Vay nóng Tima

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0629

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0629: Gặp lại Thiên Thư
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Rốt cuộc cũng có chút biến hóa.

Không gian trong đầu, lúc này trên hồn đan tiểu đao màu vàng kia không ngừng xoay tròn. Lúc này màu sắc trên tiểu đao đã xuất hiện một chút biến hóa vô cùng nhỏ, dường như đã trở nên ngưng thực hơn một chút. Loại biến hóa này vô cùng nhỏ, lúc này cũng chỉ có Lục Thiếu Du mới có thể phát hiện ra. Thế nhưng biến hóa cũng vô cùng nhỏ bé.

Lục Thiếu Du cảm thấy sau khi đột phá Linh Suất linh hồn lực đã được tẩm bổ vô cùng lớn. Thế nhưng tên thổ phỉ trong linh hồn này dường như cũng không khách khí hấp thu không ít linh hồn lực của hắn cho nên lúc này mới có biến hóa một chút như vậy.

- Vẫn không thể lay động tới nó.

Lục Thiếu Du thử di chuyển tiểu đao màu vàng, thế nhưng cũng lập tức nhụt chí. Tiểu đao màu vàng này vẫn không thể lay động một chút nào, giống như một ngọn núi khổng lồ, hắn căn bản không thể lay động dù chỉ một chút xíu.

Đối với chuyện này Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể buông tha. Dù sao đi nữa tiểu đao màu vàng này đối với hắn mà nói có lợi vô hại, hắn cũng không thể tránh được cho nên cứ kệ nó mà thôi.

Sưu Sưu.

Một cỗ năng lượng ba động truyền tới. Không gian chung quanh hồ nước bằng năng lượng liên tục lắc lư. Một cỗ khí tức truyền ra. Trên dây mây màu đỏ kéo qua hai ngọn núi khổng lồ, lúc này chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả đã từ màu xanh hồng chuyển sang màu đỏ rực.

- Thành thục rồi sao?

Lục Thiếu Du nhìn vào chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả trong lòng không khỏi mừng thầm. Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả đối với Phi Linh môn mà nói tuyệt đối có tác dụng vô cùng lớn. Đối với những người trung tâm với Phi Linh môn sẽ có tác dụng tăng cường thực lực.

Ầm ầm.

Trên hồ nước bằng năng lượng, toàn bộ mặt hồ bắt đầu lay động. Hai ngọn núi khổng lồ kia run rẩy. Trong ngọn núi, năng lượng từ trên chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả không ngừng khuếch tán, màu sắc trở nên đỏ chót. Toàn bộ không gian lúc này tràn ngập năng lượng.

Chín mươi quả Vũ Linh thánh quả đã đỏ rực, năng lượng nồng nặc phát ra dường như có một loại ma lực mê người, khiến cho người ta không nhịn được mà tiến lên cắn một ngụm.

- Thu.

Lục Thiếu Du khẽ cười, trong nháy mắt thân ảnh giống như quỷ mị bắn về phía trước.

Một đám hộp ngọc xuất hiện, Lục Thiếu Du chuyển ra không ít hộp ngọc lúc này mới thu được hết toàn bộ chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả. Vũ Linh thánh quả phải dùng hộp ngọc bảo tồn. Để cất chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả này Lục Thiếu Du mất không ít công phu, may mà đồ vật linh tinh trên người hắn cũng nhiều.

Khi thu Vũ Linh thánh quả xong, thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức đáp xuống ngọn núi khổng lồ. Đứng từ cao nhìn xuống tìm kiếm thông đạo bốn phía. Thế nhưng Lục Thiếu Du nhanh chóng thất vọng, liếc mắt nhìn chung quanh cũng chỉ có một hạp cốc, không có thông đạo đi ra nào cả.

Sau khi Vũ Linh thánh quả thành thục, năng lượng bàng bạc như sương trắng tiêu tao. Năng lượng bắt đầu ảm đạm. Mạch năng lượng ngầm không ngừng phun ra ở trung tâm lúc này đã ngưng phun.

Rống.

Mấy đạo lưu quang trong nháy mắt phóng lên cao, thân ảnh khổng lồ lăng không xoay vòng. Từng tiếng thú rống vang vọng không trung. Thú uy mạnh mẽ tỏa ra. Trong đám yêu thú, Huyết Tích Dịch có huyết mạch yếu hơn một chút, huyết mạch những yêu thú khác đều vô cùng mạch.

- Hầu như đều có đột phá nha?

Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc thế nhưng cũng không cảm thấy kỳ quái. Năng lượng bàng bạc này đối với yêu thú mà nói, bằng vào ưu thế thân thể khổng lồ, tốc độ thôn phệ vô cùng nhanh chóng. Vốn Thiên Sí Tuyết Sư và Huyết Tích Dịch đang ở sát biên giới đột phá lúc này đột phá cũng không có gì là kỳ quái. Bởi vì năng lượng bên trong hồ nước này quá mức đậm đặc.

Nhìn mấy đầu yêu thú, Thiên Sí Tuyết Sư đã đột phá tới ngũ giai sơ kỳ, Huyết Tích Dịch cũng là ngũ giai sơ kỳ, mà Nghịch Lân Yêu Bằng đã tới lục giai trung kỳ, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ cũng đều đột phá tới lục giai sơ kỳ.

Chỉ có Phi Thiên Ngô Công và Thái Âm Yêu Thỏ không có đột phá, bởi vì hai đầu yêu thú này thời gian đột phá cũng không lâu. Thế nhưng hai yêu thú này, từ khí tức mà xem cũng đã nhận được chỗ tốt vô cùng lớn.

- Chủ nhân.

Chúng thú đi tới trước người Lục Thiếu Du. Tất cả đều có thể lăng không mà đứng, chỉ có Huyết Tích Dịch là đứng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Một đám yêu thú cường hãn, uy áp tỏa ra vô cùng mạnh mẽ.

Lục Thiếu Du mỉm cười, một đám yêu thú đột phá, Lục Thiếu Du biết thực lực bên người mình đã được tăng cường. Thiên Sí Tuyết Sư đột phá tới ngũ giai, vốn sau khi dùng hai khỏa Yêu Linh đan nó đã là tứ giai đỉnh phong, lúc này Lục Thiếu Du tỉ mỉ quan sát thì thấy Thiên Sí Tuyết Sư cũng cách ngũ giai trung kỳ không quá xa nữa.

- Tất cả vào trong Không gian thú nang đi.

Lục Thiếu Du suy nghĩ một chút rồi lập tức thu chúng yêu thú vào Không gian thú nang. Nơi này vô cùng quỷ dị không gì sánh được. Vì sợ chúng yêu thú bị lạc, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể đem chúng yêu thú vào trong Không gian thu nang mà thôi.

Trong không gian to lớn như vậy, hồ nước bằng năng lượng kia lúc này đã yên tĩnh trở lại. Năng lượng trắng xóa như sương mù đã biến mất không thấy, hiện ra mặt hồ màu xanh. Tất cả bắt đầu yên tĩnh, giống như vốn đã yên tĩnh như vậy.

- Làm sao đi ra ngoài được đây?

Thủ ấn được kết, thu hồi chúng yêu thú vào Không gian thú nang. Lục Thiếu Du nhanh chóng suy nghĩ phải làm sao mới có thể đi ra ngoài. Còn Lục Tâm Đồng, Bạch Linh và Tiểu Long chờ ở ngoài, không biết bọn họ có gặp phải nguy hiểm gì không.

Nhìn chung quanh, quả thực không có lối ra. Giống như không gian này đã bị phong bế vậy. Lục Thiếu Du không khỏi cười khổ. Tuy rằng hắn đã chiếm được không ít chỗ tốt. Thế nhưng điều kiện đầu tiên là phải ra được. Bằng không cho dù hắn có nhiều bảo vật hơn nữa cũng là đồ vô ích.

Tính toán thời gian, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ mình tới địa phương quỷ dị này gần được một tháng. Thời gian hắn đột phá đã là hơn hai mươi ngày rồi.

Nghĩ tới đại điện Vụ Tinh Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể thầm than, bị nhốt ở nơi quỷ dị như vậy, đại điện Vụ Tinh chỉ sợ đã không thể tiến vào nữa. Căn cứ vào lời của lão độc vật, thời gian đại điện Vụ Tinh mở ra chỉ có một tháng, đến lúc đó sẽ tự động trục xuất mọi người ra ngoài. Thời gian lúc này cũng không kém là bao. Hắn có thể ra ngoài được hay không cũng là một vấn đề. Muốn đi vào đại điện Vụ Tinh đã không còn cơ hội nữa. Trừ phi là đợi tới ba mươi năm sau.

Sưu.

Trong lúc Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ, đột nhiên trên hồ nước lúc này có chút ba động. Một lát sau, một thông đạo rộng chừng hai thước khiến cho không gian gợn sóng hiện lên.

- Chẳng lẽ là cửa ra?

Lục Thiếu Du không có chút do dự. Dù sao đi nữa nơi này cũng vô cùng quỷ dị, cho dù có nguy hiểm cũng khó lòng phòng bị. Chỉ có thể xông loạn nhìn vào vận may mà thôi. Trong nháy mắt Lục Thiếu Du thả người, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng bắn vào trong thông đạo.

*****

Dưới trời cao mênh mông, lúc này có không ít ngôi sao xuất hiện. Sương mù dày đặc bao phủ giữa không trung. Chỉ có đại điện kia cao thẳng tới chân trời, không nhìn thấy đỉnh, giống như đây là tận cùng thế giới, thiên địa được đại điện này chống đỡ vậy.

Trong không gian lúc này đại điện khẽ lay động một chút, toàn bộ thế giới rộng lớn lúc này giường như cũng run rẩy.

Sưu.

Ngoài đại điện khổng lồ, không gian chung quanh rừng rậm viễn cổ và những dãy núi liên miên rung động. Từng đạo thân ảnh và yêu thú trực tiếp bị đánh ra.

Không gian lắc lư, từng đạo thân ảnh từ trong thủy vực tuôn ra, khiến cho sóng gợn lan tràn.

Đám thân ảnh đông nghịt lúc này giống như mưa rơi bị đẩy ra phía ngoài. trong nháy mắt chỉ sợ lúc này đã có trên vạn người và yêu thú. Từ khí tức có thể biết được bên trong có không ít cường giả Vũ Suất bát trọng, thế nhưng cũng trực tiếp bị đẩy ra, không có một chút sức phản kháng nào.

- Ài, ta không có vận khí tiến vào đại điện Vụ Tinh rồi.

- Bị nhốt một tháng tròn, biết thế thì không tới đây nữa, may mà thu được không ít đan dược và yêu đan.

- Đại điện Vụ Tinh có lẽ sắp đóng, không biết lần này là mười người nào kiếm được cơ duyên đây?

- Ước ao sao? Người nhận được cơ duyên ở đại điện Vụ Tinh đều là cơ duyên không nhỏ, nếu như người nhận được cơ duyên là ta thì có phải là tốt hơn không?

Mọi người bị đẩy ra rồi nhanh chóng tụ tập nghị luận. Bị nhốt ở bên trong một tháng, bọn họ không thể tiến vào trong đại điện Vụ Tinh.

Không gian khẽ rung động, Lục Thiếu Du có cảm giác thân thể mình chấn động một chút, đi qua thông đạo này, chỉ trong nháy mắt thân ảnh của hắn xuất hiện trong một gian mật thất.

Lọt vào trong mắt của hắn là một thạch thất chừng mười thước. Một cỗ khí tức mênh mông lan tràn, ở giữa có một bãi đã lớn. Trên bãi đó có rêu xanh lan tràn, bên trên còn có không ít vết nứt nhỏ, chỉ sợ nơi này đã hơn vạn năm không có ai tới.

- Kia là cái gì?

Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nhìn vào một vật thần bí trên bãi đá. Nhìn qua vô cùng bình thường, thế nhưng cỗ khí tức như có như không khiến cho Lục Thiếu Du lập tức chú ý rồi đi nhanh tới bãi đá.

Trước mắt Lục Thiếu Du chính là một khối ngọc giản, khối ngọc giản này lớn bằng bàn tay, hình vuông, bề mặt vô cùng sáng bóng. Bốn phía có một cỗ khí tức khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác quen thuộc.

- Vô Tự Thiên Thư? Nơi này có Vô Tự Thiên Thư.

Lục Thiếu Du cả kinh, trong lòng thực sự vô cùng kinh ngạc. Ngọc giản này và Vô Tự Thiên Thư của Lục gia giống như đúc.

Kích động qua đi, Lục Thiếu Du mang theo sự nghi hoặc cầm lấy ngọc giản, lập tức đưa vào một tia chân khí.

Sưu.

Chân khí tiến vào trên ngọc giản, trong nháy mắt trên Vô Tự Thiên Tư vẹn vẹo, một đám bí văn không giống nhau xuất hiện. Trong đám bí văn này cũng có một chữ thiện ở mặt ngoài, một cỗ khí tức dị thường chợt lóe lên biến mất.

- Đây là Vô Tự Thiên Thư, là Vô Tự Thiên Thư.

Lục Thiếu Du kinh hãi. Đây chính là Vô Tự Thiên Thư, không giả một chút nào, thế nhưng đây không phải là vật phàm nha.

Sưu Sưu.

Trong thạch thất lúc này bỗng dưng lắc lư liên tục, giống như địa chấn. Lục Thiếu Du nhanh chóng đem Vô Tự Thiên Thư thu vào trong nhẫn trữ vật.

Sưu Sưu.

Tiếp theo, trong thạch thất đột nhiên xuất hiện một cỗ hấp lực lớn khiến cho Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân bị kéo đi, giống như bản thân bị hút vào trong một thông đạo lớn, hắn hoàn toàn không có sức phản kháng.

- Ồ? Không ngờ lại đi ra rồi?

Khi lực hút quỷ dị quanh thân không thấy, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về bốn phía, hắn đã xuất hiện ở chỗ một tháng trước, chính là chỗ sân rộng kia. Trên sân rộng có lực lượng vô hình cách ly thủy vực, dòng nước hơi ba động thế nhưng chung quy vẫn không thể tràn vào trong sân rộng.

Trước mặt hắn là bước tường thành khổng lồ không gì sánh được, vượt qua mặt nước, cao chừng mấy nghìn trượng, trên mặt tràn ngập khí tức thê lương cổ xưa.

Sưu Sưu.

Cho dù là hiện tại đã đột phá tới Vũ Suất, khi nhìn vào bức tường lớn này, vẫn khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác bức tường này mà một đầu thiên thú, trái tim không ngừng nhảy lên. Khí tức thê lương cổ xưa tràn ngập không gian.

Sưu Sưu.

Một thân ảnh màu trắng trong nháy mắt xuất hiện trong không gian, sau đó nhanh chóng tới bên người Lục Thiếu Du, toàn thân trắng như tuyết, giống như tiên tử, ngoại trừ Bạch Linh ra không còn ai khác.

- Bạch Linh.

Lục Thiếu Du vui vẻ nói, không nghĩ tới Bạch Linh cũng đi ra được rồi.

- Ngươi cũng vừa mới ra sao?

Bạch Linh nhìn thấy Lục Thiếu Du, trong đôi mắt xinh đẹp cũng hiện lên sự vui mừng.

- Đúng vậy, ta cũng vừa mới ra đây.

Lục Thiếu Du gật đầu. Cảm nhận khí tức trên người Bạch Linh, tức thì hỏi:

- Khí tức của nàng dường như đã mạnh hơn không ít, lẽ nào?

- Chuyện này nói ra gì dài dòng, sau này ta sẽ kể lại cho ngươi nghe. Nói chung cơ duyên vô cùng lớn, cũng nhân cơ hội đột phát tới thất giai trung kỳ.

Bạch Linh khẽ mỉm cười, vẻ mặt khẽ biến đổi.

Nhìn Bạch Linh Lục Thiếu Du cũng biết tính cách của nàng, luôn là như vậy. Nàng có thể cười chỉ sợ là ở nơi quỷ dị này cũng chiếm được cơ duyên lớn, có thể được Bạch Linh gọi là cơ duyên lớn, chỉ sợ cũng không phải đơn giản.

Mà Bạch Linh lần thứ hai đột phá khiến cho Lục Thiếu Du sợ hãi, lần này Bạch Linh đột phá so với hắn đột phá còn kinh khủng hơn nhiều. Hắn đột phá Vũ Suất và Linh Suất cũng chỉ từ Linh Tướng và Vũ Tướng cửu trọng lên Linh Suất Vũ Suất nhất trọng mà thôi. Còn Bạch Linh đột phá một tầng từ thất giai sơ kỳ lên trung kỳ, lần đề thăng này không nhỏ chút nào.

Lục Thiếu Du biết Bạch Linh đột phá thất giai chưa lâu, hơn nữa lại bằng vào huyết mạch và thiên phú của yêu thú có thể đối phó với Vũ Vương nhất trọng đỉnh phong, miễn cưỡng có thể chống lại Vũ Vương nhị trọng đỉnh phong, thế nhưng tuyệt đối không thể giết chết. Dù sao tới cấp bậc này, cách biệt mỗi một trọng vô cùng lớn. Nếu muốn giết chết quả thực không hề dễ dàng.

Mà sau khi Bạch Linh đột phá tới thất giai trung kỳ, Lục Thiếu Du phỏng đoán bằng vào thực lực hiện tại của Bạch Linh trực tiếp có thể đối phó với Vũ Vương tam trọng, chống lại Vũ Vương tứ trọng không thành vấn đề. Lần đề thăng thực lực này chỉ trong thời gian ngắn ngủi một tháng, điều này quá sức tưởng tượng của hắn.

Sưu Sưu.

Trong không trung, lúc này không gian lại rung động, một người một thú lập tức xuất hiện.

- Lão đại, ca ca.

Tiểu Long và Lục Tâm Đồng xuất hiện, một đạo quang mang lập tức rơi vào trên vai Lục Thiếu Du. Một thân ảnh nhỏ nhắn xinh đẹp cũng nhào vào trong lòng hắn.

- Lão đại, đệ nhớ huynh muốn chết.

Tiểu Long vui vẻ liếm gương mặt Lục Thiếu Du.

- Đệ không có việc gì là tốt rồi.

Lục Thiếu Du nhìn Tiểu Long và Lục Tâm Đồng, bây giờ rốt cuộc hắn cũng có thể yên tâm. Mà ánh mắt sau khi nhìn về phía Lục Tâm Đồng liền nhảy dựng lên, Lục Thiếu Du dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn nàng, vô cùng kinh ngạc.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)