← Ch.0407 | Ch.0409 → |
- Lưu Vân Kiếm Vũ.
Một tiếng quát vang lên. Một đạo kiếm quyết cuối cùng được Nguyên Nhược Lan đánh ra. Trong không gian lúc này lực lượng cuồng bạo khiến cho áp lực không gian xung quanh nặng nề, không ít người đứng xem đều có cảm giác hô hấp khó khăn.
Kiếm ảnh trên bầu trời giống như những hạt mưa, kình khí cuồng bạo xuyên qua hư không hung hăng bao phủ về phía Lục Thiếu Du.
Sưu Sưu.
Từ lúc ngưng tụ tới lúc công kích nói thì chậm nhưng trên thực tế lại không đến năm tức. Lúc này trên bầu trời kiếm ảnh giống như những giọt nước mưa xuyên thủng không gian mang theo lực lượng cuồng bạo bắn tới trước mặt Lục Thiếu Du.
- Chu Tước Quyết.
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng. Trong mắt bắn ra tinh quang. Trong đan điền khổng lồ lúc này chân khí không ngừng tiêu hao rồi dung hợp vào đầu phượng hoàng bằng năng lượng kia. Cuối cùng hai tay tại thành một đạo thủ ấn rồi đánh ra. Đầu phượng hoàng đỏ sậm do năng lượng ngưng tụ thành tức thì vỗ cánh. Lúc này Lục Thiếu Du đã liều mạng dùng gần như là toàn lực thi triển Chu Tước Quyết, không bảo lưu một chút nào.
Đầu phượng hoàng màu đỏ này xẹt qua không gian. Thân thể trăm thước lúc này lập tức bành trướng, hỏa diễm quanh thân gào thét, khí tức trên người lúc này vô cùng kinh khủng. Khí tức cuồng bạo phóng lên cao. Khí đầu phượng hoàng bằng năng lượng này đụng phải kiếm quang của Nguyên Nhược Lan thì đã bành trướng tới tám trăm thước.
Cảm nhận được khí tức kinh khủng kia, những người đứng gần hơn chút lúc này đột nhiên có cảm giác sởn tóc gáy, khí tức này làm cho tim bọn họ đập nhanh lên.
Trên khán đài, chúng cường giả Tam tông Tứ môn trong nháy mắt đại biến, ánh mắt kinh hãi lập tức đứng lên.
Trên võ đài, đầu phượng hoàng bằng năng lượng kia nhanh chóng vỗ cánh, không gian và không khí chung quanh trong nháy mắt bị đốt thành hư vô. Khi đụng phải kiếm quang như mưa rơi kia thì đầu phượng hoàng này trong nháy mắt biến thành một hỏa cầu khổng lồ. Hỏa cầu bạo động lập tức bành trướng, sau đó một tiếng nổ tung vang lên.
Hỏa diễm cuồng bạo khuếch tán ra chung quanh võ đài. Khí tức kinh khủng phóng lên cao, hỏa diễm trực tiếp tán loạn, cuối cùng bao phủ bầu trời trong vòng một nghìn năm trăm thước. Bao phủ cả kiếm quang như mua của Nghiên Nhược Lan, mà hỏa diễm này cũng bao phủ cả Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan.
Ầm ầm.
Hỏa diễm bắt đầu nổ vang, không gian rung động kịch liệt. Mặt đất phía dưới lập tức nứt nẻ, đất đá trên mặt đất bắn tứ tung, nếu không phải võ đài khổng lồ thì hiện tại đã bắn tới tận khán phòng rồi.
Hỏa diễm bao phủ bao phủ tất cả khiến cho mọi người không nhìn rõ, ngay cả các cường giả trên khán phòng trong nháy mắt cũng không nhìn thấy tình huống bên trong hỏa diễm. Bọn họ cũng chỉ có thể dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn vào trong hỏa diễm mà thôi.
Cường giả Thiên Kiếm môn, Cổ Kiếm Phong, Cổ Phong trưởng lão vốn đối với Nguyên Nhược Lan tuyệt đối có lòng tin. Thế nhưng lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du thi triển ra vũ kỹ kinh khủng như vậy, vẻ mặt bọn họ mới đột nhiên ngưng trọng. Bằng vào ánh mắt của bọn họ tự nhiên có thể nhìn ra, vũ kỹ kinh khủng quỷ dị kia của Lục Thiếu Du không dưới Lưu Vân Kiếm Vũ của Nguyên Nhược Lan. Tính cuồng bạo dường như còn mạnh hơn một chút.
Trong vô số ánh mắt hoảng sợ, khí tức cuồng bạo mà kinh khủng này trong chốc lát mới tiêu tán.
Lúc tất cả trở lại bình thường thì trên võ đài lúc này trong không gian một nghìn thước một mảnh hỗn độn, đất đá tứ tung hiện lên trước mặt mọi người. Võ đài bị nghiền nát, trên mặt đất có từng cái rãnh lớn lan tới tận phía xa.
Sau một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai đạo thân ảnh đồng thời từ trong đống đá vụn ngoi lên.
Sắc mặt hai người lúc này đều tái nhợt, vẻ mặt uể oải, vô cùng chật vật. Trên Thanh Linh Khải Giáp của Lục Thiếu Du bằng mắt thường cũng có thể thấy được những dấu vết của mấy đạo kiếm ảnh để lại, nếu không phải lực phòng ngự của nó cường hãn thì hậu quả không cần nghĩ cũng biết.
Mà lúc này, Nguyên Nhược Lan vẻ mặt chật vật, tóc tai toán loạn, trường kiếm trong tay cắm xuống mặt đất mới chống được thân thể. Chiếc váy màu tím trên người bị đốt cháy một góc, trên lưng lộ ra một góc da thịt trắng nõn, một cái bụng bằng phẳng trắng nõn hiện lên. Trên chân trái nàng lúc này tỏa ra mùi ra khen khét. Làn da trơn tuột mềm mại hiện lên vô cùng quyến rũ, quả thực mê hoặc vô cùng.
Mà lúc này khóe miệng hai người đều có vết máu.
- Khai Sơn chưởng.
Trong nháy mắt khi thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, thân thể hắn lập tức nhảy lên, đẩy một đạo chưởng ấn rời đi hung hăng đánh về phía Nguyên Nhược Lan.
Một đạo tàn ảnh xuất hiện, tốc độ Lục Thiếu Du tuy rằng chậm hơn không ít, nhưng vẫn còn rất nhanh.
Sắc mặt Nguyên Nhược lan hoảng hốt, muốn chống lại nhưng dường như đã vô lực, chỉ có thể miễn cưỡng ngưng tụ thủ ấn.
- Thiên Kiếm Môn Thua.
Một tiếng quát lớn trong nháy mắt truyền đến, một thân ảnh gióng như quỷ mị như phá không lao tới xuất hiện trước mặt Nguyên Nhược Lan. Trong tay thân ảnh này có một đạo quang mang nhu hòa đánh tan lực đạo quanh người Lục Thiếu Du, chính là Cổ Phong trưởng lão của Thiên Kiếm môn.
Mục đích của Thiên Kiếm môn rất rõ ràng, coi như là thua cũng không thể để cho thương thế của Nguyên Nhược Lan quá nặng ảnh hưởng tới căn cơ sau này. Dù sao Nguyên Nhược Lan đối với Thiên Kiếm môn quá trọng yếu.
Thân thể Lục Thiếu Du uể oải, lập tức ngồi xuống mặt đất. Sắc mặt trắng bệch tới mức đáng sợ, trong nháy mắt té xuống mặt đất hắn lập tức bỏ một viên đan dược vào trong miệng.
- Lục Thiếu Du, ngươi thắng rồi.
Cổ Phong trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du nói, trong mắt không dấu nổi sự sợ hãi.
Sưu.
Ngay lúc này một thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện giữa đài, nâng Lục Thiếu Du lên rồi nói:
- Không có việc gì chứ? Nhanh điều tức một chút.
- Dương trưởng lão, đệ tử không sao.
Lục Thiếu Du đáp. Thu lại Thanh Linh Khải Giáp trên người. Người vừa mới xuất hiện chính là Dương trưởng lão, Vũ Vương của Vân Dương Tông.
- Lục Thiếu Du thắng.
Yên lặng trong kinh ngạc qua đi, nhất thời tiếng ầm ĩ vang lên. Hai vũ giả tứ hệ đại chiến, một Vũ Tướng nhất trọng đánh bại Vũ Tướng thất trọng, tuyệt đối làm cho người ta chấn động.
Từng tiếng hô tên Lục Thiếu Du vang lên quanh quẩn trên Diễn võ trường. Trận đại chiến này vượt qua dự liệu của mọi người.
Vân Khiếu Thiên nở nụ cười, thậm chí là có chút kích động. Ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du lại càng thấy thuận mắt. Tiểu tử này quả thực lần lượt khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
- Thiên phú như vậy quá mức kinh người.
Âu Dương Huyền Anh, Chu Hoàng Viễn, cùng những cường giả khác sắc mặt đại biến rồi sợ hãi than. Đáng tiếc trong nhà bọn họ không có một đệ tử nào như vậy.
- Chư vị chưởng môn, đa tạ đa tạ, mỗi người hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai nha. Đa tạ rồi.
Vân Khiếu Thiên vừa kích động đồng thời cũng không quên thu tiền đặt cược. Mỗi người hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, tổng cộng mười hai bộ, tuyệt đối là một bút lớn.
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng ánh mắt đều hung hăng nhìn về phía Cổ Kiếm Phong. Chính là tên Cổ Kiếm Phong này đề nghị đặt cược hai bộ vũ kỹ một lần, kết quả làm bọn họ thua lớn.
*****
Nếu thua, tất cả mọi người đều là chưởng môn cũng không làm ra chuyện quỵt nợ. Cuối cùng mọi người đều vô cùng không muốn từ trong nhẫn trữ vật móc ra hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai giao cho Vân Khiếu Thiên. Ánh mắt hung hăng nhìn Vân Khiếu Thiên.
- Hắc hắc.
Vân Khiếu Thiên cười hắc hắc, không nhìn ánh mắt mọi người. Mười hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai tới tay, nụ cười của hắn lúc này vô cùng sáng lạng.
- Vân tông chủ, từ giờ trở đi, ta sẽ không cá cược với ngươi nữa. Giả bộ không chút nắm chắc nào lừa ta bốn bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Nhâm Trường Thanh của Huyễn Hồn môn mặt mày sầu khổ trừng mắt nhìn Vân Khiếu Thiên. Hiện tại nhớ lại hắn mới phát hiện ra bản thân mình dường như hoàn toàn rơi vào trong tròng của Vân Khiếu Thiên.
- Vân tông chủ, ngươi quá không thật thà rồi. Ẩn giấu thực lực đệ tử trong môn, chắc hẳn là muốn thu mấy bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai trong tay chúng ta sao?
Chu Hoàng Viễn của Huyền Sơn môn nói.
- Vân tông chủ luôn luôn giảo hoạt, hiện tại rốt cuộc ta cũng đã được chứng kiến.
Âu Dương Huyền Anh vô cùng bất đắc dĩ nói.
- Chư vị, là các ngươi tìm ta cá cược đó nha.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Vân tông chủ, đúng là chúng ta bị ngươi qua mặt rồi. Đừng nói cho chúng ta biết là ngươi không biết Lục Thiếu Du là vũ giả tứ hệ, không biết thực lực của hắn nha?
Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn lúc này vẻ mặt trắng xám nhíu mày hung hăng nhìn về phía Lục Thiếu Du.
- Ta....
Vân Khiếu Thiên nghẹn lời. Hắn còn có thể nói gì đây. Quả thực hắn không biết, nếu như biết chính xác mà nói, ngay cả bảo hắn cắm người đi cá cược hắn cũng dám. Lúc đó chỉ sợ mấy vị chưởng môn này còn thua lớn hơn nữa.
- Hắc hắc.
Vân Khiếu Thiên cười hắc hắc. Dù sao đi nữa hắn cũng thắng, quản bọn họ nghĩ thế nào làm gì.
Trên khán đài. Lúc này sắc mặt hai huynh đệ Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên vô cùng xấu xí. Vốn tưởng rằng có trò hay để nhìn, có thể thấy Lục Thiếu Du bị chà đạp một phen, thế nhưng trăm triệu lần không ngờ tới cuối cùng Lục Thiếu Du lại phong quang một hồi. Cũng thât không ngờ Lục Thiếu Du lại là vũ giả tứ hệ.
- Tiểu tặc này ngay cả ta cũng gạt. hừ.
Vân Hồng Lăng chu miệng nhưng vô cùng vui vẻ nói.
Tại một góc trong Diễn võ trường, người thanh niên gầy gò kia nhìn chăm chú vào thân ảnh Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút ngạc nhiên. Thân ảnh chợt lóe lên, hắn đã biến mất tại chỗ.
Đại hội dừng lại, khi Lục Thiếu Du trở lại đình viện thì lập tức phun ra một ngụm máu, sắc mặt dường như mới khá hơn một chút.
- Thiếu Du, thương thế của đệ thế nào rồi.
Lục Vô Song lo lắng hỏi.
- Không có việc gì, khá hơn rồi.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên. Khuôn mặt tái nhợt khẽ mỉm cười. Toàn lực chống lại Nguyên Nhược Lan, thương thế của hắn hiện tại không nhẹ một chút nào. Nếu không phải có Thanh Linh Khải Giáp và thân thể cường hãn thì hiện tại phiền phức lớn rồi.
- Lục Thiếu Du, ngày mai còn trận đấu cuối cùng nữa, ngươi có đi được không?
Vân Khiếu Thiên còn không ít câu hỏi muốn hỏi Lục Thiếu Du thế nhưng hắn cũng biết hiện tại không phải là lúc để hỏi.
- Điều tức một đêm hẳn không thành vấn đề.
Lục Thiếu Du nói. Rốt cuộc đã vào top hai. Thế nhưng đứng thứ nhất lại thu được từ mỗi một tông môn trong Tam tông Tứ môn một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, cho nên thế nào hắn cũng muốn liều mạng một chút.
- Thiếu Du, con đã bị thương như vậy vị trí thứ nhất này cũng không cần thiết. Sư phụ chỉ sợ tới lúc đó thương thế của con lại nặng thêm.
Vũ Ngọc Tiền ở bên cạnh lúc này mở miệng nói, vẻ mặt vô cùng quan tâm.
- Sư phụ, đệ tử tự có chừng mực, tuyệt đối sẽ không háo thắng.
Lục Thiếu Du nói. Nhìn vị sư phụ này trong lòng hắn cũng cực kỳ cảm động. Vị sự phụ này thật tâm yêu thương hắn giống như tình thương của cha dành cho con vậy.
- Mau nhanh đi chữa thương, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai. Nếu được thì cố gắng không để thua, dù sao Lăng Thanh kia không phải người của Tam tông Tứ môn tam nếu như hắn đạt được vị trí thứ nhất vậy thì mặt mũi Tam tông Tứ môn ta mất hết.
Vân Khiếu Thiên nói xong lập tức đưa cho Lục Thiếu Du ba khỏa đan dược ngũ phẩm.
Trong gian phòng của mình Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống chuẩn bị chữa thương.
- Xem ra hôm nay ngươi rốt cuộc cũng dùng toàn lực.
Trong phòng, Bạch Linh nói với Lục Thiếu Du.
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Du nói tiếp:
- Còn kém một chút.
- Vậy ngày mai ngươi phải làm sao bây giờ. Ta có cảm giác người nọ so với Nguyên Nhược Lan ngày hôm nay còn mạnh hơn một chut, cảm giác của ta thường không sai.
Bạch Linh nói.
- Ta cũng hiểu.
Lục Thiếu Du nhướng mày, sáng ngày hôm nay hắn cũng mơ hồ nhận ra Lăng Thanh kia so với Nguyên Nhược Lan còn mạnh hơn, vô cùng khó lường.
Trong đầu không ngừng suy nghĩ về trận đánh ngày hôm nay, Lục Thiếu Du cảm thấy có chút may mắn. Thực lực Nguyên Nhược Lạc quá mạnh mẽ, vũ giả tứ hệ, Vũ Tướng thất trọng, trong lứa thanh niên trẻ tuổi tuyệt đối là một nhân vật kiệt xuất, cho nên lần này thắng nàng quả thực có chút may mắn.
Thứ nhất, hắn có thân thể cường hãn và Thanh Linh Khải Giáp. Thứ hai, dưới tình huống bất ngờ hắn bộc lộ ra thuộc tính thứ tư, dưới Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng khiến cho Nguyên Nhược Lan bất ngờ tiêu hao một phần ba chân khí.
Nếu không dựa vào uy lực quỷ dị của Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng tiêu hao không ít chân khí của Nguyên Nhược Lan, cuối cùng làm nàng không còn lực tái chiến, thì người thua sẽ là hắn. Nguyên Nhược Lan là vũ giả tứ hệ, lại có tu vi Vũ Tướng thất trọng, thế nhưng thực lực chỉ sợ có thể trực tiếp đánh chết Vũ Tướng bát trọng bình thường. Có thể nói Nguyên Nhược Lan có thực lực tương đương với Vũ Tướng bát trọng đỉnh phong, tiếp cận Vũ Tướng cửu trọng.
Mà chính hắn toàn lực thi triển Chu Tước Quyết cũng tiêu hao non nửa, hơn nữa cuối cùng lại có phòng ngự cường hãn cho nên mới có thể giành được thắng lợi.
Trận chiến cuối cùng ngày mai, Lục Thiếu Du ngẫm lại, chính mình cũng không có một phần nắm chắc nào, cũng không biết thực lực Lăng Thanh kia đã đi tới một bước nào rồi.
- Tiểu Long, hộ pháp.
Lục Thiếu Du nói. Đồng thời hắn lập tức chữa thương. Vì trận chiến cuối cùng vào ngày mai lúc này Lục Thiếu Du quyết định trực tiếp thôn phệ yêu đan để khôi phục đồng thời chữa thương. Hơn nữa thôn phệ yêu đan thì có thể khôi phục chân khí rất nhanh. Trận chiến ngày hôm nay có thể nói là tiêu hao chiến. Tuy rằng Âm Dương Linh Vũ Quyết khôi phục rất nhanh, thế nhưng muốn khôi phục từ giờ cho tới sáng thì quả thực rất khó. Nếu như thôn phệ yêu đan thì dễ hơn hiều.
Một viên yêu đan được bỏ vào miệng, đồng thời Lục Thiếu Du cũng lập tức tiến vào trong trạng thái tu luyện. Quanh thân được bao phủ trong một đám quang mang nhà nhạt.
Trong thành Thiên Kiếm lúc này vẫn đang sôi trào. Quyết đấu đặc sắc cùng kịch liệt diễn ra khiến cho sau ngày hôm nay khắp phố lớn ngõ nhỏ trong thành Thiên Kiếm đều không ngừng bàn luận về hai vũ giả tứ hệ.
*****
Lục Thiếu Du vươn lên như một đầu hắc mã. Vũ Tướng nhất trọng lại có thể đánh bại Vũ Tướng thất trọng, cường hãn tiếp vào top hai. Chiến tích như vậy khiến cho không ít thiếu nam thiếu nữ sùng bái.
Trên toàn bộ đại lục lúc này có không ít thám tử của các thế lực lập tức gửi tin nhắn về. Vân Dương Tông lần thứ hai xuất hiện một vũ giả tứ hệ, thiên phú, thực lực vô cùng mạnh. Một Vũ Tướng nhất trọng có thể đánh bại Vũ Tướng thất trọng, tin tức này cũng nhanh chóng từ trong thành Thiên Kiếm truyền ra.
Trong chỗ đặt cược. Đại bộ phận mọi người đều oán hận không ngớt. Hơn phân nửa người đều đặt vào Nguyên Nhược Lan, kết quả thua thảm hại. Người đặt cho Lục Thiếu Du cũng có thế nhưng cực nhỏ. Thế nhưng số tiền đặt lại lớn. Có một tên nhị thế tổ của một gia tộc trong thành Thiên Kiếm trong lúc vui vẻ không để ý tới mọi người phản đối trực tiếp đặt cho Lục Thiếu Du năm mươi vạn kim tệ. Kết quả trả về được một ức năm nghìn vạn kim tệ, lập tức trở thành một câu chuyện được lưu truyền trong thành Thiên Kiếm.
Mà chuyện này cũng khiến cho nhiều người phiền muộn, ai biết Lục Thiếu Du này ẩn dấu sâu như vậy, Vũ Tướng nhất trọng đánh bại Vũ Tướng thất trọng, quá hãm hại người khác rồi.
Lúc tan cuộc, trong toàn bộ cửa hàng đặt cược ở thành Thiên Kiếm, vốn tỷ lệ đặt cược của Lục Thiếu Du là một ăn ba trăm lúc này thành đặt ba ăn một. Tỷ lệ của Lăng Thanh là một ăn ba.
Về phần những người khác đã bỏ xuống rồi. Bởi vì trận chiến ngày mai chỉ có hai người mà thôi.
Trong một tửu điểm bình thường, trên nóc tửu điểm có một thân ảnh gầy gò xuất hiện, khí tức quanh người thu liễm, dưới màn đêm bao phủ nếu không nhìn kỹ cũng không nhìn thấy đạo thân ảnh này.
- Vốn cho rằng sẽ không còn gặp lại nữa. Lúc này ngươi một đường vọt tới đây cũng nên phải cố gắng thật nhiều.
Thanh niên gầy gò nhìn bầu trời lẩm bẩm nói.
Trên một trấn nhỏ lúc này tại một đình viện tinh xảo, có một vị mỹ phụ đang nhìn chăm chú vào bóng đêm, ánh mắt có chút chờ mong, lẩm bẩm nói:
- Nháy mắt đã qua ba năm, cũng nên trở về một chuyến đi chứ, không biết hiện giờ nó béo hay gầy.
- Phu nhân, người lại đang nghĩ tới công tử sao?
Một thanh niên mặt mày lấm lét thế nhưng thân thể có chút nhanh nhẹn đứng bên người vị phu nhân này nói. Hắn chính là Lục Tiểu Bạch. Mà vị phu nhân này đương nhiên là La Lan.
- Tiểu Bạch, thiếu gia sao ngươi không gọi mà lại gọi là công tử?
Lan Lan khẽ cười nói.
- Là công tử muốn con gọi như vậy. Công tử nói xưng hô thiếu gia này quá mức kỳ cục, con cũng không biết ý tứ của công tử.
Lục Tiểu Bạch đáp.
- Cũng không biết nó thế nào rồi.
- Đại gia mấy hôm trước nhận được tin tức, công tử đã trở thành đệ tử thân truyền còn đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
Lục Tiểu Bạch hưng phấn nói.
- Đại hội Tam tông Tứ môn sao? Có nguy hiểm không?
La Lan thị lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi phu nhân, công tử anh minh thần võ nhất định sẽ không có chuyện gì. Con nghe đại gia nói, những đệ tử muốn tham gia đại hội Tam tông Tứ môn đều là những đệ tử thân truyền mạnh nhất, cũng chỉ có người anh minh thần võ đồ gà mờ như công tử mới có thể tham gia đại hội Tam tông Tứ môn mà thôi.
- Tiểu Bạch, đồ gà mờ là cái gì?
La Lan thị nghi hoặc hỏi.
- Công tử nói đồ gà mờ chính là ý tứ anh minh thần võ gì đó.
Lục Tiểu Bạch giải thích.
- Ồ.
La Lan thị cái hiểu cái không gật đầu.
Trong thành Thiên Kiếm. Dưới sự chờ mong của mọi người, trận chiến cuối cùng của đại hội Tam tông Tứ môn rốt cuộc cũng sắp bắt đầu. Sau những trận đấu đặc sắc, lúc này phí vào xem trận cuối cùng đã tăng lên tới ba trăm kim tệ, lại còn cung không đủ cầu, quả thực đây là lần đại hội vô tiền khoáng hậu nhất.
Sắc trời vừa sáng trước Diễn võ trường lập tức xuất hiện bóng người tấp nập, mọi người ai cũng biết, trận chiến cuối cùng ngày hôm nay Lục Thiếu Du có thể mang đến chấn động cho bọn họ hay không.
- Ta nghĩ là Lục Thiếu Du, hắn đã sáng tạo nhiều kỳ tích, không ngờ ngày hôm qua lại đánh bại Nguyên Nhược Lan.
- Lục Thiếu Du tuy rằng có thực lực vấn đỉnh thế nhưng ngày hôm qua lại tiêu hao quá nhiều, bản thân lại bị thương, còn Lăng Thanh kia lại nhàn nhã, ta đoán tình trạng hôm nay của Lục Thiếu Du không khả quan chút nào.
- Nói có đạo lý, hôm qua Lục Thiếu Du đánh bại Nguyên Nhược Lan ta cũng chứng kiến. Tiêu hao hầu như không còn, thương thế không nhẹ, hôm nay đấu với Lăng Thanh quả thực có chút khó khăn.
- Lăng Thanh có thể đánh bại Giản Tâm Nhi, ta nghe nói Giản Tâm Nhi kia cũng đã thi triển Linh khí, từ đó có thể thấy được thực lực Lăng Thanh kia tuyệt đối cường hãn.
- Mặc kệ thế nào, ta vẫn ủng hộ Lục Thiếu Du.
- Nếu như Lục Thiếu Du hôm qua không bị trọng thương, không tiêu hao quá nhiều ta cũng sẽ ủng hộ hắn, chỉ là hiện tại ta lại xem trọng Lăng Thanh hơn.
Trong lúc mọi người không ngừng nghị luận sắc trời dần dần sáng. Nhân số trong Diễn võ trường lúc này đã lên tới con số kinh khủng. Vốn chỉ có thể chứa trăm vạn người lúc này số người lại lên tới một trăm ba mươi vạn người. Đoàn người rậm rạp đông nghịt như kiến.
Trong đình viện Vân Dương Tông lúc này đám người Vân Dương Tông chuẩn bị xuất phát đi Diễn võ trường lại phát hiện ra Lục Thiếu Du còn chưa xuất hiện.
- Lão đại đang chữa thương, không ai quấy rối. Lão đại nói, các người cứ đi trước, một lát nữa lão đại sẽ tự mình chạy đi.
Khi Vân Khiếu Thiên tới trước của phòng Lục Thiếu Du thì bị ngăn lại ngoài cửa.
Yêu thú của Thiên Kiếm môn lúc này đã ở bên ngoài chờ. Mọi người cũng chỉ có thể vô cùng nghi hoặc chạy tới Diễn võ trường.
- Mau nhìn, người của Tam tông Tứ môn tới.
Ông ông.
Từng tiến gió rít vang lên trong Diễn võ trường. Lúc này trên bầu trời có vô số yêu thú phi hành xuất hiện. Trên lưng chúng là người của Tam tông Tứ môn, một lát sau từng đạo thân ảnh đáp xuống khán đài.
Nhìn thân ảnh đám người Tam tông Tứ môn, những người vây xem lúc này không khỏi ước ao. Phải như Tam tông Tứ môn mới được coi là thế lực lớn a.
Trên khán đài, chúng trưởng lão ngồi xuống, các đệ tử thì đứng sau lưng.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du của Vân Dương Tông cũng chưa có xuất hiện, những đệ tử của các sơn môn khác cảm thấy ngoài ý muốn. Trong Vạn Thú Tông, Lam Linh nóng bỏng kia đang không ngừng quét về phía Vân Dương Tông, vẻ mặt có chút nghi hoặc vì sao Lục Thiếu Du chưa tới.
Nhìn thấy Lam Linh, Vân Hồng Lăng hung hăng trừng mắt nhìn. Nàng chu miệng vào, nếu không phải có Lục Vô Song ngăn cản, có lẽ nàng sẽ xông lên mất.
Trong gian phòng, quanh người Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một tầng quang mang màu vàng, chân khí không ngừng tiết ra ngoài. Trong phòng lúc này tràn ngập khí tức cường hãn.
Phù.
Trong một hô hấp, chân khí tiết ra ngoài đều bị Lục Thiếu Du hút vào trong cơ thể. Quang mang quanh người dần mờ đi. Cảm nhận sự sảng khoái trong cơ thể lúc này Lục Thiếu Du không khỏi vặn lưng một cái, tức thì các khớp xương vang lên tiếng cách cách.
*****
- Lão đại, khôi phục thế nào rồi?
Thanh âm của Tiểu Long truyền đến. Sưu một tiếng đã xuất hiện trên vai Lục THiếu Du.
- Gần như phục hồi hoàn toàn rồi.
Lục Thiếu Du đáp. Lúc này trong đan điền của hắn chân khí tràn đầy không có một chút tổn hao nào. Hơn nữa một chút vết thương nhẹ kia cũng đã biến mất. Đây chính là công lao của Âm Dương Linh Vũ Quyết và thân thể cường hãn của hắn tạo ra.
- Lục Thiếu Du, ngươi khôi phục quả thực rất nhanh nha.
Bạch Linh nói. Tốc độ khôi phục của Lục Thiếu Du khiến cho Bạch Linh cũng phải sợ hãi than.
- Được rồi, chúng ta cần phải đi thôi, có lẽ còn kịp.
Lục Thiếu Du mỉm cười. Vừa rồi năng lượng yêu đan trong cơ thể còn chưa luyện hóa hết, chân khí chưa no đủ cho nên hắn mới bảo những người khác đi trước. Hiện tại hắn phải nhanh chóng đi tới Diễn võ trường.
Trên Diễn võ trường lúc này vô cùng tấp nập, ồn ào, tiếng nghị luận, thậm chí là cãi vã vang lên không ngừng. Tất cả tạo thành tiếng ầm ĩ khuếch tán trong Diễn võ trường.
- Vân tông chủ, Lục Thiếu Du không phải là thương thế quá nặng không thể lên đài đó chứ?
Duẫn Ngạc nhìn đám người Vân Dương Tông không thấy có Lục Thiếu Du ở bên trong lập tức hỏi.
- Hắn sẽ tới sau. Duẫn tông chủ, lẽ nào hôm nay ngươi lại muốn cá cược sao?
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.
- Không cược. Có cược cũng không cược với ngươi.
Duẫn Ngạc trừng mắt nhìn Vân Khiếu Thiên, trực tiếp từ chối. Thua bốn bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai hắn cho rằng mình quá oan uổng.
- Không sai, Vân tông chủ ngươi quá không phúc hậu nha.
Âu Dương Huyền Anh nói.
Đối mặt với lời trách cứ của chúng chương môn lúc này Vân Khiếu Thiên cũng không thèm để ý tới. Hắn lập tức cười hắc hắc. Lúc này thắng hai mươi tư bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, đây không phải là số lượng nhỏ nha. Vốn tưởng rằng lần này tới đại hội Tam tông Tứ môn sẽ mất mười tám bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, thế nhưng kết quả lại tương phản quá lớn.
- Vân tông chủ, ngươi nói một lời thực lòng xem, đệ tử Lục Thiếu Du của các ngươi hôm nay có bao nhiêu phần thắng? Thực lực của Lăng Thanh kia tuyệt đối bất phàm, lần đại hội Tam tông Tứ môn này nếu như bị đệ tử thế lực khác cướp mất vị trí đầu thì Tam tông Tứ môn chúng ta quá mất mặt a.
Mấy đại chưởng môn đang trách cứ Vân Khiếu Thiên thì Cổ Kiếm Phong lên tiếng.
- Nói thật ta cũng không biết. Hôm qua Lục Thiếu Du tiêu hao gần hết, lại có chút thương thế trong người, lúc ta đến đây hắn vẫn còn đang điều tức.
Vân Khiếu Thiên nghiêm túc nói.
Nói tới trận cuối cùng này các chưởng môn đều vô cùng nghiêm túc, Âu Dương Huyền Anh nói:
- Vân tông chủ, hôm nay mặc kệ như thế nào đều phải dựa vào đệ tử của Vân Dương Tông các ngươi rồi. Nếu như bị thế lực khác cướp mất vị trí đầu, đối với Tam tông Tứ môn chúng ta chính là đả kích cực lớn.
- Thân phận của Lăng Thanh kia vô cùng khả nghi. Không dấu gì chư vị, Thiên Kiếm môn ta có người trong thành Ma Vân, tối qua ta mới nhận được tin tức. Thế lực nhị lưu mà Lăng Thanh đăng ký kia đã sớm biến thành quá khứ. Mà có người nói chính là do thế lực mới xuất hiện kia.
Cổ Kiếm Phong nói.
- Cổ chưởng môn, ý của ngươi chính là Linh Vũ giới kia sao?
Các đại chưởng môn nhìn nhau, sau đó Vi Bang Ngạn nói.
- Không sai.
Cổ Kiếm Phong khẽ gật đầu.
Vẻ mặt mọi người trầm trọng, Nhâm Trường THanh nói:
- Lẽ nào Linh Vũ giới kia muốn chống lại Tam tông Tứ môn chúng ta?
- Cái này thì không rõ. Chí ít tới hiện tại là không. Cỗ thế lực kia còn chưa dám tác oai tác quái trên người của Tam tông Tứ môn chúng ta. Âm thầm cũng không biết. Vì vậy nếu như Lăng Thanh kia đến từ Linh Vũ giới thật thì mục đích rất đơn giản, đó chính là đả kích Tam tông Tứ môn ta.
Âu Dương Huyền Anh nói.
- Chuyện về Linh Vũ giới ngày khác chúng ta thương lượng. Lúc này chúng ta phải bàn một việc đó chính là quán quân của đại hội Tam tông Tứ môn tuyệt đối không thể rơi vào tay thế lực khác.
Vi Bang Ngạn nói
- Chúng ta cũng không thể làm gì khác hơn nha. Tất cả cũng chỉ có thể trông cậy vào Lục Thiếu Du mà thôi.
Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào trên người Vân Khiếu Thiên.
Đông..
Khi thanh âm quen thuộc kia truyền tới Diễn võ trường lập tức yên ắng.
Trên khán đài, Vân Khiếu Thiên nhướng mày, lúc này Lục Thiếu Du vì sao vẫn còn chưa thấy xuất hiện.
Sưu.
Một đạo thân ảnh nhảy lên đài, thân hình gầy gò, mặt che lụa trắng, chính là Lăng Thanh thần bí kia.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn đi lên đài, ánh mắt nhìn vào giữa đài thì lúc này chỉ có một người dường như hắn cũng bất ngờ.
- Vì sao chỉ có một người? Lục Thiếu Du đâu?
- Vẫn chưa thấy Lục Thiếu Du. Không phải là thương thế của hắn quá nặng cho nên bỏ quyền đó chứ?
- Bỏ quyền sao? Ta đặt cho hắn mười vạn kim tệ đó nha.
- Ngươi đặt mười vạn kim tệ thì sao? Ta đây đặt trên người hắn năm mươi vạn kim tệ đây.
Từng tiếng nghị luận không ngừng vang lên, đều vô cùng nghi hoặc tại sao lúc này không thấy thân ảnh của Lục Thiếu Du.
Trên đài Lăng Thanh cũng có chút nghi hoặc, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua, vẫn bình tĩnh như cũ.
- Vì sao còn chưa tới?
Trên khán đài, ánh mắt Vân Hồng Lăng nhìn về phía võ đài.
- Vì sao còn chưa tới? có chuyện gì vậy?
- Lục Thiếu Du đâu? Chẳng lẽ hắn bỏ quyền sao?
Từng tiếng ồn ào vang lên, toàn bộ Diễn võ trường lúc này vô cùng ầm ĩ. Hồng Bào trưởng lão thấy vậy khẽ nhíu mày.
Rống.
Ngay khí tất cả mọi người trong Tam tông Tứ môn nhíu mày thì trên không trung phía xa có một tiếng thú rống lớn vang lên xuyên qua không gian. Một đạo quang mang màu trắng nhanh như thiểm điện bắn tới.
- Tới rồi.
Vân Khiếu Thiên nhíu mày nói. Đám người Vân Dương Tông còn lại khi nghe thấy tiếng thú rống này đều biết là ai tới.
Rống.
Trong sát na, đạo quang mang bạch sắc này đã tới bầu trời trên Diễn võ trường, đó là một đầu yêu thú phi hành. Là một đầu yêu thú giống như sư tử, cả người trắng toát phát ra khí thế cường hãn, khiến cho không ít người sợ hãi than.
- Không ngờ lại là Thiên Sí Tuyết Sư.
Người biết hàng lại càng thêm sợ hãi than. Thiên Sí Tuyết Sư không giống như yêu thú khác nha. Trên khán đài, không ít cường giả cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này có một thân ảnh màu xanh đang đứng đó. Hai mắt sáng như sao, khóe miệng treo một nụ cười tà tà, trên vai xuất hiện hai con yêu thú nhỏ.
- Lục Thiếu Du tới.
Nhìn thấy thân ảnh đứng trên lưng đầu yêu thú khổng lồ kia. Trong Diễn võ trường, những người ủng hộ Lục Thiếu Du trong nháy mắt sôi trào, trong đó còn có không ít thiếu nữ thét lên.
- Người này, luôn thích khoe khoang như vậy.
Lục Vô Song nhìn Lục Thiếu Du khẽ cười nói.
- Ngại quá, tới chậm một chút.
Nhìn bốn phía Lục Thiếu Du áy náy nói, sau đó thân thể như thuấn di đi tới võ đài.
Tiểu Long, Bạch Linh lập tức nhảy lên vai Lục Vô Song. Thiên Sí Tuyết Sư cũng lập tức thu nhỏ thân thể tới bên người Vân Hồng Lăng và Lục Vô Song.
← Ch. 0407 | Ch. 0409 → |