Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0486

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0486: Người quỷ vũ tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Lưu Nhất Thủ hưng phấn nói. Ba năm trước đây Lưu Nhất Thủ hắn chưa từng nghĩ tới có một ngày hắn lại triển khai kế hoạch lớn như vậy. Kim tệ qua lại trong tay hắn ít thì mười vạn, nhiều thì hơn nghìn vạn, điều này khiến cho hắn vô cùng hưng phấn.

- Ở đây ta còn một chút, có lẽ giá trị cũng tới hai ức kim tệ. Ngươi sớm bán ra một chút. Hai tháng này, trong sơn mạch Vụ Đô sẽ không có dược liệu nào được bán ra. Giá sẽ do ngươi định đoạt, trong vòng hai ngày bán ra phân nửa, Vũ đường và Ám đường hiện tại đều đang cần tới kim tệ.

Lục Thiếu Du nói xong giao cho Lưu Nhất Thủ một đống túi trữ vật và nhẫn trữ vật.

- Vâng, chưởng môn.

Sau khi tiếp nhận một đống túi trữ vật và nhẫn trữ vật, Lưu Nhất Thủ ngạc nhiên tới há hốc mồm, lập tức nói tiếp:

- Chưởng môn, có thực là trong hai tháng này dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô sẽ không chảy ra ngoài sao?

- Không sai. Sau này sơn mạch Vụ Đô đều nằm trong khống chế của Phi Linh môn ta. Về phần đám thế lực trữ dược liệu kia, ngươi có thể báo thù báo oán được rồi.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.

- Sơn mạch Vụ Đô đều nằm trong khống chế của chúng ta?

Lưu Nhất Thủ không khỏi hít sâu một hơi. Nắm giữ toàn bộ sơn mạch Vụ Đô, hắn đương nhiên hiểu điều này đại biểu cho cái gì. Nếu như thực sự là như vậy thì sau này Phi Linh môn sẽ nắm trong tay thị trường phân phối dược liệu của toàn bộ biên giới sát Cổ Vực.

- Yên tâm đi làm đi, sau này dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô đều giao cho ngươi là Lục Tiểu Bạch cùng nhau phân phối.

Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt rơi vào trên người Lục Tiểu Bạch rồi nói:

- Lục Tiểu Bạch, phương diện dược liệu ngươi phải nhanh chóng quen thuộc, sau này còn chuyện khác giao cho ngươi làm.

- Vâng, công tử.

Lục Tiểu Bạch đáp.

Đêm đến, Lục Thiếu Du tự cho phép mình nghỉ chốc lát. Nghĩ tới ngày mai là hội đấu giá, Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trạng thái tu luyện. Âm Dương Linh Vũ Quyết trong cơ thể vận chuyển, một tia chân khí sau khi bị luyện hóa lập tức tiến vào trong đan điền, khí tức lúc này chậm rãi được đề thăng.

Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du đã được một vòng quang mang màu vàng bao phủ.

Sáng sớm hôm sau, bên ngoài Phi Linh sơn, dưới sự che phủ cùng rừng cây dày đặc, chỉ có một ít tia sáng xuyên qua tầng lá cây dày đặc chiếu xuống mặt đất.

Từ phía xa nhìn lại thoại nhìn một mảnh xanh ngắt, trên đám lá cây giọt sương không ngừng chảy xuống phía dưới, vang lên tiếng tí tách.

- Ca ca xấu, không mang muội ra ngoài chơi.

Phía trong Phi Linh sơn lúc này có một yêu thú màu trắng phóng lên cao rồi lập tức biến mất trong bầu trời.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ còn có Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, Phương Hiểu Kỳ đều ngồi trên đó.

Lục Thiếu Du dự định ngày hôm nay đi tới trấn Hoa Môn, phải tự mình xem xét hắn mới có thể yên tâm. Mà đương nhiên Lục Tâm Đồng muốn đi theo, Bạch Toa Toa vừa tới cũng lập tức yêu cầu đi theo. Nhìn thấy tam nữ đều muốn đi tới trấn Hoa Môn nhìn một chút, Lục Thiếu Du cũng không tiện từ chối mà mang tam nữ đi theo.

Trong tam nữ Lục Thiếu Du biết Bạch Toa Toa lá gan lớn nhất, cũng là người không sợ hắn nhất. Phương Hiểu Kỳ đối với hắn thì có kính nể, mà Nhan Kỳ lá gan nhỏ nhất, đối với tam nữ sống cùng một mái hiên này, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không coi các nàng là người ngoài.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Lục Tâm Đồng hưng phấn không ngừng nói líu ríu. Tuy rằng lúc này Lục Tâm Đồng là Linh Tướng tam trọng, cũng được coi là một cường giả. Thế nhưng dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương mười ba tuổi mà thôi, tâm tính ham chơi không thể tránh được.

Dùng tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư, chỉ cần một canh giờ đã tới trên trấn Hoa Môn, Thiên Sí Tuyết Sư đáp xuống ở một khoảng cách xa, Lục Thiếu Du tự mình chạy vào hoa môn trấn.

Đánh giá trấn Hoa Môn lúc này, Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc, trấn Hoa Môn nho nhỏ so với ba năm trước đây đã mở rộng gấp đôi, so với trấn Thanh Vân còn lớn hơn mấy lần. Diện tích trên trấn chừng hơn mười vạn thước, kiến trúc san sát nhau. Trên đường đông đúc người đi lại, còn chưa tới trấn đã nghe thấy tiếng ầm ĩ trên đường vang vọng ra chung quanh.

Nơi nơi tấp nập, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.

- Sao lại náo nhiệt như vậy, hôm nay thật nhiều người nha.

Phương Hiểu Kỳ kinh ngạc nói, bình thường nàng cũng tới trấn Hoa Môn này, thế nhưng cũng chưa từng nhìn thấy trên trấn có nhiều người như vậy.

- Ca ca, muội muốn đi chơi.

Lục Tâm Đồng càng thêm hưng phấn kéo tay Lục Thiếu Du chạy vào trong đoàn người.

Con đường tấp nập hiện tại không biết từ khi nào đã lớn hơn so với trước đây, đám người nhộn nhịp, liếc mắt nhìn không hết người, nhân số vượt qua dự liệu của Lục Thiếu Du.

Các con đường đan xen với nhau so với trước đây cũng nhiều hơn không ít. Trong đoàn người, Lục Thiếu Du cũng âm thầm đánh giá mọi người, đám người trên đường hiện tại toàn bộ đều là vũ giả, thi thoảng còn có không ít linh giả trong đó.

Cuối cùng Lục Thiếu Du đi tới phòng đấu giá được kiến tạo trong vòng mười ngày kia, kiến trúc khổng lồ trên mặt đất này chừng mấy vạn thước, cao hai mươi thước, cả vật thể hình tròn, bên ngoài được từng lớp nham thạch bao vây tạo thành, khí thế vô cùng bất phàm.

- Linh Phi tông.

Trên kiến trúc khổng lồ này có viết ba chữ Phi Linh tông. Lục Thiếu Du ngạc nhiên, Phi Linh mông, Linh Phi tông, quả thực chí có nhân tài như Hoàng Phủ Kỳ Tùng kia mới có thể nghĩ ra được, dù sao tùy tiện kiếm một cái tên nào khác cũng được, cũng không quan trọng lắm.

Thời gian mười ngày có thể hoàn thành được như vậy, Lục Thiếu Du cũng vô cùng thỏa mãn. Lúc này bên ngoài kiến trúc có không ít đại hán trang phục chỉnh tề đang đứng ở ngoài. Người trấn Hoa Môn dường như cũng biết đây là chỗ đấu giá ngày mai, cả đám đều hiếu kỳ đánh giá, người vây xem chung quanh đương nhiên không ít.

Nhìn đám đại hán kia, Lục Thiếu Du không khó phát hiện ra toàn bộ đều là Vũ Sư, đầu lĩnh là hai Vũ Phách, phỏng chừng là người của Vũ Đường. Người của Vũ đường so với đệ tử Phi Linh môn bình thường mạnh hơn không ít. Khí tức còn sắc bén nhiều hơn. Khí tức và thực lực không quan hệ, mà là một loại hơi thở vô hình tỏa ra quanh người.

Từ trên người những người này Lục Thiếu Du cũng có một chút lý giải về Hoàng Phủ Kỳ Tùng. Người này tuy rằng đối với hắn có chút cuồng ngạo, thế nhưng từ những đệ tử Vũ đường này hắn cũng có thể nhìn ra được, hắn huấn luyện ra những người này không tồi chút nào, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh chọn người quả thực không sai.

- Tham kiến chưởng môn.

Một lát sau, tại một cửa hàng của Phi Linh môn trên trấn Hoa Môn, các đệ tử Phi Linh môn lập tức hành lễ.

Lục Thiếu Du đánh giá cửa hàng này của Phi Linh môn, diện tích mở rộng thêm chừng mười lần, có ba tầng, quả thực có thể nói là một hiệu buôn bán đan dược lớn nhất trên trấn Hoa môn, dược liệu, binh khí tất cả đều bán.

*****

Quan sát một lát, Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn. Từ biến hóa trên trấn Hoa Môn, Lục Thiếu Du cũng có thể nhìn ra mấy năm nay Lưu Nhất Thủ đã phí không ít khí lực.

Sáng sớm tới trấn Hoa Môn, cuối cùng mấy nữ nhân Bạch Toa Toa tới trưa mới tạm thỏa mãn rời đi. Phía xa trấn Hoa Môn, mọi người lại cưỡi lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rời đi. Mà lúc này Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ thì ở lại trong cửa hàng của Phi Linh môn. Trong cửa hàng còn có không ít chuyện tình cần xử lý. Hai người hiện tại cũng không còn thời gian mà chạy loạn. Thế nhưng Lục Thiếu Du lại nhắc Lưu Nhất Thủ buổi tối thông báo cho những đường khẩu khác tập hợp ở phân đà.

Sáu đường của Phi Linh môn hiện tại chỉ có Ngoại đường là không có ai cầm lái, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể tạm thời gác lại, hiện tại cũng không có ai thích hợp.

Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên, hai người này rõ ràng thực lực hơi thiếu một chút. Muốn phụ trách ngoại đường, trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, người được chọn thực lực cũng không thể yếu hơn đám người Âu Dương Lãnh Tật mới dược. Theo sự phát triển của trấn Hoa Môn, người thực lực quá yếu căn bản không thể trấn thủ ngoại đường.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, mấy nữ nhân đều vô cùng hưng phấn xem đám son phấn, y phục vừa mới mua khiến cho Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

Ngay khi Lục Thiếu Du trở lại Phi Linh môn thì lập tức nhận được tin tức, tông chủ Quỷ Vũ Tông tự mình tới Phi Linh môn.

- Chưởng môn, người của Quỷ Vũ Tông hiện tại đang trong đại điện, Trịnh Anh chưởng lão đang bồi tiếp hắn.

Trương Minh Đào nói.

Lục Thiếu Du nhướng mày, mục đích của Quỷ Vũ Tông tới lần này có lẽ có liên quan tới hội đấu giá, về phần có mục đích khác hay không thì hắn tạm thời không đoán ra được.

Người Quỷ Vũ Tông, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đương nhiên sẽ không xuất hiện. Chuyện hai người ở trong Phi Linh môn cũng không có bị người ngoài biết được. Coi như là đệ tử Phi Linh môn, người biết thân phận chân chính của hai người cũng chỉ có trưởng lão và hộ pháp.

- Không nghĩ tới gần đây Phi Linh môn phát triển cực nhanh như vậy. Ba năm ngắn ngủi thực sự phải khiến ta nhìn với con mắt khác xưa.

Trong đại điện Phi Linh môn, một tiếng cười sang sảng vang lên.

- Đới tông chủ quá khen, cho dù phát triển thế nào cũng không thể so sánh được với Quỷ Vũ Tông.

Thanh âm của Trịnh Anh truyền ra.

- Biết được Đới tông chủ tới đây đón tiếp chậm trễ quả thực có lỗi, mong Đới tông chủ thứ tội.

Ngoài đại điện, thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người, tiếu ý nhàn nhạt hiện lên trên mặt, cũng không có vẻ gì là bồi tội.

- Tham kiến chưởng môn.

Trong đại điện lúc này có Trịnh Anh, Trần Tân Kiệt, Đinh Thành, ba vị trưởng lão. Còn có hai vị hộ pháp Lâm Phong, Tôn Hiểu Minh. Đám người này nhìn thấy Lục Thiếu Du xuất hiện lập tức đứng dậy hành lễ.

Lục Thiếu Du phất tay ý bảo mọi người miễn lễ rồi lập tức đi vào trong đại điện.

- Thiếu Du tiểu huynh đệ có tội gì đâu. Là do ta không mời mà tới, quấy rầy tiểu huynh đệ rồi.

Trong đại điện, một thanh âm sang sảng vang lên. Người nói chính là tông chủ Quỷ Vũ Tông Đới Đường tuổi tác chừng hơn bốn mươi, thân hình cao ngất, mắt sáng như đuốc, mái tóc ngắn, một cỗ khí tức vô hình lan tràn ra, quanh thân còn có một cỗ sát khí như có như không.

- Tham kiến Đái tông chủ.

Lục Thiếu Du hơi thi lễ, khi trước trên Quỷ Vũ Tông Đới Đường này có thực lực Vũ Suất tam trọng đã có thể áp chế được hắn. Thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng, Đới Đường này đã không thể áp chế được nữa. Thực lực của Đới Đường này chỉ là Vũ Suất tam trọng giống như đám người Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính, Âu Dương Lãnh Tật mà thôi. Sau mấy năm phát triển của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thì Phi Linh môn lúc này đã có thực lực chống lại Quỷ Vũ Tông.

- Ồ Đỗ trưởng lão cũng tới sao, hân hạnh, hân hạnh.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào Đỗ Vân Sơn bên người Đới Đường. Ánh mắt khẽ đảo qua một chút, người Quỷ Vũ Tông tới đây có bốn Vũ Tướng, còn có hơn mười Vũ Phách. Chỉ có Đỗ Vân Sơn này đã từng cùng Lục Thiếu Du giao thiệp vài lần, còn những người còn lại, bằng vào thực lực của Lục Thiếu Du lúc này đương nhiên sẽ không cần để ý tới.

- Lục chưởng môn khách khí rồi.

Đỗ Vân Sơn hoàn lễ, trong Phi Linh môn, trước mặt Lục Thiếu Du mặc kệ có thực lực như thế nào dù sao cũng là môn chủ một môn. Hơn nữa hắn cũng biết quan hệ giữa Lục Thiếu Du và tiểu thư Linh Thiên môn không tồi, đương nhiên không dám đắc tội.

Lục Thiếu Du trực tiếp ngồi xuống chủ vị trong đại điện, ánh mắt đảo qua đám người Quỷ Vũ Tông rồi nói với Đới Đường:

- Đới tông chủ tới đây không biết là có chuyện quan trọng gì?

- Ta nghe nói trên trấn Hoa Môn có một hội đấu giá náo nhiệt cho nên tới giúp vui một chút. Ai biết trên trấn Hoa Môn hiện tại đã không còn nơi đặt chân vô cùng náo nhiệt, Phi Linh môn lại ở ngay gần cho nên mới tới quấy rầy một phen. Cho nên hôm nay làm phiền Thiếu Du huynh đệ vậy.

Đới Đường nói.

- Đây chính là vinh hạnh của Phi Linh môn ta. Đới tông chủ muốn ở đâu để ta sai đệ tử sắp xếp chỗ ở cho Đới tông chủ.

Lục Thiếu Du nói. Trong lòng âm thầm suy nghĩ, bằng vào thân phận tông chủ Quỷ Vũ Tông, nếu như muốn vào khách điếm bình dân mà nói, tuyệt đối không quá khó khăn. Cho dù là không bại lộ thân phận, muốn tìm một địa phương đặt chân cũng không làm khó được đám cường giả của Quỷ Vũ Tông. Chỉ sợ đám người Đới Đường này mượn cơ hội này tới Phi Linh môn âm thầm thám thính một phen. Nhưng không thể phủ nhận Quỷ Vũ Tông đối với lần đấu giá hội này vô cùng có hứng thú. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đan dược lục phẩm đối với Quỷ Vũ Tông mà nói cũng có lực hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ.

- Vậy quấy rầy rồi.

Sắc mặt Đới Đường không chút biến đổi, lập tức nói:

- Thiếu Du tiểu huynh đệ, lần đấu giá này tổ chức trên trấn Hoa Môn của các ngươi, không biết các ngươi có biết là do thế lực nào tổ chức không?

- Chuyện này ta cũng không biết. Mấy ngày trước một người thần bí tới Phi Linh môn ta, lại cống nạp khiến cho ta thỏa mãn, nói là muốn tổ chức một hội đấu giá trên trấn Hoa Môn cho nên ta cũng chỉ biết vậy, không hơn.

Lục Thiếu Du nói.

- Xem ra kẻ đứng sau hội đấu giá này không đơn giản ra.

Đới Đường nói.

- Có người nói lần đấu giá này còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, ta định ngày mai cũng đi tới đó xem một chuyến. Thế nhưng hiện tại có Đới tông chủ xuất hiện, có lẽ ta sẽ không có hy vọng đó rồi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

- Thiếu Du huynh đệ nói đùa, nếu như Thiếu Du huynh đệ có hứng thú, chỉ cần ra giá cao hơn là có thể thu vào trong túi.

Đới Đường nói.

Trong Quỷ Vũ Tông, trên mặt đám người Vũ Tướng, Vũ Phách đều nở nụ cười.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)