Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1060

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1060: Lập tức trở mặt
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Bị thanh niên áo xanh trước mắt đẩy lui, Thải Nhân Phượng cũng có thể cảm giác được thực lực người này rất mạnh. Thế nhưng đây là địa bàn của Thiên Vân đảo, bên người còn có Đạm Đài Tuyết Vi cho nên Thải Nhân Phượng cũng không sợ hãi. Ánh mắt lạnh lẽo mang theo hàn ý nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Thiên Vân đảo thì làm sao? Thiên Vân đảo có loại đệ tử giống như ngươi xem ra ta đã đánh gia Thiên Vân đảo quá cao rồi.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt liếc nhìn Thải Nhân Phượng. Đạm Đài Tuyết Vi không nói gì khiến cho Lục Thiếu Du bất ngờ.

- Làm càn. Thiên Vân đảo là thứ để cho ngươi vũ nhục sao?

Thượng Quan Thừa Ân hét lớn một tiếng, lập tức quát lên với Lục Thiếu Du. Thật vật vả hắn mới có cơ hội giáo huấn thanh niên áo xanh này. Có Đạm Đài Tuyết Vi bên cạnh đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua người này.

- Dám làm càn trước mặt lão đại ta. Ngươi muốn chết.

- Thượng Quan sư đệ, cẩn thận.

- Tuyết Vi tiểu thư, nàng muốn động thủ sao?

Trong lúc đó, Tiểu Long quát lên một tiếng, thân thể trong nháy mắt lao thẳng về phía Thượng Quan Thừa Ân. Ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi đại biến, đang muốn xuất thủ thì đột nhiên trước mặt nàng xuất hiện thân ảnh của Lục Tâm Đồng. Lúc này Lục Tâm Đồng chỉ đứng chắn trước người Đạm Đài Tuyết Vi, đôi mắt xinh đẹp không có chút ba động, dường như chỉ có ý định ngăn cản Đạm Đài Tuyết Vi tiến lên mà thôi.

Ngay sau đó, Thượng Quan Thừa Ân còn chưa phục hồi tinh thần lại, một nắm tay nhỏ như ngọc hung hăng đánh vào bụng hắn. Tốc độ giống như thuấn di khiến hắn không kịp tránh. Cho dù muốn tránh cũng không được. Nắm tay đánh xuống, một tiếng trầm muộn lập tức vang lên.

Phanh Phanh.

Khục Khục.

Tiếng trầm muộn vang lên. Trong miệng Thượng Quan thừa ân phun ra một ngụm máu, thân thể hung hăng đập vào mặt đất cách đó mười thước, năng nề đập xuống. Mặt đất phía dưới trực tiếp nứt nẻ, lưu lại dấu vết sâu.

Cảnh tượng này khiến cho tất cả người của Đoan Mộc gia tộc kinh hãi. Cả đám kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm.

Thải Nhân Phượng kinh hãi. Thực lực của Thượng Quan Thừa Ân hắn cũng biết, trên Thiên bảng cũng được xếp hạng không thấp. Tu vi Linh Suất tam trọng không ngờ ngay cả một quyền của tiểu hài tử kia cũng không đỡ được.

- Các ngươi thực sự muốn chết rồi.

Mắt nhìn Thượng Quan Thừa Ân bị đánh bay, Thải Nhân Phượng phẫn nộ quát lên một tiếng. Có hậu trường như Thiên Vân đảo, hắn đương nhiên sẽ không sợ hãi. Huống chi đây lại là địa bàn của Thiên Vân đảo.

Lục Thiếu Du nhìn qua Thải Nhân Phượng, trong mắt tràn ngập hàn ý.

- Thải sư đệ, im miệng. Trước mặt Lục chưởng môn há có thể để cho ngươi làm càn.

Khi ánh mắt Lục Thiếu Du tràn ngập hàn ý, Đạm Đài Tuyết Vi lập tức quát lên một tiếng, ánh mắt lập tức nhìn về phía Thải Nhân Phượng.

Ánh mắt Thải Nhân Phượng biến đổi, có chút nghi hoặc nhìn về phía Đạm Đài Tuyết Vi. Hắn không biết vì sao Đạm Đài Tuyết Vi lại quát hắn, cho nên hắn có chút không phục nói:

- Tuyết Vi sư tỷ, người này vũ nhục Thiên Vân đảo. Không đặt Thiên Vân đảo vào trong mắt, chúng ta thân là đệ tử Thiên Vân đảo tuyệt đối khong thể buông tha cho người này.

- Thải sư đệ, ta lấy thân phận đại sư tỷ phạt ngươi sau khi trở về Thiên Vân đảo diện bích một năm.

Đạm Đài Tuyết Vi nói xong, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi hạ thấp người thi lễ, nói:

- Hai vị sư đệ của ta không biết lễ nghĩa, mong Lục chưởng môn lượng thứ.

- Tuyết Vi cô nương nghiêm trọng rồi, thực không ngờ ở nơi này cũng có thể gặp lại Tuyết Vi cô nương, quả thực khiến cho ta có chút ngoài ý muốn.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào trên người Đạm Đài Tuyết Vi. Nửa năm không gặp khí tức trên người Đạm Đài Tuyết Vi đã tăng cường không ít, thực lực sợ rằng cũng mạnh hơn không ít, mấy tháng không gặp nhìn qua càng thêm mê người.

- Lục chưởng môn, Lục tiểu thư, còn có Dương Quá huynh đều tới Đông Hải quả thực khiến ta ngoài ý muốn a. Như vậy đi, đêm nay để ta thiết yến, đồng thời đại biểu Thiên Vân đảo tẩy trần cho chư vị.

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Dương Quá rồi nói. Coi như là Thượng Quan Thừa Ân bị đánh xuống mặt đất nàng cũng coi như không nhìn thấy, không có chút dị động nào. Nghe Đạm Đài Tuyết Vi và Lục Thiếu Du đối thoại, đám người Đoan Mộc gia tộc cùng với Thải Nhân Phượng, Thượng Quan Thừa Ân còn có mấy cường giả Thải gia đều cực kỳ giật mình. Hóa ra những người thần bí này không ngờ Đạm Đài Tuyết Vi của Thiên Vân đảo lại biết, giao tình dường như còn không cạn. Từ thái độ của Đạm Đài Tuyết Vi với mấy người thần bí này có thể thấy được, địa vị của mấy người thần bí này tuyệt đối không nhỏ.

Đoan Mộc Y Y lúc này cũng kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du, âm thầm suy đoán thân phận của người này. Được người khác gọi là Lục chưởng môn, rốt cuộc cường giả thần bí này là chưởng môn môn phái nào khiến cho Đạm Đài Tuyết Vi của Thiên Vân đảo phải khách khí như vậy. Trong lúc nhất thời nàng cũng không nghĩ ra, thế nhưng cũng không ngờ tới được địa vị của mấy cường giả thần bí này lại lớn như vậy.

- Tẩy trần thì không dám. Tuyết Vi cô nương khách khí rồi.

Lục Thiếu Du nhìn Đạm Đài Tuyết Vi rồi nói:

- Nếu như Tuyết Vi cô nương đã có mặt ở đây ta cũng tiện hỏi một câu. Việc của Thải gia và Đoan Mộc gia tộc, không biết là ý của Thiên Vân đảo hay là Thải gia?

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Thiếu Du một lát rồi nói:

- Không biết Lục chưởng môn và Đoan Mộc gia tộc có quan hệ như thế nào? Chuyện giữa Đoan Mộc gia tộc và Thải gia nên để hai nhà giải quyết là tốt nhất, Lục chưởng môn thấy thế nào?

- Nếu như ta nói, ta nhất định sẽ bảo hộ Đoan Mộc gia tộc thì sao?

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn thẳng về phía Đạm Đài Tuyết Vi, Đạm Đài Tuyết Vi đã tới Lưu Tô đảo khiến cho lúc này Lục Thiếu Du phải suy đoán, Thải gia đối phó với Đoan Mộc gia tộc sợ rằng không chỉ là chủ ý của một mình Thải gia. Tuy rằng Thải gia này có động cơ, thế nhưng Đoan Mộc gia cũng có người trên Thiên Vân đảo, trong chuyện này sợ rằng có ẩn tình khác.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi rõ ràng có chút ba động. Nàng thật không ngờ, Lục Thiếu Du lại vì Đoan Mộc gia tộc mà tới. Có người này nhúng tay vào, sợ rằng chuyện giữa Đoan Mộc gia tộc và Thải gia sẽ vướng tay vướng chân. Lục Thiếu Du này tuyệt đối không dễ chọc.

- Lục chưởng môn, nơi này không phải là Cổ Vực a. Đây là Đông Hải.

Đạm Đài Tuyết Vi mở miệng cười, mang theo tiếu ý nhàn nhạt, ánh mắt có chút quyến rũ nhìn Lục Thiếu Du.

Ngụ ý bên trong câu nói của Đạm Đài Tuyết Vi đương nhiên Lục Thiếu Du hiểu được, ý tứ của Đạm Đài Tuyết Vi này không thể nghi ngờ nói rằng Lưu Tô đảo ở Đông Hải, đây cũng là địa bàn của Thiên Vân đảo, coi như hắn muốn quản cũng là chuyện ngoài tầm tay.

- Đúng vậy, nơi này là Đông Hải, bình thường đến một chút cũng không tồi nha.

*****

Lục Thiếu Du khẽ nói. Ngụ ý bên trong vô cùng rõ ràng, hắn muốn tới thì tới, muốn đi thì đi. Thiên Vân đảo muốn lưu lại hắn sợ rằng không có khả năng. Chọc hắn giận Thiên Vân đảo cũng phải trả một cái giá lớn. Thiên Vân đảo cũng không áp đặt được hắn.

Ý tứ trong câu nói của Lục Thiếu Du cũng chỉ có Đạm Đài Tuyết Vi hiểu rõ. Nàng cũng tin rằng Lục Thiếu Du này tuyệt đối không nói đùa. Đôi mắt xinh đẹp không ngừng đảo qua Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng cùng Dương Quá, Tiểu Long, Như Hoa. Thực lực mấy người này cùng với thế lực phía sau tuyệt đối phải khiến cho Thiên Vân đảo cố kỵ.

- Lục chưởng môn. Chuyện của Đoan Mộc gia tộc và Thải gia, Thiên Vân đảo ta cũng không nhúng tay vào. Nhưng mà Lưu Tô đảo là địa bàn của Thiên Vân đảo chúng ta, có một số việc Thiên Vân đảo chỉ là người làm chứng mà thôi. Sự tình của hai nhà người ngoài không nên tham gia, đây là giới hạn của Thiên Vân đảo chúng ta.

Trong ánh mắt xinh đẹp của Đạm Đài Tuyết Vi lúc này mang theo sự nghiêm túc. Khí tức trên người vô hình tràn ra khiến cho người thực lực thấp cảm thấy lạnh lẽo.

Trong đầu Lục Thiếu Du lúc này đang không ngừng suy nghĩ. Điểm giới hạn của Thiên Vân đảo hắn có nên động vào hay không. Đông Hải là địa bàn của thiên Vân đảo, nếu như hắn động vào điểm giới hạn của Thiên Vân đảo, vì mặt mũi Thiên Vân đảo sẽ không bỏ qua cho hắn. Cho dù là hắn có chỗ dựa vào, thế nhưng cũng là chuyện ngoài tầm tay. Mà thực lực của hắn còn chưa đạt tới đẳng cấp có thể ngạnh kháng với Thiên Vân đảo.

Lúc này Lục Thiếu Du có chút bất đắc dĩ. Người ngoài không tiện nhúng tay vào chuyện Đoan Mộc gia tộc và Thải gia. Chung quy hắn cũng không thể nói với Đạm Đài Tuyết Vi rằng mình là đệ tử của lão tổ Đoan Mộc gia tộc. Vì vậy ch dù nói bản thân là người Đoan Mộc gia tộc cũng không có ai tin tưởng. Huống chi hắn cũng không thể bại lộ ra thân phận của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, việc này sư phụ cũng đã sớm nói qua.

- Chuyện Đoan Mộc gia tộc và Thải gia đương nhiên người ngoài sẽ không nhúng tay vào. Chỉ là Thiên Vân đảo cũng nên tuân thủ hứa hẹn, nếu như ai dám động vào Đoan Mộc gia tộc, cho dù phải trả cái giá lớn ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho kẻ đó.

Lục Thiếu Du chắp tay mà đứng, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía Đạm Đài Tuyết Vi.

- Vậy ta trước tiên cáo lui. Lục chưởng môn, Lục tiểu thư, Dương Quá huynh đệ đã tới Đông Hải, nếu như cần gì hỗ trợ thì không nên khách khí. Có thể giúp được Tuyết Vi tuyệt đối không từ chối.

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Thiếu Du, hai hàng lông mi nhíu lại rồi hạ thấp người thi lễ với Lục Thiếu Du. Dáng vẻ xinh đẹp, mê người kia khiến cho những nam nhân chung quanh không khỏi liếc nhìn thêm vài lần.

Đạm Đài Tuyết Vi không đánh mất lễ nghĩa. Lục Tâm Đồng và Dương Quá cũng thi lễ, nói như thế nào thì mấy người cũng có chút quen biết.

Đạm Đài Tuyết Vi rời đi khiến cho người Thải gia cùng Thải Nhân Phượng cực kỳ kinh ngạc, dường như còn chưa hiểu rõ mọi chuyện.

- Thải sư đệ, còn chưa đi sao?

Đạm Đài Tuyết Vi nhẹ nhàng quay đầu lại nói với Thải Nhân Phượng đang sững sờ.

- Chậm đã, Tuyết Vi cô nương đi ta không có ý kiến. Chỉ là người Thải gia dám mở miệng nói muốn san bằng Đoan Mộc gia, nếu cứ để cho bọn họ đi như vậy, mặt mũi ta để ở nơi nào.

Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du đột nhiên trầm xuống mang theo sự lạnh lẽo nhìn về phía năm người Thải Phượng Nhân.

- Lục chưởng môn, nể mặt ta...

Sắc mặt Đạm Đài Tuyết Vi đại biến, nàng thật không ngờ Lục Thiếu Du lại đột nhiên làm khó dễ, cho nên lập tức nói với Lục Thiếu Du.

- Tuyết Vi cô nương, chuyện Đoan Mộc gia và Thải gia nếu như Thiên Vân đảo không nhúng tay thì Tuyết Vi cô nương tốt nhất cũng không nên nhúng tay vào.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía Đạm Đài Tuyết Vi rồi lạnh nhạt nói.

- Chuyện này...

Đạm Đài Tuyết Vi nghẹn họng, nàng quá coi thường Lục Thiếu Du trước mắt. Người này quả thực nói trở mặt là trở mặt ngay được. Đạm Đài Tuyết Vi cắn răng nói:

- Lục chưởng môn, người cũng không được nhúng tay chứ?

- Người Thải gia tự tiện xông vào Đoan Mộc gia ta có thể bỏ qua. Chỉ là Thải Nhân Phượng này vừa rồi đứng trước mặt ta hô tô gọi nhỏ, Tuyết Vi cô nương cũng tận mắt nhìn thấy. Nếu như ta cứ buông tha hắn như vậy, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi của ta sẽ ra sao, ta nghĩ Tuyết Vi cô nương hẳn cũng hiểu.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

- Ngươi muốn làm gì? Ta chính là đệ tử Thiên Vân đảo, ngươi động tới ta chính là động tới Thiên Vân đảo.

Thải Nhân Phượng nhìn Lục Thiếu Du nói. Người thần bí này hắn cũng không nhận ra là ai, vì sao Đạm Đài Tuyết Vi lại khách khí như vậy.

- Thiên Vân đảo có loại người như ngươi quả thực khiến cho ta phải nhìn Thiên Vân đảo với ánh mắt khác.

Trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra hàn ý, nói xong, quang mang dưới chân chợt lóe, thân thể giống như một mũi tên rời cung. Một thanh âm trầm thấp vang lên. Thân thể Lục Thiếu Du hóa thành một đạo quang ảnh không rõ, trong nháy mắt bắn về phía Thải Nhân Phượng.

- Lục chưởng môn...

Đạm Đài Tuyết Vi biến sắc, thân ảnh Lục Tâm Đồng lần nữa xuất hiện trước mặt Đạm Đài Tuyết Vi. Đối mặt với Đạm Đài Tuyết Vi, lúc này đương nhiên Lục Tâm Đồng cũng không để vào trong mắt.

- Việc này không liên quan tới Tuyết Vi tiểu thư, Tuyết Vi tiểu thư tốt nhất không nên xuất thủ.

- Lục chưởng môn, mong Lục chưởng môn nể mặt Thiên Vân đảo, hạ thủ lưu tình.

Đạm Đài Tuyết Vi bất đắc dĩ. Lục Tâm Đồng ngăn cản trước mặt nàng, lại còn có Dương Quá ở một bên, nàng có muốn xuất thủ cũng vô dụng.

Thải Nhân Phượng này dù sao cũng là Linh Suất cửu trọng, linh hồn lực cũng không kém, sắc mặt lập tức đại biến nhìn Lục Thiếu Du đang lao thẳng tới. Hắn biết Lục Thiếu Du bất phàm, thế nhưng hắn là người luôn kiêu ngạo ương ngạnh, không coi ai ra gì trên Thiên Vân đảo cho nên lúc này không biết thân ảnh màu xanh trước mặt kinh khủng ra sao.

[ truyen cua tui . ne t ] Trên mặt Thải Nhân Phượng hiện lên nụ cười nhạt, vốn từ đầu bị đẩy lùi hắn chỉ cho rằng bản thân mình sơ ý. Lúc này Thải Nhân Phượng lập tức kết thủ ấn, linh lực vô hình nhanh chóng ngưng tụ. Một đạo quyền ấn khiến cho không gian vặn vẹo hung hăng đập về phía Lục Thiếu Du.

Linh lực bạo phát, kình phong kinh khủng ẩn chứa trong quyền ấn trực tiếp xé rách không khí. Một cỗ kình khí vô hình trực tiếp tạo thành dấu vết trong không gian.

Cảm nhận quyền ấn cùng với tiếng gió thổi sắc bén trước mắt, khuôn mặt Lục Thiếu Du không có chút biến đổi. Cánh tay vung lên, trên nắm tay, chân khí thổ hệ cấp tốc tràn ra. Một đạo chưởng ấn đột nhiên được ngưng tụ. Trong nháy mắt va chạm với quyền ấn của Thải Nhân Phượng.

Phanh Phanh.

Tiếng trầm muộn vang lên. Quyền ấn và chưởng ấn va chạm, kình khí trên quyền ấn của Thải Nhân Phượng nện vào chưởng ấn Lục Thiếu Du, thế nhưng lại giống như một hòn đá nhỏ ném xuống biển, căn bản không tạo thành một chút sóng gió nào.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)