Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0414

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0414: Huyền vũ quyết
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Chỉ là lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ này khóe miệng có máu tươi loang lổ, sắc mặt trắng bệch, khí tức suy giảm ánh mắt nhìn vào phía Lục Thiếu Du lúc này mang theo sự kinh ngạc.

- Là nàng, là nữ nhân trong sơn mạch Vụ Đô kia.

Sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, khó trách hắn có cảm giác quen thuộc. Vốn nữ nhân này hay giả trang nam, nữ nhân này chính là người mà bị Cửu Đầu Yêu Giao truy sát sau đó được hắn cứu. Chỉ là nữ nhân này lại muốn giết hắn, cho nên hắn thuận tiện sờ soạng vài cái. Vốn tưởng rằng không gặp lại nữ nhân này nữa, ai ngờ hôm nay lại gặp lại.

Tới lúc này, Lục Thiếu Du mới hiểu được vì sao người này ngay từ đầu đều phát ra công kích sắc bén tới cực điểm, giống như là có thù hận, hóa ra đúng là có cừu oán thật.

Khục Khục.

Nhìn Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lúc này lại phun ra một ngụm máu, toàn thân lập tức ngã xuống mặt đất.

- Tiểu tử to gan, dám đả thương thiếu chủ.

Ngay lúc này, một đạo thân ảnh dường như từ trong hư vô hiện ra. Thanh âm vừa dứt, trước người Lục Thiếu Du đã xuất hiện một đạo trảo ấn phá không chụp tới. Đạo trảo ấn này cũng không lớn thế nhưng lại mang theo lực lượng mạnh mẽ, không gian chung quanh nó xuất hiện một cái khe khiến cho tim người khác đập nhanh, trong nháy mắt đánh về phía Lục Thiếu Du.

Cảm nhận được lực lượng khiến cho tim người khác đập nhanh này, trong lòng Lục Thiếu Du xuất hiện hàn ý. Không gian này bị bao phủ, hắn không thể nhúch nhích. Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện bốn từ, cường giả Vũ Vương.

- Bọn chuột nhắt phương nào?

Trong nháy mắt thanh âm Vân Khiếu Thiên vang vọng giữa sân, đồng thời thân ảnh cũng trong nháy mắt biến mất ở khán đài.

Ngay khi trảo ấn đánh về phía Lục Thiếu Du, thân ảnh Vân Khiếu Thiên đã xuất hiện trước không trung. Vẻ mặt trầm xuống, trong tay xuất hiện một cỗ năng lượng khổng lồ nhanh chóng bạo phát bao phủ không gian chung quanh Lục Thiếu Du. Khiến cho không gian chung quanh Lục Thiếu Du nhanh chóng ba động.

Sưu Sưu.

Trảo ấn khiến cho không gian gấp khúc đánh xuống không gian gợn sóng chung quanh Lục Thiếu Du. Cỗ năng lượng khổng lồ này tức thì rung động một chút rồi lập tức tĩnh lặng, trảo ấn kia đánh xuống lại không thể lay động mảy may tới nó.

- Hóa ra lại là như thế, thành công rồi.

Trong lòng Lục Thiếu Du vui mừng, tuy rằng không biết tại sao máu Tiểu Long lại mở ra được, thế nhưng trong lòng hắn hiện tại vô cùng vui vẻ, lập tức nhắm mắt đem linh hồn lực rót vào trong ngọc giản.

Trên ngọc giản mang theo phong cách cổ xưa lúc này lóe lên quang mang chói mắt, trong tích tắc liền rót vào trong mi tâm Lục Thiếu Du, lập tức hóa thành một cỗ tin tức khổng lồ tiến vào trong đầu hắn.

Rống.

Toàn bộ gian phòng lúc này được bao phủ trong quang mang chói mắt. Trong quang mang mơ hồ có thân ảnh yêu thú không ngừng rít gào, vô cùng thần dị. Một lát sau, quang mang mới thu liễm, không gian trong phòng mới khôi phục bình thường.

Một lúc lâu sau, Lục Thiếu Du mới mở mắt ra. Trong mắt hắn lúc này hiện lên sự kinh hỉ, từ tin tức trên ngọc giản này truyền tới, đây chính là Huyền Vũ Quyết.

Tứ Thần Quyết, phân biệt là Thanh Long Quyết, Bạch Hổ Quyết, Chu Tước Quyết, Huyền Vũ Quyết. Huyền Vũ Quyết trong ngọc giản chính là quyết thứ ba trong Tứ Thần Quyết.

Trong Chu Tước Quyết, Lục Thiếu Du cũng đã biết được, sau khi lấy dung nhập hai quyết, uy lực có thể so với vũ kỹ Huyền cấp cao giai, thậm chí còn cao hơn một chút.

Giống như Chu Tước Quyết, tuy rằng chỉ tương đương với vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, thế nhưng uy lực lại không giống như Hoàng cấp cao giai. Đặc biệt là Chu Tước Quyết biến dị, ngay cả vũ kỹ Huyền cấp sơ giai cũng kém một chút.

Nếu như thu thập được hai quyết còn lại trong Tứ Thần Quyết, là có thể sánh ngang với vũ kỹ Thiên cấp. Vũ kỹ Thiên cấp rốt cuộc có tồn tại hay không cho tới bây giờ Lục Thiếu Du còn không biết, thế nhưng uy lực của vũ kỹ Huyền cấp đã vô cùng cường hãn, vậy thì uy lực của vũ kỹ Thiên cấp chắc chắn sẽ cực kỳ kinh khủng.

Sau khi thu được Huyền Vũ Quyết khiến cho trong đầu Lục Thiếu Du xuất hiện một suy nghĩ, không chừng sẽ có một ngày nào đó hắn thu thập đủ bốn quyết, chí ít hiện tại hắn đã chiếm được hai trong số bốn quyết.

- Lão đại, vừa xong là cái gì vậy?

Trong lúc Lục Thiếu Du vẫn đang còn chìm trong kinh hỉ, thanh âm của Tiểu Long vang lên, trong đôi mắt nhỏ của nó mang theo một chút nghi hoặc.

- Vừa rồi chính là một vật thần bí, có thể coi là vũ kỹ, thế nhưng có chút kỳ quái là máu của tiểu tử đệ lại có thể dẫn dắt được nó.

Lục Thiếu Du nói với Tiểu Long xong lập tức quay sang Bạch Linh hỏi:

- Bạch Linh, ngươi có biết có loại vũ kỹ nào cần máu của yêu thú mới mở được không?

Bạch Linh lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết, vừa rồi hình như ngươi rất thần bí.

Lục Thiếu Du nghe vậy cũng không có biện pháp. Không biết thì không nói, chỉ cần hắn có thể tu luyện thành công là được rồi. Tu luyện Huyền Vũ Quyết, dung hợp với lại Chu Tước Quyết lúc đó tương đương với vũ kỹ Huyền cấp cao giai nha, lúc đó cũng chính là con bài chưa lật của hắn.

Ngày thứ hai, trong đại điện trên chủ phong Vân Dương Tông, Đỗ Thanh Vân, Lưu Tâm phụng mệnh sư phụ Vân Khiếu Thiên triệu tập toàn bộ những trưởng lão và hộ pháp của Vân Dương Tông, bao gồm cả ngoại môn trưởng lão.

Sau một lát, trong đại điện trên chủ phong đã có mặt đầy đủ chúng trưởng lão và hộ pháp. Quả thực cũng không có bao nhiêu người, khoảng chừng bốn đến năm mươi người mà thôi, thế nhưng ngoại môn trưởng lão lại lên tới hơn trăm người.

- Tông chủ, hôm nay dường như có việc quan trọng gì muốn tuyên bố sao?

Nhìn đám người chugn quanh, Tạ trưởng lão có chút nghi hoặc nói. Vân Dương Tông hiếm khi có lúc nào tụ tập đông đủ ở đây thế này.

- Tình hình này dường như tông chủ có đại sự muốn tuyên bố.

Dương trưởng lão nói.

- Tông chủ sư đệ muốn làm gì? Lẽ nào Vân Dương Tông xảy ra chuyện lớn gì?

Vũ Ngọc Tiền ngồi trên hàng ghế trưởng lão, sắc mặt có chút nghi hoặc nói, phía sau hắn chính là Lục Thiếu Du.

Trong lòng Lục Thiếu Du thầm mỉm cười, hắn cũng bị gọi vào đại điện. Lúc này hẳn là Vân Khiếu Thiên gọi những trưởng lão hộ pháp tới đây là muốn thông báo hắn sẽ rời khỏi Vân Dương Tông.

Chuyện rời khỏi Vân Dương Tông này Lục Thiếu Du cũng có chút ngoài ý muốn. Chuyện này không phải là chuyện dễ dàng gì, sơn môn trục xuất ngươi sẽ không thương lượng. Thế nhưng nếu ngươi muốn tự mình rời khỏi vậy thì khó khăn rồi, huống chi là quái vật Tam tông Tứ môn như Vân Dương Tông này.

Nhưng hắn phải rời khỏi Vân Dương Tông, Vân Khiếu Thiên cũng không có ý kiến gì khiến cho Lục Thiếu Du có chút nghi hoặc. Vốn tưởng rằng sẽ rất khó khăn, hắn đã bộc lộ thân phận vũ giả toàn hệ, những tông môn này cũng sẽ không đơn giản cho hắn rời đi.

- Tham kiến tông chủ.

Trong tiếng nghị luận của mọi người hai đạo thân ảnh xuất hiện, chính là Vân Khiếu Thiên và Vân Hồng Lăng.

*****

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua, Vân Khiếu Thiên ngày hôm nay mặc trường bào màu xanh, hai mắt trong suốt mang theo chút thâm thúy, sau lưng buộc áo choàng màu đen, toàn thân toát lên vẻ dã tính không câu nệ.

Lục Thiếu Du còn nhớ rõ, vào thời khắc cuối cùng trong đại hội Tam tông Tứ môn, Vân Khiếu Thiên xuất thủ, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng xé rách không gian, loại thực lực này mới là cường giả chân chính. Lúc này khí tức của Vân Khiếu Thiên được thu liễm lại, khóe miệng mỉm cười, thế nhưng vô hình trung toàn thân phát ra khí khách uy chấn thiên hạ.

Sờ sờ mũi, trong lòng Lục Thiếu Du rất rõ ràng, nhạc phụ này của hắn không phải là người dễ chọc, là một người gian trá giảo hoạt, thực lực lại mạnh mẽ, hơn nữa lại có một thế lực mạnh mẽ phía sau lưng là Vân Dương Tông, người như thế không thể nghi ngờ là người khó chọc nhất.

- Cô gái nhỏ này, dường như có trang điểm một chút hay sao ấy nhỉ.

Khi Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn sang Vân Hồng Lăng bên cạnh thì ánh mắt sáng lên. Vân Hồng Lăng lúc này mặc một bộ y phục màu xanh trên tay áo có hoa vân. Mái tóc dài được buộc lại phía sau, đôi mắt xinh đẹp sáng như ngôi sáng, làn da nhãn nhụi như ôn ngọc tỏa ra ánh sáng nhu hòa, cái miệng anh đào nhỏ nhắn không trang điểm, khuôn mặt có chút đỏ ửng, dường như trước khi qua đây nàng đã cố ý chỉnh đốn trang phục một phen.

- Chư vị miễn lễ.

Vân Khiếu Thiên nói xong cũng ngồi xuống, Vân Hồng Lăng đứng phía bên cạnh phụ thân mình. Hôm nay thoạt nhìn cô nàng này không còn một chút ngang ngược nào nữa mà hiện lên chút ôn nhu.

Mọi người lần thứ hai ngồi xuống chỗ của mình, đều vô cùng nghi hoặc nhìn về phía Vân Khiếu Thiên. Thông báo mọi người tập trung, mọi người cũng đã sớm chờ Vân Khiếu Thiên tuyên bố đại sự.

- Tông chủ sư đệ, ngươi gọi toàn bộ mọi người tới đây có phải là tuyên bố đại sự gì không?

Vũ Ngọc Tiền nói với Vân Dương Tông.

Nhìn chúng trưởng lão hộ pháp trong đại điện, ánh mắt Vân Khiếu Thiên cuối cùng rơi vào trên người Lục Thiếu Du, một lát sau hắn mới thu hồi ánh mắt rồi nói:

- Bản tông hôm nay triệu tập chưởng lão và hộ pháp đến đây, chủ yếu là có hai chuyện muốn nói.

Dừng một chút, Vân Khiếu Thiên nói:

- Chuyện thứ nhất, từ giờ trở đi Lục Thiếu Du không phải là đệ tử của Vân Dương Tông, sau này tất cả mọi chuyện không còn liên quan tới Vân Dương Tông nữa.

- Cái gì?

Vân Khiếu Thiên vừa dứt lời, những trưởng lão hộ pháp thêm cả chúng trưởng lão ngoại môn thiếu chút nữa kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm. Mọi người thật không ngờ tông chủ lại muốn trục xuất Lục Thiếu Du khỏi sư môn. Lục Thiếu Du là vũ giả toàn hệ lại đem trục xuất khỏi Vân Dương TÔng, không hiểu trong lòng tông chủ đang nghĩ gì.

Săc mặt Triệu Vô Cực có chút biến hóa, lập tức trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt.

Chuyện này, có hai người không kinh ngạc chút nào. Đó chính là Vân Hồng Lăng và Đại hộ pháp.

- Tông chủ sư đệ, ngươi có ý gì đây?

Vũ Ngọc Tiền nổi bão, cũng không quản tông chủ hay là cái gì, tay vỗ vào ghế, nhất thời nhảy dựng lên. Không ngờ lại dám trục xuất đồ đệ bảo bối của hắn ra khỏi tông môn, khiến cho hắn nổi giận.

- Sư huynh, bình tĩnh một chút.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười, dường như đã sớm đoán được vị sư huynh này của mình sẽ có phản ứng này, không có chút kỳ quái nào.

- Vậy ngươi ngày hôm nay nhất định phải cho ta một cái công đạo, đệ tử của ta vừa mới lập đại công cho Vân Dương Tông, còn giúp ngươi thắng hai mươi tư bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, ngươi lại trục xuất nó khỏi sư môn, quả thực ngươi khiến cho ta thất vọng.

Vũ Ngọc Tiền oán hận bất bình nói.

Vân Khiếu Thiên bất đắc dĩ cười khổ, trong lòng thầm nói với Vũ Ngọc Tiền:

- Đồ đệ bảo bối của huynh vì Vân Dương Tông lập được đại công, thế nhưng hôm qua lại cầm đi một trong những trấn sơn chi bảo của Vân Dương Tông a.

Chỉ là những lời này Vân Khiếu Thiên đương nhiên cũng không dám nói.

- Tông chủ, chuyện này có phải nên suy nghĩ lại hay không?

Một trưởng lão khom người xuống nói. Chính là vị Dương trưởng lão là cường giả Vũ Vương kia. Khí thế quanh thân người này cực kỳ cường hãn, vô hình trung tạo thành một loại áp bách.

- Tông chủ, người nghĩ lại đi.

Tạ trưởng lão, Dương trưởng lão, Tống trưởng lão nói.

Triệu Vô Cực không nói gì, trong lòng đang mừng thầm, thế nhưng cũng rất nghi hoặc. Theo đạo lý mà nói, một vũ giả toàn hệ, tông môn phải toàn lực bồi dưỡng sao lại trục xuất khỏi tông môn.

Trong đại điện, chúng hộ pháp và trưởng lão ngoại môn cũng đều nghị luận, có vẻ vô cùng nghi hoặc, ánh mắt đều đổ dồn về phía Lục Thiếu Du.

- Chư vị, chuyện này đã được quyết định, không cần nói thêm nữa.

Vân Khiếu Thiên nói xong, lại nói:

- Chuyện thứ hai, tiểu nữ Hồng Lăng nhà ta sẽ đính hôn với Lục Thiếu Du.

Vừa nói xong, Vân Hồng Lăng khẽ liếc Lục Thiếu Du đang đứng phía sau Vũ Ngọc Tiền không xa, trên mặt bắt đầu đỏ ửng.

- Cái gì?

Mọi người còn chưa hết kinh ngạc, lúc này lại càng thêm kinh ngạc. Thế nhưng cũng chỉ có đám trưởng lão ngoại môn mà thôi. Chúng trưởng lão và hộ pháp nội môn cũng thường nghe một ít tiếng gió, tuy rằng có chút ngoài ý muốn thế nhưng cũng không kinh ngạc là bao. Thế nhưng cũng không biết tông chủ có ý gì. Trục xuất Lục Thiếu Du khỏi Vân Dương Tông lại thu hắn làm con rể, nguyên nhân trong đó phỏng chừng cũng không có ai biết được.

- Sư huynh, Lục Thiếu du tuy rằng không phải đệ tử của Vân Dương Tông ta nhưng vẫn tiếp tục là đệ tử của huynh, huynh không mất tên đệ tử này đâu.

Vân Khiếu Thiên nói với Vũ Ngọc Tiền.

Vũ Ngọc Tiền đảo con mắt, sau khi suy xét hai chuyện này lập tức nở nụ cười. Hắn cũng không ngốc, đệ tử của hắn không phải là đệ tử của Vân Dương Tông thì làm sao? Coi như là nửa đệ tử của Vân Dương Tông, thế nhưng trên thực tế cũng là biểu hiện không có quan hệ với Vân Dương Tông. Hiện tại đồ đệ bảo bối của hắn lại là con rể của tông chủ Vân Dương Tông, có phải là đệ tử trong tông hay không cũng không khác gì nhau.

- Hắc hắc.

Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc, dường như cảm thấy vừa rồi nổi bão với vị tông chủ sư đệ này có chút xấu hổ.

Chúng trưởng lão ngoại môn cũng kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du. Thân phận đệ tử thân truyền không thể nghi ngờ là cực cao, so với đám trưởng lão ngoại môn như bọn họ còn cao hơn. Mà làm đệ tử thân truyền phong vân trong Vân Dương Tông, địa vị chỉ sợ ngay cả hộ pháp cũng kém hơn a.

Chỉ là lúc này nghe được Lục Thiếu Du sẽ trở thành con rể của Tông chủ, chúng trưởng lão ngoại môn càng thêm kinh ngạc. Con rể của Tông chủ so với thân phận đệ tử thân truyền còn hơn chứ không kém. Có là đệ tử của Vân Dương Tông hay không cũng không quan trọng, rốt cuộc cũng đều là người của Vân Dương Tông cả.

- Lục gia phất rồi.

Chúng trưởng lão ngoại môn thầm nghĩ, Lục Thiếu Du trở thành con rể của tông chủ Vân Dương Tông, sau này địa vị của Lục gia sẽ là nước lên thì thuyền lên, địa vị không cần nói cũng biết.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)