Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0252

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0252: Bài danh trên Hổ Bảng
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Đệ tử này nói tiếp, cho tới bây giờ trong lòng hắn vẫn còn khiếp sợ thực lực của Lục Thiếu Du.

- Cái gì?

Hai vị chấp sự há hốc mồm, loại thực lực này quá đáng sợ a.

- Lục Thiếu Du đâu?

Vẻ mặt Bạch Mi trưởng lão lúc này đã biến đổi, nhìn mười mấy đệ tử thương tích đầy mình đang nằm trên mặt đất. Có thể dễ dàng đánh bại mười mấy đệ tử, loại thực lực này chí ít cũng phải có tu vi Vũ Sư Thất Trọng mới có thể làm được, lẽ nào tu vi Lục Thiếu Du đã đạt tới Vũ Sư Thất Trọng sao?

- Trưởng lão, bọn họ vừa đi Diễn Vũ trường, dường như Lục Thiếu Du muốn khiêu chiến Hổ Bảng.

- Chúng ta đi nhìn một chút.

Bạch Mi trưởng lão nhìn qua đám đệ tử đang nằm dưới mặt đất phân phó mấy đệ tử bên cạnh chiếu cố bọn họ. Sau đó nói với mấy vị chấp sự một tiếng rồi cả ba người lập tức chạy tới Diễn Vũ trường.

- Thiếu Du huynh đệ, thực lực của ngươi thật cường hãn. Chu Bảo Điền kia không chịu nổi một chiêu của ngươi, thực lực của ngươi rốt cuộc đã tới trình độ nào rồi?

Trên đường đi tới Diễn Vũ trường, Bành Truyện Hùng hỏi Lục Thiếu Du.

- Không cao lắm, đối phó với Vũ Sư Tứ Trọng thì không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du khẽ cười nói.

- Thiếu Du huynh đệ, ngươi phải cẩn thận một chút. Hôm nay đám người Chu Bảo Điền bị ngươi chỉnh rất thảm, không chừng sẽ báo thù, hắn là người Tứ Hải Đoàn a.

Bành Truyện Hùng nói.

- Tứ Hải Đoàn?

Lục Thiếu Du có chút nghi hoặc hỏi, đối với những thứ này hắn không rõ ràng lắm.

- Tứ Hải Đoàn là một đoàn đội do Hồ Tứ Hải xây dựng lên, vì vậy chúng ta lấy tên hắn mà gọi. Hồ Tứ Hải chính là cường giả bài danh thứ năm trên Hổ Bảng. Một năm sau rất có thể sẽ trở thành đệ tử thân truyền. Vì vậy, những đệ tử bình thường như chúng ta căn bản không có ai dám đi trêu chọc bọn hắn.

Lúc này Dược Tĩnh giải thích.

Một đường đi tới Diễn Vũ trường, Lục Thiếu Du từ trong miệng bốn người Dược Tĩnh rốt cuộc cũng biết được lý do tại sao mà bốn người trong đình viện số tám mươi sáu lại thường xuyên bị bắt nạt như vậy. Hóa ra bốn người này một năm trước đắc tội với Hồ Tứ Hải, cuối cùng bị Hồ Tứ Hải ép phải ký giấy bồi thương năm mươi vạn kim tệ, từng nói rằng nếu không trả được thì sẽ bị đánh.

Năm mươi vạn kim tệ đó, trong nhà bốn người này tuy rằng cũng là tiểu gia tộc, xuất ra năm mươi vạn kim tệ không phải là không làm được. Thế nhưng loại chuyện như thế này cũng khó mà mở miệng. Còn Vân Dương Tông đối với những chuyện này căn bản không quản, chỉ cần không đánh chết người là được. Có chuyện gì thì lên Diễn Vũ Trường giải quyết, người thua sẽ phục tùng người thắng vô điều kiện, đây cũng là quy củ bất thành văn từ trước tới nay ở Vân Dương Tông.

Bốn người bọn họ cũng từng lên Diễn Vũ Trường, thế nhưng thực lực lại quá yếu, vì vậy bốn người bọn họ vẫn bị khi dễ, mỗi một tháng đều bị đánh tới mức ê ẩm người mới dừng lại. Nếu như có người tới gần bốn người cũng sẽ bị người của Tứ Hải Đoàn đánh cho một trận. Cho nên sau này những đệ tử kia cũng tránh xa đình viện số tám mươi sáu, không ai muốn trêu vào đám người Tứ Hải Đoàn kia.

Vì vậy, Bành Truyện Hùng mới nhắc nhỏ Lục Thiếu Du, danh tiếng của đình viện số tám mươi sáu thực sự không được tốt lắm, trong Vân Dương Tông này ai nhìn thấy bọn họ cũng tránh xa.

- Đây là Hổ Bảng sao?

Sau nửa canh giờ, một quảng trường xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du. Trên quảng trường lúc này có từng lớp đá, ở chỗ đi vào có một con hổ đá cao chừng mười thước, dài chừng bốn đến năm thước đứng ở cửa vào.

Đầu hổ đá này được điêu khắc vô cùng sinh động, giống như vật sống vậy. Mà trên lưng hổ đá cõng một chiếc bia, bên trên ghi một loại tên tuổi, trong đó Lục Thiếu Du nhanh chóng thấy tên Hồ Tứ Hải mà bốn người Bành Truyện Hùng nhắc tới, hắn xếp thứ năm.

- Thiếu Du huynh đệ, đây là Hổ Bảng, người trên Hổ Bảng không phải làm tạp vật, mỗi tháng còn có thể lĩnh một viên đan dược tam phẩm. Bành Truyện Hùng nói.

- Chuẩn bị khiêu chiến.

Lục Thiếu Du mỉm cười, loại khiêu chiến như Hổ Bảng này đối với hắn mà nói, hắn có thể một đường đi ngang a.

- Muốn khiêu chiến thì trước tiên phải báo danh mới được. Không phải nói khiêu chiến là được khiêu chiến ngay.

Dương Vĩ nói.

- Báo danh? Báo danh thế nào?

Chẳng lẽ có rất nhiều người xếp hàng khiêu chiến sao?

- Nếu như mọi người đều có thể tùy tiện khiêu chiến người trên Hổ Bảng kia vậy thì đám người trên Hổ Bảng chẳng phải sẽ mệt chết sao?

Nhạc Bất Quần nói:

- Mỗi một đệ tử đều có một số điểm của mình do một trưởng lão phụ trách Hổ Bảng ghi chép, những đệ tử này đều có thể tùy tiện khiên chiến đối thủ. Nếu như thắng có thể lấy được số điểm của đối phương, nếu thua thì số điểm sẽ là của người thắng. Không có số điểm này không thể khiêu chiến kẻ khác. Một năm sau trong tông sẽ cho người một điểm nữa.

Dừng lại một chút, Nhạc Bất Quần tiếp tục nói:

- Đương nhiên nếu như thua hết số điểm hiện có vậy thì có thể đi kiếm điểm. Những cửa hàng mở trong tông đều dùng kim tệ giao dịch, nếu như kiếm được một nghìn kim tệ có thể đổi lấy một điểm trong tông. Chỉ là, nếu tự ngươi bỏ tiền túi ra thì cần một vạn kim tệ. Còn nữa, ngươi có thể đem điểm bán cho những kẻ buôn bán điểm, một điểm năm nghìn kim tệ a.

- Còn có chuyện như vậy sao?

Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, thế nhưng ngay lập tức hắn cũng hiểu được, nếu như không có một chút hạn chế thì mỗi ngày đều có người khiên chiến a.

- Còn nữa, khiêu chiến giữa những đệ tử bình thường cần một điểm, nếu như khiêu chiến đệ tử trên Hổ Bảng là ba điểm. Mà người trên Hổ Bảng muốn khiêu chiến nhau thì cần năm điểm. Đồng thời, có điểm thì có thể tùy tiện khiêu chiến đối thủ, chỉ là cần phải dựa theo trình tự mà khiêu chiến. Nếu như khiêu chiến người trên Hổ Bảng thì cần phải khiêu chiến kẻ xếp cuối cùng, cũng chính là đệ tử xếp thứ một trăm. Sau khi thắng lợi có thể lấy được ba điểm, đồng thời có thể nghỉ ngơi ba ngày. Trong vòng ba ngày có thể cự tuyệt khiêu chiến. Thế nhưng ba ngày sau nếu không tiếp nhận khiêu chiến sẽ bị phạt ba điểm, đồng thời bài danh trên bảng cũng bị người khiêu chiến chiếm.

Dược Tĩnh nói.

- Biện pháp này quả thực vô cùng hay a.

Lục Thiếu Du mỉm cười, tới một mức độ nào đó mà nói có thể ngăn chặn việc đệ tử mỗi ngày đều bị khiêu chiến, cũng để cho mỗi người đều có cơ hội khiêu chiến. Đối phương lại không thể cự tuyệt, phỏng chừng trên Hổ Bảng này, đệ tử bài danh một trăm kia là kẻ bị khiêu chiến nhiều nhất a.

- Thiếu Du huynh đệ, chúng ta đi báo danh trước. Ngươi là đệ tử mới tới chỉ có một điểm mà thôi. Bốn người chúng ta chỉ còn một điểm, có thể chuyển nhượng cho ngươi, hiện tại còn thiếu một điểm, cần một điểm nữa mới có thể khiêu chiến tên xếp thứ một trăm kia. Chỉ là tên Công Tôn Đào kia đã có người khiêu chiến trước đó rồi, cho nên ngươi cũng chỉ có thể đợi ba ngày nữa thôi.

Dương Vĩ nói.

- Thật là phức tạp a.

Lục Thiếu Du lãnh đạm nói, lập tức đi vào phía trong.

*****

Phanh...

- Nhanh, đánh bại hắn.

Sát biên giới quảng trường lúc này đã có không ít đệ tử đang đứng xem. Quảng trường được chia làm vài khu vực, có vô số đệ tử đang giao thủ kịch liệt.

Dưới sự giới thiệu của đám người Bành Truyện Hùng, Lục Thiếu Du mới biết được những đệ tử này đều đang khiêu chiến để lấy điểm, về phần khiêu chiến người trên Hổ Bảng thì được diễn ra ở trung tâm quảng trường.

Thực lực những đệ tử đang giao thủ ở trên quảng trường cũng không cao lắm, thực lực từ Vũ Sư Nhất Trọng tới Tam Trọng, Lục Thiếu Du cũng không quá để ý. Bằng vào thực lực của hắn hiện tại chỉ cần không gặp phải Vũ Phách là được. Cho dù gặp phải dưới tình huống liều mạng cũng không phải là không đối phó được.

- Đoạn trưởng lão, chúng ta muốn khiêu chiến Công Tôn Đào trên Hổ Bảng.

Trên quảng trường, năm người đi tới một chiếc bàn bên cạnh trung tâm, Nhạc Bất Quần nhìn một hán tử có vẻ giống như trưởng lão nói. Người này họ Đoạn, chuyên phụ trách Diễn Vũ Trường.

Lục Thiếu Du nhìn thoáng qua hán tử này, chỉ là ngoại môn trưởng lão của Vân Dương Tông mà thôi, tuy rằng đều là trưởng lão nhưng chênh lệch lại vô cùng lớn.

- Khiêu chiến hổ bảng? Trong các ngươi ai khiêu chiến? Có đủ điểm chưa?

Đoạn trưởng lão nhìn qua năm người Lục Thiếu Du, dường như không quen mặt bọn họ, điều này cũng dễ hiểu bởi vì bốn người Nhạc Bất Quần rất ít đến Diễn Vũ Trường.

- Lục Thiếu Du khiêu chiến, chúng ta đem điểm chuyển cho Lục Thiếu Du.

Dược Tĩnh nói, trong tông môn, việc đem chuyển nhượng điểm rất bình thường, trưởng lão cũng không phản đối.

- Lục Thiếu Du? Dường như không có tên này a? Ngươi không phải đệ tử Vân Dương Tông?

Sau khi xem xét ngọc giản trong người một lát Đoạn trưởng lão mới hỏi Lục Thiếu Du một câu. Trong đám đệ tử mới của Vân Dương Tông dường như cũng không có ai tên là Lục Thiếu Du a.

- Đoạn trưởng lão, Lục Thiếu Du hôm qua mới tới a. Hắn là đệ tử của Vân Dương Tông ta. Một năm rưỡi trước chưa tới báo danh, vì vậy trong ngọc giản của ngươi không có.

Lúc này, có ba đạo thân ảnh tiến tới.

- Ra mắt Bạch trưởng lão, hai vị chấp sự.

Lục Thiếu Du hành lễ. Người tới chính là Bạch Mi trưởng lão, còn có hai người đi cùng Bạch Mi trưởng lão chính là hai trong số những chấp sự từng đi cùng hắn vào Thanh Vân Trấn.

Lúc này Bạch Mi trưởng lão và hai chấp sự kia đều dùng ánh mắt không thể tin nổi quan sát Lục Thiếu Du.

- Hóa ra là như vậy a. Không thành vấn đề, chỉ là Công Tôn Đào kia hôm qua vừa mới tiếp nhận khiêu chiến, nếu như các ngươi muốn khiêu chiến thì phải đợi tới ngày kia a.

Đoạn trưởng lão nghe vậy lập tức nói với đám người Lục Thiếu Du.

- Đoạn trưởng lão, tra hộ ta Trần Thanh Hải bài danh thứ chín mươi tám.

Bạch Mi nói.

- Hắn cũng vừa mới đấu ngày hôm qua, chỉ có Chu Bảo Điền bài danh thứ chín mươi chín là chưa khiêu chiến. Những người khác từ một trăm tới tám mươi chín đều có an bài. Còn có Hoàng Thành Lễ bài danh thứ tám mươi tám là chưa có ai khiêu chiến mà thôi.

Đoạn trưởng lão xem xét ngọc giản trong tay một lát rồi nói.

- Chu Bảo Điền kia đã bị đánh bại.

Bạch Mi trưởng lão nói với Đoạn trưởng lão một câu, sau đó quay về phía Lục Thiếu Du hỏi:

- Thiếu Du, Hoàng Thành Lễ bài danh thứ tám mươi tám, tu vi Vũ Sư Tứ Trọng ngươi có muốn thử một chút không?

- Không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du bình tĩnh nói. Bài danh thứ tám mươi tám, tu vi Vũ Sư Tứ Trọng đỉnh phong đối với hắn mà nói không có ảnh hưởng gì. Bản thân hắn chỉ cần tiến vào Hổ Bảng là được.

- Bạch trưởng lão, Lục Thiếu Du là đệ tử mới tới, nếu như muốn khiêu chiến đệ tử bài danh thứ tám mươi tám cần hai mươi điểm, thế nhưng số điểm của hắn cũng không đủ a.

Đoạn trưởng lão nói.

- Không sao, tính vào ta. Thông báo cho Hoàng Thành Lễ, lập tức tới Diễn Vũ Trường.

Bạch Mi trưởng lão nói với Đoạn trưởng lão.

- Được rồi.

Đoạn trưởng lão lập tức sai người đi làm việc. Từ chuyện này có thể thấy địa vị của Bạch Mi trưởng lão dường như cao hơn Đoạn trưởng lão không ít.

- Thiếu Du huynh đệ, khiêu chiến Hoàng Thành Lễ kia, ngươi có nắm chắc không?

Nhạc Bất Quần nhẹ giọng hỏi Lục Thiếu Du, ngay lúc khởi đầu đã khiêu chiến vị trí thứ tám mươi tám khiến cho bốn người Nhạc Bất Quần có chút lo lắng.

Tuy rằng đã chứng kiến thực lực của Lục Thiếu Du đủ để leo lên Hổ Bảng, thế nhưng thực lực có thể chênh lệch vô cùng lớn, tu vi chỉ là thứ đại khái mà thôi, phát huy thực lực chân chính khi thực chiến lại là một chuyện khác.

Hoàng Thành Lễ kia tuy rằng cũng là Vũ Sư Tứ Trọng, thế nhưng thực lực lại mạnh hơn nhiều Chu Bảo Điền, bài danh lại ở trên hắn, cho nên thực lực tổng thể mạnh hơn nhiều Chu Bảo Điền.

- Hẳn là không có vấn đề.

Lục Thiếu Du lãnh đạm nói, tu vi Vũ Sư Tứ Trọng, hắn chỉ cần dùng một chiêu là có thể giải quyết, leo lên Hổ Bảng chỉ để khỏi phải là tạp vụ ở Vân Dương Tông mà thôi, nếu không hắn cũng lười đi khiêu chiến.

- Thiếu Du, thương tích của Chu Bảo Điền là do ngươi gây ra?

Nhìn thấy Đoạn trưởng lão đi an bài mọi chuyện, lông mày Bạch Mi trưởng lão nhíu lại, hỏi Lục Thiếu Du.

- Đúng vậy, Chu Bảo Điền kia ức hiếp người quá đáng cho nên đệ tử mới nhịn không được mà giáo huấn một chút.

Lục Thiếu Du trả lời, trong lòng cũng đang thầm suy nghĩ, dựa theo quy củ của Vân Dương Tông, chỉ cần không làm chết người trong tông hẳn sẽ không truy cứu trách nhiệm mới đúng a. Bản thân hắn vừa rồi hạ thủ cũng có chừng mực, mấy người kia tuyệt đối không thể chết được.

- Là do một mình ngươi xuất thủ sao?

Vẻ mặt Bạch Mi trưởng lão và hai chấp sự có chút cổ quái.

- Đúng vậy.

Lục Thiếu Du gật đầu.

- Hảo tiểu tử, sau khi lên đài không nên lưu thủ, để ta xem thực lực của ngươi. Chuyện của ngươi ngày hôm qua ta đã tìm người trong tông, phỏng chừng ngày mai sẽ có tin tức. Nếu như ngươi có đủ thực lực, muốn trở thành đệ tử thân truyền cũng không phải không có khả năng.

Bạch Mi trưởng lão nói với Lục Thiếu Du.

- Đa tạ Bạch trưởng lão quan tâm.

Lục Thiếu Du thi lễ, Bạch Mi trưởng lão quả thực đối với hắn không tồi, hẳn là bán mặt mũi cho phụ thân hắn a.

- Ngươi cầm lấy viên đan dược tam phẩm Tụ Khí Đan này đi, mỗi một đệ tử khi tới Vân Dương Tông đều có phần. Hôm qua ta vốn muốn đi tìm Vô Song nói cho nó ngươi đã trở về. Chỉ là gần đây đệ tử thân truyền đều phải tu luyện, ngay cả ta cũng không có biện pháp đi vào. Thế nhưng ta đã gặp Thúy Ngọc, ta đoán tin tức ngươi đã trở về hiện tại cũng đã tới tai Vô Song.

Bạch Mi trưởng lão nói xong, rồi móc ra một viên đan dược tam phẩm sơ giai đưa cho Lục Thiếu Du.

- Tạ ơn trưởng lão.

Lục Thiếu Du nói.

- Bạch trưởng lão, Hoàng Thành Lễ đã tới, có thể bắt đầu rồi.

Một lát sau, Đoạn trưởng lão đi tới, lúc này bên người hắn còn có một thanh niên mặc hắc y, niên kỷ chừng hơn hai mươi tuổi, ánh mắt trầm ổn, thân hình cao to, toàn thân toát ra cảm giác lực lượng tràn trề.

- Ra mắt Bạch trưởng lão.

Thanh niên này tiến lên thi lễ với Bạch Mi, sau đó ánh mắt rơi vào năm người Lục Thiếu Du.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)