← Ch.1193 | Ch.1195 → |
Thánh Pháp Thiên Tôn của Thánh Pháp bộ từng nói, các trưởng lão không có linh khí trong thời gian nhanh nhất sẽ được luyện chế một món linh khí theo yêu cầu. Bởi vì hiện tại Thánh Pháp bộ nhận được không ít tài liệu luyện chế linh khí.
Trong Thánh Thú bộ, hơn vạn yêu thú cũng nhận được không ít yêu linh đan. Phương pháp luyện chế yêu linh đan cũng không biết vì nguyên nhân gì mà không lưu lại. Vì vậy rất nhiều yêu thú đều dựa vào bản thân mà tu luyện, tốc độ tu luyện đương nhiên sẽ chậm đi.
Thoáng cái đã tới mùa đông, khí trời bắt đầu lạnh lẽo. Tại một ngọn núi, nơi này bớt đi vẻ xanh ngắt nhiều thêm vẻ nguy nga, hùng vĩ.
Trời chạng vạng tối, mây khói mang theo màu vàng của ánh nắng mặt trời chiếu rọi, những ngọn núi xung quanh dường như trở nên đẹp đẽ hơn. Ở một đình viện yên tĩnh trên một ngọn núi nọ, tuy rằng bây giờ đang là mùa đông, nhưng ở đây lại được trồng rất nhiều cây hoa, thậm chí còn có không ít những bông hoa đang nở rộ nữa.
Lúc này trong một đình viện có một nữ tử mặc cẩm bào ưu nhã đang đứng đó, thân ảnh thướt tha đủ để khiến cho người ta mơ màng. Bên cạnh nữ tử này là một thanh niên mặc áo bào màu lam, khuôn mặt tuấn lãng bất phàm, khóe miệng mang theo tiếu ý đủ để khiến cho vô số nữ nhân trong thiên hạ si mê. Mà hai người này chính là Thánh Nữ Tử Yên và Thánh Tử Lam Thập Tam của Thiên Địa các.
- Trên Thiên Đảo ở Đông Hải xuất hiện động tĩnh lớn như vậy, rốt cuộc ở bên trong có cái gì.
Lam Thập Tam nghi hoặc nói. Quan mang trên hỏa ngọc giản tin tức trên tay hắn dần dần biến mất.
- Căn cứ vào tin tức trong Các, rất có thể là trọng bảo. Cũng có thể là lục địa thượng cổ. Cũng rất có thể là di tích viễn cổ. Nói chung bất luận cái gì cũng vậy, đều là thứ bất phàm.
Tử Yên ưu nhã ngồi xuống, trong con ngươi đen nhánh hiện ra ánh mắt như nước. Khuôn mặt xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo như ngọc lộ ra vẻ quyến rũ nhè nhẹ.
- Quả thực đúng là bất phàm, ý tứ trong Các là gì?
Lam Thập Tam hỏi.
- Ý tứ trong Các là hy vọng chúng ta tới đó xem xét mộ phen, sẽ có trưởng lão Địa cấp đi theo chúng ta.
htt p://truyencuatui. net/Tử Yên khẽ nói. Nhất cử nhất động đều giống như câu hồn đoạt phách, cực kỳ quyến rũ ưu nhã.
- Động tĩnh lớn như vậy, mặc kệ là trọng bảo hay là di tích viễn cổ, lục địa thượng cổ, chỉ sợ sắp xảy ra một hồi long tranh hổ đấu a.
Lam Thập Tam nói.
- Vì vậy ý tứ trong Các chính là hi vọng chúng ta đi tới học hỏi một chút. Các chuyện kia ngày càng gần, đến lúc đó nhất định sẽ xảy ra một hồi long tranh hổ đấu. Tất cả cường giả tham dự đều là siêu cấp cường giả. Tất cả cường giả lánh đời có lẽ đang vì chuyện đó mà chuẩn bị, cho nên chúng ta đi tới học hỏi một phen cũng tốt.
Tử Yên nói.
- Cũng được.
Lam Thập Tam nhíu mày, lập tức nói:
- Không biết lần này Lục Thiếu Du có đi tới hay không. Sợ rằng Phi Linh môn còn chưa biết tin a. Coi như là biết, từ Phi Linh môn chạy tới Thiên đảo trên Đông Hải cũng không còn kịp nữa.
- Đương nhiên không còn kịp. Cho dù là Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cùng Tam tông Tứ môn sợ rằng sau khi nhận được tin tức cũng không tới kịp.
Tử Yên cười yếu ớt nói:
- Nhưng mà trong các đã sớm nhận được tin tức, Lục Thiếu Du đã sớm tới Đông Hải, còn làm ra không ít động tĩnh ở trong Đông Hải này.
- Không ngờ hắn đã tới Đông Hải. Cũng tốt, ta cũng muốn biết trong khoảng thời gian này ta liên tục bế quan tu luyện có thể đuổi kịp được hắn không.
Trong mắt Lam Thập Tam hiện lên chiến ý nói:
- Không biết Lục Thiếu Du hiện tại đã đột phá tới Vũ Vương mấy trọng, ta thực sự chờ mong trận chiến thứ hai với hắn.
- Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Tử Yên biến ảo, trong đầu không khỏi nhớ tới thanh niên áo xanh trên người luôn mang theo nụ cười tà khí, lại có chút kiêu ngạo kia. Không hiểu sao bình thường nàng hay nhớ tới hắn, muốn quên cũng không thể quên được. Chẳng lẽ là vì hắn là nam nhân duy nhất trong bao nhiêu năm qua mạnh hơn nàng.
Dưới những áng mây đỏ ngập trời, trên một sân rộng liên miên, Đạm Đài Tuyết Vi đứng đó, vóc người linh lung lồi lõm, ánh mắt giống như minh châu, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo toát ra một loại cảm giác không nói nên lời.
Mà Đạm Đài Tuyết Vi hiện tại lại có thêm một cỗ khí chất cao quý. Ngày hôm nay đối với nàng mà nói cũng không phải là ngày bình thường mà là ngày nàng ngồi lên chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo.
Trên Thiên Vân đảo, thế lực bốn phương tới đây chúc mừng rất đông. Cảnh tượng náo nhiệt phi phàm diễn ra trên toàn bộ Thiên Vân đảo.
- Chúc mừng Đạm Đài đảo chủ.
- Chúc mừng, Thiên Vân đảo dưới sự dẫn dắt của Đạm Đài đảo chủ tuyệt đối sẽ mạnh mẽ lên một tầm cao mới.
- Sau này mong Đạm Đài đảo chủ chiếu cố chúng ta nhiều hơn.
- Đạm Đài đảo chủ tuổi còn trẻ mà đã là đảo chủ Thiên Vân đảo, chúc mừng, chúc mừng a.
Trên Thiên Vân đảo, những thế lực đứng đầu đều vây quay Đạm Đài Tuyết Vi nói lời chúc mừng. Đạm Đài Tuyết Vi chậm rãi đi tới, khuôn mặt mang theo vẻ tươi cười. Nhất cử nhất động, một nụ cười khiến cho những thanh niên đệ tử của các thế lực lớn đi theo tới giống như mất hồn.
Gật đầu đáp lễ một cái, Đạm Đài Tuyết Vi đi vào trong điện. Lúc này trong điện đã có rất nhiều trưởng lão đang đợi.
- Đảo chủ, chúng ta thu được tin tức. Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các cùng các sơn môn khác đều đã có động tĩnh. Đám người này đang chạy tới Thiên đảo.
Một trưởng lão đi tới, mà người này chính là Cao Trường Cung.
- Thông báoi cho thái thượng trưởng lão, chúng ta cũng chuẩn bị xuất phát.
Đạm Đài Tuyết Vi khẽ nói:
- Trên Thiên đảo sợ rằng cũng có thứ bất phàm. Vô luận thế nào chúng ta cũng không thể để cho Nhật Sát các độc chiếm một mình được.
***
Tại một không gian khác trong thiên địa có một ngọn tháp lớn đứng sừng sững giống như cột chống trời. Ngọn tháp này khổng lồ không gì sánh được, cao vót trong mây khiến cho người ta có cảm giá nguy nga, đồ sộ, lại có một cỗ khí tức cổ xưa.
Ngoài ngọn tháp lớn này có năm ngọn núi xanh tươi. Trên núi có vô số cây cối, thác nước từ bên trên chảy xuống, chung quanh có mây mù lượng lờ giống như tiên cảnh.
Lúc này trước ngọn tháp lớn này có mấy đạo thân ảnh đang đứng. Người đứng trước khí thế phi phàm, thân hình to lớn tỏa ra khí phách quân lâm thiên hạ tràn ra. Đây chính là người đứng đầu Bắc Cung gia tộc, Bắc Cung Kình Thương.
Lúc này bên người Bắc Cung Kình Thương còn có mấy lão giả, không có ai không phải là cường giả, khí tức bất phàm. Cả đám lẳng lặng đứng đò, dường như đã hòa thành một thể với không gian.
- Tộc trưởng, tiểu thư đã đi vào ba tháng rồi. Không biết cần bao lâu thì truyền thừa mới hoàn tất.
Bắc Cung Nhất nhìn về ngọn tháp phía trước rồi nói.
- Ba tháng, thời gian vẫn còn rất sớm.
Bắc Cung Kình Thương nói.
- Bằng thiên phú của tiểu thư lúc tiếp thu truyền thừa không biết có thể ổn định ở Mộc hoàng khí Thiên cấp hay không. Nếu như có thể ổn định ở Thiên cấp thì chính là may mắn của Bắc Cung gia tộc chúng ta.
*****
Một lão giả dường như là trưởng lão lên tiếng.
- Hi vọng là thế.
Bắc Cung Kình Thương nói.
- Tộc trưởng, có người nói trong Độc Cô gia cũng xuất hiện một nha đầu bất phàm, thiên phú không tệ.
Bắc Cung Nhất nói.
- Người ngươi nói tới có phải là nữ nhi Độc Cô Cảnh Văn của lão gia hỏa Độc Cô kia không?
Bắc Cung Kình Thương khẽ nhíu mày nói.
- Không sai. Có người nói lúc ở trên Vân Dương Tông quan hệ của tiểu thư và Độc Cô Cảnh Văn này cũng không tệ lắm.
Bắc Cung Nhất nói.
- Không chỉ có Độc Cô gia, mấy đại gia tộc khác đều có hậu nhân bất phàm xuất hiện.
Bắc Cung Kình Thương ngẩng đầu nhìn vào ngọn tháp lớn đứng sừng sừng trong mây nói:
- Chuyện đó sắp đến, phong vân lại sắp xảy ra. Đến lúc đó trong thiên địa tự nhiên sẽ có hạng người yêu nghiệt xuất hiện.
***
Thời gian giống như cát chảy trôi qua. Lục Thiếu Du bế quan, đảo mắt cũng đã trôi qua ba ngày.
Phù.
Ngoài mật thất, trên ngọn núi khổng lồ truyền ra năng lượng ba động. Giờ phút này, Hắc Vũ đang khoanh chân ngồi ở phía xa mở mắt, lẩm bẩm nói:
- Không ngờ lại đột phá nhanh như vậy, tuổi còn nhỏ mà đã có thực lực cường hãn, chủ nhân quả thực đã thu được một đệ tử tốt.
Trong mật thất, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang trong suốt. Từ cơ thể đang tràn ra một cỗ linh lực đậm đặc. Làm cho toàn bộ mật thất tràn ngập dưới năng lượng linh lực bàng bạc.
Quang mang trên người Lục Thiếu Du ngày càng chói mắt. Linh lực từ trong lỗ chân lông tràn ra. Sau khi hít thở một cái lại chui vào trong cơ thể, có vẻ vô cùng huyền ảo. Mà khí tức trên người lúc này đang nhanh chóng kéo lên.
Thời gian duy trì cảnh tượng này cũng không dài, sau khi một tiếng trầm muộn vang lên trong đầu Lục Thiếu Du. Khí tức quanh thân hắn tức thì phá tan bình cảnh tăng lên một độ cao mới. Trong không gian mật thất bắt đầu có năng lượng thiên địa vô hình cấp tốc ngưng tụ, giống như hình thành một vòng xoáy quanh thân Lục Thiếu Du. Cuối cùng theo lỗ chân lông trên người hắn mà tiến vào trong thân thể.
Loại năng lượng này tiến vào trong cơ thể, chỉ trong nháy mắt từ từ tiêu tán. Lúc này khí tức trên người Lục Thiếu Du trong nháy mắt đạt tới Linh Vương thất trọng.
Mà khi năng lượng trong thiên địa tiêu tán thì quang mang chói mắt quanh thân Lục Thiếu Du cũng tiêu tán. Mượn việc linh lực đột phá, tốc độ luyện hóa của Âm Dương Linh Vũ quyết trong cơ thể Lục Thiếu Du lại tăng lên. Năng lượng trong Chân Linh thánh quả sau khi được chuyển thánh chân khí tinh thuần giống như hồng thủy trút vào trong đan điền của Lục Thiếu Du.
Lúc này vũ đan ngũ sắc trong đan điền Lục Thiếu Du cấp tốc xoay tròn, chân khí tinh thuần bàng bạc không ngừng bị đan điền hấp thu.
Lục Thiếu Du có thể cảm giác được rõ ràng, cơ thể hắn lần nữa được rèn rũa. Luyện hóa tròn một ngày.
Cùng với chân khí rót vào trong đan điền, Lục Thiếu Du cũng cảm giác được đan điền của mình có chút đau đớn. Không biết từ khi nào trong mật thất lần nữa có năng lượng trong thiên địa kéo tới sau đó tạo thành một vòng xoáy bằng năng lượng chung quanh Lục Thiếu Du. Cuồi cùng tiến vào thân thể hắn.
Phanh.
Khi trong đan điền Lục Thiếu Du vang lên một tiếng trầm muộn, không gian chung quanh tức thì ba động mãnh liệt. Một cỗ năng lượng bàng bạc trong thiên địa hội tụ, sau đó giống như từng sợi tóc lượn lờ bên ngoài thân thể Lục Thiếu Du, cuối cùng theo hô hấp mà tiến vào trong cơ thể hắn. Cực kỳ huyền ảo.
Dưới năng lượng thiên địa cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể, ba động trong mật thất này càng kịch liệt. Toàn bộ mật thất một lúc sau tràn ngập năng lượng bàng bạc. Mà thân thể Lục Thiếu Du thì giống như một vòng xoáy đang tham lam thôn phệ tất cả năng lượng chung quanh vào trong cơ thể.
Ngoài mật thất, trong không gian có một cỗ khí tức bàng bạc dị thường chậm rãi tràn ngập ra, khiến cho không ít cường giả trong Thánh Linh giáo đều cảm giác được sự biến hóa.
- Tu vi linh giả và vũ giả đồng thời đột phá. Linh Vũ song tu quả nhiên có thiên phú bất phàm.
Trong hang động của mình, Hắc Vũ thì thào nói rồi lập tức chìm vào tu luyện. Thời gian năng lượng trong thiên địa tiến vào cơ thể cũng không dài. Một lát sau năng lượng thiên địa chung quanh Lục Thiếu Du đã yếu bớt, mà vòng xoáy chung quanh Lục Thiếu Du cũng từ từ trở nên hư ảo. Khi một đám năng lượng thiên địa cuối cùng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du. Trong mật thất liền trở nên yên ắng. Từ trong cơ thể Lục Thiếu Du tràn ra một cỗ khí thế mạnh mẽ sau đó lập tức thu vào trong cơ thể, không có chút khí tức nào tiết ra ngoài. Ngay sau đó Lục Thiếu Du lần nữa tiến vào trong trạng thái tu luyện, không có ý tứ đình chỉ việc tu luyện.
Thời gian tiếp tục trôi qua, giống như cát chảy lần nữa trôi qua năm ngày. Trong mật thất, Lục Thiếu Du thu thủ ấn lại, miệng phun ra một ngụm trọc khí. Đồng thời hai mắt nhắm chặt mở ra. Trong mắt tràn ngập tinh quang, một cỗ khí thế từ trong cơ thể bạo phát.
Phù.
Cỗ khí thế bàng bạc từ trong cơ thể bạo phát ra chỉ trong chớp mắt bị Lục Thiếu Du thu vào trong cơ thể. Cảm nhận chân khí và linh lực tràn đầy trong cơ thể mang tới cảm giác sảng khoái, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi nhếch lên mang theo nụ cười thỏa mãn. Trong nụ cười mang theo một tia tà khí.
- Chỉ tiếc không thể đột phá tới Vũ Vương và Linh Vương bát trọng, vẫn còn kém một chút a.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Lúc này chân khí trong cơ thể hắn đã đạt tới Vũ Vương thất trọng hậu kỳ, tiếp cận tới đỉnh phong. Mà tu vi linh lực lại đã đạt tới Linh Vương thất trọng đỉnh phong. Sợ rằng không cần bao nhiêu lâu nữa là có thể đột phá. Chỉ tiếc là số năng lượng trong Chân Linh thánh quả lúc này đã bị Lục Thiếu Du luyện hóa hoàn toàn, không thể giúp hắn đột phá thêm nữa.
Có thể giúp tu vi vũ giả và linh giả đột phá lên Vũ Vương thất trọng và Linh Vương thất trọng Lục Thiếu Du đã không còn gì để nói nữa rồi. Dù sao hiện tại không gian trong đầu và đan điền của hắn cực kỳ khổng lồ. Chân Linh thánh quả có thể đạt được tới bước này tuyệt đối đã là thiên tài địa bảo bất phàm rồi.
Mà Chân Linh thánh quả có thể giúp hắn đột phá như vậy, Lục Thiếu Du cũng biết chuyện này có liên quan tới Âm Dương Linh Vũ Quyết. Có Âm Dương Linh Vũ Quyết, hắn sẽ không lãng phí bất kỳ một tia năng lượng nào của Chân Linh thánh quả. Nếu như đổi lại là người khác cũng không thể có hiệu quả như vậy.
Cảm nhận mọi thứ trong cơ thể, Lục Thiếu Du phát hiện ra linh hồn lực trong đầu tăng cường không ít. Linh lực, chân khí đều đạt tới một cấp bậc mới.
Sưu Sưu.
Tâm thần Lục Thiếu Du rót vào trong nhẫn trữ vật. Trong nhẫn trữ vật Lục Thiếu Du lập tức chú ý tới hai thứ. Một là thi thể Tàng Thiên báo, tu vi Linh Tôn tứ trọng. Thi thể cường giả như vậy, Lục Thiếu Du phỏng đoán, nếu như luyện chế thành khôi lỗi cũng có thể miễn cưỡng tạo ra khôi lôi cấp tám. Nhưng mà khôi lỗi cao giai như vậy bằng vào tu vi của hắn hiện tại mà muốn luyện chế hơn phân nửa sẽ thất bại. Đồng thời cũng mất khá nhiều thời gian. Việc này có thể tạm thời gác lại một đoạn thời gian. Chờ sau khi thực lực hắn đột phá lần nữa rồi mới luyện chế cũng không muộn.
← Ch. 1193 | Ch. 1195 → |