← Ch.0542 | Ch.0544 → |
Vương Tranh cũng không muốn Trương Sơn bốc phét, "Mình từng được thưởng cống hiến sinh viên, quen thầy Gail. Trình độ trước mắt mình đã học hiểu rồi, cho nên cũng không cần thi nữa, Trương Sơn trước kia là cao tài sinh hệ Vật lý, nửa đường xuất gia chuyển tới cơ giáp hệ, thật ra mặt hàng này tính toán đâu ra đấy tiến vào cơ giáp hệ mới một năm."
Ba người bọn Lia quả thật ngây ngốc. Trước kia luôn cảm thấy Trương Sơn thích bốc phét lại không có trình độ gì, nhưng ai không phải từ sau khi thức tỉnh liền bắt đầu tập luyện năng lực X của mình, ít nhất bảy tám năm, mà Trương Sơn lại mới một năm, năng lực X đã tới cấp C, còn là loại hình di động không gian, cái này... Quả thật xưng được là thiên tài.
Trương Sơn đỏ mặt. Hắn thích bốc phét với người khác, nhưng chạy đến trước mặt Vương Tranh bốc phét thì thực sự múa rìu qua mắt thợ.
Trương Sơn vừa định giải thích, Vương Tranh vội vàng nói sang chuyện khác, "Vì sao nơi này rất ít nhìn thấy học sinh cấp Huyền trở lên?
Lia cười một tiếng, "Chúng ta nơi này là học viện cấp Hoàng, các học trưởng sẽ chỉ ngẫu nhiên tới đây. Hơn nữa cấp bậc và thời gian nán lại học viện không quan hệ, cần năng lực đến mới có thể thăng cấp."
Vương Tranh gật gật đầu, điều này cũng đúng, có bản lĩnh một năm có thể tấn thăng, không bản lãnh ngốc ba năm năm còn là tân sinh. Bất quá nơi này điều kiện tốt như vậy, ngốc cả đời cũng không sai.
"Vậy lúc rảnh rỗi mọi người chơi cái gì?" Trương Sơn nhịn không được nói, hắn tương đối quan tâm hoạt động giải trí, chỉ là vừa tới đều là bận học tập huấn luyện, sẽ rất ít nghỉ đên choi.
Đám người Lia thì lại sửng sốt, "Các ngươi chưa có thế giới Thánh Đồ?"
"Có, các cậu cũng có?" Trương Sơn kinh ngạc hỏi.
"Cái gì gọi là chúng mình cũng có, hai người các cậu có xem thủ tục học sinh mới hay không, ở nơi này, thế giới Thánh Đồ là phải chuẩn bị, cho dù là đến học sinh cấp Thiên cũng thế, chẳng qua có người là trước khi tiến vào học viện đã có, nếu không có thì mau đi lĩnh." Lia nói, sau đó nhìn Vương Tranh, "Thứ này rất hữu dụng, nhất là đối với điều chỉnh năng lực X."
Vương Tranh cũng ngây dại, không nghĩ tới sẽ là như vậy, ngẫm lại cũng đúng. Ngân Minh sao có thể không biết thứ quan trọng như vậy, nếu không liên quan tới Ngân Minh, đã sớm bị thủ tiêu rồi.
"Đồ chơi này rất thần kỳ, theo mình được biết, phương diện học viện cũng không thể khống chế, nhưng đối với học sinh chúng ta quả thật rất hữu dụng, người khóa cấp Thiên tựa như thỏa mãn điều kiện nhất định là có thể đem công pháp lĩnh đi." Eisen nói, hắn chẳng những mắt dùng tốt, cũng tương đối có tiềm chất bát quái.
Vừa nói cái này, Vương Tranh và Trương Sơn đều vô cùng động lòng, xem ra vẫn là nắm giữ ở trong tay Ngân Minh, cho tới nay Vương Tranh cũng đang đau đầu như thế nào đem công pháp mang ra, không nghĩ tới đi tìm mòn giày cũng không thấy, vô tình tìm được chẳng tốn công.
Toàn bộ thời gian cơm trưa, Trương Sơn đều rất hưng phấn, tin tức này rót vào cho hắn một liều thuốc trợ tim, trên cảm giác thế giới Thánh Đồ giống như là một thế giới huấn luyện mô phỏng, đồng thời lại là công cụ khai quật người có năng lực, nhưng lại khống chế phiêu lưu rất tốt.
Vương Tranh thật ra nghĩ càng nhiều hơn, vốn cho rằng văn minh biến mất kia hoàn toàn ở mặt đối lập của văn minh hiện tại, bây giờ lúc nhìn thấy thì mình nghĩ đơn giản rồi, trình tự kia còn chưa phải hắn bây giờ có thể lý giải.
Hắn bây giờ vẫn an đem việc mình làm làm tốt.
"Vương Tranh, tao cảm thấy mày sau khi tới nơi này thu mình rất nhiều." Trương Sơn đột nhiên nói, "Mày là lãnh tụ Thái Dương Hệ chúng ta. Thái Dương Hệ chúng ta không giống quốc gia khác có học trưởng học tỷ cái gì, hiện tại trong học viện căn bản là không có người của chúng ta, bà nội cái chân, tao thì không chịu, Trái Đất chúng ta chính là tổ tông, sao vừa ra đã giống như tôn tử."
Vương Tranh hiểu cảm giác của Trương Sơn, cũng biết hắn muốn làm một phen. Mỗi người từ Thái Dương Hệ đi ra đều giống nhau, vô luận hắn, Trương Sơn, hay là Liệt Tâm, Achilles Curtis, thậm chí Lear, lập trường có thể khác nhau, nhưng mục tiêu là nhất trí.
Vương Tranh nhìn thoáng qua Trương Sơn, mỉm cười, "Tao chưa từng thay đổi, còn có, không cần vội, chúng ta phải làm không phải ở trong một đám học sinh mới khoe khoang cái gì, hàm lượng kỹ thuật quá thấp."
Toàn thân Trương Sơn nóng lên, ánh mắt này đã lâu không thấy rồi, đây mới là Vương Tranh, Vương Tranh thiên hạ duy ngã độc tôn, đội trưởng của bọn họ!
"Tao hiểu rồi!"
Trương Sơn lúc này mới phát hiện, tâm cảnh Vương Tranh không ở nơi này, hắn căn bản không cần thiết chứng minh cái gì với một đám người mới, hắn hoặc là không làm, làm khẳng định là đại sự, thậm chí so cao thấp với Oliver Vidos cũng không phải chuyện quá sốt ruột.
Tương tự, Oliver Vidos cũng thế, hắn cũng muốn phân cao thấp với Vương Tranh, nhưng cái này cũng không phải trọng điểm, chỉ có người không có tự tin mới vội vã biểu hiện.
Lear vẫn luôn rất bình tình, Achilles Curtis cũng thế, ngay cả Liệt Tâm cũng rất bình tĩnh, bọn họ không bằng mình sao?
Hiển nhiên không phải, mọi người đều đang đợi cơ hội, kêu to không nhất định là cường giả, cũng có thể là chó.
Vương Tranh hiển nhiên thấy được nội tâm Trương Sơn mâu thuẫn, Trương Sơn có thể hiểu, nhưng luôn cảm thấy chỗ nào không đúng.
"Trương Sơn, không cần quản người khác thế nào, mày chỉ cần biết, mày là Trương Sơn có một không hai là được." Vương Tranh cười nói.
Trương Sơn mở rộng lòng ra. Hắn không phải Vương Tranh, có một số thứ không học được, hắn chỉ cần dựa theo phương thức của mình đi cố gắng là được.
"Vương Tranh huynh đệ một cái hố, Trương Sơn!"
Vương Tranh cười gật gật đầu, nhét vào miệng thịt ếch, vừa mềm vừa thơm.
"Nói, huynh đệ tam bộ khúc chúng ta chỉ thiếu một hạng cuối cùng phác chính hoan." Vẻ mặt Trương Sơn cười hèn hạ.
Vương Tranh một mồm nhét thịt ếch phun đầy mặt Trương Sơn.
Một mùi thơm thoang thoảng đánh úp lại, bên cạnh Vương Tranh đã có thêm một người.
"Cái gì là phác chính hoan?"
***
Lên xong lớp của một ngày, Vương Tranh và Trương Sơn vội khó dằn nổi trở lại ký túc xá bạn học Trương, lúc giữa trưa ăn cơm Mặc Lăng từng hỏi bọn họ chuyện lớp trưởng, Vương Tranh và Trương Sơn đều không có hứng thú, nàng là lớp trưởng lớp Hoàng 1, lại là thành viên hội học sinh mới sẽ hỏi đến, làm Trương Sơn tự kỷ vô ích.
Nghe xong Lia giới thiệu, hai người đã sớm sốt ruột không đợi được, Trương Sơn càng bừng bừng hứng thú. Ở trong trường học mọi người vẫn khá thận trọng, dù sao một khi giao thủ nếu đánh không thắng vậy sẽ mất hết mặt mũi, nhưng ở trong thế giới Thánh Đồ thì không có cái cố kỵ này.
Cũng không phải toàn bộ thí luyện, Vương Tranh đều có thể đủ 100% thuận lợi hoàn thành.
Nhưng, ở trong những thí luyện có thể hoàn thành, Vương Tranh có chú ý đối với Nguyên tử bạo liệt, hơn nữa, càng ngày càng thú vị.
Tảng đá là sẽ vỡ, nhưng không phải điểm đối điểm vỡ nát, Vương Tranh rất tin tưởng mình trong lúc vô ý luyện thành Đại Lực Kim Cương Chỉ thêm Đại Lực Kim Cương Chưởng, luyện nữa, còn có thể luyện thành Đại Lực Kim Cương Quyền.
← Ch. 0542 | Ch. 0544 → |