← Ch.0882 | Ch.0884 → |
- Dạ!
Lục Thiếu Du gật đầu đáp, định tiếp tục hỏi thì thanh âm sư phụ đã biến mất.
Sau một lát, hắn lại tiếp tục tập luyện Huyễn Diễn đao trận, dù sao hắn cũng đã có đầy đủ điều kiện.
Núi non chập chùng, dãy kiến trúc mênh mông vô bờ, nơi nơi là một mảnh trời thu, không khí thanh tân mát mẻ.
Xa xa có một quảng trường nguy nga, có một biểu tượng như xuyên thủng trời cao, đó chính là Thiên Kiếm môn.
Hô!
Bên trong Thiên Kiếm môn, vài đầu yêu thú phi hành phóng lên cao, nháy mắt bay ra Thiên Kiếm thành, trên lưng có hơn trăm thân ảnh, sau lưng đeo trường kiếm, mà ở trên lưng yêu thú lục giai phía trước chỉ có vài thân ảnh, người đứng đầu mặc trường bào màu lam, lộ ra khí thế bất phàm, khoảng chừng năm mươi tuổi, mà trên lưng hắn mang theo thanh kiếm bản rộng vàng óng.
Người này chính là chưởng môn Thiên Kiếm môn Cổ Kiếm Phong, đứng bên cạnh hắn còn có một lão giả tóc bạc khoảng sáu mươi tuổi, là trưởng lão Cổ Phong, vẻ mặt tang thương, tràn đầy nếp nhăn như vết kiếm, sau lưng mang một thanh kiếm dài ba xích, thân kiếm không chút trang sức, chỉ dùng mảnh vải xám trắng bao phủ, làm cho người ta có cảm giác thật cổ xưa.
- Nhược Lan, con mới xuất quan, nhân dịp này nên điều tức kiên cố tu vi một chút, lần này vi sư hi vọng con tiến vào trước mười, mục tiêu là trước ba.
Cổ Kiếm Phong nhìn nữ tử tuyệt mỹ mặc áo tím nói.
- Sư phụ, đệ tử sẽ làm hết sức, nhưng không biết lần này còn xuất hiện cường giả nào khác hay không!
Nguyên Nhược Lan nói.
Nguyên Nhược Lan ngẩng đầu, nhớ tới kết quả trong đại hội tam tông tứ môn ngày trước, không khỏi thở dài, mấy năm qua nàng vẫn luôn bế quan, chỉ hi vọng có một ngày chiến thắng Lăng Thanh cùng Lục Thiếu Du, nhưng lần này chính nàng cũng không biết kết quả như thế nào.
- Lần này thánh tử thánh nữ của Thiên Địa các, còn có tứ các tứ đảo Ma Vân thành, bốn đại sơn môn Cổ Vực đều tham gia, trận đánh ác liệt đương nhiên không tránh khỏi, nhưng với thực lực của con bây giờ, tuyệt đối đủ sức tranh đấu, người trẻ tuổi có thể đối kháng với con, chỉ sợ không vài người.
Cổ Kiếm Phong nói:
- Huống chi Lục Thiếu Du hơn phân nửa là dữ nhiều lành ít, không khả năng xuất hiện, xem như con mất đi một đối thủ cạnh tranh!
- Nếu hắn còn ở đây, con hi vọng có thể cùng hắn một trận chiến, lúc trước hắn thắng con, lần này con thật muốn biết hắn có thể thắng nữa hay không, đáng tiếc...
Nguyên Nhược Lan thở dài nói.
Bên trong Cổ Vực lan truyền một tin tức ầm ầm kinh động các thế lực, Ma Tâm cốc bị Phi Linh môn san thành bình địa, tin tức này giống như sấm sét nổ tung trong lòng các vị cường giả đứng đầu môn phái, làm cho mọi người khiếp sợ chính là, Phi Linh môn lại xuất ra ba linh vương, sáu võ vương, sáu yêu thú thất giai xuất chiến, thực lực như vậy những thế lực nhất lưu bình thường không cách nào so sánh.
Toàn bộ Cổ Vực đều chấn kinh, thực lực của Phi Linh môn làm mọi người khẩn trương, cùng lúc đó ai cũng nhớ kỹ nữ tử tên Lục Tâm Đồng, nữ tử này dùng lực lượng lôi đình huyết tẩy Ma Tâm cốc, thủ đoạn huyết tinh chẳng khác gì Lục Thiếu Du, mà quan trọng nhất là thiên phú của nàng càng thêm biến thái, còn chưa đầy mười tám tuổi đã là linh vương nhất trọng, theo thiên phú thậm chí có thể lên tới linh tôn trước ba mươi tuổi.
Lúc tin tức này truyền ra ngoài, vốn do Phi Linh Môn nhường nhịn trước sự khiêu khích của Ma Tâm Cốc, khiến cho không ít thế lực nhỏ muốn nhân cơ hội tới xâu xé chiếm tiện nghi của Phi Linh Môn, lúc này ai nấy đều hít vào một ngụm khí lạnh, cảm thấy may mắn vì mình còn chưa động vào Phi Linh Môn, lấy thực lực của Phi Linh Môn hiện tại, nếu như bọn họ động tới Phi Linh Môn thì rõ ràng mà muốn tìm chết.
Khi tin tức này lan truyền khắp Cổ Vực thì đám cường giả và yêu thú thất giai của Phi Linh Môn đã trở về tới Phi Linh Môn rồi, chỉ có bảy người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hoả Lão Quỷ, Thiên Độc Yêu Long, Linh Vũ Song Quái và Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung là hộ tống mấy chục đệ tử Phi Linh Môn đi theo Lục Tâm Đồng tham gia thi đấu tìm ra thập đại cường giả trẻ tuổi nhất do Thiên Địa Các tổ chức ở Thành Cự Giang, đám người Lộc Sơn Lão Nhân, Lưu Tinh Hà, Hoa Mãn Lâu thì trở về Phi Linh Môn trấn thủ sơn môn.
Bên trong Thành Vạn Hạp, vẫn là cảnh tượng người tới người đi vô cùng náo nhiệt, lúc này, bên trong Thành Vạn Hạp, có một đạo thân ảnh lẫn trong đám người lặng lẽ đi vào bên trong Thành Vạn Hạp.
Người này vận một bộ áo bào xanh, trên mặt mang theo một chiếc mặt nạ màu xanh, trên người không có bất kỳ khí tức ba động, nhưng người này đi lẫn bên trong đám người tấp nập, nếu như có ai nhìn kỹ thì nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện ra, đám người tấp nập ngược xuôi này cư nhiên không ai có thể chạm tới một góc vạt áo của thân ảnh mặc áo bào xanh này, tựa hồ như có một đạo khí quyển vô hình đã bao phủ khắp người của người mặc áo bào xanh này vậy.
- Lão đại, sao ngươi lại dùng thân phận Dương Quá vậy.
Bên trong não hải của người mặc áo xanh vang lên thanh âm của Tiểu Long.
- Như vậy sẽ tiện hơn một chút.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, sắp hai năm rồi, không biết bên ngoài này có xảy ra chuyện gì lớn không, mình cứ tìm hiểu tin tức trước đi cái đã.
- Chúng ta đi đâu tìm tin tức bây giờ, Phi Linh Môn hình như cũng có người của Ám Đường ở Thành Vạn Hạp, chúng ta tới đó hỏi sao.
Tiểu Long nói.
Lục Thiếu Du hơi do dự một chút, lập tức nói:
- Tới một chỗ này trước cái đã.
Bên trong một đình viện tinh sảo, trước một cái lương đình, có một cái hồ nước, bên trong hồ có vô số loại cá đủ màu đang tung tăng bơi lội, bên trong lương đình lúc này có một đạo thân ảnh xinh đẹp lặng lẽ đứng đó, nữ tử này tuổi chừng hai mươi hai hai mươi ba, gương mặt vô cùng tinh tế, làn da trắng nõn, lông mi thật dài cong vút thành một đường duyên dáng, đôi mắt đen láy lộ ra một cỗ linh tính, lúc này lại thất thần nhìn đám cá đang bơi lội trong hồ, cho nên ngay khi có người chậm rãi đi tới sau lưng cũng không hay biết gì.
- Muội muội, muội lại phát ngốc cái gì vậy.
Người tới là một nữ tử có dáng vẻ thướt tha, mỹ mâu như nước, trong bộ nữ trang, dù ngũ quan của nàng không thể coi là tuyệt mỹ, nhưng cũng khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu và có cảm giác nàng rất tài giỏi, đặc biệt là trong đôi mắt kia, lộ ra vẻ tinh minh, thân hình uyển chuyển và đường cong lung linh cũng khiến người ta nhìn không chớp mắt.
- Tỷ tỷ, sao tỷ lại tới đây, chuyện trong tộc đã xử lý xong chưa.
Nhìn thấy người vừa tới, nữ tử đang đứng thừ người ra đó đột nhiên xoay người lại, cười khẽ, nụ cười này cũng khiến cho kẻ khác muốn nhìn thêm một chút, nàng chính là nhị tiểu thư Hoàng Hân của Hoàng gia bên trong Thành Vạn Hạp. Còn người vừa tới chính là đại tiểu thư Hoàng Đan của Hoàng gia.
*****
Nhắc tới hai vị tiểu thư Hoàng gia này thì mấy năm gần đây, không biết có bao nhiêu người trong Thành Vạn Hạp tới cầu hôn, cửa cũng bị đạp hư luôn rồi, ngay cả không ít vị công tử của các thế lực và gia tộc bên ngoài thành cũng đều nhờ mai mối tới dạm hỏi, chẳng qua là cho tới nay hai vị tiểu thư Hoàng gia này vẫn chưa vừa mắt người nào, chuyện này khiến cho gia chủ Hoàng gia là Hoàng Chí Lương đau đầu không thôi.
- Chỉ là chuyện của vài cửa hàng mà thôi, Thành Cự Giang sắp tổ chức tranh tài của thập đại cường giả trẻ tuổi rồi, đối với Hoàng gia chúng ta thì cũng là một cơ hội làm ăn tốt, Thành Cự Giang hiện tại tiêu hao lớn, rất nhiều thứ không đủ để tự cung cấp, Thành Vạn Hạp của chúng ta vừa vặn có thể nhân cơ hội để kiếm chút lợi nhuận.
Hoàng Đan nói, trong đôi mắt lộ ra vẻ khôn khéo, từ sau khi nàng trở lại Hoàng gia thì tất cả chuyện của Hoàng gia gần như đều do nàng làm chủ, hai năm qua, Hoàng gia cũng ngày càng phát triển lớn mạnh hơn.
- Nếu muội có thể như tỷ tỷ thì tốt rồi, có thể thông minh lão luyện như vậy, Hoàng gia hiện tại phải dựa vào tỷ tỷ rồi.
Hoàng Hân nheo mắt cười, biết rõ hai năm qua tỷ tỷ của mình chịu không ít vất vả, thường xuyên thức xem sổ sách tới canh ba canh tư ở thư phòng. Lời vừa dứt liền mỉm cười, Hoàng Hân nói:
- Tỷ tỷ, hôm qua Trần gia ở Thành Bạch Thanh tới cầu hôn, tỷ cảm thấy vị Trần đại thiếu gia này thế nào.
- Chỉ là một tên nhị thế tổ, dựa vào gia thế, sợ là cũng chẳng chống đỡ được bao lâu nữa, Trần gia sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn phá sạch, gả cho loại người này thì có được gì.
Hoàng Đan nói.
- Vậy tỷ tỷ muốn gả cho người thế nào đây, cũng không thể cả đời không lấy chồng được, tỷ khiến cha buồn tới mức bạc hết cả đầu rồi.
Hoàng Hân mỉm cười nói.
Hoàng Đan đưa mắt nhìn về phía đàn cá đang bơi lội tung tăng bên trong hồ nước trước lương đình, lúc này, trong lòng đột nhiên nhớ tới một nam tử toàn thân xích loã, chính mình thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt của hắn, nhưng không hiểu tại sao, trong lòng lại thường xuyên nhớ tới đạo thân ảnh đó.
- Thế nào hả, muội muốn hối gả tỷ ra ngoài chứ gì.
Hoàng Đan cười khẽ nói:
- Hay là, tỷ thấy muội muội cứ tìm một vị như ý lang quân mà xuất giá trước, tỷ thì cả đời không lấy chồng, làm một bà cô già là được rồi.
- Tỷ tỷ không lấy chồng thì muội cũng không gả.
Hoàng Hân mỉm cười nói, trong đầu cũng xuất hiện một đạo thân ảnh.
- Hai vị tiểu thư, không mời mà vào, đã mạo muội rồi, quấy rầy.
Đúng vào lúc này, không gian bên trong lương đình đột nhiên xuất hiện một hồi ba động, tiếp theo liền có một thân ảnh vận áo bào xanh xuất hiện trước mặt hai người.
- Dương Quá đại nhân.
Hai người đầu tiên là kinh ngạc một hồi, không ngờ lại có người có thể vô thanh vô tức lẻn vào Hoàng gia, phòng ngự của Hoàng gia cũng không hề kém, người bình thường mà muốn vô thanh vô tức lẻn vào Hoàng gia là chuyện tuyệt đối không thể nào, nhưng khi nhìn thấy đạo thân ảnh vận áo bào xanh này, trong lòng hai nàng lập tức trở nên kinh hỉ.
- Không biết có quấy rầy tới hai vị hay không, thất lễ rồi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, ánh mắt đảo qua hai người, hai năm qua, Hoàng Đan thì không có thay đổi gì, còn Hoàng Hân thì đã thành thục hơn rất nhiều, nhớ tới cảnh cả ba người xích loã ngồi chung một thùng nước, trong lòng của Lục Thiếu Du cũng phì cười một tiếng, đó đúng là việc mà không phải người thường có thể nhịn được.
- Dương Quá đại nhân tới Hoàng gia, đó là nể mặt Hoàng gia rồi, sao có thể nói là quấy rầy được.
Hoàng Đan thi lễ trước tiên, nói:
- Tiểu nữ tử còn phải tạ đại ân cứu mạng của Dương Quá đại nhân lúc trước nữa kia.
- Chuyện ngày đó là do ta liên luỵ Hoàng tiểu thư, thật ra đã mang tới không ít phiền toái cho Hoàng tiểu thư rồi.
Lục Thiếu Du nói.
- Dương Quá đại nhân, Mạc Sầu tiểu thư đâu.
Lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du chỉ tới có một mình, bên cạnh không có nữ tử vận bạch y kia nữa, Hoàng Đan có chút kinh ngạc hỏi.
- Mạc Sầu có việc, cho nên không tới đây.
Lục Thiếu Du đáp, nghe tới tên Mạc Sầu thì trong đầu cũng lập tức xuất hiện thân ảnh của Bạch Linh.
Sau một lát, bên trong một đình viện ở Hoàng gia, Lục Thiếu Du ngồi ở trên cùng, gia chủ Hoàng gia là Hoàng Chí Lương nghe tin cũng vội vàng chạy tới, ngoài ra thì trong phòng cũng chỉ có Hoàng Đan và Hoàng Hân.
Đưa mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, lúc này gia chủ Hoàng gia Hoàng Chí Lương không dám sơ sẩy chút nào, trên mặt chỉ toàn vẻ khiêm tốn, bên trong Thành Cự Giang, phong ba do Quỷ Sát Dương Quá tạo ra cùng với thực lực mà hắn đã triển lộ, đều đã sớm lan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm ở Thành Vạn Hạp này rồi.
- Dương Quá đại nhân ghé lại nơi này, quả là vinh hạnh lắm lắm cho Hoàng gia ta đây, tiểu nữ Hoàng Đan cũng nói qua, nhờ ân cứu mạng của Dương Quá lúc trước, ta đây cũng xin đa tạ Dương Quá đại nhân.
Hoàng Chí Lương nói.
- Hoàng gia chủ chớ khách khí.
Lục Thiếu Du nói:
- Lần này tới đây, là có chút việc muốn nhờ vả chư vị.
- Dương Quá đại nhân cứ nói, nếu Hoàng gia ta có thể làm được thì tuyệt đối sẽ không do dự.
Không đợi Hoàng Chí Lương lên tiếng thì Hoàng Đan đã nói trước.
- Cũng chẳng phải chuyện lớn gì, chỉ là ta vừa đi xa một chuyến, không biết gì nhiều về tin tức ở Cổ Vực gần đây.
Lục Thiếu Du nói.
- Hoá ra chỉ là chuyện cỏn con này, đương nhiên không thành vấn đề, không biết Dương Quá muốn biết tin gì, ta cũng tiện nói rõ cho Dương Quá đại nhân biết.
Hoàng Đan nói.
- Ta muốn biết trong Cổ Vực và trên đại lục gần đây có xảy ra chuyện lớn gì hay không, hoặc là trong các đại thế lực có phân tranh gì không.
Lục Thiếu Du nói, Hoàng Đan này đúng là suy nghĩ thấu đáo, trên đại lục hiện tại, tin tức về các đại lục quá nhiều, Hoàng gia có thế lực không nhỏ, những tin tức lấy được tự nhiên cũng nhiều, nếu như mính muốn biết hết thì sợ là có nói ba ngày ba đêm cũng không hết được.
Hoàng Đan suy nghĩ một chút liền lần lượt kể hết những chuyện vừa xảy ra gần đây nhất cho Lục Thiếu Du nghe, từ động thái của các thế lực lớn ở Cổ Vực cho tới đại lục Linh Vũ, cái nào cũng nói qua, ngay cả chuyện bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh ở Sơn Mạch Đoạn Thiên cũng không bỏ qua, mặc dù những tin này chỉ là tin truyền miệng mà thôi, nhưng cũng có tám phần là thật, ngay cả chuyện Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang và Phi Linh Môn chia nhau đống bảo vật lưu lại bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh cũng đã truyền ra bên ngoài.
Nói tóm lại, thời gian hai năm này, mặc dù các đại thế lực cũng đã xảy ra một vài chuyện, nhưng Lục Thiếu Du cũng không để những chuyện này trong lòng.
- Dương Quá đại nhân, gần đây ở Cổ Vực có một chuyện lớn xảy ra, hôm qua ta vừa mới nhận được tin, nửa tháng trước Phi Linh Môn đã trực tiếp huyết tẩy Ma Tâm Cốc, ngoại trừ cốc chủ Đảng Vạn Lâm của Ma Tâm Cốc chạy thoát ra, thì phó giáo chủ cùng với tất cả trưởng lão trong môn đều đã bị giết chết, Ma Tâm Cốc thì bị Phi Linh Môn san thành bình địa.
← Ch. 0882 | Ch. 0884 → |