Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0535

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0535: Gặp gỡ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Lazada


Vương Tranh vỗ vỗ bả vai Trương Sơn, "Bạn hữu, mày tán gái, ca ủng hộ mày, nhưng chọc phiền toái nhất định phải tự mình gánh vác."

"Fuck, Trương Sơn ta từng sợ cái gì, đã đến nơi này, thì phải oanh oanh liệt liệt, gây chuyện là tất nhiên, tao sợ cái gì. Có ngươi, chẳng lẽ còn có thể thấy chết mà không cứu sao!". Trương Sơn một bộ dáng đương nhiên, "Cái gì gọi là anh em, anh em chính là tao tán gái mày thanh toán!"

Vương Tranh trợn mắt há hốc mồm, gã này vì sao cứ thế, "Khụ khụ, mấy tháng qua mày rốt cuộc thực tập ở đâu?"

Trương Sơn cười, "Ha ha, trong quân đội cũng không có nghiêm túc ngây thơ, các mẩu chuyện sặc mùi, mày chưa từng nghe nói sao. Từ xưa đến nay cũng là từng đồng môn, từng vác súng, từng chơi đĩ quan hệ thân thiết nhất, chúng ta đã tiến triển đến hai đoạn rồi, hoàn thành bước thứ ba nữa liền đại viên mãn."

Trương Sơn ôm đầu ngồi xổm dưới đất."Kháo, không nên như vậy, nói không lại người ta liền động thủ, nói cho mày, phải lấy đức thu phục người!"

Bịch...

"Ý tứ tao là, đừng dùng miệng nói, trực tiếp đàm phán tốt con đường, tao cho mày cơ hội này!"

Vương Tranh còn không hiểu Trương Sơn, gã này chính là một tên miệng pháo, bốc phét một bằng ba.

"Toàn bộ học sinh mới lập tức đến lễ đường Thanh Long tập hợp!"

Lúc này điện thoại Vương Tranh và Trương Sơn đều vang lên thông báo của học viện.

Hai người sửng sốt, "Đi thôi."

"Vác nồi?" Trương Sơn ngẩn người.

"Mang theo đi, đỡ phải còn cần chạy một chuyến."

Chờ lúc Vương Tranh và Trương Sơn đến, không ngừng có học sinh lục tục đến, cái gọi là học sinh mới tập hợp, không chỉ có là Trương Sơn và Vương Tranh một đám này, mà là tất cả học sinh mới trong sáu tháng qua.

"Kháo, Lear và La mập cũng đến rồi." Trương Sơn bĩu môi, Lear gã này bộ dạng không ra làm sao lại bắt được như vậy, Trương Sơn ngay cái nhìn đầu tiên đã thấy.

Vương Tranh đương nhiên cũng thấy được, Lear cảm nhận được ánh mắt quay đầu, lúc nhìn thấy Vương Tranh lộ ra nụ cười, nhưng cũng chưa đi qua.

"Kháo, thằng cha này cười rất dối trá."

"Có thể cười được cũng là bản lãnh, không vội. Còn nhiều thời gian." Vương Tranh nói.

Liệt Tâm và Liệt Quảng cũng đến, tuy không đi chung, nhưng dù sao không có xung đột gì. Hai người đi tới, Achilles Curtis cũng chưa nhìn thấy, nhưng lấy tình huống hắn hẳn là không đến mức không qua được ải.

Sau khi IG chấm dứt, mọi người đều tự trở lại quốc gia của mình, liền phát sinh biến hóa, chỉ là lập trường của mọi người cũng không giống nhau, đối ngoại là có thể là lấy danh nghĩa Thái Dương Hệ, nhưng đối nội vẫn có cạnh tranh, nếu không phải bởi vì quan hệ Aslan, Vương Tranh tuyệt đối đỗ trạng nguyên thật sự.

"Các cậu ở lớp nào." Liệt Quảng cười nói, "Trương Sơn, xem ra chúng ta có một đoạn thời gian có thể lăn lộn rồi."

"Nghe nói mày rất có tâm đắc ở trên tán gái, chúng ta có thể luận bàn một chút." Trương Sơn vui vė, so sánh với Vương Tranh không thú vị, Liệt Quảng tuyệt đối là đại sư tán gái cấp tông sư.

"Ha ha, chỉ cần là nhìn trúng, thì chưa từng để chạy thoát!"

Liệt Quảng ôm chân nhảy nhót. Liệt Tâm sờ sờ đầu Liệt Quảng, "Tiểu Quảng Tử, cho rằng lão tỷ của em không tồn tại à!"

"Vương Tranh, cậu tốt nhất đừng thả lỏng. Tuy trên IG cậu dẫn trước chúng tôi một ít, nhưng đến nơi này, hươu chết về tay ai còn chưa biết." Liệt Tâm chủ động tuyên chiến.

Vương Tranh cười gật gật đầu, Liệt Tâm nhíu nhíu đầu lông mày, "Cậu tựa như không nghiêm túc thế nào cả."

Vương Tranh vội vàng lắc đầu, "Không. Tôi rất nghiêm túc!"

Trương Sơn và Liệt Quảng nhìn nhau cười, nhưng rất nhanh đồng thời hóa đá, "Kháo, cực phẩm!"

"Tao đã nhìn trúng, mày đừng tranh với tao!" Trương Sơn vội vàng nói. Chính là Mặc Lăng cùng Nghiêm Ca vừa mới đụng tới.

"Fuck, tán gái còn muốn nhường, không có ý nghĩa cỡ nào, ai có bản lĩnh chính là của người đó."

"Kháo, ai sợ ai!" Sức cuốn hút nam tính của Trương Sơn là chân thật đáng tin.

Mặc Lăng vừa xuất hiện, ánh mắt mọi người hiển nhiên đều đến trên người nàng, nhưng Mặc Lăng đến không ở dưới đài chờ, mà là trực tiếp lên đài.

"Di sao nàng đi lên?"

"Tin tức của các ngươi cũng quá không linh thông rồi. Mặc Lăng là lớp trưởng lớp Hoàng -1, thành viên hội học sinh, thân phận khác với chúng ta." Thanh âm Eisen vang lên.

"Vương Tranh, Trương Sơn các cậu phân ở lớp nào?"

Trong nhiều người như vậy, bọn Eisen thật ra cũng chỉ khá quen thuộc với bọn Vương Tranh.

"Hoàng -7, các cậu thì sao?"

"Chúng mình là Hoàng -5."

Liệt Tâm và Liệt Quảng sửng sốt, "Sao có thể, tao cũng ở Hoàng 6, Liệt Tâm ở lớp Hoàng -3."

"Mới vừa nhập học, chia lớp không đại biểu được cái gì, về sau căn cứ thành tích sẽ điều." Lia nói, "Hơn nữa, lớp Hoàng -7 có tiếng là lớp không xác định, cái này nói rõ Vương Tranh và Trương Sơn rất có tiềm lực."

Vương Tranh cười khổ, "Mặc kệ nói như thế nào, nghe mà trong lòng rất an ủi."

"Cái gì không xác định, không phải là lớp tùy thời có thể đào thải sao, nói dễ nghe như vậy có tác dụng cái rắm."

Vài người đi tới, "Tiểu tử, đem mắt chó của mày nhắm lại, còn dám nhìn chằm chằm của đội trưởng chúng tao nữa, tuyệt đối khiến mày hiểu cái gì gọi là muốn sống không được muốn chết không xong!"

Nói xong, đủng đỉnh đi về phía trước.

Lớp Hoàng -1, tương đối kiêu ngạo, người khác đều nhường đường. Làm người nổi bật Hoàng đoạn, người lớp Hoàng -1 bất luận trường hợp nào đều sẽ ở trước nhất bởi vì chỉ có kẻ yếu mới sẽ ở sau mông người khác hít bụi.

Trương Sơn và Liệt Tâm đều là tính nóng, vừa mới chuẩn bị đem mấy tên thể hiện kia kéo về, ở trên đài Mặc Lăng hô vài tiếng yên lặng.

Một học trưởng đeo kính râm, dáng người tương đối khôi ngô đi ra, "Yên lặng!"

Giống như hướng trong hội trường ném một quả bom, tai mọi người đều vang lên ong ong, nhưng mọi người đều an tĩnh lại.

Dừng một lát, học trưởng mặc giáo phục màu đen đảo qua toàn trường, trong hội trường bao phủ một cỗ áp lực, có chút làm người ta thở không nổi.

Thế này xem như ra oai phủ đầu cho người mới sao?

"Đầu tiên, tôi đại biểu hội học sinh hoan nghênh học sinh mới gia nhập Học viện tinh anh X, cái này ý nghĩa các cậu đã trở thành một nhân loại đủ tư cách!"

Hồ Phách nói, hắn thích trường hợp này, hơn nữa thích nhìn thấy vẻ mặt khó chịu cùng không dám hỗn hợp của đám chim non tự cho là đúng.

"Điểm thứ hai, tôi muốn nói cho các cậu, đừng tưởng rằng tiến vào học viện thì đã tự cho là đúng, các cậu vẫn là một đám rắm!"

Nhất thời toàn trường sôi trào, có một số đã nhịn không được muốn đi lên giáo huấn Hồ Phách một trận, nhưng người lớp Hoàng -1 đều rất bình tĩnh, như là cái gì cũng chưa nghe thấy.

"Sao, có người không phục sao, tôi ngay tại nơi này, ai có thể tiếp tôi ba chiêu, tôi liền đem vị trí nhường cho hắn, vị trí lớp Huyền -1, vị trí hội học sinh, như thế nào?"

Nháy mắt, toàn trường lại an tĩnh lại, lớp Huyền -1 mà nói, đây là vững vàng C đỉnh phong, hoặc là cấp B, mà học sinh mới chẳng qua là cấp C nhập môn, loại chênh lệch này là rõ ràng, huống chi năng lực đối phương nắm giữ chỉ sợ cũng vượt xa người mới, tức giận thì tức giận, thực lực mới là đạo lý cứng rắn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1398)