← Ch.0578 | Ch.0580 → |
- Nếu biết xấu hổ thì hắn đã phải chết từ lâu rồi. Người này không biết xấu hổ quả thực thiên hạ vô địch.
Lục Thiếu Du khẽ cười, ánh mắt lập tức trầm xuống nói:
- Đáng tiếc ta cũng không tin những lời ma quỷ của hắn. Có lẽ Quỷ Vũ Tông đã tìm được chỗ dựa vững chắc, chúng ta phải chú ý nhiều hơn một phen.
- Chưởng môn, ý người chính là phía sau Quỷ Vũ Tông đã tìm được một cường giả chống đỡ?
Hoa Mãn Lâu nghi hoặc hỏi.
- Đới Cương Tử đã ăn vào Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của Đông lão, nếu như không ai đáp ứng có thể giải độc cho hắn, ngươi nghĩ hắn dám làm như vậy sao?
Lục Thiếu Du nói.
- Ta hiểu, Phệ Huyết Hóa Cốt Đan há là người bình thường có thể giải được.
Một thanh âm vang lên, lập tức thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh xuất hiện trong đại điện.
-Tham kiến cung phụng.
Chúng trưởng lão, hộ pháp hành lễ.
- Đông lão, thương thế của người thế nào rồi?
Lục Thiếu Du nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, lúc này sắc mặt vẫn đang tái nhợt, khí tức dường như vẫn chưa khôi phục tới trạng thái trước đây.
- Không còn đáng ngại, chỉ là nếu như muốn khôi phục lại như cũ không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được.
Ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Tốc độ khôi phục của ngươi quả thực cực nhanh.
- Đông lão, người nói xem rốt cuộc phía sau Đới Cương Tử là ai.
Nhìn thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không có vấn đề gì đáng ngại Lục Thiếu Du cũng thở dài một hơi. Với tình trạng này khôi phục chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của ta cho dù là Linh Vương bình thường nếu không có đan phương của ta cũng không thể phá giải. Độc trên người Đới Cương Tử vừa rồi ta vẫn cảm nhận được, cũng chưa phá giải. Theo ta đoán, hẳn là có người cho hắn một lời hứa hẹn, mà hắn lại tin.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh suy tư một lát rồi nói:
- Đới Cương Tử không phải là kẻ ngu si, cũng có chút thông minh, người có thể khiến hắn tin tưởng phỏng chừng cũng không phải là người bình thường.
- Hẳn là người Hóa Vũ tông.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nói:
- Đới Cương Tử có lẽ không muốn để chúng ta khống chế cho nên một mặt tìm chỗ dựa vững chắc, hắn cho rằng chân đứng hai thuyền sẽ an toàn hơn một chút. Mà cái thuyền thứ hai này có lẽ cũng chỉ có Hóa Vũ tông, cũng chỉ có lời Hóa Vũ tông nói Đới Cương Tử mới tin tưởng.
- Vậy ngươi định làm thế nào bây giờ?
Ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói.
- Trước tiên không cần nóng vội. Có lẽ hiện tại có không ít người đang nhìn vào Phi Linh môn. Việc Quỷ Vũ Tông ta còn muốn nghĩ kỹ một chút.
Lục Thiếu Du nói.
- Ám đường vừa mới truyền tới tin tức, Phi Linh môn bây giờ trong Cổ Vực thanh danh hiển hách. Hiện tại không có tin tức gì truyền ra từ Hắc Sát giáo, thế nhưng có không ít thế lực nhị lưu gần đây phái người tới phạm vi của Phi Linh môn ta.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Không sao, sớm muộn gì cũng bị mọi người quan tâm.
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ nói.
Mọi người lại thương lượng một chút chuyện rồi mới tự rời đi. Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng về đình viện phía sau núi với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
- Đông lão, thương thế của Oánh tỷ thế nào rồi?
Trong đình viện, Lục Thiếu Du hỏi.
- Nàng bị Thôi Mệnh phán quan đánh hai chưởng, thương thế rất nặng, lại vừa mới đột phá Vũ Vương. Khí tức cũng không quá ổn định, vì vậy có chút phiền toái nhỏ. Đến lúc mấu chốt ta lại luyện chế cho nàng thêm chút đan dược là được. Có lẽ vấn đề cũng không lớn, thế nhưng cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian nữa.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Đông lão, chuyện người và Oánh tỷ nên quyết định đi. Tâm Oánh tỷ luôn đặt trên người Đông lão a.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
- Tiểu tử thối, ngay cả ta mà ngươi cũng dám trêu sao?
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức giận trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi nhíu mày nói:
- Tiểu tử ngươi có điều không biết, lão đầu như ta lại kết hợp với nàng, quả thực có chút đạp hư nàng, trâu già gặm cỏ non.
- Đông lão, người quả thực không hiểu về phụ nữ rồi. Nếu như Oánh tỷ ghét bỏ người thì sao lại chờ người vài chục năm. Sao lại vừa nghe người ở Phi Linh môn lập tức theo ta xuất sơn đi tới Phi Linh môn. Lẽ nào người còn không hiểu, nếu như người không có một câu trả lời thỏa đáng cho Oánh tỷ, chỉ sợ Lộc Sơn lão nhân sẽ có cơ hội tiến lên, hắc hắc.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc nói.
- Tiểu tử ngươi hiểu nữ nhân lắm sao? Vậy ngươi còn đi trêu chọc nữ nhi của Lữ Chính Cường Linh Thiên Môn làm gì? Ta hình như đã quên nói cho tiểu tử ngươi, theo ta được biết, Lữ Chính Cường và Vân Khiếu Thiên đối đầu với nhau. Nếu như ngươi đi trêu chọc nữ nhi của Lữ Chính Cường, tới lúc đó phiền phức sẽ cuồn lấy ngươi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trắng mắt mắt nhìn Lục Thiếu Du, mang theo vẻ mặt hả hê cười nói.
Lục Thiếu Du ngạc nhiên, hỏi:
- Đông lão, Lữ Chính Cường và nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của ta sao lại đối đầu với nhau? Một người ở trong Cổ Vực, một người ở đại lục Linh Vũ nha.
- Vân Khiếu Thiên và Lữ Chính Cường đều là một trong thập đại cường giả. Có người nói khi còn trẻ hai người này giao thủ không ít, cũng không đếm rõ được số lượng. Những cái khác ta cũng không biết. Những thứ này đều khá lâu rồi, cũng được coi như sử cung bí tận, không có cách nào bảo chứng. Nếu như ngươi muốn biết thì tự mình hỏi nhạc phụ của ngươi đi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Lục Thiếu Du nhìn thoáng qua Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, chuyện này hắn phải mở miệng ra sao? Tốt nhất là quên đi, loại chuyện này cũng không quan trọng với hắn.
- Đông lão, tiểu tử nhớ dường như người đã nói qua, để đột phá người cần một loại độc đan, không biết tài liệu người đã thu thập tới đâu rồi.
Lục Thiếu Du nghiêm túc nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Khi trước Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thu thập dược liệu luyện chế độc đan đột phá, thế nhưng vì ngăn cả hai Vũ Suất cửu trọng của Thiên Linh tông đã dùng hết.
- Mấy năm nay ta cũng luôn sắp xếp người đi thu thập. Những tài liệu khác thì tốt, thế nhưng có hai loại thuốc dẫn vô cùng khó tìm.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:
- Bởi vì quan hệ với độc thể hậu thiên của ta, tu luyện độc công cũng không dễ dàng, cũng chỉ có thể đột phá tới cấp bậc bây giờ. Nếu muốn đột phá nữa thì cần làm cho độc thể của bản thân tăng cường. Tới trình đột hiện tại của ta, độc vật bình thường đối với ta mà nói đã không có tác dụng quá lớn.
- Đông lão, thuốc dẫn kia rốt cuộc là cái gì.
Lục Thiếu Du hỏi.
- Thứ đầu tiên chính là cây Mã Tiền năm trăm năm.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Cây Mã Tiền sao?
Đương nhiên thứ này Lục Thiếu Du không xa lạ. Trong ngọc giản của Nam thúc đã từng giới thiệu qua. Đây chính là một loại dược liệu kịch độc, cây Mã Tiền năm trăm năm, lượng độc của nó đủ để diệt sát Vũ Vương bình thường.
*****
- Cũng giống như cây Mã Tiền bình thường, phải sinh trưởng bên trong động phủ của yêu thú kịch độc, như vậy độc tính mới lớn hơn một chút. Thế nhưng cây Mã Tiền không tới năm trăm năm đối với ta cũng không có tác dụng. Mà tìm cây Mã Tiền năm trăm năm, rất khó.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thở dài nói.
- Điều này quả thực còn có chút phiền phức.
Lục Thiếu Du cũng cười khổ một chút. Cây Mã Tiền năm trăm năm cũng không dễ tìm. Cũng không có ai dám đi tìm. Dù sao cây Mã Tiền năm trăm năm đều sinh trưởng ở trong động phủ yêu thú kịch độc. Đây quả thực chính là khó càng thêm khó, muốn tìm được chỉ sợ cũng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
- Đông lão, cái thứ hai là gì?
Lục Thiếu Du mở miệng hỏi.
- Thứ hai, chỉ cần máu tươi của yêu thú kịch độc lục giai hậu kỳ, không cần toàn bộ, chỉ cần một bình là đủ rồi, ta cần dùng để cường hóa độc thể.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Lục Thiếu Du không nói gì. Máu tươi của yêu thú kịch độc lục giai hậu kỳ, lại còn là một bình. Giống như là muốn lấy máu tươi trên người Bạch Linh, bằng vào thực lực của nàng hiện tại, người bình thường sao có thể làm được. Mà yêu thú kịch độc, lại là yêu thú kịch độc lục giai hậu kỳ cũng không phải dễ tìm.
- Đông lão, hai thứ người muốn tìm cũng không phải bình thường nha.
Lục Thiếu Du cười khổ nói.
- Nếu như dễ tìm ta đã sớm đột phá lâu rồi, cũng không chờ tới hiện tại.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:
- Tài liệu ta chuẩn bị khi trước đã có cây Mã Tiền năm trăm năm sinh trưởng trong động phủ của yêu thú kịch độc. Thế nhưng lại bị hủy đi rồi. Hiện tại nếu như có được hai vật này ta lập tức có thể đột phá, đồng thời độc thể trải qua cường hóa tốc độ tu luyện của ta có thể nhanh chóng giống như trước đây.
- Đông lão, hai vật này tiểu tử sẽ giúp người nhanh chóng thu thập.
Lục Thiếu Du nói. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đột phá Vũ Vương, nếu như lão độc vật có thể đột phá tới Linh Vương. Tới lúc đó thực lực Phi Linh môn lại được tăng lên. Trợ giúp lão độc vật tìm kiếm tài liệu luyện chế độc đan chính là một trong những lời hứa hẹn khi trước của hắn. Vì vậy, sau này hắn phải nghĩ biện pháp tìm được hai vật này.
- Điều này cũng không cần quá gấp, từ từ sẽ tới. Ta cũng đã thông báo cho đám người Ám đường lưu ý tìm kiếm một chút, có lẽ sẽ có một chút hiệu quả.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thở dài nói.
Một già một trẻ hàn huyên một lát, lúc này đã gần hoàng hôn, sắc trời bắt đầu vào tối dần. Trong không khí tràn ngập sương mù, không gian có chút mờ ảo.
Không khí lúc này có cảm giác lạnh lẽo của đầu mùa đông đang từ từ khuếch tán trong không khí. Sắc trời trở nên mông lung. Trong Phi Linh sơn, từng chiếc lá rụng bay lượn. Lúc này không ít cây đại thụ che trời bắt đầu xơ xác thế nhưng vẫn đứng sừng sững ở đó.
Một lát sau, trời cao bị hoàng hôn bao phủ. Trong đầu Lục Thiếu Du lúc này có vô số chuyện cần suy nghĩ. Gần đây có thể nói là phiền phức tới không ngừng. Chỉ sợ không tới bao lâu nữa, còn có phiền phức lớn hơn tới tìm hắn.
Khoanh chân ngồi xuống, Lục Thiếu Du nhanh chóng móc ra Vô Tự Thiên Tư trong nhẫn trữ vật. Vô Tự Thiên Thư này nhìn qua sáng bóng, bốn phía nhẵn nhụi không có khí tức ba động, bình thường tới mức không thể bình thường hơn.
Lục Thiếu Du nhướng mày. Lần này Thôi Mệnh phán quan kia tới đây chỉ sợ không lâu sau đó, Linh Vũ giới sẽ biết tới hắn. Mà chuyện Lục gia Linh Vũ giới cũng tham dự. Tới lúc đó có lẽ không tới bao lâu nữa Linh Vũ giới sẽ tới tìm hắn. Cũng không biết trong đám người Linh Vũ giới rốt cuộc có biết tới sự tồn tại của Vô Tự thiên thư hay không? Hoặc là cho rằng Lục gia có bảo vật khác.
Nếu như đám người Linh Vũ giới biết bảo vật của Lục gia chính là Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du phỏng đoán, chỉ sợ bảo vật như vậy Linh Vũ giới tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Thu thập chín bản Vô Tự Thiên Thư thì mới có thể biết được bí mật trường sinh bất tử, phá toái hư không. Điều này đối với mọi người mà nói là mê hoặc cực kỳ lớn.
Bước tiếp theo, Lục Thiếu Du biết bản thân hắn phải đều phòng tất cả các thế lực lớn trong Cổ Vực, còn cần đề phòng Linh Vũ giới không chỗ nào không xuất hiện. Phiền phức của hắn quả thực lúc này không ít.
Nhìn Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du đem một tia chân khí rót vào. Trong nháy mắt trên Vô Tự Thiên Thư, bề mặt vặn vẹo, xuất hiện một ít bí văn. Mà trong đám bí văn này có một chữ linh xuất hiện, sau đó cỗ khí tức dị thường này đột nhiên chợt lóe lên rồi biến mất.
- Rốt cuộc nó đại biểu cho bí mất gì, chỉ sợ là không đơn giản.
Đối với biến hóa của Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du cũng mơ hồ cảm giác được có chút kỳ lạ, sau khi do dự một lát, Lục Thiếu Du tiếp tục rót chân khí vào trong.
Chân khí được tiếp tục rót vào, trên Vô Tự Thiên Thư lúc này bề mặt vặn vẹo, có không ít bí văn xuất hiện, ở giữa có một chữ linh hiện lên. Một cỗ khí tức dị thường bình tĩnh khuếch tán. Theo chân khí Lục Thiếu Du không ngừng rót vào, bí văn này cũng không ngừng lóe lên.
- Bí văn thật quỷ dị.
Lục Thiếu Du nhìn vào đám bí văn trên Vô Tự Thiên Thư, trong lòng không khỏi run lên. Đám bí văn này tuyệt đối không hề đơn giản. Loại cảm giác này khiến cho Lục Thiếu Du mơ hồ liên hệ tới cái gì, thế nhưng lại nghĩ mãi không ra.
Sưu.
Chỉ một lát sau, bí văn trên Vô Tự Thiên Thư lập tức biến mất, sắc mặt Lục Thiếu Du cũng tái nhợt. Vô Tự Thiên Thư này giống như là thôn phệ chân khí vậy, chân khí của hắn sau khi rót vào một lát thì không thể chống đỡ được nữa.
- Nhất định là có bí mật.
Ngay khi bí văn biến mất, Lục Thiếu Du cảm giác dường như bản thân mình mơ hồ nghĩ tới cái gì đó. Xem ra, bằng vào thực lực hiện tại của hắn không thể nghiên cứu được Vô Tự Thiên Thư, chỉ có đợi sau này rồi nghiên cứu tiếp.
- Tu luyện.
Thu hồi Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du lập tức móc ra Linh Ngọc sàng rồi khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện. Âm Dương Linh Vũ quyết lúc bình thường tu luyện cực kỳ chậm chạp, thế nhưng có Linh Ngọc sàng, phương diện tu luyện linh lực cũng có không ít chỗ tốt.
Mà loại tu luyện này, quan trọng nhất chính là củng cố tu vi. Gần đây linh lực đột phá hai trọng, đoạn thời gian kế tiếp Lục Thiếu Du phải củng cố tu vi một phen.
Theo Lục Thiếu Du tu luyện, một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một tầng quang tráo màu trắng vô hình.
Dưới trời cao đều đang được màn đêm bao phủ. Tại một chỗ giữa không trung, màn đêm đang bao phủ một cái hạp cốc. Ở giữa hạp cốc chính là một con sông lớn. Nước sông không ngừng cuộn sóng. Hai bên bờ chính là rừng rậm nguyên thủy. Từng cây đại thụ che trời tầng tầng lớp lớn hiện ra. Thế nhưng lúc này khắp núi non đều hiện lên vẻ tiêu điều.
Sưu.
Trong bầu trời, trên lưng một đầu yêu thú giống như đại bàng có hai đạo thân ảnh đang khoanh chân ngồi đó.
← Ch. 0578 | Ch. 0580 → |