Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0050

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0050: Một điều kiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Đây rốt cuộc là yêu thú gì?

Hắc y nhân triệt để kinh ngạc, chính mình vừa mới ra tay, cho dù là một Vũ Sư cũng khó có thể còn sống, con yêu thú nhỏ này lại không chết, còn có biến hóa quỷ dị như thế, thật là kỳ quái.

Thân ảnh hắc y nhân nhanh chóng lùi lại, không thể không buông tha công kích Lục Thiếu Du, đề phòng con rắn nhỏ quỷ dị này, thủ ấn biến hóa, hắn đánh ra một chưởng vào đầu yêu thú nhỏ này.

Xuy xuy...

Chưởng này đánh ra ngăn cản hỏa diễm của tiểu Long một lúc thì hóa thành hư vô, thân hình tiểu Long cũng hơi dừng lại, lập tức lao thẳng về phía hắc y nhân.

- Hàn Băng quyền.

Hắc y nhân kinh hãi, thủ ấn biến hóa, tay phải đánh ra một quyền mang đầy hàn băng, đánh thẳng vào tiểu Long.

Phanh!

Dấu quyền đánh xuống, thân thể tiểu Long bị đánh bay, lao về phía xa xa.

- Tiểu tử còn không chết đi cho ta.

Thần sắc hắc y nhân trầm xuống, thủ ấn trong tay biến hóa, một băng chùy hình thành nhanh chóng à bắn tới, xuyên qua không khí, lập tức đánh tới trước người Lục Thiếu Du.

Tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, băng chùy lập tức bắn tới trước người Lục Thiếu Du, khí tức hàn băng áp vào mũi, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác chân khí toàn thân đông cứng, nhiệt độ giảm mạnh, không gian giống như bị đóng băng, bản thân mình muốn tránh cũng không được.

- Bọn chuột nhắt phương nào, đến Lục gia ta làm càn.

Trong thời gian này, một tiếng quát nhẹ truyền tới, lập tức một đạo thân ảnh màu trắng lăng không bay tới, thân ảnh màu trắng này xuất hiện, bấm tay gảy nhẹ, một đạo hỏa diễm hiện ra trong tay của hắn, lập tức ngưng tụ thành hỏa diễm rời khỏi tay, lập tức bao trùm băng chùy, băng chùy tan rã toàn bộ.

- Đây là...

Lục Thiếu Du đã là làm tốt chuẩn bị chịu chết, nhìn thấy người tới mặc một bộ quần áo trắng, mày kiếm mắt sáng, trên người tỏa ra khí chất hào hùng, nhưng trong thần sắc lại mang theo áp lực, nhìn thấy bộ dáng người này, nội tâm Lục Thiếu Du lập tức trầm xuống, từ trong trí nhớ của hắn, người này chính là phụ thân của hắn trên thế giới này, Lục gia lão tam Lục Trung.

Vèo...

Trong lúc sững sốt, tiểu Long lập tức xuất hiện trên tay Lục Thiếu Du, thân mật liếm Lục Thiếu Du.

- Tiểu Long, ngươi không sao chớ.

Lục Thiếu Du cẩn thận kiểm tra tiểu Long, tiểu Long vừa rồi bị hắc y nhân đánh bay hai lần, lúc này nhìn thấy tiểu Long không có bị thương, thân hình còn lớn hơn mấy ngày trước một chút.

- Lục Trung.

Hắc y nhân nhìn chằm chằm vào Lục Trung, thần sắc trầm xuống.

- Lén lén lút lút, các hạ cũng quá không có đảm lượng a!

Lục Trung nhìn chằm chằm vào hắc y nhân nói ra.

- Hừ, tốt cho Lục gia.

Hắc y nhân kia hừ lạnh một tiếng nói.

- Nếu các các hạ không dám dùng mặt thật gặp người, ta sẽ tự động thủ vậy.

Lục Trung nói một câu, thân ảnh thả người hóa thành một đạo bóng trắng lao tới trước, cơ hồ nhanh như thiểm điện, tiếp cận hắc y nhân kia bằng tốc độ cực nhanh.

- Thực lực của ngươi không biết có đủ hay không đã.

Hắc y nhân nói ra, thân ảnh nhanh chóng lùi lại, khí tức hàn băng trên người không ngừng chấn động.

Ông... Một tiếng, trường kiếm đỏ sậm trong tay Lục Trung ra khỏi vỏ, kiếm quang vạch phá hàn khí, không chút khách khí bổ thẳng tới trước mặt hắc y nhân..

Nhìn thấy bóng kiếm và áp bách xuất hiện trước mặt, hai tay hắc y nhân nhanh chóng kết thủ ấn, quát:

- Hàn Băng Vũ!

Hắc y nhân ngưng tụ một đám hàn băng trước mặt của mình, cả không gian run run, trên trời lập tức xuất hiện một đám mưa đá lao thẳng xuống Lục Trung.

Mưa đá mang theo âm thanh xé gió bén nhọn, nhiệt độ chung quanh giảm xuống, sơn cốc chung quanh nhanh chóng biến thành hàn băng.

- Hừ, phá cho ta.

Lục Trung nhíu mày, bàn chân đạp lên mặt đất, năng lượng nổ vang, thân thể vọt lên, trên người mang theo khí tức nóng bỏng, trường kiếm trong tay đánh ra một đạo kiếm quyết.

Kiếm quang xé rách hàn băng, sau đó ở trên không hóa thành hơn mấy trăm ngàn đạo mang, kiếm quang xé rách không khí, ẩn ẩn mang theo hỏa diễm nhàn nhạt, lập tức bao phủ hắc y nhân kia.

XIU.... XIU......

Âm thanh mưa đá và bóng kiếm va chạm vào nhau vang vọng, trên không trong ánh lửa bắn ra bốn phía, vô số mưa đá bị bóng kiếm đánh mất trong hư không.

- Không hổ là lão tam Lục gia, lại đến.

Thủ ấn trong tay hắc y nhân biến hóa, nhìn thấy Lục Trung đã có chút kinh ngạc, chưởng ấn trong tay giao thoa, lập tức đánh ra vô số vụn băng phô thiên cái địa bao phủ Lục Trung.

Bên trong vụn băng hào quang chiếu rọi vô số màu sắc, nhưng giờ phút này lại biến thành vũ khí giết người, vụn băng này vô cùng sắc bén, dưới sự khống chế của chân khí thì càng cường hãn hơn trước.

- Đến tốt, chỉ là còn kém một chút.

Lục Trung khẽ quát một tiếng, nhiệt độ quanh người tăng vọt, ngay tại lúc đó hỏa diễm bao phủ toàn thân, hỏa diễm lại bao phủ không gian chung quanh, khí tức hàn băng hóa thành hư vô.

Hỏa diễm nhảy lên, cuối cùng hóa thành biển lửa, đều bao phủ không gian, hỏa diễm thiêu đốt, không gian không ngừng xuất hiện tiếng xuy xuy, cả không gian bị băng hỏa bao phủ, cảnh tượng rất kỳ diệu.

Thủ ấn Lục Trung biến hóa, hỏa diễm quanh người nóng hơn vài phần, khí tức hàn băng bị thiêu đốt thành hư vô, hóa thành từng đám mây phiêu tán các nơi.

- Đi.

Sau khi thanh trừ vụn băng, thân ảnh Lục Trung mang theo một đám hỏa diễm phóng lên trời, bóng kiếm bổ thẳng về phía hắc y nhân.

Thân ảnh hắc y nhân lùi lại vài bước, thủ ấn biến đổi, khí tức hàn băng tỏa ra quanh người, thời điểm này trước mặt hắn xuất hiện một hàn băng thuẫn.

- Phá...

Lục Trung huy kiếm chém thẳng xuống, bóng kiếm mang theo hỏa diễm nồng đậm.

Keng!

Trên hàn băng thuẫn sinh ra tiếng vang thanh thúy, mà cùng lúc đó mấy khối băng nhỏ rơi xuống, cả băng thuẫn nhanh chóng rạn nứt và nghiền nát, sau khi vụn băng rơi xuống thì hóa thành sương trắng tiêu tán không thấy gì nữa.

Phốc phốc...

Cũng vào lúc này, trên người hắc y nhân có máu tươi bắn ra, khăn đen che kín mặt cũng nhuộm đầy máu, thân hình lảo đảo lui ra phía sau mấy bước.

- Lão tam Lục gia danh bất hư truyền, cáo từ.

Hắc y nhân nói xong thân ảnh lập tức thả người rời đi.

Lục Trung nhìn qua bóng lưng hắc y nhân, cũng không có ý truy kích, lực lượng của hắn chỉ mạnh hơn một chút mà thôi, muốn đuổi giết tuyệt đối là không phải một chuyện dễ dàng, ánh mắt nhìn qua Lục Thiếu Du, cũng sợ đối phương dùng kế điệu hổ ly sơn.

- Ngươi còn tốt đó chứ?

Lục Trung nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, thật lâu mới nói ra một câu.

- Khá tốt, chưa chết được.

Lục Thiếu Du nói nhỏ, vì Lục Thiếu Du chết đi, Lục Thiếu Du cũng rất có ấn tượng với phụ thân của mình.

- Lần sau đi ra ngoài phải cẩn thận một ít, tốt nhất không nên rời khỏi Lục gia.

Lục Trung than nhẹ một tiếng, dường như với phản ứng của nhi tử đã trong dự liệu của hắn.

- Không có việc gì chứ, ta đi đây.

Lục Thiếu Du nói xong, mang theo tiểu Long trực tiếp rời khỏi hậu sơn, loại phụ thân này không muốn cũng được, căn bản cũng không có tận trách nhiệm làm phụ thân, mình cần gì nhận hắn.

*****

Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lục Thiếu Du, thần sắc Lục Trung ảm đạm, sau một lát nhìn Lục Thiếu Du di xa, lúc này mới thả người biến mất tại hậu sơn.

- Tiểu Long, ngươi không sao chớ.

Ôm tiểu Long ở lòng bàn tay, Lục Thiếu Du lo lắng không thôi, sợ tiểu Long bị thương.

Xuy xuy!

Lưỡi tiểu Long thân mật co duỗi trên tay Lục Thiếu Du, cái đầu nhỏ và ánh mắt đen nhánh nhìn qua Lục Thiếu Du, khẽ gật đầu, dường như nghe hiểu Lục Thiếu Du nói.

- Không có việc gì sao.

Lục Thiếu Du lại hoài nghi, thực lực hắc y nhân kia ít nhất cũng đạt tới Vũ Phách, tiểu Long bị đánh bay hai lần mà không có việc gì, phòng ngự của nó cũng quá mạnh rồi.

- Thiếu Du thiếu gia.

- Bái kiến Thiếu Du thiếu gia.

Sau khi quay về hậu viện, trên đường đi gặp được không ít người hầu, lúc này những người hầu này vô cùng tôn kính hành lễ, một câu thiếu gia, Lục Thiếu Du sau tế tổ đã không phải là thiếu gia củi mục trước kia, lúc này đã nhận tổ quy tông.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, hắn tất nhiên không đi tính toán với đám người hầu này, lập tức trở lại trong đình viện.

- Nhanh lên, dùng chút sức cho ta!

- Đây là thứ công tử thích nhất, cũng đừng làm hư.

Giọng của Lục Tiểu Bạch vang lên trong tai Lục Thiếu Du, trong nội tâm khẽ giật mình, lập tức đi vào đình viện, chỉ thấy hơn mười người hầu đang mang không ít đồ đạc.

- Tiểu Bạch, ngươi làm cái gì vậy?

Thần sắc Lục Thiếu Du trầm xuống kinh ngạc hỏi.

- Công tử, phu nhân nói muốn tới tiền viện.

Lục Tiểu Bạch nói ra.

- Không đi tiền viện, dừng tay cho ta, mang đồ quay trở lại.

Lục Thiếu Du nói ra, bước chân nhanh chóng đi vào trong phòng.

- Mẫu thân, con không muốn đi tiền viện, chúng ta ở nơi này rất tốt mà.

Lục Thiếu Du tiến vào phòng thì nhìn thấy mẫu thân và Lục Vô Song đang thu thập đồ vật.

- Thiếu Du, ta cũng cảm thấy ở đây rất tốt, nhưng vừa vặn đại bá của con tới tìm ta, hắn nói đúng, con phải đi tới tiền viện.

La Lan thị nói ra.

- Mẫu thân, chúng ta ở đây là được rồi.

Lục Thiếu Du vịn La Lan thị ngồi xuống, thầm nghĩ trong lòng, xem bộ dáng là chính mình không nhận tổ quy tông, Lục gia sẽ nghĩ tất cả biện pháp, bắt đầu thuyết phục mẫu thân mình.

- Đứa nhỏ ngốc này, đại bá của con nói, con đang trong tình thế rất nguy hiểm, ở tiền viện sẽ được an toàn, con không thể ở tại hậu viện, còn nữa, con phải biết, cho con nhận tổ quy tông vẫn là tâm nguyện của mẫu thân, con nghe lời a, xem như vì mẫu thân có được không?

La Lan thị cầm tay Lục Thiếu Du nói ra.

- Mẫu thân, Lục gia đối người như vậy, người còn giúp Lục gia, chúng ta không cần nhờ Lục gia, nhi tử sau này có thể nuôi người.

Lục Thiếu Du nói ra, xem ra Lục gia đã nói không ít lời bên tai mẫu thân rồi.

- Thiếu Du, ta biết rõ trong lòng đệ trách cứ Lục gia, nhưng mà trong chuyện này rất phức tạp, vì an toàn của đệ, phải chuyển tới tiền viện thôi, còn nữa, trên người của đệ vẫn chảy dòng máu Lục gia, nhận tổ quy tông là đương nhiên, xem như hoàn thành tâm nguyện của tam di đi.

Lục Vô Song nói.

- Tỷ biết cái gì?

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song hỏi.

- Cái này...

Lục Vô Song trong lúc nhất thời nói không ra lời, phụ thân cũng đã nói qua chuyện của tam di, trong nội tâm cũng biết rất khó.

- Thiếu Du, mẫu thân không sao cả, mẫu thân chỉ cần trông thấy con tốt là được rồi, lại nói mẫu thân sẽ đi với con tới tiền viện, sau này mẫu thân đi theo con hưởng phúc.

La Lan thị khẽ cười nói, trong mắt mang theo thỏa mãn.

- Mẫu thân...

Lục Thiếu Du không biết Lục gia đã nói gì với mẫu thân, nhìn thần sắc mẫu thân, cũng không muốn làm cho mẫu thân thất vọng, lập tức nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song, nói:

- Vô Song tỷ, làm phiền tỷ nói với đại bá, muốn đệ nhận tổ quy tông, vậy phải đáp ứng đệ một điều kiện.

- Nói đi, Lục gia có thể làm được nhất định sẽ đáp ứng.

Lục Vô Song nói ra.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song, nói:

- Muốn đệ nhận tổ quy tông, trước phải cho mẫu thân đệ danh phận chính thức, không thể là vợ lẽ, nếu không ai nói cũng vô dụng.

- Cái này...

Lục Vô Song do dự một chút, lập tức nói:

- Chuyện này tỷ phải nói với phụ thân, Thiếu Du, đệ trước cứ tới tiền viện đi, cũng an toàn một ít, còn nữa, Tàng Vũ Các của Lục gia đệ bây giờ cũng có thể đi vào, còn có một tháng chính là lúc tỷ thí các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân, vào xem nói không chừng sẽ có trợ giúp với ngươi.

Trong lòng Lục Thiếu Du vẫn đang suy nghĩ, mình ở phía sau núi gặp phải ám sát, nếu không phải mạng lớn, bản thân mình đã chết rồi, ở hậu viện này đúng là không quá an toàn, vào trong nội viện có gió thổi cỏ lay gì, cường giả trong Lục gia sẽ lập tức biết rõ.

Do dự liên tục, Lục Thiếu Du cũng cân nhắc tới, trừ an nguy bản thân mình ra, còn có an nguy của mẫu thân, trong hậu viện này, an nguy của mẫu thân mình cũng không thể cam đoan, người Triệu Tuệ muốn đối phó chính mình, nói không chừng cũng có khả năng sẽ đối phó mẫu thân.

Nghĩ tới Triệu Tuệ kia, trong nội tâm Lục Thiếu Du tràn ngập lửa giận, nhưng lại cũng không có cách nào, thực lực Triệu Tuệ rất mạnh, mình bây giờ căn bản không phải đối thủ, nếu không chính mình đã đánh chết ả trừ hậu hoạn.

- Tốt, đệ trước tiên có thể tới tiền viện, nhưng mà điều kiện kia tuyệt đối không có thương lượng.

Lục Thiếu Du nói ra, danh phận của mẫu thân mình thế nào cũng phải tranh thủ, đây là mẫu thân nên được.

- Được, tỷ sẽ nói với phụ thân.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du đồng ý đi tiền viện, Lục Vô Song vui vẻ.

- Đình viện thật lớn, thật đẹp!

Trong đình viện vô cùng rộng rãi, Lục Tiểu Bạch hưng phấn nói ra, trong sân của đình viện này còn có hồ nước và giả sơn, không ít cá vàng đang bơi lội trong nước.

Lục Thiếu Du đánh giá đình viện này, ngược lại có điểm giống với biệt thự, chung quanh đều là thực vật xanh ngát, không khí tươi mát, so với hậu viện thì cách biệt một trời một vực, xem ra Lục gia cũng có của cải phong phú.

- Thiếu Du, tại đây thế nào, là ta chọn giúp ngươi đây, ta sẽ ngụ ở bên cạnh.

Lục không nói ra.

- Ân, ở đây không tệ, đa tạ Vô Song tỷ.

Lục Thiếu Du nói ra.

- Đúng rồi Thiếu Du, ngươi lát nữa đi chọn vài người hầu đi, quét dọn đình viện một chút, còn chiếu cố ngươi và tam di.

Lục Vô Song nói ra, dựa theo quy định trực hệ Lục gia sẽ được phân phối người hầu, có thể có một tiểu quản gia, năm người hầu.

- Tiểu Bạch, chuyện này giao cho ngươi, về sau ngươi cũng ở lại đây.

Lục Thiếu Du nói ra.

- Vâng, công tử.

Lục Tiểu Bạch đáp, đi theo công tử đúng là quá tốt.

- Đúng rồi, mẫu thân, con muốn bế quan mười ngày, con lại đi ra ngoài một chút, người ở đây đi.

Lục Thiếu Du nói ra, an bài cho mẫu thân xong, có Lục Tiểu Bạch chiếu cố, ở trong tiền viện này, Lục Thiếu Du cũng không có lo lắng gì nữa.

- Muốn bế quan, vậy con cẩn thận một ít.

La Lan thị không có ngăn cản, nhi tử đã là vũ giả, bế quan tu luyện là bình thường, sắp tới sẽ tham gia đọ sức với các đại gia tộc trấn Thanh Vân, tự nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)