← Ch.1093 | Ch.1095 → |
Thành Chủ phủ, Hỗn Độn Khư.
La Phong vừa rời khỏi phủ đệ Chân Diễn Tôn Giả, lập tức liền tới gặp Hỗn Độn Thành Chủ.
Đối với việc mình dùng Kỳ Kính Thạch trao đổi một nửa quyền sở hữu Địa Cầu bị từ chối, kỳ thật tận đáy lòng La Phong vẫn hơi bất mãn! Nhưng hắn cũng hiểu, Hỗn Độn Thành Chủ chỉ là một trong số trên mười vị Vũ Trụ Chi Chủ của tộc nhân loại. Thực lực tuy mạnh, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ như Người Sáng Lập Cự Phủ. Hơn nữa thời gian rất dài, Hỗn Độn Thành Chủ vẫn luôn luôn cẩn thận dạy dỗ, dẫn dắt, cũng làm La Phong càng thêm bội phục lòng dạ và cách làm người của sư phụ.
Hai sư phụ Chân Diễn Tôn Giả và Hỗn Độn Thành Chủ hoàn toàn là hai loại tính cách khác nhau.
Chân Diễn Tôn Giả ngay thẳng, bản tính trung hậu, cũng hơi dữ dằn, ai đối đãi với hắn tốt là hắn có thể bất chấp tất cả. Lúc trước biết La Phong bị Phệ Kính Vương truy sát, cho dù Chân Diễn Tôn Giả không nắm chắc mười phần, nhưng vì giận dữ vẫn đánh một trận.
Hỗn Độn Thành Chủ lại là người chủ trì đại cục cả nhân loại! Các loại việc trong Tộc nhân loại phần lớn đều do hắn quyết định. Các loại quyết sách về sự quật khởi, hưng thịnh của nhân loại, hắn không bỏ qua cái nào. Hắn luôn rất chú ý tới sự công bình, đối đãi với đệ tử cũng phải nghĩ tới chuẩn tắc của cả một tộc quần. Ít nhất điều này làm La Phong rất tôn kính Hỗn Độn Thành Chủ.
- Sư phụ.
La Phong cung kính hành lễ.
Một thân hình dưới chiến khải đỏ sậm cổ kính phức tạp, chiếc đuôi đầy lân giáp nhô ra khỏi quần áo, đôi mắt màu đỏ rực trên gương mặt hung dữ phủ kín những hoa văn kỳ bí. Đó là một phân thân của Hỗn Độn Thành Chủ, cặp mắt như tinh không vô hạn rộng lớn luôn luôn làm cho người ta phải đắm chìm, không hề sợ hãi hãi gì cả.
- Sao lại tới đây gặp ta thế?
Hỗn Độn Thành Chủ hỏi.
- Đệ tử tạm thời sẽ ly khai lãnh thổ nhân loại, trước khi đi, tới chào sư phụ.
La Phong nói.
- Ồ, xem ra ngươi đi gặp Chân Diễn cũng là vì việc này.
Hỗn Độn Thành Chủ khẽ gật đầu. Vũ Trụ Sơ Khai chính là do hắn trấn thủ. Do đó tất cả những gì phát sinh trong Vũ Trụ Sơ Khai, chỉ cần hắn muốn biết là có thể dễ dàng biết được. Nhưng nội dung cuộc nói chuyện giữa La Phong và Chân Diễn Tôn Giả, thì Hỗn Độn Thành Chủ cũng không đến mức phải nghe lén, tự nhiên hắn không biết.
- Biết ngoại giới nguy hiểm không?
Hỗn Độn Thành Chủ hỏi.
- Biết.
La Phong trịnh trọng gật đầu
- Trùng Tộc, Yêu Tộc, Tộc Cơ Giới... đều muốn nghĩ mọi cách diệt trừ con.
- Còn muốn ra ngoài?
Hỗn Độn Thành Chủ nói tiếp.
La Phong gật đầu.
- Vậy đi đi, ngươi cũng không phải là người yếu, quyết định gì nên làm thì ngươi cứ làm.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu:
- Chỉ cần ngươi nhớ kỹ, ngươi không chỉ đại biểu cho bản thân, còn đại biểu cho gia tộc ngươi, Địa Cầu nhất mạch của ngươi. Nhớ kỹ như vậy là đủ rồi.
- Dạ.
La Phong gật đầu khom người:
- Vậy đệ tử cáo lui.
- Đi đi.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Nếu gặp phải nguy hiểm chống cự không nổi, nắm tín vật của ta đưa cho ngươi.
La Phong khẽ gật đầu, theo chấn động không gian, La Phong đã biến mất khỏi Hỗn Độn Khư.
Trong một khoảng Hỗn Độn Khư... Chỉ còn lại có Hỗn Độn Thành Chủ.
"Đệ tử ta ẩn mình gần hai vạn năm, vừa hiện thân thực lực đã mạnh tới như vậy." Hỗn Độn Thành Chủ thầm nhủ " Bây giờ lại muốn ly khai lãnh thổ nhân loại. Hắn nhất định có kỳ ngộ kỳ lạ gì đó. Hơn nữa kỳ ngộ này ở một nơi nào đó trong vũ trụ."
Hỗn Độn Thành Chủ sớm đã đoán ra việc này, nhưng hắn cũng không làm ảnh hưởng tới La Phong.
Theo hắn...
La Phong có Cửu U phân thân. Cho dù có gặp thiệt thòi ngoài lãnh thổ nhân loại, cũng có thể dễ dàng ngưng tụ làm sống lại. Nhiều nhất mất mấy món chí bảo mà thôi. Đã thế thì, con đường La Phong tự nhiên cứ để hắn tự mình đi!
"Trùng Tộc, Yêu Tộc, Tộc Cơ Giới?"
"Nếu các ngươi biết La Phong có Cửu U phân thân, sợ sẽ tuyệt vọng rồi. Các ngươi mất giá rất lớn, nhiều nhất chỉ giết chết được phân thân của La Phong, hoặc có được vài món chí bảo. Muốn giết hắn hả, còn lâu? " Hỗn Độn Thành Chủ cũng rất tự tin
Hắn tuy sở trường cận chiến, nhưng cũng tuyệt đối là đại sư loại linh hồn. Hơn nữa do hắn khống chế Vũ Trụ Sơ Khai, trong Vũ Trụ Sơ Khai, hắn có thể mơ hồ phán đoán ý thức và ý chí của La Phong đã không thua gì một Vũ Trụ Chi Chủ!
Thần lực, quyết định ý thức!
Ý thức hơi có ảnh hưởng tới ý chí. Tu luyện một ức tám ngàn vạn năm, hơn nữa lần này đột phá tới Vũ Trụ Tôn Giả, làm ý thức và ý chí của La Phong đích xác đạt tới cấp độ Vũ Trụ Chi Chủ.
Nhưng Hỗn Độn Thành Chủ đã đoán sai một điểm, nếu ngoại tộc giết phân thân của thật La Phong, thì chí bảo mà họ tìm được chính là Kiếp Giáp, Thí Ngô Vũ Dực, Thú Thần Giáp, đều là những chí bảo nghịch thiên. Tùy tiện có được một món, cả đám ngoại tộc đó cũng đã lãi to rồi.
Sau khi ly khai Hỗn Độn Thành, đầu tiên là về Thần Quốc của mình, sau đó thông qua Thần Quốc truyền tống, trực tiếp đi tới Tinh Thần Tháp ở chiến trường ngoài tinh vực!
Trong đại điện hạch tâm của Tinh Thần Tháp sừng sững trong hư không thời gian vô tận.
Quang mang màu xám như sương mù lóe lên.
La Phong từ trong đó đi ra.
"Tinh Thần Tháp." La Phong nhìn quanh đại điện. Năm đó hắn chính đã nhận Sinh Tử Truyền Thừa tại đây.
"Thần lực ta bây giờ hẳn là có thể khu động Tinh Thần Tháp."
Ầm!
Thần lực ngoài thân La Phong trong nháy mắt thiêu đốt. Thần lực thiêu đốt dọc theo mặt sàn đại điện truyền thẳng ra, như một dòng điện truyền khắp những tầng tháp, tiến vào nội bộ Tinh Thần Tháp, truyền tới những cây trụ cao ngút trời khổng lồ, tới vô số Trấn Phong Tinh Thần, thần lực thiêu đốt như nước sông tràn vào những con kênh nhỏ khắp ruộng đồng, chảy qua những cây trụ cao ngút trời, vô số Trấn Phong Tinh Thần đầy hoa văn kỳ bí. Nhưng hoa văn kỳ bí đó quá phức tạp, La Phong cơ hồ hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có thể thấp thoáng hiểu được vài bộ phận dễ hiểu nhất. Khoảnh khắc sau, thần lực thiêu đốt đã dung nhập vào từng chỗ một trong Tinh Thần Tháp.
"Lên! " La Phong quát khẽ một tiếng!
- Oanh...
Cả Tinh Thần Tháp khẽ nhấc lên khoảng 20 cm, sau đó lại từ từ hạ xuống 20 cm. Với thể tích khổng lồ vài chục năm ánh sáng, căn bản không ai cảm ứng được chấn động rất nhỏ này.
La Phong thu hồi thần lực, đồng thời phân thân Kim Giác Cự Thú trong nhẫn thế giới truyền lại những luồng thần lực, nhanh chóng bổ sung phần tiêu hao.
"Bản tôn người Địa Cầu của ta cũng là một Vũ Trụ Tôn Giả 9800 lần cấp độ gien sinh mạng, cảm giác có thể khu động Tinh Thần Tháp rồi, nhưng việc tiêu hao thần lực quả là rất miễn cưỡng. Nếu không có Kim Giác Cự Thú bổ sung, chỉ cần vừa rồi nhấc lên một chút, cũng đã tiêu hao gần 30% thần thể." La Phong hơi khiếp sợ.
"Xem ra, ta hiểu quá ít về các hoa văn kỳ bí của Tinh Thần Tháp."
Bằng vào thần lực cường đại là có thể cưỡng ép thôi động, nhưng lượng thần lực tiêu hao quá ghê gớm.
Nếu hiểu được vô số thôi phát ảo diệu của Tinh Thần Tháp, thì dễ dàng hơn nhiều.
La Phong ly khai đại điện hạch tâm, bắt đầu lưu lạc trong Tinh Thần Tháp, xuyên qua những phần truyền tống trong Tinh Thần Tháp, đi thẳng tới các vị trí khác nhau.
Những cây trụ cao ngút trời, mắt nhìn không tới điểm cuối.
La Phong vuốt ve những hoa văn điêu khắc trên những cây trụ cao ngút trời khổng lồ, không kìm được thầm than: " Rõ là khó tin, cho dù hoa văn dễ hiểu nhất, cũng cảm giác vô cùng hoàn mỹ. Còn cả Tinh Thần Tháp với vô số hoa văn kỳ bí còn phức tạp và viên mãn hơn so với đồ hình hoa văn kỳ bí trong vũ trụ nhỏ. Quả không hổ là chí bảo chí cường."
Hành tẩu tới một chỗ.
Quan khán những cây trụ cao ngút trời, quan khán vô số Trấn Phong Tinh Thần, thậm chí đi quan khán những không gian trong Tinh Thần Tháp. Trong những không gian ấy có hàng loạt ngoại tộc đang lang bạt, chiến đấu.
Nhưng La Phong có thể thấy chúng đều hình thành những không gian ảo diệu phức tạp vô cùng.
Quan khán khắp nơi, cẩn thận nhận thức.
Quan khán được xxx ngày, La Phong lại về tới hạch tâm đại điện, rồi nhắm mắt khoanh chân ngồi xuống, ý thức hoàn toàn kết hợp với cả Tinh Thần Tháp. Tất cả hoa văn điêu khắc trong Tinh Thần Tháp đều hiện lên trong đầu. La Phong bắt đầu dốc lòng nghiên cứu. Vì ma đao bất ngộ khảm sài công (chuẩn bị kỹ không bao giờ thừa), nghiên cứu hoa văn kỳ bí trong Tinh Thần Tháp càng thấu triệt, thì tự nhiên có thể phát huy uy năng lớn hơn nữa!
Huyền diệu!
Phức tạp!
Thời Gian, Không Gian, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi Điện, Ánh Sáng, tựa hồ các loại sợi tơ quy luật đều hỗn hợp, hơn nữa còn kết hợp hoàn mỹ.
So với chi đồ hình hoa văn kỳ bí trong vũ trụ nhỏ thì chúng phức tạp hơn vạn lần. Dù sao đồ hình hoa văn kỳ bí trong vũ trụ nhỏ tổng cộng cũng chỉ có đường kính trăm ức km, còn Tinh Thần Tháp cao tới chín năm ánh sáng!
Nếu nói đồ hình vũ trụ nhỏ là một căn phòng nhỏ, thì Tinh Thần Tháp chính là tòa nhà cao chọc trời do vô số phòng nhỏ kết hợp hoàn mỹ.
"May mà ta theo trường phái đồ hình hoa văn."
"Nếu không, chỉ biết có quy luật Không Gian, quy luật Kim, muốn hiểu được ảo diệu không biết phải đợi tới khi nào."
La Phong ngồi khoanh chân gần ba năm, rốt cục cũng mở mắt ra: " Cuối cùng cũng hiểu được một tầng ảo diệu."
Không hiểu, chỉ cảm thấy cả Tinh Thần Tháp hoàn toàn khó hiểu.
Quả thật, khi hiểu được một tầng, mới cảm thấy Tinh Thần Tháp phong phú, hơn nữa còn cảm giác được sự lợi hại của nó.
"Với kỹ năng của ta cũng mới hiểu được có một tầng." La Phong ngẩng đầu nhìn đại điện hạch tâm: " Cũng tạm được rồi. Bây giờ khu động nó chắc là dễ dàng hơn nhiều."
- Ầm!
La Phong mắt sáng ngời, toàn thân trong nháy mắt thiêu đốt thần lực, thần lực vô tận nhanh chóng truyền vào, trong nháy mắt đã quán thâu cả tòa Tinh Thần Tháp cao chín năm ánh sáng. Những hoa văn điêu khắc bên ngoài tầng thứ nhất đơn giản nhất đã hoàn toàn có thể thôi động, cũng làm La Phong rõ ràng cảm giác dễ dàng hơn trước gấp trăm ngàn lần.
"Thu trước cái đã. Đuổi đám chiến sĩ các tộc lang bạt ở chiến trường ngoài tinh vực ra khỏi Tinh Thần Tháp." La Phong thầm nghĩ.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"
Trong những thông đạo dài dằng dặc ở tầng thấp nhất của Tinh Thần Tháp, thân ảnh các tộc vũ trụ lần lượt bị đánh bay ra. Nhất thời, bên ngoài Tinh Thần Tháp xuất hiện đám ngoại tộc cả trăm vạn người, cả đám ngoại tộc này hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
- Chuyện gì thế?
- Ta vừa rồi còn lang bạt bên trong, sau đó bị truyền tống tới thông đạo, rồi bị đánh bay ra.
- Ta cũng bị đánh bay ra.
- Tinh Thần Tháp sao lại tống chúng ta ra ngoài?
Một đường thông đạo đều đánh bay ra ngoài hàng loạt ngoại tộc. Các chiến sĩ ngoại tộc đến từ tộc quần khác nhau, trận doanh khác nhau, lúc này nhưng không có một ai còn chiến đấu nữa. Ai nấy đều kinh ngạc vạn phần. Tinh Thần Tháp từ khi xuất hiện trên chiến trường ngoài tinh vực tới nay, trải qua bao nhiêu năm tháng, trước giờ chưa xuất hiện chiêu như vậy.
Lại đuổi sạch những người tu luyện? Lạ thật!
- Xem kìa, tinh vân chín vòng xoáy biến mất rồi!
- Tinh vân chín vòng xoáy biến mất rồi!
Trăm vạn chiến sĩ ngoại tộc Bất Hủ đang ở trong hư không, hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người. Chỉ thấy tinh vân chín vòng xoáy uy năng vô tận đã hoàn toàn tiêu tán.
- Xem kìa, Tinh Thần Tháp đang nhỏ đi!
- Đang nhỏ đi!
Tinh Thần Tháp cao chín năm ánh sáng, như che kín cả một góc vũ trụ, đang nhanh chóng thu nhỏ lại. Tốc độ thu nhỏ lại nhanh kinh người. Vẻn vẹn chỉ chớp mắt đã từ cao chín năm ánh sáng biến thành cao có một km. Tinh Thần Tháp vẻn vẹn chỉ cao một km, rồi sau đó lại hư không tiêu thất, hoàn toàn biến mất.
- Tinh Thần Tháp biến mất rồi!
- Sao có thể như vậy!
Hoảng sợ.
Sau đó tin tức này điên cuồng nhanh chóng truyền bá về các tộc. Lần này mặc dù không có ai cố ý châm ngòi thổi gió, nhưng tin tức Tinh Thần Tháp biến mất còn truyền đi với tốc độ còn nhanh hơn so với năm đó La Phong đánh chết Vũ Trụ Bá Chủ! Vì tin tức này chấn động mạnh hơn ngàn lần vạn lần! Một món chí bảo chí cường sớm đã làm vô số tộc quần vũ trụ mờ mắt lại biến mất?
----- o O o -----
← Ch. 1093 | Ch. 1095 → |