← Ch.0806 | Ch.0808 → |
Cứ như vậy sau khi kéo dài một đoạn thời gian rất lâu thì tất cả mới yên tĩnh lại. Một lát sau, một ngụm trọc khí từ trong miệng Lục Thiếu Du được thở ra.
Sưu Sưu.
Hắn chậm rãi mở mắt ra ánh mắt càng thêm sáng ngời, thâm thúy. Khóe miệng Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười. Sau khi thôn phệ Tụ Linh vương đoạt xá, số linh lực vừa đủ để hắn từ Linh Suất thất trọng trung kỳ đột phá lên Linh Suất bát trọng. Mà hồn anh của Tụ Linh vương kia đối với linh hồn lực của hắn cũng được tăng cường không ít. Đương nhiên, đại bộ phận chỗ tốt đều bị kim đao màu vàng kia cướp đi.
- Linh Suất bát trọng.
Hai tay nắm chặt, linh lực trong tay tuôn ra, gợn sóng trong không gian nhanh chóng khuếch tán. Khóe miệng Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười. Gần đây có Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn cung cấp Linh Suất, tốc độ đột phá của hắn nhanh hơn nhiều.
Cảm giác linh khí tràn ngập trong cơ thể, so với Linh Suất thất trọng còn được tăng cường không ít. Đặc biệt là phương diện linh hồn lực, Lục Thiếu Du phán đoán. Linh hồn lực của hắn lúc này sợ rằng so với Linh Suất cửu trọng đỉnh phong cũng không kém bao nhiêu. Muốn chống lại Linh Suất cửu trọng đỉnh phong tuyệt đối không thành vấn đề. Mà hồn đan, trước kia dùng Linh Thần dịch cùng Hồn Linh quả, lại thêm Địa Linh dịch đều khiến cho linh hồn lực của hắn đạt được chỗ tốt vô cùng lớn. Mà trên phương diện linh hồn lực này quan trọng nhất chính là kim đao màu vàng kia. Thứ này giúp hắn không sợ bất luận linh hồn công kích nào. Nếu một linh giả nào không biết mà dùng linh hồn công kích hắn thì hắn có thể khiến cho đối phương ôm hận.
- Gần đây ngươi đột phá quá nhanh, coi chừng căn cơ bất ổn, phải chú ý một chút.
Bạch Linh đến bên người Lục Thiếu Du rồi nhìn hắn nói.
- Đúng vậy. Kế tiếp phải củng cố tu vi một đoạn thời gian.
Lục Thiếu Du nói. Hắn từ Linh Suất lục trọng đột phá tới Linh Suất bát trọng, cũng nên củng cố một phen. Trong thành Cự Giang này Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn trước mắt không phải thời điểm hắn đi đối phó. Nên ngừng một thời gian rồi lại đối phó cũng tốt. Hắn ở tối, bọn chúng ở ngoài sáng, không sợ bọn chúng chạy mất. Huống chi nếu muốn đánh chết Tuyệt Linh Vương cùng Bạch Vạn Tượng kia cũng không phải là chuyện dễ dàng. Thế nhưng có thể đối phó được, không nhất định phải đánh chết.
- Lão đại, chừng nào thì huynh mới có thể đột phá tới Vũ Vương?
Thân thể nho nhỏ của Tiểu Long nhảy lên vai Lục Thiếu Du rồi nghênh cái đầu hỏi.
- Sẽ nhanh thôi. Cũng không biết ta có thể thuận lợi đột phá hay không.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi rồi thở dài. Đột phá Linh Suất cùng Vũ Suất, trong nội tâm Lục Thiếu Du không quá lo lắng. Thế nhưng đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương, Lục Thiếu Du lại cảm thấy rất lo lắng. Đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương, đây là một ranh giới vô cùng lớn của bất kỳ một vũ giả cùng linh giả nào. Cái ranh giới này không dễ vượt qua. Mà một khi vượt qua thì sau này hắn có thể chính thức bước vào hàng ngũ cường giả. Cấp bậc hoàn toàn khác với Vũ Suất và Linh Suất.
Mà lúc đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương bản thân hắn phải đồng thời đột phá. Độ khó trong đó lúc này Lục Thiếu Du vẫn không biết được. Bất quá Lục Thiếu Du không quên, lúc ở Vân Dương Tông, hắn đột phá Vũ Phách cùng Linh Phách gặp phải không ít khó khăn. Có lẽ đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương khó càng thêm khó.
- Lão đại muốn đột phá nhất định không thành vấn đề.
Tiểu Long nói với giọng chắc nịch.
- Tiểu gia hỏa, đệ cần phải cố gắng tu luyện.
Lục Thiếu Du vỗ cái đầu nhỏ của Tiểu Long, khẽ mỉm cười nói.
- Đệ đã rất cố gắng rồi nha, thực lực cũng tiến bộ rất nhanh, là huynh không cho đệ ra tay đó chứ?
Tiểu Long kháng nghị nhìn lão đại, đôi mắt nhỏ không ngừng chuyển động, dường như không phục.
- Thiếu Du, hiện tại ngươi có tính toán gì không? Có lẽ trong thành Cự Giang này Tuyệt Linh Vương cùng Bạch Vạn Vật sợ rằng đã bị ngươi chọc tới điên rồi, nhất định sẽ đi khắp nơi tìm ngươi.
Bạch Linh nói.
Lục Thiếu Du có chút do dự rồi lập tức nói:
- Sự tình Huyền Thiên bí cảnh có lẽ Thiên Địa các đã có thêm tin tức, chúng ta phải đi nhìn xem một chút.
- Ngươi vừa xuất hiện sợ rằng sẽ đưa tới không ít phiền toái.
Bạch Linh nói.
- Yên tâm, lần này chúng ta quang minh chính đại đi vào thành Cự Giang.
Lục Thiếu Du mở miệng cười.
- Ngươi định dùng thân phận thật đi vào thành Cự Giang sao? Nhưng mà Thiên Địa các này muốn biết tin tức thì phải có thân phận trưởng lão mới biết được.
Đôi mắt Bạch Linh không ngừng biến ảo, nói.
- Sẽ có người biết được tin tức.
Lục Thiếu Du cười nói.
- Linh Vũ song quái cùng Tả Thiên Khung có lẽ cũng đã khôi phục không kém rồi.
Mấy ngày sau, lúc này từng cơn gió thu thổi qua thành Cự Giang kéo theo không ít lá rụng. Trong lúc bất tri bất giác lúc này đã tới cuối mùa thu. Ở sơn mạch bên ngoài thành Cự Giang lá rụng trong sơn mạch theo gió thu tiến vào trong thành Cự Giang.
- Đông công phụng, tin tức Huyền Thiên bí cảnh này chúng ta đã tìm hiểu mấy ngày, thế nhưng cũng không tìm được tin tức nào hữu dụng.
Trong phòng, Hoa Mãn Lâu nói với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh.
- Việc này cũng khôn phải là người bình thường có thể biết rõ. Muốn tìm hiểu tin tức ở bên ngoài quả thực rất khó.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.
- Bằng không chúng ta tìm Thiên Địa các tìm hiểu tin tức?
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh do dự một chút rồi nói.
- Tin tức Thiên Địa các không dễ dàng bán ra. Tin tức của Huyền Thiên bí cảnh này ta đoán có lẽ trị giá một bộ vũ kỹ Địa cấp. Quá đắt.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cười khổ một tiếng. Thiên Địa các này hắn cũng đã tìm hiểu qua. Thế nhưng muốn mua tin tức Huyền Thiên bí cảnh quả thực không dễ.
- Trừ phi là người trong Thiên Địa các, bằng không muốn tin tức của Thiên Địa các quả thực cái giá không hề rẻ.
Lưu Tinh Hà nói.
- Cũng không biết tiểu tửu kia ở đâu, chúng ta ở đây buồn bực mấy ngày, thế nhưng một chút đầu mối cũng không có.
Thiên Độc Yêu Long lên tiếng nói. Trong thành Cự Giang này mấy ngày khiến cho hắn vô cùng phiền muộn.
- Bẩm chư vị cung phụng cùng trưởng lão, người của Linh Thiên môn đã đưa tới tin tức.
Ngoài sảnh, Hoàng Bác Nhiên mang theo cái đầu bóng lưỡng của mình đi tới rồi hành lễ với mọi người.
- Linh Thiên môn không ngờ cũng biết chúng ta ở đâu, tin tức quả thực nhanh nhạy.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nhướng mày nói.
- Một đám người chúng ta đặt chân ở chỗ này, trong thành Cự Giang này Linh Thiên môn cũng có mạng lưới tin tức, đương nhiên không thể giấu được bọn hắn.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Linh Thiên môn truyền tới tin tức gì.
Thiên Độc Yêu Long vuốt râu nói.
- Bẩm Độc Long cung phụng, Linh Thiên môn mời Phi Linh môn chúng ta tới thương nghị với tất cả các thế lực lớn trong Cổ Vực.
Hoàng Bác Nhiên trả lời.
- Đi thôi, nói không chừng còn đạt được một ít tin tức.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nhíu mày nói.
*****
Ngoài thành Cự Giang, lúc này có bảy đạo thân ảnh nhanh chóng tiến vào trong dòng người hối hả. Bảy người tiến vào trong thành lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt. Bảy người bốn nam hai nữ một tiểu đồng. Hai nữ nhân kia khiến cho người ta vô cùng chú ý, bởi vì dung mạo của hai nàng chỉ hình dung được bằng câu từ quốc sắc thiên hương. Bất quá hai nữ nhân này ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.
Mà mấy người bên cạnh hai nữ nhân này cũng không phải là ngời dễ trêu. Chung quanh lúc này đã có không ít người đang bịt mũi cho máu khỏi chảy ra cho nên cũng không có ai dám tới gần.
Mà bảy người này chính là Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Bạch Linh, Huyết Mị còn có Linh Vũ song quái, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung. Linh Vũ song quái cùng Tả Thiên Khung sau khi có được giải dược của Huyết Mị lại thêm đan dược Lục Thiếu Du lưu lại, trong thời gian hai tháng này thương thế đã khôi phục khá tốt. Chỉ là thương thế Tả Thiên Khung so với hai người kia nghiêm trọng hơn, thế nhưng lúc này cũng đã không còn đáng ngại.
- Chưởng môn, chúng ta vào thành là có chuyện gì?
Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung thấp giọng hỏi.
- Tả trưởng lão, ngươi hẳn là trưởng lão của Thiên Địa các đúng không?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Đúng vậy, là trưởng lão cửu phẩm của Địa các.
Tả Thiên Khung đáp.
- Vậy thì Tả trưởng lão nhanh chóng đi tới Thiên Địa các đi.
Lục Thiếu Du nói. Tin tức về Huyền Thiên bí cảnh, dùng thân phận của hắn bây giờ vô pháp thu được. Tả Thiên Khung cũng là người Thiên Địa các, tin tức này đương nhiên có thể lấy được.
- Chưởng môn muốn ta đi Thiên Địa các, không biết là có chuyện gì?
Tả Thiên Khung hỏi. Mà khi âm thanh Tả Thiên Khung vừa dứt, phía trước lúc này có không ít người vây quanh.
Phanh.
Lúc này, phía trước có một âm thanh trầm thấp vang lên, dường như có người đang giao thủ, nơi này đã thu hút không ít người tại phụ cận tụ tập.
- Chúng ta là người Phi Linh môn, các ngươi là người phương nào?
Một tiếng hét lớn truyền đến.
Nghe thấy âm thanh này, Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Tiểu Long lập tức nhìn nhau, sắc mặt đại biến.
- Hừ, Phi Linh môn cái rắm. Quỷ Đao môn chúng ta cũng không biết. Dám trêu vào Quỷ Đao môn chúng ta, các ngươi muốn chết.
Một tiếng quát lạnh lẽo vang lên.
- Lão đại, hình như là Trương Minh Đào kia.
Tiểu Long chớp mắt, nhanh chóng nói với Lục Thiếu Du.
- Chúng ta đi nhìn xem.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống. Âm thanh này Lục Thiếu Du cũng có thể nhận ra, đúng là của Trương Minh Đào. Không ngờ Trương Minh Đào này lại có mặt ở đây, không biết là có chuyện gì đang xảy ra.
Âm thanh vừa dứt, Lục Thiếu Du lập tức nhảy về phía trước. Lúc này ước chừng chỗ này có vạn người, trong thành Cự Giang này vốn đã vô cùng tấp nập. Chỉ cần có chút náo nhiệt là lập tức có một đám đông vây chung quanh. Trên vạn người ở thành Cự Giang này quả thực chỉ là con số nhỏ.
Trong đám người ở giữa đường cái lớn có hai mươi mấy thân ảnh. Trong đó có mấy người đúng là Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên, còn có mấy hộ pháp cùng chấp sự của Phi Linh môn. Sắc mặt mọi người lúc này vô cùng phẫn nộ, binh khí nắm trong tay, tùy thời động thủ. Thế nhưng ánh mắt mọi người lại có chút ngưng trọng, bởi vì thực lực đối phương mạnh hơn đám người bọn họ.
Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên cùng hơn hai chục đệ tử Phi Linh môn đang bị hơn bốn chục người vây quanh. Hơn bốn người này đều mặc một bộ trang phục xanh hồn, trên lưng có đồ án khô lâu. Vả lại hơn bốn mươi người này đều có tu vi không kém. Tất cả đều đạt tới Vũ Phách cùng Vũ Tướng. Phía trước có hai đại hán tuổi chừng bốn người, từ khí tức trên người có thể nhận ra hai người này một người là Vũ Suất nhị trọng, một người là Vũ Suất tam trọng.
Thực lực hơn bốn mươi người này, có hai Vũ Suất so với đám người Trương Minh Đào cùng với đệ tử Phi Linh môn mà nói, quả thực mạnh hơn rất nhiều. Trong đám người Trương Minh Đào hiện tại, người mạnh nhất chỉ là Vũ Tướng mà thôi, không những thế trong đội ngũ còn có Vũ Sư.
Khí tức quanh người hai đại hán kia tràn ra khiến cho không gian chung quanh lắc lư. Trong ánh mắt hai người này mang theo vẻ âm lệ. Mắt nhìn đám người Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên vô cùng lạnh lẽo.
Nhìn bốn mươi đạo thân ảnh trước mặt, sắc mặt Trương Minh Đào cùng Hoàng Bác Nhiên và đám đệ tử Phi Linh môn đều có chút biến hóa. Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên lúc này tu vi chỉ có Vũ Tướng nhất trọng mà thôi. Sau khi phục dụng Vũ Linh thánh quả, lại thêm đan dược trong môn cho nên mới có tu vi như hiện tại. Lúc này hai người đã được thăng lên làm hộ pháp trong Phi Linh môn. Tuy trong đám hộ pháp hai người có thể xem như là người yếu nhất. Thế nhưng thân phận cùng địa vị lại cao nhất.
Bị đối phương vây khốn, Trương Minh Đào, Hoàng Bác nhiên cực kỳ lo lắng, bọn họ không nghĩ tới cung phụng không có ở đây lại xảy ra chuyện như thế này. Nếu như trưởng lão cùng cung phụng có mặt, bọn họ hà tất phải sợ đám người Quỷ Đao môn này.
- Hắc hắc, Tiểu tử, nơi này chính là thành Cự Giang, cũng không phải là nơi nào khác. Ta không quản các ngươi là người nơi nào, đem tất cả nhẫn trữ vật của các ngươi tháo xuống thì ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.
Đại hán mặc trang phục màu đỏ Vũ Suất tam trọng kia nhìn đám người Trương Minh Đào rồi nói:
- Nếu không thì muốn giết các ngươi chỉ một cái nhấc tay mà thôi.
- Các hạ đừng quá đáng, bắt nạt đám người chúng ta không có trưởng lão cung phụng bên cạnh. Nếu không há để cho các hạ hung hăng càn quấy như vậy. Hôm nay nếu như ngươi dám đụng tới bọn ta. Ta cam đoan Phi Linh môn ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho Quỷ Đao môn các ngươi.
Ánh mắt Hoàng Bác Nhiên lạnh lẽo, tuy rằng thực lực không bằng người, thế nhưng cái đầu trọc kia cùng với vẻ mặt dữ tợn cũng khiến cho khí thế trên người tăng lên không ít. Thực lực của Phi Linh môn lúc này đệ tử Phi Linh cũng biết. Cho nên cũng không đặt đám người trước mặt này vào trong mắt. Điều này cũng khiến cho đệ tử Phi Linh môn ra ngoài ngẩng cao đầu.
- Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng. Tự mình giao ra nhẫn trữ vật, không thì để ta động thủ tự mình lấy.
Đại hán mặc trang phục màu đỏ lạnh lẽo nói, sát ý bắt đầu tuôn ra.
- Phi Linh môn ta không có người nhu nhược, nếu muốn động thủ thì chúng ta cũng khiến cho ngươi không được yên.
Cảm nhận được sát khí của đối phương, toàn thân Hoàng Bác Nhiên căng cứng, trầm giọng nói. Mấy đệ tử Phi Linh môn phía sau lưng hắn cũng cắn răng. Đệ tử Phi Linh môn từ trên xuống dưới đều như một, đều chiếm tiện nghi không bị thiệt thòi. Nếu như hôm nay bị thiệt, cho dù là bị mất mạng thế nhưng bọn hắn cũng không làm mất mặt mũi môn phái. Cho nên không bằng dốc sức liều mạng đáng cuộc một lần.
- Quả thực là chán sống rồi. Đám Phi Linh môn này không biết từ đâu tới, quả thực toàn là phế vật không sợ chết.
Nghe Hoàng Bác Nhiên nói vậy, đại hán Vũ Suất nhị trọng kia lúc này lạnh lẽo nói. Bàn chân đạp mạnh mặt đất một cái, chân khí bùng lên, thân hình trực tiếp bắn về phía trước.
← Ch. 0806 | Ch. 0808 → |