← Ch.1002 | Ch.1004 → |
Edit & beta: Lá Mùa Thu Type: Thiên Diệp gánh team
*cuối chương có chú thích, bạn nào không chơi game có thể roll xuống đọc trước để dễ hiểu hơn
Khi Long Nha đánh trúng Nhất Diệp Chi Thu, trông bề ngoài thì có vẻ chỉ là một hit đánh thành công trúng mục tiêu rất bình thường mà thôi. Một kĩ năng nhỏ như Long Nha nếu chỉ tính sát thương, Nhất Diệp Chi Thủ đủ cứng để ăn luôn chiêu này mà chả buồn tính toán. Nhưng điểm mạnh nhất của Long Nha trước nay không phải ở sát thương mà là hiệu ứng đông cứng khi đánh trúng. Có thể nói nó chính là kĩ năng có tần suất sử dụng cao nhất và ảnh hưởng rộng nhất của pháp sư chiến đấu, có thể dùng để mở đầu cho bất kì chuỗi tấn công nào, vì trên lí thuyết, bất kì chiêu nào cũng có thể tạo thành liên chiêu với Long Nha cả.
Trên lí thuyết là vậy...
Đối mặt với Nhất Diệp Chi Thu, có thể từ lí thuyết biến thành thực tế không nhiều.
Bởi vì Nhất Diệp Chi Thu quá bá, khả năng kháng toàn diện tất cả các thuộc tính khiến hiệu ứng đông cứng gây ra từ Long Nha sẽ suy yếu rất nhiều khi đánh vào Nhất Diệp Chi Thu, kéo theo hàng tá các style liên chiêu sống nhờ Long Nha đều không còn cửa sử dụng trước mặt Nhất Diệp Chi Thu. Đó chính là chỗ đáng sợ thật sự của nhân vật cấp thần, chứ không chỉ đơn giản là thuộc tính căn bản như chỉ số tấn công hay phòng ngự.
Khả năng kháng mạnh mẽ sẽ hạn chế phát huy của đối thủ rất lớn. Mà hạn chế này lại còn khác nhau, tùy thuộc vào cách build thuộc tính nhân vật. Phòng kĩ thuật của các chiến đội sẽ căn cứ vào phong cách của người sử dụng nhân vật mà điều chỉnh thuộc tính nhân vật đến trạng thái phù hợp nhất. Mặt nào tuyển thủ không sở trường thì lấy thuộc tính nhân vật bổ sung vào khuyết điểm, cách chơi nào tuyển thủ ưa thích thì nhân vật sẽ giúp nó phát triển đến tối đa.
Vấn đề mà Diệp Tu phát hiện giữa Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu chính là ở đây.
Sau khi Nhất Diệp Chi Thu thay da đổi thịt, trang bị vẫn rất trâu chó, nhưng độ khớp với tuyển thủ lại không còn hoàn hảo. Nói một cách nghiêm túc thì tí tẹo không hoàn hảo đó không thể gọi là sơ hở. Nhưng trước mặt một Diệp Tu hiểu rõ pháp sư chiến đấu như lòng bàn tay, hiểu rõ Nhất Diệp Chi Thu như lòng bàn tay, nó lại bị đào bới từng chút từng chút một, cuối cùng rách toạc thành sơ hở.
Trong quá trình nhảy lùi ăn phải Long Nha?
Trong mắt người ngoài, việc đó căn bản chẳng tính là gì.
Bằng vào thuộc tính trâu chó của Nhất Diệp Chi Thu, hiệu ứng đông cứng sẽ chỉ thoáng xuất hiện là mất ngay. Mà vừa khéo Nhất Diệp Chi Thu còn nhảy lùi, không cho đối thủ thừa dịp mình đang đông cứng mà có cơ hội bắt đầu liên kích. Cú nhảy lùi trông chẳng khác nào một pha né chiêu cực đẹp và thành công.
Tất cả mọi người đều nghĩ thế, nhưng không ai biết rằng hiệu ứng đông cứng không quan trọng, bản thân hit đánh mới là vấn đề. Bởi vì trước đó, Tôn Tường đã bị đâm cho dính trạng thái đông cứng rồi mới ăn Long Nha.
Thiên Kích đổi hướng hai lần, mục đích chính là nhắm vào sự thiếu tương thích nho nhỏ giữa Tôn Tường với Nhất Diệp Chi Thu. Nếu là Nhất Diệp Chi Thu của phong cách cũ, Tôn Tường vốn có thể đỡ được.
Nhưng bây giờ thì không cách nào né tránh, đỡ đòn cũng không kịp, đó mới là điểm đáng sợ nhất của hit đánh này.
Tôn Tường trong lòng đang wtf thì Nhất Diệp Chi Thu đã chạm đất sau cú nhảy lùi. Quân Mạc Tiếu còn ở ngoài xa mà chiến mâu trong tay đã đuổi tới. Sóng ma pháp uốn lượn quanh thân mâu, Ô Thiên Cơ như biến thành một con rồng khổng lồ.
Phục Long Tường Thiên!
Ô Thiên Cơ hình thái mâu, đột nhiên đánh ra một đại chiêu tấn công.
Tuy cấp bậc kĩ năng là cấp thấp nhất, nhưng trong danh sách kĩ năng của Quân Mạc Tiếu, nó có thể tính là một chiêu có lượng sát thương rất lớn.
Nhất Diệp Chi Thu vội vàng lộn một vòng sang bên. Dưới thao tác của Tôn Tường, dáng dấp Nhất Diệp Chi Thu dường như có chút hốt hoảng.
Vốn Diệp Tu cũng không hi vọng hit này đánh trúng, hắn còn giấu thêm chiêu khác chuẩn bị chơi ngay sau Phục Long Tường Thiên, nhưng giờ đã hết dùng được.
Phạm vi né tránh của tên này... hơi xa quá thì phải?
Tôn Tường thao tác quá đà đến mức vượt khỏi dự kiến của Diệp Tu, đã vậy còn không vội vàng có ý định phản kích, hình như vẫn đang nghĩ thế éo nào chiêu Long Nha trước đó lại đánh trúng mình.
Lực tập trung bị xáo trộn?
Đúng là tin vui bất ngờ.
Diệp Tu trước đó cũng không nghĩ rằng chỉ vì một hit mà trạng thái tâm lí của Tôn Tường sẽ xuất hiện vấn đề. Thiếu tập trung chú ý sẽ khiến cho phản ứng chậm lụt, thao tác mất chính xác, trong những trận đấu trình độ cao, bấy nhiêu đó là đủ lên dĩa rồi.
Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu khép lại thành hình thái súng, ầm ầm ầm ba tiếng, Pháo Chống Tăng đã dồn dập bay về phía Nhất Diệp Chi Thu.
Nếu theo phong cách và tính tình trước nay của Tôn Tường, cậu ta chắc chắn sẽ cắn răng ăn pháo để phóng thẳng tới giành quyền tấn công. Nhưng phản ứng của Tôn Tường bây giờ rõ ràng đã chậm nửa nhịp. Đến lúc cậu ta giật mồng bắt đầu thao tác, Pháo Chống Tăng đã đến trước mặt, cậu ta chỉ đành bất đắc dĩ lộn một vòng né bừa.
Quân Mạc Tiếu nhanh chóng lao đến trước mặt, Thiên Kích!
Lòng Tôn Tường bỗng thắt lại. Pha trước đó còn chưa nghĩ thông, nhưng cậu ta có thể đinh ninh một điều: không phải trùng hợp, nó chắc chắn là do Diệp Tu cố ý tạo ra. Thiên Kích đổi hướng hai lần là để thực hiện một hit Long Nha đánh trúng Nhất Diệp Chi Thu sau đó. Tuy rằng Long Nha xong rồi thì Diệp Tu có vẻ như không ra thêm chiêu, nhưng đó là lần trước, ai biết lần này hắn sẽ làm trò gì?
Tôn Tường không dám chủ quan, thấy Thiên Kích đánh tới, cậu ta bèn né tránh.
Diệp Tu cười.
Trong một câu hỏi chỉ có hai lựa chọn, đối với Tôn Tường mà nói, bỏ đỡ đòn mà chọn né tránh tương đương với từ bỏ lối chơi sở trường của mình.
Đỡ đòn khi bị tấn công là lối xử lí phù hợp với tính cách cậu ta nhất, cũng là thao tác cậu ta quen tay nhất. Né tránh? Tôn Tường đương nhiên cũng rất giỏi, nhưng đó không phải cách mà cậu ta thích. Dưới tình huống có thể lựa chọn, Tôn Tường sẽ rất hiếm khi né tránh. Nhưng hiện tại, cậu ta đã bị ép phải chọn lối xử lí không theo ý muốn bản thân.
Còn dễ hơn mình nghĩ nữa!
Diệp Tu nói thầm trong lòng, điều khiển Quân Mạc Tiếu tiếp tục đuổi đánh. Chỉ bằng vào một chi tiết nhỏ với Thiên Kích thì còn quá xa mới có thể chiếm thế thượng phong toàn diện. Kế tiếp, Diệp Tu còn có nhiều thứ muốn cho Tôn Tường xem lắm, những thứ mà Quân Mạc Tiếu đã phải đổi máu xuống đến tận 10% mới có được.
Tôn Tường bị đánh đến ngu người.
Thế tấn công của Diệp Tu chẳng sắc sảo gì cho cam, nhưng lại cực kì chính xác, chiêu nào chiêu ấy đánh vào chỗ yếu, cái gọi là đánh rắn phải đánh dập đầu cũng chỉ đến thế mà thôi.
Tôn Tường cảm thấy rất thốn, cái sự thốn chưa từng có trong suốt ba năm làm tuyển thủ chuyên nghiệp cho đến nay.
Cậu ta không phải chưa từng giao thủ với Diệp Tu. Hồi còn ở chiến đội Việt Vân, họ đã từng chiến với Gia Thế ba lần, mà Tôn Tường đã từng gặp trực tiếp Diệp Tu trong hai trận đấu đơn.
Tuy rằng hai lần cậu ta đều thua, nhưng nhân vật mà Diệp Tu dùng lúc đó lại là Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, còn Tôn Tường bất quá chỉ cầm một nhân vật chuyên nghiệp bọt bèo trong một chiến đội bèo bọt như Việt Vân.
Tuy thua, nhưng hai trận đó đều vô cùng giằng co, Tôn Tường từng nắm cơ hội thắng rất lớn.
Nếu mình có được một nhân vật như Nhất Diệp Chi Thu, thì biết đâu chừng kết quả cuối cùng đã khác rồi!
Sau trận, rất nhiều tờ báo cũng bình luận như thế. Mùa giải ấy, Tôn Tường vốn là người mới thu hút sự chú ý nhất, cầm một nhân vật chuyên nghiệp rất tầm thường, thách thức đại thần Diệp Thu và Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, nhưng hai lần đối thủ đều chỉ thắng hiểm, Tôn Tường tuy bại mà vinh.
Nếu tui có Nhất Diệp Chi Thu, tui chắc chắn là người chiến thắng.
Không chỉ truyền thông nói vậy, trong lòng Tôn Tường cũng nghĩ vậy.
Sau đó, cậu ta thực sự đã có được Nhất Diệp Chi Thu vào tay. Diệp Tu vì sự tồn tại của cậu mà phải rời khỏi chiến đội, tuyên bố giải nghệ. Việc này khiến Tôn Tường cảm thấy mình là kẻ thắng 100%, cậu mong chờ thời đại thuộc về chính mình mau sớm mở ra.
Sau đó nữa, dưới sự dẫn dắt của cậu, Gia Thế như một con ngựa hoang mất cương, bị K. O...
Nhục vãi linh hồn, Tôn Tường thấy vậy mà mình cũng vượt nhục được, thực sự không dễ dàng gì.
Cậu khát khao chứng minh bản thân thêm lần nữa. Ơ nhưng vòng khiêu chiến...? Dẫn dắt Gia Thế từ vòng khiêu chiến trở về liên minh thì chứng minh được cái gì chứ? Đó vốn chỉ là cái muỗi đối với Gia Thế, chưa kể sau khi Gia Thế K. O còn nghênh đón thêm một vị tuyển thủ ngôi sao là Tiêu Thời Khâm.
Xem ra chỉ có thể nhịn cho qua một năm này.
Tôn Tường vốn đã tự nhủ như vậy. Nhưng ngạc nhiên chưa: Diệp Tu xuất hiện, tự lập chiến đội, nghe đồn còn sẽ tham gia vòng khiêu chiến!
Tin tức này đối với Tôn Tường mà nói, quả thật là một liều thuốc cho trái tim.
Ngoại giới nhìn thấy Gia Thế thay đổi tuyển thủ át chủ bài, thành tích thi đấu chỉ hơi khởi sắc một chút, rồi chẳng hiểu chơi kiểu gì mà xách va li bái bai liên minh luôn, bao nhiêu tranh cãi đã đổ xuống đầu Tôn Tường. Thậm chí có người còn đem cậu ra so sánh trực tiếp với cựu đội trưởng Diệp Tu, mấy vụ kiểu này xảy ra như cơm bữa.
Phía câu lạc bộ vẫn kiên định mà đứng về phía cậu, nhưng trên thực tế thì sao? Tôn Tường muốn cho người ta thấy một chứng cứ thuyết phục hơn.
Trình độ của vòng khiêu chiến không thể đem đến cho Tôn Tường cái mà cậu cần. Tôn Tường chỉ đành nhịn, chờ đến năm sau về tới liên minh chuyên nghiệp mới có chỗ thể hiện cái sự bá của mình, cho mấy đứa gâu gâu rằng mình không bằng Diệp Tu ngưng sủa. Thế nhưng bây giờ lại có cơ hội chạm trán! Người tổ chức vòng khiêu chiến lập tức được Tôn Tường bắn tim vùn vụt. Trong mắt Tôn Tường, sân đấu này đã trở thành nơi so tài giữa hai người. Đứng ở trên đó, chiến đội của Diệp Tu sẽ biểu hiện thế nào? Mà Gia Thế dưới sự dẫn dắt của mình sẽ thế nào? Phút cuối cùng, đôi bên đối đầu trực diện, cao trào sẽ được đẩy đến đỉnh điểm! Giới truyền thông thích cao trào, Tường cũng thích cao trào!
Hồi đó đánh thua là bởi vì nhân vật của cậu không bằng Nhất Diệp Chi Thu. Mà hiện tại cậu đã có được Nhất Diệp Chi Thu trong tay, thì hẳn nhiên phải cho Diệp Tu mở mang kiến thức, để anh ta biết Đấu Thần của mình bá đạo cỡ nào.
Bây giờ đôi bên đã cùng vào trận, Tôn Tường không vội đánh bại đối thủ. Cậu như mèo vờn chuột, thể hiện mình đánh rất nhàn. Cậu cảm thấy chỉ thắng thôi thì không đủ, cậu muốn cho tất cả mọi người nhìn thấy, đánh bại Diệp Tu đối với mình mà nói vốn là một chuyện quá dễ dàng.
Nhưng, nhưng bây giờ... sao lại thế này rồi?
"Lại một hit đánh trúng! Đó là Rút Đao Trảm, đuổi theo bước di chuyển né tránh của Nhất Diệp Chi Thu, là một hit tấn công dự đoán và đã chính xác 100%. Chuyện gì đã xảy ra? Chúng ta biết rõ rằng 10% HP sẽ bạo phát chỉ là nói đùa, nhưng vì sao từ khi HP của Quân Mạc Tiếu chạm mốc 10% thì Tôn Tường bỗng dưng rơi xuống thế yếu toàn diện? Tuy Quân Mạc Tiếu chưa thực hiện được bất kì liên kích nào, nhưng thế chủ đạo trong trận đã khá rõ ràng, Nhất Diệp Chi Thu của Tôn Tường trông như đang giãy dụa, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?" Bình luận viên Phan Lâm lớn giọng tường thuật tình thế trước mắt, nhưng không nghe thấy ai trả lời cho câu hỏi của mình. Hắn quay đầu nhìn người hợp tác bình luận ngồi bên cạnh, thấy mặt Lý Nghệ Bác ngơ ngơ, rõ ràng chưa kịp chuẩn bị tâm lý cho tình huống này. Trước đó Lý Nghệ Bác còn đang ca ngợi Tôn Tường, không ngừng xuýt xoa Tôn Tường pha này quá hay, pha kia quá đẹp, biết cách đè đầu Diệp Tu thế lọ thế chai.
Mà sao chỉ trong chớp mắt, Diệp Tu lật ngược thế cờ, đã vậy vị thế áp đảo lại còn rõ đến đáng sợ như thế?
Chuyện gì xảy ra? Ông hỏi tui, tui hỏi ai? Lý Nghệ Bác cảm thấy trận đấu hôm nay mình ngồi bình luận đến mức ức chế mất thôi.
Khả năng kháng (resistance) là một chỉ số thiên về phòng bị, làm giảm lượng sát thương đánh lên nhân vật hoặc giảm khả năng bị các hiệu ứng xấu, không phải chỉ số căn bản của nhân vật mà có được từ chiêu nội tại (passive) hoặc trang bị, hoặc buff.
Có rất nhiều loại kháng:
– Kháng các hiệu ứng thuộc dạng vật lý (physical resistance): choáng (stun), đông cứng (paralyze), đông cứng cực ngắn (mini stun/mini para), hút thù hận bởi tanker bên địch (hate), đẩy lùi (knock-back)...
– Kháng các hiệu ứng thuộc dạng tinh thần (mental resistance): thôi miên (sleep), quay qua uýnh đồng đội (confuse), trói (hold/bind)...
– Ngoài ra còn có kháng độc, kháng các chiêu đặc thù hoặc kháng debuff nói chung.
Một số game có phân chia các hệ thuộc tính lớn như Nước, Lửa, Đất, Ánh Sáng, Bóng Tối... cũng sẽ có chỉ số kháng các thuộc tính này. Chi tiết hơn sẽ còn có kháng các loại sát thương đến từ những vũ khí nhất định: kháng sát thương tên, sát thương kiếm, sát thương phép thuật, sát thương vật lý...
Nói nhiều như thế để hiểu rằng, Nhất Diệp Chi Thu có khả năng "kháng toàn diện", tức là trâu hết cả chó, imba tới phạm pháp. Chú có gì kệ chú, anh chấp tất.
Không chỉ có nhân vật mới có chỉ số kháng, trong các game nổi tiếng với gameplay khó, quái và boss cũng có đầy đủ. Lượng sát thương cuối (actual dmg output) dù trên nhân vật hay trên quái đều bị ảnh hưởng bởi chỉ số này.
Ngược lại với kháng là nhược điểm (vulnerable to), có tất cả các loại kể trên. VD: quái sinh ở núi lửa có sức kháng lửa cao, sát thương thuộc tính lửa đánh lên nó sẽ giảm rất nhiều, trong khi lấy nước tạt nó tắt bếp thì tăng dmg hơn hẳn bình thường.
Lá Mùa Thu
← Ch. 1002 | Ch. 1004 → |