← Ch.0303 | Ch.0305 → |
Tại một đình viện trên một ngọn núi nào đó, lúc này Lục Vô Song đang dùng đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn về phương xa, toàn thân mặc cung trang màu đỏ, tóc đen mượt mà như thác nước được buộc lại phía sau, gió nhẹ nhàng thổi tới khiến cho vài lọn tóc bay bay khiến cho người nhìn vào có cảm giác vô cùng xuất trần, giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
Nữ tử tuyệt sắc như vậy lại là cường giả trên Long bảng, Lục Vô Song ở trong Vân Dương Tông cũng có không ít người truy cầu. Người theo đuổi nàng so với Vân Hồng Lăng còn nhiều hơn. Khí chất thanh nhã, dung nhan tuyệt mỹ không có một nam nhân nào có thể chống cự được.
Chỉ là không ít đệ tử Vân Dương Tông cũng biết, nữ tử tuyệt mỹ này cho tới bây giờ đã cự tuyệt không ít đệ tử trong Vân Dương Tông, cũng không cho bất kỳ một kẻ nào một cơ hội, khiến cho không ít nam đệ tử đau khổ trong lòng.
Không ai biết, lúc này trong lòng nữ tử tuyệt mỹ này đã có một thân ảnh chiếm giữ trái tim nàng, một khuôn mặt kiên nghị, cả ngày khóe môi luôn nhếch lên nở cụ cười xấu xa.
Trên đỉnh núi gió nhè nhẹ thổi tới khiến cho quần áo của nàng khẽ tung bay lộ ra đường cong hoàn mỹ, vài lọn tóc bay phất phơ, vô cùng khuyến rũ. Lúc này hai mắt của Lục Vô Song nhìn lên bầu trời lẩm bẩm nói:
- Mười ngày, ta sẽ cố gắng không gặp đệ, quên đệ, Hồng Lăng là nữ hài tốt, nàng so với ta càng thêm thích hợp với đệ.
- Vô Song tỷ, mấy ngày nay tỷ làm sao vậy?
Có hai thân ảnh xinh đẹp đi tới, chính là Độc Cô Băng Lan và Thúy Ngọc.
- Ta không sao.
Lục Vô Song ngoái đầu lại cười nói với Độc Cô Băng Lan:
- Chẳng lẽ muội muốn đuổi ta đi sao? Ta còn muốn ở lại đây chơi vài ngày đó.
- Vô Song tỷ, tỷ ở chỗ muội cũng được, muội chỉ có chút lo lắng cho tỷ mà thôi, muội thấy gần đây tỷ dường như có tâm sự.
Độc Cô Băng Lan cười nói:
- Được rồi, Vô Song tỷ, đầu tháng Thiếu Du ứng chiến Lý Đạt Giang tỷ có đi xem hay không?
- Đến lúc đó lại nói tiếp a.
Lục Vô Song mỉm cười nói.
Ngày thứ năm tính từ khi Lục Thiếu Du bế quan thôn phệ yêu đan, lúc này có một cỗ khí thế bắt đầu kéo lên, Lục Thiếu Du đang khoanh chân ngồi trong phòng, quang mang quanh thân thể lúc này cũng bắt đầu trở nên chói mắt, một cỗ hấp lực từ trong cơ thể Lục Thiếu Du tuôn ra đem năng lượng vô hình trong thiên địa hút vào trong cơ thể. Cứ duy trì như vậy một lúc lâu, lúc này đan điền trong cơ thể Lục Thiếu Du đa đạt tới tình trạng no đủ, Vũ đan ngũ sắc trong đan điền đang nhanh chóng xoay tròn liên tục hấp thu chân khí đi vào trong Vũ đan.
Loại trạng thái này duy trì một ngày một đêm, một cỗ chân khí không ngừng từ bên trong cơ thể Lục Thiếu Du tràn ra rồi lập tức lui về, giống như là một vòng tuần hoàn vậy. Vừa tràn ra rồi lập tức thu lại, trong quá trình này khí tức trên người Lục Thiếu Du lại bắt đầu được nâng lên tầm cao mới.
Khí tức tràn ngập trong căn phòng khuếch tán lên bầu trời khiến cho không trung ba động.
- Chủ nhân lại sắp đột phá.
Trên tảng đá Huyết Tích Dịch ngẩng đầu nhìn lên bầu trời rồi nói.
Phì...
Tiểu Long ngẩng đầu lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào, đôi mắt nhỏ không ngừng chuyển động.
Năng lượng bên trên bầu trời càng ngày càng đậm là lúc này bên trong phòng, từng đạo khí lưu trong không khí hóa thành một dòng xoáy, dòng xoáy này xoay chung quanh cơ thể Lục Thiếu Du đem từng đạo năng lượng xuyên qua quang mang bao quanh thân thể Lục Thiếu Du tiến vào bên trong đan điền.
Loại hiện tượng huyền ảo này diễn ra một canh giờ mới từ từ tan rã, cuối cùng khi một tia năng lượng cuối cùng tiến vào cơ thể Lục Thiếu Du dòng xoáy bắt đầu tan rã, lúc này trên đỉnh núi, cỗ năng lượng ba động trong thiên địa cũng biến mất.
Phù.
Thở ra một ngụm trọc khí, Lục Thiếu Du mở hai mắt, hai mắt hắn hiện tại bắn ra quang mang thâm thúy, đồng thời một cỗ khí tức cường hãn cũng từ từ xuất hiện, khí tức này không ngờ đã tới Vũ Phách nhị trọng.
- Không ngờ chỉ đột phá một trọng.
Khí tức này chỉ xuất hiện trong chốt lát rồi được Lục Thiếu Du nhanh chóng thu vào trong cơ thể. Mà lúc này Lục Thiếu Du nhếch miệng khẽ cười, hai hàng lông mày hơi nhíu lại. Một viên yêu đan tương đương với năng lượng chân khí của Vũ Phách tam trọng, thế nhưng hắn hấp thu thôn phệ cũng chỉ có tăng lên một trọng mà thôi. Số năng lượng cần để hắn đột phá hiện tại quá mức kinh khủng rồi.
Cảm giác được chân khí trong cơ thể của mình lúc này vô cùng sung mãn, Lục Thiếu Du ước chừng nếu hắn muốn từ Vũ Phách nhị trọng tiến lên tam trọng chí ít cũng cần ba khỏa yêu đan.
- Vẫn còn rất yếu, nhất định phải nhanh chóng tăng cường thực lực.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm, thực lực của hắn tuy rằng trong đám người trẻ tuổi cũng miễng cưỡng coi là cường giả, thế nhưng so với cường giả chân chính còn kém rất nhiều. Có thể trong Vân Dương Tông này, mười vị trí đầu trên Long bảng thực lực sẽ không kém hắn là bao, cứ như vậy mà tính, thực lực của hắn trong đám người trẻ tuổi vẫn có chút không đủ. Dù sao hắn khởi đầu quá muộn không thể so với đệ tử trong những đại phái này.
- Con đường của cường giả.
Lục Thiếu Du nắm chặt tay rồi thì thào một tiếng, ánh mắt nhìn qua cửa sổ về phía xa xa.
- Còn có bốn ngày nữa.
Lục Thiếu Du nở nụ cười nhàn nhạt. Bốn ngày sau là tới đầu tháng, trên Địa Long đỉnh còn có một trận chiến đang chờ hắn.
- Lý Đạt Giang, bản công tử phải mượn ngươi lót đường bước vào top hai mươi Long bảng.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên một đạo hàn ý.
Trên ngọn núi, một thân ảnh màu xanh đi ra khỏi đình viện, trên tay có một ngọc giản có quang mang nhàn nhạt. Lục Thiếu Du trích một giọt máu nhỏ vào ngọc giản. Trên ngọc giản lập tức xuất hiện một đoàn quang mang bắn vào trong mi tâm Lục Thiếu Du. Đoàn quang mang cuồng bạo này khiến cho đầu Lục Thiếu Du không khỏi có chút đau đớn.
Một lát sau, quang mang trên ngọc giản biến mất mà trong đầu Lục Thiếu Du đã có thêm một đống tin tức mức.
Đôi mắt Lục Thiếu Du hơi nhắm lại, tâm thần khẽ chuyển động, một cỗ tin tức hiện lên trong đầu Lục Thiếu Du. Một lát sau hắn mở hai mắt ra, khóe miệng hiện lên nụ cười khổ, hai hàng lông mày nhíu lại.
- Phù Quang Lược Ảnh, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai quả thực vô cùng khó tu luyện.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, ngọc giản vừa rồi chính là vũ kỹ Phù Quang Lược Ảnh mà Nam thúc từng nói qua với hắn khi trước.
Vũ kỹ thân pháp trên toàn bộ đại lục này đều là thứ vô cùng khó có được. Bởi vì vũ kỹ này Vũ giả thuộc tính nào cũng có thể tu luyện được. Đương nhiên nếu nó rơi vào trong tay Vũ giả thuộc tính Phong hệ thì tốc độ khi thi triển sẽ càng nhanh hơn.
Mà vũ kỹ thân pháp đạt tới cấp bậc Huyền cấp sơ giai tuyệt đối là chí bảo. Bất luận là vũ kỹ Huyền cấp gì trong đại môn pháp đều là bí mật bất truyền.
Thời gian cho tới ngày ứng chiến đầu tháng chỉ còn mấy ngày, Lục Thiếu Du dự định tu luyện Phù Quang Lược Ảnh một chút.
*****
Vũ kỹ Huyền cấp này chỉ là sơ giai thế nhưng độ khó khi tu luyện nó so với vũ kỹ Hoàng cấp quả thực chính là một thứ trên trời một thứ dưới đất.
- Không ngờ lại có có phương pháp tu luyện như thế này.
Lục Thiếu Du sợ hãi than, từ trong cỗ tin tức kia Lục Thiếu Du biết được phương pháp tu luyện của Phù Quang Lược Ảnh, trong đó có nói muốn tu luyện được Phù Quang Lược Ảnh thì trước tiên phải đả thông kinh mạch dưới hai chân.
Trên hai chân theo Lục Thiếu Du biết có sáu đại kinh mạch còn có hơn sáu mươi tiểu mạch. Những kinh mạch này nối với gan, lá lách, dạ dày, thận, lục phủ ngũ tạng, đồng thời kết nối với huyết mạch và kinh mạch toàn thân. Muốn đả thông được tất cả là một chuyện không hề dễ dàng.
Mà điều quan trọng chính là muốn học được thì phải đả thông huyệt Dũng Tuyền dưới lòng bàn chân. Sau đó đem những kinh mạch chung quanh đả thông. Sau khi đả thông những kinh mạch này chân khí di chuyển qua huyệt Dũng Tuyền ở dưới bàn chân hình thành một vòng xoáy, đây mới là căn bản của Phù Quang Lược Ảnh. Sau khi đả thông kinh mạch, chân khí từ dưới chân thoát ra, dòng xoáy thôi động thân thể, tới lúc đó tốc độ của hắn không thể nghi ngờ sẽ bước lên một tầm cao mới.
Dựa vào tin tức trong ngọc giản, tốc độ của Phù Quan Lược Ảnh, khi thi triển nhanh nhất tốc độ có thể bằng tốc độ ánh sáng, vô cùng kinh khủng đấy.
- Tu luyện!
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự kiên nghị. Tuy rằng thân pháp Phù Quang Lược Ảnh khó tu luyện, thế nhưng ngay cả linh kỹ Huyền cấp sơ giai hắn cũng có thể tu luyện thành công, lẽ nào Phù Quang Lược Ảnh lẽ nào bản thân hắn lại không thể tu luyện được? Hắn không tin mình không thể tu luyện thành công.
Lúc này hắn đã là Vũ Phách nhị trọng, Lục Thiếu Du lại không khỏi nghĩ tới Đao Hồn kỹ trên người mình. Cho tới hiện tại hắn chỉ có thể thi triển nhất trọng Đao Hồn trảm trong Đao Hồn kỹ mà thôi. Hiện tại không biết hắn có thể thi triển ra nhị trọng Đao Hồn quang nhận hay không? Nếu như có thể thi triển ra đệ nhị trọng vậy thì thực lực của hắn sẽ tăng lên một mảng lớn.
Khoanh chân ngồi xuống, Lục Thiếu Du bắt đầu thử đả thông kinh mạch trên chân mình. Trước tiên phải đả thông huyệt Dũng Tuyền, ngưng thần tĩnh khí, thu hồi tạp niệm. Tâm thần Lục THiếu Du từ từ chìm vào trạng thái tu luyện.
Khống chế chân khí từ trong đan điền chạy tới kinh mạch dưới chân, không ngừng ôn nhuận kinh mạch dưới chân, đây là một quá trình cần nhẫn nại, cũng may Lục Thiếu Du không phải là người không có tính kiên trì. Mà kinh mạch trong thân thể của Lục Thiếu Du hiện tại đã sớm được rèn luyện tới mức độ vô cùng chắn chắn. Lúc này muốn đả thông kinh mạch dưới chân cũng giảm bớt cho Lục Thiếu Du không ít phiền toái.
Đối với một tu luyện giả bình thường muốn đả thông kinh mạch chính là một cửa ải vô cùng khó khăn, không ít người tại thời điểm này phải mất ba đến năm năm cũng là chuyện bình thường.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch đều ở chung quanh hộ pháp cho hắn. Ba ngày sau, Lục Thiếu Du mới mở mắt ra, tinh quang trong mắt chợt lóe.
- Dường như so với trong tưởng tượng của mình dễ hơn không ít.
Khóe miệng hắn khẽ nở nụ cười, Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Trong ba ngày vừa qua hắn đã đả thông kinh mạch trên chân, tốc độ cực kỳ nhanh, Lục Thiếu Du đối với độ dẻo dai của kinh mạch trong cơ thể hắn cũng vô cùng bất ngờ, bởi vì quá trình đả thông kinh mạch dưới chân đều vô cùng thuận lớn.
- Bắt đầu tu luyện.
Lục Thiếu Du bình tĩnh nói một câu. Hiện tại hắn phải thử tu luyện một chút xem rốt cuộc vũ kỹ mà ngay cả Nam thúc cũng phải coi trọng rốt cuộc có gì bất phàm.
Thủ ấn trong tay biến hóa, chân khí trong cơ thể vận chuyển xuống kinh mạch dưới chân, Lục Thiếu Du còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy dưới chân hình thành hai dòng xoáy nho nhỏ, trong nháy mắt hắn đã bị ném lên khỏi mặt đất rồi đặt mông trên đá vụng. May thay đống đá vụn này không phải là lưỡi đao hay gì đó bằng không thiếu chút nữa bạo cúc nha. Thế nhưng cho dù thế mông hắn cũng đau nhức.
- Quả thực có chỗ bất phàm.
Lục Thiếu Du nhíu mày, khẽ vuốt cái mông đang đau nhức của mình nói:
- Tiếp tục, ta không tin không khuất phục được ngươi.
Tiếp tục ngã xuống, tiếp tục luyện tập, trên ngọn núi kia, thân ảnh màu xanh đang chìm đắm trong tu luyện.
Dưới sự mong chờ của không ít đệ tử, ngày đầu tháng rốt cuộc cũng đã tới. Bình thường quyết chiến trên Địa Long đỉnh nhiều nhất cũng chỉ có trên dưới hai trăm đệ tử thân truyền có mặt mà thôi. Thế nhưng sáng sớm ngày hôm nay lại có tới gần bốn, năm trăm đệ tử thân truyền tới Địa Long đỉnh.
Trong Vân Dương Tông, đệ tử thân truyền trẻ tuổi cũng chỉ có bốn năm trăm người mà thôi. Chỉ có một số ít đệ tử thân truyền còn chưa tới, những đệ tử thân truyền còn lại lúc này đều tới Địa Long Đỉnh rồi. Không hề nghi ngờ, phân nửa mọi người tới đây đều vì hai người Lục Thiếu Du và Lý Đạt Giang mà tới. Hai người này đánh một trận khiến cho mọi người mong đợi mấy tháng, mà hiện tại rốt cuộc đã tới ngày lên đài.
Ngoại trừ thân truyền đệ tử ra, ngày hôm nay trên Địa Long đỉnh còn có không ít đệ tử lâu năm của Vân Dương Tông cũng tới. Đệ tử lâu năm tuy rằng địa vị không bằng đệ tử thân truyền, thế nhưng tốt xấu gì cũng là nửa lão nhân của Vân Dương Tông, địa vị trong tông môn so với tân đệ tử cao hơn không ít, nếu như hộ pháp đồng ý, bọn họ cũng có thể lên Địa Long đỉnh.
Mà sáng sớm ngày hôm nay, trên Địa Long đỉnh đã có hơn hai nghìn đệ tử lâu năm tiến tới Địa Long đỉnh. Diện tích của Địa Long đỉnh vô cùng lớn, cho dù có hai vạn người tụ tập cũng vẫn đủ. Vì vậy lúc này tuy rằng có thêm hai nghìn người thế nhưng vẫn không cảm thấy chật chội.
- Mau nhìn, đó là Phách Đao Long Tam, Phách Đao Long Tam cũng tới.
- Không ngờ tên này cũng tới. Hắn bài danh thứ sáu trên Long bảng, xem ra trận đấu của Lục Thiếu Du và Lý Đạt Giang cũng làm hắn hiếu kỳ.
- Các ngươi mau nhìn kìa, đâu chỉ là Phách Đao Long Tam, bên người hắn còn có một người nữa, chính nữ nhân bài danh thứ bảy trên Long bảng, quá kinh khủng nha.
- Trời ạ, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần cũng tới, thứ chín Long bảng nha.
- Ngươi xem đằng góc kia là ai, Chiến Tướng Khuất Đao Tuyệt thứ ba Long bảng. Ta nghe nói trong Vạn Vũ lâu Khuất Đao Tuyệt này từng có ý khiêu chiến Lục Thiếu Du, hẳn là hôm nay hắn đến đây vì Lục Thiếu Du.
Không nghĩ tới những quái vật này cũng tới, thật là đáng sợ. Đoán chừng hôm nay sẽ rất náo nhiệt, mỗi lần những quái vật này đến đây đều khiêu chiến những kẻ không thuận mắt.
Từng đạo thân ảnh xuất hiện tại Địa Long đỉnh bị người ta nhìn thấy, không ít đệ tử đều lập tức bàn tán. Những cường giả trên Long bảng này xuất hiện khiến cho mọi người cảm thấy hưng phấn, không nghĩ tới hôm nay những quái vật tu luyện này đều tới.
- Mau nhìn, Đoạt Mệnh Thương Lý Giang Đạt đã tới.
- Còn có Tuyệt Kiếm Triệu Kình Thiên, số năm Long bảng, không nghĩ tới hắn cũng tới nha.
← Ch. 0303 | Ch. 0305 → |