← Ch.0826 | Ch.0828 → |
Lục Thiếu Du nghe thấy thanh âm này dường như là từ phía chân trời tuyền tới, giống như đề tỉnh hắn. Lúc này dường như Lục Thiếu Du đã nắm bắt được một ít. Việc lĩnh ngộ này thường là như vậy, có đôi khi chỉ cần có chút đề tỉnh một cái thì tiến bộ sẽ vô cùng nhanh chóng.
Bản thân Vân Khiếu Thiên vốn là vũ giả thuộc tính phong trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính phong tuyệt đối có tư cách chỉ điểm Lục Thiếu Du. Vân Khiếu Thiên đề tỉnh khiến cho khí thế của Lục Thiếu Du lúc này không giống khi trước, rõ ràng là hắn đang khoanh chân ngồi đó, thế nhưng quanh người lại có một cỗ khí thế kinh người, giường như một tảng đá đang ngồi ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Giữa không trung, lúc này có một cỗ năng lượng thuộc tính phong quay chung quanh người Lục Thiếu Du. Cứ như vậy trong lúc lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du hoàn toàn tiến vào trạng thái huyền diệu. Trong lúc lĩnh ngộ này tuy rằng nhìn qua vô cùng chậm chạp, thế nhưng cũng khiến cho Lục Thiếu Du thu được không ít chỗ tốt.
Sau khi Vân Khiếu Thiên kinh ngạc một lát cũng vô cùng thỏa mãn gật đầu. Dùng nhãn lực của hắn tất cả đều có thể nhìn rõ. Sự lĩnh ngộ hiện tại của Lục Thiếu Du với thuộc tính phong sợ rằng ngay cả Vũ Vương nhất trọng thuộc tính phong cũng không hơn.
Một lát sau, Lục Thiếu Du chậm rãi đánh ra vài đạo thủ ấn, không tạo thành bất cứ một chút ba động nào, thế nhưng trên mặt hắn đột nhiên xuất hiện sự vui vẻ.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Lục Thiếu Du dường như cũng quên mục đích mình tới sơn mạch Đoạn Thiên, một lòng đắm chìm trong trạng thái lĩnh ngộ. Trong đầu cũng quên đi khái niệm thời gian.
- Người tới quả thực không ít. Cái bí cảnh này quả thực ở ngay trong sơn mạch Đoạn Thiên này.
Trên không trung, một đầu chim điêu màu trắng xuất hiện, trên lưng có hai đạo thân ảnh một nam một nữ. Lúc này sau lưng hai người còn có mấy lão giả. Từ khí tức trên người bọn họ có thể nhận ra, mấy người này đã đạt tới cấp độ Vũ Vương cùng Linh Vương.
Đầu chim điêu màu bạc này nếu như Lục Thiếu Du nhìn thấy nhất định sẽ dùng ánh mắt tham lam nhìn nó. Đây chính là Phong Vũ Ngân Điêu, yêu thú thuộc tính phong. Huyết mạch tuyệt đối không dưới Thiên Sí Tuyết Sư. Cho dù là phương diện tốc độ cũng không thua kém Thiên Sí Tuyết Sư.
- Nhiều người mới náo nhiệt.
Trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu, một nam tử tuấn lãng khẽ cười nói.
- Sợ rằng không ít lão quái cũng tới, thực lực có thể không kém.
Trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu, có một nữ tử khuôn mặt che lụa trắng, đầu đội áo choàng khẽ mở miệng nói.
- Lão quái thì không đáng sợ, bọn họ tu luyện vài thập niên, trên trăm năm có loại thực lực này, muốn vượt qua bọn họ cũng không khó.
Nam tử tuấn lãng nói.
- Trước khi đi ra ngoài sư phụ đã nói với chúng ta, ngàn vạn lần không được chủ quan.
Nữ tử kia nói.
- Trong đám người trẻ tuổi, trước mắt ta cũng không thấy ai xứng đáng là đối thủ của mình. Người duy nhất ta cảm thấy đáng ngại chính là Lục Thiếu Du trong miệng của ngươi. Còn có nữ tử của Linh Vũ giới kia ta cũng thấy không tệ. Về phần những người khác, có lẽ Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn kia cũng không tệ lắm. Bất quá lần này xem ra chỉ có Lục Thiếu Du kia xuất hiện. Nếu có cơ hội ta muốn thử xem thực lực của hắn một chút.
Nam tử tuấn lãng nói.
- Ngươi bây giờ động thủ với hắn, chỉ sợ thắng cũng không vẻ vang gì.
Nữ tử yểu điệu kia nói.
- Ta định chỉ dùng một nửa thực lực mà thôi. Vũ giả ngũ hệ, ta cũng muốn thử xem một chút.
Nam tử tuấn lãng mỉm cười, ánh mắt lập tức nhìn về phía trước, trong mắt có chút chờ mong.
Sơn mạch Đoạn Thiên này diện tích bao la, sơn mạch liên miên không thấy tận cùng này tuy rằng có ít người tới, thế nhưng cũng không phải không có nhân loại tiến vào. Thường xuyên có không ít dong binh đoàn tiến vào trong sơn mạch này. Trong sơn mạch này yêu thú có rất nhiều, thậm chí còn có linh thú tồn tại, có không ít yêu thú lục giai ở bên trong.
Một đường từ thành Cự Giang đi tới sơn mạch Đoạn Thiên, bởi vì lo lắng Huyền Thiên bí cảnh sẽ bị người khác nhanh chân tới trước, bởi vậy đoàn người Lục Thiếu Du cũng dùng toàn lực gấp rút đi tới sơn mạch Đoạn Thiên.
Thời gian nửa tháng trong nháy mắt đã qua. Lúc này bên trong sơn mạch, đám yêu thú cùng linh thú bởi vì sự xuất hiện của cường giả nhân loại trong sơn mạch khiến cho bọn nó bắt đầu ẩn nấp.
- Chúng ta tới rồi.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Vân Khiếu Thiên đình chỉ điều tức.
Phù.
Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, thủ ấn thu lại, đình chỉ lĩnh ngộ. Quang tráo năng lượng bên ngoài cơ thể nhanh chóng được thu vào.
- Đến rồi sao?
Lục Thiếu Du nhìn xuống sơn mạch bao la phía dưới, trong thời gian nửa tháng lĩnh ngộ này thu hoạch của hắn cũng không thấp.
- Đến sơn mạch Đoạn Thiên rồi. Thế nhưng sơn mạch Đoạn Thiên này bao la vô cùng, chúng ta muốn tìm thấy Huyền Thiên bí cảnh chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Vân Khiếu Thiên nói.
Không trung phía trước, yêu thú của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cũng đã giảm bớt tốc độ, nhanh chóng dừng lại ở chung quanh đám người Lục Thiếu Du.
- Nơi Huyền Thiên bí cảnh hạ lạc hẳn là có quan hệ với đoạn hình ảnh khi hợp nhất ba chiếc chìa khóa.
Lục Thiếu Du nói.
- Hình ảnh kia đã là từ mấy ngàn năm trước, mấy ngàn năm a. Nói không chừng địa hình đã có chút thay đổi, muốn tìm được nó chỉ sợ cũng khá phiền phức. Thế nhưng chúng ta cũng không còn biện pháp nào khác. Chỉ có thể chậm rãi tìm mà thôi.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Chủ nhân, ta nhớ rằng ta chính là từ nơi này rời đi. Nếu như dựa theo đường cũ có thể ta sẽ tìm được nơi ta rời đi.
Thanh âm của Huyết Mị vang lên trong đầu Lục Thiếu Du.
- Phong Sát tiền bối, ta thấy như vậy đi, chúng ta chia binh làm hai đường. Các ngươi cùng một chỗ, ta cùng Bạch Linh, Tiểu Long, Độc Long huynh cùng một chỗ, các người thấy thế nào?
Lục Thiếu Du nói với Vân Khiếu Thiên.
- Trong sơn mạch Đoạn Thiên này chỉ sợ không quá thái bình, một mình ngươi hành động, vạn nhất Linh Vũ giới tìm đến thì ngươi phải làm sao?
Vân Khiếu Thiên nói.
Nói tới Linh Vũ giới này trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi trầm xuống. Linh Vũ giới này quả thực là mối họa lớn trong lòng hắn. Thế nhưng hắn lại ở ngoài sáng, đám người kia ở trong tối, căn bản không có cách nào đối phó. Cũng không có thực lực mà đối phó.
- Tới lúc này không suy nghĩ nhiều được như vậy. Thử vận may một lần xem sao.
Lục Thiếu Du nói. Nếu địa phương Huyết Mị đi ra thực sự có liên quan tới Huyền Thiên bí cảnh mà nói, thì hắn phải mau tới đó, đây quả thực là một cơ hội tốt.
- Vậy ngươi tự mình quyết định đi.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Chia binh làm hai đường, cơ hội tìm được sẽ lớn hơn một chút.
Lục Thiếu Du nói.
Một lát sau, Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh, Tiểu Long, Huyết Mị, Thiên Độc Yêu Long, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh rời khỏi lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Sau đó mấy người nhảy lên lưng Cửu Đầu Yêu Giao rồi tiếp tục đi tìm kiếm nơi Huyền Thiên bí cảnh hạ lạc.
*****
- Ta sẽ tìm được các ngươi.
Thanh âm Lục Thiếu Du vừa dứt, lập tức cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư rời khỏi không trung. Người Phi Linh môn đi theo chúng cường giả Vân Dương Tông, có nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của hắn ở đó, Lục Thiếu Du tuyệt đối yên tâm.
Một lát sau, Thiên Sí Tuyết Sư xuất hiện ở một nơi khác trong sơn mạch. Sơn mạch này vô cùng quạnh quẽ.
- Huyết Mị, có thể tìm được đường hay không?
Lục Thiếu Du hỏi Huyết Mị.
- Ta đã từng đi ngang qua đây, bất quá còn cách xa địa phương ta đi ra.
Huyết Mị nhìn chung quanh rồi lập tức trả lời vô cùng khẳng định.
- Chúng ta xuất phát.
Trong mắt Lục Thiếu Du lập tức hiện lên sự hưng phấn. Trong lòng không khỏi có chút chờ mong. Có lẽ Huyết Mị thực sự là đến từ bên trong Huyền Thiên bí cảnh.
Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay lên, tốc độ nhanh như thiểm điện mang theo một cơn cuồng phong biến mất trong không trung, nhanh chóng bắn về phía trước.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Một đường dưới sự dẫn đường của Huyết Mị, Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng phi hành suốt một ngày trong sơn mạch Đoạn Thiên. Mà lúc này Thiên Độc Yêu Long mới biết được thân phận của Huyết Mị khiến cho hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú vào nàng, rồi hỏi Lục Thiếu Du:
- Dương Quá trong miệng đám người kia đoạn thời gian trước chính là ngươi sao?
- Đúng vậy, thân phận của ta ở Thiên Địa các gọi là Dương Quá, cũng là trưởng lão của Địa các.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, sau đó lập tức dặn dò Thiên Độc Yêu Long không được tiết tin tức của mình ra ngoài. Lại nói bản thân hắn là Linh Vũ song tu, lại thêm Âm Dương Linh Vũ Quyết, Thiên Độc Yêu Long cũng đã sớm biết rõ.
- Ta cũng đã sớm nghi ngờ tới ngươi. Vậy thì Mạc Sầu kia có lẽ chính là Bạch Linh a.
Thiên Độc Yêu Long trợn mắt, kinh ngạc qua đi, lúc này hắn cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn.
Lúc này đã là cuối mùa thu, không trung lúc này vô cùng trong trẻo, ánh mặt trời từ phái chân trời chiếu xuống sơn mạch, lúc này bên trong sơn mạch bóng cây chiếu xuống mặt đất, khiến cho trong sơn mạch lúc này có một cỗ hào khí khó nói lên lời.
- Lần này cường giả tới đây quá nhiều, ngươi phải cẩn thận một chút.
Bạch Linh nhắc nhở Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, rồi nhanh chóng nhìn vào ánh mắt lạnh như băng lại mang theo một chút ôn nhu này. Nữ tử ôn nhu, xinh đẹp như tiên tử này khiến cho Lục Thiếu Du có chút hoảng hốt khi nhìn gần như vậy.
Nhìn nữ tử trước mắt, Lục Thiếu Du không khỏi nhớ tới một người khác. Lúc này người hắn nhớ tới cũng không phải là Vũ Suất, Hồng Lăng hoặc là Tiểu Linh, mà đang nhớ tới một nữ tử cũng tinh xảo, tuyệt mỹ không kém, là một người như tiên tử giống như Bạch Linh vậy.
- Cảnh Văn, đợi một đoạn thời gian ngắn nữa ta sẽ đi tìm nàng.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự kiên nghị, nắm tay chậm rãi nắm chặt. Lục Thiếu Du hiểu rõ, Độc Cô gia tộc không phải là gia tộc bình thường. Ngay cả Nam thúc cũng đã sớm nói Độc Cô gia này không phải là bình thường, thậm chí trong lòng thúc ấy cũng có chút kiêng kỵ. Chỉ là mặc kệ Độc Cô gia này đến tột cùng có bao nhiêu sự thần bí cùng cường đại. Hắn đã đáp ứng đi tìm nàng, cho nên nhất định phải làm được. Cho dù hiện tại hắn còn chưa biết Độc Cô gia ở đâu.
- Đang suy nghĩ gì đó?
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đang nhìn mình tới ngẩn người, trong nội tâm Bạch Linh lúc này khẽ giật mình. Nếu như là nam tử khác nhìn nàng như vậy sợ rằng nàng đã sớm tức giận. Không chút do dự đánh chết. Thế nhưng người trước mắt này lại nhìn nàng như vậy, lúc này ngay cả một chút tức giận nàng cũng không có. Trong nội tâm nàng lúc này cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
- Không có gì, nhớ tới một người có chút tương tự với nàng.
Lục Thiếu Du nói. Độc Cô Cảnh Văn cùng Bạch Linh quả thực có chút tương đồng, đều tuyệt mỹ như vậy, cũng lạnh lùng cùng uy nghiêm như vậy.
- Ngươi đang nghĩ tới Cảnh Văn sao?
Ánh mắt Bạch Linh khẽ đổi rồi nói. Nghe Lục Thiếu Du nói vậy trong lòng nàng không hiểu sao có chút buồn bực. Hóa ra hắn không phải đang nhìn nàng mà là nhớ tới một nữ tử tuyệt mỹ khác. Lúc này, loại cảm giác buồn bực không hiểu này khiến cho trong lòng Bạch Linh có chút rung động. Đôi mắt xinh đẹp chuyển hướng, lập tức nhìn về phía trước. Trong lòng thầm quyết định, sắp tới thời hạn năm năm, có lẽ sau năm năm nàng không cần lo lắng gì nữa.
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Du gật đầu, trong nháy mắt đã hơn bốn năm không gặp lại Cảnh Văn rồi. Hơn bốn năm cũng không phải là khoảng thời gian ngắn. Cũng không biết hiện tại nàng thế nào.
- Ắt xì.
Trong mội đình viện tinh xảo tại một nơi nào đó, có một nữ tử tuyệt mỹ đang tu luyện lại lập tức ắt xì một hôi. Đôi mắt xinh mở ra, đôi mắt giống như hai ngôi sao, hiện ra một cỗ uy nghiêm cùng lạnh lùng, lại khiến cho tim người khác đập thình thịch. Lại mang tới cảm giác không dám tới gần. Giống như nữ tử này tới từ chín tầng trời, là một tiên nữ khiến cho vạn vật trong thiên địa đều ảm đạm thất sắc.
- Tiểu thư, trong tộc có tin tức.
Bên ngoài căn phòng, một thanh âm thanh thúy vang lên.
- Băng Lan, có tin tức của chàng không?
Căn phòng mở ra, nữ tử này lập tức từ trong đi ra. Mà ngoại trừ Độc Cô Cảnh Văn ra cũng không có người khác. Mà lúc này người bên ngoài căn phòng chính là Độc Cô Băng Lan, cũng cực kỳ xinh đẹp. So với nữ tử bình thường thì đẹp hơn không biết bao nhiêu lần, thế nhưng lúc này ở trước mặt Độc Cô Cảnh Văn cũng phải ảm đạm thất sắc.
- Tiểu thư, người muốn biết tin tức của Thiếu Du sao?
Độc Cô Băng Lan mỉm cười nói.
- Tiểu ny tử này, còn không mau nói.
Độc Cô Cảnh Văn trừng mắt nhìn Độc Cô Băng Lan nói:
- Mau nói cho ta biết, gần đây Thiếu Du thế nào rồi?
- Nhìn người gấp kia.
Độc Cô Băng Lan khẽ cười, lập tức nói:
- Từ sáng tới giờ thật vất vả ta mới biết được, Thiên Tinh tông, Thiên Quỷ tông mấy tháng trước vây công Phi Linh môn, còn có người của Thiên Địa các xuất hiện.
- Cái gì, vậy Thiếu Du làm sao rồi?
Sắc mặt Độc Cô Cảnh Văn đại biến.
- Tiểu thư, người nghe ta nói hết đã.
Độc Cô Băng Lan trừng mắt, bất đắc dĩ nói:
- Thiếu Du không việc gì, Phi Linh môn đánh chết tất cả người của Thiên Tinh tông cùng Thiên Quỷ tông, đồng thời Phi Linh môn còn xuất hiện một Vũ Tôn cùng một Linh Tôn, người Thiên Địa các cũng bị đánh chết.
- Phi Linh môn không ngờ có Vũ Tôn cùng Linh Tôn sao?
Độc Cô Cảnh Văn vô cùng kinh ngạc nói.
- Ta cũng không biết, bất quá không lâu trước đó Thiếu Du xuất hiện ở trong thành Cự Giang, nghe nói bên ngoài hiện tại vô cùng náo nhiệt, dường như là chuyện liên quan tới Huyền Thiên bí cảnh.
Độc Cô Băng Lan nói.
- Không nghĩ tới Phi Linh môn của chàng lại phát triển nhanh như vậy, đối với chàng mà nói, có lẽ chuyện này không tốt chút nào.
Độc Cô Cảnh Văn nhíu mày nói.
- Nhìn người còn lo lắng cho hắn kìa.
← Ch. 0826 | Ch. 0828 → |