← Ch.0585 | Ch.0587 → |
- Tê tê!
Thân thể khổng lồ của Tiểu Long đã sớm đứng chắn trước mặt lão đại, lập tức ngẩng đầu ra sức, cái miệng khổng lồ dữ tợn mở rộng, phun ra một đạo hoả diễm màu vàng kim, hơi thở nóng bỏng bao phủ, một mảnh hoả diễm màu vàng kim cuồng bạo tản ra.
Trong nháy mắt hoả diễm màu vàng kim đã bao phủ không gian, gào thét mà dậy, tựa như hoá thành một biển lựa, gợn sóng trong không gian trực tiếp bị đốt cháy trở nên đỏ rực, hơi nước trong không khí dường như trong nháy mắt cũng bốc hơi sạch sẽ.
- Xèo xèo!
Dưới hoả diễm màu vàng kim, trảo ấn quỷ dị kia trực tiếp bị đốt cháy hoá thành một đám sương màu trắng.
- Hoả diễm thật mạnh.
Đám người chung quanh lúc này cũng kinh ngạc vô cùng, bọn họ có thể cảm nhận được rõ rang sự cuồng bạo của ngọn hoả diễm này.
- Đáng chết!
Trên Linh hồn thể của Thôi Mệnh Phán Quan, đôi mắt khẽ rung lên, thân hình vội vàng lùi lại, đám sương mù chung quanh cũng lung lay một hồi, càng thêm kinh hãi nhìn chằm chằm vào Tiểu Long.
- Hừ, xem ngươi ngăn cản ta thế nào được.
Ánh mắt trầm xuống, Linh hồn thể nháy mắt khuếch đại, đang lúc mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Linh hồn thể của hắn đột nhiên xảy ra biến hoá.
Một cổ khí tức quỷ dị hội tụ, Linh hồn thể của Thôi Mệnh Phán Quan lập tức mở rộng, cái thân hình tựa như đứa trẻ kia phá tan sương mù bao quanh thân thể, ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, trực tiếp hoá thành to lớn hơn trăm thước, mặc dù thân thể có chút hư ảo, nhưng khí tức khủng bố chung quanh cũng vô cùng cường hãn.
Cái Linh hồn thể này khuếch đại cũng không trở nên hư ảo hơn mà thậm chí còn thực chất hoá lên không ít, trên Linh hồn thể khổng lồ ấy mang theo khí tức rất đỗi quỷ dị và Linh hồn lực ba động vô cùng nồng đậm, bàn tay to lớn nện ra một quyền với lực đạo rất mạnh, trên không trung lập tức vang lên thanh âm bạo tạc liên tiếp.
- Tê tê!
Nhưng Tiểu Long thì không hề sợ hãi, sau khi rít lên một tiếng trầm thấp, cái đuôi lớn liền hung hăng quất ra, trực tiếp phá không gào thét đánh tới.
- Ầm ầm....
Một quyền cực mạnh do Linh hồn thể của Thôi Mệnh Phán Quan đánh ra hung hăng nện thẳng lên cái đuôi lớn của Tiểu Long, lực lượng khổng lồ va vào nhau, cái đuôi của Tiểu Long lập tức rơi xuống, đập mạnh lên sân của quảng trường, khoảng sân rộng kia lập tức nứt một đường lớn, vết nứt rất dài, đủ để thấy một quyền này có lực đạo cường hãn tới mức nào.
Tuy lực lượng của một quyền này rất lớn, nhưng cũng chỉ làm Tiểu Long bị đau chút đỉnh mà thôi, bị đau khiến cho ánh mắt của Tiểu Long lập tức trở nên lạnh lẽo hơn, lân phiến khắp người dựng lên, một tia hoả diễm kim sắc quanh quẩn trên người, khí tức lại mạnh mẽ thêm vài phần, trên người tản ra một cổ uy áp cực lớn.
- Xuy!
Cái đầu khổng lồ nảy lên nhanh như chớp, trong nháy mắt đã lao lên, tựa như xé rách không gian vậy, mang theo một đạo khí lãng năng lượng vô cùng khủng bố xé không mà ra, nháy mắt tiếp theo, trong miệng Tiểu Long lại phun ra thêm một mảnh hoả diễm màu vàng kim cuồng bạo về phía Linh hồn thể khổng lồ của Thôi Mệnh Phán Quan.
Đám hoả diễm kim sắc này, Thôi Mệnh Phán Quan đã sớm có đề phòng và toan tính riêng, nên thân thể vội vàng lùi lại, không dám trực tiếp chống lại hoả diễm kim sắc của Tiểu Long.
- Chi chi!
Ngay vào lúc thân hình của Thôi Mệnh Phán Quan cấp tốc lùi về phía sau, đột nhiên một thanh âm bén nhọn truyền tới, bạch sắc cự thử một mực đứng cách đó vài trăm thước đột nhiên lao về phía Thôi Mệnh Phán Quan.
- Linh thú Ngân Linh Huyễn Thử, tiếc là thực lực còn quá thấp.
Sắc mặt của Thôi Mệnh Phán Quan trầm xuống, một đạo chưởng ấn đánh về phía sau nhanh như chớp, phát ra một mảnh hào quang năng lượng vô cùng quỷ dị.
- Ầm!
Giữa không trung nháy mắt liền bộc phát ra tiếng nổ tung đinh tai nhức óc, Ngân Linh Huyễn Thử khổng lồ lập tức bị đánh văng ra xa, thân thể nặng nề nện thẳng xuống đất.
- Tê tê.
Ngay tiếp theo lúc đó, thân thể to lớn của Tiểu Long lại tấn công tới lần nữa, gắt gao cuốn lấy Thôi Mệnh Phán Quan.
Trên tầng trời thấp, thanh niên áo xanh vỗ nhẹ hai cánh sau lưng, thân thể trôi nổi trên không, vẻ mặt ngưng trọng, hai tay kết xuất ra từng đạo thủ ấn kỳ dị ngày càng nhanh hơn.
Trong bàn tay phải, thủ ấn trong tay của Lục Thiếu Du lúc này lập tức kéo dài tạo thành từng đạo vòng cung huyền ảo, không gian phía bên phải lập tức bị bao phủ trong một mảnh quang hoa chói mắt, từng đạo hào quang thần dị dữ dội bắn ra bao phủ phía trước hắn, chân khí cũng tuôn trào một cách dữ dội và nhanh chóng, nếu như có người đứng gần một chút, sẽ không khó để nghe ra trong cơ thể của Lục Thiếu Du lúc này phát ra một loại thanh âm tựa như vạn mã bôn đằng, đây chính là thanh âm chân khí di chuyển với tốc độ cực nhanh trong cơ thể.
Trong cơ thể của Lục Thiếu Du lúc này, chân khí rút xuống giống như một cơn hồng thuỷ vậy, khí tức cũng trở nên cuồng bạo, chỉ một lát thôi, trong lòng bàn tay phải của Lục Thiếu Du, nháy mắt đã xuất hiện thất thải quang mang thần dị mà cuồng bạo, chỉ một lát đã xuất hiện điểu thể tựa như phượng hoàng.
Con phượng hoàng này có thân thể đỏ rực, lớn chừng một thước, toàn thân tựa như một ngọn lửa, trên đầu có phượng quan do thất thải vũ tạo thành, trên đuôi cũng mọc ra long vũ thất thải thật dài, hai cánh giương ra mang theo ngọn lửa ngập tràn, khiến cho không gian chung quanh đều lắc lư dập dờn.
Cũng ngay vào lúc này, trên tay trái của Lục Thiếu Du, ấn quyết cũng nhanh chóng xuất ra, theo mỗi thủ ấn kết xuất ra từ tay của Lục Thiếu Du, bàn tay trái của hắn lập tức toả ra hào quang chói mắt, nhưng quỷ dị nhất chính là thứ quang mang chói mắt này lại có màu đen, đen hệt như màu mực vậy, thế nhưng vẫn rất chói mắt.
Mà theo sự xuất hiện của quang mang màu đen kia, sắc mặt của Lục Thiếu Du cũng trở nên ngưng trọng hơn, cộng thêm ngày càng tái nhợt, trên trán cũng rịn cả mồ hôi, giống như đang tiêu hao rất lớn vậy.
- Huyền Vũ quyết, ngưng tụ.
Một tiếng quát trầm thấp truyền ra từ miệng của Lục Thiếu Du, tiếng quát vừa dứt, thủ ấn quỷ dị của Lục Thiếu Du cũng vừa đổi, trên lòng bàn tay trái, một mảnh quang mang đen kịt vô cùng mạnh mẽ và nồng đậm lập tức tuôn ra dữ dội, một cỗ chân khí mênh mông đột nhiên tản ra và bốc lên ngay bên trái của Lục Thiếu Du, mang theo một cổ khí tức quỷ dị, ngay lúc này trên lòng bàn tay của Lục Thiếu Du cũng sinh ra biến hoá thần dị mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Trên lòng bàn tay trái của Lục Thiếu Du, xuất hiện một đạo năng lượng hình thú thần dị, thú thể này có kích cỡ chừng một mét, toàn thân mang theo lân giáp, đen như mực tàu, thân hình giống như rùa, nhưng có hai cái đầu, nhìn kỹ thì thấy có một con mãng xà xoay quanh phía trên của con rùa, hai con thú dùng chung một thể, quy xà tương giao, vô cùng sống động, tựa như một sinh vật sống, mang theo một cổ uy áp cực lớn. Khí tức năng lượng mênh mông kia lúc này lại lặng lẽ tản ra.
*****
Trong nháy mắt tiếp theo, cái năng lượng thú thể này lại càng rõ ràng hơn, lớn chừng một thước, tuy rằng đen thui, nhưng lại phát ra quang mang cực kỳ chói mắt. Nó trông như một khối ngọc thạch màu đen, sặc sỡ chói mắt, bên trong lại ẩn chứa năng lượng vô cùng cường hãn, cũng khiến cho kẻ khác sợ hãi không thôi, khí tức quanh thân cũng khiến cho lòng người e sợ, xung quanh của năng lượng thú thể này, ngay cả không gian cũng xuất hiện vặn vẹo, từng vòng gợn song cũng trực tiếp toả ra bốn phía.
- Đây là vũ kỹ gì vậy....
Mắt thấy trong lòng bàn tay của Lục Thiếu Du đều có thêm một năng lượng thú thể khủng bố như vậy, đám người Lộc Sơn lão nhân, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Trương Khiếu và Lữ Tiểu Linh đều không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lúc này bốn phía của quảng trường, đã sớm có vài ngàn đệ tử Quỷ Vũ Tông tề tụ về, nhìn thấy màn này, cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh, trong trường có Tiểu Long và vị cường giả thần bí kia đại chiến, bọn họ không dám tiến vào, cả đám đứng nhìn mà tim đập thình thịch, không ít kẻ bị doạ cho sợ đến nhũn cả chân.
Lúc này nhìn vào hai năng lượng thú thể trên tay của mình, sắc mặt của Lục Thiếu Du lại càng thêm ngưng trọng, cũng không có chút do dự nào, ngay lúc tất cả mọi người vẫn chưa hết kinh ngạc, Lục Thiếu Du giơ hai năng lượng thú trên tay lên rồi bắt đầu dung hợp chúng lại với nhau.
Hai con năng lượng thú thể to chừng một thước đều ngập tràn thú uy tương tự nhau, không gian gợn sóng quang người bắt đầu tản ra bốn phía, lúc bắt đầu dung hợp, hai cỗ không gian gợn sóng kia nháy mắt liền giống hệt như hai cơn hồng thuỷ, trong nháy mắt khi chúng va vào nhau, gợn sóng lại càng dữ dội hơn rồi bốc thẳng lên một cách cuồng bạo.
Trong nháy mắt này, sắc mặt của Lục Thiếu Du lại càng thêm tái nhợt, toàn thân cũng run lên, tựa như hành động này đã khiến hắn có chút không chống đỡ nổi.
Bất quá đúng vào lúc này, quang mang của hai con năng lượng thú thể này đã bắt đầu tiếp xúc với nhau, quang mang màu mực chói mắt cùng hào quang bảy màu thần dị bắt đầu dần dần đè lên nhau.
- ẦM!
Một tiếng động trầm đục truyền ra, hai cổ hào quang va vào nhau, sau đó lại phát ra ánh sáng cực mạnh càng thêm chói mắt, cả không gian cũng đột nhiên run lên, cùng lúc đó, ngay lúc quang mang kia toả ra mạnh mẽ, một cỗ khí tức quỷ dị khác lập tức lan ra khắp nơi.
Cỗ khí tức này khiến cho tất cả mọi người cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Xung quanh luồng sáng kia, ngay cả hư không đều bắt đầu trở nên vặn vẹo.
- Chưởng môn đang làm gì vậy.
Bên trong Phi Linh Môn, mọi người lập tức cảm thấy vô cùng khó hiểu, cỗ khí tức nguy hiểm này, cũng làm cho đám người Trương Thang cứng lưỡi, mơ hồ nhận ra, chưởng môn hẳn là đang chuẩn bị một loại vũ kỹ vô cùng cường hãn.
Khống chế cho hai loại ấn quyết này dung hợp, chân khí trong người Lục Thiếu Du cũng rút sạch một cách nhanh chóng như nước thuỷ triều, tất cả đều bị hai đạo ấn quyết này thôn phệ cạn sạch, chỉ có Lục Thiếu Du là biết rõ tình trạng của bản thân lúc này nhất, dung hợp hai loại ấn quyết, lượng chân khí cần phải tiêu hao thậm chí còn vượt xa Liệt Không Cửu Kích rất nhiều, chúng quả thực không khác gì một cái động không đáy, hiện giờ bên trong đan điền khí hải của hắn, Vũ đan đang xoay tròn cực nhanh để phóng thích cổ chân khí cuồng bạo mà mênh mông.
Lục Thiếu Du muốn thi triển chính là Chu Tước Quyết và Huyền Vũ Quyết, nếu chỉ một mình Chu tước quyết hay Huyền vũ quyết thì Lục Thiếu Du biết rõ chúng căn bản không cách nào chống lại Thôi Mệnh Phán Quan được.
Một mình Chu Tước Quyết hay Huyền Vũ Quyết cũng chỉ tương đương với trình độ của Hoàng cấp cao giai mà thôi, nhưng nếu dung hợp Chu Tước Quyết và Huyền Vũ Quyết lại với nhau, trình độ có thể đạt tới mức tương đương với vũ kỹ Huyền cấp cao giai, ngay cả Liệt Không Cửu Kích cũng chỉ ở mức Huyền cấp trung giai, nếu như dung hợp Huyền Vũ Quyết và Chu Tước Quyết với nhau, uy lực tuyệt đối sẽ vô cùng cường hãn.
Lần này khống chế hai đạo ấn quyết dung hợp, một cỗ khí tức khủng bố khiến kẻ khác run sợ lập tức phóng thẳng lên trời, đồng thời trong lòng của Lục Thiếu Du cũng vô cùng khó chịu, dung hợp hai đạo ấn quyết nào phải chuyện dễ dàng như vậy, hai cổ năng lượng bài xích lẫn nhau, giống như hai thỏi nam châm cùng cực đẩy nhau vậy, cỗ lực đẩy này, khiến cho Lục Thiếu Du dù ra sức khống chế cỡ nào đi nữa, chúng cũng không thể hoà vào làm một được, còn lực phản chấn do hai cỗ năng lượng ấy bài xích nhau mà Lục Thiếu Du phải gánh chịu thì không thể nghi ngờ là đã đánh thẳng vào trong cơ thể của hắn, loại đau đớn này, người bình thường tuyệt đối không thể chịu nổi.
- Nhất định phải dung hợp cho bằng được.
Lục Thiếu Du cắn răng thầm nghĩ, chân khí trong người mạnh mẽ đánh tới, tựa như có vô số dã thú lao nhanh trong cơ thể, tâm thần ngược lại càng trở nên an tĩnh, thời gian tu luyện Huyền Vũ Quyết và Chu Tước Quyết cũng không ngắn, đối với hai cỗ ấn quyết này, Lục Thiếu Du cũng đã tìm được một vài quy luật.
Cỗ lực bài xích cự đại kia vẫn không biến mất, theo Lục Thiếu Du cố gắng khống chế dung hợp lần nữa, chúng lại bài xích mạnh mẽ hơn, Lục Thiếu Du đau đớn nghiến chặt răng, trán cũng ứa mồ hôi lạnh to như hạt đậu, hai cỗ lực bài xích khổng lồ tác động lên người mình, ngũ tạng trong cơ thể đều như bị nghiền nát vậy, nếu không phải thân thể rất cường hãn, Lục Thiếu Du dám chắc bản thân tuyệt đối không thể kiên trì nổi.
Lúc này, cảnh Lục Thiếu Du khống chế hai đạo thú thể dung hợp cũng rơi vào trong mắt đám người bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy hai đạo năng lượng chói mắt kia tách ra, mỗi lần hơi xích lại gần nhau đều sẽ bắn ngược ra, mỗi lần chạm vào đều khiến cho không gian chấn động một hồi.
- Ta không tin.
Lục Thiếu Du nghĩ thầm trong lòng, tiếp tục khống chế hai đạo ấn quyết dung hợp, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra, khoé miệng rịn cả máu tươi nhưng Lục Thiếu Du vẫn cố gắng chống đỡ.
Dưới sự cố gắng dung hợp của Lục Thiếu Du, hai đạo ấn quyết lại chạm vào nhau lần nữa, cùng với cái đó, sắc mặt của Lục Thiếu Du cũng càng thêm trắng bệch, Lục Thiếu Du đột nhiên cắn răng hừ khẽ, chân khí còn thừa lại trong cơ thể đồng loạt đánh ra một cách mạnh mẽ, ngay lúc hai đạo năng lượng thú thể vừa chạm vào nhau, có dấu hiệu chuẩn bị bắn ngược lần nữa thì cỗ chân khí này của Lục Thiếu Du lại mạnh mẽ đánh xuống một cái, cưỡng chế khiến cho hai đạo năng lượng thú thể này hung hăng va vào nhau.
- Bùm!
Không gian lại rung chuyển lần nữa, một kích của Lục Thiếu Du thật đúng là đã khiến cho hai đạo ấn quyết mạnh mẽ va vào nhau một cái, tiếp theo, trong không gian, khí tức lại biến đổi thêm lần nữa.
Lúc này, hai đạo năng lượng thú thể đã hoàn toàn đè lên nhau, đoàn quang hoàn lập tức khuếch trương ra hơn hai thước, ở bên trong quang đoàn, thú thể của thất thải phượng hoàng và Mặc Hắc Quy Xà cũng bắt đầu quyện lại với nhau, mơ hồ lộ ra vẻ không vui, không gian rung động, trên không trung đột nhiên truyền tới một cỗ năng lượng khủng bố lan ra bốn phía, một cỗ năng lượng quỷ dị bắt đầu hội tụ, bắt đầu từ khi cỗ năng lượng khủng bố kia phát ra thì cả không gian khí lưu liền bắt đầu vặn vẹo.
← Ch. 0585 | Ch. 0587 → |