← Ch.0591 | Ch.0593 → |
La Phong cảm giác chung quanh trời đất biến ảo, sau đó chân mới đạp lên mặt đất.
"Hả? "
La Phong nhìn quanh bốn phía. Đây là một thế giới hoang vu, liếc mắt nhìn thấy nếu không phải là những hố to, thì là những hòn núi hoặc cao hoặc thấp màu đỏ sậm chập chùng. Nhìn ra phía trước xa xa... Liếc mắt có thể thấy tinh không vô hạn, thậm chí còn có thể thấy một tinh cầu cách rất gần trong vũ trụ.
"Dưới hoàn cảnh tinh cầu này, cảm giác thấy không khí vô cùng loãng. Phỏng chừng không có sinh mạng nào có thể sinh sôi. Trọng lực tinh cầu chỉ bằng hai phần ba trọng lực Địa Cầu! " La Phong trong nháy mắt đưa ra phán đoán.
Trên tinh cầu hoang vu, mặc chiến y màu đỏ sậm, La Phong vác trường côn màu vàng sậm, chân đạp Ám Vân Thoa, trong nháy mắt xé gió bay lên!
"Hắn! "
"Ở phương hướng kia." La Phong có thể rõ ràng cảm ứng được xa xa có một khí tức cường đại! Lúc này chân đạp Ám Vân Thoa, nhanh chóng từ trên cao lướt trên những hòn núi hoang, bay đến gần mục tiêu.
Vài giây sau.
La Phong phi hành nhìn xuống thấy một thân ảnh kim sắc đang đứng trên đỉnh núi một hòn núi hoang.
"Là hắn." Tốc độ La Phong giảm xuống, lập tức lơ lửng giữa trời.
- La Phong!
Mạc Lạc toàn thân được bọc kín trong chiến khải kim sắc, trong mắt như có ngọn lửa đang thiêu đốt.
- Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi biết, thành viên của Nguyên Thủy Bí Cảnh mạnh hơn Thái Sơ Bí Cảnh, hơn nữa là mạnh hơn rất nhiều! Dám can đảm khiêu khích địa vị của thành viên Nguyên Thủy bí cảnh, đều phải bị đánh bại thảm hại!
Mạc Lạc tiến vào trạng thái chiến đấu, cũng không còn khiêm tốn nhã nhặn như bình thường. Lúc này chỉ còn cơn điên cuồng giống như dã thú.
- À, phải không?
La Phong cười lạnh nhìn thân ảnh kim sắc xa xa
- Ngươi tiểu nhân vô sỉ mà cũng có khí thế nhỉ
- Là ngươi vô sỉ!
Mạc Lạc gầm lên.
La Phong sầm mặt lại.
Mạc Lạc tới nước này mà vô sỉ muốn ngụy trang nữa.
- Ra tay đi, nếu không ngươi chẳng hề có một chút cơ hội nào đâu.
La Phong lạnh lùng nhìn Mạc Lạc xa xa.
- Cuồng vọng!
Mạc Lạc nhìn ra phía trước, La Phong trên bầu trời đạp Ám Vân Thoa, nổi giận gầm lên một tiếng, nhất thời trong nháy mắt bay thẳng lên trời, vừa đạp một phát, nhất thời dưới chân cả tòa núi hoang đều chấn động, lập tức đạp đổ nát bấy. Vô số mảnh đá nhỏ vỡ vụn bắn tung ra bốn phương tám hướng, rồi lăn xuống.
Mạc Lạc trong nháy mắt đã tới trước mặt La Phong.
- Nha
Ầm!
Một quyền như một viên thiên thạch đang thiêu đốt, đến cả không gian chung quanh cũng sinh ra những luồng sóng gợn, trấn áp về phía La Phong.
Còn La Phong đạp Ám Vân Thoa, lạnh lùng nhìn tất cả. Khi Mạc Lạc dùng hết lực đấm một quyền tới, La Phong vốn đôi mắt lạnh giá, chợt hiện lên lệ mang. Một luồng ý thức uy áp đáng sợ ép thẳng lên!
Ý thức uy áp sánh ngang với Giới Chủ giai đoạn đầu, một cú ép lên, Tát Kim Hỏa Long cũng phải ngẩn ra.
- Ầm!
Mạc Lạc sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, đến cả quyền pháp ẩn chứa quy luật huyền diệu cũng bị ảnh hưởng.
"Gì thế, ý thức uy áp sao đáng sợ như vậy chứ? Hắn rốt cuộc có gặp gỡ đặc thù gì vậy, lại có ý thức đáng sợ như vậy! Ý thức mạnh, cũng đại biểu cho linh hồn mạnh, linh hồn mới là bản chất của sinh mạng... Linh hồn mạnh như vậy, lại là tinh thần niệm sư nhất mạch, không phải càng ngày càng mạnh sao? "
- Không thể!
Mạc Lạc gầm mạnh một tiếng, vẻ mặt dữ tợn, đôi mắt đỏ ké, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào La Phong.
- La Phong, đi tìm chết đi!
Mạc Lạc phóng mạnh lên cao, hai tay thành trảo, một trảo đưa lên trước, một hơi lùi về sau, trong nháy mắt cả không gian chung quanh đều bị ảnh hưởng, theo hai trảo trước ngực hắn từ từ biến ảo, nhất thời
- Xoẹt xoẹt xoẹt...
Lực quy luật Bản Nguyên chung quanh đều bị ảnh hưởng.
- Ầm ầm
Bề ngoài thân thể Mạc Lạc xuất hiện một cái ảo ảnh mãnh thú dài ước ba mươi thước có bốn vó. Cả con mãnh thú này vô cùng rắn chắc, thoạt nhìn hơi cùng loại với lang sói, chỉ là trên trán con mãnh thú kỳ dị này còn có hai sừng đen!
Hắn có hai trảo, cả răng nanh của mãnh thú nữa!
- Rống
Mạc Lạc vẻ mặt dữ tợn, bay vút lên trời, áp sát La Phong.
Trên trời cao, La Phong nhìn xuống Mạc Lạc phía dưới đang vọt tới, lộ ra nụ cười lạnh, quát khẽ một tiếng:
- Thế giới Kiếm!
Trường côn màu vàng sậm sau lưng nhất thời bắn ra ngàn vạn kim quang, vô số tiểu kiếm kim sắc bắn ra ngàn vạn sợi tơ kim sắc, mỗi một sợi tơ đều vô cùng tinh tế.
Trời đất chung quanh chợt biến đổi, biến thành một khoảng thế giới mênh mông tràn ngập vô số kiếm khí.
Thế giới Kiếm!
- Rống...
Khí thế Mạc Lạc dâng tận trời, lao về phía La Phong.
- Chết đi cho ta
La Phong lạnh lùng nói.
Nhất thời trước người La Phong bắt đầu ngưng tụ liên tiếp những dòng kiếm khí màu vàng kim nhạt. Khi dòng kiếm khí đầu tiên ngưng tụ thành công, nó lập tức nhanh chóng bắn về phía Mạc Lạc! Theo sát phía sau là kiếm khí màu vàng kim nhạt thứ hai, theo sát là sợi kiếm khí thứ ba đang trong quá trình ngưng tụ
- Trò đùa
Mạc Lạc gầm lên, móng phải lướt ngang, khiến cho cả ảo ảnh con mãnh thú tựa như mở toang cái mồm to như chậu máu.
Ầm!
Móng phải chộp thẳng vào kiếm khí màu vàng kim nhạt, cả ảo ảnh con mãnh thú khẽ run lên, nhưng kiếm khí là hoàn toàn tan vỡ.
- Ha ha, ta tất thắng!
Trong mắt Mạc Lạc có vẻ điên cuồng, như bình thường, hắn có lẽ sẽ rất khiêm tốn nhã nhặn và tỉnh táo, nhưng lúc chiến đấu, hắn chính là một con dã thú sống lâu, không có một chút nhân tính.
- Hả?
Mạc Lạc biến sắc.
Ầm!
Sợi kiếm khí thứ hai tấn công. Mạc Lạc vội một lần nữa chống cự.
Ầm!
Sợi kiếm khí thứ ba tấn công!
Sợi kiếm khí thứ tư tấn công!
Sợi kiếm khí thứ năm...
Như những viên đạn được bắn liên tục, một đợt tiếp theo một đợt.
Mạc Lạc thi triển tuyệt chiêu, liên tục liều mạng ngăn trở bốn sợi kiếm khí, hắn dùng một chiêu gắn kết Quy luật Bản Nguyên hệ Mộc cùng quy luật Bản Nguyên hệ Hỏa, rồi cả Quy luật Không Gian, hình thành ảo ảnh mãnh thú hoàn toàn tán loạn. Khi ảo ảnh mãnh thú tán loạn, hắn đương nhiên rốt cuộc không đỡ được nữa.
- Phốc!
Sợi kiếm khí thứ năm bắn thủng bàn tay Mạc Lạc, sau đó bắn thủng ngực! Lộ ra một lỗ máu nhìn thấu qua. Đồng thời lực công kích ẩn chứa cũng làm cả người Mạc Lạc rơi mạnh xuống.
Phốc! Phốc! Phốc!
Phía sau những sợi kiếm khí khác liên tục oanh kích vào trên người Mạc Lạc, cũng làm cho Mạc Lạc không ngừng rơi xuống.
- Không!
Mạc Lạc đôi mắt đỏ ké, khóe miệng đầy máu tươi.
Phốc!
Một sợi kiếm khí bắn thẳng vào mặt, hủy diệt thẳng Thức Hải.
Ầm!
Thi thể Mạc Lạc đầy lỗ thủng rốt cục bị đánh lọt xuống mặt đất hoang vu tinh. Chỉ thấy mặt đất ầm ầm rung động, trên đó xuất hiện một vòng tròn đường kính ước chừng vài chục km. Thi thể Mạc Lạc rơi ở giữa vòng tròn này.
"Thế giới Kiếm" cũng đã tự động tán ra, vô số kim quang bay trở về trường côn màu vàng sậm phía sau La Phong.
La Phong từ từ hạ xuống, nhìn xuống thi thể rách nát tả tơi của Mạc Lạc nằm giữa vòng tròn:
- Thực lực của ngươi cũng chỉ mạnh hơn Bá Lan một chút thôi. Nếu ta đồng thời khống chế ba hoặc bốn sợi kiếm khí là có thể thẳng đánh chết ngươi ngay. Nhưng ta không làm như vậy... từng sợi kiếm khí lần lượt đánh ra, ngươi cũng nhất định sẽ chết!
Trận chiến thứ hai, La Phong đấu với Mạc Lạc, La Phong thắng! Chiến tích 2 thắng 0 hòa 0 thua!
Vèo!
La Phong được truyền tống ly khai luôn.
Lúc Tư Cách Chiến Thái Sơ Bí Cảnh, La Phong đã phát hiện ra mình mạnh hơn Tát Kim Hỏa Long, Cách, Ni Nam rất nhiều. Trước khi chưa nhận truyền thừa, hắn đã không thua gì bọn họ. Còn đề cao chấn phúc niệm lực trên 20 nhiều, quả là có thể quét ngang mấy người đó. Dược Tề Sư Ngu Phong khó đối phó là vì một vài thuốc men thần bí hắn luyện chế ra.
Thuốc men, rất đặc thù.
Người có thực lực mạnh, không nhất định không chống cự được người có thực lực kém hơn! Chỉ là nói, người có thực lực mạnh về mặt xác suất có năng lực chống cự cao hơn thôi.
Ngoại trừ Dược Tề Sư Ngu Phong rất khó đối phó, mình cũng chỉ không nắm chắc khi đối phó với Lang Nhân Khắc La Phu!
Bá Lan? Hơi triển lộ một bộ phận thực lực là giải quyết được! Để tỏ vẻ tôn trọng, La Phong không triển lộ quá nhiều, nếu không hắn quá khi dễ người ta.
Mạc Lạc? Chính là hắn muốn bắt nạt hắn!
Trong mật thất u tĩnh, Mạc Lạc cuộn tròn như một con mèo, nghếch đầu thấp giọng thì thào: " Sao lại như thế? Lại thua trận mà không hề có sức phản kháng. Bị những lũ sợi kiếm khí liên tục bắn tới đánh chết. Hắn đã làm được việc có thể đồng thời ngưng tụ bốn, năm sợi kiếm khí rồi... "
"Tiến bộ của hắn sao lớn tới như vậy? ".
"Lúc trước hắn đánh với Tát Kim Hỏa Long, mới chỉ ngưng tụ có một sợi kiếm khí. Hơn nữa hắn mới vừa vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ bảy không lâu mà! "
"Vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ bảy, mới sáu năm thôi "
"Sáu năm! "
Mạc Lạc sắc mặt thống khổ nhắm hai mắt, thấp giọng nói " Sáu năm mà sao tiến bộ lớn tới như vậy! Bá Lan vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ bảy mặc dù chỉ có hai năm, nhưng theo tư liệu mà ta thu thập, ta cũng xem một vài video khi hắn tham gia Thiên Tài Chiến, rất hiển nhiên khi đó thân pháp của hắn đã có thể xuất hiện trên vạn huyễn thân. Chỉ nói về Quy luật Không Gian, thì khi đó hắn cũng rất đáng sợ rồi."
"Hắn chỉ là luôn luôn muốn Thời Không kiêm tu! Thời gian lại kéo quá dài, do đó tiến bộ một mạch rất chậm."
"Hắn bây giờ chủ tu quy luật Không Gian, nhất thời gần hai trăm năm tích súc tiềm lực, bây giờ bộc phát, rất nhanh vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ bảy. Rất nhanh đã lĩnh ngộ ra, đem một vài tích lũy gần hai trăm năm hoàn toàn hóa thành thực lực."
"Ta giải thích được tại sao thực lực của hắn tiến bộ kinh người! "
"Nhưng La Phong thì sao? "
"Trong vũ trụ mênh mông, tất cả đều có nguyên nhân, không thể không hiểu có lý do gì mà cả trở nên mạnh lên." Mạc Lạc nhắm hai mắt đau đớn thống khổ cuộn tròn, không ngừng thấp giọng thì thào." La Phong khi còn Thiên Tài Chiến, thực lực rất yếu, nhưng hắn luôn tiến bộ. Mỗi một lần tích lũy đều lập tức hóa thành thực lực! Căn bản không hẳn là có được tiến bộ đột nhiên tăng mạnh như vậy."
"Rốt cuộc là tại sao "
"Tại sao "
Mạc Lạc cuộn tròn trong tĩnh thất, mở bừng mắt, hai tay hai chân chống đất, đôi mắt ánh lên tơ máu, mặt lộ vẻ dữ tợn.
"Ha ha... "
"Thua rồi! "
"Thua! Ta thua trận này, cũng thua cả Tranh Đoạt Chiến. Ta bị đào thải vào Thái Sơ Bí Cảnh rồi. Ta bị đào thải rồi." Mạc Lạc ngồi trên mặt đất vô lực, cả người xoay lại hoàn toàn nằm dài trong tĩnh thất.
Hắn vừa nói vừa chảy nước mắt, giống như một tên điên.
Tranh Đoạt Chiến sáu người, nhưng lại chỉ có một suất, chỉ có người mạnh nhất mới có thể tìm được suất kia.
Do đó chỉ cần thua trận một trận là không còn hy vọng.
Hồi lâu sau.
Mạc Lạc lại bò lên, như một con lang sói lặng lẽ liếm vết thương, đã hoàn toàn khôi phục, trong đôi mắt có chỉ dã tâm vô tận: " Chỉ bị tạm thời đào thải vào Thái Sơ Bí Cảnh thôi. Còn có Tư Cách Chiến lần sau! Không chỉ là Cấp Vũ Trụ, còn có cấp Vực Chủ nữa! "
"Ta Mạc Lạc, nhất định sẽ trở thành người mạnh nhất "
"Không có ai có thể cản đường ta đi, không có!"
Mạc Lạc thấp giọng gầm gừ.
Mạc Lạc lúc này căn bản không biết, La Phong sở dĩ có thực lực tăng vọt như vậy, chính là vì một cước của hắn lúc trước.
Một cước của hắn, vốn định diệt trừ một uy hiếp, nhưng lại bồi dưỡng cho La Phong, làm La Phong trở thành trở ngại lớn nhất của hắn.
----- o O o -----
← Ch. 0591 | Ch. 0593 → |