

Trong đó có hai nữ một nam ba người, còn lại là tìm mái đình hóng mát ngồi xuống nghỉ ngơi.

- Bầu không khí của Học viện Hoàng Gia Aslan thật tốt a, ngay cả không khí đều lộ ra hương vị tinh anh, đáng tiếc năm đó ta lại rớt.

Một cô gái khoảng 23-24 tuổi giơ hai tay lên, há rộng miệng hít thở, giọng nói hơi có chút tiếc nuối, một khi có thân phận của học viện Hoàng Gia Aslan, sau khi tốt nghiệp thật sự là súng bắn chim đổi pháo, vô luận là tìm công việc hay là tìm bạn trai đều tăng lên mấy cấp bậc.

Một cô gái khác cũng vô cùng xuất chúng, tóc ngắn lưu loát, gương mặt thanh tú, lộ ra vẻ đẹp đằm thắm, thanh niên cao lớn thì ôn nhu đứng ở sau lưng nàng, quan hệ của hai người hiển nhiên là người yêu.

- Oh, ta nhớ rõ ngươi kém tiêu chuẩn 100 điểm nha.

- Phi, bổn tiểu thư xinh đẹp như vậy, hẳn là bù lại số điểm còn kém đó.

Hạ Vũ rất khó chịu nói, tiêu chuẩn là 120 điểm. Cũng tương đương nói tiêu chuẩn của nàng nhiều nhất cầm được hai mươi điểm, kỳ thi tuyển sinh của học viện Hoàng Gia Aslan chính là có tiếng nổi danh khó như lên trời.

- Nói giỏi lắm, nhìn xem bốn phía, có người nữ sinh nào có thể xinh đẹp hơn so với ta?

Liêu Tình Vũ cười nói.

- Khụ, ở trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn là xinh đẹp nhất.

Thanh niên cao lớn hợp thời chen vào nói một câu, ôn nhu cộng nhiệt tình, có thể hòa tan cả băng.

Liêu Tình Vũ ngọt ngào cười:

- Ngươi đây là mèo khen mèo dài đuôi.

Lời tuy nhiên nói như vậy, nhưng ngữ khí cũng là rất vui vẻ thực vừa lòng.

- Các ngươi đang trong tình yêu cuồng nhiệt nha, có thể không nên ở trước mặt kẻ độc thân biểu diễn yêu đương mặn nồng hay không? Chúng ta đến Aslan là để làm việc, du lịch chỉ là thuận tiện, thuận tiện!

Hạ Vũ bộ dáng như nhìn không nổi, quay đầu, nhìn về phía xa xa, giả bộ ngắm phong cảnh.

- Hả? Ta hoa mắt sao?

Bỗng nhiên, Hạ Vũ xoa xoa ánh mắt, nhìn xa xa.

- Làm sao vậy?

- Ta giống như nhìn thấy một người quen, Vũ Vũ, là người kia... Ngươi xem, a, chân tướng là hắn, xem tư thế đi đường kia của hắn.

- Tư thế đi đường?

- Là nam sinh nhỏ kia, tên nhìn lén ngươi tắm rửa.

- Khụ! Là tình huống gì?

Nam sinh cao ráo kia ho một tiếng, uy, là người quen nhìn lén bạn gái hắn tắm rửa? Còn có chuyện như vậy?

Hạ Vũ che lại miệng:

- Nói bậy, ha ha, chuẩn xác mà nói là tên từng tán Vũ Vũ của nhà chúng ta.

Liêu Tình Vũ mỉm cười:

- Đừng nghe nàng nói bậy, là đứa nhóc nhà hàng xóm, cũng không biết cha mẹ nghĩ như thế nào, lúc còn rất nhỏ liền ném một mình hắn, trước khi chuyển nhà thường tới nhà của ta ăn cơm.

- Vũ Vũ của chúng ta chính là thiện lương.

Trương Lỗ ôn nhu nói, hắn chính là thích khí chất hiền lành lương thiện của Liêu Tình Vũ.

- Ha ha, hai người các ngươi thật sự là, tên nhóc này cũng tới nơi này du lịch, cũng quá trùng hợp a.

- Thật sự là rất giống, không phải hắn học ở đây đó chứ?

- Thôi đi, Vũ Vũ, bằng vào chỉ số thông minh của người này, còn cả ngày ồn ào muốn làm cái gì mà phi công, bảo vệ chúng ta, lông còn chưa mọc dài đã nghĩ làm anh hùng.

- Nhưng mà có điểm giống, có thể không phải đâu, đã năm sáu năm không gặp

Liêu Tình Vũ nói, lúc này Vương Tranh đang đi trên lề đường khoa tay múa chân, nhớ lại vài động tác.

- Mặc kệ nó, chẳng phải sẽ biết gọi một tiếng là sẽ biết sao?

Hạ Vũ tuy rằng lưu tóc dài trông rất thục nữ, kỳ thật là cô gái rất sảng khoái, nói làm liền làm, đứng lên liền bắt tay vào làm loa hướng tới người đang đi đến gần hô to một tiếng:

- Nè, tiểu Tranh!

Vương Tranh toàn thân sửng sốt, giọng nói này... Nghe rất quen thuộc, hơn nữa xưng hô như thế này, đã lâu rồi không có người kêu.

Ngẩng đầu nhìn qua, Vương Tranh ngây ngẩn cả người.

Liền nhìn thấy ở trong một tòa đình nghĩ mát, hai nữ một nam ba người đang nhìn hắn, cô gái tóc dài bay bay rất không hình tượng quơ quơ tay ra hiệu, mà con gái tóc ngắn thanh tú lại cười nhẹ.

- Chị Đại Vũ, chị Tiểu Vũ?

Vương Tranh nháy mắt, kêu ra hai cái tên đã lâu không nhớ tới.

Trên mặt Liêu Tình Vũ nở nụ cười thản nhiên:

- Vương Tranh? Đã lâu không gặp.

- Đi tới cho chị đại Vũ nhìn xem, còn nhớ rõ danh hiệu xấu như vậy a, tên nhóc như em đã cao lớn, còn cao hơn chị, em cũng tới nơi nàyđể du lịch sao, chậc chậc, đàn ông con trai mười tám thật sự biến hóa không lường, hiện tại thoạt nhìn không tệ nha.

Tiểu Hạ mở miệng bắn đầu bắn súng liên thanh, đánh giá Vương Tranh từ trên xuống dưới.

Vương Tranh cũng hiểu ý cười, như là quay về thời gian thơ ấu, thật sự là kỳ diệu, lúc ấy hai vị trước mắt này chiếu cố cho hắn rất nhiều, chỉ là sau khi chuyển nhà thì không còn nhìn thấy, không nghĩ tới sau thời gian lâu như vậy, lại gặp nhau ở Aslan.

- Em ở đây làm sinh viên trao đổi.

Vương Tranh nói.

- Xin chào, ta là bạn trai của Tình Vũ, Trương Lỗ.

Nam sinhcó vóc dáng cao ráo hào phóng cười cười.

Bốn người tới quán cà phê ở gần đó, tha hương ngộ bạn cố tri cảm giác thật sự là rất tốt.

- Chà, cũng đã trưởng thành, có bạn gái hay chưa?

Tiểu Hạ bá một tiếng, đứng ở Vương Tranh trước mặt:

- Oa, thật sự là đã trưởng thành, rất cao nha! Rõ ràng năm đó còn lùn hơn chị.

- Khụ, chị Vũ, mời không cần dùng ánh mắt trước đây đánh giá em.

Vương Tranh có điểm bất đắc dĩ, cô gái này vẫn giống trước đây, tính cách hoàn toàn không có thay đổi, Liêu Tình Vũ cũng không có biến hóa quá lớn, muốn nói có gì khác chính là tóc xén, thần thái càng tinh ranh hơn càng thành thục, nhìn ra được nàng thực sự rất hạnh phúc.

Tiểu Hạ vỗ một chưởng lên đầu vai Vương Tranh:

- Cây cải đỏ đầu, trưởng thành cũng vẫn là em trai, em nói em ở đây làm sinh viên trao đổi?

Vương Tranh lắc đầu, trong lòng có điểm muốn cười, thời điểm năm đó hắn vẫn là đứa bé trai, từng có hảo cảm đối với bà chị Liêu Tình Vũ ôn nhu bên hàng xóm. Nhưng đây đã là chuyện đã qua, hiện tại nhớ lại chuyện khi đó của mình thì đều muốn cười.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1398)