← Ch.1238 | Ch.1240 → |
Bắc Chân Tinh Chủ của Đông Đế Thánh Địa cùng với các cường giả khác ở cửa khoang chờ đợi. Khi thấy Lôi Y Ma Thần, Thiết Bố Ma Chủ và một đám hậu tuyển giả rời khỏi, chợt kinh ngạc nghe thấy một luồng thanh âm lạnh lùng:
- Các ngươi cấp tốc ly khai Mộ Lăng Chi Chu. Cửa khoang Mộ Lăng Chi Chu sắp đóng lại. Nếu không thoái xuất, sẽ không còn có cơ hội ly khai nữa đâu.
- Cửa khoang sắp đóng lại rồi à?
- Khi tiếp xúc với truyền thừa, chỉ có một người có thể còn sống, chính là Đoạn Đông Hà mới! Những người khác sẽ chết. Xem ra đến cả con đường chạy ra cũng đã bị phong kín.
- Đi!
Bắc Chân Tinh Chủ vội lao ra ngoài, gần trăm tên cường giả rầm rộ vừa bay ra khỏi cửa khoang,
Nhất thời
Rào...
Miệng hầm lập tức hạ xuống. Cả Mộ Lăng Chi Chu cũng không còn lối ra nữa. Điều này làm gần trăm tên cường giả các tộc vừa bay ra lập tức quay đầu nhìn lại, ai nấy đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.
- Lôi Y Ma Thần, bội phục.
- Lôi Y Ma Thần, không ngờ lần này truyền thừa thật ra là do ngươi một tay làm nên. Thậm chí làm cho cả Thần Nhãn Tộc chịu thiệt thòi như vậy. Ha ha, Thần Nhãn Tộc nhất định sẽ thống hận ngươi.
Các cường giả khác ai nấy đều nhìn về phía Lôi Y Ma Thần. Họ cũng chẳng hề căm thù gì Lôi Y Ma Thần.
Thứ nhất, nếu không có Lôi Y Ma Thần, khi nào mới có thể phát hiện ra truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch?
Thứ hai, Lôi Y Ma Thần vẻn vẹn chỉ nhằm vào Thần Nhãn Tộc mà thôi, ngược lại xem như giúp họ bớt đi một đại địch.
Huống chi Lôi Y Ma Thần bây giờ, lại có Băng Nhai Bảo. Muốn giết hắn quá khó khăn. Hơn nữa một khi luyện hóa xong "Chân Thần Giới", Lôi Y Ma Thần tuyệt đối sẽ trở thành một trong những Vũ Trụ Tối Cường Giả khó đối phó nhất trong vũ trụ. Hơn nữa hắn lại là độc hành giả, khắp nơi tự nhiên nguyện ý kết giao.
- Ta muốn chúng phải thống hận. Chúng càng là thống hận ta, ta càng thống khoái, vui vẻ.
Lôi Y Ma Thần hừ hừ nói:
- Thành Vũ Trụ Tối Cường Giả, nhưng lại bị đám Thần Nhãn Tộc khi nhục, thậm chí đến cả bạn thân duy nhất của ta là Khổng Lạc cũng bị chúng giết chết. Cuộc đời này, ta không có tộc quần, cũng không có gì cầu. Chỉ cầu cho Thần Nhãn Tộc hối hận, để cho chúng đau đớn thống khổ không chịu nổi, thậm chí diệt tộc!
Điều này làm cho rất nhiều cường giả khác đều nhìn nhau, thầm giật mình.
Cừu hận lớn thế à! Thần Nhãn Tộc thật đáng thương!
...
- Các vị Chân Chủ, Băng Nhai Bảo bị cuốn vào Thâm Uyên. Lúc đó Đệ Nhị Chân Chủ đã lập tức cảm thấy không ổn, nên bảo chúng ta những ai có phân thân phải lập tức tự bạo! Do đó Thần Linh Bất Hủ, Vũ Trụ Tôn Giả cùng với các Vũ Trụ Chi Chủ có phân thân, ai nấy đều tự bạo chạy trốn.
Vu Lượng Chi Chủ cung kính nhìn hóa thân của năm vị Chân Chủ chung quanh bẩm báo.
- Thâm Uyên uy năng rất mạnh, hẳn là còn ẩn chứa công kích loại ảo thuật.
- Đệ Nhị Chân Chủ và Đệ Thất Chân Chủ lúc đó ứng phó rất khổ sở, tựa hồ không chịu được, bảo chúng ta lập tức tự bạo rời đi.
Đám người còn sống miêu tả tình hình lúc đó.
Năm vị Chân Chủ bên cạnh sắc mặt vô cùng khó coi. Họ sớm đã biết tình hình cụ thể và chi tiết. Lần này là cơ hội lớn nhất để Thần Nhãn Tộc siêu thoát Luân Hồi. Nhưng không ngờ Lôi Y Ma Thần lại xuất hiện, đoạn tuyệt luôn cơ hội của Thần Nhãn Tộc, còn làm cho Đệ Nhị Chân Chủ và Đệ Thất Chân Chủ đều chết. Đó là hai Vũ Trụ Tối Cường Giả! Còn có hai món chí bảo rất quan trọng.
Bảy đại Chân Chủ họ có phương pháp chiến đấu liên hợp. Bây giờ thiếu đi hai, vậy cho dù năm người còn lại liên hợp công kích, uy năng cũng giảm xuống rất nhiều.
- Đáng hận!
Đệ Lục Chân Chủ mắt lạnh như băng.
- Lôi Y Ma Thần, Lôi Y Ma Thần đáng hận, dám hủy diệt hy vọng của Thần Nhãn Tộc ta. Lúc trước nên không tiếc tất cả giá giết chết hắn!
Đệ Ngũ Chân Chủ nghiến răng gầm lên.
- Lúc trước ai biết Lôi Y Ma Thần có thể gặp may, phát hiện ra Mộ Lăng Chi Chu trước.
Đệ Tam Chân Chủ khàn khàn nói:
- Một tên Lôi Y Ma Thần không chí bảo chí cường, thực lực cũng bình thường. Lúc trước hắn cũng phải hạ mình, căn bản không dám vươn mình? Thuần túy là do hắn gặp may. Nếu không làm sao phát sinh việc như vậy. Đáng hận! Bị hắn hủy diệt hy vọng lớn nhất của Thần Nhãn Tộc, còn làm đám lão Thất...
- Lão Nhị và lão Thất...
Đệ Nhất Chân Chủ từ từ nhắc tới tên họ, mặt lộ vẻ đau đớn.
- Nếu là tộc ta không có hy vọng siêu thoát Luân Hồi, cũng phải kéo tên Lôi Y Ma Thần cùng chết!
Thứ năm Chân Chủ nghiến răng cả giận nói.
- Tỉnh táo.
Đệ Nhất Chân Chủ mở mắt, lắc đầu nói:
- Báo thù xếp cuối cùng. Đại hạn tới gần, tộc ta phải đem hết toàn lực tranh thủ một đường sinh cơ. Kiệt lực siêu thoát Luân Hồi, đó mới là mục tiêu lớn nhất. Nếu không thể siêu thoát Luân Hồi, sự quang vinh của Thần Nhãn Tộc ta sẽ vĩnh viễn mất đi. Sợ là qua vài thời đại luân hồi nữa, cũng chẳng ai còn biết Thần Nhãn Tộc chúng ta nữa.
Khi Thần Nhãn Tộc đau đớn thống khổ, Đông Đế Thánh Địa và Nhân Loại Nguyên Thủy Vũ Trụ đều đang chờ mong.
Thủy Tổ cổ xưa của Đông Đế Thánh Địa tự mình trò chuyện với Bích Huyết Tôn Giả, Vưu Tán Chi Chủ. Hiển nhiên Thủy Tổ đang rất chờ mong...
Người Sáng Lập Cự Phủ, Hỗn Độn Thành Chủ cũng tới gặp La Phong...
Tử Nguyệt Tử Nguyệt Thánh Địa Thủy Tổ cũng tới gặp Lộc Trùng Chi Chủ...
Thế lực khắp nơi đều chờ mong, ai nấy đều đặt gánh nặng của cả tộc quần lên vai những hậu tuyển giả, làm các hậu tuyển giả ai nấy đều vô cùng cuồng nhiệt. Họ đã quyết định tiếp xúc với truyền thừa, cũng bằng cơ hồ đi trên con đường hữu tử vô sinh. Dù sao hy vọng lớn nhất cũng là La Phong và Bích Huyết Tôn Giả. Các cường giả khác cơ hồ đều nhất định sẽ chết. Cái họ cần chính là trước khi chết, tận lực truyền lại tin tức cho tộc quần mình.
...
- Xông vào Luân Hồi rất khó. Cho dù là Nguyên Tổ năm đó cũng không nhất định nắm chắc vượt qua luân hồi. Còn ta nếu so với Nguyên Tổ năm đó cũng vẫn còn chút chênh lệch, chứ đừng nói xông vào Luân Hồi.
Người Sáng Lập Cự Phủ nhìn La Phong.
- Không biết bao nhiêu thời đại luân hồi đã qua, tổng cộng cũng mới có hai Thánh Địa Vũ Trụ. Có thể tưởng tượng được xông vào Luân Hồi khó khăn cao như thế nào. Cự Phủ ta mặc dù cực kỳ tự tin, nhưng cũng không dám nói có thể trong vòng ba thời đại luân hồi chắc chắn có thể vượt qua luân hồi. Còn cơ hội lần này, là cơ hội lớn nhất của tộc nhân loại ta, hơn nữa ngươi bây giờ lại là hậu tuyển giả có cơ hội cao nhất.
- Tộc nhân loại ta từ một tộc nhỏ yếu, bước từng bước lên, dưới sự dẫn dắt của Nguyên Tổ, quật khởi Vũ Trụ Nguyên Thủy, trở thành cường tộc, cũng trở thành một trong các tộc quần đỉnh cao.
- Nhân loại chúng ta trải qua vô số chiến tranh, chiến tranh với các tộc quần khác, mấy lần gặp phải nguy hiểm diệt tộc, cho đến lúc Nguyên Tổ quật khởi. Bây giờ, tộc nhân loại ta cường đại rồi. Vô số nhân loại đời sau có thể lang bạt trong Vũ Trụ Giả Định, du ngoạn vô ưu vô lự, có thể lợi dụng vô số tài nguyên tu luyện, thậm chí còn làm rất nhiều tộc quần trở thành nước phụ thuộc cho chúng ta.
- Nhân loại chúng ta, là tộc quần mạnh nhất.
- Ít nhất chúng ta cũng có một trái tim mạnh nhất! Chúng ta không cam lòng làm một người yếu...
- Tộc nhân loại chúng ta, cũng tuyệt không cam lòng bị tiêu diệt trong con sông thời gian.
Người Sáng Lập Cự Phủ nhìn La Phong.
- Nhân loại chúng ta cần một tồn tại vĩnh hằng, thậm chí mạnh hơn cả hai Đại Thánh Địa, thậm chí có thể đạt tới trình độ văn minh viễn cổ, sáng chế ra văn minh rực rỡ cường đại hơn!
- Còn lần này, chính là một lần cơ hội!
- Mỗi một cường giả quật khởi, đều có những chỗ ngoặt mấu chốt. Còn một tộc quần quật khởi, cũng có những bước rẽ quan trọng. Kỳ ngộ của ngươi lần này, là bước ngoặt mấu chốt của tộc nhân loại ta, bước ngoặt phân ra hai ngã rẽ. Vận mệnh của tộc nhân loại tiến vào ngã rẽ nào phải trông vào ngươi rồi.
Người Sáng Lập Cự Phủ nhìn La Phong, đầy ắp chờ mong.
La Phong trịnh trọng gật đầu:
- Ta sẽ đem hết toàn lực!
Tiếng chim kêu, tiếng dị thú gầm, đây là một thế giới thế ngoại đào nguyên hoa thơm cỏ lạ, xa xa nhìn lại, có thể thấy một vài con chim đang trải rộng bộ lông huyền diệu bay đi, lưu lại một vài ngọn lửa cầu vồng, hoặc là một vài hào quang rực rỡ...
Còn một vài bụi rậm cỏ dại, thoáng hiện ra thân ảnh những con dị thú. Hoặc là trong hồ nước xa xa thỉnh thoảng lại lộ ra một góc núi băng.
- Đây là Truyền Thừa Không Gian.
Đoạn Đông Hà đứng giữa không trung, ánh mắt lóe lên.
- Nơi nhận truyền thừa các thế hệ Đoạn Đông Hà.
Các cường giả các tộc cũng bay lơ lửng.
Lúc trước vừa đi vào, cửa vào không gian lúc này đã đóng lại. Hiển nhiên không còn đường ra ngoài. Nhưng đám người La Phong cũng bất chấp việc này, ai nấy đều trong lòng tràn ngập chờ mong truyền thừa, đồng thời cũng thầm giật mình. Một Truyền Thừa Không Gian nếu là nơi nhận truyền thừa Đoạn Đông Hà các thế hệ, như vậy nó đã tồn tại một thời gian rất lâu.
- Nói là Truyền Thừa Không Gian.
Đoạn Đông Hà cảm thán nói:
- Nhưng nó lại có thể hút vào năng lượng. Hút vào tất cả các năng lượng, kể cả khí lưu hỗn độn trong Vũ Trụ Hải, có thể duy trì không gian ổn định, duy trì sinh mạng bên trong không gian sinh sôi.
Đám người La Phong mặc dù giật mình, nhưng cũng rất nhanh đã bình phục lại.
Vì, họ quen rồi.
Tuy nói các cường giả bình thường, kể cả Vũ Trụ Tối Cường Giả không thể thu khí lưu hỗn độn vũ trụ trực tiếp. Chỉ có "Vũ Trụ Nhỏ" của Vũ Trụ Nguyên Thủy mới có thể hút vào khí lưu hỗn độn hóa thành năng lượng bản thân. Nhưng định luật này không đúng trong văn minh viễn cổ, như Thuyền Vũ Trụ, như Truyền Thừa Không Gian, đều có thể tồn tại một thời gian cực dài, thậm chí Vũ Trụ Nhỏ bình thường có thể tồn tại được ba thời đại luân hồi, Truyền Thừa Không Gian lại tồn tại rất nhiều thời đại luân hồi.
- Bây giờ, các ngươi sắp tiếp xúc với truyền thừa rồi.
Đoạn Đông Hà chỉ ra xa.
- Xem kìa!
Đám người La Phong ai nấy đều nhìn lại.
Chỉ thấy xa xa, trên cánh đồng hoang vu mênh mông, đột nhiên nổi lên những cửa sáng. Mỗi một cửa sáng đều có một vài hình ảnh. Nếu cẩn thận quan khán những hình ảnh, có thể thấp thoáng thấy cảnh một cường giả đang khống chế ngàn vạn đạo kim quang, công kích ra xa. Quan khán hình ảnh khác, có thể thấy một cảnh khác.
- Người nhận truyền thừa các thế hệ Đoạn Đông Hà nhất mạch ta, có cận chiến, có viễn công, có luyện chế binh khí, có khống chế cơ giới. Cơ hồ bao dung cơ hồ tất cả các chủng loại ở quê hương ta.
Đoạn Đông Hà chỉ ra xa nói:
- Bên kia tổng cộng có 820 cửa vào. Sau khi tiến vào, sẽ gặp các truyền thừa cơ sở khác nhau.
- Mỗi một cửa vào chỉ có thể cho một người đi vào nhận truyền thừa.
- Ngân Hà tuyển trước. Bích Huyết tuyển thứ hai... Theo thứ tự tiếp tục.
Đoạn Đông Hà nói thẳng:
- Vẻn vẹn chỉ là truyền thừa cơ sở. Mặc dù các ngươi đều xuất sắc, nhưng nó có thể nghiệm chứng xem các ngươi có thích hợp với Đoạn Đông Hà nhất mạch của ta không. Khi người nhận truyền thừa xuất hiện, người nhận truyền thừa cuối cùng, mới có tư cách tìm được Hạch Tâm Truyền Thừa chính thức, cũng chỉ một người nhận truyền thừa trong một đời Đoạn Đông Hà mới có tư cách biết được.
- Bắt đầu tuyển đi.
Đoạn Đông Hà phân phó, nhìn về phía La Phong.
- Ngân Hà, ngươi tuyển.
- Dạ, Đoạn Đông Hà đại nhân.
La Phong khẽ khom người, lập tức hóa thành một luồng lưu quang sáng chói, xé rách không gian, bay về phía 820 không gian...
----- o O o -----
← Ch. 1238 | Ch. 1240 → |