Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 1080

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 1080: Chiến đội Vương Triều nội chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


"Tư liệu tuyệt đối không có vấn đề, có phải an bài người ở nơi này hay không... Có mấy thuộc hạ vẫn rất do dự, để lão tổng một mình ở nơi này xếp hàng tính là chuyện gì?

"Hiện tại quan trọng là làm việc, không phải làm bộ, làm không được, chúng ta đều phải thất nghiệp, nhanh đi!" Nghiêm Tiểu Tô nói, cũng tháo xuống ngụy trang, một ải này không làm được, cuộc sống sẽ thực sự khổ rồi.

Vừa đi vào phòng chờ đàm phán, đã có người tới chào hỏi.

"Bằng hữu, công ty nhà ai? Vừa rồi nhìn thấy các anh thật nhiều người."

"Ha ha, cũng tạm được thôi, Titan thương hội."

"Titan thương hội? Chính là Titan khai phá đường hàng hải mới?"

Chào hỏi cũng là tên mập, mắt hơi xoay chuyển, trường hợp mập mạp gặp mập mạp vốn cũng rất dễ dàng sôi nổi, vừa nghe là Titan thương hội, liền càng thân thiết hơn.

"Ha ha, phải." Nghiêm Tiểu Tô mim cười gật gật đầu, "Bằng hữu anh thì sao?"

"Tam Hiệp thương lữ, công ty nhỏ, không ngờ ở đây thật đúng là đối xử bình đẳng, ngay cả các anh công ty lớn như vậy cũng đến xếp hàng."

"Điều lệ chế độ, luôn cần đi cái lưu trình." Sát, mặt hàng này là cố ý à?

"Là cái lý này, khụ, đúng rồi, vừa rồi quên hỏi, số thứ tự của anh là bao nhiêu?"

"Số 0541. Làm sao vậy?"

"Tôi có số 0432, các anh công ty lớn như vậy, ha ha, phương diện tài vụ hắn là có một chút hạng mục chi trả đặc thù chứ..."

Nghiêm Tiểu Tô nháy mắt đã hiểu, địa phương nào cũng không thể thiếu người như thế, "Tôi muốn."

"Công ty lớn chính là công ty lớn, đây là danh thiếp của tôi, bên trên có tài khoản, Tam Hiệp thương lữ Trịnh Khẳng, công ty tuy nhỏ, các phương diện đều có người mình..."

Nghiêm Tiểu Tô chuyển khoản xong ngay tại chỗ, nghe đến đó, nở nụ cười, "Có thể làm tôi gặp được tổng đốc không?"

Lập tức, Trịnh Khẳng liền nghi, sau một lúc lâu, sau khi xác định chuyển khoản đến, đem số thứ tự đưa cho Nghiêm Tiểu Tô, nhưng hiển nhiên vẫn chưa từ bỏ khai thác mang tính nghiệp vụ.

"Muốn gặp tổng đốc cũng không phải không thể, nhưng trả giá..."

"Có việc mà nói, tôi sẽ tìm cậu, cứ như vậy, rất vui được gặp cậu."

Nghiêm Tiểu Tô không có hứng thú tiếp tục cãi cọ với bò, có thời gian đó không bằng nghỉ ngơi dưỡng sức. Người bị thương nghiệp, khẳng định sẽ không dễ đối phó hơn trực tiếp đối mặt tổng đốc, có câu, nói là Diêm vương dễ chọc, tiểu quỷ khó chơi.

Trịnh mập cười cười, "Được, có việc nhớ tìm tôi, cam đoan bớt việc, thời gian chính là tiền tài, đúng không?"

Giao dịch xử lý xong, Trịnh mập cũng không kiêng kị nữa, ha ha, lại nói Titan thương hội là công ty lớn, thật ra, ha ha, hiện tại trong giới ai chẳng biết, hàng không vũ trụ Magath liên hợp mấy công ty lớn, đang toàn lực đánh Titan thương hội, đắc ý cái gì, ngày lành không còn mấy, thật muốn tốt, Tổng đốc phủ bên kia sẽ không đem người đẩy tới bộ thương nghiệp xếp số thứ tự.

Nhưng tiền rốt cuộc vẫn không phí phạm, rất nhanh, đã gọi đến số của Nghiêm Tiểu Tô, phòng họp số 13, bộ thương nghiệp lập hạng mục, thái độ nhân viên công tác cũng không tệ, nhưng nhìn kỹ, tiến triển thực chất vẫn là chưa có, đối phương chỉ là nói, chính phủ sẽ tiến hành nghiên cứu đối với hạng mục, bảo Nghiêm Tiểu Tô trở về chờ tin tức.

Về phần đợi tới lúc nào, thì không có câu dưới.

Bên kia, mập mạp Trịnh Khẳng đang tán gẫu với đồng nghiệp, hôm nay buôn bán kiếm một khoản, mời khách không thương lượng.

"Trịnh mập, hôm nay cậu giết rất ác, là công ty lớn nhà ai? Có đến tiếp sau hay không?"

"Cái gì công ty lớn, Titan thương hội, bị Magath đánh, ha ha, không còn mấy ngày tốt đẹp nữa, còn thích thể hiện trước mặt chúng ta." Vẻ mặt mập mạp rất khinh thường, lấy gặp tổng đốc để chèn ép hắn, biết thân phận lại lịch Bosh tổng đốc không? Thiên tài gia tộc Keelung, là người nào cũng gặp được? Vẻn vẹn một thương nhân sắp xui xẻo? Phi.

"Titan thương hội? Ồ, chính là đường hàng hải mới kia à, ha ha, quả thực không còn mấy ngày lành, muốn từ Fort Nelson chúng ta bên này mở cửa đột phá? Não động có phải có chút lớn hay không?"

Một đám người cười không nhịn được.

Bên kia, Lai Nhã cũng vừa dập điện thoại, nàng ở Fort Nelson là có nguồn tin tức, Nghiêm Tiểu Tô không thể đi vào phủ tổng đốc, bộ thương nghiệp cũng là xếp đội đi vào...

Giống như, nàng lần này đầu tư, là sắp triệt để lỗ vốn.

Nghĩ một chút, Lai Nhã gọi điện thoại cho Jasper, thời đoạn tắc đoạn không ngừng sẽ bị loạn, là thời điểm tráng sĩ đoạn cổ tay, nếu thật đi đến một bước cuối cùng, sẽ mất hết cả gốc.

Một đầu khác của điện thoại, Jasper nghiêm túc nghe Lại Nhã nói, trầm mặc một hồi lâu.

"Jasper, em biết quan hệ của anh và Nghiêm Tiểu Tô, chỉ là hạng mục này đi đến một bước này đã là tử cục, hiện tại quay đầu, đối với chúng ta mà nói chỉ là một lần thất bại, nếu đi đến cuối, vậy thì hoàn toàn là một câu chuyện khác."

Lai Nhã nói thật, thất bại đều sẽ trải qua, mặt khác, có thể kịp thời bứt ra tránh tổn thất lớn hơn nữa, nói không chừng còn có thể thắng được một ít hảo cảm, nhiều lắm rúc một hai năm chờ sự tình nhạt đi là có thể Đông Sơn tái khởi, nhưng đi đến cuối một con đường, vậy có thể sẽ là một câu chuyện khác, không cần nhắc công lao trước kia cái gì, điều đó quá ngây thơ.

Lai Nhã, anh biết ý tứ của em. Thật ra con người anh không quá thích hợp làm ăn, lúc trước anh khó khăn, anh ấy không bỏ anh, lúc này anh cũng sẽ không đi, nhiều nhất trở lại làm tên công tử ăn chơi trước kia, xin lỗi." Jasper nói.

Lại Nhã không nói gì, nàng cũng lâm vào rối rắm. Quyết định này không chỉ có là làm ăn, thậm chí là cảm tình của hai người, chỉ là Jasper đem quyền lựa chọn giao cho Lai Nhã.

"Em về Lias Finke một chuyến, tìm người trong nhà ra mặt!" Rốt cuộc Lai Nhã làm một cái quyết định quan trọng.

Jasper ngẩn người, "Vì sao?"

Lai Nhã nở nụ cười, "Một người không bỏ anh em, càng sẽ không bỏ nữ nhân của hắn."

Nghiêm Tiểu Tô không thoải mái. Tình huống hẳn so với tưởng tượng còn kém hơn, lần này bị đóng cửa, một mình ở trong khách sạn, điện thoại ở trên tay Nghiêm Tiểu Tô xoay vô số vòng, một lần lại một lần muốn động, một lần lại một lần nhịn xuống.

Vương Tranh hiện tại ở SIG, đối mặt Kasha lão nương ác độc kia, nếu nói trước kia không biết trời cao đất dày, mấy năm qua, Nghiêm Tiểu Tô đã quá hiểu năng lượng của Kasha lão nương này, đó là khủng bố kinh thiên, hắn lúc này không thể tự tăng thêm gánh nặng cho Vương Tranh.

Phải tự mình nghĩ cách!

"Học viện tinh anh 1 đám người này rất ghê gớm, chiến đội Vương Triều kia không nổi tiếng thế mà lại nói lên là lên."

"Mới thi đấu tư cách mà thôi, chỉ là vừa mới bắt đầu."

Đám người Trương Sơn cũng chưa để ý những nghị luận đó, đối với trận đấu tương lai cũng không có trợ giúp gì.

Chiến đội Vương Triều bên kia, trừ Lear không có mặt, chiến đội Vương Triều đủ mọi thành viên, đều chưa bị thương thế nào cả. Mập mạp như là mấy trăm năm chưa ăn cơm ăn thùng uống vại, vẻ mặt Bàng Thống và Anluda không dễ coi, nhưng bọn họ quả thật không tìm được mập mạp đáng chết này, trốn đông trốn tây quả thật có bản lĩnh, những lệnh bài kia nói không chừng là lén trộm.

*****

Mập mạp cũng không giải thích, dù sao nhiệm vụ hoàn thành, người khác nói như thế nào thấy thế nào đều không để ý, La Phi cũng cảm giác được bọn người Anluda không quá thích hắn. Thật ra chiến đội Vương Triều căn bản không có ai thích hắn, tên béo này toàn thân đều lộ ra dáng vẻ quê mùa, bộ dạng cũng đáng khinh, từ đầu tới đuôi đều không nên xuất hiện ở trong đội ngũ tinh anh như thế, phá hỏng bầu không khí, cho nên mập mạp cũng tận lực ít nói chuyện chút.

Bàng Thống nhịn không được, "Cậu ăn uống có nhã nhặn một chút thể hay không, như là mấy trăm năm chưa ăn!"

La Phi ngẩn ngơ, theo bản năng thả chậm tốc độ nhai nuốt, "Xin lỗi, đói quá."

"Chúng ta là chiến đội Vương Triều, nghe cái tên này một chút, cậu cảm thấy cậu thích hợp sao, đừng tưởng rằng cậu lén lút nhặt vài cái lệnh bài đã tự mình cảm giác tốt đẹp!" Anluda hừ lạnh một tiếng.

Chu Duẫn muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, La Phi này quả thật rất ảnh hưởng sĩ khí, hình tượng cái gì còn tại tiếp theo, mấu chốt là lười nhác, dị thường lười nhác, phi thường phá hư đoàn đội bầu không khí, là nền giáo huấn một chút.

Hai người Maya cũng không nói chuyện, bọn họ gia nhập đội ngũ này là vì nguyên nhân khác, khế ước cũng chỉ tới SIG lần này là kết thúc, ầm ĩ thế nào cũng là chuyện nhân loại, không có quan hệ với bọn họ.

"La Phi, thật ra tôi nếu là cậu, thì tự giác rời khỏi, cậu cứng rắn ỷ vào Lear như vậy, đối với hắn đối với cậu đều không tốt, cậu còn đứng một cái vị trí thám báo, cậu cảm thấy ở trong chiến đấu phía sau, như vậy thực thích hợp sao?" Anluda bỗng nhiên vẻ mặt ôn hoà nói, "Cậu và Lear đều đến từ Địa Cầu, cũng là đồng hương, hắn khẳng định ngại, nhưng từ người chẳng lẽ một chút tính toán cũng không có sao, chẳng lẽ muốn mãi dựa vào thương hại tiếp tục kéo chân sau sao?"

"La Phi không phải chúng tôi nhằm vào cậu, theo tầng thứ càng ngày càng cao, nhất là Lear có lý tưởng to lớn, bên cạnh hắn cần càng nhiều cường giả hơn, mà cậu tồn tại đã ảnh hưởng đến hắn." Bàng Thống cũng nghiêm túc nói, "Tựa như lần này, cậu có thể lén lút trộm lệnh bài, nhưng về sau thì sao, một khi sử dụng cơ giáp, SIG thì thôi, ở về sau đi lên vũ đài cao hơn thì sao, cậu không nghĩ tới sao?"

La Phi không nói lời nào, chỉ là tốc độ ăn chậm lại.

Hai người cũng cảm giác đã có hiệu quả, "Đừng cứ mãi ỷ vào, cậu nếu tiếp tục như vậy, chúng tôi cũng không chịu được, sở dĩ tới nơi này giúp Lear chính là hi vọng hắn có thể dẫn dắt chúng tôi đi hướng tăng diện cao hơn. Có cậu, chúng tôi chỉ có thể thất bại trong gang tấc, cậu không đi, chúng tôi đi, chỉ xem cậu là tự giác, hay là chúng tôi nói với Lear, Chu Duần cậu nói có phải hay không."

Lúc này Bàng Thống và Anluda tất nhiên muốn ép Chu Duẫn tỏ thái độ. La Phi nhìn Chu Duẫn, Chu Duẫn yên lặng gật gật đầu, hắn xem như tiến vào sớm, có chút tiếp xúc với La Phi, La Phi rất hiền hoà, đối với ai cũng cười ha ha, nhưng tính cách như vậy ở thế giới cường giả lớp lớp cũng không thích hợp.

"La Phi, không cần để ý tới mấy tên ngu ngốc đó, nếu cậu không muốn ở lại Vương Triều, thì tới Mãng xà Sala chúng tôi, tôi cho cậu dự bị!" Trương Sơn đã sớm nghe ghê tởm, đây là cung đấu sao, đội ngũ của Lear còn con mẹ nó cùng một đức hạnh với Lear.

Bàng Thống lạnh lùng nhìn Trường Sơn một cái, "Đi chỗ khác, không có việc của mày, đừng tưởng rằng dựa vào nịnh bợ lăn lộn đi lên thì thực cho rằng mình là cái gì đó."

Trương Sơn cười, "Tao tùy tiện nịnh bợ chút có thể lấy chín cái lệnh bài, mày cầm mấy khối, tuyệt đỉnh cao thủ, để tạo chiêm ngưỡng một chút, mày tựa như thật sự là tuyệt đỉnh, mày cần mang trùm đầu vào."

Ánh mắt Bàng Thống lạnh đi, ở một bên Anluda lại giữ chặt hắn, "La Phi, chiến đội số một cũng đã nhường vị trí cho cậu, xem ra cậu thật đúng là nhân duyên bên ngoài, chiến đội Vương Triều chúng tôi cái miếu này quá nhỏ."

Bọn họ cũng biết Lear và Vương Tranh là một loại quan hệ cạnh tranh, nguyên nhân không rõ, ước chừng là một núi khó chứa hai hổ, đều là xuất thân Địa Cầu.

Trương Sơn không phải không biết hắn can thiệp sẽ chỉ làm La Phi khó xử hơn, nhưng hắn không nhịn được. Hắn không rõ, La Phi gã này vì sao cứ bám vào, đều là cùng nhau từ Địa Cầu đi ra, La Phi rất hợp tính hắn, ở Mãng xà Sala cũng không nhiều nội đấu như vậy, còn chưa ra thành tích gì, mấy kẻ này đã vội đuổi La Phi.

La Phi trầm mặc chốc lát, sau đó cười cười, "Là tôi không tốt, tôi sẽ xin làm dự bị, về sau cũng tận lực không tìm phiền toái cho các cậu, các cậu coi như tôi là đánh tạp."

Bàng Thống và Anluda nhìn nhau, không nghĩ tới La Phi thế mà lại nhát gan thành như vậy, làm bọn họ cũng không tiện tiếp tục, ầm ĩ lớn truyền tới Lear nơi đó cũng không hay.

Như vậy tốt nhất, chúng tôi cũng không phải cố ý đối với cậu, chỉ là cân nhắc cho tương lai của chiến đội." Bàng Thống nói.

"Trường Sơn, xin lỗi, tôi là một thành viên chiến đội Vương Triều, hiện tại là, về sau cũng là." La Phi nói.

Trương Sơn nhìn nhìn La Phi, bất đắc dĩ lắc đầu, tên mập này cũng quyết tâm rồi, cuộc sống như vậy có ý tứ sao?

La Phi đứng lên, "Tôi ăn no rồi, mọi người từ tốn dùng."

Đám người Bàng Thống không quan tâm hắn, hai người Maya càng lười quản, ở nơi này, kẻ yếu không có không gian sinh tồn.

Lai Nhã đang làm một quyết định khó khăn.

Động tác không chút hi vọng của Nghiêm Tiểu Tô, làm lòng tin của nàng không ngừng trầm xuống biến mất, nhưng một phen ước định với Jasper, Lai Nhã quyết định xúc động một phen, có lẽ người ta sống có đôi khi không thể quá lý trí.

Đổi một cái góc độ nhìn, Nghiêm Tiểu Tô có thể cung cấp cơ hội này, thật ra đã không tệ rồi, không thể cầu quá cao với người khác.

Chỉ là cho tới nay, nàng chờ mong đối với Nghiêm Tiểu Tô quá cao, cũng bởi Jasper từ trước tới nay đối với Nghiêm Tiểu Tô tôn sùng gấp bội, hai người ở chung lâu, không có cảm tình, không có ảnh hưởng là chuyện không có khả năng.

Hàng không vũ trụ Magath bên kia thế công càng ngày càng gấp, trên toàn bộ tình thế, bọn họ bên này càng ngày càng bất lợi, có tin tức chứng minh, Magath đang tiến hành tiếp xúc với một số xưởng cung ứng bọn họ đàm phán hợp đồng săn rồi, tình thế phi thường ác liệt.

Lúc này, chỉ có hai lựa chọn.

Cái thứ nhất, đơn giản thô bạo, trực tiếp từ bỏ Nghiêm Tiểu Tô bên này, ngược lại hợp tác với hàng không vũ trụ Magath, nàng cũng không phải hoàn toàn không biết, gia tộc có người sau lưng nàng tiếp xúc với Magath bên kia.

Cái thứ hai, chính là vận dụng lực lượng gia tộc để tiến hành phá cục, cửa đột phá tốt nhất vẫn là thuỷ vận Tân Thời Gian. Nàng ra mặt, cùng gia tộc ra mặt, ý nghĩa là hoàn toàn khác nhau.

Cái lựa chọn thứ nhất... Đã bỏ qua, vậy thì chỉ có con đường thứ hai.

Ngón tay ngọc ở mặt trên điện thoại xẹt qua, một cái dãy số ở trước mắt phóng đại, luôn mãi, rốt cuộc rút đi ra ngoài.

"Thúc thúc, có chuyện..."


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1398)