Vay nóng Tima

Truyện:Nghĩa Hải Hào Tình - Chương 360

Nghĩa Hải Hào Tình
Trọn bộ 370 chương
Chương 360: Ác mộng buông xuống
0.00
(0 votes)


Chương (1-370)

Siêu sale Shopee


Hai ngày sau, bầu trời Hàng Châu trở nên sáng sủa, trên cao không có một gợn mây đen nào, theo đó là nhiệt độ trong không khí cũng gia tăng đột ngột. Đợi đến ngày thứ bảy, thì nhiệt độ ngoài trời đã muốn tiếp cận hai mươi độ rồi.

Thời tiết thất thường làm cho mọi người cảm thấy khó chịu, nhưng phần lớn, mọi người vẫn lặp lại công việc sinh hoạt hằng ngày như dĩ vãng.

So sánh với nhiệt độ gia tăng trong không khí mà nói, thì ngoài đường nữ nhân ăn mặc thiếu vải tựa hồ còn nhanh hơn, hai ngày hôm trước vẫn là áo bông, hai ngày hôm sau liền bắt đầu hở da hở thịt.

Là một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất Hàng Châu, quãng trường văn hóa Tây Hồ hôm nay chật kín người, nơi nơi chen chúc nhau, nếu không phải có đại lượng cảnh sát duy trì an ninh, thì tuyệt đối sẽ phát sinh sự kiện giẫm đạp lên nhau mà đi.

Mặc dù là cảnh sát Hàng Châu phái ra đại lượng cảnh lực duy trì trật tự, thế nhưng bên ngoài vẫn hỗn loạn như cũ. Còn ở giữa trung ương thì khá ổn định hơn một chút. Giữa quảng trường có dựng một chiếc sân khấu cự đại. Trên sân khấu, Đái Hồ tay chống quải trượng, vẻ mặt mỉm cười sáng lạn. Ðứng ở bên cạnh hắn không phải là Đái Minh Hải, cũng không phải Kiều Thất Chỉ, mà là một người đàn ông trung niên hình dạng nhìn trông hơi mập mạp.

Người đàn ông trung niên đồng dạng, cũng tươi cười Chỉ là nụ cười trên mặt hắn nhìn thực máy móc.

Phía sau hai người có một dãi bóng bay kết thành hình cầu vồng, trên đó còn treo một hàng ruy-băng đỏ, in chữ vàng: "Nghi thức khởi công hoa viên Thiên Nga Hồ."

Dưới mép sân khấu, mấy trăm phóng viên điên cuồng thay nhau bấm máy chụp ảnh. Trên bục đài, cảnh tượng Đái Hồ cùng người đàn ông trung niên kia bắt tay cũng được lưu lại.

Sau cái bắt tay tượng trưng, người đàn ông trung niên mỉm cười lui Xuống, còn Đái Hồ tinh thần phấn chấn, cầm microphone cao giọng nói: "Tôi lấy thân phận chủ tịch tập đoàn Hằng Ðại cam đoan. Tập đoàn Hằng Ðại chúng tôi nhất định sẽ Xây dựng khu hoa viên Thiên Nga Hồ, trở thành một khu dân cư Xanh sạch đẹp nhất Trung Quốc."

"Ba ba.... !"

"Ba... ba.. ba!"

Trong tiếng vỗ tay dồn dập như thủy triều, Đái Hồ lui Xuống sân khấu.

Mười lăm phút sau, từng chiếc Xe hơi sang trọng lần lượt rời đi, mọi người tụ tập ở trên quảng trường cũng tản ra.

Trong một chiếc Bentley, Đái Hồ tiếp nhận khăn tay do Đái Minh Hải đưa cho, chậm rãi lau sạch mồ hôi túa ra trên đầu.

Đái Minh Hải ngồi bên cạnh, tươi cười hân hoan, phóng ra một câu mã thi: "Cha, ngài biết không, vừa rồi ngài ở trên sân khấu thật là uy phong! Khí thế so với năm Xưa chẳng khác nhau bao nhiêu! Quả là Xứng với câu nói, gương báu không bao giờ cùn!"

"Ta già rồi, rốt cuộc vẫn không thể so sánh với năm đó. Ngày trước, coi như cùng người ta đánh nhau sống chết, cũng sẽ không đổ nhiều mồ hôi như vậy." Đái Hồ khẽ thở dài, theo sau vừa cười vừa nói: "Bất quá, đổ chút mồ hôi này cũng là đáng giá thÔil"

"Cha, lúc này cha đã làm cho con chân chính minh bạch cái đạo lý, gừng càng già càng cay rồi!" Đái Minh Hải có vẻ hết sức hưng phấn: "Hiện giờ, chúng ta đem nhiều nhân vật cuốn vào trong cơn lốc này như vậy, Lý Dật cùng Yến gia liên thủ, chỉ sợ cũng không thể động tới cọng lông chân của chúng ta."

Lúc này đây, Đái Hồ không đáp lời, bất qua nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt hắn đã Xác nhận tất cả.

Trước kia Lý Dật thẳng tiến ở nước Mỹ quá nhanh, trong lòng Đái Hồ liền nảy sinh một tia áp lực.

Khi Lý Dật nghênh ngang về nước, Đái Hồ áp lực nhân đôi!

Vài hôm trước, Lý Dật quang minh chính đại Xông đến hôn lễ, cướp Trần Lâm mang đi. Đái Hồ càng ăn không ngon ngủ không yên, mỗi đêm đều trằn trọc khó đi vào giấc ngủ.

Bất quá cho tới giờ khắc này, tâm tư khẩn trương của Đái Hồ cũng đã hoàn toàn tiêu thất. Ðiều này làm cho hắn giống như trẻ ra hơn vài tuổi, toàn thân tràn ngập tinh thần, cả người thư sướng không nói nên lời!

Sự kiện khu hoa viên Thiên Nga Hồ khởi công, được rất nhiều giới truyền thông phát sóng. Tới buối chiều, cơ hồ những tạp chí lớn hay tòa soạn báo đều đăng tải hàng loạt tin tức này, danh khí của tập đoàn Hằng Ðại có thể nói là nước lên thì dâng thuyền!

Thượng Hải, trang viên Tiêu gia...

Gia Cát Minh Nguyệt và Tiêu Thanh Sơn cùng nhau Xem bản tin nói về nghi thức khởi công khu hoa viên Thiên Nga Hồ.

Trong phòng, hai người đều im lặng, nhưng thần sắc lại khác nhau. Gia Cát Minh Nguyệt đang cau mày, trong đôi con ngươi Xinh đẹp kia tản mát ra thần tình nghi hoặc, còn Tiêu Thanh Sơn thì vẫn bình thản, tựa hồ tin tức này đối với hắn không hề tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì.

Rốt cục, Gia Cát Minh Nguyệt cũng nhịn hết nổi. Đầu tiên, nàng nghi hoặc liếc mắt nhìn Tiêu Thanh Sơn một cái, phát hiện ra Tiêu Thanh Sơn không hề tỏ vẻ gì, theo sau mở miệng nói: "Vì sao Lý Dật còn chưa động thủ nhỉ?"

"Cô thấy lúc này động thủ thích hợp sao?" Tiêu Thanh Sơn thản nhiên hỏi.

Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu: "Đương nhiên! Chỉ cần Lý Dật chặt đứt nguồn đầu tư của Đái gia trước khi khởi công hoa viên Thiên Nga Hồ, Đái gia sẽ lâm vào tuyệt cảnh! Hiện giờ, hạng mục đã khởi công thuận lợi, Đái gia liên hợp với nhiều kình ngư trong giới thương trường như vậy, nếu Lý Dật còn muốn động thủ, chỉ sợ cũng không có cái bản lĩnh đó!"

"Minh Nguyệt, cô quá coi thường hắn rồi. Trước kia một khác, bây giờ một khác!" Tiêu Thanh Sơn khẽ thở dài, dùng giọng điệu phức tạp nói: "Chớ quên, bên cạnh hắn còn có Andrew Loufu, coi như bản thân hắn đối với thương giới không hiểu biết nhiều, nhưng còn Andrew Loufu, tuyệt đối sẽ nhìn ra được điểm này."

Vừa nghe Tiêu Thanh Sơn nói như thế, Gia Cát Minh Nguyệt không khỏi ngẩn ra!

Tuy rằng nàng được Xưng tụng là đệ nhất mưu trí dưới trướng của Tiêu Thanh Sơn, nhưng nếu phải so sánh trí tuệ cùng Andrew Loufu, thì nàng vẫn còn kém hơn một chút đỉnh.

Dưới tình huống này, Gia Cát Minh Nguyệt có thể thông suốt điểm này, vậy thì tự nhiên Andrew Loufu cũng có thể nghĩ ra.

"Chẳng lẽ... hắn cố tình ư?"

Tiêu Thanh Sơn nheo mắt, theo sau tắt màn hình ti-vi đi, châm một điếu Xì gà, nhẹ nhàng rít hai khói mới nói: "Ðúng vậy! Là hắn cố tình, mục đích của hắn không phải là muốn phá hủy Ðái gia ở trên thương trường. Mà là nhử Ðái gia bước chân vào tuyệt lộ " Tiêu Thanh Sơn nói, nhất thời làm cho Gia Cát Minh Nguyệt sững sờ ngay tại chỗ! Hiện giờ, Ðái gia liên hợp với nhiều thế lực như vậy, nếu Lý Dật muốn đối phó Ðái gia, căn bản cần phải có thực lực không thể tưởng tượng nổi. Mà trọng yếu hơn là, nếu Lý Dật quả thật có tiền vốn này, vậy thì ngày sau muốn đối phó Tiêu Thanh Sơn cũng dễ dàng như trở bàn tay!

Đã như vậy, Tiêu Thanh Sơn hẳn là phải khẩn trương mới đúng!

Nhưng quan sát biểu hiện lúc này của Tiêu Thanh Sơn. Dường như một chút, hắn cũng không thèm quan tâm ah!

"Nhưng hắn làm như vậy, thì sẽ gặp phải quá nhiều mạo hiểm!" Gia Cát Minh Nguyệt cũng không phải ngốc tử, nàng tự nhiên rõ ràng mọi chuyện.

Tiêu Thanh Sơn nhẹ nhàng lắc đầu: "Nếu ta đoán không sai, hắn làm như vậy, ngoại trừ có thực lực vững chắc ra, hẳn là đã thương lượng cùng với Yến gia rồi!"

"Yến gia?" Ðôi môi chín mọng của Gia Cát Minh Nguyệt khẽ nhếch lên, theo sau thanh âm có chút run rẫy nói: "Hay là Yến gia tính toán nhân cơ hội lần này.. muốn...."

Không đợi Gia Cát Minh Nguyệt nói dứt lời, Tiêu Thanh Sơn đã gật đầu Xác nhận.

Gia Cát Minh Nguyệt hung hăng phun ra một ngụm trọc khí, bỗng nhiên đứng lên đi tới trước người Tiêu Thanh Sơn, ngồi Xỗm Xuống: "Chúng ta phải làm như thế nào bây giờ... ?"

Trên có thiên đường, dưới có tô hàng. (Tô Châu- Hàng Châu. )

Từ Xưa đến nay, dân gian đã ca tụng Hàng Châu là một trong những địa phương có nhiều danh lam thắng cảnh tươi đẹp dị thường. Nguồn thu nhập ở Hàng Châu, phần lớn cũng là từ số lượng khách du lịch, quan hệ đến các ngành nghề kinh doanh như ăn uống, khách sạn.. v.. v...

Trong ngành kinh doanh khách sạn cạnh tranh kịch liệt ở Hàng Châu, Hằng Ðại khách sạn còn chưa được tính là nơi sang trọng nhất, tuy nhiên nhân khí của nó lại tối vượng, là một trong những khách sạn có sinh ý náo nhiệt nhất thành phố!

Thậm chí, bên ngoài còn lưu truyền một câu nói: "Đến Hàng Châu muốn tìm mỹ nữ đi nơi nào? Bờ Tây Hồ ư? Bạn của tôi ơi, Tây Hồ tuy không thiếu người đẹp, nhưng Hằng Ðại khách sạn mới chính là đại bản doanh tụ tập của mỹ nữ!"

Khách sạn Hằng Ðại chính là thiên đường nhân gian!

Thậm chí, một số vị công tử thiếu gia phương Bắc, sau khi đến khách sạn Hằng Ðại chơi gái Xong, liền phán định một câu như thế này: " Thiên đường nhân gian? Nếu so với khách sạn Hằng Đại, thì cũng chỉ là câu lạc bộ nông dân mà thôi!"

Thiên đường nhân gian đại danh đỉnh đỉnh bị bọn cải biến thành như vậy, đều không phải vì thiên đường nhân gian kém cỏi hơn. Chẳng qua ở khách sạn Hằng Đại, chất lượng mỹ nữ thật sự là quá tốt, cung cách phục vụ chuyên nghiệp, lực hấp dẫn tự nhiên là muốn giết chết con nhà người ta.

Khi tia nắng cuối ngày biến mất tại đường chân trời, thì bóng tối cũng buông Xuống, những ánh đèn neon muôn màu hừng lên khắp nơi. Khiến cho cả tòa thành phố này trở nên dị thường hoa lệ.

Chín giờ tối, bên ngoài khách sạn Hằng Ðại bật đèn sáng chưng, trong bãi đậu Xe của khách sạn dựng đầy đủ mọi loại Xế hộp sang trọng.

Chín giờ mười lăm phút, tiếng còi cảnh sát cao vút, phá không vang lên chói tai! Một đoàn Xe cơ động, nương theo sau tiếng còi chạy đến hướng khách sạn Hằng Đại.

Nhìn phía Xa Xa, những chiếc còi cảnh sát lấp lóe lên quang mang Xanh đỏ, đám bảo an đứng ngoài cửa khách sạn Hằng Ðại đều mang vẻ mặt nghi hoặc. Bởi vì bọn hắn nhìn ra được, đoàn Xe đang chạy đến phía khách sạn. Mà ở trong kí ức của bọn hắn, chưa bao giờ cảnh sát dám tìm đến khách sạn Hằng Ðại điều tra.

Khi trông thấy đoàn Xe cảnh sát cách khách sạn càng lúc càng gần hơn, đám bảo an này mới tỉnh ngộ, tên bảo an phụ trách canh gác lập tức lấy máy bộ đàm ra, hồi báo lên trên: "Ðội trưởng, bên ngoài đường có khoảng hơn một trăm chiếc Xe cảnh sát đang chạy đến đây, Xem bộ dạng giống như là muốn tra Xét khách sạn!"

"Tra Xét khách sạn? Không thể nào đâu?" Gã đội trưởng vốn đang nghỉ ngơi ở trong phòng riêng, hưởng thụ Hoài cảm từ chiếc miệng Xinh Xắn của mỹ nhân. Sau khi nghe được thủ hạ hồi báo, liền có vẻ phi thường kinh ngạc.

"Ðội trưởng, thiên chân vạn Xác, còn thấy cả Xe đặc công ah!"

Nghe ra không phải là tên thủ hạ đang nói đùa, gã đội trưởng không dám lạnh nhạt, vội vàng đẩy nữ nhân Xinh đẹp ra, bấm điện thoại...

Hai phút sau, Ðái Minh Hải nhận được điện thoại, cùng tin tức hồi báo chi tiết tình hình.

Ba phút sau, Ðái Minh Hải gọi điện cho một vị lãnh đạo trên thị ủy ở thành phố Hàng Châu.

Nhưng đầu dây bên kia lại thông báo rằng, hành động này là ý tứ của thượng cấp, hắn cũng vừa mới nhận được tin tức Xong.

Năm phút sau, cảnh sát võ trang đầy đủ Xông vào trong khách sạn Hằng Đại. Mười lăm phút sau, đám nữ tiếp viên buôn bán Xác thịt của khách sạn Hằng Đại, bị dồn tới đại sãnh. Phía cảnh sát trực tiếp lập biên bản ở hiện trường!

Hai mươi phút sau, sòng bạc trên tầng cao nhất bị niêm phong, một số người có thân phận muốn phản kháng nhưng không hiệu quả, đều bị còng tay đưa về đồn!

Bốn tiếng đồng hồ sau.... chi nhánh khách sạn Hằng Ðại ở các thành phố lớn đều bị tra xét, lập biên bản niêm phong, người phụ trách bó tay không giải quyết được, đồng loạt gọi điện cho Ðái Hồ.... .

Ác mộng, đã chính thức buông Xuống.... !!!

*****

Mặc dù Đái Hồ đã cật lực áp chế nội tâm tức giận, thế nhưng giọng điệu lại bán rẻ tâm tình của hắn. Phải biết rằng, dĩ vãng hắn chưa bao giờ dám nói chuyện đối với chủ nhân ở đầu dây bên kia như vậy.

Thực hiển nhiên, ngày hôm nay Đái Hồ là bị chơi khăm!

Toàn bộ chi nhánh khách sạn Hằng Ðại ở phía Nam đã bị niêm phong, ngay cả đường dây mại dâm cao cấp cũng sắp sửa bại lộ, điều này có ý nghĩa như thế nào, Ðái Hồ thập phần rõ ràng.

Hơn nữa, trong quá trình tra Xét niêm phong, không ít khách nhân có thân phận địa vị cũng bị bắt đi theo. Thái độ kiên quyết bên phía cảnh sát, đúng là hiếm thấy. Tại Ðái Hồ Xem ra, nếu như chuyện này bại lộ, vậy thì tuyệt đối sẽ làm cho cả nước phải náo động!

"Chuyện này còn không phải do chính ngươi gây ra hay sao?" Chủ nhân đầu dây bên kia, tự nhiên tâm tình cũng không khá hơn chút nào, hắn ủng hộ Ðái gia cùng Mãnh Hổ bang nhiều năm Hiện giờ phát sinh chuyện tình như thế này, tâm tình của hắn có thể ổn định mới là bất thường.

Ngữ khí của đối phương làm cho Ðái Hồ thanh tĩnh đầu óc hơn một chút, vốn dĩ hắn hít sâu một hơi, chờ sau khi bình tâm trở lại, mới hỏi: "Hành động lớn cỡ này, như thế nào một chút tin tức đều không có?"

"Cấp trên phái nhân viện đến mọi tỉnh lẻ, đã khống chế cảnh sát địa phương rồi. Hành động lần này tiến hành cực kỳ bí mật, ta vừa mới nhận được tin tức Xong, chắc rằng những người khác cũng vậy cả thôi." Lão nhân đầu bên kia điện thoại khẽ cau mày, diễn cảm tương đối khó coi.

Lời của đối phương làm cho Ðái Hồ càng nhíu mày chặt hơn, đôi con ngươi trong mắt không ngừng lóe lên quang mang, hắn híp mắt lại, trầm ngâm vài giây đồng hồ, tiếp tục nói: "Chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn chặn."

"Điểm này ta tự nhiên rõ ràng, ta sẽ tìm người đi Xử lý chuyện này ngay lập tức." Lão nhân đầu dây bên kia thở dài một hơi, theo sau nhắc nhở nói: "Bất quá, Đái Hồ! Ta cũng cho ngươi biết, lần này ngươi gặp phiền phức không nhỏ, muốn giải quyết triệt để là phi thường khó khăn, nếu tình hình trở nên nghiêm trọng, vậy thì chỉ còn cách...."

Lão nhân không nói hết lời, nhưng ý lại rất rõ ràng: "Nếu như tình hình trở nên nghiêm trọng hơn, Ðái gia của ngươi chuẩn bị lo mà tự thân gánh vác đi!"

Đái Hồ tự nhiên cũng hiểu ý tứ của lão nhân, điều này làm cho lửa giận vừa áp chế Xuống, lại bùng lên, hắn cơ hồ theo bản năng nói: "Phải biết rằng, đại bộ phận số vốn đầu tư vào công trình Thiên Nga Hồ đều là do ta đi vay ngân hàng! Cả tài sản của tập đoàn Hằng Ðại cũng thế chấp vào đó, nếu như không thể Xử lý vụ việc khách sạn Hằng Đại, vậy thì tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến hạng mục Thiên Nga Hồ ah!"

Lão nhân đầu bên kia điện thoại muốn Ðái Hồ ra mặt làm sơn dương thế tội, nên Ðái Hồ cũng bất chấp, nói thẳng ra hậu quả của sự kiện này.

Nhưng mà khiến cho Ðái Hồ thật không ngờ chính là, lão nhân đầu dây bên kia lại không hề để ý tới điểm này. Tương phản, hắn dùng một loại giọng điệu mười phần cổ quái nói: "Ðái Hồ, ngươi càng già càng trở nên hồ đồ? Hay là ngươi muốn dùng điều này để uy hiếp chúng ta? Ta cho ngươi biết, chuyện lần này cấp trên chỉ đạo tiến hành cực kì bí mật, không một quan chức liên nghành nào biết được cả, ngươi lại đổ trách nhiệm lên đầu chúng ta là sao? Nói một câu thật lòng nhé, việc này chúng ta sẽ cố gắng Xử lý, nếu như thật sự không Xong, vậy thì tốt nhất ngươi nên cầu nguyện đi!"

"Chẳng lẽ các ngươi muốn trơ mắt đứng nhìn ta Xong đời?" Ðái Hồ nghe ra ý tứ của lão nhân ở đầu dây bên kia, tâm tư đã nhảy vọt lên khỏi cổ họng.

Ðối phương lạnh lùng cười: "Trơ mắt nhìn ngươi Xong đời, tự nhiên là sẽ không.... Bất quá nếu sự tình trở nên phức tạp và kéo theo nhiều thế lực liên quan... vậy thì tốt nhất ngươi hãy ra mặt thừa nhận hết trách nhiệm đi"

"Hừ Nếu quả thật đến tình trạng này, các ngươi cũng không thoát khỏi trách nhiệm liên đới đâu!" Đái Hồ sắc mặt trở nên cực kì âm trầm

"Ðái Hồ, ta cảnh cáo ngươi, tốt nhất ngươi nên thông minh hơn một chút!" Nghe thấy hàm ý uy hiếp trong giọng nói của Ðái Hồ, lão nhân bên kia đầu dây giọng điệu trầm Xuống: "Nếu ngươi chấp nhận phối hợp, việc này có thể còn khả năng Xoay chuyển. Nhưng nếu ngươi muốn kéo theo chúng ta Xuống nước, vậy thì ngươi nhất định sẽ phải hối hận!"

Lúc này, lão nhân đã cạn lời, liền trực tiếp cúp điện thoại.

"Ba!"

Trong ống nghe truyền ra thanh âm đô đô, bên tai quanh quẩn câu nói cuối cùng của lão nhân kia, Ðái Hồ thở phì phì, cầm điện thoại ném mạnh Xuống sàn nhà!

Ðôi con ngươi của hắn đỏ rực dọa người, giống như một đầu dã thú đang phát điên! Thấy một màn như vậy, Ðái Minh Hải đồng tứ co rút lại, yếu nhược dò hỏi: "Cha... ngài..."

"Mẹ nó, một lũ cẩu tạp chủng, vừa Xảy ra đại sự, cả lũ bọn chúng đều muốn đem con bỏ chợ!" Ðái Hồ tức giận mắng: "Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy? Nếu bọn chúng đã vô tình, cũng đừng trách Ðái Hồ ta vô nghĩa!"

Vừa nghe Đái Hồ phán như thế, sắc mặt của Đái Minh Hải Xám Xịt lại, hắn tự nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của Ðái Hồ.

Còn Đái Hồ thì vẻ mặt âm tình bất định, hắn biết, tuy nói là như vậy thôi, nếu thật sự Xảy ra tình huống kia. Ðái gia và cả Mãnh Hổ bang sẽ gặp phải cảnh tai họa ngập đầu!

Bất thình lình Xảy ra chuyện này, làm cho hắn có thêm một tầng nhận thức mới, đối với thế lực sau lưng của Lý Dật, càng nhiều hơn đó chính là kiêng kị. Nguyên bản, hắn nghĩ rằng thuận lợi kí kết hợp đồng Xây dựng công trình Thiên Nga Hồ, đem những đại nhân vật kia cuốn vào trong cơn lốc này, bản thân mình liền trở nên nhẹ gánh. Thế nhưng, tình hình phát triển lại nằm ngoài dự tính của hắn, nếu đám người kia không thể giải quyết được vụ việc khách sạn Hằng Đại, như vậy cũng đã chứng minh thế lực sau lưng Lý Dật còn cường hãn tới mức hắn không thể tưởng tượng nổi.

Ðiều duy nhất, Ðái Hồ có thể chờ mong chính là, những đại nhân vật đứng sau lưng hắn, sẽ thuận lợi giải quyết gọn gàng chuyện tình lần này!

Nhưng sự thật lại không theo ý muốn của hắn, mặc dù thế lực chống lưng cho Ðái gia đã Xuất động toàn bộ, cố gắng Xoay chuyển cục diện, tuy nhiên thế lực bên phía Lý Dật quá mức khủng bố, lúc này bọn hắn giống như đâm đầu vào bức tường thép, không thể Xê dịch nổi!

Mọi cố gắng trôi theo nước không nói, hành động lần này vẫn còn chưa chấm dứt. Ngay tại khoảng thời gian sau đó, cảnh lực khắp nơi niêm phong gần hết các bãi của Mãnh Hổ bang, bởi vì nguyên nhân buôn bán thuốc phiện!

Ngày hôm sau, các kênh truyền hình trong cả nước, cơ hồ đều đăng tải tin tức sự việc buổi tối hôm qua, hành động lần này được Xưng danh là: "Hành Ðộng Kiếm Võng."

Nguyên bản, bởi vì công trình Thiên Nga Hồ mà tập đoàn Hằng Ðại được giới truyền thông ca tụng không ngớt lời. Lúc này, đối diện với bằng chứng chồng chất như núi, cũng đều bị các tạp chí lớn đồng loạt gây khó dễ.

Tập đoàn Hằng Ðại buôn bán thuốc phiện, kinh doanh mại dâm trái phép.... .

Vì nguyên nhân gì, mà tập đoàn Hằng Ðại có thể tồn tại ngoài vòng pháp luật, nhiều năm qua như vậy?

Tập đoàn Hằng Ðại có thể trúng thầu Xây dựng khu hoa viên Thiên Nga Hồ, rốt cuộc bàn tay hắc ám nào đã đứng ở phía sau, thao túng tất cả những chuyện này?

Chỉ một buổi sáng, tập đoàn Hằng Ðại liền trở thành đề tài cho nhân dân cả nước sôi nổi nghị luận!

Hongkong, trong biệt thự khu Vịnh Nước Cạn.

Lý Dật thân khoác áo ngủ, ngồi ở trên ghế sa-lon. Trong tay cầm theo một điếu thuốc lá, mắt nhìn lên màn hình ti-vi theo dõi bản tin thời sự, diễn cảm tương đối thích ý.

Lúc này, Anh Hoa không có Xuất hiện ở đây, làm bạn cùng Lý Dật chính là Andrew Loufu. Từ sau khi Andrew đi theo Lý Dật, thời gian hai người ở cùng một chỗ, Anh Hoa đều cố tình tránh mặt.

Hiển nhiên, Anh Hoa biết, trên phương diện bày mưu tính kế, nàng căn bản không phải là đối thủ của Andrew Loufu, cũng không thể giúp được Lý Dật chuyện gì. Có thể nói, nàng và Andrew Loufu hoàn toàn trái ngược nhau, nàng chỉ biết vung đồ đao lên, tiễn địch nhân đi tới Diêm Vương điện, còn Andrew Loufu thì lại dùng trí tuệ hơn người kia, đùa bỡn địch nhân ở trong tay của mình.

Một văn.... một võ.... Đây là đánh giá đơn giản và chính Xác nhất dành cho hai người

Cùng Lý Dật giống nhau, Andrew Loufu đồng dạng cũng khoác trên người một bộ áo ngủ màu đen. Chiếc áo ngủ thùng thình không thể che khuất đi thân hình mê người của Andrew Loufu. Tương phản, còn lộ ra những mãnh da thit trắng muốt, phối hợp cùng đường cong hoàn mỹ và cái loại khí chất cao quý kia, không thể nghi ngờ nàng đối với nam nhân tràn ngập lực lượng mang tính sát thương!

Bất quá, Lý Dật cũng không có đem lực chú ý, đặt lên trên người của Andrew Loufu. Bởi vì trong thời điểm mấu chốt, hắn sẽ không làm ra cái loại hành động loạn thất bát tao gì đó, còn nữa, dù hắn có muốn, Andrew cũng sẽ không cho...

Không biết trải qua bao nhiêu lâu, Lý Dật tắt ti-vi đi. Mặc dù nhiều kênh truyền hình đều đăng tải tin tức này, nhưng nội dung đại khái tương tự, tiếp tục Xem cũng chẳng còn nghĩa lý gì nữa.

"Annie, em cho rằng tình hình kế tiếp sẽ phát triển như thế nào?" Lý Dật dập điếu thuốc đi, nhìn Andrew Loufu hỏi.

Andrew Loufu tùy tiện nghịch ngợm vài sợi tóc mai vàng óng, lộ ra một nụ cười thản nhiên nói: "Anh yêu, bước đầu tiên trong kế hoạch tuy rằng đã thành công viên mãn, đánh cho Ðái gia trở tay không kịp, bất quá còn chưa uy hiếp được tính mạng của bọn chúng!"

Lý Dật cũng thừa nhận điểm này, nếu Ðái giạ dễ dàng đối phó như thế, tựu sẽ không thể khống chế giang hồ hắc đạo phương Nam nhiều năm như vậy, Yến gia cũng không phải chờ mình quay về, rồi mới liên thủ hành động.

Trong đôi mắt màu Xanh lam của Andrew Loufu loé lên quang mang cơ trí: "Đám quan chức bị đưa ra ngoài ánh sáng, cơ hồ đều là đồng bọn cấu kết cùng với Ðái gia. Nếu như không có gì bất ngờ, những người đó sẽ trở thành vật hi sinh cho vụ việc lần này. Về phần Ðái gia, nhân vật đứng sau lưng Ðái gia sẽ vì lo lắng toàn cuc, mà tìm cách bảo trụ, đương nhiên Ðái gia cũng phải trả một cái giá tầm cỡ!"

Ðiều Andrew Loufu phân tích đều nằm trong dự liệu của Lý Dật, hắn không có lộ vẻ thất vọng, mà tự tin cười nói: "Hừ! Lúc này mới chỉ là sự khởi đầu thôi!"

Giờ khắc này, Andrew Loufu lại im lặng không nói gì, nàng phi thường rõ ràng, nếu như kế hoạch tiếp theo được tiến hành thuận lợi. Thì đám người đứng ở sau lưng Ðái gia, coi như có thêm mười lá gan, bọn hắn cũng sẽ không dám phiêu lưu mạo hiểm, đi tìm cách bảo trụ cho Ðái gia!

*****

Tuy rằng bảo trụ được Ðái gia, nhưng thanh danh của tậP đoàn Hằng Ðại lại Xuống dốc không Phanh. Một vài nhà đầu tư bất động sản cùng tham gia góP vốn Xây dựng công trình Thiên Nga Hồ, thông qua nguồn tin liền biết chuyện lần này không Phải đơn giản. Tại bọn họ Xem ra, dưới tình huống như thế, mà còn mù quáng hợP tác cùng tậP đoàn Hằng Đại, thì cũng không Phải là một sự lựa chọn sáng suốt.

Bọn hắn âm thầm bỏ quên ý tưởng chia chác khối bánh ngọt này, thậm chí còn Xóa sạch mọi dấu vết có liên quan đến những vụ làm ăn cùng Ðái gia. Chuyện này, chung quy vẫn Phải có người đứng ra thừa nhận trách nhiệm!

Nhân vật cấP cao thì dựa vào quyền lực trong tay thoát tội, thậm chí rửa sạch mọi bằng chứng uy hiếP. Thế nhưng đám quan chức tầm trung thì không có loại bổn sự này, người nào bị bắt ở sòng bạc hoặc là trong Phòng mua dâm đều tao ngộ trừng Phạt, có người trực tiếP bị cắt chức, có kẻ vẫn còn đang cách ly điều tra.

Dưới loại tình huống này, các thế lực khắP nơi đều Xả khí tức lên trên đầu của Ðái gia. Mặc dù bọn hắn tức giận vô cùng, nhưng vẫn Phải động thân ra mặt bảo vệ cho Ðái gia.

Đương nhiên.... Có thể khẳng định một câu đó là, sau khi hành động kiếm võng qua đi, mạng lưới quan hệ của Ðái gia ở Phía Nam sẽ hoàn toàn bị sụP đổ.

Ðối với bàn tay hắc ám đứng ở Phía sau thao túng tất cả chuyện này, Ðái Hồ Phi thường rõ ràng. Ðái Hồ vừa cảm thấy kiêng kị nhưng đồng thời cũng hận nghiến răng nghiến lợi, nếu như có khả năng, hắn chỉ hận không thể một đao chém Lý Dật ra thành năm sáu mãnh!

Mặc dù Xung động, nhưng Đái Hồ cũng không dám làm bừa. Thứ nhất, hiện giờ thân phận của Lý Dật ở quốc nội đã khác Xưa kia, thứ hai bên người Lý Dật Phòng vệ sâm nghiêm, muốn ám sát Lý Dật thì quả thật là chuyện tình bất khả thi.

Ðái Hồ không Phản kích, trên thực tế hắn không có năng lực để Phản kích, hôm nay mạng lưới quan hệ mà hắn trăm Phương ngàn kế Xây dựng suốt mấy chục năm qua, thiếu chút nữa đã bị Lý Dật Phá hủy, có thể tự bảo trụ mình cũng là may mắn rồi, như thế nào còn thừa hơi sức Phản kích đây?

Huống chi, căn cơ kinh doanh của Lý Dật đều ở nước Mỹ, hắn muốn Phản kích cũng là hữu tâm vô lực, nếu Ðái Hồ chạy qua thị trường bên đó, không thể nghi ngờ chính là một loại hành động tự rước lấy nhục.

Cùng lúc, Đái Hồ tiêu Phí một số tiền rất lớn, để làm yên lòng một số người đang bị lửa giận công tâm. Theo sau, Ðái Hồ dùng hết mọi khả năng thương lượng cùng với các nhà đầu tư bất động sản kia, cố gắng mang lợi ích trong tương lại ra dụ dỗ, đem những người này trói lên chiến thuyền.

Chuyện Xảy ra cho đến nước này, hắn biết rõ, nếu mình không thể hoàn thành công trình Thiên Nga Hồ như lời cam kết, không thể đem những người kia trói lên chiến thuyền chung với mình, như vậy tình cảnh sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm!

Ngay tại khi Ðái Hồ đang cố gắng tìm mọi biện PháP bổ khuyết để Xoay chuyển tình hình bật lại, thì một cái tin tức giống như ác mộng lại rơi vào trong tai của hắn: "Công ty chi nhánh vật tư Hằng Ðại trực thuộc tậP đoàn Hằng Đại, vừa bị tra ra đường dây buôn lậu!"

Cũng giống như Hành Ðộng Kiếm Võng, tuy rằng Ðái Hồ đã tiêu Phí rất nhiều nhân lực cùng vật lực, nhưng vẫn không thể giấu giếm nổi giới truyền thông đăng tin. Hiện giờ, vụ việc khách sạn Hằng Ðại còn chưa chấm dứt, cư nhiên công ty vật tư Hằng Ðại lại gặP Phải sóng to gió lớn

Hiện giờ, tập đoàn Hằng Ðại đã hoàn toàn nổi tiếng!!!

Sau khi những hành vi Xấu Xa của tậP đoàn Hằng Ðại bị Phát tán trên mọi Phương tiện truyền thông, báo chí.... Những cơ quan liên ngành cũng mở hội nghị khẩn cấP, đem tậP đoàn Hằng Ðại ra làm vấn đề nghị luận, hơn nữa còn quyết định gia tăng mức độ điều tra!

Ðối mặt với chuyện này, Ðái Hồ chỉ có thể đem hy vọng đặt ở trên công trình Thiên Nga Hồ. Tại hắn Xem ra, chỉ cần Ðái gia nắm chặt lấy tấm bùa hộ mệnh này, vậy thì coi như bên ngoài có tiếP tục náo nhiệt, coi như cấP trên đang lửa giận công tâm, cũng sẽ không nỡ tiêu diệt Ðái gia!

Ngay khi Đái Hồ đem toàn bộ hy vọng đặt ở trên công trình Thiên Nga Hồ, thì Lý Dật lại đánh ra một đòn liên kích cuối cùng trong bộ tổ hợp quyền này. Hắn thông qua mạng lưới quan hệ của Trần gia, Yến gia, Bối gia và tậP đoàn bất động sản Ôn Châu Sao Phòng gia tăng thêm áP lực lên hạng mục công trình Thiên Nga Hồ.

Bốn thế lực liên hợp Xuất thủ, thanh thế vô cùng hung hãn!

Lý Dật đem thông tin, vì sao Ðái gia trúng thầu Xây dựng hạng mục công trình Thiên Nga Hồ, loan truyền đi ra ngoài!

Lần này, sự tình náo loạn triệt để!

Hành động của Lý Dật tương đương như chọc phải tổ ong vò vẽ, toàn bộ nhóm quan chức tham dự vụ việc lợi dụng quyền lực trợ giúp Ðái gia trong hạng mục Thiên Nga Hồ, đều bị dọa cho một thân mồ hôi lạnh. Đồng thời bọn hắn hiển lộ thần thông, dùng thủ đoạn nhanh nhất Xóa sạch mọi bằng chứng quan hệ cùng Ðái gia!

Một kích trí mệnh! Một kích này đã hoàn toàn đánh trúng yếu điểm của Đái gia, làm cho hy vọng cuối cùng của Ðái gia tiêu tan thành mây khói. Tập đoàn Hằng Ðại đối mặt với chứng cứ phạm tội chồng chất như núi, cơ quan chức năng phụ trách giám sát công trình Thiên Nga Hồ, không thể không tuyên bố hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Hằng Đại!

Chỉ ngắn ngủi hơn mười ngày, Ðái gia phải hứng chịu đủ mọi loại công kích, mà người thao túng sau màn lại chính là Lý Dật.

Mắt thấy đến cuối tháng, thời gian chuyển giao năm mới chỉ còn hơn mười ngày nữa, trên phố phường đã tràn ngập hương vị náo nhiệt, sầm uất. Thế nhưng ở trong biệt thự của Ðái gia thì lại vô cùng quạnh quẽ.

Chỉ trong vòng mười ngày ngắn ngủi, Ðái Hồ cả tinh thần lẫn diện mạo đều như già đi mười năm, trên trán nếp nhăn phủ kín không nói, hai mắt còn trống rỗng vô thần, thoạt nhìn sắc mặt không hề có nổi.... một chút sinh cơ nào.

Ðái Minh Hải cũng không khá hơn, hắn liền giống như quả phụ mười năm giữ trọn tấm lòng trinh, bỗng nhiên bị người ta cưỡng gian vậy. Sắc mặt Xám ngoét như tro tàn, toàn thân dâng lên một cổ cảm giác vô lực.

Khói thuốc lá uốn lượn chung quanh đại sãnh, vô luận Ðái Hồ hay Ðái Minh Hải đều cúi đầu trầm ngâm hút thuốc, không một ai lên tiếng nói chuyện, bầu không khí ở trong đại sãnh trầm tĩnh dọa người.

Bỗng nhiên, một hồi chuông điện thoại reo vang, thanh âm phá vở sự yên lặng vốn có ở trong đại sãnh.

Nguyên bản... tiếng nhạc chuông này rất du dương, nhưng rơi vào tai hai người liền giống như âm ma từ dưới địa ngục đang réo gọi tâm linh, làm cho sắc mặt của hai người càng trở nên khó coi hơn.

Khi chuông điện thoại réo qua ba lượt, thì Ðái Minh Hải dập tắt điếu thuốc, nhấc máy lên, theo sau vẻ mặt nhăn nhó đưa điện thoại tới trước người Ðái Hồ.

Ðái Hồ vươn tay tiếp nhận máy điện thoại: "Alo"

"Đái Hồ, sự tình phát triển đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta. Quả thật là chúng ta không đủ năng lưc duy trì thêm nữa, ngươi phải mau chóng rời khỏi quốc nội thôi!" Trong ống nghe truyền ra một giọng nói trầm thấp.

"Rời đi ư?" Đái Hồ nở nụ cười đến thực âm lãnh.

Chủ nhân đầu dây bên kia giọng điệu vô cùng kiên quyết: "Phải! Ngươi nhất định phải mau chóng rời đi! Nếu không, tất sẽ rơi vào lưới pháp luật!"

"Lưới pháp luật ư? Ha ha ha! Ta trăm phương ngàn kế, tiêu phí tiền tài Xây dựng mạng lưới quan hệ, để thoát ra khỏi ngoài vòng pháp luật, cư nhiên lại không thể chịu nổi một kích hay sao?" Trong giọng nói của Ðái Hồ toạt ra hận ý mãnh liệt, thanh âm khàn đục nghe thực chói tai.

Phản ứng của Đái Hồ làm cho chủ nhân đầu dây bên kia có chút không thoải mái, bất quá hắn vẫn cau mày hạ giọng nói: "Đây là lối thoát duy nhất của ngươi! Ngươi không còn lựa chọn nào tốt hơn!"

"Duy nhất? Hừ! Muốn ta cụp đuôi chạy ra khỏi quốc nội giống như một con chó nhà tang, còn không bằng kêu ta đi tìm chết luôn cho Xong!" Bỗng nhiên Ðái Hồ trở nên kích động, bàn tay toàn da bọc Xương kia gắt gao nắm chặt lấy máy điện thoại, giọng điệu trầm thấp đáng sợ: "Ta nói cho các ngươi biết! Những lúc thu tiền hoa hồng hay phần chia lợi ích, trong các ngươi có người nào là không tích cực đây? Hiện giờ gặp chuyện cần các ngươi ra sức, một lũ các ngươi lại muốn phủi sạch quan hệ với Ðái gia ta! Ngươi... các ngươi chơi đẹp lắm!"

Chủ nhân đầu dây bên kia, tuy rằng bất mãn đối với lời nói của Ðái Hồ, nhưng hắn vẫn lựa chọn trầm mặc.

"Các ngươi muốn đẩy ta Xuống mồ, ta đây cũng chẳng ngại kéo các ngươi Xuống điạ ngục!" Ðái Hồ nghiến răng, hung hăng phun ra một câu. Sau khi nói Xong, hắn không đợi cho đối phương kịp trả lời, liền trực tiếp cúp điện thoại.

Giờ khắc này, Ðái Hồ đã hoàn toàn mất đi nhuệ khí tự tin cường đại năm Xưa. Tương phản, hắn lại giống như một đầu chó điên cuồng bạo, tại hắn Xem ra, thà làm ngọc nát chứ chẳng làm ngói lành: "Giết!!! Không tiếc mọi giá, đi giết cái tên cẩu tạp chủng kia cho ta..."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-370)