← Ch.1036 | Ch.1038 → |
Vũ kỹ đạt tới Địa cấp vô cùng hiếm thấy, mà số kinh mạch cần đả thông cũng cực kỳ đa dạng và nhỏ nhỏi. Vô cùng khó đả thông. Chính bởi vì hai điểm này khiến cho không biết bao nhiêu người cho dù có vũ kỹ Địa cấp cũng không thể tu luyện. Giống như là Triệu Vô Cực, trên người có vũ kỹ Địa cấp do lão tổ Triệu gia lưu lại thế nhưng lại không thể tu luyện được.
Còn có điểm thứ ba, đó chính là độ cường hãn của thân thể. Tổng quát mà nói, tu luyện vũ kỹ Địa cấp cần thời gian vô cùng dài. Lúc tu luyện chân khí hội tụ rồi tán loạn tạo thành trùng kích trong cơ thể, nếu như cơ thể không đủ cường hãn, mạnh mẽ tu luyện vài lần sẽ tương đương với việc tự sát.
Trên ba điểm này Lục Thiếu Du đều có đủ thiên phú và tiền vốn. Trình độ lĩnh ngộ thuộc tính cũng không tồi. Về phần lộ tuyến kinh mạch đặc thù đối với hắn mà nói không có chút khó khăn nào. Về phần độ cường hãn của thân thể, nói giỡn sao? Bất Diệt Huyền Thể mà không được thì có thân thể nào chịu được hay không?
Vì vậy Lục Thiếu Du có thể tu luyện một cách đơn giản. Tốc độ cực kỳ nhanh chóng. Nếu như so với một người có tu vi đồng cấp mà nói, đầu tiên không nói tới việc có tu luyện thành công hay không. Cho dù có tu luyện thành công chỉ sợ tốc độ cũng không bằng một phần mười của Lục Thiếu Du.
Ngưng thần tĩnh khí, trong tay Lục Thiếu Du đánh ra một đạo thủ ấn huyền ảo. Trong không trung không ngừng có năng lượng thuộc tính phong hội tụ tới.
Thủ ấn được kết, giữa không trung lúc này tràn ngập chân khí. Một cỗ năng lượng hội tụ thành vòng xoáy. Vòng xoáy xoay tròn, toàn bộ không gian run lên. Khi vòng xoáy lớn hơn mười thước thì lập tức giống như một cơn cuồng phong tiêu tán trong không trung.
- Còn kém một chút. Tiếp tục.
Lục Thiếu Du nhíu mày, thời gian hai mươi ngày này, hắn còn chưa thể tu luyện thành công. Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngoài ý muốn cho lắm cho nên lại tiếp tục tu luyện. Từng đạo thủ ấn được kết. Không ngừng có vòng xoáy hội tụ rồi tán loạn. Lục Thiếu Du lại một lần nữa chìm đắm trong tu luyện.
Mà lúc này trên thân thể nho nhỏ của Tiểu Long cũng được bao phủ bởi một vòng quang mang, bản thân cũng đang tiếp tục tu luyện. Trên người Lục Tâm Đồng cũng có một vòng quang tráo nửa trắng nửa đen bao phủ mà tiến vào trạng thái tu luyện, khí tức trên người chậm rãi kéo lên.
Dương Quá vẫn đang tu luyện kiếm pháp. Mỗi một đạo kiếm quang đánh ra đều có cảm giác đơn giản mà phức tạp. Thế nhưng lúc này, sau khi tu luyện một lát Dương Quá lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều tức.
Thời gian lại tiếp tục trôi qua. Trong hải vực rộng lớn, Thiên Sí Tuyết Sư để lại một đạo lưu quang màu trắng trong không trung rồi biến mất không thấy tung tích.
Ở một nơi nào đó, đây là một ngọn núi cực kỳ yên tĩnh. Núi non liên miên. Hoàng hôn, mặt trời ngả về phía tây khiến cho một đình viện tinh xảo trên ngọn núi như được nhuộm thêm màu sắc giống như kim quang vậy.
Đình viện này không lớn, thế nhưng lại cực kỳ tinh xảo. Trước đình viện còn có một khối thạch bích trong suốt. Lúc này một đạo thân ảnh đang bay múa, trường kiếm trong tay không ngừng biến đổi. Thân thể mê người di động, từng đạo kiếm quang xuyên thủng không gian bắn ra. Trước mũi kiếm, không gian trực tiếp xuất hiện vết nứt đen kịt, đó chính là vết nứt trong không gian.
- Lục Thiếu Du.
Đột nhiên thân ảnh xinh đẹp này quát lên một tiếng yêu kiều. Một đạo kiếm quang như hóa thành thực chất đột nhiên bắn ra. Kiếm quang phá vỡ không gian. Một kiếm đánh ra toàn bộ không gian run rẩy. Một cỗ khí tức sắc bén bạo phát khiến cho ngay cả mái tóc của nàng cũng dựng lên.
Sưu Sưu.
Một lát sau, thân thể xinh đẹp này mới thở ra một ngụm trọc khí. Trường kiếm trong tay được thu vào nhẫn trữ vật. Mái tóc hạ xuống. Lúc này xoay người lại, khuôn mặt xinh xắn không trang điểm toát ra sự quyến rũ nhè nhẹ. Khuôn mặt này hoàn mỹ tới mức không thể diễn tả bằng lời. Giống như là tiên tử, thiên tư trác tuyệt. Mái tóc đen nhánh có chút rối loạn, y phục trang nhã, khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan xinh xắn nhìn qua nhu nhược mà ưu nhã. Thế nhưng cỗ khí tức sắc bén trên người vẫn chưa tiêu tán, trong mắt bắn ra hàn ý lạnh lẽo khiến cho người khác nhìn vào có chút run rẩy.
Mà người này không phải là ai khác mà chính là Lăng Thanh Tuyền.
- Thiếu chủ, vừa nhận được tin tức quan trọng.
Hai bóng đen trong nháy mắt hạ xuống hành lễ với thiếu nữ này. Chính là Không Linh Vương và Hắc Quỷ Thiên Vương.
- Nói đi, tin tức gì.
Lăng Thanh Tuyền quay đầu hỏi hai người.
Không Linh Vương nói:
- Thiếu chủ, từ tin tức truyền tới trong giới có nói, Linh vũ giới định chính thức lộ diện ở thành Ma Vân, mời thiếu chủ tới đó.
- Lần này ta trở về cũng không có tác dụng quá lớn. Huống chi ở đây ta cũng có chuyện muốn làm. Ngươi thay ta truyền tin lại, mang cường giả trong giới tới đây, phải lập tức đối phó với Phi Linh môn. Chờ sau khi đôi cánh của bọn chúng cứng cáp, chúng ta muốn đối phó với chúng sẽ càng thêm khó khăn.
- Vâng, thiếu chủ.
Không Linh Vương đáp.
- Thiếu chủ, còn hai tin tức khác. Gia tộc Bắc Cung đi tới Vân Dương Tông, Lục Vô Song Vân Dương Tông không ngờ chính là tiểu thư của gia tộc Bắc Cung. Lục Vô Song đã được cường giả gia tộc Bắc Cung hộ tống trở về. Lần này tạo thành không ít oanh động.
Hắc Quỷ Thiên Vương nói.
- Gia tộc Bắc Cung sao? Không nghĩ tới bọn họ cũng xuất hiện. Lục Vô Song là người của gia tộc Bắc cung, chẳng lẽ lại giống như gia tộc Độc Cô kia, sớm an bài người ở trong Lục gia?
Sắc mặt Lăng Thanh Tuyền trầm xuống, khuôn mặt có chút ngưng trọng.
- Thiếu chủ, Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Dương Quá đã rời khỏi Vân Dương Tông. Dường như đang đi về phía thành Ma Vân.
Hắc Quỷ Thiên Vương nói.
- Ngươi chắc chắn không?
Lăng Thanh Tuyền tức thì nhíu mày rồi hỏi.
- Từ trong tin tức chúng ta nhận được có lẽ là đi tới thành Ma Vân.
Hắc Quỷ Thiên Vương do dự một lát rồi nói.
- Đi thành Ma Vân sao?
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền không ngừng biến ảo rồi nhìn về phía trước.
- Không cần truyền tin tức lại trong giới. Hai ngưới các ngươi lập tức đi sắp xếp mọi chuyện. Ta sẽ trở về giới.
Lăng Thanh TUyền quay đầu lại rồi nói.
- Vâng.
Hai người nói xong, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.
- Lục Thiếu Du, không ngờ ngươi lại đi thành Ma Vân. Lần này ta sẽ không cho ngươi một cơ hội nào nữa. Tuyệt đối không.
Nhìn không trung phía xa, trong mắt Lăng Thanh Tuyền hiện lên sự sắc bén. Thế nhưng trong ánh mắt này cũng có chút bất định. Chính bản thân nàng ta cũng không biết, sao bản thân nàng ta lại thống hận một người như vậy. Thậm chí có lúc sẽ nhớ tớ dáng dấp vô sỉ, ghê tởm kia. Có thể là bản thân nàng cho tới bây giờ còn chưa gặp phải kẻ nào đáng hận như vậy.
Trong hải vực rộng lớn, Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng phi hành, thi thoảng cũng gặp phải không ít yêu thú phi hành. Thế nhưng cũng không có yêu thú phi hành nào có cấp bậc như Thiên Sí Tuyết Sư. Tất cả chỉ lướt qua phía dưới mà thôi. Mà dọc đường đi, yêu thú phi hành tam giai, tứ giai cũng không ít.
*****
Lục Tâm Đồng tiếp tục tu luyện. Loại tu luyện này đối với nàng mà nói, giống như là bế quan vậy. Ngay cả Dương Quá lúc này cũng đang tu luyện.
Chỉ có lúc Lục Thiếu Du sau khi tu luyện Tử Vong Phong Bạo tiêu hao quá nhiều mới bắt đầu lĩnh ngộ thuộc tính phong.
- Lão đại, đệ sắp đột phá. Phải tìm một nơi an tĩnh.
Đúng lúc này quang mang quanh người Tiểu Long thu lại, cái đầu ngẩng lên nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói.
Phù.
Lục Thiếu Du nhanh chóng dừng lĩnh ngộ, quay đầu vui vẻ hỏi Tiểu Long:
- Tiểu Long, đệ sắp đột phá thất giai sao?
- Đúng vậy. Sắp đột phá thất giai rồi, cho nên đệ cần một nơi an tĩnh.
Tiểu Long nói.
- Tuyết Sư, lập tức tìm môt nơi đặt chân gần đây.
Lục Thiếu Du mở miệng phân phó Thiên Sí Tuyết Sư.
- Vâng, chủ nhân.
Thiên Sí Tuyết Sư lập tức đáp rồi nhanh chóng phi hành.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự vui mừng. Tiểu Long rốt cuộc cũng sắp đột phá thất giai. Thất giai và lục giai hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Đối với yêu thú và linh thú mà nói, thất giai và lục giai là hai khái niệm bất đồng. Không chỉ có tu vi và thực lực chênh lệch như trời và đất. Một khi tới thất giai thì mới có thể chân chính biến hóa, có thể duy trì hình người.
Mà yêu thú và linh thú muốn đột phá tới thất giai, bảo trì hình người, còn phải trải qua một lần trọng tổ thân thể. Quá trình này không đơn giản một chút nào. Lục Thiếu Du mặc dù không phải là yêu thú thế nhưng cũng có chút lý giải. Trong Vạn Vũ lâu cũng có ghi chép về phương diện này. Ngay cả Thiên Linh lục cũng có nói qua.
Lần biến hóa của linh thú, yêu thú này chính là trọng tổ thân thể, cũng chính là trọng tổ lục phủ ngũ tạng, gân cốt, huyết mạch của bản thân. Yêu thú một khi đạt tới tứ giai, tốc độ tu luyện so với vũ giả chậm hơn không ít. Có lẽ là đặc thù của yêu thú và linh thú.
Thế nhưng lực phòng ngự của chúng lại vô cùng cường hãn không gì sánh được. Lực phòng ngự của nhân loại so với nó thì yếu hơn nhiều. Đương nhiên, ngoại trừ hạng người biến thái như Lục Thiếu Du ra.
Ông trời đối với mỗi chủng tộc đều rất công bằng. Nhân loại có lực phòng ngự yếu, thế nhưng tốc độ tu luyện dưới bình thường mà nói, so với yêu thú nhanh hơn không ít. Có lẽ bởi vì sự khác nhau của nhân loại và yêu thú. Hình thể của nhân loại so với yêu thú thì thích hợp cho việc tu luyện hơn. Cho nên yêu thú và linh thú một khi đột phá tới thất giai đều hóa thành hình người để tu luyện, lúc này tốc độ sẽ tăng lên nhiều.
Mà trải qua trọng tổ thân thể, thân thể yêu thú cùng linh thú trên cơ bản không khác biệt với nhân loại là bao. Vì vậy cũng có thể duy trì hình người. Đương nhiên, công kích mạnh mẽ nhất của yêu thú chỉ có thể dùng ở bản thể mà thôi. Bởi vì công kích phối hợp với lực phòng ngự cường hãn, lại thêm thủ đoạn thiên phú chỉ tồn tại ở trạng thái bản thể mới có thể phát huy ra toàn bộ.
Tiểu Long lên tiếng cũng khiến cho Dương Quá và Lục Tâm Đồng dừng tu luyện. Không bao lâu sau, Thiên Sí Tuyết Sư tìm được một đám hải đảo phía xa.
Trên hải đảo này có vô số những ngọn đảo nhỏ túm năm tụm ba lại. Không lớn cũng không nhỏ, nhìn qua trắng xóa. Phía dưới hoàn toàn là do san hô tích tụ lại mà tạo thành mặt đất. Mà bên trên còn có không ít rừng cây xanh ngát bao phủ.
Lục Thiếu Du nhảy xuống đảo nhỏ, ánh mắt quét qua bốn phía. Cảnh sắc hòn đảo này vô cùng đa dạng. Chu vi chung quanh có không ít những rải san hô khác nhau. Hình dáng khác nhau, như quái thú ẩn nấp, phủ phục. Trên mặt đá ngầm còn có một thảm thực vật màu nâu, trên đó có không ít hải tảo.
Không chú ý nhiều, Lục Thiếu Du lập tức chọn một nơi bằng phẳng. Tiểu Long sắp đột phá. Theo lời Tiểu Long nói, lần đột phá này ít nhất cần mười ngày nửa tháng.
Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Thân là linh thú, lần trước Tiểu Long đột phá lên lục giai đã trải qua quá trình đoán hồn. Mà lần này đột phá thất giai sẽ phải trải qua quá trình đoán thể, thời gian đương nhiên sẽ không ngắn.
Tiểu Long lập tức chuẩn bị đột phá. Thân thể bành trướng tới hơn sáu trăm thước. Từng đạo quang mang khuếch tán rồi phóng lên cao. Toàn bộ hải đảo lập tức bị quang mang bao phủ.
Sưu Sưu.
Trên hải đảo lúc này có không ít thủy yêu thú kinh hãi nhảy xuống hải vực. Đây đều là yêu thú có thực lực thấp.
Tiểu Long chuẩn bị đột phá, Lục Thiếu Du lúc này mới chăm chú nhìn vào chung quanh. Thân thể nhảy lên không trung, quan sát toàn bộ chung quanh, để tránh có thứ gì đó ảnh hưởng tới việc đột phá của Tiểu Long.
Từ trên nhìn xuống, trước hải đảo này còn có một bãi cát liên miên. Trên cát dường như còn có không ít ốc biển. Phía xa, đủ loại sứa màu sắc khác nhau trôi nổi trên mặt nước, giống như toàn bộ đều không có sự sống.
Phanh Phanh.
Phía sau đảo nhỏ, thủy triều không ngừng đánh vào bãi cát. Càng gần bờ, khí thế càng mạnh mẽ. Cuối cùng đánh vào những tảng đá trên bờ tạo thành những cột nước bắn tung tóe khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác tịch mịch, hoang vắng và nguyên thủy.
Tâm thầm tràn ra chung quanh. Toàn bộ hòn đảo nhỏ này không có nhân loại và yêu thú khác. Lục Thiếu Du nhảy xuống mặt đất, Lục Tâm Đồng và Dương Quá cũng đang xem xét chung quanh.
Tiểu Long đột phá, đương nhiên Lục Thiếu Du phải hộ pháp. Thời gian cũng không ngắn. Nếu như là linh thú bình thường Lục Thiếu Du sẽ lo lắng xem có thể tố thể thành không hay không. Thế nhưng đối với Tiểu Long mà nói, bằng vào thân thể cường hãn của nó cùng với huyết mạch, trong lòng Lục Thiếu Du tuy rằng có chút lo lắng, thế nhưng sự lo lắng này cũng không lớn.
Một lúc lâu sau, hai người Lục Tâm Đồng và Dương Quá chơi đùa mệt mỏi, bắt đầu ngồi xuống vị trí cách Tiểu Long không xa mà tu luyện.
Tiểu Long đột phá khiến cho một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa bị dẫn dắt tới. Năng lượng trong thiên địa không ngừng quay chung quanh bản thể khổng lồ của Tiểu Long. Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, đám năng lượng này thông qua lân phiến trên người, bị Tiểu Long hút vào trong cơ thể.
Phanh Phanh.
Lúc này trong người Tiểu Long mơ hồ có tiếng trầm muộn vang lên. Cái bụng nhúc nhích, giống như là bên trong có người không ngừng đánh vào bụng vậy.
Cũng chỉ có mình Tiểu Long mới biết bản thân phải chịu thống khổ như thế nào. Thân thể yêu thú, linh thú không có nhiều điểm giống với nhân loại. Nếu như muốn biến hóa thì đầu tiên phải tạo thành lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, gân cốt giống như nhân loại. Loại đau đớn khi tố thể này tất cả yêu thú và linh thú khi đột phá tới thất giai đều phải trải qua. Có những yêu thú bản thể cùng với huyết mạch cường hãn vượt qua. Thế nhưng cũng có những yêu thú, linh thú bình thường không thể thừa nhận được nổi thống khổ này, cả đời chỉ có thể dừng lại ở lục giai hậu kỳ.
Năng lượng thiên địa nhập thể, rèn luyện cơ thể. Tiểu Long cố gắng chịu đựng đau đớn trong cơ thể, khí tức không ngừng được kéo lên.
← Ch. 1036 | Ch. 1038 → |