← Ch.1384 | Ch.1386 → |
Edit & beta: Lá Mùa Thu
Tinh Linh Hiến Tế.
Đại chiêu level 75, có thể nói là đại chiêu có sức công phá nhất của cả nghề pháp sư triệu hồi chứ không riêng gì trường phái Tinh Linh. Khi Vinh Quang cập nhật chiêu này, vô số pháp sư triệu hồi đã ngồi tính toán thử lượng sát thương của nó. Theo số liệu trước mắt, sau Liều Mình Một Hit, Tinh Linh Hiến Tế có khả năng là đại chiêu kế tiếp đủ sức cho mục tiêu một hit về làng.
Dĩ nhiên, muốn dùng nó để tiễn vong đối thủ trong một nốt nhạc cũng phức tạp không kém Liều Mình Một Hit.
Liều Mình Một Hit phần lớn cần sự trợ giúp từ các kỹ năng như Nghệ Thuật Ám Sát và Tấn Công Chỗ Hiểm để tăng cường sát thương. Tinh Linh Hiến Tế càng mệt hơn, bởi theo tính toán hiện có, nó liên quan đến số lượng Tinh Linh, HP còn lại và cả thời gian tồn tại của Tinh Linh nữa. Trên lý thuyết, khi tất cả những chỉ số này đạt đến cao nhất cũng là lúc Tinh Linh Hiến Tế phát huy sức mạnh cực đại. Tuy nhiên, đó chỉ là lý thuyết chứ khả năng thực hiện là con số 0. Chỉ xét thời gian tồn tại, tất cả Tinh Linh có mặt không thể cùng đạt max vì được triệu hồi hoàn toàn riêng biệt.
Đấy chỉ mới là trên tính toán. Vào thực chiến, cơ hội để Tinh Linh Hiến Tế bùng nổ sát thương càng ít hơn. Huống hồ, một khi phát động Tinh Linh Hiến Tế, toàn bộ Tinh Linh bị hiến sẽ tan biến. Với một pháp sư triệu hồi, điều đó tương đương đánh mất toàn bộ bảo vệ. Nếu Tinh Linh Hiến Tế đánh hụt, hoặc không thể dứt điểm đối thủ, pháp sư triệu hồi sẽ gặp phiền toái lớn.
Hiện tại, HP Hại Người Không Mệt không đầy cây, nhưng pha hiến tế Tinh Linh một lớn bốn nhỏ sẽ không đủ tiễn cậu về trời. Mục tiêu của Lý Viễn vẫn là thoát thân. Hiển nhiên, cậu cảm thấy dưới tình huống bản thân mình không thể thao tác quá tốt, năm con Tinh Linh chưa chắc làm khó một Mạc Phàm quá giỏi né chiêu. Thế nên cậu dứt khoát cho nổ luôn năm con đệ chẳng dễ gì mới tụ về đây.
Không có hiệu ứng nổ vang như bom đạn của bậc thầy pháo súng hoặc chuyên gia đạn dược, Tinh Linh Hiến Tế chỉ là tiếng nổ banh xác của từng con Tinh Linh tiếp nối nhau. Năm con Tinh Linh cùng phóng thích năng lượng nguyên tố chứa trong cơ thể mình. Ánh sáng từ bốn thuộc tính Băng, Lửa, Ánh Sáng và Bóng Tối đan xen, chói khắp màn hình.
Tinh Linh Hiến Tế là chiêu AoE. Hại Người Không Mệt nằm giữa phạm vi, chiêu lại nổ quá đột ngột, cậu bị ánh sáng nguyên tố phủ lấp cả người trong nháy mắt, muốn sử dụng Thuật Thế Thân cũng không kịp.
"Thành công!" Phan Lâm cất cao giọng. Lý Viễn thừa cơ cho Bát Âm Phù lách đi, đồng thời triệu hồi khẩn cấp quân đoàn Tinh Linh ngoài xa.
Đám Tiểu Tinh Linh đã sắp hết thời gian, Lý Viễn không quan tâm đến chúng nữa, chỉ gọi về ba con Đại Tinh Linh và trồng xuống một cây Ma Giới Chi Hoa.
Tới đó thì Tinh Linh Hiến Tế bên kia cũng vừa lúc kết thúc. Đây là kỹ năng thuần sát thương, quá trình nguyên tố phát nổ sẽ gây ra sát thương liên tục, ngoài sát thương không có hiệu ứng gì khác. Nổ vừa xong, rễ cây Ma Giới Chi Hoa đã vọt tới, mượn che chắn từ ánh sáng nguyên tố chưa tan hết mà lẳng lặng chui khỏi lòng đất, cuốn lấy Hại Người Không Mệt.
Shuriken Gió Táp!
Tháo chạy quả thật là thế mạnh của Mạc Phàm. Thấy rễ cây cuốn lấy mình, cậu phản ứng cực nhanh. Mấy chiếc shuriken phóng ra như gió, tức thì cắt đứt rễ cây.
Kỹ năng dùng để giết chết Ma Giới Chi Hoa trước đó là Thuật Ninja - Rồng Lửa, đại chiêu level 75 cực mạnh nên cooldown chắc chắn rất lâu. Lúc này không có nó, Hại Người Không Mệt nhất thời không thể giải quyết gọn lẹ Ma Giới Chi Hoa. Đó cũng chính là chỗ đáng ghét của đóa hoa này.
Trốn sau Ma Giới Chi Hoa, Bát Âm Phù bắt đầu rảnh tay triệu hồi. Đại Tinh Linh đang chạy về, Tiểu Tinh Linh đều sắp hết thời gian, cậu cần bổ sung thêm Tiểu Tinh Linh nhanh nhất có thể.
Đợt đè đầu thồn hành vừa rồi của Hại Người Không Mệt đã lấy đi 61% HP của Bát Âm Phù. Pháp sư triệu hồi là nghề giáp vải máu giấy, dĩ nhiên chịu không nổi tấn công tầm gần. Pha Tinh Linh Hiến Tế thì rút của Hại Người Không Mệt 20% HP, tuy ít hơn Bát Âm Phù, nhưng thanh máu Hại Người Không Mệt ban đầu vốn đã không đầy nên chỉ còn 44%, vẫn dẫn trước 39% của Bát Âm Phù.
"Mạc Phàm của Hưng Hân thật sự rất giỏi!" Phan Lâm khen ngợi.
"Tôi cảm thấy cậu ta có thể xem là một tuyển thủ chững chạc rồi. Nhìn trên lối đánh, chúng ta không phát hiện quá nhiều non nớt của một tân binh." Lý Nghệ Bác nói.
"Nhưng cậu ấy xác thực là một tân binh. Tin rằng không ít khán giả có ấn tượng với cậu tuyển thủ này, nhất là ở trận đấu đầu tiên nhận hai tấm thẻ vàng, bị đuổi khỏi sân ấy." Phan Lâm nói.
Dẫn chứng quá đúng! Bị đuổi khỏi sân dẫn đến thua trận, đó là một sai lầm mà cả tân binh cũng khó lòng phạm phải.
"Nhưng giờ phút này, chúng ta đang nhìn thấy một Mạc Phàm đầy chững chạc." Phan Lâm thổn thức như mình là bố Mạc Phàm, tận mắt chứng kiến con trai khôn lớn.
"Mạc Phàm sắp gặp khó rồi." Lý Nghệ Bác nói.
Pháp sư triệu hồi được Ma Giới Chi Hoa bảo vệ, ninja không còn đại chiêu giết nhanh, Mạc Phàm làm sao tấn công tiếp?
Bỏ chạy? Lặp lại quá trình ban đầu? Đã học được bài học về trình lẩn trốn của Mạc Phàm, Lý Viễn chắc chắn sẽ không bị lừa lần nữa. Cậu sẽ tăng cường phòng ngự. Chỉ có hiện tại, mới là thời cơ tốt nhất cho Mạc Phàm.
Nhưng Mạc Phàm thích lẩn tránh nguy hiểm, cơ hội trước mắt liệu có đáng cho cậu chơi liều?
Mọi người đều cố phỏng đoán Mạc Phàm sẽ quyết định thế nào, và rồi nhìn thấy Hại Người Không Mệt xông lên.
"Chơi cứng luôn?" Phan Lâm kêu to.
Bao nhiêu lần người ta cho rằng Mạc Phàm sẽ chơi cứng, Mạc Phàm lại chỉ phô trương thanh thế hòng dễ bỏ chạy. Lần này thì sao? Phương hướng cậu lao ra không giống muốn chạy cho lắm.
Shuriken!
Một chiếc shuriken bay đi, ngắt ngâm xướng của Bát Âm Phù.
Yên Ngọc!
Khói tím lan ra nhanh chóng, tổ ghi hình phải vội zoom vào mới bắt kịp hai nhân vật giữa luồng khói tỏa.
Hại Người Không Mệt tiếp tục di chuyển.
Thuật Phân Thân!
Cậu trực tiếp dùng kỹ năng áp sát và tấn công Bát Âm Phù. Ma Giới Chi Hoa và hai Tiểu Tinh Linh mới được triệu hồi lập tức focus kẻ địch đang gây hại cho chủ nhân chúng.
"Chơi cứng! Mạc Phàm thật sự muốn chơi cứng!" Phan Lâm kêu lên. Quá rõ ràng, Mạc Phàm không lẩn trốn, không né tránh. Cậu kiên quyết va chạm chính diện với đối thủ.
"Phán đoán tình thế rất tỉnh táo! Nếu bỏ chạy, tình hình có thể sẽ tệ hơn." Lý Nghệ Bác nói, "Quan trọng là, cậu ta đang thể hiện một phong cách đánh khác. Đa dạng phong cách sẽ buộc đối thủ phải kiêng dè nhiều mặt. Đấu pháp quá chuyên biệt, quá thuần túy sẽ dễ bị nhìn thấu."
Mạc Phàm không nghe thấy hai bình luận viên phán về mình, mà dù có nghe, cậu cũng sẽ chẳng để tâm. Bởi Mạc Phàm hiểu rõ, nếu cần nhận xét, cậu luôn có sẵn những nhận xét level đỉnh cấp ngay bên cạnh mình.
Lúc này, cậu chỉ muốn một thứ: Đánh bại đối thủ!
Mạc Phàm quả thật đã thay đổi.
Hồi còn chơi game, cậu chỉ chấp nhất vào mục tiêu nhặt mót. Cậu sinh tồn, tắm máu từ chiến trường, nhưng góc nhìn chỉ tập trung vào mặt đất dưới chân để tìm kiếm trang bị hoặc vật phẩm quý. Đó là những thứ cậu muốn có. Hiện tại đã khác, mục tiêu truy đuổi của cậu chính là đối thủ trước mắt. Giết người không phải điều quan trọng trong quãng đời ve chai của cậu, nhưng giờ đây, nó là điểm cuối, là mục đích để cậu chiến đấu hết mình.
Nhưng dẫu thay đổi, Mạc Phàm vẫn là Mạc Phàm.
Khi chấp nhất vào nhặt mót, trong mắt cậu chỉ có trang bị, mọi thứ còn lại đều trở thành chướng ngại. Cậu phải luồn lách, phải né tránh chúng. Lúc này, pháp sư triệu hồi đã biến thành mục tiêu, nên những thứ còn lại như Ma Giới Chi Hoa, Tiểu Tinh Linh, Đại Tinh Linh đều là chướng ngại, chỉ việc né như ngày xưa từng né là được.
Pháp sư triệu hồi có vẻ như là nghề khắc chế đấu pháp phục kích của Mạc Phàm, nhưng solo với pháp sư triệu hồi cũng chính là điều kiện cho Mạc Phàm phát huy tài năng lớn nhất ở cậu: Sự tập trung cao độ, chỉ nhắm thẳng vào mục tiêu mặc cho nguy cơ tứ phía, dốc hết toàn lực để đạt thành. Quãng đời ve chai đã trui rèn cho cậu tài năng ấy.
Trận đấu với pháp sư triệu hồi đã trở thành một chuyến nhặt mót. Vật phẩm cần nhặt: Cái mạng của Bát Âm Phù.
Mọi người há hốc mồm dõi theo từng diễn biến.
Bởi sự quấy rối của thú triệu hồi, thế tấn công của Mạc Phàm không mượt như lần trước. Bát Âm Phù thỉnh thoảng vẫn có cơ hội ngâm xướng thêm pet, lại gọi Tinh Linh từ xa chạy về, quân đoàn mỗi lúc mỗi đông hơn. Giữa quân đoàn càng lúc càng đông ấy, Hại Người Không Mệt chỉ làm đúng một chuyện: Kèm chặt Bát Âm Phù không buông. Bát Âm Phù có thể ngâm xướng thêm Tiểu Tinh Linh, nhưng muốn bỏ chạy, muốn rảnh tay để bày trận chỉ huy cả quân đoàn thì không có cửa. Blink cooldown xong, định sử dụng nhưng cũng bị Mạc Phàm ngắt chiêu.
Từ trước tới nay, chưa từng có ai xử lý pháp sư triệu hồi theo kiểu Mạc Phàm. Cậu gần như đách care đến thú triệu hồi, chỉ một mực đuổi đánh chủ nhân của chúng. Và bằng đấu pháp ấy, Mạc Phàm đã đánh ra cục diện khả quan chưa từng thấy. Không ít thú triệu hồi đã bao vây Hại Người Không Mệt, cậu vẫn có thể không ngừng luồn lách, bứt ra tiến vào, nhất quyết không để Bát Âm Phù lọt khỏi tầm tay.
"Lợi hại quá, lợi hại quá sức!" Phan Lâm kinh ngạc kêu gào. Bên cạnh hắn, Lý Nghệ Bác đang kiểm tra HP hai nhân vật. Mạc Phàm đánh rất xuất sắc, nhưng đánh kiểu này chắc chắn sẽ tổn thất máu cao. Hai thanh HP đều đang trượt với tốc độ không quá khác biệt.
"Cứ tiếp tục như vậy sẽ..." Lý Nghệ Bác nhìn thấy một kết cục có khả năng xảy ra. Trận đấu vẫn tiếp tục trong hồi hộp, và dự đoán của hắn đã trở thành sự thật.
Phập! Kiếm ninja đâm vào ngực Bát Âm Phù.
Rào! Một tảng băng lớn ập xuống đầu Hại Người Không Mệt.
HP hai nhân vật đồng thời về 0.
Hại Người Không Mệt và Bát Âm Phù, ôm nhau cùng chết.
← Ch. 1384 | Ch. 1386 → |