Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0265

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0265: Đồ vạn vi hùng (*)
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


* Giết vạn người là anh hùng.

Phanh.

Từng đạo lực lượng va chạm trên bầu trời khiến cho không gian rung động. Một lát sau dưới tiếng nổ kinh thiên, đinh tai nhức óc, toàn bộ không gian cũng im lặng trở lại đem theo lực lực khuếch tán về bốn phía.

Phanh.

Phía dưới, không ít đình viện bị phá hủy, dưới dư ba của kình khí giống như một trận lốc lớn quét ngang dãy đình viện.

Phanh.

Dưới kình khí cuồng bạo, thân ảnh Lục Thiếu Du bỏ qua sự cách trở của kình khí mà xuất hiện trước mặt Ôn Tước. Lúc này Ôn Tước đã phục hồi tinh thần lại, ánh mắt toát lên vẻ kinh hãi. Mà lúc này sát ý trong mắt Lục Thiếu Du dày đặc, chưởng ấn đem mấy đạo tàn ảnh chung quanh hội thụ thành một đạo chưởng ấn thực sự đánh vào ngực Ôn Tước.

- Phốc.

Một đạo chưởng ấn này vô cùng cường hãn, trực tiếp đánh vào trong ngực Ôn Tước khiến cho hắn phun ra một ngụm máu. Thân thể cũng từ không trung rớt xuống phía dưới như một tảng đá, trực tiếp rơi thẳng vào mái của một tòa đình viện, không ngừng tạo ra một lỗ hổng trên mái, cuối cùng cả đình viện ầm ầm đổ nát, thân thể Ôn Tước cũng bị đất đá vùi lấp. Toàn bộ đình viện sụp xuống tạo thành một đám bụi mùi, trong nháy mắt biến thành một đống phế tích.

- A...

Lúc này trong phế tích truyền đến tiếng kêu thảm thiết, một thân ảnh đầy máu có gắng đứng dậy, thân thể có chút uể oải, chính là Ôn Tước kia.

- Ôn Tước đã thất bại.

- Lục Thiếu Du thắng, ngay cả Ôn Tước cũng không phải đối thủ.

Nhìn thấy một màn này mọi người tức thì chấn kinh. Loại khiếp sợ này đối với bọn họ không phải là khiếp sợ nhỏ nhoi như vậy, Vũ Sư cửu trọng đánh bại Vũ Phách tam trọng. Tất cả chuyện này nếu không phải tận mắt chứng kiến thì bọn họ tuyệt đối không thể tin.

- Đội trưởng thất bại sao?

Trên không trung phía xa, lúc này một đám thành viên chấp pháp đội đứng trên người Nham Điêu đã há hốc mồm. Điều này sao có thể, Vũ Sư cửu trọng đánh bại đội trưởng bọn họ, điều này có chút thái quá nha.

- Hảo tiểu tử, nhi tử của Lục Trung quả nhiên không đơn giản nha. Kinh nghiệm chiến đấu, tốc độ phản ứng đều mạnh hơn Ôn Tước nhiều lần, đây mới là điều đáng quý. Chân khí ngưng thực, vừa nhìn cũng biết là do căn cơ vững chắc, phải bồi dưỡng trọng điểm, tương lai thành tựu không thể hạn lượng. Về phần tới trình độ nào thì ta khongo thể biết được. Thế nhưng sẽ không thấp hơn Hồng Lăng.

Trên ngọn núi phía xa lúc này có một trưởng lão nhìn trận chiến trước khẽ nói. Mà người này chính là một trong hai người có khí tức mạnh hơn Tạ trưởng lão và Tống trưởng lão.

Chúng trưởng lão lúc này cũng chậm rãi gật đầu. Bằng vào ánh mắt của bọn họ tự nhiên là thấy rõ nguyên nhân thất bại của Ôn Tước. Dựa trên kinh nghiệm chiến đấu, tốc độ phản ứng đều kém xa Lục Thiếu Du.

- Vụ làm ăn này lời rồi, hắc hắc.

Vũ trưởng lão đứng một bên khóe miệng nở nụ cười giảo hoạt. Nếu như thu Lục Thiếu Du làm đồ đệ hắn cũng có thể hãnh diện một lần. May mắn là hắn đi Thành Vụ Đô một chuyến nha, bằng không sao lại nhặt được tiện nghi lớn như vậy.

Chu vi chung quanh một mảnh phế tích, đám người vây chung quanh lúc này lặng ngắt như tờ. Tất cả đều bị một màn này làm chấn động, hai người Đoạn trưởng lão nhìn nhau, cuối cùng hít sâu một hơi.

Hai mắt Ôn Tước lúc này giống như độc xà âm lãnh nhìn kỹ về phía Lục Thiếu Du. Hắn thật không ngờ mình lại thua. Vừa rồi trong đầu đột nhiên mê muội, dường như là mất đi tri giác vậy. Đối phương hẳn có một loại công kích quỷ dị gì đó, mắt hắn trước đó hoa lên rồi bị đánh bại. Hắn không phục, Vũ Phách tam trọng, hắn làm sao có thể thua trong tay một tiểu tử Vũ Sư cửu trọng chứ?

- Không biết, hiện tại ta có tư cách càn rỡ trước mặt ngươi hay không?

Lạnh nhạt nhìn Ôn Tước đang nằm trên đống phế tích, Lục Thiếu Du dùng giọng nói có chút châm biếm hỏi. Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng đang âm thấp khiếp sợ uy lực khi hắn phối hợp thi triển Hư Linh Huyễn Ấn và vũ kỹ.

Hai thứ phối hợp với nhau quả thực vô cùng hoàn mỹ. Hư Linh Huyễn Ấn chính là linh kỹ Hoàng cấp cao giai, thực lực tuyệt đối cường hãn, hơn nữa lại khó lòng phòng bị, hơn nữa lại thêm công kích của Vũ kỹ. Nếu như chân chính đối mặt với Vũ Phách thì bằng vào thực lực hắn hiện tại cũng vô pháp chống lại.

Sắc mặt Ôn Tước tức thì trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du đang cười nhạo hắn, còn ánh mắt khinh miệt, thân thể không ngừng run lẩy bẩy, lần thứ hai phun ra một ngụm máu.

- Chấp pháp đội, giết hắn cho ta. Giết bất luận tội.

Sau khi phun ra một ngụm máu, Ôn Tước quát lớn.

- Ha ha, giết ta sao? Vậy trước tiên ngươi chết đi.

Sát khí cuồng bạo được tuôn ra, Lục Thiếu Du lạnh lùng cười nhạt, sát ý ngập trời bắn ra bốn phía, thân thể giống như mũi tên rời cung bắn thẳng về phía Ôn Tước.

- Không tốt, tiểu tử kia muốn đại khai sát giới.

Trên ngọn núi phía xa, mấy trưởng lão cả kinh nói.

- Sử Vân Sinh đang ẩn thân ở phía trước, giết một Ôn Tước cũng coi như là cho Triệu Vô Cực một lời cảnh cáo. Ôn Tước này tâm tính hẹp hòi, không đặt tông quy vào mắt, cũng là kẻ đáng chết. Hiện tại cả đám chấp pháp đội đều kiêu ngạo, ương ngạnh, cũng nên nếm chút tư vị bị giáo huấn.

Tạ trưởng lão nhàn nhạt nói.

Nghe thấy Tạ trưởng lão nói vậy mấy trưởng lão khác cũng gật đầu không phản đối, chết một Ôn Tước, bọn họ không quá để tâm cho lắm.

- Ta liều mạng với ngươi.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du tiến đến Ôn Tước hét lớn một tiếng, trường kiếm mang theo toàn bộ chân khí toàn thân ngưng tụ thành một đạo kiếm quang bổ về phía Lục Thiếu Du. Uy thế lúc này của kiếm quang so với lúc trước yếu đến thảm thương.

Phanh.

Kiếm quang trực tiếp bổ vào vai Lục Thiếu Du tạo thành hoa lửa, thế nhưng cũng chỉ tạo ra một vết chém nhàn nhạt trên Thanh Linh Khải Giáp mà thôi.

Trong nháy mắt sát ý trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra, một đạo hỏa chưởng trực tiếp đánh vào mi tâm Ôn Tước.

Ầm.

Thân thể Ôn Tước ầm ầm ngã xuống đống phế tích. Đám đệ tử chung quanh đều không khỏi hít sâu một hơi. Thật không ngờ tới Lục Thiếu Du lại lấy tư thế mạnh mẽ này trực tiếp đánh chết Ôn Tước.

- Người chấp pháp đội cũng bị đánh chết, Lục Thiếu Du này gây ra đại họa rồi.

Mọi người hít sâu một hơi, đồng thời trong lòng cũng khẽ nhảy lên một cái. Trong Vân Dương Tông này không có ai dám đánh chết người của chấp pháp đội, ngay cả đệ tử thân truyền cũng vậy. Mà hiện tại, không ngờ Lục Thiếu Du lại trực tiếp đánh chết một tiểu đội trưởng của chấp pháp đội.

- Dám giết người của chấp pháp đội, tiểu tử, ngươi muốn chết.

Trên lưng Nham Điêu, những thành viên của chấp pháp đội lúc này sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt kinh hãi. Bọn họ chưa từng nghĩ tới có một ngày lại có người dám giết người của chấp pháp đội bọn hắn.

Nhảy từ lưng Nham Điêu xuống, trong nháy mắt hai mươi ba người của chấp pháp đội xúm lại bao vây Lục Thiếu Du, cả đám đằng đằng sát khí vây quanh bốn phía hắn.

- Nam nhi không có ai mà không run rẩy, có bài hát muốn hát cho quân vương nghe, giết một là tội đồ, giết vạn là anh hùng. Giết trăm vạn là anh hùng trong anh hùng, ha hah...

*****

Một tiếng cười cuồng tiếu từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra. Sát ý ngập trời khuếch tán ra bốn phía, lúc quyết định đánh chết Ôn Tước hắn cũng đã quyết không tha cho đám người này.

Dưới sát khí và sát ý ngập trời này, ánh mắt của Thiếu Du ngày càng lạnh lùng. Mọi người đứng chung quanh hắn lúc này lưng không ngừng đổ mồ hồi lạnh, loại sát khí này nếu không qua gió tanh mưa máu, tuyệt sẽ không có.

Dát Dát.

Cảm nhận được sát khí và sát ý băng lãnh trên người Lục Thiếu Du đầu Nham Điêu kia có chút hoảng loạn không yên. Thân thể cao lớn bắt đầu run rẩy, sát khí này khiến cho yêu thú cũng phải e ngại.

- Các ngươi muốn giết bản công tử sao? Vậy thì cả đám các ngươi không một ai sống sót.

Lục Thiếu Du dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước, bỗng dưng vỗ một cái vào eo, tức thì có một đạo lưu quang bạch sắc phóng lên cao.

Rống...

Một tiếng kêu đinh tai nhức óc vang lên, đạo lưu quang này trong nháy mắt hóa thành một đầu yêu thú phi hành khổng lồ, một cỗ khí tức cường hãn tỏa ra, thân ảnh của Thiên Sí Tuyết Sư cũng xuất hiện trước mặt mọi người.

Thân ảnh của Lục Thiếu Du đứng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư bao quát phía dưới, quần áo không gió mà tung bay khiến cho đám người phía dưới không nhịn được mà tim đập nhanh hơn vài phần.

Rống.

Thiên Sí Tuyết Sư lại tiếp tục rít gào, một cỗ uy áp vô hình khuếch tán ra không trung.

Dát dát.

Nham Điêu này tuy rằng cũng là yêu thú tam giai trung kỳ thế nhưng làm sao có thể chống lại khí tức vương giả trên người Thiên Sí Tuyết Sư. Huyết mạch trên người tức thì hỗn loạn khiến cho đầu Nham Điêu kia hoảng loạn kêu lên, thân thể run rẩy lùi về phía sau, mặc kệ đám người chấp pháp đội ra lệnh ra sao đều không dám tới gần.

- Yêu thú phi hành? Lục Thiếu Du cũng có tọa kỵ yêu thú sao?

Mọi người tiếp tục há hốc mồm, bọn họ cũng có thể nhìn ra tọa kỵ yêu thú phi hàn của Lục Thiếu Du mạnh hơn Nham Điêu nhiều, chỉ bằng khí thế phát ra ngoài thì Nham Điêu không thể nào bằng.

- Tiểu tử này không ngờ lại có Thiên Sí Tuyết Sư.

Trên ngọn núi phía xa lúc này chúng trưởng lão cũng không khỏi than thở. Từ đầu tới giờ bọn họ đã nhìn thấy bao nhiêu sự việc không thể tưởng tượng được trên người Lục Thiếu Du.

- Đều chết đi cho ta.

Lục Thiếu Du quát lớn một tiếng, Thiên Sí Tuyết Sư hiểu ý không ngừng rít gào, khí tức bạo ngược khuếch tán ra không trung, trực tiếp đánh về phía một đầu Nham Điêu gần nhất.

Dát.

Đầu Nham Điêu kia căn bản không dám chống lại, cũng không quan tâm tới mệnh lệnh của đám người chấp pháp đội, tức thì chạy trốn.

Dát Dát.

Hai đầu Nham Điêu còn lại lúc này cũng nhân cơ hội chạy trốn, ba đầu Nham Điêu nhanh chóng chạy đi. Lúc chạy trốn thân thể còn run run khiến cho thân thể đám chấp pháp đội trên lưng nó cũng lung lay theo.

- A...

Trong đó có mấy thành viên chấp pháp đội trực tiếp từ trên cao rơi xuống, bọn hắn hét thảm một tiếng rồi trực tiếp rơi xuống mặt đất.

Thiên Sí Tuyết Sư ở trên không trung không ngừng gào thét đuổi tới. Ba đầu Nham Điêu thì nhanh chóng chạy trốn, cảnh tượng này khiến cho đám người phía dưới ngây ra.

- Tiểu tử, Vân Dương Tông không phải địa phương để ngươi có thể tùy ý làm càn.

Lúc này có một thanh âm vang lên, đồng thời có một thân ảnh chợt xuất hiện trên bầu trời. Trong nháy mắt khi người này xuất hiện có một cỗ chân khí bạo phát, trong nháy mắt bao phủ không gian chung quanh Lục Thiếu Du và Tuyết Sư, không những thế không gian giống như bị gấp khúc vậy.

Trong nháy mắt sát ý trong mắt người này bắn ra, một đạo chưởng ấn phá không trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du, lực lượng cuồng bạo phá không mà tới đem theo kình khí kinh thiên.

- Cường giả Vũ suất.

Sắc mặt Lục Thiếu Du cả kinh, đối phương không ngờ lại có tu vi Vũ suất.

- Sử Vân Sinh, ngươi thật to gan, lui ra cho ta.

Ngay khi Lục Thiếu Du còn đang kinh ngạc thì phía sau Lục Thiếu Du vang lên một tiếng hét lớn, thanh âm như xuyên thấu không gian truyền đến tai mỗi người có mặt ở đây.

Phanh.

Lời nói còn chưa dứt trước người Lục Thiếu Du đã có một đạo thân ảnh đánh một đạo chưởng ấn ra. Giữa không trung, năng lượng cuồng bạo va chạm với nhau phát ra tiếng nổ vang vô cùng nhỏ, một cỗ kình khí cường hãn nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh, hóa thành năng lượng biến mất trong thiên địa.

Phanh.

Đồng thời, người trên không trung vừa mới công kích Lục Thiếu Du trong nháy mắt thân thể bị một cỗ lực lượng cường hãn lấy đi tất cả sức lực, từ trên không trung rơi xuống mặt đất, vẻ mặt tái nhợt.

- Tham kiến Dương trưởng lão.

Đại hán nhìn thấy người này vẻ mặt tức thì kinh hãi, trong nháy mắt quỳ xuống hành lễ.

- Sử Vân Sinh, lá gan ngươi càng lúc càng lớn rồi đấy.

Cách đó không xa có mấy thân ảnh lăng không mà tới, một cỗ khí tức mạnh mẽ bao phủ không trung.

Ngao.

Một tiếng gầm gừ phá không truyền tới. Phía sau mấy người còn có một đầu yêu thú khổng lồ, hai cánh dựng lên. Đầu yêu thú này thân thể to mấy chục thước, hai cánh màu lam, răng nanh nhe ra, hai tròng mắt lớn khiến cho người nhìn vào không nhịn được mà cảm thấy sợ hãi.

Lúc này, trên lưng yêu thú không lồ có một thân ảnh khác, đó chính là Vũ trưởng lão.

- Lam Ngọc Lang Ưng yêu thú ngũ giai thổ hệ.

Sắc mặt Lục Thiếu Du hơi đổi, đây là lần đầu tiên hắn thấy tọa kỵ yêu thú đạt tới ngũ giai. Đầu Lam Ngọc Lang Ưng này tuy rằng không có huyết mạch cao quý, thế nhưng cũng không kém nhiều lắm.

- Mười trưởng lão sao?

Sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này cũng không nhịn được mà biến đổi, lúc này đột nhiên xuất hiện mười người, từ khí tức trên người có thể phán đoán ra tuyệt đối đều là trưởng lão Vân Dương Tông, trong đó có ba người hắn đã gặp.

- Sử Vân Sinh, tam hộ pháp sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía hán tử trung niên kia. Người này hẳn là đệ tử Sử Vân Sinh của Triệu trưởng lão kia. Từ khí tức có thể đoán ra người này cũng là một cường giả Vũ suất.

- Vân Dương Tông này quả thực cường giả như mây a.

Nhìn thấy chung quanh lúc này ít nhất cũng có mười mấy cường giả Vũ suất, Lục Thiếu Du không khỏi có chút cảm khái. Tùy tiện có thể xuất ra hơn mười Vũ suất, Vân Dương Tông quả thực không hổ danh là thế lực nhất lưu trên đại lục Linh Vũ.

Mà sau khi nhìn chăm chú vào hơn mười người này Lục Thiếu Du mới phát hiện ra Dương trưởng lão và một lão giả mặc đạo bào màu vàng kia có thực lực hơn hẳn Quỷ tiên tử Bạch Oánh, trong lòng hắn khẽ run lên.

- Chẳng lẽ là cường giả Vũ Vương?

Trong lòng Lục Thiếu Du không nhịn được mà hít sâu một hơi. Quỷ tiên tử Bạch Oánh có tu vi Vũ suất cửu trọng đỉnh phong. Mà khí tức của hai người này còn mạnh hơn Quỷ tiên tử Bạch Oánh, không còn nghi ngờ gì nữa chính là cường giả Vũ Vương. Vừa rồi Vương trưởng lão kia giơ tay nhấc chân là có thể định đoạt sinh tử của Sử Vân Sinh. Loại thực lực này chỉ sợ cũng chỉ có thể Vũ Vương mới làm một cách tùy ý như vậy được.

- Tham kiến chư vị trưởng lão.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3468)