← Ch.0490 | Ch.0492 → |
"Huyết Lạc Thế Giới cường giả như mây, đến cả Bất Hủ cũng có." La Phong nhìn Huyết Lạc Thế Giới càng ngày càng gần." Phải cẩn thận, tuyệt đối không thể tiết lộ thân phận mình! "
"Nhưng cũng rất kỳ quái! "
"Với thực lực của công ty Vũ Trụ Giả Định, việc quét ngang cả Huyết Lạc Thế Giới quả thực rất dễ dàng. Rõ ràng có năng lực dễ dàng khống chế nó, nhưng lại tình nguyện lập một Thiên Thực Cung, giám thị trong hư không, chứ không tới khống chế Huyết Lạc Thế Giới." La Phong thầm nghi hoặc, không giống phong cách của một thế lực lớn trong vũ trụ.
"Việc này cũng không đến lượt ta quản." La Phong lắc đầu.
Ba giờ sau.
Phi thuyền tộc cơ giới bề ngoài mô phỏng thành mảnh vỡ sao băng rốt cục cũng lọt vào những tầng mây của Huyết Lạc Thế Giới.
"Không thể di chuyển nữa! " La Phong động tâm ý, lập tức bay ra khỏi cửa khoang phi thuyền, để cho Ba Ba Tháp thu phi thuyền tộc cơ giới vào không gian trữ vật.
"Bầu trời Huyết Lạc Thế Giới sở hữu mười tám tầng mây." La Phong đã được đọc trong mô tả về nhiệm vụ tu luyện, nên cũng đại khái cũng có hiểu biết về chỉnh thể Huyết Lạc Thế Giới. Những lớp mây trên bầu trời Huyết Lạc Thế Giới tổng cộng có mười tám tầng, càng lên cao áp lực càng lớn, cấp vũ trụ mới có thể dựa vào bản thân mà xuyên qua mười tám tầng mây này.
Nhưng, thổ dân Huyết Lạc Thế Giới nhiều nhất là bay đến lầu mười tám, không dám bay ra xa nữa.
Vì họ biết
Tộc quần bên ngoài sẽ giết chết tất cả những thổ dân bay ra khỏi Huyết Lạc Thế Giới. Phàm là ai bay ra khỏi tầng mây mười tám, chưa có ai có thể còn sống mà quay trở lại mặt đất.
"Trong hư không thì không cần lo lắng gì."
"Nhưng trong tầng mây này, không biết chừng sẽ chạm mặt thổ dân của Huyết Lạc Thế Giới." La Phong mặc chiến giáp màu đen, giày chiến, vác chiến đao thuẫn bài, rất tiêu chuẩn, rất giống như một chiến sĩ bình thường ở Huyết Lạc Thế Giới, từ tầng mây lầu mười tám, La Phong dựa vào trọng lực đáng sợ vô cùng, điên cuồng rơi xuống phía dưới.
"Trọng lực lớn thật."
"Trọng lực mạnh như vậy, e rằng phải tới cấp Hằng Tinh mới có thể phi hành giữa không trung." La Phong lòng thầm tính toán." Trọng lực từ trường trong cơ thể Cấp Hành Tinh sinh ra căn bản không triệt tiêu được trọng lực mạnh như vậy."
Vèo!
Vèo!
Vèo!
La Phong như một ngôi sao băng từ tầng mây mười tám một mạch rơi xuống phía dưới, càng rơi xuống tốc độ càng nhanh, rồi sau đó dưới sự khống chế của La Phong, cuối cùng cũng bảo trì một tốc độ tương đối bình thường, nhanh chóng rơi xuống. Rơi xuống tới chừng mười lăm phút, cuối cùng cũng phá tan tầng mây dưới cùng.
Trước mắt rốt cục xuất hiện cảnh sắc của Huyết Lạc Thế Giới.
- Ồ.
La Phong không khỏi thán phục một tiếng
Phía dưới mặt đất vô tận có những sơn mạch và rừng rậm vô cùng mênh mông. Với tầm nhìn của La Phong mà suy đoán, rừng rậm cổ xưa này tối thiểu cũng phải trên vạn km. Bên ngoài rừng rậm xa xa, lờ mờ có thể thấy một vài cái bóng rất nhỏ. Đó là bóng dáng của một vài thành trì.
Rừng rậm sơn mạch cổ xưa lúc này nghênh đón một người khách từ ngoài vũ trụ tới thăm.
Khi vừa rơi vào sơn mạch rừng rậm, ngoài thân thân ảnh màu đen này chợt xuất hiện sóng khí, phụt ra gạt đi những nhánh cây chung quanh làm chúng gãy đổ răng rắc. Sau đó tốc độ giảm mạnh, từ từ đáp trên mặt đất, đáy giày dẫm trên lớp lá mục lâu năm.
"Trọng lực lớn phát sợ. Trọng lực lớn như vậy mà có thể sống được, vậy những người thường ở Huyết Lạc Thế Giới, hẳn là đều có thực lực tiếp cận với cấp Hành Tinh." La Phong đứng đó, dùng ý thức nhanh chóng tính toán " Không khí nơi này do lực bản nguyên Vũ Trụ thai nghén sinh ra, không khí có hiệu quả cường hóa thân thể kinh người."
"Chẳng trách Huyết Lạc Thế Giới có thể có vũ giả rất mạnh."
"Sống trong một bí cảnh vũ trụ, trời sinh thân thể rất cường hãn, tu luyện rất dễ dàng. Nhưng... nguyên nhân chính là vì sinh sống trong bí cảnh vũ trụ, cũng bị giới hạn. Cho dù họ trở thành Bất Hủ, cũng không thể ly khai bí cảnh vũ trụ đi lang bạt trong vũ trụ mênh mông. Trừ phi những Bất Hủ ấy gia nhập vào công ty Vũ Trụ Giả Định." La Phong thầm nghĩ.
"Nhưng, mùi hôi thối trong rừng rậm cổ xưa thật khó ngửi."
Ngay lúc này...
Cách La Phong chừng trên hai ngàn thước, một gốc cây đại thụ tráng kiện phải tới hai mươi người ôm, đang quấn quanh một con rắn có thân màu xanh biếc, có gương mặt người rất quái dị. Trên gương mặt người không có mũi, chỉ có mắt, miệng. Nó đang nhìn chằm chằm vào bóng người cách nó trên hai ngàn thước, xuyên qua những hàng cây lộn xộn dày đặc.
- Gừ!
Một thanh âm chói tai như sóng xung kích chui vào tai La Phong, đồng thời một con quái vật mặt người thân rắn dài chừng sáu mươi thước màu xanh biếc, mang theo một tàn ảnh lưu quang, trong nháy mắt đã tới cạnh La Phong. Đồng thời cái miệng trên mặt người mở hoác ra, thoáng cái trở nên một hắc động đường kính chừng ba bốn thước, muốn nuốt chửng La Phong.
La Phong quay đầu, đôi mắt như đao, nhìn vào con quái vật thân rắn mặt người hung tàn.
Con quái vật này cao chừng hai mươi tầng lầu, La Phong đứng cạnh nó quả thực là một người bé tí hon, nhưng lúc này chỉ cần La Phong nhìn qua, con quái vật thân rắn mặt người chợt xuất hiện vẻ hoảng sợ.
- Hừ!
La Phong hừ lạnh một tiếng.
Ầm!
Con quái vật giữa không trung trong nháy mắt trở nên vô lực, theo quán tính lướt tới, nện vào những thân cây đại thụ khổng lồ bên cạnh, sau đó rơi xuống đất.
Thân rắn khổng lồ rơi trên mặt đất, trong mắt con quái vật thân rắn mặt người chảy ra vết máu màu xanh lá, rồi không nhúc nhích gì nữa.
"Đây là con quái vật mà thổ dân Huyết Lạc Thế Giới môn gọi là "thú hoang" à? Con này có thực lực khoảng chừng cấp Hằng Tinh cấp năm cấp sáu." La Phong thầm nói: " Lại muốn chết mà trêu vào ta." La Phong chỉ bằng vào ý thức uy áp, trong nháy mắt đã ép tới, làm đầu con thú hoang gần như cháy khét.
Ý thức La Phong rất mạnh, bằng với ý thức của Vực Chủ đỉnh phong.
Ý thức uy áp, bình thường khi thực lực chênh lệch rất lớn mới rõ ràng. Nếu đi ép cấp vũ trụ, nhiều nhất cũng chỉ làm cho đối phương cảm giác khó chịu! Nhưng nếu dùng để ép cấp hằng tinh cấp độ thấp hơn hai lần... Một ánh mắt cũng đủ làm đối phương băng hoại rồi.
"Tùy tiện xuất hiện ra một con thú hoang, cũng đã có thực lực cấp Hằng Tinh cấp sáu cấp bảy rồi. Cuộc sống tại bí cảnh vũ quả chính may mắn." La Phong lập tức nhìn về phía xa xa " Trước hết phải ly khai rừng rậm, tiến về thành trì gần nhất. Chỉ có đi vào thành mới có thể nhanh chóng tìm được Huyết Lạc Tinh."
Huyết Lạc Tinh, một loại đặc sản chí bảo ở Huyết Lạc Thế Giới.
Vèo!
La Phong lưu lại tại chỗ một chuỗi ảo ảnh, trong nháy mắt đã biến mất.
Trong vùng ven rừng rậm, đang có một đội quân đang tiến về phía trước.
"Thiếu gia, ngươi lần đầu tiên tới rừng rậm thú hoang, đừng có sơ ý. Bên ngoài đi chơi thôi, giết chết vài con thú hoang bên ngoài luyện tập là được." Trong đội ngũ có một nam tử cao ước một thước tám, cả người tráng kiện dọa người, đặc biệt đôi cánh tay lộ ra, quả thực bằng với đùi của một người Địa Cầu trưởng thành, râu mép như gai nhọn, đôi mắt màu nâu, ánh mắt tựa như có thực, đang nói bằng một loại ngôn ngữ địa phương.
- Lôi thúc, có ngươi ở đây, có gì mà phải lo lắng chứ?
Trong đội ngũ, một thiếu niên mặc chiến giáp màu bạc, trên trán có hoa văn kỳ bí màu tím, đang cười hì hì nói.
Thiếu niên này đang cầm một kình cung màu đen, phía sau lưng còn đeo một túi tên.
Hán tử khôi ngô cường tráng không khỏi cười cười, nhưng đột nhiên mũi hắn ngửi ngửi, rồi hơi biến sắc, quát khẽ nói:
- Mọi người cẩn thận một chút, nơi này hẳn là phạm vi lãnh địa của thú hoang Man Cô Thú.
- Man Cô Thú?
Trong đội ngũ vệ sĩ khác cũng tỏ vẻ hơi nghiêm túc, nhưng vẫn rất nhẹ nhàng. Đối mặt với bất kỳ loại thú hoang nào cũng đều không thể sơ ý... Đây là truyền thống của Huyết Lạc Thế Giới xưa nay, nhưng Man Cô Thú tuyệt nhiên không phải là thú hoang lợi hại bao nhiêu. Đám vệ sĩ cũng hiểu rõ. Nhân mã trong đội họ chỉ phải cẩn thận một chút, giết một con Man Cô Thú cũng rất dễ dàng.
- Man Cô Thú hả? Giao cho ta.
Thiếu niên rất hưng phấn.
- Thiếu gia!
Lôi thúc nhíu mày.
- Không sao đâu.
Thanh niên này đưa tay ra sau lấy từ túi tên ra một mũi tên, đáp vào kình cung màu đen thượng, tùy thời chuẩn bị kéo cung bắn tên.
Đội ngũ di chuyển cẩn thận.
Một lát sau...
Khi đội quân vẹt cây cối ra hai bên tiếp tục di chuyển thì liếc mắt đã thấy xa xa có một mặc thanh niên gầy gò chiến giáp màu đen, vác đao và thuẫn đang ngồi bên hồ, trong tay đang cầm thịt quay mà ăn. Lúc này có một ảo ảnh màu xám khổng lồ trực tiếp từ xa xa bắn tới, làm cả đội ngũ đều giật bắn người.
Thanh niên gầy gò đang ngồi bên hồ tựa hồ nhận thấy được điều gì chợt quay đầu lại
- Ngu ngốc
Rồi nhìn về phía ảo ảnh khổng lồ màu xám.
- Muốn chết hả!
Tiểu đội này gặp cảnh này, những đội viên bảo vệ rất nhiều người đều cho rằng, thanh niên ngu ngốc xông vào rừng rậm thú hoang khẳng định là một tên gia hỏa không có kinh nghiệm. Nếu không làm sao mà chỉ ngu ngốc đứng nhìn về phía con Man Cô Thú đang công kích tới? Chiến sĩ chính thức, nên trước hết phải đảm bảo mình ở vào thế có lợi.
Ít nhất, cũng không ngồi!
- Man Cô Thú, là Man Cô Thú trung cấp.
Lôi thúc vội truyền âm quát.
- Veo!
Một luồng hắc quang trong nháy mắt xé rách không gian, xạ thẳng vào trên người ảo ảnh màu xám, làm ảo ảnh màu xám phát ra một trong tiếng rít đau đớn, đồng thời nhanh chóng rùng mình rơi xuống đất.
Hóa ra là một con đại gia hỏa toàn thân đầy lông lá. Nó chỉ có một bộ móng vuốt, nhưng cặp móng vuốt lại to bằng cả thân thể nó. Lúc này trên người nó đang cắm một mũi tên, máu tươi chảy ròng ròng trên bộ lông nó.
Vèo!
Vừa rơi xuống đất, nó chỉ gầm lên ực ực, rồi lại phẫn nộ lao về phía tiểu đội vừa bắn nó.
- Veo!
Thiếu niên mặc ngân giáp vẻ mặt nghiêm túc, hoa văn kỳ bí màu tím trên trán thoáng lưu chuyển hào quang, tay như ảo ảnh, lại nhanh chóng đáp một tên nữa, rồi kéo cung bắn ra.
Nhưng lần này con Man Cô Thú đã có chuẩn bị, giữa không trung đã lắc người, móng vuốt sắc bén làm cho người ta ớn lạnh vung lên, đã gạt bay mũi tên hắc quang ra ngoài.
- Hát!
Đại hán tráng kiện rút hai thanh búa bên hông, song chưởng chém mạnh.
Ầm!
Giữa không trung chỉ cảm thấy xuất hiện một luồng ảo ảnh hình cung, đảo qua thân thể con Man Cô Thú.
Rồi lưỡi búa hình cung tiêu tán, còn đại hán tráng kiện đã tới phía sau con Man Cô Thú mấy chục thước.
Bộp!
Thân thể con Man Cô Thú từ giữa không trung rơi thẳng xuống, rồi đồng thời chia làm hai nửa, máu tươi và lòng ruột trong người bắn tung tóe trên đất.
- Lôi thúc thật là lợi hại. Quá lợi hại.
Thiếu niên mặc ngân giáp liên tục vỗ tay, hưng phấn vô cùng.
- Sau này không được sơ ý. Hai đại sát chiêu của Man Cô Thú, một là móng vuốt của nó, hai chính là độc khí của nó. Con Man Cô Thú này đã đạt tới cấp Thiên Không, nếu để nó đến gần phun ra độc khí, vậy thì rất phiền phức.
Đại hán tráng kiện giáo huấn, đồng thời phân phó các hộ vệ khác
- Thu thập vật liệu thú hoang.
- Dạ.
Các hộ vệ khác lập tức cười hì hì đi thu thập.
Thiếu niên mặc ngân giáp lại đi về phía thanh niên mặc chiến giáp màu đen xa xa, cười chào hỏi, ngữ khí rất ra vẻ ta đây:
- Huynh đệ, ngươi từ đâu tới?
Thiếu niên mặc ngân giáp lúc này có một loại khoái cảm cứu người đặc hữu. Hắn xem ra, nếu không phải hắn bắn một tiễn đó, thanh niên mặc chiến giáp màu đen e rằng đã chết mất rồi.
- Cám ơn.
La Phong nhìn thiếu niên mặc ngân giáp trước mắt, khẽ gật đầu.
Vừa rồi con thú hoang đó chỉ có thực lực cấp Hằng Tinh cấp một cấp hai. La Phong sớm đã biết con thú hoang đó tập kích, đang chuẩn bị dùng mắt tiêu diệt con thú hoang... Ai ngờ thiếu niên mặc ngân giáp "chân thực nhiệt tình" đó đã ra tay cứu hắn.
Nhưng...
Người Huyết Lạc Thế Giới mặc dù sùng bái sức mạnh, nhưng vẫn có loại chất phác thiếu niên này.
Nhìn thiếu niên mặc ngân giáp hưng phấn trước mắt, La Phong cũng cảm thấy rất chờ mong vào Huyết Lạc Thế Giới này.
----- o O o -----
← Ch. 0490 | Ch. 0492 → |