← Ch.0590 | Ch.0592 → |
- Đông lão, ta phải bế quan vài ngày nữa mới được, việc ở Quỷ Vũ Tông đại khái đã được giải quyết xong, thực lực của Quỷ Vũ Tông bây giờ đã giảm mạnh, sắp tới ắt hẳn sẽ chiêu binh mãi mã, phải phiền toái Đông lão an bài một vài cường giả lạ mặt tiến vào Quỷ Vũ Tông mới được.
Lục Thiếu Du nói.
- Ngươi muốn tước quyền của Đới Trường An.
Đông Vô Mệnh cười nhạt một tiếng.
- Đới Trường An vốn chỉ là một tên phế vật mà thôi, nhưng bây giờ tên phế vật này vẫn còn chút giá trị lợi dụng, nếu như hắn ngoan ngoãn nghe lời, ta có thể nuôi hắn cả đời, còn nếu như hắn cũng giống Đới Cương Tử thì ta không ngại giết thêm một tên nữa.
Lục Thiếu Du nói với ánh mắt lạnh lẽo.
- Ngươi xài chiêu đó với Lữ Tiểu Linh, phỏng chừng sau khi Lữ Chính Cường biết được sẽ kính trọng ngươi vài phần.
Đông Vô Mệnh cười một tiếng, sau đó nhỏ giọng nói với Lục Thiếu Du, vì ban nãy ông đã nghe kể hết mọi chuyện.
- Đây cũng không còn cách nào khác, ta không muốn tất cả các thế lực đều để mắt tới Phi Linh Môn của ta, lôi Linh Thiên Môn ra làm lá chắn để giảm bớt kẻ dòm ngó, còn lại cứ để bọn họ tự mình đoán mò đi, hiện tại có lẽ tới lượt Hoá Vũ Tông phải đau đầu rồi.
Lục Thiếu Du nhếch môi mỉm cười.
Lục Thiếu Du hiểu rất rõ, lúc này đây có rất nhiều thế lực đều dòm ngó tới Phi Linh Môn, Phi Linh Môn có Vũ Vương, đồng thời thế lực cũng đang ngày càng lớn mạnh, khiến cho không ít thế lực đứng ngồi không yên, lúc nào cũng dò xét động tĩnh của Phi Linh Môn, Quỷ Vũ Tông hai lần đổi chủ đều có bóng dáng của Phi Linh Môn, đây cũng là chuyện khó che giấu, chỉ cần là kẻ có chút hiểu biết cũng sẽ cho rằng việc này chắc chắn có liên quan tới Phi Linh Môn. Hoặc là Quỷ Vũ Tông đang bị Phi Linh Môn âm thầm khống chế, hiện tại Phi Linh Môn đã có đủ thực lực khống chế tuyệt đối Quỷ Vũ Tông rồi.
Cho nên sẽ khiến cho rất nhiều kẻ cảm thấy nôn nao khó yên, nhưng bây giờ, sau khi mình lôi Lữ Tiểu Linh ra thì tình hình sẽ khác hẳn, không còn như trước nữa, đây cũng là mục đích của Lục Thiếu Du khi đưa Lữ Tiểu Linh tới Quỷ Vũ Tông, phía sau lưng của Lữ Tiểu Linh còn có Linh Thiên Môn, lại thêm quan hệ giữa Linh Thiên Môn và Quỷ Vũ Tông, những thế lực khác cũng biết chuyện này, có Lữ Tiểu Linh dính vào thì những thế lực đó sẽ không suy đoán nhiều nữa, nếu so sánh giữa Linh Thiên Môn và Phi Linh Môn thì đương nhiên bây giờ Linh Thiên Môn sẽ dễ bị chú ý hơn rồi.
Lục Thiếu Du đoán, cũng chỉ có làm như vậy mới đẩy được tầm mắt của không ít kẻ lên Linh Thiên Môn, đoán là Linh Mẫn Thiên Tôn muốn giúp Đới Trường An, hoặc là Linh Thiên Môn muốn ra tay với Quỷ Vũ Tông. Đặc biệt là Hoá Vũ Tông, Quỷ Vũ Tông nằm trong phạm vi địa bàn của Hoá Vũ Tông, Linh Thiên Môn nhúng tay vào, phỏng chừng Hoá Vũ Tông chính là bên đau đầu nhất, sau khi nhận được tin, nhất định sẽ ăn không ngon ngủ không yên, đoán già đoán non rằng có phải là Linh Thiên Môn muốn ra tay với Quỷ Vũ Tông trước, sau đó đánh tới Hoá Vũ Tông hay không.
Lục Thiếu Du cười trộm trong lòng, nói tóm lại kéo Lữ Tiểu Linh vào lúc này đã thành công khiến cho rất nhiều kẻ có tật giật mình, còn Phi Linh Môn thì sẽ không bị ai dòm ngó.
Về phần Quỷ Vũ Tông, Lục Thiếu Du đã sớm có tính toán riêng, hiện tại cường giả của Quỷ Vũ Tông trên cơ bản chẳng được mấy người, lại thêm người của mình phái tới gia nhập và bọn người Trương Khiếu đang ở lại Quỷ Vũ Tông, nội ứng ngoại hợp, cứ âm thầm lặng lẽ mà làm, tin rằng chẳng bao lâu nữa, toàn bộ Quỷ Vũ Tông sẽ thần không biết quỷ không hay mà nằm gọn trong lòng bàn tay của mình, còn tên Đới Trường An thì sẽ hoàn toàn trở thành bù nhìn.
Về phần có thể khiến Linh Thiên Môn rước lấy phiền toái hay không thì Lục Thiếu Du cũng không thể quản được những chuyện ấy, Linh Thiên Môn cách Phi Linh Môn trăm song nghìn núi, phỏng chừng Lữ Chính Cường sẽ không tìm tới mình để tính sổ mấy việc cỏn con này đâu, mình chẳng qua chỉ lợi dụng Linh Thiên Môn có một chút mà thôi, lại nói, đây cũng là do Lữ Tiểu Linh tự nguyện, coi nhưng đây là thù lao mình giúp ông ta chăm sóc con gái đi vậy, nghĩ như vậy, Lục Thiếu Du rất vô sỉ mà mỉm cười.
- Đúng rồi Đông lão, ngày mai phái người tới trấn Thiên Tinh đi, sau đó cướp cho bằng sạch cái trấn Thiên Tinh đó rồi giao lại cho Vân Dương Tông, chuyện này ta đã hứa với Vân Dương Tông rồi, nhất định phải làm, bất quá cũng không cần làm quá mức.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc nói.
- Giao trấn Thiên Tinh cho Vân Dương Tông, sẽ có chút bất lợi cho Phi Linh Môn chúng ta, tới lúc đó, nếu Phi Linh Môn chúng ta muốn khuếch trương ra thì đây chính là con đường ta phải qua.
Đông Vô Mệnh ngẫm lại một cái rồi lập tức lên tiếng.
- Vân Dương Tông muốn đã muốn như vậy thì chúng ta cũng không cần phải lo gì cả, hiện tại Quỷ Vũ Tông đã là của chúng ta, cộng thêm Cổ Vực còn có trấn Hoa Môn, hắn muốn phong toả Phi Linh Môn của chúng ta thì ta sẽ phong toả bốn phía của hắn trước, tới lúc đó, ta sẽ biến trấn Thiên Tinh thành một toà trấn cô độc, tới lúc đó thì sẽ tới lượt hắn cầu chúng ta.
Lục Thiếu Du nói, điểm này thì Lục Thiếu Du hắn đã sớm nghĩ kĩ rồi.
- Ngươi không có ý định trực tiếp thu nhận Quỷ Vũ Tông à?
Đông Vô Mệnh mỉm cười hỏi, suy nghĩ trong lòng Lục Thiếu Du, ông cũng đoán được phần nào, mặc dù không thể rõ mười mươi.
- Hiện tại chúng ta cũng đang tiếp nhận Quỷ Vũ Tông đấy thôi, nếu như làm ra mặt thì sẽ mang tới không ít phiền toái cho chúng ta, vẫn nên âm thầm tiếp nhận thì hơn, chỉ cần Quỷ Vũ Tông còn mang họ Đới thì nhưng kẻ muốn gây chuyện cũng không thể làm được gì, ta không quan tâm chuyện danh tiếng, được lợi là đủ rồi, thanh danh chỉ là vật ngoài thân, lợi ích mới là thực.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc, loại chuyện kiếm danh tiếng là để cho đám đại môn đại phái chơi, mình chỉ là tiểu môn tiểu phái, lợi ích mới là quan trọng nhất.
- Tiểu tử nhà người, một bụng toàn chứa mấy chuyện âm hiểm.
Đông Vô Mệnh cười hắc hắc nói:
- Bất quá ta thích.
- Đông lão, nói tới việc bụng bồ dao găm thì ta đây còn phải học hỏi ông nhiều lắm.
Lục Thiếu Du cũng cười hắc hắc, một già một trẻ nhìn nhau cười, tiếng cười gian trá của cả hai lại truyền ra khỏi phòng lần nữa.
- Sư phụ, cái kiểu cười thiệt là gian xảo quá đi mất....
Trong phòng bên, nghe được tiếng cười phát ra từ trong phòng của Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng chớp chớp mắt nhỏ, thản nhiên nói.
- Chưởng môn cười cũng rất gian.
Nhan Kỳ nói.
Sau chuyện ở Quỷ Vũ Tông, Quỷ Vũ Tông chính là bắt đầu chỉnh đốn lại lần nữa, nhưng không gây ra động tĩnh quá lớn.
Trong Phi Linh Môn, một thời gian ngắn gần đây có vẻ khá yên bình, bất quá sau khi Phi Linh Môn để lộ ra thực lực cường hãn thì lập tức có không ít tai mắt thời khắc nhìn chằm chằm vào Phi Linh Môn.
*****
Mà sau khi Phi Linh Môn để lộ ra thực lực cường hãn rồi, trấn Hoa Môn cũng nhận được không ít lợi ích, bởi vì thực lực của Phi Linh Môn, thương gia vốn quyết định ở lại trên trấn Thiên Tinh rốt cuộc đều quyết định sẽ chuyển tới trấn Hoa Môn, đây là khiến cho trấn Hoa Môn ngày càng phồn hoa hơn nữa.
Trấn Hoa Môn vẫn tiếp tục chuyện xây thành chứ không hề ngừng nghỉ, qua vài tháng, Trấn Hoa Môn hiện tại so với Trấn Thiên Tinh thì tuyệt đối không nhỏ hơn là mấy, cùng lắm là qua một tháng nữa, là có thể nối với trấn Đoàn Sơn rồi.
Dòng người tới lui Trấn Hoa Môn mỗi ngày ít nhất cũng phải hơn mười vạn, về phần dân cư thường trú tại Trấn Hoa Môn thì đã nhiều hơn gấp mấy chục lần so với trước đây.
Việc làm ăn buôn bán của cửa hàng Phi Linh cũng ngày càng phát đại, căn bản không hề có bất kỳ đối thủ nào, còn những cửa hàng nhỏ buôn bán binh khí, dược liệu và đan dược khác thì đều muốn dựa dẫm vào cửa hàng Phi Linh, làm ăn kiểu này, có thể nói là ngày kiếm đấu vàng.
Về phần phòng đấu giá do Vũ đường phụ trách thì trước đó một tháng đã được cửa hàng Phi Linh tiếp thu rồi, trên cơ bản thì cứ mỗi mười ngày sẽ tổ chức một ngày hội đấu giá, vật được đấu giá tuyệt đối phải là thứ cực kỳ trân quý, chuyện này cũng giúp Trấn Hoa Môn đề cao danh khí lên không ít.
Bên trong sơn mạch Vụ Đô, rất nhiều dong binh đoàn hiện tại cũng bắt đầu có mua bán qua lại với Phi Linh Môn, không mấy người phản đối, gia nhập Phi Linh Môn, cũng lấy được rất nhiều lợi ích không nhỏ, hiện tại đám người muốn gia nhập Phi Linh Môn có rất nhiều, nhưng không phải ai cũng được gia nhập cả.
Đương nhiên, chuyện này cũng có hơi phức tạp, nhưng không có phiền toái lớn gì, bị thực lực của Phi Linh Môn bây giờ doạ cho sợ rồi, đám binh đoàn trưởng của mấy dong binh đoàn vốn nằm dưới sự khống chế của phệ huyết hoá cốt đan, đám còn lại căn bản không làm nên sóng gió gì được.
Dong binh đoàn cũng tiến hành mua bán, xem xét lợi nhuận, theo sự khống chế của Phi Linh Môn đối với đám yêu thú bên trong Sơn mạch Vụ Đô, dong binh đoàn bắt đầu biết cách đi vào sâu hơn và vượt qua những khu vực nguy hiểm, đi về phía thành Vụ Đô.
Theo sự thống nhất và lớn mạnh của dong binh đoàn bên này, đám dong binh đoàn đang đi về phía thành Vụ Đô kia căn bản không phải một đối thủ, thứ mà Lục Thiếu Du muốn chính là triệt để khống chế toàn bộ sơn mạch Vụ Đô.
Đồng thời, theo thực lực bên ngoài của Quỷ Vũ Tông, tất cả đều đang nằm dưới sự khống chế của Phi Linh Môn, tất cả dần đi vào quỹ đạo, thế lực của Phi Linh Môn cũng bắt đầu có phạm vị địa bàn rõ ràng hơn.
Gần đây chuyện xảy ra ở biên giới sơn mạch Vụ Đô đã khiến cho Phi Linh Môn bắt đầu vang vọng triệt để, cũng khiến cho thanh danh chưởng môn Phi Linh Môn của Lục Thiếu Du ngày càng được nhiều người biết tới, cơ hồ tất cả thế lực đều đang tìm kiếm thông tin về Lục Thiếu Du, nhưng thật sự biết được tư liệu chính xác và chi tiết thì chỉ có một vài danh môn đại phái mà thôi
Bên trong Phi Linh Môn, uy vọng của Lục Thiếu Du trong mắt đám đệ tử bình thường đúng là không gì sánh nổi, không những vậy, trong lòng của tất cả đám người trưởng lão, hộ pháp và đệ tử các đường cũng đều được củng cố tuyệt đối.
Đặc biệt là trong mắt của đám đệ tử bình thường, một màn lúc chưởng môn đuổi giết Vũ Suất, cầm huyết đao trong tay sát khí rợp trời, đã khiến cho tất cả cảm thấy vô cùng sùng bái, chưởng môn cũng có thực lực cỡ Vũ Tướng, lại còn là Vũ giả toàn hệ trong truyền thuyết mới có, thân mang Vũ Linh khí, bấy nhiêu cũng đủ để chấn nhiếp cả bọn rồi.
Bất quá lúc này Lục Thiếu Du không có thời gian để chú ý tất cả mọi chuyện, sau cái ngày thương lượng cùng Đông Vô Mệnh xong, liền trực tiếp vào mật thất phía sau núi để bế quan chữa thương, bởi vì vết tuong mà hắn chịu cũng cực kỳ nghiêm trọng.
Trong lúc chữa thương thế này, thời gian mười ngày bất giác đã trôi qua cái vèo, thương thế trên người của Lục Thiếu Du đã dùng một loại tốc độ cực nhanh để đẩy nhanh tóc độ khôi phục.
Nguyên nhân cũng vì thân thể của Lục Thiếu Du cực kỳ cường hãn, nếu đổi lại là người bình thường thì với vết thương cỡ này, e là không thể nào khôi phục lại được, huống hồ gì Lục Thiếu Du đây là bị thương nối tiếp nhau.
Thương thế này, Lục Thiếu Du không dám xem nhẹ, nếu như không xử lý thật tốt thì nói không chừng, có thể sẽ vì nó mà lưu lại một vài di chứng không thể chữa khỏi, sẽ gây ảnh hưởng rất lớn cho quá trình tu luyện về sau.
Trong mật thất phía sau núi, Lục Thiếu Du đang khoanh chân ngồi, toàn thân bị một luồng ánh sáng màu vàng nhạt bao phủ, hô hấp bình thản, không ngừng duy trì một loại tiết tấu hít vào thở ra, mỗi lần hô hấp, hít vào thở ra thì không gian chung quanh cơ thể cũng sẽ rung nhẹ lên một cái, nhìn qua mọi thứ có vẻ như rất huyền ảo.
Điều tức trong khi tu luyện thế này, tu vi của Lục Thiếu Du đã tiến bộ với tốc độ không đáng kể, loại tiến với tốc độ kiểu này cũng có thể nói là có còn hơn không.
- Hô!
Mỗi một khắc, Lục Thiếu Du thường sẽ thở ra một ngụm trọc khí, hoàng mang khắp người từ từ thu vào bên trong cơ thể, mười mấy ngày trước mặt mày còn trắng bệch như sắp chết, bây giờ đã trở nên hồng hào trở lại, khí tức trên người cũng khoẻ mạnh hơn.
Mở to hai mắt, tinh quang trong mắt lập loè bất định, sau một lát mới thu hồi lại sâu bên trong đôi mắt, cảm giác thương thế trên người đã khôi phục được bảy tám phần, Lục Thiếu Du không khỏi duỗi lưng thư giãn xương cốt toàn thân lập tức kêu răng rắc, một cảm giác thoải mái xông thẳng lên đầu.
- Tốc độ tu luyện của Âm Dương Linh Vũ quyết bình thường khá chậm, nhưng để khôi phục thương thế thì lại cực nhanh.
Cảm nhận thử thương thế của mình, Lục Thiếu Du nói thầm, trong vòng mười ngày này, mình điều tức trị thương khiến cho Linh lực và chân khí đều vững vàng hơn không ít.
- Nên nghĩ cách để đột phá Vũ Suất.
Lục Thiếu Du lẩm nhẩm, Linh lực trong cơ thể hắn lúc này đã hoàn toàn ổn định và chắc chắn rồi, bất kỳ lúc nào cũng có thể thôn phệ lần nữa, đợi tới lúc Linh lực thôn phệ tới Linh Tướng cửu trọng đỉnh phong thì mình có thể chuẩn bị đột phá Vũ Suất rồi.
Qua những nguy hiểm mà hắn gặp phải thời gian gần đây, Lục Thiếu Du biết hắn nhất định phải đề cao thực lực của mình nhanh hơn nữa mới được, hiện tại người ở Linh Vũ giới còn chưa tới tìm mình, nếu như đợi đám người Linh vũ giới tới tìm thì mình sẽ gặp nguy hiểm nhiều hơn nữa.
Sau khi đột phá Vũ Suất thì thực lực của mình tốt xấu gì cũng sẽ tăng vọt thêm không ít, cơ hội bảo vệ mạng sống cũng cao hơn nhiều, đột phá Vũ Suất, sẽ khác hoàn toàn với khi còn là Vũ Tướng, cấp độ Vũ Tướng, mặc dù trong mắt người bình thường cũng có thể coi là cường giả, nhưng chỉ là chuẩn cường giả mà thôi.
Người có tu vi Vũ Suất, mới có thể chính thức coi là bước vào cấp độ cường giả, bình thường trong sơn môn, nếu xem xét thực lực, sẽ không bao giờ để ý xem một sơn môn có bao nhiêu Vũ Tướng mà chỉ xem nó có bao nhiêu Vũ Suất thôi.
← Ch. 0590 | Ch. 0592 → |