← Ch.1403 | Ch.1405 → |
- Lui cả ra!
Gương mặt Tử Nguyệt Thủy Tổ như có một tầng sương lạnh, giận dữ quát.
Một đám Vũ Trụ Chi Chủ phía dưới đều quỳ mọp, run rẩy. Ai nấy đều rất bất an. Lần này Tử Nguyệt liên minh họ đã tổn thất quá lớn. Hơn phân nửa số Vũ Trụ Chi Chủ tiến vào Tấn Chi Thế Giới, tất cả đều chết hết, làm Tử Địa Thánh Nguyệt bên trong Vũ Trụ Chi Chủ còn sống không tới trăm người. Mặc dù là các Chuẩn Vũ Trụ Chi Chủ liên tiếp đột phá, cũng chỉ đảm bảo số lượng Vũ Trụ Chi Chủ miễn cưỡng đạt tới giới hạn một trăm người.
Nhưng Chuẩn Vũ Trụ Chi Chủ thì hết sạch.
- Thủy Tổ. Chúng ta còn đi Tấn Chi Thế Giới nữa không?
Phía dưới có vài Vũ Trụ Chi Chủ quỳ mọp không lui ra, vẫn có Vũ Trụ Chi Chủ không cam lòng hỏi.
Tử Nguyệt Thủy Tổ nhìn xuống phía dưới, sắc mặt khó coi hơn nữa, trầm mặc hồi lâu, mới nói một câu:
- Những Vũ Trụ Chi Chủ mới nổi, có thể đi Tấn Chi Thế Giới! Không được bộc lộ mình là người của Tử Nguyệt Thánh Địa ta!
- Dạ.
Phía dưới nhất thời một vài Vũ Trụ Chi Chủ mới nổi vui mừng đáp.
Họ chưa bao giờ ra khỏi Tử Nguyệt Thánh Địa. Lần này vì có cái chết của hàng loạt Vũ Trụ Chi Chủ, nên những Chuẩn Vũ Trụ Chi Chủ mới có thể đột phá. Chỉ cần họ biến ảo bộ dáng, đừng dùng bộ dạng hình thái có tính ký hiệu như ba đầu tám tay, hoặc hai mặt bốn tay, thì các thế lực khác trong Vũ Trụ Hải tuyệt đối cũng không nhận ra thân phận họ.
Họ tiến vào Tấn Chi Thế Giới. Những cường giả thế lực khác Vũ Trụ Hải mặc dù thấy, e rằng vẫn tưởng rằng đó là thổ dân Tấn Chi Thế Giới.
- Xuống dưới.
Thanh âm Tử Nguyệt Thủy Tổ càng thêm lạnh giá.
Rào...
Một đám Vũ Trụ Chi Chủ rốt cục cũng biến mất. Trong đại điện chỉ còn lại có Tử Nguyệt Thủy Tổ. Cao ngạo như Tử Nguyệt Thủy Tổ vừa rồi mà vẫn không thể không nói ra một câu: không được bộc lộ mình là Tử Nguyệt Thánh Địa. Việc này làm Tử Nguyệt Thủy Tổ cảm thấy nhục nhã vô cùng.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ La Phong!
Tử Nguyệt Thủy Tổ nghiến răng.
Hắn phẫn nộ.
Hắn không cam lòng.
Nhưng hắn làm gì được? Tử Nguyệt Thủy Tổ hiểu rõ, trong lần trả thù có tính hủy diệt này, ngoại trừ Nhân Loại, hắn không nghĩ tới thế lực nào khác phải làm như vậy!
- Ta không làm gì được ngươi. Nhưng lần này Giới Thú xuất thế, ta không tin ngươi có thể sống được.
Tử Nguyệt Thủy Tổ nghiến răng. Nhưng vừa nghĩ tới Giới Thú, hắn càng nóng nảy hơn nữa. Vì Giới Thú cũng có uy hiếp khổng lồ với hắn.
- A a a...
Tử Nguyệt Thủy Tổ ngẩng đầu gầm lên.
Bao lâu rồi, bao lâu rồi hắn không có cảm giác vô lực như vậy.
Tử Nguyệt Thủy Tổ dù phẫn nộ cũng không có biện pháp gì.
Hắn không biện pháp gì khác giết được La Phong. Mặc dù muốn mượn Tấn Chi Thế Giới giết La Phong, nhưng chẳng những thất bại, mà hàng loạt Vũ Trụ Chi Chủ dưới trướng hắn tiến vào đó đều chết sạch. Không còn nhiều thủ hạ nữa, hắn càng không thể làm gì được La Phong.
Nếu nói Tử Nguyệt Thủy Tổ vẻn vẹn chỉ là phẫn nộ bất cam, thì trong phe liên quân Vũ Trụ Nguyên Thủy, rất nhiều tộc quần đang cừu hận, oán hận vô tận!
- Tỷ tỷ!
- Tỷ tỷ!
Trong hư không, có thiếu nữ tuyệt mỹ hình con bướm gần như trong suốt, đứng giữa hư không đau đớn thống khổ vạn phần. Dưới hàng lông mi thanh tú là một đôi mắt như ẩn chứa đau đớn và thương tâm vô tận. Trong đầu nàng không ngừng hồi ức lại những cảnh tượng. Từ bé cùng tỷ tỷ lớn lên. Tỷ tỷ dẫn dắt nàng, vẫn cứ dẫn dắt, bảo vệ nàng mãi. Tỷ tỷ là thiên tài tuyệt thế, trở thành một vị Vũ Trụ Chi Chủ vĩ đại của Trùng Tộc. Còn nàng được tỷ tỷ chỉ dẫn trợ giúp, sau một thời gian vô tận cũng thành một Vũ Trụ Tôn Giả.
Thời gian vô tận thai nghén ra rất nhiều cảm tình.
Tình tỷ muội, vượt qua tất cả, vượt qua sinh mạng của nàng. Tỷ tỷ là thứ quan trọng nhất cuộc đời này nàng.
- Không!
Thiếu nữ tuyệt mỹ ngẩng đầu gầm lên the thé.
Lập tức khuôn mặt nàng bắt đầu méo mó. Lửa cừu hận trong mắt điên cuồng thiêu đốt, phát ra thanh âm khàn khàn, oán hận vô cùng:
- Nhân Loại!
- Nhân Loại, ta muốn các ngươi chết! Chết! Chết!
Không gian xung quanh thiếu nữ tuyệt mỹ nhất thời hiện lên một hào quang màu lam nhạt, bao phủ lấy thiếu nữ tuyệt mỹ, trong nháy mắt đã truyền tống đi.
Vẻn vẹn chỉ ba phút sau.
Lãnh thổ nhân loại.
Một Trùng Tộc Mẫu Sào sừng sững vô tận, lơ lửng trong vũ trụ. Chung quanh xuất hiện hàng loạt những chiến sĩ trùng tộc.
- Đi giết chóc cho ta.
- Giết chết tất cả Nhân Loại.
Trong Trùng Tộc Mẫu Sào truyền đến chấn động phẫn nộ.
- Gừ.
- Rống...
Các loại tiếng gầm quái dị. Những con chiến sĩ trùng tộc cường đại gầm lên đảo qua hư không, bay về phía một tinh cầu có sinh mạng xa xa. Còn Trùng Tộc Mẫu Sào thì lập tức thuấn di, biến mất luôn.
Thuấn di!
Như chớp thuấn di, ra một khu vực cách đó trên vạn năm ánh sáng.
- Giết đi, giết chết tất cả Nhân Loại.
Trùng Tộc Mẫu Sào tiếp tục phát ra mệnh lệnh. Hàng loạt chiến sĩ trùng tộc rít lên xông ra ngoài.
Trùng Tộc Mẫu Sào này liên tục thuấn di điên cuồng. Mỗi lần trên vạn năm ánh sáng, đều phóng ra hàng loạt chiến sĩ trùng tộc. Những chiến sĩ trùng tộc này phần lớn đều chỉ là cấp Vũ Trụ, rất ít là Vực Chủ, cực nhỏ là Giới Chủ! Về phần Bất Hủ thì chẳng có ai.
- Giết chết tất cả Nhân Loại!
- Các con, giết cho ta
Trùng Tộc Mẫu Sào điên cuồng di động, điên cuồng phóng thích ra chiến sĩ trùng tộc vô tận.
Đối với một Vũ Trụ Tôn Giả Mẫu Hoàng thì việc bồi dưỡng ra vô số chiến sĩ trùng tộc cấp Vũ Trụ đều không phải là việc khó. Còn muốn đồ lục vô số tinh cầu, một vài cấp Vũ Trụ cũng đã đủ rồi.
Sau sáu phút nàng tiến vào lãnh thổ nhân loại rồi tàn sát bừa bãi, một Trùng Tộc Mẫu Sào dữ tợn đang lơ lửng trong vũ trụ không nhúc nhích gì. Tất cả đều yên lặng, chung quanh nó lơ lửng rất nhiều chiến sĩ trùng tộc. Lúc này mọi thứ đều đình trệ.
Rào!
Một thân ảnh từ sâu trong vũ trụ đi tới.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ!
Âm thanh chói tai the thé điên cuồng từ trong Trùng Tộc Mẫu Sào truyền ra.
La Phong từ từ đi tới, lắc đầu nhẹ giọng thở dài:
- Việc gì phải khổ thế?
Rồi chỉ ra xa một ngón tay.
Tích!
Xa xa một khoảng hư không đột nhiên co rụt lại, rồi lại nở bùng ra. Nhất thời một khoảng không gian lập tức bị tiêu diệt, kể cả Trùng Tộc Mẫu Sào và hàng loạt chiến sĩ trùng tộc chung quanh đều hóa thành hư vô.
La Phong lắc đầu thở dài. Vì Mẫu Hoàng, Vũ Trụ Tôn Giả của Trùng Tộc khu vực tiến vào phạm vi Càn Vu vũ trụ quốc, khi hắn nhận được tin tức từ Vũ Trụ Giả Định truyền đến, liền lập tức Thần Quốc truyền tống cộng với thuấn di tới đó. Vì Trùng Tộc Mẫu Sào luôn thuấn di thay đổi phương vị, khi nó tiến vào lãnh thổ nhân loại tàn sát bừa bãi sáu phút, mới bị La Phong đuổi kịp.
- Một lần trả thù, một Vũ Trụ Tôn Giả đã chết đi. Đây là cừu hận?
La Phong nhẹ giọng thở dài, lập tức bước một bước biến mất trong tinh không.
Tinh không yên lặng, một khoảng u ám, tựa như tất cả những việc vừa rồi không hề phát sinh.
Ngân Hà Thánh Địa.
Quần thể cung điện liên miên
La Phong lúc này đã về tới nơi này.
- Lãnh chúa.
Ba Vũ Trụ Tôn Giả vô cùng cung kính hành lễ. Một Vũ Trụ Tôn Giả cao lớn có xúc tu màu xanh lá nói:
- Chúng ta liên tiếp thuấn di, tới chỗ các các chiến sĩ trùng tộc tàn sát bừa bãi. Tất cả đều tiêu diệt. Rất nhiều chiến sĩ trùng tộc cũng không tới được tinh cầu đã bị chúng ta giết chết. Chỉ là, vẫn có 369 viên tinh cầu có sinh mạng bị chết hết. Trong số 369 tinh cầu có sinh mạng này, còn có 102 viên đến cả tinh cầu cũng hoàn toàn bị vỡ nát rồi.
La Phong gật gật đầu.
Trong lòng không khỏi thầm than.
Trên 300 viên tinh cầu có sinh mạng. Sợ là đạt tới vạn ức nhân loại. Cứ như vậy đảo mắt đã chết sạch. Tuy nói đối với toàn bộ tộc quần nhân loại, bình thường nhân loại sẽ đời đời sinh sôi. Chết khá nhiều, nhưng với nhân loại mà nói cũng chẳng là gì cả. Chỉ là, họ cũng dù sao cũng là sinh mạng. Có lẽ trong số họ cũng khả năng sinh ra thiên tài. Thậm chí sinh ra những người như Nhung Quân, thậm chí như La Phong. Tuy nói khả năng này không cao. Nhưng bây giờ tất cả đều đã chết sạch.
- Trả thù, thật nhiều.
La Phong trong lòng thầm nhủ:
- Cừu hận Nhân Loại cũng thật nhiều.
Mấy tháng thời gian gần đây.
Từ khi các tộc quần phe liên quân đã chết mất một nhóm lớn Vũ Trụ Chi Chủ, có một số Vũ Trụ Chi Chủ là tộc quần đỉnh cao, nhưng phần lớn là vô số tộc quần khác. Những tộc quần cường đại bình thường cũng chỉ có một hoặc hai Vũ Trụ Chi Chủ, lại đều là lãnh tụ tộc quần. Đối với các Vũ Trụ Tôn Giả trong tộc quần, họ như cha như mẹ, như sư phụ!
Một vài người không nén nổi cừu hận trong lòng, đánh thẳng tới lãnh thổ nhân loại, tiến hành trả thù.
Cũng có vài người vì tộc quần, cố nén cừu hận. Họ sở dĩ nhẫn, cũng là vì tộc quần.
- Đấu với Nhân Loại? Làm sao mà đấu? Bắc Cương Liên Minh chúng ta bây giờ đã nhỏ yếu tới mức nào rồi. Minh chủ chúng ta sớm đã từ bỏ chúng ta. Bây giờ các tộc quần nhỏ chúng ta đều quá nhỏ. Toàn bộ Vũ Trụ Chi Chủ cộng lại. Sợ không đủ để một mình Ngân Hà Lĩnh Chủ giết. Còn đấu gì nữa?
Trên một tinh cầu hoang vu bình thường, có những luồng thần lực hóa thân tụ tập, tiến hành trao đổi.
Họ căn bản không dám đưa bản tôn đến, sợ bị Nhân Loại tận diệt.
- Đại cừu này sao lại không báo?
- Cừu lớn thật. Hai vị huynh đệ ta đều đã chết. Họ sống với ta không biết bao nhiêu năm tháng, cùng ta chỉ huy tộc quần, lấy được chỗ đứng trong vũ trụ mênh mông này. Bây giờ hai người bọn họ đều đã chết! Họ là thân nhân quan trọng nhất, đồng đội quan trọng nhất của ta. Ta hận không thể ngay bây giờ vọt tới tộc Nhân Loại, trắng trợn giết chóc. Nhưng kết quả thì sao? Chúng ta nếu đi những nơi trọng yếu như Nguyên Thủy Bí Cảnh, Ngân Hà Thánh Địa, thì chẳng giết được ai, toi mạng là cái chắc. Nếu vẻn vẹn chỉ giết mấy nhân loại bình thường, đối với tộc Nhân Loại thì vài chục năm nữa là có thể sinh sôi ra đời sau, căn bản không ảnh hưởng gì. Chúng ta đi... Chỉ tiết hận nhất thời thôi. Chúng ta cần sống, phải còn sống vì tộc quần!
- Nhưng... nhưng mà ta không cam lòng, không cam lòng!
- Không cam tâm, như những tộc quần cỡ Khuất Khốc Tộc, chết tới mức không còn Vũ Trụ Chi Chủ nữa. Họ bây giờ đều lo mà đào vong, lo cho tộc quần. Họ không cam lòng hơn nữa! Nhưng có thể làm gì được? Lúc trước chúng ta mạnh, trận doanh nhân loại đã áp đảo chúng ta rồi. Bây giờ thì sao? Rất nhiều tiểu tộc quần đã sợ tới mức ly khai phe liên quân. Còn lại được bao nhiêu Vũ Trụ Chi Chủ dám kiên trì đấu với Nhân Loại? Đặc biệt là các Tối Cường Giả Độc Hành, ai nấy cũng đã thấy tình thế không ổn, ly khai phe liên quân chúng ta rồi. Còn lại một nhóm Vũ Trụ Chi Chủ dám kiên trì, khi trận doanh nhân loại đưa đại quân đánh tới, chỉ cần công kích ý chí đảo qua cũng phải ngã xuống một nhóm lớn. Còn được mấy người có thể đấu với Nhân Loại?
Những thần lực hóa thân Vũ Trụ Chi Chủ còn sống của Bắc Cương Liên Minh đều trầm mặc.
Bi thương.
Rất nhiều tiểu tộc quần ly khai phe liên quân. Vì họ không chịu nổi lại một lần nữa tổn thất.
Tối Cường Giả Độc Hành cũng ly khai, vì không còn hy vọng.
Còn lại? Trùng Tộc, Yêu Tộc, Tộc Cơ Giới, ai dám đấu với Nhân Loại?
Ai dám?
- Mặc dù hận ý ngập trời, thì đã sao?
- Không biết bao nhiêu tộc quần cừu hận Nhân Loại, nhưng, nhất định... cả Vũ Trụ Nguyên Thủy, tộc Nhân Loại đã xưng bá chính thức, không có một ai có thể chống đỡ bước tiến của nó, không có ai cả!
----- o O o -----
← Ch. 1403 | Ch. 1405 → |