← Ch.1055 | Ch.1057 → |
~ Edit và Beta: Lá Mùa Thu Type: Cào Babe Thiếu Thiên <3
Từ góc nhìn thượng đế, khán giả có thể thấy rõ diễn biến hơn tuyển thủ.
Mười nhân vật vốn di chuyển lẻ tẻ trên bản đồ, chỉ sau một tiếng súng vang, lập tức cùng chạy về một phía. Khói lửa chỉ trong nháy mắt đã bùng cháy ngợp trời, các pha va chạm xảy ra khắp nơi. Mãi đến lúc này khán giả mới phát hiện, ý đồ chiến thuật của chiến đội Bá Đồ không phải hội đồng mục sư Đông Trùng Hạ Thảo của Vi Thảo. Cái họ nhắm tới là cắt đứt sự liên hệ giữa Đông Trùng Hạ Thảo với những người còn lại. Hiện giờ nhiều phía đang phát sinh giao tranh nhưng Viên Bách Thanh lại ngơ ngác giữa dòng đời, vì Bá Đồ không hề dồn hỏa lực vào vị trí cậu ta đang đứng.
Nên chạy qua đâu đây?
Viên Bách Thanh bỗng dưng phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn. Cả bốn phía đều nghe tiếng binh bốp chát hự, mình nên chạy qua đâu trước?
May mà chỉ lệnh đã nhảy ra trên kênh đoàn đội, không chỉ cậu mà cả Vi Thảo đều phải cố gắng tập hợp về một chỗ với nhau. Đợt công kích đầu tiên do Bá Đồ phát động nên khỏi phải nói ai đang chiếm thế chủ đạo, Vi Thảo rõ ràng không muốn chiến với Bá Đồ dưới tình thế dễ bị đội bạn dẫn dắt tiết tấu thế này.
Phải tập trung điều chỉnh đội hình trước rồi mới phản kích!
Kế hoạch của Vương Kiệt Hi rất hợp lí, nhưng quá dễ đoán.
Phản ứng của anh nằm gọn trong phạm vi tính toán của Bá Đồ.
Bản đồ này có cả núi cao lẫn đất bằng, tầm nhìn rất khuất, không ai có thể dễ dàng quan sát toàn cục ngoại trừ khán giả có góc nhìn thượng đế bên ngoài, và họ đã thấy rất rõ nỗ lực tập trung của Vi Thảo bị ngăn chặn thế nào. Bá Đồ chia cắt đội hình Vi Thảo một cách rất chiến lược, không hề chọn ngay một mục tiêu focus mà liên tục điều chỉnh theo tình huống cụ thể.
Bá Đồ hành động cực nhanh, trao đổi trên kênh đoàn đội cũng cực ngắn. Mấy dòng chat giản lược đến tối đa, chỉ có các đồng đội hiểu ý nhau nhất mới nhìn phát thông ngay chứ còn khán giả thì chả hiểu nổi nguyên một kênh toàn chữ cái với chữ số đó là ám hiệu gì.
Nhưng rồi họ cũng thấy được kết quả từ kiểu trao đổi quái gở của Bá Đồ.
Chiến đội Vi Thảo đã bị chia cắt hoàn toàn. Mộc Ân của Cao Anh Kiệt và Phi Đao Kiếm của Lưu Tiểu Biệt bị đẩy ra xa, lùa vào đất chết Bá Đồ đã dọn sẵn cho hai cậu.
"Đánh!"
Thêm một mệnh lệnh vang lên. Lần này, Bá Đồ mới thực sự dồn sức focus.
Hỏa lực của Bách Hoa Liễu Loạn chỉ trong chớp mắt đã phủ lấp cả khu vực. Trương Giai Lạc ra chiêu không bao giờ chỉ vì một mục đích tấn công, trong phần lớn trường hợp, cách đánh của hắn là nhằm tiến hành che giấu đồng đội. Cả một trời hỏa lực xa xỉ đều đánh lên đất trống, nhưng ai biết được dưới màn đạn pháo chói mắt đó sẽ đột nhiên chui ra cái gì? Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh? Lãnh Ám Lôi của Lâm Kính Ngôn? Hoặc chẳng ai cả?
Dù khả năng nào, đối thủ đều phải tìm cách đề phòng. Đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc khiến đối thủ u mê bằng cách đan xen thật giả thế đấy. Lần này người dũng mãnh lao ra dưới trăm hoa đua nở chính là Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh!
Lưu Tiểu Biệt phản ứng cực nhanh, lập tức vung kiếm nghênh đón. Không hề do dự, cậu bùng nổ tốc độ tay ngay từ giây đầu tiên.
Tăng tốc độ tay là một cách rất thông minh để đối phó với các lão tướng đã ở vào những năm cuối của đời tuyển thủ, dùng sở trường của mình đánh vào sở đoản của địch. Lưu Tiểu Biệt biết rõ tình cảnh trước mắt nên chơi là chơi lớn luôn.
Khán giả trong nhà thi đấu ồ lên thán phục pha bùng nổ của Lưu Tiểu Biệt. Trên bảng thống kê kỹ thuật, chỉ trong phút chốc, APM của Lưu Tiểu Biệt đã vọt lên hơn 300.
Vinh Quang là một game thao tác đơn unit, mỗi người chỉ điều khiển một nhân vật đơn lẻ chứ không có nhiều unit để khiển cùng lúc như các game chiến thuật thời gian thực, do đó 300 APM là không tưởng trong mắt người chơi Vinh Quang. Không phải người chơi bình thường không thể đạt đến tốc độ tay này mà là họ không biết dùng nó để làm gì cả. Thế nhưng 300 APM của Lưu Tiểu Biệt lại chỉ mới là khởi điểm, cậu vẫn đang không ngừng tăng cao.
Kiếm Ảnh Bước!
Giây phút xông lên nghênh đón Đại Mạc Cô Yên, Phi Đao Kiếm đã phân thành bảy bóng người. Kĩ năng được tăng max cấp, thêm vào tốc độ tay trâu bò của Lưu Tiểu Biệt, một thao tác có trình độ mà người chơi thường phải chạy theo hít khói được thực hiện chỉ với một cú vẩy chuột. Đã vậy, mỗi cái bóng đều được khiển y như thật. Đâu là hàng xịn, đâu là hàng giả? E rằng cả một đại thần đầy kinh nghiệm như Hàn Văn Thanh cũng không cách nào nhìn phát biết ngay.
Anh dứt khoát nghỉ nhìn luôn.
Oẳn tù tì ra cái gì không phải là phong cách của Hàn Văn Thanh. Hàn Văn Thanh rất đơn giản: Bảy cái bóng? Đại Mạc Cô Yên bán bơ sll, băng qua rừng bóng đến đánh Mộc Ân của Cao Anh Kiệt.
Lưu Tiểu Biệt vội xách kiếm đuổi theo. Ai ngờ chỉ mới quay đầu, nguyên một cục gạch từ màn ánh sáng của Bách Hoa Liễu Loạn đã bay ra, sau đó hỏa lực Bách Hoa cũng đổi từ che chắn đồng đội sang nuốt trọn Phi Đao Kiếm chỉ trong tích tắc. Khán giả chỉ kịp thấy thanh máu của Phi Đao Kiếm vèo vèo tụt xuống. Bùng nổ tốc độ tay hả ku? Về nhà với mẹ đi!
Bên trong một trời hỏa lực Bách Hoa, ăn dame thì cũng thôi, quan trọng nhất là Lưu Tiểu Biệt thấy được gì chết liền. Bóng dáng Lãnh Ám Lôi lúc ẩn lúc hiện, đến khi Lưu Tiểu Biệt nhắm chuẩn một vị trí định xông lên thì đột nhiên bị một luồng sáng trắng thiêu đốt cả người: Ngọn Lửa Thần Thánh không biết từ đâu đã mọc ra dưới chân cậu.
Phải vô hiệu hóa lối đánh quấy rối của Bách Hoa Liễu Loạn!
Lưu Tiểu Biệt ấy thế mà vẫn tỉnh táo. Bá Đồ là cường địch đã đánh với Vi Thảo suốt hai trận bán kết, bản lĩnh của nhau thế nào hầu hết đều rõ cả rồi. Đấu pháp Bách Hoa cần phải chặt đứt từ gốc, nếu không sẽ bị nó quấy rối mãi không thôi. Đừng mơ rằng mình bị bao phủ bởi Bách Hoa thì đối thủ cũng không thấy mình để đánh, đấu pháp Bách Hoa kiểu đó chỉ là hàng dỏm. Đấu pháp Bách Hoa đánh ra dưới bàn tay của Trương Giai Lạc là tuyệt đối có đường có lối. Cả một trời ánh sáng hắn tạo nên không phải chỉ đơn thuần phóng chiêu theo lượng dame, mà mỗi một chiêu đánh đến vị trí nào, sẽ che phủ những gì, tất cả đều được tính toán. Do đó lúc này người thực sự bị đấu pháp Bách Hoa khóa chặt chỉ có một mình Lưu Tiểu Biệt mà thôi, còn tuyển thủ Bá Đồ hay khán giả đều quan sát thấy rất rõ toàn cảnh khi đấu pháp Bách Hoa chân chính xuất hiện.
Lưu Tiểu Biệt đoán được vị trí của Bách Hoa Liễu Loạn bèn lập tức xông lên, mặc cho kỹ năng của mình lúc này đang bị phong ấn bởi Ngọn Lửa Thần Thánh. Trương Giai Lạc đương nhiên sẽ không để mình bị tiếp cận dễ dàng như thế, vừa đánh vừa lùi, duy trì khoảng cách. Chỉ mấy giây sau, debuff phong ấn kỹ năng của Phi Đao Kiếm được giải trừ tự động, Lưu Tiểu Biệt lập tức ra chiêu Tam Đoạn Trảm, ánh kiếm vừa lóe lên, đã thấy một nắm cát bay thẳng vào mặt.
Tốc độ tay của Lưu Tiểu Biệt nhanh đếu đỡ được, khoảnh khắc cực hiểm đó mà vẫn kịp thời xoay góc nhìn của Phi Đao Kiếm để né, và rồi ăn ngay một Cục Gạch vào gáy.
Lưu Tiểu Biệt muốn khóc thét. Lâm Kính Ngôn thời còn ở Hô Khiếu đâu có mắc dại đến thế, Bá Đồ cho ba ăn gì mà đổi phong cách dữ vậy ba?
Sặc gạch xỉu, Phi Đao Kiếm ngoan ngoãn hứng trọn một rổ dame. Cao Anh Kiệt bên kia đã thấy không ổn từ lâu, nóng lòng qua cứu mà không được. Muốn thoát khỏi pha tấn công áp sát của Hàn Văn Thanh đâu phải chỉ cần leo chổi bay đi là xong?
Ba người còn lại của Vi Thảo tập hợp xong mới hay tin Lưu Tiểu Biệt và Cao Anh Kiệt đang lâm nguy. Nơi họ đứng vẫn có tiếng súng không ngừng vang lên. Thiện xạ Tần Mục Vân, người thứ năm của Bá Đồ, dùng tiếng súng tung hỏa mù để dụ tình Vi Thảo, đến khi họ phát hiện ra thì đội hình đã bị cắt làm hai nửa từ đời nào rồi.
Ba người gấp gáp chạy đi cứu, một mình Tần Mục Vân đương nhiên không thể ngăn cản nên chỉ bắn giữ chân cầm chừng. Lúc cứu viện đến nơi, dây máu của Phi Đao Kiếm đã ngàn cân treo sợi tóc. Viên Bách Thanh vội khiển Đông Trùng Hạ Thảo lao lên định cứu, không ngờ hỏa lực của Bách Hoa Liễu Loạn ngay lập tức phủ về phía họ bằng tốc độ kinh hoàng. Đột nhiên bị khuất tầm nhìn, Viên Bách Thanh hết thấy Phi Đao Kiếm đâu để bơm máu.
Trong lúc đó, Lưu Tiểu Biệt bỗng dưng thấy đường trở lại, sướng hết cả người, HP tuy không còn nhiều nhưng cậu ta vẫn sốt sắng nhắm vào mục sư Thạch Bất Chuyển của Trương Tân Kiệt, quyết tâm yolo luôn.
Đoàng!
Súng vang.
Khi ba người Vi Thảo gia nhập chiến trường, Tần Mục Vân của Bá Đồ đã nhanh chóng rút lui về đơn vị. Y soi ra ngay điểm đột phá, một phát Barrett Bắn Tỉa headshot Phi Đao Kiếm, kích hoạt hiệu ứng ẩn: headshot = sát thương x 2! Đầu Phi Đao Kiếm nở tòe ra thành cái bông, xịt máu, Phi Đao Kiếm ngã gục sau một hit vỡ sọ.
Trận đoàn đội, Bá Đồ giành trước 1 điểm.
Giết Phi Đao Kiếm giúp Bá Đồ tranh thủ được tình thế nhiều vs ít trong thời gian ngắn. Không muốn lãng phí cơ hội, họ phát động làn sóng tấn công mới.
Ưu thế đã nắm trong tay, hội lão tướng chắc chắn sẽ không để lỡ. Trong khoảnh khắc ấy, họ đều như quên đi tuổi tác của mình, quên đi rằng mình không phải Lưu Tiểu Biệt, họ bất chấp mọi thứ mà bùng nổ tốc độ tay. Từ số liệu APM tuyển thủ hai đội liên tục vượt mặt nhau trên bảng thống kê kỹ thuật, có thể thấy rõ chiến sự kịch liệt cỡ nào. Đội trưởng Vương Kiệt Hi của Vi Thảo trong đợt đánh này thậm chí đột phá ngưỡng 350 APM, trên đường hướng tới 400 APM. Đấu pháp Ma Thuật Sư của anh vốn cũng tốn thao tác chẳng kém ai.
Cuối cùng Vi Thảo đã kiên cường giữ vững đội hình đến lúc người thứ sáu vào trận, nhưng đó là tính về nhân số thôi chứ ai nấy thì te tua cả. Hội lão tướng Bá Đồ rất biết lấy thịt đè người, tuy không thể hốt thêm một em Vi Thảo nhưng đã tăng cường ưu thế mà mình chiếm được.
5 vs 5, Bá Đồ lập tức hạ thấp tiết tấu. Nói cho cùng, đua thao tác không phải thế mạnh của họ, thấy thời cơ tốt bung xòe một phát còn ok chứ cứ hễ hớn lên là xóc thì khác gì đòi mạng hội người già.
Nắm trong tay ưu thế lớn, Bá Đồ không những không thừa cơ xông lên mà ngược lại còn chậm hẳn tiết tấu, muốn chơi nhây với Vi Thảo.
Trong lúc hai bên đánh đập giày xéo lẫn nhau, nhiều khán giả bỗng phát hiện Tần Mục Vân của chiến đội Bá Đồ được trị liệu rất ít, cứ như bị thả cho sống chết mặc bây vậy.
Sai sót thế này không thể xảy ra với Trương Tân Kiệt nên rõ ràng đây là chiến thuật của Bá Đồ. Những ai có hiểu biết nhất định về Vinh Quang sẽ đoán ra được chiến đội Bá Đồ đang muốn thay người. Tuy đang chậm nhịp dần nhưng họ vẫn luôn dốc sức giữ vững quyền chủ động trong trận.
Một cách ổn định, Tần Mục Vân thành công thay người với tuyển thủ thứ sáu là Bạch Ngôn Phi. Lượng máu lẽ ra nên heal cho Tần Mục Vân được chia đều cho các tuyển thủ khác, và khi người thứ sáu full máu full mana vào trận thay cho một thiện xạ Âm 9 Độ đã dặt dẹo, ưu thế của Bá Đồ lại càng tăng tiến.
Cuối cùng, Bá Đồ không để vuột mất những gì mình có. Trận đoàn đội Bá Đồ thắng Vi Thảo 6 - 3, kết quả chung cuộc giành quyền tiến thẳng vào chung kết với tỉ số 10 - 8 như mong đợi.
← Ch. 1055 | Ch. 1057 → |