← Ch.1481 | Ch.1483 → |
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Không một kẽ hở.
Đó là đặc điểm lớn nhất của Trương Tân Kiệt, tuyển thủ phạm sai lầm ít nhất Liên minh Vinh Quang. Đêm nay, đặc điểm này thể hiện rõ rệt ở cách Bá Đồ thực thi chiến thuật.
Đấu pháp Bá Đồ xưa nay chuyên về tấn công, vô cùng chủ động và hổ báo. Không cố gắng tránh sai lầm, họ lấy sức công phá mạnh mẽ của mình áp đảo toàn bộ. Nhưng giờ họ thay đổi rồi.
Suốt nửa phút mặt đối mặt, Bá Đồ không hề lao thẳng vào càn quét mọi mai phục. Họ biết tranh thủ phá kế hoạch do cơ hội mới mang lại cho Hưng Hân, chuyển qua khu vực dễ tiến dễ lùi hơn. Cứ thế, giai đoạn gằm ghè ẩn chứa đầy nguy hiểm đã bị họ hóa giải triệt để.
Sự chuyển dời từ sâu bên trong này, chắc chỉ có những đối thủ hiểu rõ Bá Đồ như Diệp Tu mới có thể cảm nhận được.
Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi chắn phía trước, hai tay súng Bách Hoa Liễu Loạn và Âm 9 Độ giữ vị trí trái và phải phía sau hai ô, ở giữa là Thạch Bất Chuyển. Bá Đồ duy trì đội hình, từng bước áp sáp Quân Mạc Tiếu. Dường như mỗi bước chân đặt xuống, họ đều xử lý lại thông tin, nhận định lại tình hình một cách cặn kẽ.
Lùi về?
Kiểu di chuyển không nhanh cũng chẳng chậm của Bá Đồ, Quân Mạc Tiếu có lùi cũng khó khiêu khích được họ.
Lao lên?
Lao lên rồi sao nữa? Một chọi năm à?
Ấy thế mà Quân Mạc Tiếu hùng hổ lao lên thật.
Fan ruột Bá Đồ chưa kịp phản ứng với hành động ngông cuồng của Diệp Tu, đội hình Bá Đồ đã có hai người xông ra.
Bách Hoa Liễu Loạn.
Âm 9 Độ.
Bất ngờ thay, vai trò đột kích dành cho hai tay súng, còn Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh vẫn giữ vững nhịp di chuyển cũ với Lãnh Ám Lôi của Lâm Kính Ngôn.
Tiếng súng vang lên, lửa đạn ập tới. Hai luồng hỏa lực đan xen nhau, trút ào ào về phía Quân Mạc Tiếu.
Có nên lùi?
Không, vì hai tay súng đã dùng hỏa lực phong tỏa sau lưng Quân Mạc Tiếu, khóa đường chạy của hắn. Lúc này nếu lùi, tức là cho bọn họ như ý.
Không lùi?
Khi hai làn đạn vừa đan vào nhau, hai nhân vật Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi cũng đột nhiên tăng tốc, lao thẳng đến Quân Mạc Tiếu.
Chỉ trong nháy mắt, Bá Đồ đã bố ráp lưới bao vây bốn mặt!
"Quá đẹp!" Phan Lâm bật thốt.
Để xử lý thế tấn công quá đẹp kia, Diệp Tu làm một việc rất đơn giản: Ô Thiên Cơ đổi hình thái khiên, giương lên chắn đạn từ Âm 9 Độ.
Thùng thùng thùng thùng...
Đạn bắn vào mặt Khiên Thiên Cơ tạo nên âm thanh quái dị. Chắn hỏa lực thành công, Quân Mạc Tiếu ung dung thả bước như định bứt khỏi vị trí đang đứng, nhưng một ngọn lửa trắng nhuần bỗng từ đâu bùng cháy.
Ngọn Lửa Thần Thánh!
Lợi dụng sơ hở khi Quân Mạc Tiếu giương ô che mất tầm nhìn, Ngọn Lửa Thần Thánh được đặt xuống bất ngờ, chính xác và căn thời gian quá chuẩn. Tích tắc ấy, lửa trắng nuốt chửng toàn thân Quân Mạc Tiếu!
3 giây khóa chiêu, cũng là 3 giây cơ hội!
Trong chớp mắt, ánh sáng Bách Hoa phủ xuống như mưa, bóng Quân Mạc Tiếu mờ đi trông thấy. Hai cái bóng khác là Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi nhanh chóng lao vào.
Khán giả ngoài sân ồ lên thán phục.
Đang trong trạng thái ẩm ương không nhanh không chậm, Bá Đồ đột ngột bùng nổ tiết tấu đến mức người xem phải hoảng hồn.
Chiến thuật của Bá Đồ càng lúc càng giàu linh động, không những không giảm đi sức tấn công mãnh liệt vốn có mà còn tăng mạnh lực bộc phát. Mấu chốt ở đâu? Ở sự thay đổi trong nhịp đánh.
Ngoài ra, sự hoàn hảo tuyệt đối trong quá trình thay đổi cũng góp phần quan trọng. Gia tốc bùng nổ tiết tấu của Bá Đồ quá đáng gờm, mà mỗi bước tiến đều chặt chẽ như đã suy tính kỹ càng, soi không ra sơ hở.
Điểm yếu của thiện xạ là gì? Chỉ có thể bắn một vị trí nhất định, rất dễ bị khiên cản phá toàn bộ. Nhưng muốn dùng khiên cản phá? Ngọn Lửa Thần Thánh đang chờ!
Bố trí kín kẽ tuyệt đối, cho dù Diệp Tu nhờ vào kinh nghiệm lão luyện mà nhìn ra mấu chốt thì thế nào? Cũng không xử lý được!
"Diệp Tu sơ suất rồi!" Từ khi vào vòng chung kết, Lý Nghệ Bác nói gì cũng phải uốn lưỡi bảy lần, giờ lại dám bình luận về Diệp Tu.
Bởi mọi người đều nghĩ hệt như hắn.
Một mình chạy ra khiêu khích quân địch, can đảm thật đấy, nhưng nếu vì vậy mà chết trong một nốt nhạc thì nhục không gì bằng.
Diệp Tu đang rơi vào khốn đốn, sắp phải ăn nhục, thế nhưng... bốn người còn lại của Hưng Hân lại chẳng mảy may sốt ruột.
Sóng trực tiếp cũng như màn hình lớn ở nhà thi đấu đều cắt bốn cửa sổ nhỏ đại diện góc nhìn bốn tướng Hưng Hân. Tất cả đều đang quan sát Quân Mạc Tiếu, nhưng họ quyết tâm làm theo phương án đã định, không xốc nổi lao ra cứu viện.
Đánh gì máy móc thế?
Khán giả không khỏi nghĩ vậy.
Kế hoạch ban đầu rất quan trọng, nhưng 70% của mọi trận đấu đều cần tuyển thủ tự mình nhận định. Tình huống lúc này, các đội khác chắc chắn sẽ hành động ngoài kế hoạch.
Trừ phi... Hưng Hân biết chắc không cần.
Tổ ghi hình vội chuyển camera về Quân Mạc Tiếu.
Quân Mạc Tiếu bị ánh sáng Bách Hoa phủ lấp hoàn toàn, bị Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi tiếp cận trong phút chốc. Dính debuff phong ấn kỹ năng 3 giây, ở vị trí Quân Mạc Tiếu lẽ ra nên đứng chỉ thấy một hình tròn mờ mờ di chuyển tới lui.
3 giây dài bao lâu?
Hình tròn to đùng kia chạy qua chạy lại, bỗng xuất hiện một bóng người lao đi vùn vụt. Quân Mạc Tiếu bất ngờ hiện ra rõ rệt giữa màn hình.
Hắn đã thoát khỏi vòng vây Bách Hoa, trong tình trạng bị Ngọn Lửa Thần Thánh khóa chiêu suốt 3 giây.
Lúc nãy khán giả còn ồ lên, giờ thì câm lặng luôn.
Tổ ghi hình lập tức cắt cảnh chiếu lại, zoom vào gần sát Quân Mạc Tiếu.
Nào đạn bay, nào lựu đạn nổ, Quân Mạc Tiếu như bị nuốt chửng. Hắn không có kỹ năng, chỉ có thể giương chiếc ô trong tay mà liều mạng đỡ đòn, vừa đỡ vừa di chuyển. Cứ thế suốt 3 giây, debuff khóa chiêu kết thúc, hắn liền dùng kỹ năng di chuyển tốc độ cao để vụt thoát khỏi vòng vây ánh sáng.
Nhưng khán giả vẫn hoang mang vô đối. Dù đã chiếu chậm, họ vẫn chả hiểu gì cả. Chỉ cần đỡ đòn vài cái là thoát thôi á?
Hiểu rõ mọi chuyện chỉ có một người: Trương Giai Lạc, người sáng tạo đấu pháp Bách Hoa.
Đúng vậy, chỉ mình hắn mới biết rằng khi giương ô xoay vòng, Quân Mạc Tiếu không đơn thuần che chắn sát thương mà còn chắn cả các kỹ năng vây nhốt trong đấu pháp Bách Hoa. Những kỹ năng này bị ngăn cản, ánh sáng Bách Hoa vẫn còn nhưng đã mất đi sức mạnh kèm giữ con mồi.
Ngọn Lửa Thần Thánh vừa hết tác dụng, Quân Mạc Tiếu bật chiêu lao đi, Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi không kịp tóm lấy hắn.
Tuy chiến thuật Bá Đồ rất chặt chẽ, nhưng đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc lại bị Diệp Tu nhìn thấu hoàn toàn. Hàn Văn Thanh hiểu Trương Giai Lạc? Diệp Tu cũng không kém đâu.
Không tính mùa giải thứ mười, đấu pháp Bách Hoa đã tồn tại sáu năm trên sàn đấu.
Tâm tính Trương Giai Lạc thay đổi theo thời gian, đấu pháp Bách Hoa cũng vì vậy mà đổi khác, nhưng trăm sông đổ về một biển, dẫu có khác biệt thế nào, chuyên gia đạn dược cũng chỉ từng ấy kỹ năng mà thôi. Nắm rõ tác dụng từng kỹ năng, bạn sẽ đoán được hoa nở nơi nào.
Lý thuyết thì đơn giản, nhưng chẳng mấy ai có thể thực hiện.
Diệp Tu làm được, vì hắn mạnh về nền tảng. Kết hợp những gì nhìn thấu về chiến thuật Bá Đồ, hắn suy đoán ra hướng đi của Trương Giai Lạc từng thời điểm.
Đấu pháp Bách Hoa phức tạp vô cùng, Trương Giai Lạc sẽ vận dụng kỹ năng ra sao, Diệp Tu cũng không đoán trúng 100%. Nhưng ít nhất, với tâm lý chuẩn bị sẵn, hắn biết những điểm cần phải để mắt. Nếu chưa đủ, hắn vẫn còn một bảo bối: Chiếc Khiên Thiên Cơ to khủng bố.
Thoát vòng vây Bách Hoa, Quân Mạc Tiếu vội vàng lùi về. Hai tay dài Bá Đồ tiếp tục dồn hỏa lực truy sát trong khi hai tay ngắn thả chậm tốc độ. Họ quyết định không đuổi theo Quân Mạc Tiếu đến cùng, vì Hưng Hân vẫn còn bốn người với khả năng cực cao đang mai phục đằng xa.
Vì thế, Quân Mạc Tiếu thành công chạy khỏi phạm vi công kích. Quay đầu nhìn, chỉ thấy Bá Đồ giảm tốc toàn đội, trở về với đội hình vững như Thái Sơn mà di chuyển chầm chậm tới trước.
Bền bỉ. Họ thực sự quá bền bỉ.
Vì quán quân, họ đã chờ đợi suốt bấy nhiêu năm. Chờ thêm vài giây vài phút trong trận, có đáng là gì?
Gót sắt Bá Đồ vững vàng áp tới, khiến nhân vật Quân Mạc Tiếu trông như vai hề lon ton nhảy nhót, ngây ngô lại ấu trĩ. Dù hắn có thoát khỏi vòng vây được Lý Nghệ Bác nhận xét là "không thoát nổi", nhưng xét về mặt khí thế, Bá Đồ vẫn chiếm áp đảo.
Lý Nghệ Bác vừa ăn vả, tinh thần có hơi suy sụp, không muốn lên tiếng. Khán giả trong nhà thi đấu phần đông là fan Hưng Hân nên xem diễn biến mà hồi hộp trong lòng. Họ vẫn chẳng hiểu vì sao bốn người còn lại của Hưng Hân không ra giúp. Hưng Hân đang mưu tính điều gì?
Kênh chat Hưng Hân không có lấy một dòng chỉ huy chiến thuật, chứng tỏ đây là kế hoạch từ trước khi vào trận. Kế hoạch này không lạ, là dụ địch tiến sâu vào quân ta. Nhưng Bá Đồ có chịu tiến vào đâu chứ? Hưng Hân vẫn cứ giữ nguyên là thế nào?
"Thế nào ấy nhỉ?" Hoàng Thiếu Thiên cũng nghĩ không ra, bèn nhắn tin cho Dụ Văn Châu.
"Có khả năng là muốn thăm dò thêm về kết cấu chiến thuật Bá Đồ?" Dụ Văn Châu không quá xác định.
"Chắc không?"
"Nếu không thì pha nguy hiểm vừa nãy, ngoài Diệp Tu ai thoát vây nổi?" Dụ Văn Châu trả lời.
Hoàng Thiếu Thiên ôm điện thoại, không nhắn lại.
Vì hắn đang đặt mình vào tình huống trong trận.
Ngoài Diệp Tu, ai thoát nổi đấu pháp Bách Hoa?
Siêu siêu khó.
Hoàng Thiếu Thiên có hiểu biết nhất định với đấu pháp Bách Hoa, nhưng e rằng không sâu như Diệp Tu.
Dạ Vũ Thanh Phiền của hắn cũng chẳng cầm khiên, không thể đỡ đòn hoàn hảo như Quân Mạc Tiếu.
Nếu chỉ né tránh hoặc giương kiếm đỡ, bị debuff khóa kỹ năng 3 giây, muốn chạy khỏi đấu pháp Bách Hoa?
Bảo "siêu siêu khó" là nói giảm nói tránh thôi!
Đổi thành Hoàng Thiếu Thiên, chắc chôn xương luôn rồi...
← Ch. 1481 | Ch. 1483 → |