← Ch.0469 | Ch.0471 → |
Nhìn thấy tất cả mọi người đứng lên, Lưu Nhất Thủ cũng lập tức đứng dậy, trong lòng nghĩ có lẽ hai vị cung phụng tới rồi. Thực lực của hắn cũng không mạnh bằng những người khác, đương nhiên không thể cảm ứng được có người tới.
Mọi người đứng dậy một lát thì bên ngoài, ba đạo thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
- Tham kiến hai vị cung phụng.
Tám người lập tức hành lễ.
- Chư vị tới thật sớm, miễn lễ.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Ánh mắt mọi người lúc này đã sớm rơi vào trên người Lục Thiếu Du. Nhìn vào thanh niên chừng hai mươi tuổi, y phục màu xanh, ánh mắt lạnh nhạt, khóe miệng dường như có một chút tiếu ý. Đặc biệt trên vai còn có một con yêu thú màu vàng nhỏ đang ngẩng đầu nhìn quanh, khiến cho người khác không khỏi chú ý.
Lưu Nhất Thủ tham kiến chưởng môn.
Mà nhìn thấy thanh niên này, trong đôi mắt của Lưu Nhất Thủ đột nhiên hưng phấn, nhanh chóng hành lễ.
- Chưởng môn.
Sắc mặt bảy người còn lại không khỏi biến hóa, thanh niên trước mặt bọn họ hóa ra là chưởng môn Phi Linh môn, nhìn thanh niên này, quả thực có chút giống như lời đồn bên ngoài.
- Lưu Nhất Thủ, ngươi càng lúc càng béo ra nhỉ, đứng lên đi.
Lục Thiếu Du nói. Ánh mắt lập tức liếc nhìn đám người trong đại điện, cuối cùng mới nhìn vào Lưu Nhất Thủ. Biến hóa của Lưu Nhất Thủ đã vượt xa dự liệu của Lục Thiếu Du. Trong hơn hai năm thôi mà không ngờ hắn lại béo tới tình trạng như thế này.
Mà lúc này, điều khiến cho Lục Thiếu Du chân chính khiếp sợ chính là bảy người khác có mặt trong đại điện. Từ khí tức trên người bọn họ Lục Thiếu Du cũng không khó nhận thấy, trong bảy người này có năm Vũ Suất, một Vũ Tướng cửu trọng, còn có một Linh Suất.
Khiếp sợ, lúc này Lục Thiếu Du tuyệt đối khiếp sợ. Đây chính là thế lực mà Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh muốn giao cho hắn sao. Năm Vũ Suất, một Linh Suất, một Vũ Tướng cửu trọng, loại thế lực này quả thực không tồi. Nếu nhưng theo lời Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói, thực lực của Phi Linh môn lúc này chỉ sợ đã được coi là thế lực nhị lưu rồi.
Nhưng lúc này, Lục Thiếu Du từ trong khiếp sợ lập tức bình tĩnh lại, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua đám người.
Lưu Nhất Thủ đứng dậy, lúc này bảy người còn lại ánh mắt đều đang đánh giá Lục Thiếu Du, lông mày không khói nhíu lại, thực lực của Lục Thiếu Du bọn họ cũng không nhìn thấu.
- Chư vị, đây là chưởng môn của bản môn, chư vị còn không mau hành lễ.
Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đảo qua đám người, thanh âm mang theo chút hàn ý.
Bảy người nhìn vào Lục Thiếu Du rồi liếc mắt nhìn nhau, dường như có một chút không cam lòng, thế nhưng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, bọn họ không dám trái lời, lập tức tiến lên hành lễ.
- Quên đi, miễn lễ.
Lục Thiếu Du phất tay lên, ánh mắt đảo qua đám người, hắn cũng biết đám người này sẽ không dễ dàng phục tùng mình như vậy.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng không nói gì, lập tức nói với Lục Thiếu Du:
- Chưởng môn, người ngồi xuống đi.
- Được.
Lục Thiếu Du đáp nhẹ một tiếng, lập tức trong ánh mắt chăm chú của mọi người đi qua một nữ tử xinh đẹp chừng hơn hai mươi tuổi, chân khí dưới chân Lục Thiếu Du trong nháy mắt chợt lóe, một vòng xoáy bằng chân khí trong nháy mắt xuất hiện, đồng thời thân thể trực tiếp đánh về phía nữ tử xinh đẹp kia.
Nữ tử xinh đẹp đột nhiên kinh hãi, vẻ mặt trầm xuống, bàn chân trong tích tắc mắt điểm một cái, chân khí thuộc tính phong bạo phát, thân thể trong nháy mắt thối lui.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt này, thân thể Lục Thiếu Du trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh, đồng thời vòng xoáy dưới chân giống như một cơn lốc, chân khí trong cơ thể bỗng nhiên bạo phát khiến cho không gian chung quanh chấn động, gấp khúc.
Sắc mặt nữ tử xinh đẹp kia đại biến, nàng thậm chí còn có cảm giác tốc độ của nàng đã bị ảnh hưởng, tốc độ của đối phương trực tiếp khiến cho tốc độ lùi lại của nàng chậm đi.
Mà khi nữ tử này đang định giãy dụa, lúc này không khí quanh thân này đột nhiên rung động.
- Hóa ra là cây cỏ, ta lại tưởng là một con tiểu trùng.
Lúc này, bên tai nữ tử tuyệt mỹ vang lên một thanh âm bình thản. Lập tức một bàn tay nhẹ nhàng từ phía sau lưng đặt lên vai phải của nàng, tức thì có một cỗ không khí thổi qua cổ của nàng.
Lúc này, sau khi người phía sau đặt tay lên vai nữ tử tuyệt mỹ, sắc mặt nữ tử tuyệt mỹ này đột nhiên đại biến, trên khuôn mặt xinh đẹp kia vô cùng kinh hãi, vẻ mặt tái nhợt.
- Ngươi nhìn xem, ta lại còn tưởng rằng là một con sâu, hóa ra là một cái lá cây nhỏ.
Chân khí thu lại, thanh âm nhàn nhạt của Lục Thiếu Du vang lên, lúc này trong tay hắn xuất hiện một chiếc lá nhỏ.
- Tốc độ thật khủng khiếp, quả kinh khủng.
Lúc này, hầu như mọi người đều nghĩ tới tốc độ vừa rồi của Lục Thiếu Du. Ngay cả Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng không có ngoại lệ. Tốc độ của Lục Thiếu Du vừa rồi tuyệt đối vô cùng kinh khủng.
Mà lúc này nhìn thân ảnh Lục Thiếu Du bên cạnh nữ tử tuyệt mỹ kia, đám người trong đại điện không nghĩ tới trong một thời gian ngắn lại có thể lấy một chiếc lá trên vai nữ tử này, cũng có thể trong nháy mắt lấy được tính mạng của nàng. Tuy rằng là xuất thủ bất ngờ khiến cho đối phương không kịp phản ứng, có cảm giác chiếm chút tiện nghi, thắng cũng không vẻ vang.
Thế nhưng điều này cũng chứng minh tốc độ của người thanh niên này vô cùng nhanh. Bản thân nữ tử này chính là vũ giả phong hệ, tốc độ cũng cực kỳ nhanh, thế nhưng lại bị người khác tiếp cận, đủ thấy người thanh niên này đáng sợ ra sao.
Lúc này nữ tử kia cũng thầm đổ mồ hôi lạnh, tuy rằng vừa rồi bản thân nàng không có phòng bị. Nhưng nàng cũng cảm giác được tốc độ của vị chưởng môn này tuyệt đối vô cùng kinh khủng, coi như là nàng có chuẩn bị chỉ sợ cũng khó thoát khỏi tay hắn được.
- Chiếc lá này hại ta lại tưởng là con sâu, đốt đi vậy.
Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói, trong tay đột nhiên có một cỗ chân khí hỏa hệ bùng ra, trong nháy mắt đem chiếc lá đốt thành tro tàn. Trong chớp mắt này, một cỗ hàn ý quanh người Lục Thiếu Du nhanh chóng khuếch tán, hàn ý này theo chiếc lá nóng dần trên tay khuếch tán ra, khi chiếc lá bị đốt hoàn toàn thành tro tàn thì cũng được thu lại.
Lúc này, sắc mặt đám người trong đại điện khẽ biến, chưởng môn này đâu phải là nhìn gà hóa cuốc, đây chính là cảnh cáo mọi người, trong lòng đám người lúc này không khỏi cùng xuất hiện một ý nghĩ, vị chưởng môn này chỉ sợ không đơn gian.
- Đa tạ chưởng môn.
Lúc này nữ tử xinh đẹp khẽ mở miệng nói với Lục Thiếu Du, trong lòng còn chưa bình tĩnh lại.
- Tất cả mọi người ngồi đi.
Lục Thiếu Du nói, chân khí quanh người thu lại, lập tức khôi phục bộ dạng lạnh nhạt kia. Thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng có chút phập phồng. Vừa rồi hắn cũng cố ý làm ra chuyện này, nếu như giấu diếm thực lực, nói không chừng đám người này căn bản sẽ không đặt hắn vào trong mặt.
*****
Vì muốn đạt được hiệu quả, hiện tại hắn chỉ có tu vi Vũ Tướng tam trọng, không thế làm gì khác hơn, thứ duy nhất cũng chỉ có thể là tốc độ. Phù Quang Lược Ảnh phối hợp với tốc độ của vũ giả phong hệ, dưới tình huống bất ngờ trong nháy mắt làm cho một Vũ Tướng cửu trọng kinh sợ đương nhiên không phải vấn đề quá lớn. Thế nhưng đối phương cũng là vũ giả phong hệ, chỉ cần cự ly hơi xa một chút, hắn không những lập uy không được mà còn xấu mặt.
Vì lần lập uy này Lục Thiếu Du chỉ mới biểu hiện ra tốc độ của mình mà thôi, kỳ thực cũng không tính là lập uy, những Vũ Suất này cũng không đơn giản mà phục tùng hắn như vậy.
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Lục Thiếu Du không có một chút khách khí nào ngồi vào vị trí trung tâm, hai người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ngồi ở hai bên hắn.
Mà lúc này, sắc mặt đám người phía dưới có chút biến hóa ngồi về vị trí của mình.
- Chư vị, trước tiên giới thiệu với chưởng môn về bản thân mình đi. Cũng để cho chưởng môn biết về các ngươi. Khang đường chủ, từ Linh đường các ngươi đi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh nhạt nói, cỗ hàn ý trên người hắn khiến cho tất cả mọi người ngồi phía dưới không khỏi lạnh lẽo. Đối với thân phận của hai người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, khi bọn họ gia nhập Phi Linh môn cũng đã biết.
- Tham kiến chưởng môn, thuộc hạ Khang Tử Vân của Linh Đường, Linh Suất tam trọng, hiện tại là đường chủ của Linh đường.
Một hán tử tuổi chừng bốn mươi mặc hoa phục đứng lên nói, cố ý nhấn mạnh bốn chữ Vũ Suất tam trọng, dụng ý không cần nói cũng biết.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn người này, vừa rồi hắn đã quan sát qua, ánh mắt thâm thúy, trên khóe mắt còn có một vết sẹo màu đen, thực lực Linh Suất tam trọng tuyệt đối đã rất mạnh. Loại linh giả thực lực như vậy coi như là bên trong Tam Tông Tứ Môn cũng có thể trở thành trưởng lão, không biết cường giả như vậy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh tìm từ đâu tới.
- Tham kiến chưởng môn, tiểu nữ gọi là Tử Diệp Phi, Vũ Suất nhất trọng, là một trong ba đường chủ của Ám đường.
Nữ tử tuyệt mỹ kia đứng dậy nhìn Lục Thiếu Du nói, thanh âm giống như chim oanh hót, vẻ mặt không có bao nhiêu biến hóa, khóe miệng mỉm cười khiến cho người nhìn vào không khỏi cảm thấy thoải mái.
- Tham kiến chưởng môn, tiểu nữ gọi là Tử Diệp Mỹ, Vũ Tướng cửu trọng, là một trong ba đường chủ của Ám đường.
Nữ tử vừa rồi bị Lục Thiếu Du lấy một chiếc lá cây nhỏ trên vai đứng lên, hai mắt ngập nước, trên khuôn mặt có khí chất thanh nhã, nhưng lúc này, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du dường như có chút ba động.
- Tham kiến chưởng môn, tại hạ Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Vũ Suất tam trọng là một trong ba đường chủ Ám đường.
Một đại hán mặc hoàng bào đứng dậy nói.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn người này, người này lông mày thô mắt sáng, toàn thân tỏa ra khí tức bưu hãn, thực lực Vũ Suất tam trọng trong Tam Tông Tứ Môn cũng có thể liệt vào hàng hộ pháp.
- Tham kiến chưởng môn, tại hạ là Lý Trì Chính, Vũ Suất nhị trọng, một trong ba đường chủ của Vũ đường.
Một đại hán trung niên mặc y phục màu xanh đứng dậy nói.
Nhìn người này, tuổi tác cũng không lớn, chừng ba mươi, còn chưa tính là trung niên, lớn lên giống như một cái cây đại thụ, vô cùng lực lưỡng, cao lớn, cường tráng, mái tóc ngắn màu đen trên đầu, vừa ngắn vừa thô giống như lông của một con nhím, thực lực Vũ Suất nhị trọng, Lục Thiếu Du cũng cực kỳ thỏa mãn, một khi đạt tới Vũ Suất không thể nghi ngờ đều được coi là cường giả.
- Tham kiến chưởng môn, tại hạ gọi là Âu Dương Lãnh Tật, Vũ Suất tam trọng mộc hệ, một trong ba đường chủ của Hình đường.
Một hán tử mặc trường sam màu đen đứng lên nói. Tuổi chừng hơn bốn mươi, ánh mắt lúc nào cũng có chút hàn ý, quanh thân có một cỗ khí thế uy nghiêm vô hình.
- Tham kiến chưởng môn, tại hạ gọi là Viễn Quan, Vũ Suất nhất trọng thủy hệ, là phó đường chủ Hình đường.
Cuối cùng, có một hán tử mặc trường sam màu xanh nhạt đứng dậy, người này có một cỗ khí tức âm nhu, ánh mắt cũng âm nhu như vậy.
Tất cả mọi người đứng dậy thi lễ, đến lượt Lưu Nhất Thủ, Lưu Nhất Thủ đứng lên hành lễ một chút rồi nói:
- Chưởng môn, Bạch cung phụng để thuộc hạ làm phó đường chủ Đại Kim đường.
- Chư vị đều ngồi cả đi.
Mọi người giới thiệu xong, Lục Thiếu Du nói. Nghe mọi người giới thiệu về bản thân mình, đối với mọi người Lục Thiếu Du cũng có lý giải sơ bộ. Thế nhưng những đường chủ này hiện tại chỉ là tạm mà thôi, có lẽ Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh chờ hắn đồng ý mới chính thức là đường chủ.
- Chưởng môn. Hiện tại tổng cộng có sáu đường phân biệt là Ám đường, Vũ đường, Hình Đường, Kim đường, Linh đường, Ngoại đường. Ám đường phục trách việc thu thập tin tức tình báo, Vũ đường phụ trách huấn luyện đệ tử tinh anh, cũng chính là thực lực bề ngoài của Phi Linh môn chúng ta. Hình đường chủ quán hình pháp, trong bản môn có người phản bội hoặc là tù binh bắt được bên ngoài đều do Hình đường phục trách. Kim đường phụ trách tất cả sinh ý hiện tại của Phi Linh môn. Chính là đầu nguồn chi tiêu của Phi Linh môn chúng ta. Linh đường phụ trách việc luyện chế đan dược và binh khí. Kim đường phụ trách buôn bán. Còn có Ngoại đường, chủ yếu phụ trách tất cả công việc trong địa bàn Phi Linh môn chúng ta, thuộc về thực lực ngoài sáng của Phi Linh môn hiện tại.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói:
- Chưởng môn, Ám đường hiện tại do Diệp Phi phụ trách. Diệp phi trong Cổ Vực cũng có một chút danh tiếng, người đời gọi là Quỷ Ảnh La Sát, cùng với Diệp Mỹ chính là thân tỷ muội, đều là ký danh đệ tử nhiều năm trước đây của ta, hai năm trước bị ta kéo tới Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, Diệp Phi, Diệp Mỹ, thảo nào hắn nhìn hai nàng có năm phần tương tự, hóa ra là tỷ muội. Lại là ký danh đệ tử của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, có lẽ là bởi vì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cho nên hai người bọn họ mới tới Phi Linh môn, có thể được Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thu làm đệ tử ký danh, tuyệt đối có chỗ bất phàm của mình.
- Chưởng môn, Vũ đường hiện tại do Hoàng Phủ Kỳ phụ trách, Hoàng Phủ đường chủ trong Cổ Vực cũng là người có danh tiếng cực cao, được người ta gọi là Thiết Quyền.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức nói với Hoàng Phủ Kỳ:
- Hoàng Phủ đường chủ, gần đây tiến độ thế nào rồi?
- Hồi bẩm cung phụng, Vũ đường hiện tại có năm nghìn đệ tử, tu vi Vũ Sĩ bốn nghìn, đệ tử Vũ Sư tám trăm, trong đó Vũ sư bát trọng có hơn một trăm, đệ tử Vũ Phách có bảy mươi ngươi, thế nhưng đệ tử Vũ Phách bát trọng chỉ có mười tám người. Về phần Vũ Tướng tổng cộng mới có chín.
Hoàng Phủ Kỳ nói.
- Nhiều người như vậy sao.
Trong lòng Lục Thiếu Du kinh hãi, không nghĩ tới trong Vũ đường của Phi Linh môn hiện tại lại có nhiều đệ tử như vậy. Đệ tử vũ sư không ngờ có tám trăm, Vũ Phách có hơn mười người, Vũ Tướng cũng có chín người, chỉ cần như thế Phi Linh môn cũng đủ tiến vào hàng ngũ thế lực nhị lưu.
← Ch. 0469 | Ch. 0471 → |