Vay nóng Tinvay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1181

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1181: Đối kháng Vũ Tôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


- Tiểu tử, thi triển bí pháp linh lực chắc hẳn hiện tại đã bắt đầu xuất hiện di chứng rồi đúng không? Muốn ta động thủ hay là thúc thủ chịu trói?

Lão giả Vũ Tôn nhất trọng nhìn sắc mặt tái nhợt của Lục Thiếu Du gằn giọng nói từng câu. Thanh niên áo xanh này vừa mới từ Linh Vương lục trọng thi triển bí pháp tăng lên Linh Vương cửu trọng đỉnh phong. Bí pháp linh lực không thể duy trì được liên tục, hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút tác dụng phụ.

- Thúc thủ chịu trói? Sợ rằng thực lực của ngươi còn chưa đủ.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua, Vũ Tôn nhất trọng, hắn đã sớm không cần cố kỵ. Người mà hắn cố kỵ chỉ là Vũ Tôn nhị trọng kia mà thôi.

- Ha ha...

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Vũ Tôn nhất trọng này bước lên phía trước một bước, nụ cười nhạt quanh quẩn trong không gian. Sống lâu như vậy đây là lần đầu tiên có người dám coi thường hắn như thế. Hắn lạnh nhạt nói:

- Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng.

Nhìn lão giả Vũ Tôn nhất trọng này, Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, thân thể khẽ động rồi tiến lên phía trước nói:

- Nếu như ngươi muốn động thủ thì trước tiên phải nghĩ cho kỹ, người phạm thượng giết không tha.

Nói xong, hàn ý quanh thân Lục Thiếu Du bắn ra, không gian chung quanh lạnh lẽo. Lập tức có một cỗ sát khí vô hình tràn ra ngoài bao phủ toàn bộ không trung khiến cho không trung vô hình run lên.

Cảm nhận khí tức quanh thân Lục Thiếu Du, ánh mắt hai Vũ Tôn này run lên, lão giả Vũ Tôn nhị trọng nhíu mày nói:

- Đừng tưởng rằng có chút bản lĩnh, đánh chết Linh Vương cửu trọng đã có thể đối phó được chúng ta.

- Ta khuyên các ngươi không nên động thủ thì tốt hơn, bằng không chính các ngươi sẽ hối hận.

Lục Thiếu Du nói xong, hàn ý trong mắt càng đậm, xem ra hắn phải hung hăng làm cho đám người này kinh sợ mới được.

- Tiểu tử cuồng vọng.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Vũ Tôn nhất trọng kia cười nhạt một tiếng, tay áo vung lên, chân khí thuộc tính thủy nồng đậm xuất hiện mang theo năng lượng thiên địa đnág sợ tràn ngập, một tiếng cười lạnh từ trong miệng người này vang lên:

- Tiểu tử, để ta nhìn xem rốt cuộc ngươi còn có thể cuồng vọng được nữa không.

- Giáo chủ, cẩn thận.

Tập Hạo Nhiên, Viên Tự THành, Quân Bất Phàm biến sắc, miệng quát lớn một tiếng, thế nhưng bị đối thủ ngăn cản cho nên không thể thoát thân.

Ầm ầm.

Ba người công kích mãnh liêt, thế nhưng bị đối thủ cuốn lấy, muốn thoát thân cứu viện căn bản không phải là chuyện dễ dàng.

Phía xa, trên một đỉnh núi có một đạo thân ảnh chắp tay mà đứng, không có bất luận kẻ nào có thể cảm giác được khí tức của hắn. Người này mặc một bộ hắc bào, ánh mắt như sao lúc này đang nhìn về phía chân trời, vẻ mặt bình thản.

Sưu...

Lúc này, Vũ Tôn nhất trọng kia đột nhiên nhảy tới, tiếp đó thân hình giống như thuấn di đột ngột xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du. Chân khí thuộc tính thủy nồng đậm bạo phát rồi hóa thành trảo ấn, hung hăng đánh xuống trực tiếp bao phủ Lục Thiếu Du.

Cường giả Vũ Tôn nắm trong tay không gian lực đã tới trình độ vô cùng kinh khủng. Dưới một trảo này không gian vặn vẹo kịch liệt như một cái bánh, trảo ấn nhanh chóng phóng tới trước người Lục Thiếu Du.

- Cứu giáo chủ.

Đại trưởng lão Thánh Linh bộ hét lớn một tiếng, ánh mắt run lên, thân ảnh muốn phóng tới.

- Ta còn chưa đi ra, ngươi gấp cái gì, việc này cũng không tới phiên ngươi. Ngươi đi tới cũng vô dụng, chỉ bằng vào hai người này còn không làm gì được lão đại ta, các ngươi không nên đi tới gây thêm phiền phức.

Cùng lúc đó thân ảnh Tiểu Long chợt lóe, cánh tay bé nhỏ giương lên, trực tiếp chặn đại trưởng lão Thánh Linh bộ lại. Tiểu Long hiểu rõ, lão đại không cho nó xuất thủ thì lão đại tuyệt đối có nắm chắc. Bằng vào tính cách không bao giờ làm chuyện quá mạo hiểm, huống chi lão đại lại có thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh, người có thể động tới lão đại quả thực không nhiều.

Tiểu Long ngăn cản khiến cho đại trưởng lão và đông đảo trưởng lão tức thì biến sắc. Ánh mắt mang theo sự khẩn trương nhìn về phía trước.

Trong nháy mắt này trảo ấn của Vũ Tôn nhất trọng kia đã đánh tới vị trí cách Lục Thiếu Du không được mười thước, lực lượng bàng bạc khiến cho sắc mặt Lục Thiếu Du đỏ lên.

Sưu Sưu.

Trong sát na Lục Thiếu Du nhìn về phía trảo ấn không có một chút do dự nào, linh lực trên người thu liễm, quanh thân có một cỗ quang mang bao phủ. Thanh Linh Khải Giáp được bố trí, bàn chân bước lên phía trước. Chân khí hùng hồn giống như thủy triều từ trong cơ thể bạo phát, một cỗ khí thế ngập trời lan tràn.

Linh lực thu liễm, sắt mặt tái nhợt của Lục Thiếu Du trong nháy mắt hồng nhuận. Lúc này Lục Thiếu Du hầu như có một loại cảm giác nôn nóng phát ra lực lượng, giống như hỏa sơn tùy thời phun trào. Thực lực Vũ Vương lục trọng của hắn dựa vào chân khí mênh mông cuồn cuộn trong cơ thể, trực tiếp chống lại Vũ Vương bát trọng đỉnh phong hoàn toàn không thành vấn đề. Nếu dùng toàn lực muốn giết Vũ Vương cửu trọng cũng có thể làm được. Về phần đánh chết Âm Hồn Vương kia đó là bởi vì Âm Hồn Vương có Hồn khí Địa cấp Trấn Linh Diệt Hồn tháp, thực lực tiếp cận Linh Tôn vô hạn, hoặc là có thể nói tương đương với Linh Tôn nhất trọng. Vì vậy hắn mới dùng lực lượng của Tử Kim Huyền Lôi, nếu không, muốn đánh chết người này cũng khó.

- Ồ?

Linh lực trên người Lục Thiếu Du thu liễm, phía xa xa, thân ảnh đen kịt kia tức thì nghi hoặc kêu lên một tiếng, trong ánh mắt không chút gợn sóng xuất hiện sự kinh ngạc.

- Chân khí.

Trong chớp mắt này, Vũ Tôn nhất trọng đang đánh tới là người đầu tiên cảm giác được biến hóa trên người Lục Thiếu Du. Linh lực thu liễm trở thành chân khí, điều này khiến cho hắn kinh ngạc tới nỗi công kích đình trệ một lát, hoàn toàn kinh hoàng.

- So trảo ấn một chút.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, tinh quang trong mắt bắn ra, trong tay phải, Liệt Thiên vô cùng hoàn mỹ xuất hiện, một tiếng hét lớn vang lên:

- Tề Thiên Liệt Địa trảo.

Trảo ấn trên bầu trời đánh xuống, Liệt Thiên trong tay phải Lục Thiếu Du vung lên, chân khí mênh mông như đại dương trong cơ thể tràn vào kinh mạch dày rộng, dẫn dắt năng lượng thuộc tính hỏa bàng bạc hội tụ trên không trung. Cả không trung trong nháy mắt bị nhuộm một màu đỏ.

Tiếp đó, một đạo trảo ấn bắn ra. Trảo ấn này có màu đỏ giống như hỏa diễm mang theo khí tức sắc bén, dùng xu thế như sấm sét ầm ầm đánh về phía trảo ấn của Vũ Tôn nhất trọng.

Cạch cạch.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, hai đạo công kích bằng trảo ấn va chạm bắn ra quang mang chói mắt. Đồng thời hỏa diễm bắn ra bốn phía. Không ngờ trực tiếp phá nát không gian, kình khí cuồng bạo, mạnh mẽ tức thì tràn ngập không trung.

Khục khục.

Kình khí bàng bạc khuếch tán, thân thể Lục Thiếu Du trong nháy mắt bị đẩy lùi hơn mười bước, kình khí mạnh mẽ đánh vào giống như một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh vào trên Thanh Linh Khải Giáp. Lực lượng này lập tức tác dụng vào trên bất diệt huyền thể, một đạo lưu qang màu vàng không người nào có thể thấy được lưu chuyển tức thì đánh nát cỗ lực lượng mạnh mẽ bên ngoài. Cuối cùng tác dụng mà cỗ lực lượng ngập trời kia tạo thành cho Lục Thiếu Du cũng chỉ khiến cho khí huyết trong cơ thể hắn cuồn cuộn mà thôi, lập tức bị ngăn chặn.

*****

Khục.

Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này Vũ Tôn nhất trọng kia lảo đảo lui về phía sau một bước, ánh mắt nhìn về phía trước tràn ngập kinh hãi, không thể hồi phục tinh thần lại.

- Khí tức Vũ Vương lục trọng.

- Không phải Linh Vương sao? Sao đột nhiên lại trở thành Vũ Vương?

- Linh Vũ song tu, ta biết rồi, đây chính là Linh Vũ song tu trong truyền thuyết.

- Người này chính là Linh Vũ song tu trong truyền thuyết. Trời, không ngờ truyền thuyết lại có thật, thực sự có Linh Vũ song tu.

Mọi người kinh hoàng, khiếp sợ cứng cả họng. Hơn vạn người ngây dại, từng ánh mắt kinh hãi mang theo tiếng hít sâu nhìn về phía không trung, nơi thân ảnh nam tử màu xanh được một kiện khải giáp màu vàng bao phủ.

Tất cả Linh Tôn, Vũ Tôn đều kinh hãi, các trưởng lão Thánh Linh bộ càng giật mình, trợn mắt. Mà cảnh này khiến cho đám người Thánh Thú Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn đang xem náo nhiệt và Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn còn có Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm và chúng cường giả kinh ngạc tới cực điểm.

Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, ánh mắt nhìn Vũ Tôn nhất trọng tràn ngập sát ý. Hai tay bỗng nhiên nắm chặt, chân khí trong cơ thể giờ phút này không hề giữ lại mà bạo phát. Toàn bộ các đốt ngón tay dưới chân khí bạo phát vang lên thanh âm cạch cạch, chân khí như biển mang theo kình phong sắc bén tràn ra.

Đối mặt với hai Vũ Tôn, Lục Thiếu Du biết, hôm nay nếu như hắn muốn làm kinh sợ đệ tử tam bộ thì phải biểu lộ ra thực lực khiến cho bọn họ cố kỵ và kinh sợ. Muốn thu phục Thánh Linh giáo thì hắn phải giết hai Vũ Tôn trước mắt để giết gà dọa khỉ. Bằng không đột nhiên xuất hiện một giáo chủ, mấy lão gia hỏa này làm sao có thể thuần phục. Làm theo ý mình đã lâu, sao lại có thể can tâm bi người khác quản chế cơ chứ.

Ông Ông.

Đồng thời phía sau Thanh Linh Khải Giáp của Lục Thiếu Du có một tiếng sấm vang vọng. Một đôi cánh màu xanh mở rộng mang theo tiếng sấm vang vọng thiên địa khuếch tán một cỗ uy áp cũng theo đó mà lan tràn ra chung quanh.

- Vũ linh khí phi hành, Vũ linh khí phi hành Địa cấp.

Nhìn đôi cánh màu xanh tràn ngập năng lượng kinh người và tiếng sấm nổ vang vọng phía sau lưng Lục Thiếu Du, cường giả trong Thánh Linh giáo cũng là người biết hàng, sắc mặt cả đám đột nhiên biến đổi.

- Cho dù là Vũ Tôn nhất trọng, một khi phạm thượng cũng là tội chết.

Nói xong, Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía sau Lục Thiếu Du rung lên, trong nháy mắt lao thẳng về phía Vũ Tôn nhất trọng. Tốc độ lúc này của Lục Thiếu Du, lại thêm thuộc tính phong phối hợp với Phù Quang Lược Ảnh, ba cái chồng chất lên nhau, tốc độ đã tới trình độ tuyệt đối kinh khủng.

- Thật nhanh.

truyencuatui.net

/ Cảm nhận tốc độ của Lục Thiếu Du, ánh mắt Vũ Tôn nhất trọng này run run. Thanh niên này rõ ràng chỉ có tu vi Vũ Vương lục trọng, không biết vì sao lại khiến cho trong lòng hắn cực kỳ bất an.

- Linh Vũ song tu, cũng chỉ là Vũ Vương lục trọng mà thôi. Lẽ nào nháo tận trời được nữa sao?

Vũ Tôn nhất trọng này cắn răng hừ lạnh một tiếng, chân khí thủy hệ quanh người cấp tốc bạo phát, phất tay một cái, năng lượng thuộc tính thủy lập tức tụ tập rồi lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Năng lượng thuộc tính thủy bàng bạc cùng với chân khí hội tụ tạo thành một đạo quyền ấn thật lớn phá không đánh về phía Lục Thiếu Du. Dưới quyền ấn, không gian bị xé rách tạo ra một cai khe. Uy thế tràn ngập thiên địa khiến cho đệ tử phía dưới thực lực thấp một chút tức thì sắc mặt đỏ lên sau đó trắng bệch.

Phía xa, Vũ Tôn nhị trọng đứng ở một bên lược trận nhìn thấy Vũ Tôn nhất trọng đánh tới, sắc mặt co quắp thế nhưng cũng không có tiến lên. Thân là cường giả Vũ Tôn nhị trọng, xuất thủ với một Vũ Vương đã là mất mặt lắm rồi. Hắn sao có thể cùng với một Vũ Tôn khác vây công một Vũ Vương đây? Cho dù Vũ Vương này không tầm thường, thế nhưng sợ rằng bất luận một Vũ Tôn nào cũng không làm ra chuyện mất mặt như vậy. Huống chi Vũ Tôn nhất trọng sẽ bại trong tay một Vũ Vương lục trọng sao?

- Hừ. Vũ Tôn nhất trọng, ngày hôm nay bản công tử nhất định sẽ chà đạp ngươi.

Nhìn thấy Vũ Tôn nhất trọng này đánh tới, Lục Thiếu Du nhíu mày, chân khí bàng bạc mênh mông như biển trong đan điền khổng lồ cuồn cuộn, vũ đan ngũ sắc trong đan điền xoay tròn. Chân khí không ngừng thông qua kinh mạch trút ra bên ngoài.

- Chân Linh Cấm Không Chưởng.

Tiếng quát vừa dứt, Lục Thiếu Du tức thì đánh ra một chưởng, trong lòng bàn tay có một đạo quang mang như ẩn như hiện, năng lượng thuộc tính mộc nồng đậm đột nhiên hội tụ giữa không trung. Năng lượng đáng sợ khiến cho không gian không ngừng xuất hiện từng cái khe, trong nháy mắt hung hăng va chạm với quyền ấn của Vũ Tôn nhất trọng kia.

Oanh.

Dưới hơn vạn ánh mắt nhìn chăm chú, chưởng ấn và quyền ấn va chạm, âm thanh kinh khủng giống như tiếng sấm đột nhiên vang vọng trong thiên địa. Hai đạo công kích bùng nổ, năng lượng kinh khủng rung động giống như sóng gợn trong lan tỏa ra xung quanh. Ở nơi hai đạo công kích va chạm không gian đột nhiên xuất hiện một hắc động thật lớn.

Đồng thời, thân ảnh Lục Thiếu Du bị đánh bay đi. Ngay khi thân hình Lục Thiếu Du bị đẩy lùi, kim quang trên da lần nữa hiện lên, trong ánh mắt hiện lên sự quỷ dị.

- Vũ giả song hệ? Ồ?

Kình khí khuếch tán, Vũ Tôn nhất trọng kia lần nữa kinh ngạc. Thanh niên áo xanh này từ đầu đã thi triển thuộc tính hỏa, mà lúc này lại là thuộc tính mộc khiến cho hắn kinh hãi. Sắc mặt người này đột nhiên đại biến, ba động kinh khủng bên trong khiến cho hắn có cảm giác chân khí mình đình trệ, tuy rằng không phải quá nghiêm trọng, thế nhưng cũng có không ít ảnh hưởng.

- Hay cho vũ kỹ mộc hệ quỷ dị.

Cường giả giao thủ, bất luận một chút sai lầm nào đều là trí mạng. Thân là Vũ Tôn hắn càng hiểu rõ đạo lý này, vì vậy trong nháy mắt này sắc mặt hắn mới đại biến.

Sưu sưu.

Lục Thiếu Du đã sớm biết được tác dụng quỷ dị của Chân Linh Cấm Không Chưởng, thân ảnh mang theo Huyễn Ảnh Thanh Dực kèm theo tiếng sấm nổ trong nháy mắt phóng tới, khóe miệng nở nụ cười quỷ dị, ánh mắt lạnh lẽo.

- Tử Vong Phong Bạo, Trọng Thủy Kết Giới.

Tay trái Lục Thiếu Du đột nhiên đánh ra một đạo chưởng ấn, trong lòng bàn tay có một tiếng rít truyền ra. Giữa không trung cuồng phong gào thét, một cỗ khí lưu cuồng bạo xoay tròn, giống như là một cơn lốc vậy.

Dòng xoáy này quét qua núi non phía dưới, năng lượng kinh khủng tràn ngập, toàn bộ không gian bị bao phủ. Dòng xoáy lớn này nhanh chóng bành trướng, hung hăng bao phủ Vũ Tôn nhất trọng kia.

Đồng thời trong tay phải Lục Thiếu Du dùng tốc độ như quỷ mị đánh ra một đạo thủ ấn, không gian quanh thân tức thì phong vân biến sắc giống như thiên hôn địa ám, chân khí thuộc tính thủy nồng đậm hóa thành sóng nước mơ hồ chồng chất lên nhau. Tiếp đó trong không gian xuất hiện một dòng xoáy nước lớn, chung quanh dòng xoáy, gợn sóng văng tung tóe.

Hai đạo công kích Tử Vong Phong Bạo và Trọng Thủy Kết Giới, một chính là dòng xoáy bằng gió, một là dòng xoáy bằng nước. Hai cỗ công kích hội tụ lại với nhau, hai cỗ lực lượng chồng chất, uy năng lập tức tăng lên mạnh mẽ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)