← Ch.0215 | Ch.0217 → |
Trong khoảnh khắc Lục Thiếu Du đánh ra một thủ ấn cuối cùng, năng lượng cuồng bạo tĩnh lặng lại ngưng tụ thành thể năng lượng phượng hoàng đỏ rực to hai mươi thước. Tu vi đến Vũ Sư ngũ trọng, Lục Thiếu Du ngưng tụ thể năng lượng phượng hoàng lớn hơn lần trước nhiều, khí tức uy hiếp mạnh hơn gấp mấy lần, không gian dao động.
Lão nhân áo xanh cảm giác khí thế xung quanh, sắc mặt âm trầm, chân khí bùng nổ đánh bật Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư ra. Lão nhân áo xanh nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, lão cảm nhận được lạnh lẽo. Lực công kích này rất mạnh.
Lục Thiếu Du ngưng tụ Chu Tước quyết xong hét to:
- Tiểu Long, tấn công hết sức đi!
Tiểu Long phát ra tiếng rít trầm thấp:
- Gri gri!
Ánh sáng vàng chói lòa, vảy dựng đứng, tia lửa vàng đốt cháy dòng không khí. Tiểu Long cong người như mũi tên rời dây cung xuyên qua dòng không khí bắn tới hướng lão nhân áo xanh.
Lão nhân áo xanh ngoái đầu trợn mắt nhìn Tiểu Long, hét to một tiếng:
- Súc sinh, cút đi!
Trên cái đầu to, giữa hai mắt có một con mắt to như chuông đồng dựng đứng nhìn lão nhân áo xanh chằm chằm, ánh sáng vàng chói lòa bắn ra.
Lão nhân áo xanh đứng im như tượng, năng lượng khổng lồ từ ánh sáng vàng chói mắt công kích sâu trong linh hồn lão. Công kích linh hồn là điểm yếu đối với Vũ Giả.
Lục Thiếu Du quát to:
- Chu Tước quyết!
Lục Thiếu Du đánh ra Chu Tước quyết, chân khí bị cắn nuốt.
Thể năng lượng phượng hoàng khủng bố vọt ra, chớp mắt biến to hai trăm thước, lửa bao bọc quanh người nó, khí thế cuồng bạo phóng lên cao. Lửa ngập trời bao phủ phạm vi ngàn thước, không khí bị đốt xèo xèo, cực kỳ kinh khủng.
Lực lượng cuồng bạo này bắn nhanh hướng lão nhân áo xanh.
Lão nhân áo xanh chỉ bị ánh sáng vàng từ Tiểu Long giam cầm một giây, nhưng chỉ một giây làm lão không kịp né tránh. Lục Thiếu Du chỉ cần một giây này.
- Bảo Lũy Khải Giáp!
Không cách nào né tránh, lão nhân áo xanh không kịp ngạc nhiên yêu thú vừa rồi công kích linh hồn kỳ dị, lão vội đánh ra thủ ấn. Khí lưu chân khí màu lục xoay tròn như vòi rồng rít gào lồng lộn, dòng không khí nứt rạn vặn vẹo.
Ánh sáng màu lục chói mắt bao phủ lão nhân áo xanh, các sợi dây leo thô bằng cánh tay rậm rạp cỡ ngàn sợi, trong không gian phạm vi ba trăm thước bị bao kín hình thành một thành lũy màu lục kín kẽ, không gì phá nổi. Khí thế cuồng bạo khuếch tán.
Thể năng lượng phượng hoàng khổng lồ cùng với lửa nóng cháy đập mạnh vào không gian dây leo kín lẽ, vô số ánh sáng tung tóe. Không gian dây leo to lớn rung lắc nhưng không vỡ ra.
Lục Thiếu Du từ xa co năm ngón tay, trầm giọng quát:
- Bạo!
Trên bầu trời thể năng lượng phượng hoàng biến mất, ngưng tụ thành quả cầu lửa khổng lồ nóng cháy. Quả cầu lửa mấp máy trướng to, vang tiếng nổ điếc tai trên bầu trời.
Bùm bùm bùm!
Lửa bay tứ tán, không gian đầy tiếng nổ đinh tai nhức óc, dòng khí cuồng bạo khủng bố bắn lên cao. Ngọn lửa cực kỳ hùng dũng kinh khủng đụng mạnh vào không gian thành lũy dây leo.
Dây leo không gì phá nổi giờ vỡ vụn trong ngọn lửa cháy hừng hực, bị lửa từng tầng đốt thành làn khói mù mịt. Lửa phá hủy một tầng lại một tầng, đốt tới tầng cuối cùng thì lộ ra thân hình lão nhân áo xanh. Biểu tình lão nhân áo xanh kinh hoàng, nhưng lúc này năng lượng lửa cuồng bạo cũng biến mất.
Lão nhân áo xanh kinh kêu:
- Chẳng lẽ đây là vũ kỹ huyền giai?
Tu vi Vũ Sư nhưng đối phương thúc giục đòn công kích khủng khiếp thế này, nếu uy lực mạnh hơn chút nữa thì lão nhân áo xanh gặp rắc rối to. Đối kháng đòn công kích kinh khủng vừa rồi làm lão nhân áo xanh kiệt sức.
Lão nhân áo xanh lạnh lùng cười:
- Tiểu tử, đây là vũ kỹ huyền giai sao? Ngươi khiến ta rất bất ngờ đấy, nhưng chắc ngươi đã kiệt sức rồi? Giờ thì chết đi, Vũ Sư và Vũ Phách là đẳng cấp không thể vượt qua!
Lão nhân áo xanh nhìn mặt Lục Thiếu Du không còn chút máu, ước chừng hắn đã hết sức.
Lục Thiếu Du nhếch môi cười khẩy nói:
- Vậy sao? Thế thì nếm uy lực huyền giai thật sự đi!
Nếu Lục Thiếu Du tấn công bất ngờ thì lão nhân áo xanh sẽ không chịu nổi. Lục Thiếu Du ngừng cười, đánh ra thủ ấn.
Lục Thiếu Du trầm giọng quát:
- Đao Hồn Trảm!
Trong không gian vô hình, lão nhân áo xanh cảm nhận linh lực cuồng bạo dao động. Lão nhân áo xanh chưa kịp phản ứng thì một luồng đao quang đỏ rực rạch phá dòng không khí như Thái sơn đè đầu. Đao quang hùng hổ chém xuống đầu lão nhân áo xanh, tốc độ nhanh không gì sánh bằng.
Lão nhân áo xanh kinh sợ cơ mặt cứng ngắc, trợn mắt há hốc mồm hét lên:
- Linh lực, sao có thể? Ngươi là Linh Giả?
Lão nhân áo xanh nhanh chóng thụt lùi, chân khí thuộc tính mộc vô biên hóa thành màn sáng chói lòa che trước mặt lão.
Vù vù vù!
Lục Thiếu Du ngưng tụ linh đao cắt phá hư không, nhát đao chém ra dẫn đến không gian chấn động, khí kình gào thét sinh ra tiếng nổ đì đùng. Đao quang kéo chuỗi tàn ảnh, uy nhiếp kinh khủng, ánh sáng chói mắt bắn tới.
Bùm bùm bùm!
Linh đao khủng bố đụng vào màn sáng năng lượng thuộc tính mộc của lão nhân áo xanh, lực công kích đụng mạnh. Công kích linh hồn xuyên qua, không gian thoáng chốc vặn vẹo, sóng năng lượng kinh khủng bạo động. Đa phần linh lực công kích tập trung vào linh hồn, lão nhân áo xanh không thể chống đỡ nổi.
Trong đầu lão nhân áo xanh có lực lượng cường đại đè ép, hùng hổ xộc vào não. Đầu óc lão nhân áo xanh trống rỗng, mất hết tri giác.
Rầm!
Lão nhân áo xanh té xuống đất, khóe môi tràn máu, mặt trắng bệch.
Lục Thiếu Du mặt không còn chút máu đến gần lão nhân áo xanh:
- Đã chết chưa?
Lục Thiếu Du không thả lỏng cảnh giác, hắn búng tay, một lũ kình phong vén vải che mặt lão nhân áo xanh lên.
Lục Thiếu Du nét mặt sa sầm nói:
- Là trưởng lão Cửu Hoa Môn.
Lục Thiếu Du từng gặp lão nhân áo xanh trong Quỷ Vũ tông, một trưởng lão của Cửu Hoa Môn.
Mắt Lục Thiếu Du lóe tia lạnh lẽo:
- Cửu Hoa Môn, ngươi chờ đó!
Vù vù vù!
Tiểu Long thu nhỏ thân hình cùng Thiên Sí Tuyết Sư thân thiết lại gần Lục Thiếu Du. Tiểu Long bị nhốt trong Không gian thú nang mấy ngày, ánh mắt ai oán trách móc nhìn Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du vội giải thích:
- Tiểu Long, rất xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa. Ta biết ngươi ở bên trong đó rất khó chịu.
Tiểu Long co duỗi lưỡi liếm gò má Lục Thiếu Du đáp lại:
- Xèo xèo!
Lục Thiếu Du ngần ngừ một lúc sau đến gần kiểm tra trưởng lão Cửu Hoa Môn:
- Vẫn chưa chết?
Hơi thở trưởng lão Cửu Hoa Môn yếu ớt, hai mắt trống rỗng, linh hồn bị thương nặng, đã hấp hối. Nhưng nói chính xác trưởng lão Cửu Hoa Môn không chết, chỉ biến thành người thực vật.
Lục Thiếu Du nhếch môi cười tà:
- Cũng tốt, vừa lúc luyện chế ngươi thành khôi lỗi hình người. Cửu Hoa Môn, lần này phải cảm ơn ngươi rồi.
Người thực vật là tài liệu tốt để Lục Thiếu Du luyện chế khôi lỗi hình người. Trưởng lão Cửu Hoa Môn có tu vi Vũ Phách bát trọng, nếu luyện chế thành khôi lỗi hình người thì thực lực sẽ tăng mạnh một chút, là tài liệu khôi lỗi hình người hiếm có.
*****
Có một số xác chết cũng có thể luyện chế thành khôi lỗi, nhưng sẽ kém hơn luyện chế người sống. Nhưng luyện người sống thành khôi lỗi thì quá tàn nhẫn, bình thường không ai làm vậy.
Lục Thiếu Du túm trưởng lão Cửu Hoa Môn lên, thu Thiết Thứu vào trữ vật giới chỉ:
- Tuyết Sư, chúng ta về đi.
Thiết Thứu tuy là khôi lỗi phi hành tam giai sơ giai nhưng không đánh lại Vũ Phách bát trọng, may mắn nó không bị tổn thương gì.
Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh, Lục Thiếu Du bay lên lưng nó, mang theo trưởng lão Cửu Hoa Môn nhanh chóng rời khỏi sơn mạch.
Lúc này sắc trời đã hoàn toàn đen thui, nhưng không ảnh hưởng được Thiên Sí Tuyết Sư, nhìn trong bóng đêm không làm khó nó.
Lục Thiếu Du ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, điểm vào huyệt đạo trên người trưởng lão Cửu Hoa Môn mới yên lòng, tránh cho xảy ra biến cố gì. Lục Thiếu Du nuốt một viên đan dược trị thương tam phẩm, bắt đầu luyện hóa.
Lục Thiếu Du tự biết hắn may mắn mới làm trọng thương trưởng lão Cửu Hoa Môn được, cũng nhờ có Tiểu Long hỗ trợ. Một mình Lục Thiếu Du không thể đánh bại cường giả Vũ Phách bát trọng.
Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên đòn công kích ánh sáng vàng của Tiểu Long, không ngờ có thể trực tiếp ảnh hưởng đến Vũ Phách bát trọng. Thực lực của Tiểu Long thật đáng sợ.
Tiểu Long sử dụng ánh sáng vàng công kích sinh ra tổn thương nhất định cho trưởng lão Cửu Hoa Môn, cộng thêm Lục Thiếu Du bất ngờ tung ra Chu Tước quyết, lại thi triển Đao Hồn Trảm, gộp lại tất cả mới có hiệu quả như vậy. Lục Thiếu Du đã liều mạng, đây là thực lực mạnh nhất của hắn rồi.
Lần này bị đánh lén, Lục Thiếu Du càng nôn nóng muốn tăng mạnh thực lực hơn nữa. May mắn hôm nay có một Vũ Phách bát trọng Cửu Hoa Môn tập kích, đối phương xem thường mới cho hắn cơ hội liều mạng. Nếu là Mạc Thiên Vấn đích thân đến thì rắc rối to, vì gã là Vũ Tướng ngũ trọng.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ:
- Thực lực, cố gắng tăng mạnh thực lực mới được!
Chờ đối phó với Cửu Hoa Môn xong Lục Thiếu Du sẽ quay về Vân Dương tông. Vân Dương tông là một trong tam tông tứ môn, chắc có thể giúp Lục Thiếu Du tăng thực lực mạnh hơn.
Một lát sau, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư bay vững vàng, Lục Thiếu Du tiến vào trạng thái điều tức. Vết thương trong người khá nặng nhưng tốc độ phục hồi cũng rất nhanh.
Một đêm qua đi, bình minh đến, Lục Thiếu Du thở hắt ra, ngừng điều tức. Cả đêm điều tức vết thương lành mười phần trăm, mặt Lục Thiếu Du vẫn tái xanh.
Dãy sơn mạch quen thuộc đập vào mắt Lục Thiếu Du, Thiên Sí Tuyết Sư bay cả đêm đã đến Phi Linh sơn mạch.
Vù vù vù!
Khí lưu xẹt qua, đệ tử Phi Linh Môn chạy ra xem.
- Là chưởng môn trở về!
- Bái kiến chưởng môn!
Các đệ tử Phi Linh Môn thấy Thiên Sí Tuyết Sư bay trên cao biết ngay chưởng môn dã về, lập tức hành lễ dưới đất.
Lục Thiếu Du khiến Thiên Sí Tuyết Sư bay tới đại điện chỗ hắn ở. Lục Thiếu Du nhảy xuống Thiên Sí Tuyết Sư, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lục Tâm Đồng, Phương Tân Kỳ đã đi ra.
Lục Tâm Đồng chạy tới, ánh mắt lộ tia vui mừng nói:
- Ca ca, Tâm Đồng nhớ ca ca!
Lục Thiếu Du ném trưởng lão Cửu Hoa Môn trong tay đi, bế Lục Tâm Đồng lên quay một vòng:
- Ca ca cũng rất nhớ Tâm Đồng.
Lục Thiếu Du thật lòng yêu thương muội muội nuôi này.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sắc mặt âm trầm hỏi Lục Thiếu Du:
- Tiểu tử, ngươi bị thương?
Lục Thiếu Du gật đầu, nói:
- Ừm! Gặp chút rắc rối.
Mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lóe tia sáng lạnh, sát ý lan tràn:
- Ai làm?
Lục Thiếu Du chỉ trưởng lão Cửu Hoa Môn nằm dưới đất:
- Chính là người này, trưởng lão Cửu Hoa Môn.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng nói:
- Vũ Phách bát trọng, Cửu Hoa Môn ngày càng to gan.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói:
- Đông lão, chúng ta vào trong nói chuyện, chuyến đi Quỷ Vũ tông có nhiều chuyện khá thú vị.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cười:
- A? Xem bộ dạng của tiểu tử nhà ngươi chắc được đến nhiều ích lợi?
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biết tính tình của Lục Thiếu Du, chỉ khi nào được lợi nhiều hắn mới cười rạng rỡ thế này.
Lục Thiếu Du cười tủm tỉm:
- Chuyện này nói ra thì dài dòng.
Lục Thiếu Du khiến Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư hoạt động tự do sau núi, hắn và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đi vào phòng.
Lục Thiếu Du kể đại khái các sự kiện trong Quỷ Vũ tông, chỉ giữ lại một số việc chưa nói. Dù sao Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không biết Lục Thiếu Du là Linh Giả, hắn định chờ một thời gian mới thổ lộ. Lần trước Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biết Lục Thiếu Du là Vũ Giả toàn hệ đã rất ngạc nhiên, nếu biết hắn là Linh Giả e rằng lão khó thể chấp nhận.
Chuyện về Lữ Tiểu Linh thì Lục Thiếu Du chọn vài điều nói ra, hắn giấu nhẹm linh kỹ hoàng cấp cao giai. Không phải Lục Thiếu Du không tin Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, hắn chỉ sợ lão độc vật quá kinh ngạc.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đăm chiêu:
- Ngươi nói trưởng lão theo bên nữ hài tử một người họ Lưu, một người họ Vương thì ta không đoán được thân phận, nhưng nàng tên Lữ Tiểu Linh, họ Lữ thì... Nếu ta không đoán sai, nàng này có lai lịch lớn.
Lục Thiếu Du hỏi:
- Đông lão, Lữ Tiểu Linh có lai lịch gì mà Quỷ Vũ tông cũng hết sức lôi kéo?
Lục Thiếu Du luôn rất tò mò về thân phận của Lữ Tiểu Linh.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:
- Quỷ Vũ tông so với đối phương đương nhiên kém hơn nhiều. Nếu ta không đoán sai, sau lưng Lữ Tiểu Linh là Linh Thiên Môn trong Cổ vực.
Nói đến Linh Thiên Môn thì ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đổi khác.
Lục Thiếu Du ngu ngơ hỏi:
- Linh Thiên Môn? Là môn phái gì?
Lục Thiếu Du không quen thuộc Cổ vực, hắn ở khu vực biên giới đã một thời gian nhưng chưa đi đâu xa.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh giải thích:
- Thực lực hạng nhất trong Cổ vực so với tam tông tứ môn trong đại lục Linh Vũ sàn sàn như nhau. Môn chủ Lữ Chính Cường đến đẳng cấp Linh Vương, là Linh Giả đỉnh cao trong Cổ vực. Cường giả trong Linh Thiên Môn nhiều như mây, không thiếu cường giả Võ Vương, so với Linh Thiên Môn thì Quỷ Vũ tông chỉ là thế lực hạng hai.
Lục Thiếu Du kinh thán:
- Lai lịch lớn vậy sao?
Bối cảnh lớn khủng khiếp.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh mỉm cười nói:
- Tiểu tử nhà ngươi lại đột phá trong Quỷ Vũ tông, tốc độ tu luyện quá nhanh. Một mình phá Tam Hệ Ngũ Hợp trận của Quỷ Vũ tông, chắc người Quỷ Vũ tông trợn mắt há hốc mồm nhìn ngươi?
Lục Thiếu Du cười cười:
- Tình cờ tiểu tử từng tìm hiểu về Tam Hệ Ngũ Hợp trận, người Quỷ Vũ tông phối hợp có mấy lỗ hổng nên may mắn phá được.
- Tiểu tử nhà ngươi luôn làm ta bất ngờ. Vậy cũng tốt, để Quỷ Vũ tông không đoán ra được Phi Linh Môn, không dám dễ dàng đụng vào Phi Linh Môn, như vậy Phi Linh Môn mới có đủ thời gian trưởng thành.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:
- Nhưng ngươi định xử lý Cửu Hoa Môn thế nào đây?
Lục Thiếu Du nói:
- Chuyện Cửu Hoa Môn chờ ta xuất quan rồi tính, ta phải bế quan một đoạn thời gian.
← Ch. 0215 | Ch. 0217 → |