← Ch.0966 | Ch.0968 → |
Trừ đội viên, đám người Ngải Tiểu Lộ, Luoer cũng có mặt, giống đám người Eisen luôn làm công tác hậu cần cho chiến đội Mãng xà Sala đương nhiên không thể thiếu, Mãng xà Sala có thể đi đến hôm nay, cũng a là dựa hết vào mọi người cố gắng và ủng hộ, đương nhiên Diệu Ngải Luân với Trần Tú cũng đến, chuyện như vậy bọn họ là tước tiêm đầu cũng phải đến.
Công chúa điện hạ đã có mời, mọi người đều rất vui, bạn học Trương Sơn khẳng định hảo hảo tắm rửa trang phục trịnh trọng lên đường, ngay cả Achilles Curtis cũng nhịn không được thay đổi một bộ lễ phục chính thức.
Vương Tranh thì không nghĩ nhiều như vậy, Hồi Âm xưa nay tùy tính, mọi người thương thảo chiến thuật đầu cũng sắp nổ rồi, đổi một chút tâm tình nói không chừng sẽ có ý tưởng, hơn nữa hắn thậm chí biết chuyện này hắn là không có một xu quan hệ với Hoàng Diệu.
Người Mãng xà Sala cũng phát hiện đã rất lâu không tụ tập như vậy, tựa như quên một mặt khác của sinh hoạt, lúc Vương Tranh ở Dida, Mãng xà Sala mỗi người lo lắng trùng trùng, sau khi trở về liền đối mặt giải đấu tranh bá vương giả mạnh nhất.
"Chúng ta trước trận chiến thả lỏng như vậy, thật tốt sao?" Takumi dở khóc dở cười, thật ra trước trận chiến thực nên ngừng lại một hơi, nhưng trái lại, ngừng quá lâu cũng dễ đứt đoạn, dù sao hắn là theo dòng chảy lớn.
"Yên. yên, trời sập xuống có Vương Tranh đội, chúng ta cũng đã chiến thắng Sát Thần, vậy cũng không chúc mừng, thiên lý không tha. Lại nói, Hồi Âm điện hạ mời, cậu không đến sao?" Trương Sơn ôm bả vai Takumi cười nói.
Takumi ngẩn ngơ, "Đương nhiên phải tới, sau khi trở về mình có thể chém gió mấy năm, ha ha."
"Đúng đó, đúng đó, có thể nhận Hồi Âm công chúa mời, chúng ta cũng là riêng một phần rồi." Trương Sơn cười nói.
"Xem ra mọi người đều rất thích Hồi Âm." Luoer cười nói, "Nàng hát tôi cũng rất thích. Đáng tiếc người Song Tử tinh chúng tôi không quá am hiểu ca hát."
"Bạn học Luoer, lát nữa mình hát bài cho bạn." Trương Sơn lại bắt đầu nháy mắt linh tinh.
"Trường Sơn, cậu vẫn là thu chút đi, đừng đem mọi người dọa chạy." Ngải Tiểu Lộ và mọi người đều rất quen thuộc, "Thật sự là, Tuyết Nặc sao còn chưa tới."
"Tuyết Nặc cũng tới sao?" Takumi hỏi.
"Trận đấu cũng kết thúc rồi, đương nhiên phải gọi nàng đến, đều là bạn tốt mà. Cậu nói có phải hay không, đội trưởng đại nhân." Ngải Tiểu Lộ nói.
Vương Tranh cười cười."Đương nhiên, nhiều người náo nhiệt."
"Vậy tôi đem Vincent cũng gọi tới!" Takumi vội vàng nói, "Hắn cũng là fan trung thành của Hồi Âm điện hạ."
Sức ảnh hưởng của hai vị Aslan công chúa là quá lớn, Luoer với Ngải Tiểu Lộ tự nhận là thân phận không kém, nhưng sức quyến rũ của phương diện này quả thật phải nhận.
Không bao lâu Lý Tuyết Nặc và Vincent đều đến, lập tức không khí náo nhiệt lên. Liệt Tâm tuy tuổi xấp xỉ cùng với người, nhưng tình thương phát dục có thể nhanh hơn một chút, chỉ là cần đoàn đội, nàng cũng không tiện lạc đàn, nàng càng thích một mình uống một ly hơn. Nghe chung quanh ầm ĩ, ngược lại làm lòng mình càng thêm yên tĩnh.
Về phần Hồi Âm tiểu thị hài kia, muốn ngực không có ngực, muôn mông không có mông, nam nhân có đôi khi thật sự là động vật kỳ quái, nói hắn lúc nửa người dưới tự hỏi, bọn họ bỗng nhiên sẽ dùng đầu óc.
Vincent tỏ ra đặc biệt hưng phấn, ôm với mọi người, đều là chiến hữu, không cần nhiều khách sáo như vậy.
"Thật không nghĩ tới có thể đi đến một bước này." Vincent và Takumi làm một chỗ, Takumi rót một ly rượu cho hắn.
"Ha ha, lúc trước cũng là cậu kéo mình tới, kết quả cậu chạy trước." Takumi cười nói.
"Người ta sống, luôn có những lúc không thể tự làm chủ, thiệt tình cao hứng cho Mãng xà Sala, cũng tranh hơi cho tất cả chúng ta, hiện tại chiến đội chúng ta cũng lấy Mãng xà Sala làm tấm gương."
"Ô, Đan Đế nói thế nào?"
"Mãng xà Sala cũng có thể quật khởi, Hùng Ưng chúng ta nhất định có thể giương cánh bay cao. Vincent bắt chước Đan Đế rất có bộ dạng, làm Takumi kinh ngạc không thôi.
Mãng xà Sala tạp bài quân này đánh bại Sát Thần đại biểu chính thống quả thật là cho vô số người khả năng cùng hi vọng.
Con người là một loại sinh vật kỳ quái, lúc không có hi vọng rất uể oải, một khi thấy được hi vọng luôn có thể bộc phát ra lực lượng khác thường.
Hồi Âm còn chưa tới, Trương Sơn đã nhịn không được xông lên đi thể hiện trước một chút, ca hát cũng không cần năng lực X, thật ra trước kia, lúc hắn đi, thực có thể tìm cái khe chui vào.
Thắng lợi, tâm tình mọi người tự nhiên rất tốt, rất nhanh bầu không khí sôi nổi lên, không bao lâu Hồi Âm đã đến.
Hồi Âm không xa lạ với mọi người, mọi người cũng đều biết vị tiểu công chúa này là bạn tốt với Vương Tranh, tuy lần này thời gian tương đối mẫn cảm một chút, nhưng cũng không khoa trương như vậy.
Hồi Âm đến rồi, đi cùng nàng là Annil và Lục Điệp, tiểu công chúa hôm nay mặc một thân váy liền áo, trên đầu đeo một cái kẹp tóc bướm đẹp, đơn giản, nhưng vừa xuất hiện đã khiến các nam đồng bào ở đây trợn mắt há hốc mồm, Annil với Lục Điệp cũng là mỹ nữ, nhìn ra được hôm nay cũng tỉ mỉ trang điểm một phen, nhưng trong mắt mọi người lại chỉ có thể nhìn thấy Lâm Hồi Âm, nhìn ra được hôm nay Hồi Âm cũng trải qua một phen chuẩn bị tỉ mỉ.
"Cảm tạ mọi người nhận lời mời của tôi, sức chiến đấu của tôi bằng không, cho nên hôm nay không phải đối thủ, đều là bạn bè!" Hồi Âm nói, lập tức dân lên một mảng tiếng cười, nháy mắt một chút xấu hổ còn sót lại cũng đã biến mất.
Lục Điệp và Annil cũng trầm tĩnh lại, các nàng là người của Lâm Hồi Âm, tuy khó hiểu quyết định của Hồi Âm, nhưng công chúa đã làm quyết định, các nàng sẽ kiên định phục tùng, không phải là tới ca hát uống rượu sao, người Aslan cái gì cũng không sợ!
Trút ngã bọn họ!
"Vậy chúng ta liền ở trên uống rượu phân cao thấp đi, bạn học Lục, mình còn nhớ rõ một phát súng nổ đầu đó của bạn, trực tiếp đem mình đánh mất ngủ, duyên phận này, chúng ta đến trước ba chén đi." Trương Sơn trực tiếp nhảy ra.
Lục Điệp mim cười, "Nam nhân cần phong độ thân sĩ, 1 vs 2, yêu cầu này không quá phận chứ."
Lục Điệp cười quyến rũ, thật sự làm cho Trường Sơn ngẩn ngơ, không nghĩ tới tay súng bắn tỉa lãnh khốc này của Hoàng Diệu thế mà lại còn một mặt như vậy.
Bạn học Trường Sơn không chút do dự vô vô bộ ngực, "Người Địa Cầu chúng tôi đều là đàn ông hán tử đích thực, bạn một ly, mình ba chén, không chiết khấu!"
"Hào sảng!"
Cách đó không xa Liệt Tâm lắc đầu, Ngu xuẩn."
Dù sao Trương Sơn cũng không ra sân, uống ngất cũng không có việc gì.
Lục Điệp và Trương Sơn vừa mở màn như vậy, người khác liền náo nhiệt hẳn lên.
Hồi Âm nhất nhất chào hỏi với mọi người, nói thật ra, mọi người đều có chút được yêu mà sợ, tuy là bạn học, nhưng mỗi người đều biết chênh lệch trong đó, đều truyền thuyết Aslan tuyệt đại song kiều có sức quyến rũ vô cùng, có thể có người không phục, các loại ngạo, nhưng lúc thực sự đối mặt Hồi m, toàn bộ đều tan thành mây khói, Vincent thế mà lại có chút khẩn trương, nói chuyện cũng không nối liền, Takumi cũng cứng mặt, tận khả năng làm cho bản thân trấn định một chút.
*****
Đương nhiên mấy nữ hài tử thì lại rất bình thường, so với khí tràng cùng mị lực kinh người kia của Ina, Hồi Âm càng ôn hòa hơn, càng làm cho người ta muốn thân cận hơn.
Đương nhiên đối với đánh giá này, Vương Tranh cũng sẽ không đồng ý, đó chỉ là người ngoài chưa từng thấy một mặt dịu dàng như nước của Ina.
"Vương Tranh ca ca, còn chưa chúc mừng anh lấy được thắng lợi đâu." Hồi Âm tới bên người Vương Tranh trên mặt mang theo một loại dịu dàng khác ngày xưa.
Vương Tranh cười cười, muốn sờ sờ đầu Hồi m, bỗng nhiên phát hiện Hồi Âm đã trưởng thành đại mỹ nữ, chỉ thấp hơn mình một cái đầu, tuy vẫn đáng yêu như vậy, nhưng trong đáng yêu lại lộ ra một loại ngày ngô xinh đẹp, nhìn thêm một cái cũng có một loại cảm giác mê hoặc lòng người.
"Em chúc mừng trong lòng là được rồi, lúc đấu với Hoàng Diệu, anh cũng sẽ không xuống tay lưu tình." Vương Tranh nói.
Hồi Âm mỉm cười, "Vương Tranh ca ca, anh chỉ cần làm thứ mình muốn làm, anh biết, Hồi Âm là đứng về phía anh."
"Ha ha, vô thượng vinh hạnh, anh nên hát tặng cho em một bài."
"Lát nữa chúng ta hợp xướng đi, anh quên có một bài hát là chúng ta cùng nhau hát." Hồi Âm cười nói.
"Anh đó là không trâu bắt chó đi cày, thơm lây em." Vương Tranh cười nói.
"Bây giờ còn có rất nhiều người đang tìm người đó là ai, nhưng em không nói cho bọn họ, đây là bí mật nhỏ của chúng ta." Hồi Âm the the cái lưỡi nhỏ thơm tho, rất đáng yêu.
Đây quả thực chính là tiểu tinh linh mê người, nhìn nàng, giống như tất cả đều bình thản.
"Khụ khụ, công chúa điện hạ cũng đã đến, làm đẹp trai nhất chiến đội Mãng xà Sala chúng tôi, tôi, Trương Sơn đến phao ngọc dẫn... Ai nha, Takumi, giết, cậu đừng chiếm chỗ tôi."
"Bạn hữu, tôi ủng hộ cậu, cố lên!" Eisen quát, vài người Địa Long hành tinh bọn họ thật ra ở trong Học viện tinh anh đã bị lạc, vô luận năng lực và thực lực liên bang, đều quá yếu, rất dễ trở thành quần chúng, nhưng ở Mãng xà Sala bọn họ lại tìm được vị trí của mình, đi mãi đến hiện tại, có lẽ bọn họ không đạt được độ cao như bọn Vương Tranh Trương Sơn, nhưng Mãng xà Sala giống như là đại gia đình, nơi này không có ai xem thường bọn họ, bọn họ cùng nhau chiến đấu, bọn Eisen may mắn nhất chính là quen được hai người Địa Cầu này.
"Được, để tôi tặng cho bạn học Eisen tình cảm chân thành một bài Yêu bạn đến vĩnh viễn!".
Trương Sơn nhiệt tình nói.
Eisen lập tức dựng lên ngón giữa, "Cút, giới tính anh đây rất bình thường."
Trương Sơn hát cũng không tệ, ngũ âm không được đầy đủ cũng cứu được, cần cù bù thông minh. Cái khác không nói, Trương Sơn tính cách kích tình như vậy, thật đúng là càng hát càng có phong cách, hát xong một bài, mọi người đều vô tay.
"Nhìn thấy thực lực của anh chưa, ai tới tiếp mic, tôi nói tôi đây gọi là thả con săn sắt bắt con cá rô." Trương Sơn đắc ý nói, mọi người lại cười to một trận.
"Trương Sơn, xem ra không giáo dục cậu một trận không được." Ngải Tiểu Lộ đứng lên, "Để chị nói cho chú cái gì là toàn tài!"
Mọi người ồn ào một trận, Lý Tuyết Nặc cũng vỗ tay theo, Vương Tranh cũng đi tới, cạn một ly với Lý Tuyết Nặc.
"Tuyết Nặc, gần đây bạn tới chỗ chúng mình cũng ít đi rồi, không thể rời đội thì quên bạn bè." Vương Tranh nói.
"Đúng, Tuyết Nặc, thiếu cậu đại mỹ nữ này tọa trấn, Ngải Tiểu Lộ cũng đắc ý rồi." Takumi cũng nói.
Tiếng ca của Ngải Tiểu Lộ rất kinh diễm, như Ngải Tiểu Lộ nói, thượng đế sẽ luôn thiên vị một số người, chẳng những để bọn họ có thể đốt đèn lồng đầu thai, đồng thời còn giao cho bọn họ thiên phú toàn diện ưu tú, Ngải Tiểu Lộ chính là một trong số đó.
Một khúc piano hơi tỏ ra cổ điển, kĩ kinh tế tòa, phong cách quý phái.
Ngải Tiểu Lộ đứng dậy, cúi đầu, phong phạm mười phần.
"Sát, Tiểu Lộ, cậu là từng luyện không phải, chuyên nghiệp như g vậy!" Trương Sơn không phục.
Lý Tuyết Nặc nở nụ cười, "Tiểu Lộ ở lúc tiểu học đã từng mở hội diễn tấu cá nhân."
Từ khi nàng lộ bản lĩnh trong trang, mọi người đều biết, nội tâm cô gái dịu dàng này là phi thường khí phách.
Phong cách mỗi tinh cầu quả thật có khác biệt rất lớn, người Aslan quả thật có giáo dục tốt cùng khí chất trên sân, tuyệt đối không phải loại mọt sách.
Cái này khác với đám gà mờ của Địa Cầu.
Đương nhiên quý công tử Achilles Curtis của Mặt Trăng chúng ta có thể vãn hồi chút mặt mũi cho Thái Dương Hệ, cho nên mọi người đều nói Mặt Trăng chính là phong phạm Aslan ở Thái Dương Hệ..
Mọi người vỗ tay một mảng, Hồi m luôn thích náo nhiệt lại chưa vội ra tay, mọi người cũng không sốt ruột, áp trục luôn cần để lại phía sau, ngẫm lại trình độ hot hội biểu diễn của Hồi Âm, đại khái thật sự không bao nhiêu người có đãi ngộ như vậy.
"Hồi Âm, có phải có chuyện gì hay không?" Vương Tranh hỏi, nha đầu này là người không giấu được chuyện.
Hồi Âm hơi sửng sốt, "Vì sao nói như vậy?"
"Anh cảm giác em có tâm sự, có cái gì có thể nói với anh không, tuy Vương Tranh ca ca này của em không có bản lĩnh gì lớn, nhưng ít ra là dựa vào được." Vương Tranh nói.
Hồi Âm yêu kiều cười."Bí mật, lát nữa nói cho anh sau."
Cửa mở, Diệu Ngải Luân và Trần Tú đến, hai người cuối cùng hoàn thành công tác của sư phụ Tiếu Phi, Tiếu Phỉ thì không đến nữa, dù sao nàng là hiệu trưởng, cũng sợ phá hỏng bầu không khí.
"Hai người tụi mày đến muộn, tự phạt ba chén!" Trương Sơn tên bạn xấu này lập tức nhảy dựng lên.
Nhưng Diệu Ngải Luân Trần Tú trực tiếp coi Trường Sơn là tảng đá, Diêu nhanh như chớp tới trước mặt công chúa điện hạ.
"Công chúa điện hạ tôn kính. Tôi là Diêu Ngải Luân đến từ Địa Cầu..."
Nói một nửa, Lâm Hồi Âm nhịn không được bật cười, người này quá buồn cười, lúc này thế mà lại có thể không coi ai ra gì nghiêm trang như vậy.
Mọi người cũng cười phá lên, "Diệu Ngải Luân, Trần Tú, cùng một ký túc xá với tôi trước kia."
"Công chúa điện hạ, lát nữa ký cái tên ở trên quần áo tôi, ba bà chị của tôi đều là fan của người!"
Trần Tú đã bắt đầu ngẫm lại ánh mắt bái phục của ba bà chị, nghĩ hẳn sẽ một đoạn thời gian rất dài không dám đùa giỡn hắn.
"Không có vấn đề, ký bao nhiêu cũng được." Hồi Âm chớp chớp mắt.
Không nghĩ tới Trần Tú thật sự rất nghiêm túc, "Vậy thì ký bốn cái đi."
Mọi người lại cười to một trận, Trần Tú xung phong nhận việc đi lên diễn một bài thành danh của Hồi Âm.
Bạn học Alan trực tiếp đem Vương Tranh xem nhẹ, đi tới bên người Liệt Tâm, "Mỹ nữ, muốn cùng nhau uống một ly hay không."
Liệt Tâm cười, "Chúng tôi nơi này quy củ là, nữ hài tử một ly, nam ba ly."
"... Ai định quy củ thiếu đạo đức như vậy?" Diệu Ngải Luân sủng sốt.
"Là ca ca ta, Alan. Mày cũng không thể để đàn ông Địa Cầu chúng ta mất mặt, nếu mày nằm sấp, tạo đem mày cũng trở về, phải gọi nhịp với Liệt đại mỹ nữ của chúng ta, ca ca ủng hộ mày trên tinh thần!"
"Vậy tao liền liều mình bồi mỹ nữ rồi!" Bạn học Alan ném xuống áo khoác, không phải là uống sao!
← Ch. 0966 | Ch. 0968 → |