← Ch.0695 | Ch.0697 → |
Trên dải bình nguyên cách đó mấy trăm km, có một khu nhà gỗ liếc mắt nhìn không tới cuối. Kiến trúc đều sử dụng những cây gỗ bình thường. Nơi đây tụ tập vô số những căn nhà gỗ, hiển nhiên nó của cùng một bộ lạc. Liếc mắt nhìn qua, bộ lạc này hẳn là có trên trăm vạn hộ gia đình, thuộc loại một bộ lạc khá lớn.
- Xem kìa!
- Trên bầu trời có phi thuyền.
- Là phi thuyền tới rồi.
- Phi thuyền của Ma Thần Cung tới rồi.
Một vài người dân trong bộ lạc nhìn lên không trung xa xăm. Rất nhiều đĩa bay nhanh chóng xé gió bay đến. Đĩa bay toàn thân đỏ rực, trên thân phi thuyền còn có đồ án Hỏa Phượng. Mỗi một đĩa bay có đường kính khoảng 100 thước, trên mười phi thuyền xuất hiện phủ lên bầu trời cả bộ lạc, làm đám dân bản xứ cơ hồ hoảng sợ, ai nấy trốn vào căn nhà của mình, chỉ nhìn trộm qua cửa sổ ra ngoài.
Vài chục đĩa bay từ từ hạ xuống, đáp trên bình nguyên.
Rào!
Tất cả cửa khoang đều mở ra.
Từ cửa khoang các đĩa bay đều đi ra một người. Có người cao sáu thước, có răng nanh, mồm to như chậu máu. Cũng có người cao một tới hai thước, râu quai nón, tóc lờm xờm, song chưởng tráng kiện mạnh mẽ. Những người này, mỗi người mặc chiến giáp đồng phục, trên cánh tay đều có màn hình Phụ Trợ Quang Não.
- Là Ma Thần.
- Các Ma Thần đã tới rồi.
- Ma Thần.
Những người dân bản xứ hoảng sợ nhìn ra bên ngoài. Các chiến sĩ dưới trướng Hỏa Phượng tổ ai nấy đều đáp một chiếc đĩa bay. Họ mặc chiến giáp hợp kim, trang bị binh khí hợp kim, ai cũng được phân phối Phụ Trợ Quang Não. Ít nhất trong mắt dân bản xứ thì họ đều là Ma Thần vô địch, cho dù là dũng sĩ cường đại nhất bộ lạc họ, cũng không địch nổi một chiêu của Ma Thần.
- Tộc trưởng Bộ lạc Cự Mộc đâu?
Vài chục chiến sĩ Hỏa Phượng tổ lạnh lùng nhìn bộ lạc nô lệ. Một tráng hán dẫn đầu có lân giáp đen góc cạnh gầm khẽ:
- Mau tới gặp ta.
Tiếng bước chân hấp tấp vang lên.
Chỉ thấy mấy trăm người từ xa nhanh chóng chạy tới
Khi mấy trăm người chạy đến gần đám chiến sĩ Hỏa Phượng tổ, toàn bộ quỳ mọp xuống, mỗi người đều dập đầu trên mặt đất.
- Bái kiến Ma Thần.
Mấy trăm người quỳ mọp xuống cung kính.
- Bộ lạc Cự Mộc, năm ngoái Hồng Hỏa Thảo các ngươi nộp có bảy phần ngạch độ, còn kém thiếu ba phần. Do đó dựa theo quy củ, ba phần dân cư của bộ lạc Cự Mộc các ngươi sẽ bị chúng ta mang đi.
Ma Thần tráng hán góc cạnh dẫn đầu lạnh lùng nói:
- Ba phần dân cư, cũng tương đương với 1. 213. 682 tộc nhân, chuẩn bị danh sách xong chưa?
- Đã chuẩn bị xong.
Trong mấy trăm người đang quỳ mọp, có một lão giả đội mũ trụ cung kính bẩm.
- Ừm, vậy nhanh lên một chút.
Ma Thần tráng hán góc cạnh quát.
- Dạ dạ dạ.
Tộc trưởng lập tức bắt đầu hạ lệnh an bài.
Cả bộ lạc Cự Mộc chẳng mấy chốc đã náo động. Các loại tiếng khóc nức nở đau đớn vang vọng cả bộ lạc. Hàng năm một khi nộp không đủ mức Hồng Hỏa Thảo, khẳng định phải giao ra một bộ phận tộc nhân. Bên trong bộ lạc sẽ căn cứ vào mức cống hiến của từng gia đình, những tộc nhân cống hiến thấp sẽ bị đưa cho Ma Thần Cung.
Người cống hiến cao, có thể sống cả đời trong bộ lạc.
Người cống hiến thấp, sẽ bị Ma Thần Cung bắt, kết quả tự nhiên là thành nô lệ, bị đưa ra ngoài tinh cầu cho những người khác mua bán, vận mệnh nô lệ vũ trụ tự nhiên không cần nói nhiều lời.
- Ba.
- Anh.
- Ma Nang.
Các loại tiếng huyên náo gọi thê lương vang lên. Những vô số người qua bao nhiêu năm nay đã quen rồi. Họ cũng hiểu, nhất thiết không thể chống cự. Họ chỉ có thể tuân thủ quy định.
1. 213. 682 tộc nhân bộ lạc Cự Mộc toàn bộ tụ tập cùng nhau, không ngừng đi về phía những chiếc đĩa bay của đám Ma Thần.
Mỗi một chiếc đĩa bay đường kính trên trăm mét, như vậy rộng cũng phải ba cây số.
Đủ để nhét ba bốn vạn nô lệ trong đó.
Lần này tổng cộng tới đây 4 đĩa bay, đủ để nhét vào 1 vạn nô lệ. Đám dân bản xứ ai nấy đều lầm lũi theo cầu thang đi vào khoang thuyền. Những người máy bên trong đĩa bay dẫn đường, theo thứ tự tiến vào khoang, nhét đầy những khoang cư trú. Mỗi một tầng đều có thể chứa trên vạn người, chỉ ba tầng, cũng đủ để chứa ba bốn vạn người.
Đám dân bản xứ đó vừa tiến vào cửa khoang, đều không đành lòng ngoái đầu nhìn lại bộ lạc mình.
Tái kiến... Thân nhân!
Tái kiến... Bộ lạc!
- Ha ha, không ngờ bộ lạc Cự Mộc các ngươi cũng có một cao thủ cấp Hành Tinh.
Ma Thần tráng hán đột nhiên cười lớn một tiếng
Vèo một tiếng, hóa thành một luồng tàn ảnh bay ra xa, nhằm thẳng vào một căn nhà gỗ nhìn như rất bình thường trong bộ lạc Cự Mộc
Ầm ầm
Căn nhà gỗ bị đánh nổ tung.
Bên trong đang có một thiếu niên, đang gầm lên, chém xuống một đao bổ về phía tráng hán Ma Thần này.
Tráng hán Ma Thần đưa tay lên, bóp nát bét chiến đao đó, rồi lập tức chộp thẳng vào vai thiếu niên. Nguyên lực vũ giả mạnh mẽ tóe ra, thiếu niên đó hoàn toàn bị áp chế, toàn thân run rẩy.
Vèo!
Tráng hán Ma Thần xách thiếu niên đó như xách một con gà con, nhanh chóng bay đến trước những đĩa bay.
- Long Lâu!
Tộc trưởng và một vài tộc nhân khác kinh hãi.
Long Lâu là thiên tài đích thực của bộ lạc Cự Mộc, thực lực tiến bộ rất nhanh, có thể lơ lửng giữa không trung, một quyền có thể đấm nát một quả núi nhỏ. Nhưng trước mặt đám Ma Thần của Ma Thần Cung, vẫn không hề có năng lực phản kháng nào, đến cả cây đao mà Long Lâu sử dụng, cũng bị Ma Thần tay không bóp nát bấy.
- Nhìn xem tiểu tử này. Cấp Hành Tinh cấp ba, không tệ nhỉ.
Ma Thần tráng hán cười vang.
- Không có bí pháp tu luyện, mà vẫn có thể đạt tới cấp Hành Tinh cấp ba. Đội trưởng, bồi dưỡng tiểu tử này đạt tới cấp Hằng Tinh khẳng định không thành vấn đề. Lát nữa có thể bán được một khoản tiền lớn rồi.
- Đúng là có thể bán được rất nhiều tiền!
Những chiến sĩ Hỏa Phượng tổ khác ai nấy đều hùa theo.
- Ma Thần, buông Long Lâu ra đi. Chúng ta có thể dùng các tộc nhân khác đổi.
Lão tộc trưởng lo lắng nói to.
Tráng hán Ma Thần phất tay.
Ầm!
Nguyên lực vô hình oanh kích, lão tộc trưởng trong nháy mắt cả người nổ tung ra, huyết nhục bay tán loạn.
Một vài tộc nhân khác bên cạnh đều gặp nạn lây. Đám huyết nhục và xương bay tán loạn làm thân thể một vài tộc nhân chung quanh bị đục thành lỗ thủng, hoặc là ngực bị đâm thủng bỏ mình ngay đương trường...
Yên tĩnh, các tộc nhân đều sợ tới mức im phăng phắc.
- Bộ lạc Cự Mộc các ngươi có thể đổi tộc trưởng rồi. Lão gia hỏa này quá ngu xuẩn.
Tráng hán Ma Thần lạnh lùng nói:
- Lần trước bộ lạc Cự Mộc các ngươi sinh ra một tên cấp Hành Tinh, cũng khá lâu rồi, phỏng chừng các ngươi đã quên mất quy định. Nhớ kỹ! Sinh ra cấp Hành Tinh, Ma Thần Cung chúng ta phải mang đi. Ai làm trái, tộc trưởng bộ lạc sẽ bị xử tử!
- Tiểu gia hỏa này mà được bồi dưỡng nhất định sẽ tới cấp Hằng Tinh. Giá trị sẽ vượt qua 100 vạn tộc nhân bình thường các ngươi. Còn bảo dùng tộc nhân bình thường đổi, rõ là ngu ngốc.
Mấy chiến sĩ Hỏa Phượng tổ khác cười chế giễu.
Không có người dạy, không có tài nguyên, mà có thể đạt tới cấp Hành Tinh.
Hơi dạy dỗ ép buộc một chút, nhất định sẽ là cấp Hằng Tinh. Đến lúc đó giá bán có thể rất cao. Còn người thường học đồ bậc một, bậc hai, bậc ba, đem bán trong vũ trụ quả thực chỉ như giá rau. Cho dù là trên trăm vạn học đồ bậc chín cộng lại, cũng chỉ có thể sánh ngang giá bán một vũ giả cấp Hằng Tinh bậc bốn. Bởi vậy có thể thấy được giá bán người thường rẻ như thế nào.
Các chiến sĩ Hỏa Phượng tổ cười ha hả. Đám dân bản xứ dưới tiếng cười của các Ma Thần đều vô cùng sợ hãi. Nhìn theo những tộc nhân lũ lượt tiến vào đĩa bay, nhìn mảnh xương thịt nát đẫm máu, dân bản xứ bộ lạc Cự Mộc càng sợ hãi, bi thương hơn.
- Ầm!
- Ầm!
Hai bóng người đột nhiên phủ xuống, đáp thẳng trên mặt đất.
Yên tĩnh!
Đám chiến sĩ Hỏa Phượng tổ vốn còn cười ha ha đắc ý đàm tiếu, như bị người ta nắm yết hầu, ai nấy trợn tròn mắt hoảng sợ nhìn hai người đột nhiên xuất hiện.
Không chỉ riêng là họ, đến cả tất cả các dân bản xứ bộ lạc Cự Mộc chung quanh, những dân bản xứ đang đi vào cửa khoang, ai nấy đều hoảng sợ nhìn hai người vừa tới.
Trong hai người đó, một người toàn thân chiến khải màu bạc, giày chiến màu bạc, tóc đen ngắn, đôi mắt lạnh lùng. Người còn lại là một nam tử đầu trọc, trường bào đen hoa lệ, đôi mắt u lãnh như vực sâu.
Hai người này tạo ra uy áp vô hình...
Làm tất cả dân bản xứ bộ lạc Cự Mộc phải run sợ, làm đám Ma Thần ấy cũng hoảng sợ.
Chiến sĩ cơ sở Hỏa Phượng tổ đều quỳ mọp xuống, vô cùng cung kính. Họ là chiến sĩ trong vũ trụ, tốt xấu gì cũng đã gặp qua việc đời. Hiểu rõ chỉ cần uy áp mà có thể đáng sợ như vậy, tuyệt đối là một siêu cường giả trong vũ trụ. Tối thiểu cũng là, cường giả cấp Vũ Trụ, thậm chí còn có thể mạnh hơn, đâu phải là loại mà chúng có thể ngăn cản?
- Một đám cấp Hành Tinh cấp chín? Một tên cấp Hằng Tinh cấp ba?
La Phong lạnh lùng nhìn lướt qua đám chiến sĩ cơ sở.
Đám dân bản xứ lại có thể phán đoán rõ ràng...
Nam tử tóc đen ngắn thần bí, mặc chiến khải màu bạc... thoạt nhìn rõ ràng còn ghê gớm đáng sợ hơn đám Ma Thần nhiều.
- Chúng ta là thành viên Hỏa Phượng tổ. Không biết đại nhân tới Bối Tư Tinh Cầu là có chuyện gì. Đại nhân Khắc Lạp Kỳ vĩ đại của chúng ta tạm thời sống tại Bối Tư Tinh Cầu. Đại nhân có chuyện gì ta có thể bẩm báo cho Khắc Lạp Kỳ đại nhân được.
Nam tử lân giáp gồ ghề dẫn đầu, đổ mồ hôi trán, hoảng sợ nói.
Tất cả dân bản xứ bộ lạc Cự Mộc khiếp sợ nhìn cảnh này. Ma Thần cường đại lúc này lại nhỏ yếu sợ hãi như vậy sao?
Người kia
Thanh niên tóc đen thần bí đó, rốt cuộc là nhân vật vĩ đại như thế nào?
- Không cần, ta sẽ tự mình đi tìm hắn.
La Phong lạnh lùng nói, đồng thời niệm lực thẩm thấu thẳng vào nam tử lân giáp gồ ghề, thi triển sưu hồn. Với trình độ khống chế về phương diện linh hồn của La Phong, không thể kém hơn cường giả cấp Giới Chủ chút nào cả. Muốn tiến hành sưu hồn một vũ giả cấp Hằng Tinh cấp ba thật sự quá dễ dàng.
Một lát sau, La Phong đã moi từ trong trí nhớ người này tất cả những gì mình muốn biết, cũng hiểu rõ được đám chó săn này thối nát như thế nào.
- Đám người các ngươi!
La Phong quét mục quang qua vài chục chiến sĩ cơ sở, các chiến sĩ cơ sở Hỏa Phượng tổ, đám "Ma Thần " được các nô lệ Bối Tư Tinh Cầu vô cùng kính sợ, bây giờ đều vô cùng hoảng sợ.
- Ta tuyên án các ngươi... Tội chết!
La Phong khẽ vươn tay phải ra.
Veo! Veo! Veo! Veo! Veo! Veo!
Vài chục luồng ánh sáng từ tay phải La Phong bắn ra, trong nháy mắt đã phủ xuống vài chục chiến sĩ cơ sở, vài chục chiến sĩ cơ sở hoảng sợ trợn tròn mắt, căn bản không kịp nói gì...
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Toàn bộ đều nổ tung ra thành mảnh vỡ, nhưng huyết nhục vỡ vụn rất quỷ dị căn bản không hề bay tán loạn, mà là toàn bộ vẫn ở nguyên chỗ những chiến sĩ ấy lúc trước đang đứng.
Tất cả dân bản xứ bộ lạc Cự Mộc hoảng sợ nhìn cảnh này.
Tiện tay đồ lục một đám Ma Thần?
Sức mạnh to lớn như thế nào chứ?
- Thần!
Một người trong bộ lạc hô lớn. Nhất thời những người khác toàn bộ đều quỳ mọp xuống, cùng kêu lên.
- Thần!
- Thần!
- Thần!
- Thần!
- Thần!
- Thần!
Mấy trăm vạn người toàn bộ quỳ mọp xuống. Những tiếng hô liên tục, thanh âm rung trời.
La Phong, Địch Luân nhìn cảnh này.
"Trong vũ trụ chỉ cần là một cường giả, là được xưng Thần. Thần linh thật sự không đáng tiền." La Phong thầm than
Nhưng nói về thực lực chính thức, La Phong đích xác có thể sánh ngang với Thần Linh Bất Hủ, do đó hắn bây giờ đích xác cũng có thể xứng với cách xưng hô Thần đầy tôn quý này.
----- o O o -----
← Ch. 0695 | Ch. 0697 → |