← Ch.1409 | Ch.1411 → |
- Vũ Trụ Nguyên Thủy không phải là thứ mà Vũ Trụ Nhỏ có thể so được, cũng không phải là thứ mà Tấn Chi Thế Giới có thể so được.
Tọa Sơn Khách nhìn La Phong:
- Mỗi một thời đại luân hồi, nó đều ẩn chứa ảo diệu chung cực. Mặc dù ta muốn thâm nhập bản nguyên, Vũ Trụ Nguyên Thủy cũng sẽ không cho ta xem đâu. Nó thà thả Nguyên Tổ ra, cũng sẽ không dễ dàng để ngươi tìm được đại cơ duyên bực này.
- Nhưng...
- So với uy hiếp của Giới Thú với việc cho ngươi một đại cơ duyên, ta tin rằng nó cuối cùng sẽ đưa ra lựa chọn tốt nhất.
Tọa Sơn Khách cười nhìn La Phong:
- Kỳ thật ta cũng rất hâm mộ ngươi, đáng tiếc, hâm mộ không chẳng làm gì.
La Phong trong lòng thầm nghi hoặc. Trong lời Tọa Sơn Khách thoại luôn có thâm ý. Mình có thể có thành tựu bây giờ, truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, nhiệm vụ Phong Hào trong Tấn Chi Thế Giới, đều xem như ngoài ý liệu của Tọa Sơn Khách, cũng làm cho mình có thực lực cực kỳ đáng sợ.
- Sư phụ.
La Phong đột nhiên trịnh trọng nói.
- Hả?
Tọa Sơn Khách nhìn La Phong.
- Ngươi làm ra Diễm Thần Tộc nhất mạch, làm ra Địa Cầu nhất mạch của ta.
La Phong đột nhiên nói:
- Chẳng biết rốt cuộc vì sao? Đệ tử luôn nghi vấn về việc này. Sư phụ có đại ân với đệ tử, chỉ cần sư phụ phân phó, đệ tử tự nhiên sẽ đem hết toàn lực.
Tọa Sơn Khách liếc nhìn La Phong thật sâu, lập tức cười phá lên.
- La Phong, ngươi nhìn chung quanh đi.
Tọa Sơn Khách chỉ ra chung quanh.
La Phong nhìn quanh, chung quanh con thuyền rách là ngọn lửa nóng rực bị hàn khí đẩy ra xa. Ngọn lửa đều đang rung động lắc lư, uy áp vô hình thời khắc bao phủ lấy nơi này. Đó là uy áp của ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy. Hiển nhiên ý chí Bản Nguyên đã giáng lâm, vì Tọa Sơn Khách nói ra một vài lời làm nó rất phẫn nộ. Nhưng nó không có biện pháp gì.
- Ý chí Bản Nguyên bao phủ, nên có một số lời ta có thể nói. Cũng có một số thứ ta muốn nói cũng không nói nên lời.
Tọa Sơn Khách nhìn La Phong.
- Tựa như tại Vũ Trụ Hải, không thể nói ra những tin tức truyền thừa vượt qua Chân Thần.
La Phong gật đầu.
- Không phải ta không muốn nói, mà là ta bây giờ không thể nói cho ngươi.
Tọa Sơn Khách nói khẽ:
- Đây là bí mật lớn nhất liên quan tới văn minh viễn cổ, liên quan tới cả Vũ Trụ Hải. Phải tới lúc thích hợp, ta mới có thể nói cho ngươi.
- Cái gì là lúc thích hợp?
La Phong truy vấn.
- Ta vô cùng hài lòng về thực lực của ngươi. Nhưng bây giờ, vẫn không phải lúc thích hợp.
Tọa Sơn Khách lắc đầu:
- Không cần hỏi nhiều, có hỏi, ta cũng nói không được.
La Phong trầm tư.
Liên quan tới văn minh viễn cổ?
Liên quan tới bí mật lớn nhất Vũ Trụ Hải? Đúng, mình sớm đã nhận định Tọa Sơn Khách và Tấn Quốc có liên quan...
- Ta sẽ tùy thời đợi sư phụ phân phó.
La Phong nói.
- Ngươi nhớ kỹ.
Tọa Sơn Khách nói.
- Không được xem nhẹ Giới Thú. Ngươi dùng phân thân Ma Sát Tộc đi tới sào huyệt Giới Thú là rất sáng suốt. Thực lực của ngươi còn chưa tới đỉnh cao. Các Chân Thần khác đều đến cực hạn rồi, muốn đột phá cũng khó. Nhưng ngươi một khi trở thành Chân Thần, còn có thể có thực lực vượt qua họ xa.
- Do đó, bây giờ đừng đem toàn bộ tiền đặt cược vào ván này.
- Chờ ngươi thành Chân Thần, lúc đó mới là lúc ngươi mạnh nhất.
Tọa Sơn Khách nhắc nhở.
La Phong thầm kinh hãi. Nghe ý, sư phụ cho rằng mình bây giờ còn chưa diệt được đám Giới Thú.
- Đi đi.
- Nhớ kỹ, cẩn thận.
- Đây là chiến tranh hung hiểm nhất trong Vũ Trụ Hải.
Tọa Sơn Khách giao phó.
- Dạ.
La Phong đứng dậy, khẽ khom người, lập tức rời đi.
...
Khoảnh khắc sau, trong Tổ Thần Cung ở Tổ Thần Bí Cảnh.
La Phong mặc áo bào trắng đi bộ vào trong. Thủ vệ cửa cung cũng không ngăn trở. Họ tự nhiên nhận ra La Phong. Ba vị Tổ Thần đã phân phó trước là Ngân Hà Lĩnh Chủ có thể tùy thời đi vào.
- Ba vị.
La Phong đi vào đại điện. Lướt mắt nhìn, trên ba tòa vương tọa chính là ba vị Tổ Thần.
Tỷ tỷ kỷ nguyên đã qua, ba vị Tổ Thần Tổ Thần Giáo cũng đã thành Chân Thần! Dù sao ba người bọn họ có thể được tuyển làm Tổ Thần, bản thân tư chất đã cực cao, lại được ý chí Bản Nguyên ưu ái hơn. Bây giờ bên trong Vũ Trụ Nguyên Thủy, vô số Chân Thần các tộc được sinh ra. Nếu ba vị Tổ Thần vẫn không phải Chân Thần, thì không phải là trò đùa sao?
- Chắc hẳn, ý chí Bản Nguyên đã biết yêu cầu của ta rồi.
La Phong mở lời.
Song Diện Tổ Thần thở dài:
- Ngươi kiên trì với yêu cầu đó à? Mặc dù chúng ta không biết tin tức tỉ mỉ về yêu cầu của ngươi, nhưng hiển nhiên, ý chí Bản Nguyên đã hơi bất mãn, ngươi vẫn kiên trì sao?
- Dạ.
La Phong gật đầu.
Bất mãn?
Ý chí Bản Nguyên bất mãn thì đã sao? Ý chí Bản Nguyên trấn áp Nguyên Tổ, cả Nhân Loại đều bất mãn kìa! Như lời Tọa Sơn Khách, không cần phải sợ ý chí Bản Nguyên. Ý chí Bản Nguyên đều phải tuân theo quy tắc. Cho dù đối mặt với Giới Thú, đều phải dựa vào đám người La Phong mà ứng đối.
Kỳ thật ý thức tiến vào Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy, cũng như mình hóa thành Vũ Trụ Nguyên Thủy, sau đó hủy diệt Vũ Trụ Nguyên Thủy, sinh ra Vũ Trụ Nguyên Thủy...
Nghe thì rất huyền diệu, nhưng La Phong không đến mức Tọa Sơn Khách nói gì tin nấy. Dù sao muốn đưa ý chí tiến vào nơi bản nguyên, tối thiểu cũng phải đưa ra một thần lực hóa thân tiến vào bản nguyên. Một khi Vũ Trụ Nguyên Thủy hủy diệt, đồng thời muốn giết chết La Phong, hoàn toàn có thể công kích thần lực hóa thân, dùng linh hồn tiêu diệt La Phong!
Do đó yêu cầu này kỳ thật cũng có nguy hiểm.
La Phong sở dĩ đáp ứng, là vì, tam đại tuyệt học Đoạn Đông Hà nhất mạch có một môn là Bất Tử Hà. Đợi sau khi thành Chân Thần, mình khẳng định sẽ luyện thành Bất Tử Hà, lưu lại máu làm đường lui. Mặc dù lọt vào bàn tay đen của Vũ Trụ Nguyên Thủy thật, cũng có thể sống lại.
Dù sao muốn cảm thụ Vũ Trụ Nguyên Thủy hủy diệt và sinh ra, cần đợi đến khi thời đại luân hồi này chấm dứt, Vũ Trụ Nguyên Thủy mới có thể hủy diệt rồi sinh ra.
Cũng không thể vì La Phong mà sớm hủy diệt.
Nhưng La Phong chưa thành Chân Thần, cũng sẽ không muốn Vũ Trụ Nguyên Thủy bị hủy diệt.
- Ngươi đã kiên trì.
Tổ Thần già nua nhìn La Phong dưới đại điện:
- Mặc dù yêu cầu rất hà khắc, nhưng chỉ cần Ngân Hà Lĩnh Chủ ngươi giết chết tất cả Giới Thú thật, không để Vũ Trụ Nguyên Thủy bị xâm phạm, ý chí Bản Nguyên đáp ứng. Chẳng những thả Nguyên Tổ ra, còn đáp ứng yêu cầu kia của ngươi. Đương nhiên yêu cầu kia, phải đợi thời đại luân hồi này chấm dứt mới có thể thực hiện.
- Ý chí Bản Nguyên đáp ứng tất cả. Nó lại bị qui luật vận chuyển ước thúc, nhất định sẽ không lừa gạt.
Tổ Thần già nua nói.
Thanh âm truyền ra, thoáng có chấn động cổ xưa truyền lại, bao phủ cả đại điện, tự nhiên cũng lan đến tới La Phong.
- Ta tin.
La Phong gật đầu.
----- o O o -----
Ba Thời Đại Luân Hồi Vũ Trụ Hải muốn chọn ra người tiên phong, tới sào huyệt Giới Thú mạo hiểm, đây là việc cực kỳ nguy hiểm. Do đó tự nhiên có đủ loại cãi cọ. Tại sao phải là ta đi? Vì sao hắn không thể đi? Ta là hy vọng của tộc quần nhất mạch. Một khi ta chết, cả tộc quần ta cũng đi luôn.
Thảo luận bên trong, thỏa hiệp ích lợi vân vân, sợ phải bỏ ra mấy năm, thậm chí lâu hơn mới có thể chọn xong.
Việc này cũng trong dự liệu của La Phong. So với vạn ức kỷ nguyên, mấy năm thật sự quá ngắn, cũng không vội.
...
Trong lúc nội bộ Vũ Trụ Hải thảo luận tuyển chọn, Giới Thú Ma La Tát đang lẳng lặng ra khỏi Khuynh Phong Giới.
- Oa!
- Đây là khí lưu hỗn độn.
- Trong sào huyệt, cũng không có được sung túc khí lưu hỗn độn như vậy, không chỗ nào không có.
Một cự hán cao lớn sừng sững, toàn thân màu hoàng kim, có một cái cái đuôi đang đứng giữa khí lưu hỗn độn. Toàn thân hắn mặc một tầng khải giáp cổ kính, đường nét thân thể hoàn mỹ, hai con mắt huyết sắc lóe lên hung quang.
Giới Thú nhìn quanh. Hình thái nó lúc này là hình thái một tộc quần thông thường trong Vũ Trụ Hải, mà nó còn có khí tức thần lực, thoạt nhìn còn có thể tưởng là cường giả một bộ tộc nào đó trong Vũ Trụ Hải.
- Veo!
Giới Thú hé miệng hút mạnh vào, nhất thời vô số khí lưu hỗn độn điên cuồng tràn vào cái miệng của nó. Nhất thời chung quanh như biến thành hắc động. Vô số khí lưu hỗn độn không ngừng tràn vào, thật sự hút vào cỡ một ngày nó mới dừng lại.
- Rõ là thoải mái. Tuy khoái cảm không bằng thôn phệ những gia hỏa khác, nhưng ít nhất, có thể tùy thời hút vào.
Giới Thú Ma La Tát rất hài lòng. Bên trong Khuynh Phong Giới, mặc dù cũng có khí lưu hỗn độn, nhưng lại loãng tới mức cơ hồ có thể quên được:
- Chỉ là hút vào khí lưu hỗn độn, tăng cường thực lực quá chậm.
Vèo!
Giới Thú Ma La Tát bước một bước, bắt đầu thuấn di với khoảng cách siêu xa. Đi lang thang trong Vũ Trụ Hải, nó có bản đồ Vũ Trụ Hải do Chấn Già Vương, Cầu Nham Tổ Thần cung cấp, tự nhiên không sợ bị lạc. Mỗi một con Giới Thú đều sẽ có cảm ứng vô cùng mãnh liệt. Cho dù bị lạc, cũng có thể đi tìm tới Giới Thú khác.
...
Trong Vũ Trụ Hải tùy ý du đãng, nửa tháng sau.
Giới Thú Ma La Tát cao lớn hùng tráng, cái đuôi quất mạnh, đứng giữa hư không, nhìn ra xa. Phía trước là một Vũ Trụ Nhỏ khổng lồ. Cả Vũ Trụ Nhỏ đường kính đạt tới một ức năm ánh sáng, vô cùng rộng lớn?
- Ô, ...
- Quá... quá... ngon.
Con mắt huyết sắc của Giới Thú Ma La Tát nóng rực điên cuồng, nhìn như đóng đinh vào Vũ Trụ Nhỏ xa xa, cái đuôi nó điên cuồng quất mạnh, hiển nhiên đang hưng phấn cực độ.
- Ta có thể cảm ứng được bản nguyên Vũ Trụ của Vũ Trụ Nhỏ! Đó là mỹ vị. Chỉ cần cảm ứng cũng làm cho ta run lên...
Giới Thú Ma La Tát kích động vô cùng. Nó từng ăn những Giới Thú khác. Có thể nói, tuyệt đối là hưởng thụ tuyệt đỉnh. Nhưng lúc này chỉ cần cảm ứng được bản nguyên Vũ Trụ Nhỏ trước mắt phát ra khí tức mỹ vị cũng đã làm cho nó khó có thể điều khiển bản thân.
Đây là sự hưởng thụ tuyệt mỹ tuyệt đối không thua gì thôn phệ Giới Thú khác.
- Măm.
- Măm.
Giới Thú Ma La Tát trong lòng đang tru lên, nhưng trí tuệ nó đã nhịn được.
- Nguyên Vũ Trụ Nhỏ lại ngon như vậy. Dựa theo hai tên tôi tớ nói, trong Vũ Trụ Hải, có rất nhiều Vũ Trụ Nhỏ, còn có Thánh Địa Vũ Trụ, cùng với Vũ Trụ Nguyên Thủy. Ta bây giờ thực lực còn rất yếu! Lực chống cự của bản nguyên Vũ Trụ Nhỏ là yếu nhất. Ta thôn phệ nó tốc độ nhanh nhất. Muốn thôn phệ Thánh Địa Vũ Trụ, phỏng chừng chậm hơn nhiều. Thôn phệ Vũ Trụ Nguyên Thủy phỏng chừng chậm nhất. Nhưng bản nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy lại vô cùng vô tận.
- Vũ Trụ Nhỏ trước mắt, ừm, dựa theo bản đồ Vũ Trụ Hải, đây là Vũ Trụ Nhỏ của một Chân Thần rất bình thường trong Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất.
- Uy hiếp lớn nhất chính là Ngân Hà Lĩnh Chủ.
- Về phần Chân Thần? Rất bình thường. Dùng nó làm món ngon đầu tiên của ta vậy.
Giới Thú Ma La Tát suy nghĩ một lát, cảm thấy chủ nhân Vũ Trụ Nhỏ trước mắt hẳn là quả hồng mềm, do đó quyết định, bắt đầu ăn.
----- o O o -----
← Ch. 1409 | Ch. 1411 → |