← Ch.0762 | Ch.0764 → |
Vương Tranh vươn tay, nhẹ nhàng ôm Lý Tuyết Nặc, cùng nhau nhìn phương xa. Lý Tuyết Nặc lẳng lặng nhắm mắt lại, tựa vào bên người Vương Tranh, trong lòng đã ấm áp lại có chút mất mát. Có lẽ, nàng từ đầu tới cuối không có cơ hội, nhưng cho dù như vậy nàng cũng rất vui.
"Tuyết Nặc, mình là người xấu, cũng rất ích kỷ, cho nên không cần bị thương tổn." Vương Tranh nói, thanh âm là bình tĩnh, cố chấp cũng thế, ngốc cũng thế, nhưng hắn không thể thoát khỏi, không thể quên môi một phút mỗi một giây cùng một chỗ với Ina, có đôi khi hắn cũng cảm thấy mình đã mê muội.
Càng bình tĩnh, càng nhớ nhung.
Càng xa xôi, càng nhớ nhung.
Càng không thể, càng nhớ nhung.
Lý Tuyết Nặc vẻ mặt buồn bã, nước mắt nhịn không được chảy xuống, "Mình biết, nhưng mà mình không tự chủ được."
"Nha đầu ngốc." Vương Tranh sờ sờ mũi, "Mình con người này một thân khuyết điểm, ở chung lâu bạn sẽ biết."
"Vậy thì cho mình thời gian, để mình phát hiện bạn xấu, phát hiện người tốt hơn, sau đó hung hăng vứt bỏ bạn!" Lý Tuyết Nặc nói.
Vương Tranh bất đắc dĩ gật gật đầu, tựa như mình có loại thiên phú, luôn có thể lãng phí thời khắc lãng mạn tốt đẹp như vậy, nhưng hắn muốn đi theo tiếng lòng.
Ở học viện Ngân Hà, Ina đang vừa nghe âm nhạc, vừa xem tiền lệ chiến tranh vũ trụ kinh điển mấy năm gần đây, cuộc sống đơn giản mà phong phú. Hồi m nói, Vương Tranh hẹn với Lý Tuyết Nặc, nhưng Ina không để ý, Tuyết Sơn sao, thật ra rất tình thơ ý hoạ, người này lúc cùng một chỗ với mình cũng không lãng mạn như vậy.
"Năm ấy vội vàng chúng ta rốt cuộc nói mấy lần sau khi gặp lại kéo dài.
Đáng tiếc ai có từng yêu không hay không phải một hồi hùng biện trên thất tình.
Năm ấy vội vàng chúng ta nhất thời vội vàng bỏ qua lời hứa khó có thể thừa nhận.
Chỉ có chờ người khác thực hiện.
Không trách vết hôn kia còn chưa tích lũy thành nốt chai.
Ôm ngủ đông cũng không thể vũ hóa lại thành tiên.
Không trách một đoạn tình này không trở lại.
Là năm tháng khoan dung ban ân đổi ý thời gian.
Nếu quá khứ còn đáng quyến luyến đừng quá nhanh tiêu tan ngại ngân lúc trước.
Ai cam tâm cứ như vậy chẳng vướng bận gì nhau.
Chúng ta thua thiệt nhau...
Chúng ta dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng...
Đây là một bài hát Ina gần đây thích nhất, nhưng không biết như thế nào, nước mắt rơi xuống từng giọt, nếu Vương Tranh thực rời nàng đi làm sao bây giờ?
"Điện hạ, điện hạ, ngài làm sao vậy?"
Người chung quanh bị dọa nhảy dựng, sao bỗng nhiên công chúa điện hạ lại khóc?
Ina bỗng nhiên đặt xuống thứ trong tay liền xông ra ngoài, nhưng đi tới cửa, nàng mới phát hiện, Vương Tranh cũng không ở bên người, nàng và hắn thực rất xa rất xa...
Vương Tranh cùng Lý Tuyết Nặc đi Tuyết Sơn một hồi, tuy không có gì tiến triển rõ ràng, nhưng cũng là một lần phát tiết tình cảm, đối với hai người mà nói đều thoải mái hơn không ít.
Hơn nữa năng lực X của hai người đều tiến vào cấp B, chuyện khó gặp này thế mà lại đồng thời phát sinh, cũng làm Ngải Tiểu Lộ hâm mộ hỏng rồi.
Cơ hội tốt cỡ nào, nàng thế mà lại bỏ lỡ, điều này làm Ngải Tiểu Lộ nhớ rất lâu, hơn nữa tâm tình không thoải mái, liền muốn tìm Vương Tranh mời khách, chỉ có gõ bạn học Vương một phen mới có thể làm tâm tình nàng thoải mái.
Trước khi về học viện, ba người còn làm một việc rất lo lắng, đó là thả Tiểu Khả Ái rời đi.
Học viện tinh anh là không thể nuôi sủng vật, hơn nữa nói thẳng, trừ hoàn cảnh như Ice Beutin, nơi khác đều không thích hợp Tiểu Khả Ái sinh trưởng, cho dù là khoảng thời gian này đến Bằng Vân tinh, nó cũng tỏ ra ủ rũ, cũng chỉ lúc đi núi tuyết còn tốt một chút, nhưng mà cuối cùng nơi thích hợp nó vẫn là quê hương.
Nhưng Tiểu Khả Ái không chịu đi, nó cho rằng Tuyết Nặc chính là mụ mụ, Lý Tuyết Nặc đi đâu thì theo đó, cuối cùng Lý Tuyết Nặc vẫn là cố nhẫn tâm ngồi lên phi thuyền, trong đất tuyết, tiểu Băng thú đuổi theo, ngã sấp xuống, đứng lên tiếp tục đuổi theo, nhưng phi thuyền càng bay càng xa...
Xuyên thấu qua cửa sổ, Lý Tuyết Nặc chỉ cảm thấy trái tim cũng muốn vỡ rồi, nhưng đây mới là phương pháp duy nhất để Tiểu Khả Ái sinh tồn tiếp, đau dài không bằng đau ngắn.
Băng thú là thánh thú Ice Beutin, chỉ có bằng nguyên thủy vô biên vô hạn kia là trời đất của nó, nơi đi về của nó không nên là một con sủng vật.
Có một ngày, Tiểu Khả Ái sẽ trở thành vua băng thú.
***
Học viện tinh anh X cũng chưa bởi vì thí luyện mà đình trệ, dù sao, thí luyện là tự chủ lựa chọn, cũng không phải cưỡng chế, đại đa số người hoặc là trước đó từng tiến hành, hoặc chính là tính đem cơ hội thí luyện này để lại giai đoạn bình cảnh đi làm đột phá, thí luyện không có mục tiêu, hiển nhiên ý nghĩa không lớn.
Đám người Trương Sơn, Vincent, Takumi, do dự hồi lâu cuối cùng vẫn là lựa chọn lưu lại, Vương Tranh không có đó, bọn họ muốn tăng mạnh phối hợp, dù sao lấy thực lực Vương Tranh dung nhập đoàn đội rất nhanh, nhưng bọn họ thì cần nắm chặt.
Năng lực không gian của Trường Sơn, năng lực gió của Vincent, đại địa phòng ngự của Takumi, nhìn như là bố trí tiêu chuẩn, nhưng rốt cuộc trong đoàn đội tạo ra tác dụng gì, thực sự khó mà nói.
Trước kia, vũ lực cá nhân chính là chỉ tiêu, là tất cả, học viên có hi vọng tiến vào Địa cấp, mới là nhân tài được coi trọng nhất, nhưng, theo Học viện tinh anh X vài lần mở rộng chiêu sinh, sách lược quá khứ dần dần có biến hóa.
Năng lực cá nhân vẫn được coi trọng, điều đó tương quan với lý niệm buổi đầu thành lập Học viện tinh anh X, nhưng, cùng lúc đó, năng lực phương diện khác cũng bắt đầu được chú ý, hơn nữa trình độ coi trọng bắt đầu dần dần vượt qua năng lực cá nhân.
Nhân tố chính trị, nhiều thiên tài có bối cảnh như vậy tiến vào Học viện tinh anh X, sao có thể chỉ là đến mạ vàng làm nền, năng lực X cá nhân là một mặt, nhưng, tài năng lãnh tụ càng là quan trọng nhất. Sau khi tốt nghiệp, mọi người đều tự về nước, là phải trở thành quan chỉ huy cao cao tại thượng, mà không phải đi tầng trung tầng dưới làm một quan quân nhỏ ở tiền tuyến xung phong bán mạng.
Vốn học viện tinh anh chỉ là vì bồi dưỡng và nghiên cứu năng lực X, nhưng đến hôm nay, học viện đã thành thục đến bồi dưỡng năng lực X làm tướng lãnh trung tâm đoàn đội, mà một điểm này cũng đang từng bước một rõ ràng, đương nhiên cũng không ý nghĩa thực lực cá nhân không quan trọng, mà là trọng điểm ở tiến thêm một bước, cũng là yêu cầu đối với đội trưởng mỗi chiến đội thật ra cũng cao hơn.
Đây cũng là một trong các nguyên nhân căn bản Học viện tinh anh 1 hai năm qua xây dựng chiến đội trở thành trào lưu, năm nay, thì đã đến một thời kì đỉnh cao. Quá khứ, học viện tuy ở hướng gió là không ngừng ủng hộ chiến đội, cũng bồi dưỡng ra một số đội xuất sắc, ví dụ như chiến đội Lam Thuẫn của Aslan, chiến đội Lục Sát Chi Ngạc của Yabitan, nhưng, những cao thủ trong học viện trước nay không có hứng thú đối với những cái này.
Thẳng đến năm nay, tin tức các phương diện, cộng thêm các đạo sư coi trọng, chiến đội được nhấc lên một độ cao càng cao hơn.
← Ch. 0762 | Ch. 0764 → |