Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0636

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0636: Thu được Mã Tiền Tử
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Độc long huynh, ngươi vừa mới đột phá thất giai, có thể xưng vương trong vụ tinh hải này, ngàn vạn yêu thú đều nghe ngươi hiệu lệnh, ngươi thật sự cam lòng tự bạo hay sao, nếu vậy thì đúng là không đáng chút nào, ngươi đã có thể đột phá đến thất giai, sợ là cũng chẳng dễ dàng gì.

Lục Thiểu Du nhìn vào đôi mắt khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long rồi nói.

- Là các ngươi ép ta.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Lục Thiểu Du, ngữ khí nói chuyện cũng đã ôn hoà đi một ít, vẫn cứ nghi hoặc mà nhìn Lục Thiểu Du, dường như có vẻ vô cùng nghi hoặc đối với thái độ có chút biến hoá của nhân loại đang đứng trước mắt.

- Độc Long huynh, chúng ta sao có thể ép ngươi được, rõ ràng là lúc đầu ngươi không chịu buông tha cho chúng ta.

Lục Thiểu Du nói.

Ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long đầy vẻ sững sờ, không còn gì để nói, lúc đầu đúng là do hắn đuổi giết đám nhân loại và yêu thú này.

- Lại nói, hiện tại ta chỉ muốn mượn một thùng máu của độc long huynh mà thôi, vừa rồi số máu ngươi chảy chắc cũng phải mười thùng, chẳng lẽ vì một vài thùng máu này, vì một chuyện chẳng hề gây hại gì tới ngươi, nhưng lại muốn mất cả mạng sống sao, đây cũng không phải cách làm thông minh.

Lục Thiểu Du nói.

- Máu của long tộc chúng ta chính là niềm kiêu ngạo của ta, sao có thể tuỳ tiện cho kẻ khác.

Thiên Độc Yêu Long nói, nhưng rõ ràng là khấu khí đã mềm mỏng hơn rất nhiều.

- Ta biết rõ máu của long tộc cực kỳ tôn quý, độc long huynh, nhưng cho ta một thùng máu cũng chẳng ảnh hưởng tới toàn cục, không lẽ ngươi thật sự muốn mất mạng hay sao, ngươi cân nhắc thử đi, cho dù ngươi có tự bạo đi nữa, tới lúc đó ta cùng lắm chỉ cần ở hải vực này để tinh luyện ra máu của ngươi là được rồi, chỉ hơi phiền toái một chút mà thôi, ngươi tự chọn lựa đi.

Ngữ khí của Lục Thiểu Du bắt đầu trầm xuống, ánh mắt hờ hững mang theo chút lãnh ý liếc qua Thiên Độc Yêu Long.

Thân thể của Thiên Độc Yêu Long xoay quanh bên trên đảo san hô lúc này chỉ còn lại phế tích, bắt đầu cảm thấy do dự, vì một thùng máu mà mất mạng, càng nghĩ thì càng cảm thấy không đáng chút nào.

- Được rồi, ta có thể cho ngươi một thùng máu.

Thiên Độc Yêu Long thoả hiệp, trước thực lực tuyệt đối và cái chết, nếu được lựa chọn thì hắn chọn mất máu.

Nghe thấy Thiên Độc Yêu Long chịu thoả hiệp, thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh loé lên, lập tức trở về bên người Lục Thiếu Du.

- Lão đại, tha cho con trùng nhỏ này như vậy thì quá tiện nghi cho nó rồi.

Tiểu Long nhớ lại mối thù bị đuổi giết, lúc này cơn giận vẫn còn chưa tiêu.

- Nhóc con, ngươi nói cho ta biết, sao ngươi lại có khí của Linh hoàng.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Tiểu Long, không hề tức giận đối với những lời Tiểu Long nói, ngược lại còn mang chút nghi hoặc mà hỏi Tiểu Long.

- Ta là Linh thú, đương nhiên có khí của Linh hoàng.

Tiểu Long nói.

- Nhưng trên người ngươi còn có khí của Yêu hoàng, chẳng lẽ ngươi là....

Thiên Độc Yêu Long dường như đã đoán ra được điều gì, thần sắc lộ vẻ kinh ngạc.

- Hừ, thì đã sao.

Tiểu Long có vẻ như đã thừa nhận, mắt nhỏ trừng to, nhưng thần sắc cũng có chút hoảng hốt, giống như đang nghĩ gì đó.

- Hoá ra ngươi cũng giống như ta, ta sẽ không so đo với ngươi, ngươi đi ra ngoài hẳn sẽ bị trong tộc đuổi giết, hay là ngươi cứ ở lại trong Vụ Tinh Hải, ta sẽ tặng vị trí yêu vương lại cho ngươi có được hay không.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Tiểu Long nói.

Những lời của Thiên Độc Yêu Long nói ra cũng khiến cho Lục Thiếu Du trợn mắt há mồm, Thiên Độc Yêu Long này cư nhiên lại hào phóng như vậy, cam lòng tặng lại vị trí yêu thương cho người khác.

- Hừ, ngươi đừng có mơ.

Tiểu Long hừ một tiếng, nói:

- Xem ra là do ngươi không dám ra ngoài mà thôi, nhưng ta thì không sợ, sớm muộn gì ta cũng sẽ trở về.

- Thực lực ở trong tộc quá mạnh, ngươi không phải là đối thủ đâu, ngươi vẫn còn quá yếu.

Thiên Độc Yêu Long nói với Tiểu Long.

- Một ngày nào đó ta nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ, ta sẽ không trốn vào một góc như vậy đầu, đúng là chẳng có chút tiền đồ.

Tiểu Long trừng mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long rồi nói.

- Ai nói hả, ta cũng muốn trở về, chỉ là trong tộc sẽ không tha cho chúng ta, trở về căn bản cũng vô dụng, chỉ có bị vũ nhục mà thôi.

Thiên Độc Yêu Long trầm giọng nói, thần sắc rất uể oải, giống như nghĩ tới chuyện gì đó không muốn nhớ tới vậy.

- Ngươi chính là không có can đảm, uổng cho ngươi còn là một thành viên của long tộc.

Tiểu Long ngẩng đầu nói.

- Ai nói ta không có can đảm hả, bất quá là hiện tại ta có muốn đi ra ngoài cũng không được mà thôi, ta đột phá thất giai, cho dù có ngọc giản thông quan của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang cũng vô dụng mà thôi, yêu thú thất giai không cách nào ra vào trong Vụ Tinh Hải được.

Thiên Độc Yêu Long nói.

- Nếu ngươi thật sự muốn đi ra ngoài thì có thể cầu xin lão đại của ta, lão đại của ta tự nhiên có cách có thể mang ngươi ra ngoài.

Tiểu Long nói.

Ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn sang Bạch Linh, yêu thú thất giai của đối phương có thể vào đây được, đương nhiên là có cách có thể đi ra ngoài được rồi, ánh mắt đảo một vòng, sau khi do dự một chút thì nói:

- Ta không ra đâu, ta ở trong này đang yên đang lành, ra ngoài làm cái gì chứ.

Nghe thấy đoạn đối thoại của Thiên Độc Yêu Long và Tiểu Long, ánh mắt của Lục Thiếu Du liền biến hoá, xem ra tên Thiên Độc Yêu Long này dường như biết rõ thân phận của Tiểu Long, mà Tiểu Long sau lần đột phá này, dường như đã biết được không ít tin tức về thân thế của mình.

Ánh mắt loé lên, Lục Thiếu Du lập tức mỉm cười, nói:

- Độc long huynh, ngươi bây giờ là thất giai rồi, trong Vụ Tinh Hải này, thực lực của ngươi hẳn là mạnh nhất nhỉ?

- Đương nhiên rồi, trước kia còn có vài kẻ có thực lực không kém ta là mấy, bất quá bọn họ liên thủ với nhau thì ta không làm được gì, nhưng bây giờ thì bọn họ cũng không phải đối thủ của ta nữa.

Thiên Độc Yêu Long nói mang theo vẻ đắc ý, nhưng nghĩ tới những vết thương chồng chất trên người mình bây giờ, cảm giác đắc ý của hắn lập tức biến mất không còn sót lại chút gì.

- Thì đương nhiên rồi, thực lực của ngươi bây giờ đã là mạnh nhất ở nơi này rồi, ngươi ở lại đây còn ý nghĩa gì nữa, không bằng theo ta đi ra ngoài đi, bên ngoài rộng lớn hơn trong này rất nhiều, cũng náo nhiệt hơn hẳn nơi đây, lấy thực lực của ngươi bây giờ, đủ để tạo một thân thanh danh ở bên ngoài, cần gì ở lại bên trong Vụ Tinh Hải này làm gì.

Lục Thiếu Du nói.

- Cái này.....

Thiên Độc Yêu Long đưa mắt nhìn Lục Thiếu Du, dường như cũng cảm thấy hơi hứng thú, nhưng ánh mắt lập tức loé lên, nói:

- Cường già nhân loại vô số, ta cũng không muốn ra ngoài, thôi đi vậy, ta ở trong này cũng được rồi.

- Thiên Độc Yêu Long, ta với ngươi bàn điều kiện đi.

*****

Lúc này đôi mắt to trong veo như nước của Lục Tâm Đồng chớp chớp, nhìn Thiên Độc Yêu Long rồi nói, chỉ là sắc mặt có hơi tái nhợt, thú hồn của con Xích Kim Độc Chu kia đã về lại trong mi tâm, có vẻ là vì thúc dục Xích Kim Độc Chu tiêu hao quá nhiều, nên cả người trông có chút uể oải.

- Điều kiện gì?

Đối với điều kiện mà Lục Tâm Đồng nói, có vẻ như Thiên Độc Yêu Long còn cảm thấy có hứng thú hơn cả thứ mà Tiểu Long và Lục Thiếu Du nói nãy giờ.

- Ngươi muốn bắt ta là bởi vì tinh huyết tiên thiên độc thể của ta có tác dụng cực lớn đối với việc giúp ngươi đột phá tu vi bát giai, bằng không cơ hội đột phá tới bát giai của ngươi sẽ rất nhỏ, điều kiện của ta chính là ngươi phải đi theo bên người của ca ca ta cho đến lúc đột phá bát giai, đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi đột phá.

Lục Tâm Đồng nhìn Thiên Độc Yêu Long nói.

- Cái này...

Thiên Độc Yêu Long lập tức trở nên do dự, nhất thời không biết phải làm sao.

- Tiểu trùng tử, đi theo bên người lão đại là tiện nghi cho ngươi rồi, nếu như ngươi không đồng ý thì ta sẽ nói Bạch Linh tỷ rút long gân của ngươi ngay lập tức.

Tiểu Long mở to mắt hăm doạ.

- Độc Long huynh, ngươi đường đường là một yêu thú thất giai của long tộc, ở lại trong Vụ Tinh Hải này để làm gì chứ, đi ra bên ngoài lập một phen thanh danh đương nhiên sẽ oai hơn là ở lại Vụ Tinh Hải này rồi.

Lục Thiếu Du nhìn thần sắc của Thiên Độc Yêu Long, vội nói ngay.

Đối với con Thiên Độc Yêu Long này, mới đầu Lục Thiếu Du chỉ nghĩ, nếu như bên cạnh mình có thêm một yêu thú thất giai thì quá cường hãn rồi, nhưng đây cũng chỉ là nghĩ mà thôi, thực lực của mình mà muốn khống chế được yêu thú thất giai thì rõ ràng là chuyện không thể nào rồi, lấy tu vi nhất trọng Linh Suất của mình hiện tại, nhiều nhất cũng chỉ có thể bố trí được huyết hồn ấn bên trong cơ thể của yêu thú vừa mới đột phá tu vi lục giai trung kỳ mà thôi, đó cũng là cực hạn rồi, nhưng cũng phải có người giúp mới được.

Nếu muốn bố trí huyết hồn ấn trên người của con Thiên Độc Yêu Long này thì đúng là người si nói mộng, cho dù có Bạch Linh ở bên cạnh giúp đỡ cũng không được, linh hồn của Thiên Độc Yêu Long thất giai, chính mình căn bản không thể đối phó được, muốn bố trí được huyết hồn ấn cũng không thể nào làm được. Bạch Linh đúng thật là có thể giết chết Thiên Độc Yêu Long, nhưng còn muốn thu phục thì lại khác nữa, thu phục và giết chết là hai việc hoàn toàn khác nhau.

Có lẽ thực lực của Bạch Linh có thể cưỡng chế uy hiếp cho Thiên Độc Yêu Long thần phục, nhưng loại thần phục này, chỉ sợ là bất kì yêu thú nào cũng sẽ có oán hận, đến một thời điểm nhất định thì ai biết nó có phản kích lại hay làm ra chuyện gì để trả thù hay không, cho nên loại cưỡng chế này dù có thu phục được thì cũng không an toàn, có khi lại thành một tai hoạ ngầm nữa.

Muốn thu phục khiến yêu thú ở lại bên cạnh mình, Lục Thiếu Du chỉ dám dùng hai cách, một là giống như Thiên Sí Tuyết Sư và Huyết Tích Dịch vậy, sau khi bố trí huyết hồn ấn xong thì sẽ thần phục tuyệt đối, vĩnh viễn không bao giờ phản bội.

Còn một loại khác, chính là tự nguyện thần phục, như Nghịch Lân Yêu Bằng và Tiểu Long đã thần phục vậy, hoặc là Bạch Linh đi theo bên cạnh mình trong thời gian năm năm vậy, cái này không thể gọi là thần phục, mà gọi là trao đổi có điều kiện, trí tuệ của yêu thú so với nhân loại bình thường thì không thể nào gian xảo như nhân loại được, chuyện chúng đã hứa rồi thì sẽ không đổi ý.

Lúc này Thiếu Du nghe Tiểu Long và Lục Tâm Đồng nói thì hắn mới cảm thấy, Thiên Độc Yêu Long này đúng là rất có khả năng sẽ đi theo mình ra ngoài, đừng nói là thu phục, chỉ cần có thể đi theo bên cạnh mình một thời gian ngắn là đủ rồi, thực lực của mình dù gì cũng sẽ mạnh hơn nữa mà.

- Thiên Độc Yêu Long, ngươi còn do dự cái gì nữa, lại ngứa da à.

Ánh mắt của Bạch Linh đảo qua Lục Thiếu Du, mắt đẹp trừng to, nhìn chăm chằm về phía Thiên Độc Yêu Long, khí tức xung quanh bắt đầu run run.

Ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long nhìn chằm chằm vào Lục Tâm Đồng, Tiểu Long và Bạch Linh, sau đó lại nhìn Lục Thiếu Du, nói:

- Các ngươi thật sự có thể đưa ta ra ngoài sao?

- Độc long huynh, mang huynh ra ngoài đương nhiên không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nói, nhịn nỗi vui mừng trong lòng xuống, xem ra bên cạnh mình lại có thêm một yêu thú thất giai rồi, tương đương với cường giả Vũ vương, thực lực của con Thiên Độc Yêu Long này chỉ sợ là còn phải cao hơn cả Quỷ tiên tử Bạch Oánh nữa.

- Tiểu cô nương, lời ngươi nói có thật không?

Thiên Độc Yêu Long hỏi Lục Tâm Đồng.

- Đương nhiên là thật, tới lúc đó ta sẽ cho ngươi tinh huyết của ta, đối với ta cũng chẳng có trở ngại gì.

Lục Tâm Đồng chớp mắt to nói.

- Được rồi, ta sẽ đi cùng với các ngươi, bất quá ta phải nói trước, ta chỉ đi theo bên cạnh các ngươi thôi, các ngươi cũng không thể sai khiến ta làm gì, trừ những lúc các ngươi gặp nguy hiểm ra.

Thiên Độc Yêu Long nói.

- Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du lập tức đáp ứng, có thể để Thiên Độc Yêu Long đi theo bên cạnh là đủ rồi, về phần những chuyện khác thì dễ xử lý rồi.

- Trời ạ, nhiều Mã Tiền Tử như vậy.

Một lát sau, trong động phủ của Thiên Độc Yêu Long, Lục Thiếu Du mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc nhìn mớ đồ bên trong, trong động phủ của Thiên Độc Yêu Long lúc này có không ít dược liệu kịch độc sinh trưởng, độc khí kịch độc nồng đậm tràn ngập cả động phủ, ngửi thôi cũng đã cảm thấy không khoẻ rồi.

Trong một đống dược liệu này, có vài gốc dược liệu màu xanh đen cao chừng nửa người, lá hình như quả trứng, đầu lá hơi nhọn, chỉ toàn một màu xanh đen sáng bóng, mang theo chút lông nhung màu xám bạc, xung quanh nó có một cỗ khí tức lan ra.

Lúc nhìn thấy thứ ấy, Lục Thiếu Du cũng lập tức nhớ tới vật cần thiết để Đông lão đột phá, đây chính là Mã Tiễn Tử, cây Mã Tiễn Tử này cao cỡ nửa người, sợ là cũng phải sống hơn ngàn năm rồi ấy chứ.

- Ca ca, đây là Mã Tiễn Tử, là thuốc dẫn mà sư phụ cần.

Lục Tâm Đồng cũng lập tức phát hiện ra vài gốc Mã Tiễn Tử này, độc vụ này bao phủ cả động phủ, Lục Thiếu Du và đám yêu thú có chút khó chịu, nhưng đối với nàng mà nói thì không hề khó chịu chút nào, ngược lại còn có cảm giác tinh thần cực kỳ sảng khoái nữa.

- Các ngươi cần Mã Tiễn Tử này sao, trước kia ở đây có hơn cả ngàn cây, bị ta ăn mãi còn có bấy nhiêu đó.

Thiên Độc Yêu Long nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng thì cảm thấy rất là khó hiểu.

- Độc long huynh, Mã Tiễn Tử này đã có bao lâu rồi?

Lục Thiếu Du hỏi.

- Không rõ nữa, phỏng chừng cũng hơn cả ngàn năm rồi, ta đến Vụ Tinh Hải cũng phải sắp hai trăm năm rồi, lúc trước ở đây có một con Lam Tinh Độc Chương khác, khi đó đám Mã Tiễn Tử này đã có rồi, ta thấy động phủ này không tệ cho nên mới chuyển đến đây.

Thiên yêu độc long nói.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)