← Ch.0819 | Ch.0821 → |
Vừa vào cửa, cha mẹ Triệu Y Linh ngay tại phòng khách xem TV, trang trí phòng đều đủ, cũng không xa hoa, đơn giản thư hương, cũng không bởi vì sinh nhật mà làm nhiều bố trí.
"Cha, mẹ, đây là Nghiêm Tiểu Tô, bạn trai con." Triệu Y Linh đỏ mặt giới thiệu.
"Bá phụ sinh nhật vui vẻ, chào bá mẫu, một chút hoa quả, không thành kính ý, hi vọng không lấy làm phiền lòng." Nghiêm Tiểu Tô vội vàng chào hỏi, nói thật ra hắn bây giờ có bệnh sợ hãi phương diện này, nói chuyện cũng không trôi chảy thể nào.
Chào cháu, mau vào ngồi, coi như là nhà mình đừng khách khí." Mẫu thân Triệu Y Linh đánh giá Nghiêm Tiểu Tô một chút cười nói, còn cười trừng mắt nhìn Triệu Y Linh một cái, tựa như trách nàng giờ mới nói.
"Bá phụ bá mẫu gọi cháu Tiểu Nghiêm là được rồi." Nghiêm Tiểu Tô lau mồ hôi, cái này chính hắn biết diện mạo của mình, nhìn xem khí chất người ta, thật sự là học cũng không học được.
Đến, Tiểu Nghiêm, ngồi đi, không cần khẩn trương, chúng ta tán gẫu chút." Triệu Triết mỉm cười, bảo dưỡng phi thường tốt, thoạt nhìn bộ dáng cũng chỉ ngoài bốn mươi, rất ôn hòa.
Nhưng Nghiêm Tiểu Tô thực chột dạ, mông cũng chỉ ngồi một nửa.
"Ô, lão bà, cha đừng bắt nạt anh ấy." Triệu Y Linh nói, nói xong cùng lão mẹ đi chuẩn bị tiệc sinh nhật một lát.
Nghiêm Tiểu Tô rất lo lắng, nhưng toàn bộ quá trình, Triệu Triết lại chỉ đơn giản tìm hiểu tình huống một chút, cũng chưa đề cập vấn đề quá riêng tư, điều này làm Nghiêm Tiểu Tô thực rất cảm khái, dần dần cũng cởi mở. Nhìn ra được, bọn họ đối đãi vấn đề cảm tình của con gái không đề cập cái khác.
Đại khái hơn nửa giờ, đại nam hài tử chạy vào cửa lớn, mười ba mười bốn tuổi, mặc quần áo bóng rổ, ôm quả bóng rổ đổi tới đổi lại trên tay, đầu đầy mồ hôi nhìn chằm chằm Nghiêm Tiểu Tô đánh giá một phen, liền hướng Triệu Y Linh theo sau đi vào hỏi: "Chị, đây là bạn trai chị?"
"Ừm, gọi Nghiêm ca ca."
"Không muốn gọi, ghê tởm hay không."
Triệu Hựu Hùng xoay người, ở bến tại Y Linh nhỏ giọng nói: "Tỷ, xấu chút nhỉ?"
"Em không cảm thấy mập mạp rất đáng yêu sao."
"Được, Mặt Trăng chúng ta cũng là quá nhiều anh đẹp trai, đột nhiên có tên mập mạp, cũng là vật lấy hiểm làm quý." Triệu Hựu Hùng lắc lắc đầu, hướng về phía Nghiêm Tiểu Tô cười, "Uy, chị em cũng là lãng phí với anh rồi, anh nếu không quý trọng, cẩn thận em đánh anh."
Uy hiếp xong, liền lên lầu thay quần áo.
"Trẻ con không biết nói chuyện, anh đừng để ý." Triệu Y Linh ngượng ngùng cười cười với Nghiêm Tiểu Tô.
"Nó nói rất đúng, em yên tâm, về sau anh tuyệt đối nghe lời vợ, cùng cậu em vợ." Nghiêm Tiểu Tô cười vui tươi hớn hở.
Lục tục khách nhân đều đến, Triệu Triết cũng không hỏi nhiều chuyện hơn, dù sao hai người trẻ tuổi còn chưa tới mức đàm hồn luận gå.
"Chào thầy Triệu, sinh nhật vui vẻ, năm trước ở sao Hỏa không thể kịp trở về, chỉ để Lưu Hiên tiểu tử đó thay em chúc thọ thầy, năm nay đến lượt hắn không về được."
"Tào Dương, bạn cũng đừng cố giành thời gian trở về, sự nghiệp quan trọng hơn."
Cảnh tượng cùng loại như vậy thỉnh thoảng xảy ra, Nghiêm Tiểu Tô nhìn xem cũng cảm động, nhưng...
Rất hiển nhiên, đồng chí Nghiêm tiểu béo nắm tay Triệu Y Linh, rất chịu các học sinh kia của thầy Triệu chú ý, không ít còn mang theo lạnh lùng đánh giá. Con gái thầy Triệu, là tiểu sư muội bọn họ, luôn luôn ở giáo hội học viện, sao sắp tốt nghiệp, đã bị một tên béo không biết từ đầu toát ra chiếm lấy.
Nghiêm Tiểu Tô cũng không nói gì, trước đó nghe Triệu Y Linh nói trong nhà chỉ có một em trai, hắn còn rất cao hứng, đệ đệ để đối phó, ca ca tỷ tỷ loại ý muốn bảo hộ mạnh kia mới là khó thu phục.
Vạn vạn không ngờ tới... Chỉ một lúc, đã xuất hiện mười mấy nhân vật kiểu "ca ca tỷ tỷ".
"Nghiêm tiên sinh là làm gì?" Tào Dương đánh giá Nghiêm Tiểu Tô, nhìn thấu coi như không có trở ngại, nhưng, bộ dáng này, thật sự là không xứng với con gái bảo bối của thầy giáo!
"Làm tiêu thụ." Nghiêm Tiểu Tô cười cười.
TanDrong liền lại nhìn Nghiêm Tiểu Tô một cái, trong mắt có chút không đúng, một tên tiêu thụ, lúc này nên đưa danh thiếp chắp nối cho hắn chứ? Tiêu thụ rụt rè như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Lúc này, Triệu Y Linh cũng bị bạn học nữ kéo đến một bên, nói nhỏ, "Y Linh! Tên béo này thật là bạn trai của cậu? Không phải mang về lừa gạt ba mẹ cậu chứ?"
"Là thật, mình cần gì phải gạt người."
"Trời ạ, chỉ tên béo như vậy?"
"Anh ấy rất đáng yêu, hơn nữa rất hài hước." Triệu Y Linh trừng mắt nhìn, "Hơn nữa đối với mình cũng tốt lắm."
Chu Manh Manh thiếu chút nữa hộc máu, đây tuyệt đối là giáo hội học viện độc hại người ta. Thượng đế cái gì nào có thể tin, "Cậu là tiếp xúc người quá ít, đừng nóng vội xác định, phải cẩn thận, đừng bị chiếm tiện nghi."
Triệu Y Linh cười lắc đầu, cũng không muốn giải thích cái gì, Nghiêm Tiểu Tô luôn rất lễ phép, cho dù là nắm tay còn là nàng chủ động. Thật sự nhìn bộ dáng Nghiêm Tiểu Tô khó xử muốn nắm lại không dám quá đáng yêu.
"Y Linh, cậu vừa tốt nghiệp, chuyện này tuyệt đối đừng vội, quen biết nhiều người một chút, đối chiếu một chút mới biết được ai tốt hơn." Chu Manh Manh thấy Triệu Y Linh không thèm để ý, lại nói.
"... Không cần, mình bây giờ thực rất tốt. Chúa từng nói, khi gặp được người tâm linh tương thông chính là hạnh phúc."
"Cậu...." Chu Manh Manh sờ sờ trán, nhìn ra Triệu Y Linh là nói không thông rồi, ài, nàng được mấy bạn học nữ chọn ra đảm đương người xấu dễ dàng sao? Lại nói bộ dạng tên mập này cũng không đáng ghét, bất kể công việc gì, điều kiện gia đình thế nào, tìm hiểu chưa, vấn đề là cả nhà thầy Triệu đều là tín đồ Thiên Chúa giáo, không thể khuyên giải.
"Hắc hắc." Triệu Y Linh cười cười đáng yêu.
"Có thể không cần mỗi lần đều cười hắc hắc ngây ngô hay không, nhìn đau lòng cậu chết mất, thôi, lười nói cậu, dù sao nhớ kỹ, tỷ tỷ không có ác ý, chỉ là bảo cậu để ý chút." Ở trong mắt Chu Manh Manh, Triệu Y Linh là ngây thơ ngốc đáng yêu, đây là bệnh nan y chịu bó tay, thật lòng hi vọng tên mập này không phải kẻ khốn kiếp, nam nhân này có mấy kẻ không háo sắc, một khi phát hiện Triệu Y Linh tiểu mỹ nữ tinh thuần như vậy còn không phi cầm đại cắn.
Bên kia, Tào Dương còn mấy người bạn học cũ cũng trò chuyện Nghiêm Tiểu Tô, thằng cha này tuyệt đối có vấn đề.
Tào Dương rất tin, hắn có thể dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, làm ra một phen sự nghiệp, chính là bởi vì giác quan thứ sáu trước nay đều rất chuẩn, mặc cho tên mập này thoạt nhìn rất hiền hoà, làm việc cũng chịu khó, không có tính tình gì.
Nhưng nhìn cả tân khách sinh đường, hắn cũng không vội vã đi truy cứu, không thể phá hủy không khí sinh nhật của thầy giáo, nhưng, mấy học sinh bọn họ cũng đang âm thầm trao đổi, quyết định lát nữa hảo hảo điều tra một phen thân phận tên mập này, nếu là tên lừa đảo cũng nhanh chóng đuổi đi.
Chính lúc này, một trận huyên náo, ngay cả thầy Triệu cũng về mặt vui mừng tự mình đi đón khách.
*****
"Ha ha, em rể Triệu Triết, đã lâu không gặp, không nghĩ tới tôi có thể chạy về nhỉ? Ha ha ha, tiểu muội, nhìn thấy đại ca kích động hay không." Một người trung niên dáng người to lớn mang theo một đám người đi đến, mắt sáng như đuốc, không giận tự uy, hiển nhiên là người hay ở địa vị cao.
Vợ chồng Triệu Triết hai người bước nhanh nghênh đón, "Đại ca, anh không phải nói tháng sau mới có thể trở về sao? Chuyện liên minh Băng Vân đều làm xong rồi?"
"Nói đến cũng là vận khí, bằng không quả thật phải nán lại vài năm, sinh nhật em rể, tự nhiên muốn trở về sớm, ... Không nói chuyện này, ha ha, một năm không về, cháu Hùng cao như vậy, còn không gọi bác, có phải không nhận ra hay không? Tiểu Linh Linh cũng là đại cô nương rồi, có bạn trai hay chưa? Đến, làm quen một chút, đây là Aymon, phó tổng tài thương đoàn Warren của Bằng Vân liên minh." Nói xong trừng mắt nhìn.
Nghiêm Tiểu Tô có chút ngất, thật không dễ dàng phần mộ tổ tiên bốc khói, đụng phải bố mẹ vợ tốt như vậy, người bác này lại từ chỗ nào toát ra.
"Aymon tiên sinh, chào ngài, đúng rồi, bác, đây là bạn trai cháu..." Triệu Y Linh cũng không lảng tránh, mặc cho người trẻ tuổi trước mắt bộ dạng rất đẹp trai rất thân sĩ, nhưng không có gì quan hệ với nàng.
Nghe được hai chữ bạn trai, Crane Wellington liền nhíu mày, mở miệng ngắt lời Triệu Y Linh giới thiệu: "Tiểu Linh, cháu lúc nhỏ từng đáp ứng bác, chưa qua ải của bác, ai cũng không tính bạn trai của cháu. Anh bạn nhỏ, nhìn bộ dáng cậu, không phải người Mặt Trăng nhỉ?"
Nghiêm Tiểu Tô cười cười, "Người Địa Cầu."
"Vậy cậu là làm gì?"
"Sau khi tốt nghiệp đại học, thì tiếp nhận làm ăn trong nhà." Nghiêm Tiểu Tô nói.
"Ô, làm ăn cái gì?" Vẻ mặt Crane Wellington hơi dịu đi một chút.
"Trước kia trong nhà bán đồ dùng vệ sinh nữ, bây giờ..."
Nói đến một nửa, mặt mọi người liền đen, đây không phải một tiểu thổ hào không có tố chất sao?
"Vậy thì phải nói tiếng xin lỗi, tôi cửa ải này, chỉ sợ cậu không qua được." Sắc mặt Crane Wellington có chút không tốt, "Có tiền hay không không quan trọng, tố chất này nhất định là phải xứng. Triệu Triết, không phải anh nói chú, chính chủ chịu thua kém không sao cả, nhưng chuyện Tiểu Linh và Tiêu Hùng, anh phải trấn ải!"
Triệu Triết mỉm cười, cũng không để ý, "Crane, chuyện bọn nhỏ để cho bọn nó tự mình được rồi, thật ra chỉ cần thích, cái khác đều không quan trọng."
Mẹ Triệu Y Linh cũng lộ ra nụ cười hạnh phúc, nhưng cũng biết anh trai mình là có ý tốt, những năm gần đây, lúc có khó khăn, Crane chưa bao giờ khoanh tay đứng nhìn.
"Bác, hôm nay chúng ta không nói cái này được không." Triệu Y Linh nói, "Cháu muốn đi theo cảm giác của mình, nếu có một ngày không thích hợp, cháu cũng không hi vọng là nguyên nhân người khác, hơn nữa cháu thích, bác cũng là hi vọng vui vẻ."
Crane ngây dại, nha đầu này giống với mẹ nó lúc trẻ tuổi, cảm giác... cảm giác đáng tin sao, thằng cha này cả đời giáo viên nghèo, có tác dụng cái lông.
Buồn bực không nói chuyện nữa. Nói thẳng, nếu không phải quan hệ Triệu Y Linh, đổi một người khác dám ở trước mặt Nghiệm Tiểu Tô hắn kiêu ngạo như vậy, thổ hào Tô sớm dạy hắn làm người, ít nhất trước mắt ở Thái Dương Hệ khối địa bàn này, người dám không cho hắn mặt mũi thực không nhiều.
Crane vừa tới liền náo nhiệt hẳn lên, Triệu Y Linh cùng nhân cơ hội kéo Nghiêm Tiểu Tô thoát ly chiến trường, "Tiểu tô, thật sự xin lỗi, bác của em..."
"Nha đầu ngốc, anh cũng không phải tìm bác em làm bạn gái, yên tâm, anh bụng to có thể chứa cả thiên hạ." Nghiêm Tiểu Tô vỗ vỗ bụng.
"Ai nha, hình như phải giảm một chút."
Triệu Y Linh cười một tiếng, "Lại nói, chúng ta quen nhau cũng hơn S mười ngày rồi, em còn chưa từng gặp bạn anh đâu?"
"Là anh không đúng, anh có hai người bạn tốt, xem như huynh muội sinh tử, em chờ chút."
Hôm nay đến hiển nhiên vẫn là đáng giá, ít nhất đã bước ra một bước, hơn nữa Nghiêm Tiểu Tô cũng xác định Triệu Y Linh chính là người hắn đời này muốn tìm.
"Lão đại, có người quan trọng giới thiệu cho mày làm quen."
Hơn nửa đêm, Vương Tranh bò dậy, "Nha. Mày biết hiện tại mấy giờ không, ai, trịnh trọng như vậy?"
"Em dâu tương lai của mày, mày nói quan trọng không?"
"Sát. Mày không nói sớm, tạo thay quần áo!" Vương Tranh cười nói, thật ra cũng kinh ngạc, sau khi trải qua Nhạc Tinh cùng Yasumi, Nghiêm Tiểu Tô có chút bất cần đời, lúc này đột nhiên hát bài gì thế?
. Nhưng sau khi nhìn thấy Triệu Y Linh, Vương Tranh liền hiểu. Đây là một cái cảng có thể cho Nghiêm Tiểu Tô tìm được bình tĩnh cùng hạnh phúc, hắn là thật lòng cao hứng cho Nghiêm Tiểu Tô, người ta cả đời có duyên phận như vậy không dễ.
Tắt đi điện thoại, Nghiêm Tiểu Tô biết Vương Tranh cũng vui cho hắn, lần này ánh mắt hắn không sai, ánh mắt lão đại luôn lợi hại.
"Anh ấy còn đi học?" Triệu Y Linh tò mò hỏi.
"Anh nói với em, lão đại của anh chính là đại nhân vật xuất sắc, chúng ta thì phải cùng nhau xưng bá Ngân Minh!"
Nghiêm Tiểu Tô nói khoa trương, Triệu Y Linh cười rất vui vẻ.
"Một người khác ở Mặt Trăng ngày mai vừa lúc em đi gặp cô ấy." Nghiêm Tiểu Tô nói, "Còn có, thật ra anh muốn nói anh... Có thể không giống với em nghĩ.".
Triệu Y Linh mỉm cười, nhẹ nhàng kéo tay Nghiêm Tiểu Tô, "Không cần để ý người khác nói, em tin tưởng ánh mắt mình. Chúa từng nói, khi anh ấy đến em sẽ biết, anh cho rằng ngày đó tư thế anh ngồi xổm nơi đó có bao nhiêu đẹp trai sao?"
Nghiêm Tiểu Tô gắt gao nắm tay Triệu Y Linh, "Anh sẽ bảo hộ em. Em yên tâm, anh có thực lực này!"
Lúc này điện thoại lại vang, một phần tư liệu phát tới, khóe miệng Nghiêm Tiểu Tô lộ ra một tia cười mỉm, Crane này chơi cái gì, phải trị một chút, nhưng cần đổi cái phương thức, trước mặt mọi người chỉnh hắn quá dễ, loại tiểu nhân vật này đối với Nghiêm mập mạp hiện tại thật ra không tính là gì, chỉ là hắn cũng không nông cạn như vậy, hơn nữa sẽ chỉ làm Triệu Y Linh khổ sở, Nghiêm Tiểu Tô không phải kẻ lỗ mãng năm đó.
"Tiểu Tô, anh có việc nhi, em quên, anh ở nơi này là đi công tác, thủ trưởng sẽ không trách cứ anh chứ?"
Nghiêm Tiểu Tô cười cười, "Anh chính là thủ trưởng, anh tự cho mình nghỉ, không có việc gì.".
Triệu Y Linh sờ sờ khuôn mặt béo Nghiêm Tiểu Tô, "Anh có việc thì cứ đi làm, yên tâm, em sẽ không bị người ta đưa đi mất."
Nghiêm Tiểu Tô thật sự là không biết nên nói cái gì mới tốt, hắn cũng biết Triệu Y Linh cũng sẽ không để ý thân phận hắn.
Nghiêm Tiểu Tô là không có việc gì, nhưng người bác kia có việc, Nghiêm Tiểu Tô còn là bị một mình gọi qua.
Đối mặt Crane Wellington Nghiêm Tiểu Tô sẽ không khẩn trương như vậy, tùy ý uống trà, "Wellington tiên sinh tìm tôi có chuyện sao?"
Crane Wellington ngẩn người, tiểu mập mạp này bộ dáng rất điêu, nhíu nhíu đầu lông mày, "Cậu và Tiểu Linh không thích hợp, hôm nay là sinh nhật Triệu Triết tôi không muốn ầm ĩ, lát nữa tự cậu nên đi chỗ nào thì đi chỗ đó."
← Ch. 0819 | Ch. 0821 → |