← Ch.1094 | Ch.1096 → |
Hỏa Đao Vương Trần Thắng và Lăng Thanh Tuyền giao thủ, Không Linh Vương đang muốn tương trợ thì bị Kiếm Linh Vương ngăn cản. Hai người lập tức giao thủ với nhau. Vừa ra tay là lập tức thi triển linh hồn công kích, khiến cho cả không trung run rẩy.
Không Linh Vương chính là Linh Vương bát trọng, Kiếm Linh Vương của Thiên Vân đảo chính là Linh Vương thất trọng, thực lực dường như kém hơn không ít. Thế nhưng Không Linh Vương dưới Tử Kim Huyền Lôi của Lục Thiếu Du đã bị tổn thương. Đối mặt với Kiếm Linh Vương lúc này cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi.
- Thiếu Du đệ đệ, chúng ta đi trước một bước đi.
Hai người Hỏa Đao Vương Trần Thắng và Kiếm Linh Vương chặn Lăng Thanh Tuyền và Không Linh Vương, Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, khóe miệng mang theo nụ cười quyến rũ mở miệng nói. Hai cánh rung lên, trong không gian vặn vẹo lập tức xuất hiện linh hồn lực bàng bạc và hỏa diễm nóng bỏng đánh xuống. Trực tiếp bao phủ người Lục Thiếu Du.
Ong Ong.
Quang mang trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, chung quy hắn không thể khoanh tay chịu chết, đột nhiên có vô số đao ảnh sắc bén hiện lên rồi quay chung quanh người Lục Thiếu Du. Khí tức sắc bén bàng bạc lan tràn ra trong không trung. Những đạo đao ảnh này cắc vỡ gợn sóng trong không gian. Khí tức bức người khiến cho không gian run rẩy. Toàn thân thể Lục Thiếu Du được bao phủ trong đao mang. Mấy trăm đạo đao mang quỷ dị xoay tròn. Một cỗ khí tức vô hình trong nháy mắt khuếch tán khiến cho không gian rung động.
- Huyễn Diễn đao trận.
Nhìn thấy đao trận của Lục Thiếu Du, ánh mắt Mộ Dung Lan Lan trầm xuống, lập tức cười nói:
- Thiếu Du đệ đệ, nếu như ta đoán không sai, đây chính là Huyễn Diễn đao trận. Chủ nhân đời trước của nó chính là Huyễn Linh Tôn, Huyễn Diễn đao trận vốn là thủ đoạn thành danh của hắn, uy lực cực lớn. Có người nói phối hợp với Thiên Địa âm dương cùng với dị thuật biến ảo vô cùng, thôi động tới mức tận cùng có thể thi triển ra chín nghìn chín trăm chín mươi chín đạo đao mang. Người này là một vị Linh Tôn của Huyền Thiên môn khi trước. Nếu không phải lần trước nhìn thấy ngươi thi triển Huyễn Diên đao trận này trên Bình Nham đảo thì ta còn không dám hoài nghi Tử Lôi Huyền Đỉnh nằm trên người ngươi.
Mộ Dung Lan Lan nói xong rồi lập tức nở nụ cười quyến rũ. Huyễn Linh tôn bảy ngàn năm trước kia với một cường giả của Thiên Vân đảo khi trước có không ít giao tình. Bởi vậy bên trong Thiên Vân đảo có không ít tư liệu về người này. Bởi vì mấy năm nay mọi người đều đang tìm kiếm bảo tàng về Huyền Thiên môn cho nên người của Thiên Vân đảo đối với tư liệu về Huyễn Linh tôn này cũng tìm kiểu kỹ càng, bảo tồn vô cùng tốt. Mộ Dung Lan Lan thì lại khắc cốt ghi tâm. Lần trước trên Bình Nham đảo, nhìn thấy Lục Thiếu Du thi triển Huyễn Diễn đao trận này nàng đã bắt đầu hoài nghi Tử Lôi Huyền Đỉnh rơi vào trong tay Lục Thiếu Du.
Kỳ thực Mộ Dung Lan Lan cũng không biết, Huyễn Diễn đao trận này chính là thứ mà Lục Thiếu Du chiếm được khi phân bảo ở tầng bên ngoài với người Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang. Ai biết Mị Linh Vương này lại hoài nghi trên người Lục Thiếu Du có Huyễn Diễn đao trận của Huyễn Linh tôn, từ đó lại suy đoán trên người Lục Thiếu Du có Tử Lôi Huyền Đỉnh, thế nhưng đây cũng là sự thật. Suy đoán của Mộ Dung Lan Lan vô cùng chính xác.
Đối với việc Mộ Dung Lan Lan biết Huyễn Linh tôn Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao chuyện này cũng không có quan hệ quá lớn với hắn. Dưới áp lực không gian quanh người lúc này đã tới cực hạn mà Lục Thiếu Du có thể chịu đựng, hắn hét lớn một tiếng:
- Huyễn Diễn đao trận, đi.
Thanh âm vừa dứt, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du giương lên. Mấy trăm đạo đao mang quanh người lập tức phóng lên cao, trong nháy mắt hóa thành từng đạo quang trụ bằng đao mang lớn xé rách không gian bắn về phía Mộ Dung Lan Lan.
Đao mang phóng lên cao, như hợp với thiên địa âm dương, từng đạo đao mang huyền ảo bắn về phía trước. Từng đạo gợn sóng trong không gian vặn vẹo không ngừng khuếch tán. Thế nhưng đao mang thủy chung vẫn không thể phá vỡ không gian vặn vẹo chung quanh Mộ Dung Lan Lan.
- Phá.
Khuôn mặt Mộ Dung Lan Lan có chút kinh ngạc, dường như uy lực của Huyễn Diễn đao trận này khiến cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn. Ánh mắt quyến rũ trầm xuống, hai cánh trên Linh Hoàng Khải giáp rung lên, một cỗ linh lực bàng bạc bạo phát.
Phanh Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt vang lên, không gian trực tiếp bạo tạc. Huyễn Diễn đao trận lập tức bị kiềm hãm rồi tan vỡ dưới cỗ lực lượng ngập trời. Kình khí trùng kích vào thân thể Lục Thiếu Du. Cỗ kình khí cuồng bạo giống như thủy triều mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể hắn, hầu như là trong nháy mắt lục phủ ngũ tạng của hắn cũng bị trùng kích.
Khục khục.
Trên phương diện Linh giả, hiệu quả của Bất Diệt Huyền Thể đối với Lục Thiếu Du yếu hơn không ít cho nên lúc này hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Đồng thời một cỗ khí tức nóng bỏng nhanh chóng tiếp cận hắn. Ngay khi Lục Thiếu Du bị thương nặng, mấy đạo cấm chế trực tiếp được đánh vào trong cơ thể hắn, thân thể Lục Thiếu Du bị phong bế, không thể nhúc nhích.
- Ta đi trước một bước, Tam trưởng lão, mau lui lại.
Mộ Dung Lan Lan nói xong, hai cánh rung lên, thân ảnh giống như phượng hoàng bắn về phia xa.
- Lưu lại người cho ta.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền biến đổi. Thật vất vả mới bắt được Lục Thiếu Du, làm sao nàng có thể để cho người khác đoạt mất. Nhìn Hỏa Đao Vương Trần Thắng trước mặt, ánh mắt nàng lập tức lạnh lẽo, chân khí bạo phát. Mái tóc tung bay giống như mang theo lực lượng xuyên thủng không gian, một cỗ khí tức bàng bạc, sắc bén từ trong cơ thể khuếch tán ra.
Tiếp theo, hai tay Lăng Thanh Tuyền giao nhau, từng đạo thủ ấn quỷ dị được kết, năng lượng bàng bạc như biển trong thiên địa lập tức hội tụ tới. Trên Linh Xà Minh Trảo kia có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn. Một cỗ sương mù từ bên trong tản ra. Cỗ khí tức này khuếch tán khiến cho trong lòng người ta cảm thấy lạnh lẽo, giống như có một vật hung hãn nào đó đang muốn phá không mà ra.
- Minh Xà Thiên Diệt.
Lăng Thanh Tuyền lạnh lùng quát lên một tiếng, quanh thân được một cỗ thanh minh chi khí bao phủ, y phụ tung bay, giống như la sát. Hai đạo trảo ấn từ từ mở ra, năng lượng trong thiên địa trên không trung đột nhiên như bị dẫn dẵn. Tiếp theo, trên bao tay có mười đạo lưu quang sắc bén bắn ra, sau đó hóa thành mười đạo xà ảnh lớn. Mỗi một đạo xà ảnh đều chừng bảy trăm trượng, dáng vẻ dữ tợn. Trên người tràn ngập thanh minh quỷ khí. Toàn bộ hải vực giống như trở thành âm phủ, hàn khí lạnh lẽo tràn ngập. Hơn mười đạo xà ảnh trực tiếp xé rách không gian, trong nháy mắt bắn về phía Hỏa Đao Vương Trần Thắng.
Dưới cỗ uy áp kinh người này ánh mắt Hỏa Đao Vương Trần thắng đại biến. Thực lực của Lăng Thanh Tuyền chỉ là Vũ Vương thất trọng, hắn là Vũ Vương cửu trọng, theo đạo lý mà nói, hắn hoàn toàn không cần sợ hãi Lăng Thanh Tuyền chỉ có tu vi Vũ Vương thất trọng. Thế nhưng vừa rồi động thủ hắn mới biết được dưới công kích của Lăng Thanh Tuyền hắn chỉ chiếm được một chút tiện nghi mà thôi. Mà dưới công kích kinh khủng lúc này ngay cả tim hắn cũng đập nhanh hơn vài phần.
*****
- Đến đi, Viêm Đao Quyết.
Nhìn hơn mười đạo xà ảnh kinh khủng trước mắt, Hỏa Đao Vương dù sao cũng là Vũ Vương cửu trọng, thân là Tam trưởng lão của Thiên Vân đảo, hắn cũng không phải là Vũ Vương cửu trọng bình thường. Bàn chân đột nhiên bước tới một bước. Trên đại đao đỏ rực có một đạo đao mang bắn ra. Toàn bộ không gian rung động. Đại đao chém xuống, hơn mười đạo đao mang bạo phát, một cỗ năng lượng kinh khủng đột nhiên bùng lên ở phía chân trời.
Mười đạo đao mang trong nháy mắt va chạm với mười đạo xà ảnh kinh khủng kia.
Sưu Sưu.
Khí tức kinh khủng kia điên cuồng lan tràn trên không trung khiến cho không gian chung quanh rung động. Hải vực phía dưới lần nữa sóng gió ngập trời.
Ầm ầm.
Hai cỗ lực lượng cường hãn va chạm, cả không gian to lớn chung quanh trong nháy mắt giống như bị nghiền nát. Một vòng xoáy kinh khủng xuất hiện nhanh chóng thôn phệ kình khí cường hãn mà hỗn loạn vào bên trong, sau đó lập tức biến mất.
Khục khục.
Trong không gian hỗn loạn, hai đạo thân ảnh lảo đảo từ bên trong đồng thời lùi ra. Thế nhưng Lăng Thanh Tuyền rõ ràng đã rơi vào thế hạ phong.
- Vũ Vương thất trọng dù sao vẫn còn chưa đủ. Ta đi trước một bước.
Trong lúc thân hình lảo đảo thối lui, thân ảnh Hỏa Đao Vương Trần Thắng trong nháy mắt thả người rời đi, dường như cũng có chút cố kỵ, không dám ở lại lâu.
Phanh.
Phía xa, Kiếm Linh Vương và Không Linh Vương công kích lẫn nhau, thân thể cả hai văng ra, Kiếm Linh Vương cũng mượn cơ hội rời đi.
- Thiên Vân đảo.
Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền trắng bệch nhìn về phía Hỏa Đao Vương và Kiếm Linh Vương rời đi. Thực lực của nàng có thể tự bảo vệ mình, thế nhưng còn chưa tới mức có thể áp chế Hỏa Đao Vương và Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan.
Trong hải vực rộng lớn, dưới bầu trời xanh thẳm đột nheien có một đạo quang mang đen như mực xẹt qua. Phía sau còn có một đạo quang mang đỏ rực đuổi theo, tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng.
Sưu Sưu.
Hai đạo quang mang đều nhanh tới cực hạng, trong nháy mắt xẹt qua phía chân trời rồi biến mất trên không trung.
Ngao.
Trong hải vực rộng lớn, Tiểu Long rít lên một tiếng. Trên mặt hiện lên sự tức giận, Nộ Vô Thường phía sau đuổi theo không bỏ, tốc độ cũng cực nhanh khiến cho Tiểu Long không thể thoát khỏi đối phương.
- Hay cho một yêu thú quỷ dị, ta xem ngươi còn có thể chạy được bao xa.
Giữa không trung, Nộ Vô Thường quát lên, không gian quanh thân trực tiếp vặn vẹo. Thân thể không ngờ lại giống như xuyên thấu không gian, từ phiến không gian này trong nháy mắt xuất hiện ở cách đó vài trăm thước. Chỉ mấy cái lắc mình đã tạo ra khoảng cách như vậy, trình độ nắm giữ không gian như thế chỉ có Vũ Tôn cùng Linh Tôn mới có thể làm được.
- Lão yêu bà nhà ngươi, ngươi đuổi theo không bỏ sao? Long gia gia cũng không sợ ngươi.
Tiểu Long rít gào, vô cùng tức giận, thế nhưng nó cũng không còn cách nào khác. Luận tốc độ, dưới Vũ Tôn sợ rằng không có ai có thể đuổi theo nó. Thế nhưng đối mặt với Vũ Tôn chân chính thì vẫn còn kém một chút. Cũng không biết nó đã chạy được bao lâu, càng chạy càng thấy mệt mỏi.
- Nghiệt súc, để xem ngươi chạy như thế nào.
Trong chớp mắt, Nộ Vô Thường gầm lên một tiếng, một đạo chân khí nóng bỏng phá vỡ không gian ầm ầm đánh xuống.
Sưu.
Nơi đạo chân khí này đi qua, không gian ầm ầm run động, chân khí nóng bỏng mang theo lực lượng đáng sợ đánh vào trên xác rùa của Tiểu Long.
Phanh Phanh.
Dưới đạo công kích này trên xác rùa của Tiểu Long bắn ra tia lửa, bí văn trên xác rùa lập tức lờ mờ. Bản thể khổng lồ của Tiểu Long trong nháy mắt từ trên không trung rơi xuống, thiếu chút nữa đập vào hải vực phía dưới. Đồng thời ánh mắt Tiểu Long lạnh lẽo, thân ảnh ba người Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Như Hoa xuất hiện.
- Các người đi đi, ta ngăn cản lão yêu bà này.
Thân thể Tiểu Long run lên, tiếp tục lăng không rồi nói.
- Không, Tiểu Long, Tâm Đồng, hai người đi trước.
Dương Quá rút kiếm ra khỏi vỏ, thân thể chắn trước không trung.
- Đại ca, để muội ngăn cản, mọi người đi trước đi.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng lúc này cực kỳ ngưng trọng. Đối mặt với Vũ Tôn nàng có cảm giác vô lực. Vũ Tôn và Linh Vương, chênh lệch quá lớn.
- Các ngươi đừng nói lời vô ích nữa. Đi mau, lão yêu bà này muốn đối phó với ta cũng không dễ đâu.
Tiểu Long rít gào, thân thể to lớn trực tiếp phóng về phía Nộ Vô Thường. Cái đuôi quét ngang mang theo lực phá không đánh tới.
- Nghiệt súc.
Mắt nhìn cái đuôi khổng lồ của Tiểu Long đánh tới, ánh mắt Nộ Vô Thường đột nhiên co rụt lại, thủ ấn nhanh chóng được két. Không gian run lên, một đạo quyền ấn bằng hỏa diễm được đánh ra. Quyền ấn giống hư một đầu cự mãng bằng hỏa diễm xẹt qua trong không gian mang theo âm hưởng đáng sợ đánh về phía đuôi Tiểu Long.
Phanh Phanh.
Quyền ấn trực tiếp đập vào đuôi Tiểu Long. Thanh âm bạo liệt vang lên. Long lân trên đuôi Tiểu Long tan vỡ không ít.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt thân thể to lớn của Tiểu Long cuồn cuộn, trong cái miệng dữ tợn kia có hỏa diễm màu vàng bắn ra, trực tiếp hướng về phía Nộ Vô Thường. Nhiệt độ kinh khủng khiến cho sắc mặt Nộ Vô Thường trầm xuống, không nghĩ tới yêu thú quỷ dị này lại có thủ đoạn như vậy.
Sưu.
Trong tay Nộ Vô Thường nhanh chóng có một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa hội tụ tạo thành một tấm khiên chắn trước người. Thế nhưng cái khiên này dưới hỏa diễm màu vàng của Tiểu Long không ngờ lại trực tiếp bị đốt cháy thành tro bụi.
Ngay sau đó, thân hình Nộ Vô Thường nhanh chóng thối lui, thì mới thoát khỏi sự bao phủ của hỏa diễm màu vàng. Thế nhưng dáng vẻ lúc này vô cùng chật vật. Cái khuôn mặt thoạt nhìn giống như mọi người có thù giết cha với nàng lúc này lại càng thêm khó coi hơn.
- Khục khục.
Thân thể to lớn của Tiểu Long lần nữa bị đánh bay, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi. Khí tức suy yếu hơn phân nửa. Một kích của cường giả Vũ Tôn so với một kích của cường giả Vũ Vương hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
- Các người đi mau.
- Đại Địa Kiếm Quyết.
Thân ảnh Dương Quá trong nháy mắt xuất hiện, lưu quang hiện lên, một đạo kiếm ảnh từ trong không gian bắn ra mang theo năng lượng thuộc tính thổ trầm trọng. Kiếm quang mang theo tiếng xé gió sắc bén kéo theo một đám tàn ảnh cùng với uy thế kinh khủng tạo thành một chiếc lưới lớn bao phủ về phía Nộ Vô Thường.
- Xích Kim Độc Chu.
Một tiếng quát vang lên, Lục Tâm Đồng cũng xuất hiện bên người Dương Quá, trong mi tâm Lục Tâm Đồng có một đạo quang mang màu vàng bắn ra.
Chi Chi.
Một thanh âm quái dị khiến cho màng tai đau đớn cùng với linh hồn run rẩy trong nháy mắt vang lên. Xích Kim Độc Chu bắn ra, từng cái chân không ngừng rung động, trong miệng có vô số răng nanh sắc bén, bên trên toát ra khói độc nhè nhẹ. Một cỗ sương mù màu đỏ từ trong cơ thể nó bắn ra, cỗ sương mù này xuyên thấu gợn sóng trong không gian. Thân thể to lớn dữ tợn đột nhiên nhúc nhích, một chiếc lưới lớn màu đỏ xuất hiện. Thú hồn lực bàng bạc bạo phát. Lập tức bắn về phía Nộ Vô Thường.
- Hừ, tất cả lưu lại đi, không ai được đi cả.
← Ch. 1094 | Ch. 1096 → |