← Ch.1098 | Ch.1100 → |
- Không ngờ lại nói ngọt như vậy.
Những lời này của Lục Thiếu Du không ngờ Mộ Dung Lan Lan lại không tức giận, nàng mở miệng cười quyến rũ nói:
- Ta thấy ánh mắt của Lăng Thanh Tuyền Linh Vũ giới kia nhìn Thiếu Du đệ đệ chính là vừa yêu vừa hận đan xen a. Ta thấy Thiếu Du đệ đệ sao không thu Lăng Thanh Tuyền kia vào tay đi a.
Lục Thiếu Du ngẩn ra. Mộ Dung Lan Lan này quả nhiên không phải là bình thường, đồn rằng nàng ta chỉ cần nói cũng có người chết, xem ra lời này không giả. Ngay cả Lăng Thanh Tuyền hận hắn ra sao nàng ta cũng chú ý, tâm trí không phải là bình thường, xem ra hắn không thể hở ra cho nữ tử này biết việc mình đã cởi bỏ cấm chế.
- Mộ Dung đảo chủ nói đùa, ta hảo tâm cứu nàng ta. Nàng ta lại hận không thể lột da ta, rút gân ta. Đó chính là một nữ nhân như rắn rết, ta không muốn có chút dây dưa gì với nàng ta. Ta tình nguyện dây dưa với Mộ Dung đảo chủ chứ không muốn có quan hệ với Lăng Thanh Tuyền kia.
Lục Thiếu Du nói xong, vẻ mặt lập tức sửng sốt, dường như những lời này đã chính thức là đùa giỡn trần trụi.
Mộ Dung Lan Lan nghe Lục Thiếu Du nói vậy cũng lập tức hơi bất ngờ, trong mắt hiện lên thần sắc khó có thể phát hiện ra.
Nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan không nổi bão, Lục Thiếu Du thở dài một hơi. Nữ tử này không phải là người bình thường, hắn nên mau chóng thoát thân thì hơn, ánh mắt khẽ đổi, Lục Thiếu Du nói:
- Mộ Dung đảo chủ, ta nằm như vậy đã ba ngày rồi. Ta có thể đổi tư thế một chút được không? Cứ như vậy có chút khó chịu.
- Chúng ta đi thôi, có lẽ người Linh Vũ giới đã đi xa. Chúng ta đổi đường trở về, có lẽ cũng không gặp phải bọn họ.
Mộ Dung Lan Lan khẽ nói, bước chân tiến lên rồi nói. Phải mau chóng trở lại Thiên Vân đảo, đối với nàng mới an toàn một chút.
Ngay khi Mộ Dung Lan Lan mỉm cười tiếp cận Lục Thiếu Du, một mùi hương nhàn nhạt truyền đến, trong mắt Lục Thiếu Du lúc này cũng có tinh quang bắn ra.
- Hư Linh Huyễn Ấn.
Trong chớp mắt thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du lặng lẽ được kết. Trong mắt bắn ra một đạo quang mang quỷ dị bao phủ hai mắt Mộ Dung Lan Lan.
- Hóa Linh Thú Ấn.
Cùng lúc đó thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến hóa, linh lực trong cơ thể cùng với linh hồn lực cường hãn giống như cơn hồng thủy trút xuống. Một đạo quang mang chói mắt xuất hiện. Năng lượng ba động đáng sợ khiến cho không gian không ngừng vang lên tiếng trầm muộn. Một hư ảnh cự hổ cấp tốc hiện lên, toàn bộ không gian kịch liệt run rẩy, quang mang đại thịnh. Bên ngoài đầu cự hổ có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn run rẩy nhanh chóng lan tràn ra chung quanh. Uy áp cường hãn từ bên trong cỗ khí tức kia không ngừng tràn ra.
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du thi triển linh kỹ Huyền cấp cao giai mà không thi triển vũ kỹ Địa cấp sơ giai là bởi vì tốc độ. Tuy rằng là bất ngờ ra tay thế nhưng trước mặt Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan Lục Thiếu Du biết bản thân mình tuyệt đối không có thời gian ngưng tụ vũ kỹ Địa cấp, ngay cả thi triển bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh cũng không có thời gian. Hắn chỉ có thời gian ngắn ngủi mà thôi. Một khi Mộ Dung Lan Lan còn chưa phục hồi tinh thần lại phải đánh cho nàng bị thương nặng, bằng không hắn tuyệt đối không có cơ hội rời khỏi đây.
Rống.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du bỗng nhiên được đẩy đi, miệng cự hổ mở ra, một tiếng rít gào từ trong miệng đầu cự hổ vang lên mang theo khí thế bàng bạc đánh về phía Mộ Dung Lan Lan.
- Hóa ra ngươi đã cởi bỏ cấm chế.
Sắc mặt Mộ Dung Lan Lan trong chớp mắt chuyển thành kinh hãi, tuyệt đối kinh hãi. Nàng thật không ngờ cấm chế trên người Lục Thiếu Du lại mất đi hiệu lực.
Thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du đã tính sai một bước. Thi triển Hư Linh Huyễn Ấn đối phó với Mộ Dung Lan Lan là một sai lầm. Tạo nghệ trên phương diện ảo cảnh của Mộ Dung Lan Lan không cùng một đẳng cấp với Lục Thiếu Du hiện tại. Hư Linh Huyễn Ấn này chỉ khiến Mộ Dung Lan Lan ngẩng ra trong nháy mắt rồi lập tức khôi phục lại tinh thần. Thế nhưng lúc này trong lòng bàn tay cũng có một đạo chưởng ấn giống như một đầu cự hổ ầm ầm phóng tới.
Trong nháy mắt này Mộ Dung Lan Lan muốn thối lui cũng không kịp, thế nhưng trong ánh mắt quyến rũ kia lại không có chút lo lắng nào, tinh quang trong mắt chợt lóe. Hai tay khẽ động, từng đạo tàn ảnh hiện lên, thủ ấn trong tay được kết. Cả phiến không gian dường như đình trệ, một cỗ khí tức ngập trời từ trong cơ thể Mộ Dung Lan Lan tràn ra.
- Đoạn Linh chưởng.
Mộ Dung Lan Lan yêu kiều quát lên, cánh tay vung lên, trong lòng bàn tay mơ hồ có thứ gì đó vô cùng đáng sợ. Mái tóc đen nhánh phía sau tung bay, bàn tay bỗng nhiên vỗ một cái, một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh về phía đầu cự hổ kia.
Hai cỗ linh lực hung hăng va chạm với nhau, khí tức ngập trời tràn ngập trung quanh khiến cho mặt đất bằng phẳng phía dưới tạo thành hình vòng cung.
Sưu Sưu.
Dưới chưởng ấn của Mộ Dung Lan Lan, Hóa Thú Linh ấn của Lục Thiếu Du chỉ chống lại được một lát rồi chưởng ấn trực tiếp trở lại lòng bàn tay của hắn. Hai đạo chưởng ấn bởi vì gần trong gang tấc cho nên trong nháy mắt đã va chạm. Trên thực tế Lục Thiếu Du và Mộ Dung Lan Lan ngưng tụ chưởng ấn cho tới lúc giao phong cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi. Cho nên chưởng ấn của hai người còn chưa rời khỏi tay được bao nhiêu.
Lúc này Hóa Linh Thú ấn của Lục Thiếu Du bị đánh bay trở lại, cánh tay của Mộ Dung Lan Lan lập tức đánh vào trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du, hai đạo chưởng ấn lập tức đan xen vào nhau.
Khục khục.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này Lục Thiếu Du bị phản chấn, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Mặc dù có Bất Diệt Huyền Thể thế nhưng công kích mạnh mẽ của Linh Vương cửu trọng như Mộ Dung Lan Lan, Lục Thiếu Du cũng không thể hoàn toàn coi như không có chuyện gì.
- Hừ.
Trong yết hầu của Mộ Dung Lan Lan cũng vang lên tiếng trầm muộn, thương thế trên người trải qua mấy ngày điều vốn không đáng ngại, thế nhưng trên người vẫn còn một chút thương thế. Dưới sự đánh lén của Lục Thiếu Du, công kích của nàng còn chưa phải là mạnh nhất, thậm chí linh lực trong lúc hoảng sợ còn có chút tán loạn. Dưới một kích này linh lực trong cơ thể nàng lập tức hỗn loạn, yết hầu cảm thấy ngòn ngọt bị nàng lập tức áp chế. Không thể nghi ngờ, dưới một kích đánh lén bất ngờ của Lục Thiếu Du đã khiến cho nàng bị ảnh hưởng.
- Phải đột phá vòng vây, bằng không tới Thiên Vân đảo thì mình sẽ lành ít dữ nhiều.
Giờ phút này trong lòng Lục Thiếu Du cảm thấy khá nặng nề, Mộ Dung Lan Lan dù sao cũng là Linh Vương cửu trọng. Là Linh Vương cửu trọng mà ngay cả Hỉ Vô Thường cũng có lực chống lại. Bản thân hắn đánh lén tuy rằng có thể tạo thành một ít ảnh hưởng cho nàng, thế nhưng hắn cũng bị thương rất lớn.
Lúc này một cỗ lực lượng phản chấn truyền đến lòng bàn tay Mộ Dung Lan Lan khiến cho hắn có cảm giác đau đớn.
- Tuyệt đối không thể tới Thiên Vân đảo, liều mạng.
*****
Lục Thiếu Du thét lớn trong lòng, từ trong lòng bàn tay Mộ Dung Lan Lan có một cỗ linh lực mạnh mẽ trùng kích tới. Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lùng, không còn chút cố kỵ nào nữa.
- Âm Dương Linh Vũ Quyết, thôn phệ.
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết, một cỗ lực lượng thôn phệ trong nháy mắt ngưng tụ trong cơ thể, ầm ầm thôn phệ linh lực trong công kích của Mộ Dung Lan Lan.
- Chuyện gì đang xảy ra?
Sắc mặt Mộ Dung Lan Lan đại biến, đột nhiên nàng có cảm giác công kích của mình giống như chìm xuống đáy biển. Tiếp theo từ trong lòng bàn tay của Lục Thiếu Du có một cỗ hấp lực mạnh mẽ trực tiếp đem linh lực trong cơ thể nàng thông qua cánh tay hút về phía Lục Thiếu Du.
Chuyện này quá mức kỳ dị, đây rốt cuộc là công pháp gì, Mộ Dung Lan Lan muốn thoát đi, thế nhưng nàng cũng phát hiện ra mình căn bản không thể chạy trốn. Bản thân nàng giống như bị dán vào đó, không thể thoát thân, linh lực cuồn cuộn trong cơ thể đang bị đối phương không ngừng hút đi.
Lúc này Lục Thiếu Du không ngừng thôn phệ linh lực cuồn cuộn trong cơ thể Mộ Dung Lan Lan thì làm sao Mộ Dung Lan Lan có thể thoát ra. Mặc kệ ra sao thì hôm nay hắn cũng chỉ có thể liều mạng mà thôi. Dù sao ngày hôm nay nếu như không liều mạng, một khi tới Thiên Vân đảo, mạng có còn là của hắn hay không cũng không nhất đinh.
Sắc mặt Mộ Dun Lan Lan vô cùng ngưng trọng, loại hiện tượng này nàng chưa từng gặp qua bao giờ cho nên khuôn mặt lúc này vô cùng bối rối.
- Hừ, hay cho thủ đoạn quỷ dị, để xem ngươi có thể hấp thu bao nhiêu.
Sắc mặt Mộ Dung Lan Lan trầm xuống, cắn răng rồi quát lên một tiếng. Trong lúc kinh hãi này trong đầu nàng lập tức suy nghĩ tới một việc, thủ đoạn quỷ dị này tuy rằng có thể hấp thu linh lực của nàng, thế nhưng cũng không thể hấp thu quá nhiều.
Mộ Dung Lan Lan không thể thoát thân cho nên linh lực toàn thân bạo phát, ầm ầm trút vào trong tay Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du đem Âm Dương Linh Vũ Quyết vận chuyển tới cực hạn, linh lực ngập trời bạo phát khiến cho Âm Dương Linh Vũ Quyết hơi đình trệ. Cỗ linh lực này quá mức cuồng bạo, thế nhưng tới lúc này Lục Thiếu Du đã không còn sự lựa chọn nào khác cho nên chỉ có thể liều mạng.
Dưới cỗ linh lực cuồng bạo này trùng kích, Lục Thiếu Du càng lúc càng cảm thấy khó chịu.
- Không xong.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ không tốt. Linh lực bàng bạc như biển của Mộ Dung Lan Lan hắn không thể chịu được bao lâu nữa. Trong mắt Lục Thiếu Du lúc này bắn ra một đạo tinh quang.
Đồng thời, sắc mặt Mộ Dung Lan Lan kinh hai tới cực điểm. Bởi vì nàng cảm giác được năng lượng ba động mạnh mẽ phía sau lưng. Sau lưng nàng có một cỗ sát khí như thực chất lan tràn ra khiến cho nhiệt độ chung quanh lúc này cấp tốc giảm xuống. Thế nhưng hiện tại nàng cũng không thể quay đầu lại.
Lúc này một Lục Thiếu Du khác xuất hiện sau lưng Mộ Dung Lan Lan. Hai người giống như như đúc. Chỉ là quanh thân người phía sau mang theo màu tím vô thanh vô tức xuất hiện. Đây chính là đại hồn anh của Lục Thiếu Du. Thực lực của đại hồn anh lúc đối phó với Hỉ Vô Thường không có tác dụng quá lớn, thế nhưng đối phó với Mộ Dung Lan Lan thì lại khác.
- Tề Thiên Liệt Địa Trảo.
Phía sau lưng Mộ Dung Lan Lan vang lên một tiếng quát lạnh lẽo. Liệt Thiên xuất hiện trong tay phải đại hồn anh của Lục Thiếu Du, một đạo Tề Thiên Liệt Địa Trảo ầm ầm đánh về phía trước mang theo một cỗ chân khí bàng bạc, nóng bỏng bạo phát. Trong hang lập tức có vô số năng lượng thuộc tính hỏa hội tụ. Không gian chung quanh vặn vẹo, tạo thành một đường vòng cung. Trảo ấn dùng tốc độ như sấm sét trong nháy mắt đánh về phía sau lưng Mộ Dung Lan Lan.
- Linh Hoàng Khải Giáp.
Mộ Dung Lan Lan căn bản còn chưa biết phía sau lưng nàng là ai, thế nhưng sắc mặt cũng đại biến. Dường như nàng đã sớm đoán ra được thứ gì đó, miệng phun ra một ngụm máu, khí tức quanh thân đại thịnh. Đồng thời quanh người được bao phủ bởi Linh Hoàng khải giáp. Thân thể trực tiếp được từng tầng lông chim bảy màu rậm rạp bao phủ. Trên hai cánh tay có hai cái cánh xuất hiện, đánh văng Lục Thiếu Du về phía trước.
Cạch Cạch.
Trong nháy mắt trảo ấn đánh xuống. Mộ Dung Lan Lan trực tiếp bị Tề Thiên Liệt Địa Trảo đánh trúng. Tia lửa bắn tung tóe, lông chim bảy màu mạnh mẽ bị xé rách lộ ra cái lưng trắng nõn, bên trên cái lưng còn có năm vết máu nhàn nhạt.
Khục khục.
Thân hình Mộ Dung Lan Lan cấp tốc lảo đảo tiến về phía trước, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
- Đệ nhất chuyển, đệ nhị chuyển Cửu Chuyển Thiên Linh.
Bản thể Lục Thiếu Du dường như đã sớm có sự chuẩn bị, bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh lập tức được thi triển, khí tức mạnh mẽ tăng lên, bỗng nhiên tăng lên tới Linh Vương lục trọng.
- Linh Ba Thiên Hồn lãng.
Trong chớp mắt này ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống. Linh hồn lực phô thiên cái địa từ trong cơ thể bạo phát, toàn bộ gợn sóng trong không gian mang theo lực lượng cuồng bạo khuếch tán.
Cỗ lực lượng cuồng bạo khuếch tán ra bốn phương tán hướng. Linh hồn lực bàng bạc tràn ra khiến cho áp lực trong không gian lập tức tăng lên. Đây chính là công kích linh hồn. Trong gợn sóng trong không gian mang theo công kích linh hồn cường hãn, hỗn loạn. Không gian chung quanh cái hang lúc này trực tiếp vặn vẹo. Lúc này Lục Thiếu Du có tu vi Linh Vương lục trọng, uy lực khi thi triển Linh Ba Thiên Hồn Lãng tuyệt đối không giống như khi trước.
Mộ Dung Lan Lan bị thương nặng từ trước, lúc này lại bị gợn sóng đem theo linh hồn lực bàng bạc bao phủ, sắc mặt Mộ Dung Lan Lan lập tức kinh hãi. Từ bên trong gợn sóng này có một cỗ linh hồn lực âm thầm đánh về phía nàng.
- Tam Thiên Lưu Vân Thủ.
- Hàn Băng Đổng Kết Sát.
Đồng thời trên đại hồn anh lần nữa có hai đạo công kích đánh ra. Năng lượng thuộc tính cuồng bạo gần như trong nháy mắt hung hăng trút về phía Mộ Dung Lan Lan.
Phanh Phanh.
Toàn bộ cái hang ầm ầm rung động. Công kích mạnh mẽ đánh vào trên cơ thể Mộ Dung Lan Lan, bằng không cái hang này đã sớm sập rồi.
Khục khục.
Dưới công kích mạnh mẽ như vậy, linh hồn công kích phối hợp với chân khí, một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh xuống khiến cho Mộ Dung Lan Lan liên tiếp lùi lại, ngày càng chật vật. Bỗng dưng lại có một cỗ lực lượng trút xuống, Linh Hoàng Khải Giáp bảy màu quanh thân bắt đầu lờ mờ, nàng đột nhiên lại phun ra một ngụm máu tươi.
Phanh.
Hồn Linh khải giáp không thể chống đỡ được nữa, thân thể Mộ Dung Lan Lna ngã xuống mặt đất. Trong nháy mắt này nàng mới nhìn rõ người vừa đánh lén phía sau lưng nàng chính là một Lục Thiếu Du thứ hai. Trong lòng nàng hiện tại vô cùng khiếp sợ.
Khí tức Lục Thiếu Du trong đột nhiên suy yếu, dưới linh lực trùng kích bản thân hắn đã bị thương. Lại cố gắng thi triển bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh cho nên hậu quả không cần nói cũng biết được. Bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh này sau khi thi triển sẽ suy yếu, vì làm Mộ Dung Lan Lan bị thương nặng Lục Thiếu Du cũng không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể toàn lực thi triển đại hồn anh phối hợp với tiểu hồn anh mà thôi.
← Ch. 1098 | Ch. 1100 → |