← Ch.0564 | Ch.0566 → |
Olivia tự mình tìm vị trí góc, hết sức chuyên chú hút nước trái cây, ngẫu nhiên ngẩng đầu lên rất hâm mộ mọi người náo nhiệt, chỉ là cô không tham gia vào.
"Tiểu Olivia, bạn biết bơi lội không?" Vương Tranh cũng phát hiện mình thích đùa giỡn tiểu bằng hữu.
"Không biết, bạn không cần gọi mình Tiểu Olivia, mình không nhỏ." Bạn học Olivia có chút không cam lòng nói.
"Được, Tiểu Olivia." Vương Tranh sờ sờ đầu Olivia, "Tiểu nha đầu, phản nghịch cũng không phải là hiện tượng tổt."
Bất đắc dĩ, bạn học Olivia chỉ có thể tiếp tục uống nước trái cây của mình.
"Vương Trạnh, bạn cũng ở nơi này, quá trùng hợp." Một thanh âm vui mừng truyền đến, bạn học Vương vừa ngẩng đầu... Cái này, quả thật có chút lóa măt.
Vĩnh viễn không nên ở trong cùng cái bể bơi với nữ hài tử Băng Vân liên minh.
Da thịt, hoàng kim tỉ lệ dáng người, quả thật là khó giải, nhất là Lý Tuyết Nặc, nữ hài tử này sinh ra vào năm rồng băng bay múa càng là tập hợp tất cả sủng ái vào một thân, mặc quần áo chỉ cảm thấy khí chất cao lành, nhưng mặc đồ tắm, nhất là thần thái vui mừng nhìn thấy Vương Tranh, làm nam đồng bào chung quanh đều nhìn mà ngây người.
"Thế giới này thực nhỏ." Vương Tranh nói, Lý Tuyết Nặc không chút khách khí ngồi ở trên ghế bên cạnh Vương Tranh.
Nhất thời, khu vực này vốn bị xem nhẹ lập tức trở nên hút ánh mắt.
Mạc Lăng không hề nghi ngờ là mỹ nữ, nàng còn là lớp trưởng lớp Hoàng 1, hai người mỗi người mỗi vẻ đẹp, có một vị tình thánh từng nói, nữ hài tử giống như một quyển sách, đều có cái đẹp độc đáo của mình, nhưng mọi người đều thừa nhận, da thịt long lanh này, quả thật không ai có thể bằng, Băng Vân liên minh đồ bơi số một.
Dù là Vương Tranh định lực phi phàm, thế mà cũng có chút tâm động thần trì, tóc tùy ý cắm lên, bộ ngực sữa vừa đủ một cái nắm, bụng bằng phẳng. Rung động lòng người nhất là chân đẹp kia, trơn bóng trắng như tuyết không mang theo một tia tỳ vết, long lanh lộ đủ, ngay cả chân ngọc cũng tinh xảo như vậy, phủ lên dầu màu hồng...
Đây... Quả thực chính là yêu tinh!
"Đẹp không?"
"Đẹp!" Vương Tranh ca ngợi từ đáy lòng. Ở trong lòng Vương Tranh Ina không thể nghi ngờ là đẹp nhất, giống như hoàn mỹ, nhưng loại khí chất đó của Ina không thuộc về thế gian, cao không thể với tới, hắn lại có thể tận tình tiết ngoạn, mà Lý Tuyết Nặc thì là bạch tuyết tinh linh của nhân gian, cái gì cô gái Băng Vân liên minh đều là loại lạnh nhạt, thuần túy là không ăn được nho thì nói nho còn xanh.
Ở một bên Olivia ngây người, bạn học Vương Tranh cũng ý thức được mình nói sai rồi, vội vàng cầm lấy một ly đồ uống che dấu xấu hổ, ở một bên mặt Tiểu Olivia càng đỏ hơn, "Đó là... của mình..."
Bạn học Vương Tranh phun, điều này làm Lý Tuyết Nặc và Olivia bị chọc thoải mái cười to. Lý Tuyết Nặc cuối cùng trút một ngụm ác khí. Từ khi rời thế giới Thánh Đồ, người này cũng đủ nhẫn tâm, thế mà chưa đi tìm nàng một lần, nàng dù sao cũng là nữ hài tử, cho dù trong lòng rất thích, cũng không tiện tự mình đưa lên cửa. Tuyết Nặc cũng có chút hoài nghi mình có phải đã mất đi sức quyến rũ hay không.
Hôm nay xem, công lực như trước, cuối cùng hắn cũng có thời điểm thất thố.
"Mình còn cho rằng bạn thật sự là bất động như núi. Chậc chậc, thì ra bạn cũng là người thường." Lý Tuyêt Nặc cười nói, "Không cần cướp của trẻ con, uống của mình đi."
Vương Tranh sờ sờ mũi, "Cái này, cho mặt mũi mình, nhận thua còn không được."
"Ly này mình còn chưa uống. Bạn nghĩ nhiều quá." Lý Tuyết Nặc trêu chọc, nàng phát hiện trêu Vương Tranh thế mà là chuyện vui vẻ như vậy.
Hôm nay lá gan bạn học Tuyết Nặc rất lớn!
Redington cảm giác mình sắp phát nổ rồi, Trương Sơn tên ngu ngốc này, không biết nhảy cầu còn đùa như khỉ, triệt để ngu xuẩn. Mà hắn đang chuẩn bị bày ra một chút động tác nhảy cầu tuyệt đẹp cùng dáng người kiện mỹ của mình, lại phát hiện Lý Tuyết Nặc đang cùng một chỗ với Vương Tranh làm cho hắn ngán kia, kết quả nhất thời đã quên làm động tác.
Phốc!
Redington so với tư thế của Trương Sơn còn khó coi hơn, hầu như là đập vào trong nước bọt nước văng khắp nơi dẫn tới mọi người cười to.
Bò lên, sắc mặt Redington xanh mét, hắn là cao thủ lớp Huyền 1, khi nào thất thố như vậy, nhưng lại không phát tác được. Hít một hơi thật sâu, hắn biết, lúc này phát tác sẽ chỉ làm mình càng khó coi hơn, chút chỉ số thông minh ấy hắn vẫn là có. Lúc này Redington thế mà còn có thể cười ra, làm người ta cảm thấy hắn là cố ý.
"Redington, cậu từ lúc nào cũng đi tuyến đường khôi hài rồi." Ngải Tiểu Lộ đang hưởng thụ kem tươi ngọt với De Fulei. Đừng nhìn Ngải Tiểu Lộ gầy teo, dáng người vẫn là tương đối có tài liệu, mà De Fulei thì thuộc loại đầy đặn. Đầy đặn lại không cho người ta cảm giác mập mạp, rất muốn chôn ở trong thân thể nàng tiến hành thả lỏng.
Redington bất đắc dĩ nhún nhún vai. Bọn họ là cùng nhau đến, không cần thiết làm ra vẻ, "Bạn xem xem bên kia, còn thể thống gì."
Ngải Tiểu Lộ và De Fulei quay đầu lại, mới phát hiện Lý Tuyết Nặc đang cười đến cười run rẩy hết cả người, ngồi bên cạnh lại là Vương Tranh.
"A, gã này sao lại đến đây, vừa lúc muốn tìm hắn." Ngải Tiểu Lộ cười nói.
"Tiểu Lộ, các cậu tốt nhất khuyên Tuyết Nặc một phen, thân phận nàng không nên qua lại với người như thế." Trong ánh mắt Redington tràn ngập ghen ghét, vốn tưởng rằng tiểu tử này rất thức thời biến mất một đoạn thời gian, không nghĩ tới lại xuất hiện.
Vẻ mặt Ngải Tiểu Lộ dần dần lạnh đi, "Redington, chúng mình biết cậu thích Tuyết Nặc, nhưng theo đuổi nữ hài tử tự dựa vào bản lãnh, thủ đoạn khác tốt nhất chỉ là nghĩ thôi, nếu không, sẽ chỉ tạo hiệu quả ngược."
Redington rất muốn chửi, nhưng bổỗng nhiên ý thức được cái này không thực tế, trừ khi hắn vĩnh viễn không tính về Băng Vân liên minh nữa. Nhưng cho dù hắn không quay về, gia tộc hắn ở đó, trong nhà Ngải Tiểu Lộ không chỉ có mở ngân hàng, nói chính xác là đầu sỏ tư bản, đương nhiên Ngải Tiểu Lộ chỉ là một trong những thành viên gia tộc, gia tộc này chỉ là trực hệ cũng đã có mấy ngàn người, chẳng qua Ngải Tiểu Lộ lại là cháu gái gia chủ Ngải gia hiện nay, đắc tội nàng, không sáng suốt.
Thật ra mục tiêu ban đầu của Redington là Ngải Tiểu Lộ, nhưng rất sáng suốt từ bỏ, bởi vì Ngải gia là sẽ không cho phép, loại gia tộc lớn này quy củ quá nhiều, hơi không cẩn thận sẽ bị chôn vào, còn không bằng tự mình phát triển.
Lý Tuyết Nặc không thể nghi ngờ là đối tượng tốt nhất, tình huống Lý Tuyêt Nặc cũng không tệ, nhưng so với Ngải gia còn có khoảng cách rõ ràng, nhưng quan trọng là thân phận Lý Tuyết Nặc, tác dụng thân phận này rất lớn, thật ra sinh vào năm rồng băng bay múa lại như thế nào, mạnh nhất cũng là một người, quan trọng là lòng dân, ý nghĩa tượng trưng to lớn. Chinh phục Lý Tuyết Nặc, không thể nghi ngờ sẽ không bị đánh lên dấu ấn gia tộc, còn có thể bày ra sức quyến rũ nam tính, cho nên sau khi Lý Tuyết Nặc đến đây, hắn quyết đoán làm ra lựa chọn.
Tất cả đều rất thuận lợi, học trưởng lớp Huyền 1, hơn nữa hắn tự nhận nội bộ Băng Vân liên minh là không có bất cứ đối thủ cạnh tranh nào, nào ngờ toát ra Vương Tranh con dế nhũi này.
Redington mỉm cười, tiêu sái khoát tay, "Chuyện cười này không hay, chẳng lẽ gã này có thể là đối thủ cạnh tranh của mình. Mình chỉ có thể nói Tuyết Nặc có thể muốn tìm kích thích mới mẻ, một tên nhà quê đến từ Trái Đất sẽ mang đến cho nàng cảm giác khác thường, nhưng sự mới mẻ vừa qua đi, sẽ phát hiện hắn thiếu thốn, mình không ngại."
Ngải Tiểu Lộ và De Fulei đối diện cười, ở trước mặt nữ hài tử chơi loại kỹ xảo nhỏ này là vô dụng, nhưng hai người không vạch trần.
"Vậy thì cố lên, mình giúp cậu, lại chia rẽ bọn họ, gã này mượn mình nhiều tiền như vậy thế mà không quan tâm mình. Điều này không thể được." Ngải Tiêu Lộ ngồi dậy, "Thật ra mình cũng rất thích nhà quê."
De Fulei cười khổ, "Mình đi làm bạn các nàng đi."
Redington há há mồm... Thế giới này quá không hợp lý, hắn có loại xúc động rời đi thế giới.
"Redington, nhảy cầu không thích hợp với cậu, cậu thích hợp nhảy lầu hơn."
Bạn học Trương Sơn lại hoàn thành một lần nhảy, lần này so với lần trước đẹp hơn chút, nhưng sau khi rơi xuống nước còn không quên trêu chọc Redington.
Redington thiếu chút nữa sặc, người nọ là heo sao?
Rốt cuộc hắn cũng không nán lại nổi nữa, đi đến trên ghế nằm bên phải vườn hoa nằm xuống, hút đồ uống vang soạt soạt.
Nếu có thể động thủ, hắn đã sớm bóp chết tên khốn này, nhưng hắn là thân sĩ, là nam thần tao nhã, nhịn!
Vương Tranh bên này vốn là ít lưu ý, bởi vì Lý Tuyết Nặc đến lập tức khác, lúc này Ngải Tiểu Lộ cùng De Fulei lại đã đi tới, cô gái Băng Vân liên minh dáng người cùng trắng như tuyết là vô địch, lập tức thành một tuyến phong cảnh tịnh lệ.
Vương Tranh bỗng nhiên nhớ tới thổ hào Tô, hắn là thích nhất trường hợp này, không biết gã này có béo lên hay không.
Maglor và Lia sôi nổi, Linda cũng đang tán gẫu với một nam nhân dũng mãnh, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc bên này, đáng tiếc Maglor đối với nàng là thật một chút hứng thú cũng không có, thậm chí hi vọng đối phương từ nay về sau quên hắn.
Đặt xuống khúc mắc, lại quen biết cô gái hợp, không thể nghi ngờ là vui vẻ nhất, từ khi xảy ra chuyện đó, hơn một năm ở trạng thái mờ mịt, bỗng nhiên toả sáng cuộc sống mới.
... Vương Tranh gã này thật sự là ngưu nhân, Maglor rốt cuộc thể nghiệm được ý nghĩa của bạn bè. Người này tuy tính tình thối chút, con người xấu chút, tham tài háo sắc một chút, hơn nữa bộ dạng kém một chút, phương diện khác vẫn là không tệ.
Vương Tranh hắt xì, sát, ai đang mắng hắn.
"Bạn học Vương Tranh, bạn có thể có chút không phúc hậu, vừa tới đã đem Tuyết Nặc của chúng tôi bắt cóc!" Ngải Tiêu Lộ đi lên mượn Vương Tranh khai nổi lên xuyến.
"Vương Tranh không đeo người, là tự cô ấy tới." Olivia rất nghiêm túc giúp Vương Tranh giải thích.
Ngải Tiểu Lộ và De Fulei ngây người, bởi vì các nàng cảm giác được cô gái này đang rất nghiêm túc giải thích, điều này thật sự làm các màng dở khóc dở cười.
"Olivia, các cô ấy là nói đùa."
Olivia có chút ngượng ngùng cúi đầu, tựa như nàng càng thêm thích hợp im lặng ngồi ở một bên.
"Nhìn không ra, dáng người cậu không tệ." Ngải Tiểu Lộ đánh giá Vương Tranh, ánh mắt rất là dò xét.
Vương Tranh sao có thể bị một tiểu nữ sinh áp chế, ánh mắt phi thường từ trên cao nhìn xuống quét từ trên xuống dưới. Không thể không nói so sự sắc bén, ánh mắt Vương Tranh là rất ít ai có thể bằng, Ngải Tiêu Lộ cảm giác mình như bị lột sạch.
"Dáng người bạn cũng không tồi, mình cũng đã nhìn ra rồi."
Ngải Tiểu Lộ kiêu ngạo ngẩng cằm lên, hiển nhiên bản thân người ta cũng rất vừa lòng."Vương Tranh, cậu và Lăng Lạc Vũ rất quen biết sao?"
"Từng gặp một lần, chỉ là đến góp cái náo nhiệt."
Nói chính xác, bạn học Vương và ông nội cô ấy rất quen thuộc, nhưng cái này tựa như không cần thiết nói tới.
Dáng người De Fulei quả thật gợi cảm, điều này ở trong nữ hài tử cùng tuổi quả thật tương đối ít gặp, có một phen phong vị khác.
Điều này làm Vương Tranh nơi này quả thật đã thành một tuyến phong cảnh tịnh lệ, Trương Sơn và Nghiêm Ca tiến triển rất nhanh chóng... Hai người thế mà không coi ai ra gì bắt đầu ôm hôn, dẫn lên chung quanh đều ghé mắt, nhưng cũng không có ai để ý.
Vương Tranh thì rất có chút bội phục, gã này quả thực nói được thì làm được.
Nghiêm Ca cũng không ngờ Trương Sơn to gan như vậy, nhưng nàng lại có chút thích loại tính cách này, để người khác hâm mộ ghen tị hận đi.
Tới nơi này có mấy người lớp Hoàng 1, Nghiêm Ca cũng tuyệt đối là cấp bậc mỹ nữ, cứ như vậy bị một người lớp Hoàng 7 bắt được, cũng làm một số nam sinh sinh lòng bất mãn, nhưng bạn học Trương căn bản không để ý, hắn đã đắm chìm ở trong tiểu thế giới của mình, hán tử đích thực có gan đối mặt bất cứ ánh mắt khiêu khích nào.
Vương Tranh cười nhạt nhìn, mùa xuân của Sơn nương là thật đến rồi.
"Hâm mộ sao?"
Đột nhiên, Vương Tranh liền cảm giác được ánh mắt nóng rực một bên thiêu ở trên mặt hắn, ánh mắt Lý Tuyết Nặc tựa cười mà không cười, động lòng người nói không nên lời. Vương Tranh nhún vai: "Không phải hâm mộ, là cao hứng."
Ngải Tiểu Lộ chớp mắt, nhìn Lý Tuyết Nặc, lại nhìn Vương Tranh, ngạc nhiên phát hiện, Vương Tranh tuy thưởng thức Lý Tuyết Nặc, nhưng càng nhiều thời điểm, là Lý Tuyết Nặc rất có ý tứ đối với Vương Tranh.
Như thế làm nàng tò mò hẳn lên đối với Vương Tranh, Ngải Tiểu Lộ là biết yêu cầu của Lý Tuyết Nặc đối với nam nhân, nhưng, thấy thế nào, Vương Tranh cũng không giống như có thể đạt tiêu chuẩn.
Olivia uống nước trái cây, vụng trộm nhìn Lý Tuyết Nặc, lại cúi đầu, nhìn nhìn bản thân hơi nhô lên, không khỏi có chút phiền lòng, nghĩ nghĩ, quyết đoán bỏ xuống đồ uống nước trái cây thích nhất trong tay, thay một ly sữa thuần.
Ánh mắt Mạc Lăng có chút trôi nổi, đồng thời lớp Hoàng 1, Lý Tuyết Nặc là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nàng, thật ra rất tốt, có cạnh tranh, mới có áp lực, mà con người ở dưới áp lực, thường thường là lúc tiến bộ nhanh nhất.
Nhưng, khi nhìn Lý Tuyết Nặc vòng quanh một người lớp Hoàng 7 vòng đi vòng lại, Mạc Lăng nhất thời liền cảm giác có chút không bình tĩnh. Lý Tuyết Nặc đây là ý tứ gì? Dời đi tầm mắt?
Lăng Vũ Lạc rất vui vẻ, thu được rất nhiều chúc phúc, tuy trong đó có món quà nam nhân cởi trần loại tiểu nhạc đệm hài hòa này, nhưng trên tổng thể, tiệc sinh nhật là thành công, mọi người cũng đều chơi rất vui vẻ.
Lại cùng một người bạn khuê phòng nói một số thứ, thiếu chút nữa cười đên ngửa trước ngã sau, quay đầu lại, đang muốn đem đề tài nói cho Mạc Lăng, liền nhìn thấy ánh mắt Mạc Lăng dừng ở trên thân Vương Tranh xa xa.
Không khỏi hơi ngẩn ra, trong lòng thầm nghĩ, nhìn hắn làm cái gì?
Nhưng, chờ khi ánh mắt nàng nhìn qua, lại cũng có chút khác thường, bên kia rất nhiều người, hiển nhiên đều là lấy Vương Tranh làm trung tâm tụ cùng một chỗ, có lẽ Vương Tranh không phải dẫn đầu nhóm người này, nhưng những người này rõ ràng đều rất coi trọng ý kiến của Vương Tranh.
← Ch. 0564 | Ch. 0566 → |