← Ch.0819 | Ch.0821 → |
- Đa tạ Phong Sát tiền bối đã tương trợ.
Nhìn thấy tất cả mọi người không có việc gì, Lục Thiếu Du mới thi lễ với Phong Sát đang ở giữa không trung, nhưng trong lòng rốt cuộc vẫn không nhớ ra người này là ai, cảm giác quen thuộc khi này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy, ít nhất là mình cũng từng gặp qua người này rồi.
- Ta giúp ngươi lần này cũng không phải không công, đi theo ta, ta có chuyện cần tìm ngươi.
Phong Sát truyền âm tới trong tai của Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được, ánh mắt của Phong Sát dường như vẫn luôn đặt trên người của hắn.
Đình viện xung quanh đều bị phá huỷ, trải qua động tĩnh ban nãy, cũng đã dẫn tới không ít người tụ tập tới xung quanh nhòm ngó.
Sau một lát, bên trong một đình viện khác, Lục Thiếu Du ý bảo đám người Bạch Linh, Tiểu Long, Huyết Mị đứng bên ngoài đợi mình, còn hắn thì theo Phong Sát đi vào một căn phòng nhỏ.
Đây là một đình viện khá trang nhã, dường như là một khách sạn có giá khá xa xỉ, lúc này đã bị người ta bao hết, bên trong tiểu sảnh, sau khi bố trí một đạo cấm chế, Phong Sát liền nói:
- Ngồi đi.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, lập tức đi vào bên trong tiểu thính rồi ngồi xuống, thấp giọng nói:
- Tiền bối, không biết gọi ta tới có chuyện gì?
- Tiền bối cái gì hả, nếu không phải ta vẫn luôn đi theo bên cạnh các ngươi thì sợ là lần này ngươi gặp phiền toái lớn rồi.
Đúng lúc này, âm thanh của Phong Sát nháy mắt đột nhiên biến đổi, gỡ đấu bồng xuống, tay áo vung lên, lập tức ngồi xuống đối diện Lục Thiếu Du, gương mặt quen thuộc kia cũng lập tức xuất hiện trước mắt Lục Thiếu Du, người này tuổi chừng hơn bốn mươi, hai mắt trong suốt sáng ngời, mang theo một tia thâm thuý, khiến cho không ai có thể nhìn thấu, cái mũi thẳng tắp, ngũ quan như được đao khắc, lộ ra lãnh tuấn góc cạnh rõ ràng, trường bào màu đen, cả người lộ ra vẻ cuồng dạ không câu nệ, tà mị gợi cảm, toàn thân phát ra một loại khí phách uy chấn thiên hạ.
- Nhạc phụ.
Lục Thiếu Du lập tức sửng sốt, cơ hồ cứng họng, gương mặt này chính là nhạc phụ Vân Tiếu Thiên của mình, trừ hắn ra thì không còn người thứ hai.
- Tham kiến nhạc phụ.
Lục Thiếu Du lập tức đứng dậy hành lễ, đúng là thật không ngờ, người này cư nhiên lại chính là nhạc phụ Vân Tiếu Thiên của mình.
- Thế nào, nếu không phải ta thì ai có thể cứu tiểu tử nhà ngươi.
Ánh mắt của Vân Tiếu Thiên loé lên, nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, sắc mặt trầm xuống, nói:
- Mấy năm nay, cánh của tên tiểu tử ngươi liền cứng cáp rồi, thậm chí còn nhấc lên quan hệ với cả Linh Thiên Môn, ngươi không cảm thấy mình đang phụ lòng Hồng Lăng và Vô Song đang ở Vân Dương Tông đợi ngươi hay sao?
- Nhạc phụ, tiểu tế...
Mặc cho lúc bình thường Lục Thiếu Du có giỏi ứng đối cỡ nào đi nữa, lúc này nhắc tới việc ấy cũng khiến hắn nghẹn lời ngay lập tức.
- Ngươi nói đi, tới lúc đó ngươi định sẽ ăn nói thế nào với Hồng Lăng và Vô Song hả?
Vân Tiếu Thiên nói.
- Nhạc phụ đại nhân, lần này tiểu tế đúng thật là không nghĩ chu toàn, chỉ là Tiểu Linh thật sự rất quan tâm chiếu cố tiểu tế, kính xin nhạc phụ đại nhân thành toàn.
Lục Thiếu Du thi lễ rồi nói, việc này đúng là khiến mình lo lắng rất nhiều, đầu tiên là mình không có báo cho Vân Dương Tông, quả thật chính là không thèm để ý tới cảm nhận của Vân Dương Tông, sau lại không biết phải ăn nói với Hồng Lăng và Vô Song thế nào mới phải.
- Tiểu tử nhà ngươi.
Vân Tiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du một cái rồi lập tức nói:
- Đều là nam nhân, ta cũng có thể hiểu được, việc này ta cũng không tính quản, chỉ cần Hồng Lăng và Vô Song không có ý kiến gì thì thôi, còn phải xem bản lĩnh của ngươi, chỉ là tiểu tử ngươi muốn nhấc lên quan hệ với tên hỗn đản Lữ Chính Cường kia, thôi được rồi, ta cũng không nói nữa.
Vân Tiếu Thiên nói.
Xem ra, hai vị nhạc phụ đại nhân của mình đúng là có không ít khúc mắc đây, ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, từ trong ngữ điệu của Vân Tiếu Thiên, không khó để nhìn ra việc này.
- Được rồi, việc tư thì để sau hẵng nói, chúng ta nói chính sự trước đã.
Vân Tiếu Thiên lập tức nghiêm túc lại, hỏi Lục Thiếu Du:
- Ngươi đã gặp qua Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang đúng không?
- Ừm, sáng hôm nay đã gặp qua.
Lục Thiếu Du gật đầu nói.
- Lần này ngươi tới Thành Cự Giang cũng là vì bảo tàng của Huyền Thiên Bí Cảnh đúng không.
Vân Tiếu Thiên hỏi.
Lục Thiếu Du gật đầu đáp:
- Nhạc phụ, ngươi cùng là vì Huyền Thiên Bí Cảnh nên mới tới đây đúng không?
- Không chỉ mỗi mình ta, sợ là hiện tại trong Thành Cự Giang đã có vô số cường giả tụ tập rồi.
Vân Tiếu Thiên nghiêm mặt nói:
- Ta nhận được tin tức rằng trên người ngươi có một chiếc chìa khoá Huyền Thiên Bí Cảnh, có chuyện này hay không?
- Nhạc phụ, làm sao người lại biết?
Lục Thiếu Du hơi sững người, thật không ngờ là Vân Tiếu Thiên cũng biết chuyện này, đúng là hơi doạ người một chút.
- Đa đương nhiên là có cách để biết được, ngươi cũng đừng tò mò chuyện đó.
Vân Tiếu Thiên nói:
- Chía khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh tại sao lại ở trên người của ngươi?
- Ân, trên người tiểu tử đúng là có một chiếc chìa khoá.
Lục Thiếu Du gật đầu nói.
- Ngươi tính toán thế nào?
Ánh mắt của Vân Tiếu Thiên loé lên, nhìn Lục Thiếu Du hỏi.
- Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang muốn tiểu tế sáng mai tới thương nghị, tiểu tế vốn tính là nếu như thật sự có thể lấy được đồ bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh thì sẽ chia đều những thứ lấy được bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh với Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang.
Lục Thiếu Du nói.
- Muốn chia đều với Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, sợ là Phi Linh Môn của ngươi còn chưa đủ tư cách đâu, ngươi cho là bọn chúng dễ nói chuyện lắm chắc.
Vân Tiếu Thiên hơi trầm tư một chút rồi lập tức nói.
- Chìa khoá nằm trong tay tiểu tế, bọn họ mà không đồng ý thì một nhát gãy đôi thôi.
Lục Thiếu Du nói.
- Ha ha.
Vân Tiếu Thiên đột nhiên cười lên ha hả, ánh mắt loé lên, nói:
- Có quyết đoán, đủ ngoan độc, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang đúng là nhất định phải có cho bằng được cái chìa khoá đó, có Linh Thiên Môn cắm một chân vào, ít nhất thì tên hỗn đản Lữ Chính Cường kia còn không tới mức sẽ đối phó với ngươi, cho nên nói không chừng Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang sẽ bị ngươi ăn chắc rồi.
- Tiểu tế cũng chỉ muốn lấy được phần nên thuộc về mình mà thôi.
Lục Thiếu Du nói.
- Thiếu Du.
Vân Tiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt cong lên mỉm cười nói:
- Ta thấy thực lực của Phi Linh Môn ngươi mặc dù không tệ, bất quá nếu so với Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang mà nói thì sợ là còn chưa đủ, cho dù Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang có đáp ứng với yêu cầu của ngươi đi nữa, thì đám người Công Tôn Hoá Nhai, Gia Cát Tây Phong và Đồng Quy Tinh dẫu không tới mức đối phó chính diện với Phi Linh Môn của ngươi, bất quá nếu lén lút ra tay thì khó mà nói, ta xem lần này, Vân Dương Tông của ta sẽ ở lại Phi Linh Môn của ngươi, cũng có thể âm thàm tương trợ cho Phi Linh Môn của ngươi, ngươi thấy thế nào hả?
*****
- Cái này...
Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, trong đầu lập tức suy nghĩ, lấy sự hiểu biết của Lục Thiếu Du đối với vị nhạc phụ đại nhân này của mình thì hắn sẽ không vô duyên vô cớ làm hộ vệ của mình đâu.
- Thế nào hả, ta giúp cho ngươi, ngươi còn không chịu sao.
Vân Tiếu Thiên nhìn thấy biểu lộ của Lục Thiếu Du thì sắc mặt lập tức trầm xuống, trong ánh mắt liền toát ra một cỗ uy nghiêm vây lấy Lục Thiếu Du.
- Tiểu tế không dám.
Lục Thiếu Du lập tức trả lời.
- Vậy ý của ngươi là đồng ý đúng không?
Vân Tiếu Thiên khẽ hỏi.
- Cứ theo lời nhạc phụ đã nói đi.
Trên mặt Lục Thiếu Du thì không lộ ra vẻ gì, nhưng trong lòng thì cảm thấy buồn bực không thôi, vị nhạc phụ này rõ ràng là đang cậy thế ép người, mình căn bản không thể nói chữ không được.
Truyện Của Tui. net
- Ân.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du gật đầu, Vân Tiếu Thiên lập tức mỉm cười, nói:
- Dựa theo ước định kết minh của chúng ta lúc trước, lần này Vân Dương Tông và Phi Linh Môn liên thủ, tới lúc đó chiến lợi phẩm sẽ chia đều theo ai xuất lực nhiều, ngươi không có ý kiến gì chứ hả?
- Không dám có ý kiến.
Lục Thiếu Du nào dám có ý kiến, nếu lão gia hoả này không phải nhạc phụ của mình thì sợ là Lục Thiếu Du đã sớm trở mặt rồi, đây đúng là cướp bóc trắng trợn mà, mình lại không thể nào cự tuyệt được, Phi Linh Môn quả thực đã có minh ước như vậy với Vân Dương Tông.
- Yên tâm đi, ta cũng sẽ không lấy không của ngươi đâu, có ta và cường giả của Vân Dương Tông ở đây, Phi Linh Môn của ngươi cũng sẽ được đảm bảo hơn.
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Lục Thiếu Du, Vân Tiếu Thiên cười rất chi là thoả mãn, có thể khiến tên tiểu tử này im miệng một lần, đúng là rất thú vị.
Trong lòng của Lục Thiếu Du lúc này cũng cảm thấy rất buồn bực, Vân Dương Tông lần này thò một chân vào, mình thì không thể nào cự tuyệt được, bất quá nghĩ kĩ lại, thứ nhất, mình chỉ có mỗi một chiếc chìa khoá mà thôi, cách mục tiêu vào được bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh còn xa vô cùng, thứ hai là Vân Dương Tông đi theo Phi Linh Môn của mình, thì thực lực của Phi Linh Môn quả thực sẽ tăng lên rất nhiều, cũng sẽ không gặp phải chuyện như đêm nay nữa, đêm nay nếu không phải có vị nhạc phụ này của mình đuổi tới thì sợ là mình đã gặp phải phiền toái lớn thật rồi.
Nghĩ kỹ lại thì trong lòng Lục Thiếu Du liền thấy thoải mái hơn, hiện tại Huyền Thiên Bí Cảnh còn chưa thấy đâu, mình nhất định vẫn sẽ tiếp tục gặp nguy hiểm, người của Vân Dương Tông và Linh Vũ Giới đều biết trên người của mình có một chiếc chìa khoá Huyền Thiên Bí Cảnh, nói không chừng những thế lực lớn kia cũng đã biết, mình hiện tại quả thật như đang đứng nơi đầu sóng ngọn gió, nói không chừng là đêm mai, đêm mốt, thậm chí là mỗi đêm cũng sẽ có kẻ tới đánh lén, hôm nay vận khí tốt nên mới có thể hoá nguy thành an, sau này thì không chừng sẽ không còn may mắn được như vậy nữa.
- Nhạc phụ đại nhân, nếu như người đi theo Phi Linh Môn của ta thì liệu có bị Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang biết hay không, với thân phận của nhạc phụ đại nhân thì nếu như bị người của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang biết được thì sợ là sẽ không ít phiền toái đâu.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu hỏi, nếu như Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang biết được Vân Dương Tông trà trộn vào bên trong Phi Linh Môn thì Lục Thiếu Du không cần nghĩ cũng biết nhất định sẽ gây ra một đống phiền toái.
- Ngươi cứ yên tâm đi, ta cũng là ngoại môn trưởng lão của Thiên Địa Các, từ trước tới nay có nhiều việc cũng là lấy thân phận này để đi lại ở đại lục, coi như cũng có chút danh tiếng, không ít người đều gọi ta là Phong Sát, lần này cường giả của Vân Dương Tông ta tới đây, toàn bộ đều đã sớm có thân phận trưởng lão bên trong Thiên Địa Các rồi, chưa từng bị lộ bao giờ, đi theo Phi Linh Môn của ngươi, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang cũng sẽ không biết đâu, chắc chỉ cho rằng có thêm không ít người gia nhập Phi Linh Môn của ngươi mà thôi, cùng lắm là đoán loạn thân phận của ta thôi chứ không thể nào khẳng định được đâu.
Vân Tiếu Thiên nói.
Ngay cả Vân Tiếu Thiên cũng thường xuyên dùng thân phận trưởng lão của Thiên Địa Các để đi lại ở đại lục, Lục Thiếu Du lại phải nhìn Thiên Địa Các này với con mắt khác rồi, ánh mắt của hắn trầm xuống, Lục Thiếu Du liền hỏi:
- Nhạc phụ, vị Không Linh Vương hôm nay đánh lén Phi Linh Môn của ta rốt cuộc có địa vị thế nào.
- Lão quái đó sợ là sống cũng gần hai trăm năm rồi, hơn một trăm năm trước đã bắt đầu nổi danh, đặc biệt là về mặt phong toả không gian, hắn có sở trường đặc biệt, xem như là một lão quái khá có tiếng tăm, vốn là tán tu, theo tình hình hiện tại mà xem thì chắc là người này đã gia nhập Linh Vũ Giới rồi, lần này hắn ra tay đối phó với ngươi bị thất bại, chắc chắn sẽ còn có lần sau, sau này ngươi nhất định phải cẩn thận hơn nữa.
Vân Tiếu Thiên nghiêm mặt nói.
- Linh Vũ Giới, tốt nhất là sau này đừng để cho ta nhìn thấy.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du trầm xuống, trong mắt loé lên một đạo sát ý, lần này Lục Thiếu Du đã thực sự nổi giận rồi.
Hai người cha vợ và con rể lại thương nghị thêm một lúc nữa rồi mới rời khỏi tiểu thính, từ chỗ Vân Tiếu Thiên, Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng biết được tình hình gần đây của cha mẹ mình, Vô Song, Hồng Lăng và cả sư phụ nữa, phụ thân Lục Trung của mình đã đột phá tu vi Vũ Suất tam trọng, còn điều khiến Lục Thiếu Du không ngờ chính là dưới sự trợ giúp của Vân Dương Tông, mẫu thân của mình cư nhiên lại tu luyện tới Vũ Đồ rồi, mặc dù chỉ mới là Vũ Đồ, nhưng cũng coi như là vũ giả chính thức rồi, tuy rằng thực không đáng kể, bất quá cũng có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ.
Điều khiến cho Lục Thiếu Du không thể ngờ nhất chính là hơn ba tháng trước Vân Hồng Lăng cũng đã đột phá tới Vũ Suất ngũ trọng, còn Lục Vô Song cũng đã đột phá tới Vũ Suất ngũ trọng, tin này quả thật khiến cho Lục Thiếu Du rất bất ngờ, tốc độ này đúng là không chậm, đặc biệt là Vô Song, tu vi đã gần bằng Hồng Lăng, Hồng Lăng tốt xấu gì cũng là vũ giả tam hệ, tốc độ tu luyện vốn đã nhanh gấp ba lần người bình thường, lại thêm Vân Dương Tông toàn lực bồi dưỡng, tu vi tiến bộ nhanh thì cũng chẳng có gì lạ, nhưng Vô Song không thua kém gì Hồng Lăng thế này thật sự khiến cho người ta cảm thấy rất lạ.
Về phần Vũ trưởng lão sư phụ của mình thì trong lòng Lục Thiếu Du cũng vô cùng nhớ ông, thực lực của sư phụ tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng lại vô cùng bảo vệ mình, quả thực chính là vị sư phụ hay bao che khuyết điểm nhất, ở Vân Dương Tông, mình chỉ toàn làm phiền sư phụ chiếu cố. Lục Thiếu Du từ chỗ Vân Tiếu Thiên biết được, lúc trước thực lực của sư phụ một mực không có tiến bộ gì, bất quá mấy năm gần đây tâm tình không tệ, lại thu thêm vài đệ tử thân truyền, bất quá mỗi ngày đều vừa đánh vừa la mấy tên sư đệ mà mình chưa từng gặp kia, tức bọn chúng chẳng có chút chí khí.
← Ch. 0819 | Ch. 0821 → |