← Ch.1116 | Ch.1118 → |
Sưu.
Hai tay nắm lại, không gian chung quanh nắm tay trực tiếp vặn vẹo. Lúc này Lục Thiếu Du có lòng tin tuyệt đối, tuy rằng đối phó với Vũ Tôn, Linh Tôn nhất trọng không được. Thế nhưng nếu như gặp phải Linh Vương bát trọng như Không Linh Vương mà nói, hắn hoàn toàn không cần cố kỵ.
Thả lỏng hai tay, khóe miệng Lục Thiếu Du mang theo chút tiếu ý sau đó tâm thần đảo qua đan điền của bản thân. Sau khi liên tiếp độ phá, đan điền của hắn lần thứ hai được mở rộng. Đan điền hắn vốn đã lớn lúc này càng thêm khổng lồ. Nhìn đan điền khổng lồ của bản thân, Lục Thiếu Du phỏng đoán, chỉ bằng vào đan điền mà nói, sợ rằng Vũ Vương thất trọng cũng chỉ được như thế mà thôi.
Đan điền có thể so sánh với Vũ Vương thất trọng, cảm nhận chân khí bàng bạc trong đan điền, hiện giờ Lục Thiếu Du chắc chắn chỉ bằng thực lực của bản thân, muốn giết Vũ Vương ngũ trọng tuyệt đối dễ dàng. Dùng thực lực bản thể muốn giết Vũ Vương lục trọng có được hay không Lục Thiếu Du cũng không biết. Thế nhưng muốn làm Vũ Vương lục trọng bị thương nặng sợ rằng cũng không phải vấn đề quá lớn. Dù sao đánh chết và làm bị thương nặng là hai chuyện hoàn toàn trái ngược nhau.
Mà chống lại Vũ Vương thất trọng, chỉ bằng vào thực lực của bản thể, lúc này Lục Thiếu Du tuyệt đối không có một chút cố kỵ nào. Về phần có thể chống lại tới đâu Lục Thiếu Du cũng không dám chắc. Dù sao hắn còn chưa thử qua. Thế nhưng nếu như thi triển một ít thủ đoạn mà nói, hiện tại Lục Thiếu Du ở trước mặt Vũ Vương bát trọng tuyệt đối có thể chính diện chống lại. Cho dù là Vũ Vương cửu trọng thì tuyệt đối cũng không thể làm gì được hắn. Mỗi một lần đột phá, Bất Diệt Huyền Thể của hắn sẽ càng trở nên mạnh mẽ. Bởi vì Bất Diệt Huyền Thể hoàn toàn dựa vào thực lực của hắn mà đề cao.
- Còn chưa đủ, phải tiếp tục tăng cường. Đường cường giả mình còn chưa đi được bao xa.
Sau khi vui vẻ Lục Thiếu Du lập tức tự dội cho mình một gáo nước lạnh, so với nữ tử tuyệt mỹ kia, còn có Phó giới chủ của Linh Vũ giới, thực lực của hắn hoàn toàn chỉ là trẻ con.
Sau khi nhìn qua đan điền, Lục Thiếu Du lại xem xét trong đầu mình. Hồn anh của ba Vũ Vương đều bị luyện hóa trở thành linh lực bàng bạc. Đại bộ phận linh lực bàng bạc đều bị kim đao màu vàng thôn phệ, số còn lại tuy rằng không nhiều lắm, thế nhưng cũng là năng lượng linh hồn khiến cho tiểu hồn anh cũng nhận được không ít chỗ tốt. Linh hồn lực mạnh hơn, chỉ cần liều mạng thì dùng tu vi Linh Vương tứ trọng hiện tại, Lục Thiếu Du cũng không sợ Linh Vương lục trọng. Sau khi luyện hóa không ít thiên tài địa bảo, lại không ít hồn anh, lại thêm việc không sợ công kích linh hồn. Thế nhưng Lục Thiếu Du rất ít khi dùng linh hồn công kích, bởi vì hắn không dám tùy ý thi triển loại thủ đoạn này.
Lúc này đại hồn anh còn đang tiếp tục luyện hóa hồn anh của Hỉ Vô Thường, khí tức đang chậm rãi tăng lên. Cỗ linh hồn lực bàng bạc kia kết hợp với sát khí khiến cho đại hồn anh cực kỳ đáng sợ.
Tất cả đều khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn, lúc này tu vi chân khí và linh lực của hắn đều được đề thăng không ít.
Sưu.
Thân hình Lục Thiếu Du lần nữa xuất hiện tại một chỗ khác trong không gian. Xuất hiện ngay trước người Linh Vương tam trọng kia. Linh Vương tam trọng này đột nhiên kinh ngạc sau đó miệng kêu lên một tiếng thảm thiết, sau nửa canh giờ đã hóa thành một cỗ thây khô.
- Ồ?
Lúc này Lục Thiếu Du đột nhiên ồ lên một tiếng. Ở bên ngoài Tử Lôi Huyền Đỉnh không ngờ có không ít yêu thú trong nước. Những yêu thú này chỉ có một ít yêu thú lục giai và ngũ giai mà thôi, Lục Thiếu Du cũng không để ý.
Thôn phệ Linh Vương tam trọng này xong Lục Thiếu Du cũng không định luyện hóa. Dù sao trên đường đi tới Vạn Đảo nhai hắn luyện hóa cũng không muộn, lúc này cũng nên đi tìm đám người Tiểu Long và Tâm Đồng.
Trong hải vực có không ít yêu thú đang tìm kiếm thứ gì đó. Ba động mạnh mẽ khiến khiến chúng nó cho rằng trong hải vực xuất hiện bảo vật.
Trong giây lát có một đạo lưu quang màu tím từ bên trong một dải đá ngầm lao ra. Một cỗ uy áp kinh người bỗng nhiên phủ xuống dọa cho những yêu thú có thực lực thấp phủ phục. Những yêu thú thực lực cao còn lại lập tức chạy trốn.
Trong hải vực yên bình đột nhiên có ba động rất nhỏ xuất hiện, một đạo thân ảnh nhảy lên khỏi mặt nước, đồng thời ở bên hông có một đạo lưu quang màu trắng phóng lên cao.
Rống.
Thân ảnh Thiên Sí Tuyết Sư lập tức hiện lên trên không trung. Một tiếng rít gào trầm thấp vang vọng. Ở trong thú nang quá lâu khiến cho Thiên Sí Tuyết Sư có chút nghẹn khuất.
- Tuyết Sư, đi Vạn Đảo nhai.
Lục Thiếu Du ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói.
- Vâng, chủ nhân.
Hai cánh rung động đem theo cơn gió mạnh mẽ, Thiên Sí Tuyết Sư lập tức hóa thành một đạo lưu quang trong nháy mắt bắn về phía xa.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Thiên Sí Tuyết Sư luyện hóa cỗ linh lực được thôn phệ vào trong cơ thể. Linh lực của Linh Vương tam trọng không tính là khổng lồ, thế nhưng cũng không ít. Thủ ấn được kết, Lục Thiếu Du bắt đầu luyện hóa.
Trải qua nhiều ngày như vậy, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ người Linh Vũ giới không còn ở gần đây tìm kiếm hắn nữa. Coi như tạm thời không có nguy hiểm. Chỉ là nếu như gặp phải Phó giới chủ kia, vậy thì cũng coi như nhân phẩm của hắn có vấn đề.
Linh Trì Thiên đảo trong khu vực Đông Hải tuyệt đối là một nơi có danh tiếng vang dội. Mà ở trong phạm vi của Nhật Sát các, sợ rằng không có ai không biết tới Thiên đảo linh trì này.
Thiên đảo linh trì, mười năm mở ra một lần. Mỗi mười năm trong linh trì có một loại chân linh thánh quả thành thục. Mỗi một lần chỉ có chín quả. Đồn rằng Vũ Vương cùng Linh Vương sau khi dùng đều có thể tăng cường tu vi. Coi như là yêu thú thất giai dùng cũng có hiệu quả không ít.
Bởi vậy mỗi một lần linh trì mở ra trong Đông Hải có vô số yêu thú chen chúc tụ tập tới. Đối với Thiên đảo linh trì này, Nhật Sát các vốn muốn phong tỏa, chỉ cho đệ tử trong môn tiến vào mà thôi. Thế nhưng sự mê hoặc của Chân Linh thánh quả cũng không nhỏ. Hơn nữa, ngàn năm trước người phát hiện ra cũng không phải là người của Nhật Sát các, Nhật Sát các chỉ lừa gạt tới tay mà thôi. Khi đó thực lực của Nhật Sát các còn chưa khổng lồ như hiện tại khiến cho vô số người tức giận. Cho nên mỗi một lần Thiên đảo linh trì mở ra, Chân Linh thánh quả thành thục thì Nhật Sát các sẽ mở rộng Thiên đảo linh trì để cho tất cả mọi người có thể đi vào. Thế nhưng chỉ có tổng cộng chín người, chín người đến trước mới có thể nhận được Chân Linh thánh quả.
Thực lực của Nhật Sát các càng ngày càng lớn mạnh, cường giả trong môn như mây. Những năm gần đây mỗi một lần Thiên đảo linh trì mở ra, Chân Linh thánh quả trên cơ bản đều trở thành vật trong túi của đệ tử Nhật Sát các. Có cực ít người ngoài thu được Chân Linh thánh quả.
*****
Thứ hai là bởi vì chuyện này đã trở thành quy củ, mỗi một lần Chân Linh thánh quả thành thục, Nhật Sát các sẽ mở Thiên đảo linh trì ra, đồng thời Nhật Sát các cũng rèn luyện đệ tử mới. Cho nên mỗi một lần Thiên đảo linh trì mở ra, đều là việc trọng đại trong phạm vi thế lực của Nhật Sát các.
Đương nhiên người ngoài muốn đi vào Thiên đảo linh trì cũng có quy củ nhất định. Thứ nhất, thực lực tuyệt đối không thể vượt quá Vũ Vương ngũ trọng và Linh Vương ngũ trọng. Thứ hai, sau khi tiến vào Thiên đảo linh trì không được động thủ tranh đoạt, bằng không cường giả Nhật sát các sẽ ra tay giết chết.
Bằng thế lực của Nhật Sát các hiện tại đương nhiên không có ai dám làm trái. Dù sao đi nữa sau khi tiến vào linh trì mọi người cũng không tranh đoạt với nhau. Chỉ có chín người đầu tiên mới thu được Chân Linh thánh quả, một người luyện hóa một khỏa là được rồi. Ai cũng biết, dùng một khỏa Chân Linh thánh quả thứ hai hoàn toàn không có một chỗ tốt nào, tu vi còn có thể bị tụt lùi. Truyền rằng mấy ngàn năm trước đã có người của Nhật Sát các thử qua, kết quả là phải hối hận không ngớt.
Khi đám người Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Như Hoa đi tới Thiên đảo linh trì này thì cực kỳ kinh ngạc.
Dọc đường đi bốn người cũng hỏi thăm qua một chút tin tức, Thiên đảo linh trì này kỳ thực chỉ là một hòn đảo mà thôi. Thế nhưng độ lớn của nó lại khiến cho đám người Tiểu Long phải sợ hãi than. Đồng thời tạo hình của nó cực kỳ đặc biệt, tục truyền, ở giữa hòn dảo nhỏ này có một hòn đảo khổng lồ khác, giống như là một ngọn núi chọc trời cho nên mọi người mới gọi là Thiên đảo. Mà linh trì kia nằm ở ngay trên Thiên đảo.
Đám người Tiểu Long sợ hãi than là bởi vì mảnh đảo nhỏ phía trước mặt bọn họ hoàn toàn bị sương mù dày đặc bao phủ. Một mảnh lục địa vô biên đột nhiên xuất hiện một đám hải vực lớn. Hải vực này giống như là một hải vực được cắt ra từ trong Đông Hải. Bốn phía có núi vây quanh, mà ở giữa hải vực này chính là Thiên đảo.
Trong hải vực này sóng nước cuồn cuộn. Trên sóng nước mang theo không ít sương mù, khi nhìn về phía trước. Bằng vào thực lực của mấy người cũng chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đại khái cảnh tượng phía trước một chút, còn đâu không nhìn rõ được cảnh vật bên trong.
- Nhiệt độ ở đây dường như không giống bình thường.
Phi Thiên Ngô Công thu hồi thân thể cao lớn, bốn người đáp xuống chân núi, rơi vào bờ cát trên biển. Chung quanh bốn người hiện tại có không ít người. Thậm chí gần đó còn có không ít khí tức ba động, có không ít người ở phụ cận.
- Đại ca, đây là nước nóng.
Lúc này Lục Tâm Đồng mới kinh ngạc phát hiện ra, nước biển này không ngờ lại là nước sôi. Làn sương màu trắng bên trên ngay từ đầu Lục Tâm Đồng còn tưởng rằng là sương mù, thế nhưng khi chạm vào Lục Tâm Đồng mới phát hiện ra, nước biển này vô cùng nóng, cỗ sương mù màu trắng kia là hơi nước. Nước biển này tuy rằng còn chưa tới mức sôi trào. Thế nhưng nhiệt độ sợ rằng người thường chạm vào sẽ bị phỏng tay, nơi này không ngừng có nhiệt độ từ trong nước tỏa ra.
- Ồ, địa phương thật đặc biệt.
Dương Quá khom lưng sờ tay vào nước, trong lòng cũng cực kỳ kinh ngạc.
- Vị tiểu thư này có lẽ không biết, mỗi mười năm khi Chân Linh thánh quả thành thục thì nước trong hải vực này sẽ nóng lên. Sợ rằng tới hai ngày sau, nước biển chung quanh sẽ trực tiếp sôi trào. Có người nói chuyện này có liên quan tới Chân Linh thánh quả. Thế nhưng tình huống cụ thể không có một ai biết được.
Trước người năm người có một thanh niên mặc y phục màu trắng lên tiếng, phong độ bất phàm, tuổi chừng hai mươi, trong lúc mơ hồ tỏa ra khí tức âm nhu. Thực lực tuy rằng đã thu liễm thế nhưng không dấu được đám người Dương Quá và Lục Tâm Đồng. Tu vi Linh Suất cửu trọng tuyệt đối được coi là bất phàm.
Mà phía sau thanh niên này còn có hai lão giả và hai nam tử trung niên. Khí tức bốn người cường hãn, không giống như người bình tường. Tâm thần Lục Tâm Đồng tỏa ra, thực lực bốn người này cũng không thấp. Đều đạt tới cấp bậc Vũ Vương, hai lão giả kia một người là Vũ Vương tứ trọng, một người là Vũ Vương ngũ trọng. Hai trung niên kia một người là Vũ Vương nhất trọng, một là Vũ Vương nhị trọng.
Bên người người này không ngờ lại có bốn Vũ Vương, sợ rằng lai lịch cũng bất phàm. Lục Tâm Đồng cũng phải chú ý một chút.
- Chúng ta đi thôi.
Lục Tâm Đồng không để ý tới người này mà nói với Tiểu Long và Dương Quá.
- Tiểu thư, không biết chúng ta có thể làm quen một chút được không? Ta gọi là Dương Tử Tùng, không biết tiểu thư tên gọi là gì?
Thanh niên mặc y phục màu trắng mỉm cười, báo ra tên tuổi bản thân, dường như có vẻ vô cùng đắc ý. Điều này cũng phải, bởi vì thanh niên này chính là thiếu chủ của Thiên Hạp đảo, Thiên Hạp đảo coi như ở trong địa bàn Nhật Sát các cũng có thanh danh hiển hách.
Chỉ tiếc bốn người Lục Tâm Đồng cũng không để ý tới người này, ánh mắt Lục Tâm Đồng trầm xuống, nói:
- Ngươi tránh ra cho ta, bằng không ngươi sẽ phải hối hận.
- Không ngờ tiểu thư lại dữ dằn như vậy.
Dương Tử Tùng luôn luôn kiêu ngạo, tự phụ, nhìn thấy Lục Tâm Đồng nói vậy tuy rằng có chút tức giận, thế nhưng thoạt nhìn càng cảm thấy có chút ý vị. Dung nhan tuyệt mỹ, khí chất cao quý như vậy hắn chưa từng gặp qua một ai như nữ tử này cho nên thân hình hắn không lùi mà còn đi tới trước người Lục Tâm Đồng.
Nhìn thấy người này không lùi mà còn đứng chắn trước người mình, Lục Tâm Đồng lập tức nhíu mày, thủ ấn trong tay đột nhiên được kết. Thân ảnh xinh đẹp bỗng nhiên nhảy lên, cánh tay mang theo thanh âm trầm thấp hung hăng đánh về phía Dương Tử Tùng kia.
Lục Tâm Đồng đột nhiên xuất thủ khiên cho sắc mặt mấy Vũ Vương sau lưng Dương Tử Tùng đại biến. Mà Dương Tử Tùng lúc này đã không có thời gian do dự, cảm nhận khí tức Lục Tâm Đồng phóng ra, cỗ lực lượng kinh khủng kia khiến cho hắn không dám ngạnh kháng. Thân hình vội vàng lui về phía sau một bước. Cánh tay không ngừng biến ảo, linh lực bạo phát, một đạo chưởng ấn phá không lập tức bắn ra.
Thế nhưng đạo chưởng ấn kia của Dương Tử Tùng không ngờ lại bất phàm, ngay khi chưởng ấn sắp va chạm với chưởng ấn của Lục Tâm Đồng thì cánh tay hắn run lên, thân thể hơi nghiêng một cái. Chưởng ấn xẹt qua nắm tay của Lục Tâm Đồng, trực tiếp đánh về phía Lục Tâm Đồng, không ngờ lại khiến cho kình khí trên tay Lục Tâm Đồng giảm đi không ít.
Lục Tâm Đồng mỉm cười, cánh tay đột nhiên biến đổi, lần nữa nắm chặt. Nắm tay giương lên cao rồi đột nhiên gợn sóng trong không gian quanh đôi tay rung động, lập tức bắn về phía Dương Tử Tùng.
Nhìn Lục Tâm Đồng có phản ứng nhanh như vậy, Dương Tử Tùng cũng không phải là bị thịt, tu vi Linh Suất cửu trọng cũng không phải là kẻ yếu. Cảm giác của linh hồn cũng cực kỳ cường hãn. Sợ rằng so với người có tu vi đồng cấp còn mạnh hơn một chút. Quả thực cũng có chút tiền vốn để tự phụ. Thân thể trong nháy mắt thối lui, chưởng ấn quay về, đánh về phía Lục Tâm Đồng. Rõ ràng phản ứng và tốc độ của Lục Tâm Đồng khiến cho hắn giật mình.
← Ch. 1116 | Ch. 1118 → |