Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0894

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0894: Gặp lại Lăng Thanh
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Thanh âm của đại hán mặc hoàng bào quanh quẩn trong không gian, đủ để tất cả đám người dự thi nghe rõ.

- Hiểu rõ.

Tất cả mọi người đáp, quy tắc trong lúc thi đấu dường như mọi người đã sớm biết rõ. Một khi mất mạng thì tự chịu, thế nhưng cũng khiến cho không ít người can tâm mạo hiểm một phen.

Trên đài cao, một tiếng chuông trầm thấp vang lên trong quảng trường. Nghe thấy tiếng chuông này ánh mắt của tất cả những người dự thi nhanh chóng biến đổi, chân khí, linh lực trên người nhanh chóng tuôn ra.

- Nếu như tất cả đã hiểu rõ. Vậy thì lần thi đấu lần này chính thức bắt đầu.

Thanh âm của đại hán mặc hoàng bào vừa dứt, cánh tay hắn chậm rãi giơ lên, bàn tay lập tức đánh xuống.

Đông.

Tiếng chuông trầm thấp kia lại một lần nữa vang lên, thanh âm quanh quẩn trong không gian. Lúc này trên quảng trường cực lớn kia từng cỗ linh lực, chân khí nhanh chóng tràn ra. Từng cỗ khí thế xuất hiện, trong đó có không ít Linh Suất cùng Vũ Suất, cỗ khí thế này cũng không phải quá mạnh mẽ. Bất quá lúc này có mấy ngàn cỗ khí thế nhanh chóng hội tụ, tràng diện đồ sộ như vậy khiến cho nhiệt huyết đám người vây xem chung quanh sôi trào. Cỗ khí tức này cũng khiến cho đám cường giả trong các thế lực lớn cũng không khỏi động dung. Có thể hội tụ nhiều cường giả trẻ tuổi như vậy cũng chỉ có hội thi đấu do Thiên Địa các tổ chức mà thôi.

Đại hán mặc hoàng bào tuyên bố thi đấu bắt đầu. Từng cỗ khí thế tràn ra. Bốn phía lúc này bắt đầu hoàn toàn yên tĩnh. Đám người trong quảng trường bắt đầu kéo giãn khoảng cách với những người ở gần, ánh mắt mang theo sự cảnh giác, đề phòng tất cả những người bên cạnh. Bởi vì quy tắc thi đấu là ai cũng có thể ra tay với mình.

Lúc này chưa có ai động thủ trước, tất cả đều đang đề phòng đối phương. Tất cả mọi người cũng chưa quen thuộc đối phương, có thể tới đây dự thi đều không phải là kẻ yếu. Ít nhất cũng có thực lực Vũ Tướng. Tuổi còn trẻ mà đã có thực lực Vũ Tướng, loại thiên phú này cũng coi như không tệ. Cho nên lúc này tất cả mọi người đều không dám tùy tiện ra tay, đều đang đợi cơ hội. Bất quá có thể kết luận, một khi có người ra tay thì những người chung quanh cũng sẽ lập tức ra tay. Đến lúc đó mới chính là long tranh hổ đấu bắt đầu.

Ánh mắt Lục Thiếu Du không có chút thay đổi, tâm thần nhanh chóng tỏa ra xem xét chung quanh. Quy tắc của thi đấu này Lục Thiếu Du cũng vừa vặn mới biết, từ tin tức trong ngọc giản mà Hoàng gia nhận được cũng không có quy tắc của thi đấu.

Cái quy tắc thi đấu này khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc. Không ngờ lại mất mạng tự chịu. Bên trong mấy ngày người này, có lẽ tới ngày cuối cùng sẽ có không ít người chết. Chỉ có mười người cuối cùng mới nhận được Linh khí Huyền cấp. Không ngờ lại khiến cho nhiều cường giả trẻ tuổi nguyện mạo hiểm như vậy.

Lục Thiếu Du khẽ thở dài. Hắn không phải cũng như vậy sao? Nhớ ngày đó hắn vừa mới tu luyện trong sơn mạch Vụ Đô, trình độ mạo hiểm khi đó so với lần thi đấu này còn nhiều hơn. Không mạo hiểm thì làm sao có thể trở nên nổi bật. Đặc biệt là những tán tu cùng người trong các tiểu thế lực. Chỉ có con đường duy nhất chính là mạo hiểm. Vạn nhất có thể tiến vào top mười, vậy thì tiền đồ sau này hoàn toàn không giống khi trước. Sau lưng bọn họ không có chỗ dựa vững chắc như đại môn đại phái, cho nên tiền đồ của bọn hắn vốn đã không bằng những đệ tử đại môn đại phái, không được bồi dưỡng tử nhỏ.

Lục Thiếu Du cảm thán. Lúc này hắn cũng không khỏi suy xét, nếu như muốn tiến vào top mười, nhất định phải ra tay, cuối cùng dùng ngọc giản phân định thắng bại. Không thể không nói quy tắc thi đấu này cực kỳ công bằng. Đương nhiên dù thế nào cũng cần dựa vào một ít vận khí.

Trong này, ngoại trừ một ít người không tồi ra. Vốn có thực lực tiến vào top năm mươi thế nhưng vận khí kém, trực tiếp đụng phải người có thực lực top mười, nói không chừng ngay ngày đầu tiên đã bị đào thải. Vận khí a, không ai biết được chính xác, đương nhiên, người thực lực mạnh mẽ cũng biết, không nên tìm đối thủ mạnh mẽ ngay từ đầu. Thời gian thi đấu là bảy ngày, ai cũng không muốn tiêu hao quá nhiều, coi như là người thực lực mạnh mẽ đến đâu cũng không chịu nổi tiêu hao, thời điểm tiêu hao hầu như không còn chính là lúc hắn xong đời.

- Không vội.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng. Thời gian bảy ngày a, hắn cũng không phải gấp. Dù sao khi đó đánh bại đối thủ là có thể nhận được không ít ngọc giản trên người đối thủ. Cũng coi như là ngọc giản của mình, chuyện này đơn giản hơn nhiều, tiêu hao cũng ít hơn.

Bất quá Lục Thiếu Du nghĩ như vậy thế nhưng có người lại không nghĩ như vậy. Những người tự biết thực lực mình không phải quá mạnh mẽ, bọn hắn chỉ có thể lựa chọn mạo hiểm. Đánh bại một đối thủ nhận được ngọc giản, cuối cùng tiến vào top mười. Người không có thực lực tuyệt đối, sao dám đợi đến phút cuối cùng mới đi đoạt ngọc giản?

Lục Thiếu Du cũng thật không ngờ, nơi động thủ đầu tiên trong quảng trường chính là bên cạnh hắn, mà mục tiêu người nọ chọn chính là Lục Thiếu Du.

Đây là một thanh niên Vũ Tướng bát trọng, tuổi chừng hai mươi, không ngờ không có một chút do dự nào, trực tiếp dùng một thanh kiếm trong tay hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du. Vì điểm tích lũy cho nên thủ đoạn người này không thể không độc ác. Lục Thiếu Du không có khí tức quá mạnh mẽ, cho nên hắn mới lựa chọn ra tay với Lục Thiếu Du.

Người này động thủ, một cỗ chân khí chấn động, lập tức giống như một ngòi nổ khiến cho cả quảng trường đột nhiên run rẩy. Đây giống như là một tín hiệu cho đám người xung quanh, nếu không động thủ với người khác thì người ta cũng sẽ động tới ngươi. Cho nên đã có không ít người lựa chọn ra tay.

Thanh kiếm của thanh niên công kích Lục Thiếu Du nhanh như thiểm điện mang theo một cỗ kiếm qunag không thể khinh thường, nhanh chóng bổ ra gợn sóng trong không gian, cỗ khí thế này quả thực cũng được coi là mạnh mẽ.

Sưu Sưu.

Trong nháy mắt kiếm quang của thanh niên kia đánh xuống. Ngay khi ánh mắt của hắn đang vô cùng khẩn trường thì đạo thân ảnh hắn công kích đột nhiên biến mất không thấy gì nữa. Một kiếm của hắn bổ vào mặt đất, mặt đất lập tức rạn nứt.

- Đánh lén cũng phải mở to mắt ra mà chọn cho kỹ, ngươi muốn chết sao.

Ngay khi đạo kiếm quang đánh xuống đất, một thanh âm lạnh lẽo vang lên bên tai người thanh niên này. Lập tức có một đạo thân ảnh hiện lên, thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới biến mất trực tiếp xuất hiện trước người hắn, nhanh chóng vỗ một chưởng vào ngực người này.

Phốc.

Một ngụm máu tươi được phun ra, người thanh niên căn bản chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, còn chưa khôi phục tinh thần thì đan điền đã bị chấn nát. Cả người lập tức mất đi sinh cơ. Đến thời điểm chết đi người thanh niên này cũng không biết người hắn vừa mới đánh lén là một Linh Vương nhất trọng không thể trêu vào.

Sưu.

Cơ hồ cùng một lúc, sau lưng Lục Thiếu Du có một đạo đao mang bổ tới. Một thanh niên có tu vi Vũ Tướng thất trọng muốn thừa cơ đánh lén Lục Thiếu Du.

*****

Thế nhưng nhìn thấy Lục Thiếu Du một chưởng trực tiếp đánh chết đối thủ, hắn đâu còn dám đánh lén nữa. Trong lúc sắc mặt đại biến, muốn thu hồi công kích thế nhưng rốt cuộc đã không kịp.

Cùng lúc đó, một đạo trảo ấn đỏ rực xuyên qua gợn sóng trong không gian trực tiếp theo một đao kia bắt lấy.

Thanh niên này muốn rút đại đao lại, thế nhưng đại đao dường như lại không nghe sự điều khiển của hắn, trong nội tâm hắn vô cùng kinh hãi.

Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, tâm thần khẽ động. Một cỗ ám kình cực lớn nhanh chóng tuôn ra. Mà thanh niên Vũ Tướng thất trọng kia đâu có sức phản kháng, nhanh chóng nhận kết cục giống như người thanh niên trước. Đan điền bị nghiền nát. Cả người mất đi sinh cơ. Hai người chết đi đều không quá ba giây, căn bản không có cơ hội hội đầu hàng đã bị Lục Thiếu Du đánh chết.

Đánh chết hai người thế nhưng ngay cả mí mắt Lục Thiếu Du cũng không đổi. Đối phương không hô đầu hàng, hắn cũng không tính là phạm quy. Lục Thiếu Du vô cùng nhẹ nhõm thu hai khối ngọc giản vào trong tay. Đạt được hai điểm tích lũy. Tất cả mọi người cũng đã nhìn thấy Lục Thiếu Du nhẹ nhõm đánh chết hai Vũ Tướng, tuy rằng Lục Thiếu Du thu liễm khí tức, không bộc lộ ra tu vi Linh Vương, thế nhưng người chung quanh cũng biết Lục Thiếu Du khó dây vào, căn bản không tiếp tục công kích hắn mà chỉ rời ra xa.

Đại chiến trên quảng trường đã nổ ra triệt để, từng thanh âm bạo liệt, xé gió giống như tiếng sấm vang lên trong không trung. Vì điểm tích lũy trên ngọc giản, lúc này mọi người đã bắt đầu giao thủ. Bất quá ở trong đó cũng có không ít người không động thủ. Cũng không có ai dám đi tìm bọn họ động thủ. Chính là đám đệ tử đại môn đại phái dự thi, đối với những người này, những người khác ngược lại có chút cố kỵ, cho nên tuyệt đối không dám đơn giản dây vào.

Trong đám người, Lục Thiếu Du vừa dùng thủ đoạn sấm sét đánh chết hai người, trước người trực tiếp có hai cỗ thi thể khiến cho chung quanh Lục Thiếu Du căn bản không có mấy người dám tới gần. Nhìn chung quanh, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía những đệ tử của Tam tông Tứ môn và đại môn đại phái khác. Những đệ tử kia đương nhiên cũng có suy nghĩ giống hắn, cho nên cũng không động thủ.

Lần nữa nhìn vào mấy thân ảnh xinh đẹp phía xa, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể khẽ thở dài.

Đứng trên quảng trường, Lục Thiếu Du cũng không có ý định tiếp tục động thủ. Thế nhưng nhìn đám người đang động thủ chung quanh đối với Lục Thiếu Du mà nói cũng có chút tác dụng.

Trong đám người trên quảng trường, lúc này trước người của một thân ảnh tuyệt mỹ cũng có năm cỗ thi thể, trên thân mỗi người đều có một lỗ máu, ánh mắt mang theo sự kinh hãi mà mất mạng. Dường như có tới lúc chết bọn họ mới nhận ra thực lực của đối thủ, thế nhưng đối thủ động thủ quá độc ác cho nên bọn hắn ngay cả cơ hội đầu hàng cũng không có.

Độc ác đánh chết năm người, bên người nữ tử tuyệt sắc này cũng không có bất kỳ ai dám tới gần. Thủ đoạn huyết tinh luôn có lực trấn áp mạnh nhất.

- Lăng Thanh.

Lúc này trong mắt Lục Thiếu Du xuất hiện một thân ảnh quen thuộc. Nhìn khuôn mặt kia Lục Thiếu Du không có cách nào quên được. Trên khuôn mặt kia lúc này không trang điểm, có chút trẻ trung. Bất quá so với hai năm về trước đã thành thục hơn không ít. Trên người có chút vũ mị. Loại cảm giác này không thể diễn tả bằng lời. Giống như là phong tư trác tuyệt của tiên nữ vậy. Mái tóc đen trên đầu lúc này rũ xuống vai, khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, nhìn qua vô cùng nhu nhược cùng ưu nhã. Bất quá trong đôi mắt lại mang theo hàn ý khiến cho người khác nhìn vào không khỏi cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.

Đối với nữ tử này, Lục Thiếu Du không mất bao lâu có thể nhận ra. Tuy rằng nàng ta đã mặc nữ trang, thế nhưng Lục Thiếu Du liếc mắt cũng có thể nhận ra nàng. Vốn khi trước hắn cũng suy đoán lần này có thể gặp lại nàng không, không ngờ nàng ta cũng có mặt ở nơi này.

Xuyên qua tầng tầng lớp lớp thân ảnh, Lăng Thanh dường như cũng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, đôi mắt xinh đẹp lập tức khẽ quay về phía thân ảnh có chút lạ lẫm kia. Trong ánh mắt nàng lúc này có chút nghi hoặc, người này nàng cũng không nhận ra. Bất quá đôi mắt kia khiến cho nàng có cảm giác dường như có chút quen biết.

Trong đám người, lúc này cũng có một thanh niên áo xám. Trên y phục mang theo vết bùn đất, giống như là vừa từ mồ chui lên vậy. Mái tóc có chút rối loạn, dường như từ lâu chưa từng vệ sinh qua. Nhìn xuyên qua mấy sợi tóc trên mặt người này mới có thể nhìn rõ bộ dáng của người này. Bộ dáng có chút chất phác, thế nhưng ánh mắt lại cực kỳ sáng ngời, dáng người cao lớn khiến cho người khác có cảm giác tráng kiện, mà từ bộ dáng người này xem ra cũng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi.

- Tỷ tỷ, đệ nhất định sẽ tìm được tỷ. Nếu như trở thành một trong thập đại cường giả thì có lẽ tỷ sẽ tìm được đệ. Tỷ tỷ, tỷ đang ở nơi nào.

Thanh niên này lẩm bẩm nói, trong ánh mắt cực kỳ mơ hồ, thế nên trong khi có một đạo công kích trực tiếp đánh về phía hắn mà hắn cũng không phát hiện ra.

Trước người thanh niên áo xám có một thanh niên Vũ Tướng cửu trọng, một đạo quyền ấn mang theo thanh thế kinh người nhanh chóng đánh về phía thanh niên áo xám.

Sưu.

Trong lúc nguy cấp, rốt cuộc thanh niên áo xám cũng phục hồi tinh thần lại. Nhìn đạo quyền ấn đang đánh về phía mình, quang mang dưới chân lập tức xuất hiện, thân hình nhanh chóng di chuyển kéo theo từng đạo tàn ảnh sau lưng, không ngờ không lùi mà lại tiến tới, nhanh chóng lao về phía thanh niên Vũ Tướng cửu trọng kia. Nắm tay đột nhiên nắm chặt, đánh ra một đạo quyền ấn, trực tiếp nghênh đón quyền ấn của thanh niên Vũ Tướng cửu trọng kia. Trên quyền ấn của thanh niên áo xám này có thể thấy được gợn sóng trong không gian chấn động.

Một quyền của thanh niên áo xám đánh ra, ngay khi chuẩn bị va chạm với quyền ấn của thanh niên Vũ Tướng cửu trọng đánh lén kia, đột nhiên từ trong quyền ấn bộc phát ra một cỗ kình khí mạnh mẽ. Dưới cỗ kình khí này, trong gian vang lên thanh âm xé gió vang vọng bên tai.

Phanh.

Đột nhiên xảy ra biến hóa như vậy khiến cho thanh niên đánh lén kia không tránh né kịp, mà căn bản hắn cũng không có cách nào tránh né, chỉ có thể ngạnh kháng với một quyền của đối phương mà thôi.

Kình khí đáng sợ từ nơi hai đạo quyền ấn va chạm nhanh chóng khuếch tán. Trong nháy mắt này, nắm tay của thanh niên đánh lén kia bị lõm vào, thanh âm ken két vang lên.

Ken két.

Đây là thanh âm giống như vỡ nứt, chính là thanh âm xương cốt vỡ nứt. Cả cánh tay của thanh niên đánh lén kia trực tiếp vỡ nát. Mà chân hắn cũng lùi về phía sau vài bước, mặt đất dưới chân rạn nứt, sau khi thân hình chật vật ổn định lại thì một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

- A...

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, sắc mặt của thanh niên Vũ Tướng cửu trọng kia lúc này xám như tro tàn. Dưới một quyền kia xương cốt trong cánh tay hắn toàn bộ vỡ nát. Ngay cả khí huyết trong cơ thể hiện tại cũng cuồn cuộn, máu tươi từ trong miệng không ngừng chảy ra.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)