← Ch.1195 | Ch.1197 → |
Mà mặt khác, mỗi một đạo phân thân tuy rằng có thực lực giống như bản thể, thế nhưng di chứng cũng không ít. Ví dụ như một người có hai đạo phân thân, linh lực vốn có thể thi triển ba lần linh kỹ Địa cấp, thế nhưng hai đạo phân thân và bản thể đồng thời công kích một lần thì chỉ có thể tiêu hao hầu như không còn.
Biết những di chứng này, Lục Thiếu Du cũng phải bận tâm một chút. Muốn thi triển bí pháp Ám Ma Phân Thân này phải chú ý một chút. Thứ này giống như bí pháp Cửu Chuyển thiên Linh. Bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh mỗi một lần thi triển đều tiêu hao rất nhiều. Nhưng vì bản thân hắn là linh vũ song tu, có thể giảm thiểu được vấn đề này xuống mức thấp nhất. So với những linh giả khác thì mạnh hơn nhiều.
- Lão đại, có người của Thánh Linh giáo tới tìm huynh.
Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du vang lên thanh âm của Tiểu Long.
Trên ngọn núi, đại trưởng lão Thánh Linh bộ mang theo vẻ mặt sốt ruột đang đứng ngoài mật thất.
- Ra mắt giáo chủ.
Một thanh niên áo xanh từ trong mật thất đi ra, đại trưởng lão lập tức hành lễ.
- Đại trưởng lão, xảy ra chuyện gì?
Lục Thiếu Du khẽ cau mày, đại trưởng lão tự mình tới, có lẽ đã xảy ra chuyện không nhỏ.
- Địa Viêm đảo, Khôn Dương đảo, Thần Kim các, Nguyệt Long các.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong mắt hiện lên hàn ý nói:
- Tới bao nhiêu người?
- Từ tin tức mà đệ tử trong giáo tra được thì bốn sơn môn này mỗi sơn môn mang theo một vạn người. Tổng cộng có bốn vạn người. Còn có đám người Phong Dong binh đoàn và Thầm Minh tông mà giáo chủ cùng Lô trưởng lão đánh chết mấy ngày trước. Có lẽ cũng bị giựt dây mà tới. Nếu tính đám người này ước chừng cũng có hai vạn. Tổng cộng có sáu vạn người đang đi về phía Thánh Linh giáo chúng ta.
Đại trưởng lão nói.
- Quả thực không ít a.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, đội ngũ sáu vạn người tuyệt đối không nhỏ.
- Giáo chủ, ta đã thông tri đệ tử tam bộ khác. Trưởng lão và Tôn lão hộ giáo tam bộ cùng với Thiên Tôn đều đã tới Thánh Linh bộ.
Đại trưởng lão nói.
- Thiếu chủ, Địa Viêm đảo, Khôn Dương đảo, Thần Kim các, Nguyệt Long các lần này dẫn cường giả tới không nhiều. Trong mỗi sơn môn chỉ có hai người có tu vi cấp Tôn, người có tu vi Linh Vương, Vũ Vương cũng không mạnh cho lắm, chỉ có năm sáu mươi người. Cách mỗi hai trăm năm, Nhị Các Nhị Đảo này đều phái người tới thử ta một chút xem ta chết chưa. Có lẽ hiện tại đám người này đều mang theo mục đích như vậy. Mấy ngày hôm trước có cường giả Tôn cấp của Thần Kim các tới thử qua, ta không để ý tới. Nếu như là trước đây ta đã trực tiếp làm cho hắn kinh sợ rời đi. Có lẽ bọn họ lại muốn thử xem ta chết chưa. Đội hình này không giống như tới công kích.
Lúc này Hắc Vũ truyền âm tới tai Lục Thiếu Du.
- Đi thôi, chúng ta đi trước rồi nói.
Lục Thiếu Du suy tư một chút rồi ngẩng đầu nói với đại trưởng lão. Lập tức cùng với Tiểu Long và Thiên Sí Tuyết Sư đi tới đại điện của Thánh Linh bộ.
Dọc đường đi Lục Thiếu Du biết được đám người Nhị Các Nhị Đảo kia luôn mơ ước tới Vạn đảo nhai. Khi trước Thiên Tôn đời thứ nhất và thứ hai đều đã đại chiến với người của Nhị Các Nhị Đảo này.
- Nhị Các Nhị Đảo này lại tới nữa rồi, khinh người quá đáng, nghĩ Thánh Linh giáo ta dễ bắt nạt sao?
- Không phải chỉ có mấy vạn người thôi sao? Đánh cho bọn chúng chạy trối chết, con mẹ nó.
- Chư vị trưởng lão, chờ giáo chủ tới rồi mới quyết định đi.
Lục Thiếu Du và đại trưởng lão đi tới cửa điện đã nghe thấy không ít trưởng lão đang lớn tiếng oán giận. Trong đó có thanh âm của Lô trưởng lão kia.
- Ra mắt giáo chủ.
Chúng trưởng lão, Tôn lão hộ giáo, Tứ đại Thiên Tôn nhìn thấy Lục Thiếu Du lập tức hành lễ.
- Chư vị trưởng lão miễn lễ.
Lục Thiếu Du nói xong, y phục tung bay ngồi ở trên chủ vị. Ánh mắt đảo qua mọi người rồi nói:
- Chuyện tình Nhị Các Nhị Đảo luôn mơ ước tới Vạn Đảo nhai ta đã nghe trưởng lão nói qua. Chư vị thấy thế nào không ngại cứ nói ra.
- Giáo chủ, Nhị Các Nhị Đảo kia khinh người quá đáng. Tuyệt đối không thể tha cho đám người này.
Lô Vượng Đạt nói, tuy rằng tuổi của hắn lớn nhất thế nhưng cho dù sống hai trăm năm, ba trăm năm hay thậm chí mấy trăm năm tính tình vẫn như vậy.
- Giáo chủ, Nhị Các Nhị Đảo này luôn mơ ước tới Vạn Đảo nhai của chúng ta. Lần này ít nhiều cũng phải cho bọn hắn một chút giáo huấn.
Một vị trưởng lão Linh Vương bát trọng trong Thánh Thú bộ nói.
Không ít trưởng lão oán hận, cục nghẹn này đã mấy nghìn năm. Bởi vì bốn bộ nội loạn cho nên Thánh Linh giáo vẫn luôn tử thủ bên trong. Hiện tại bốn bộ trở về, mọi người không muốn nhịn nữa.
- Bốn vị Thiên Tôn, các người có ý kiến gì không?
Lục Thiếu Du quay sang hỏi bốn vị Thiên Tôn hai bên.
- Giáo chủ, Thiên Tôn đời thứ nhất, thứ hai đều đã đại chiến qua với nhị đảo nhị các. Thiên Tôn đời thứ ba như chúng ta không thể thua bọn họ. Nhị Các Nhị Đảo khinh người quá đáng, lần này chúng ta tuyệt đối không thể buông tha cho bọn chúng.
Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành nói.
- Từ trước tới nay bốn bộ của Thánh Linh giáo ta phân tán cho nên mới để cho Nhị Các Nhị Đảo được đà lấn tới. Lần này phải cho bọn chúng nhìn xem thực lực của Thánh Linh giáo chúng ta một chút.
Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng nói.
- Giáo chủ, Thánh Thú bộ ta tuyệt đối có thể khiến cho Nhị Các Nhị Đảo tổn thương nghiêm trọng.
Thiên Tôn Thánh Thú bộ mới lên là Hạ Hầu Khải nói.
Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên vẫn không nói gì, mọi người nói xong hắn mới nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Có lẽ giáo chủ đã có quyết định, ta đợi nghe giáo chủ ra lệnh.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn mọi người nói:
- Mấy nghìn năm nay, Thánh Linh giáo phân làm mấy phần mới khiến cho đám người Nhị Các Nhị Đảo được đà lấn tới. Bằng không Thánh Linh giáo ta làm sao có thể sợ hãi Nhị Các Nhị Đảo.
- Ta rất xấu hổ.
Lục Thiếu Du nói xong, mọi người trong đại điện nhìn nhau, có một ít trưởng lão lắc đầu không ngớt, bốn bộ phân tán. Bọn họ thân là trưởng lão đương nhiên cũng khó thoát khỏi liên quan.
Bốn vị Thiên Tôn lúc này cũng cực kỳ xấu hổ, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn mọi người rồi lại nói:
- Sự tình đã qua, chư vị cũng không cần quá tự trách. Lần này Thánh Linh giáo ta kiên quyết phải cho mọi người biết, Thánh Linh giáo ta tuyệt đối không phải là thứ mà ai muốn mơ ước cũng được. Bất kể là ai, cho dù là không địch lại tứ các tứ đảo này chúng ta cũng phải khiến cho bọn chúng tử thương động tới gân cốt. Huống chi chúng ta thực sự không địch lại được bọn chúng sao?
- Sao lại không thể địch lại? Cường giả Thánh Linh giáo ta như mây, đủ để đối chiến với bọn họ.
- Nhị Các Nhị Đảo thì tính là cái gì? Chúng ta cũng có đệ tử tứ bộ.
Chúng trưởng lão tức thì sôi trào. Thực lực của Nhị Các Nhị Đảo tuy rằng mạnh, thế nhưng lẽ nào bọn họ yếu sao? Thực lực của Thánh Linh giáo tuyệt đối không kém.
- Đại trưởng lão Thánh Pháp bộ nghe lệnh.
*****
Lục Thiếu Du đột nhiên nghiêm túc hẳn lên. Đại trưởng lão Thánh Pháp bộ vốn đã bị đánh chết. Đại trưởng lão vừa mới tấn chức chính là nhị trưởng lão trước đó. Cũng chính là một lão giả tuổi chừng lục tuần tu vi Linh Vương cửu trọng.
Nghe giáo chủ lên tiếng, người này tức thì đi ra nói:
- Thánh Pháp Bộ Lâm Thanh Bách nghe lệnh.
- Thánh Pháp bộ đi trước bố trí Cửu Tinh Khốn Long Trận, chuẩn bị khôi lỗi.
Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt lần nữa đảo qua mọi người.
- Đại trưởng lão Thánh Thú bộ nghe lệnh, xuất lĩnh vạn thú mai phục trong trận.
- Đại trưởng lão Thánh Vũ bộ nghe lệnh, triệu tập đệ tử Thánh Vũ bộ, tụ tập ở bên ngoài chờ mệnh lệnh.
- Đại trưởng lão Thánh Linh bộ nghe lệnh, thông báo các đệ tử tụ tập với Thánh Linh bộ. Tứ bộ phối hợp. Lần này nhất định phải khiến cho đám người dám phạm Thánh Linh giáo chúng ta chết ở trên Vạn Đảo nhai.
Lục Thiếu Du nói xong, một cỗ hàn ý gập trời tràn ra. Phi Linh môn khi trước chính là một tiểu thế lực cũng dám trực tiếp đối đầu với Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang, còn có Hóa Vũ tông. Lúc này nhìn thấy thực lực của Thánh Linh giáo hắn hà tất phải cố kỵ gì nữa. Người xâm phạm Thánh Linh giáo so với xâm phạm Phi Linh môn không có gì khác biệt. Cũng chỉ có đánh phủ đầu đám người này mới khiến cho bọn chúng nhớ đời.
- Giết, giết không để lại một manh giáp.
Trong đại điện, chúng trưởng lão sôi trào đứng lên. Nhiều năm như vậy, Thánh Linh giáo ẩn thân trong trận vẫn bị Nhị Các Nhị Đảo âm thầm dò xét. Lần này rốt cuộc có thể thở ra ngụm uất khí này rồi.
Hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du chớp động. Từ trong lời Hắc Vũ mà xem xét, thực lực của Nhị Các Nhị Đảo tới đây lần này cũng không được tốt lắm. Chỉ có tám cường giả Tôn cấp, từ trong khẩu khí của Hắc Vũ mà thấy, có lẽ đẳng cấp của tám cường giả Tôn cấp này cũng không cao. Muốn thắng đám người này có lẽ cũng không khó. Đánh chết cường giả Tôn cấp tuyệt đối tạo thành thương tổn đối với đối phương.
Đánh chết cường giả Tôn cấp, trong lòng Lục Thiếu Du lập tức nghĩ tới, sợ rằng chuyện này sẽ làm cho đối phương triệt để tức giận. Đến lúc đó rất có khả năng Nhị Các Nhị Đảo sẽ điên cuồng trả thù Thánh Linh giáo.
Thế nhưng so sánh hai chuyện này với nhau Lục Thiếu Du tình nguyện lựa chọn việc làm cho đối phương bị tổn thương nặng. Nhị Các Nhị Đảo kia rất mạnh, nếu như hoàn toàn liên thủ trả thù, Thánh Linh giáo tuyệt đối không phải là đối thủ. Nhưng mà Thánh Linh giáo cũng có thể khiến cho bọn họ phải trả một cái giá đắt. Điểm này có lẽ Nhị Các Nhị Đảo cũng biết. Lại nói trong Đông Hải có tám thế lực lớn. Nếu như Nhị Các Nhị Đảo triệt để điên cuồng công kích Thánh Linh giáo thì sân nhà sẽ trống. Đến lúc đó Nhị Các Nhị Đảo còn lại nhất định sẽ thừa cơ đối phó với Nhị Các Nhị Đảo. Tứ các Tứ đảo không hòa thuận như bề ngoài.
Vì vậy Lục Thiếu Du quyết định cho dù đả thương nặng Nhị Các Nhị Đảo này thì tỉ lệ Nhị Các Nhị Đảo điên cuồng trả thù cũng không lớn. Hơn nữa, Thánh Linh giáo có hộ sơn đại trận, không phải là trận pháp có thể đơn giản công pháp. Phải trả một cái giá lớn như vậy Nhị Các Nhị Đảo kia tuyệt đối không gượng dậy nổi.
Trên Vạn đảo nhai, chung quanh có vô số hòn đảo liên miên. Lúc này trời đã vào đông, lá cây khô vàng, một mảnh tiêu điều. Chỉ có Vạn đảo nhai này bởi vì vị trí đặc thù mà vẫn xanh ngắt một màu, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Lục địa trên Vạn đảo nhai cực kỳ khổng lồ. Mà mấy ngày gần đây trên Vạn Đảo nhai cực kỳ náo nhiệt, không biết có một tin tức từ đâu truyền ra. Trong vài ngày ngắn ngủi hầu như tất cả mọi người đều biết một tin tức kinh người. Địa Viêm đảo, Khôn Dương đảo, Nguyệt Long các, Thần Kim các liên thủ với Ám Minh tôn và Thiên Phong Dong Binh đoàn chuẩn bị đối phó với một thế lực thần bí tồn tại đã lâu trên Vạn đảo nhai.
Đối với thế lực thần bí này rất nhiều người không biết tới sự tồn tại của nó. Mấy ngày nay bọn họ mới biết được, nơi cấm kỵ trên Vạn Đảo nhai không ngờ lại là địa bàn của thế lực thần bi kia. Thảo nào lại nguy hiểm như vậy. Người đi vào trên cơ bản đều một đi không trở lại. Mà lúc này Nhị Các Nhị Đảo liên thủ bao vây khiến cho không ít người âm thầm suy đoán. Cỗ thế lực thần bí kia rốt cuộc có địa vị gì. Không ngờ lại làm kinh động tới mấy quái vật lớn như Địa Viêm đảo, Nguyệt Long các, Thần Kim các, Khôn Dương đảo.
- Nghe nói lần trước Thiên Phong song vương và Ám Minh tam quỷ đều bị Thánh Linh giáo kia đánh chết.
- Có thể đánh chết Thiên Phong song vương và Ám Minh tam quỷ, thực lực của Thánh Linh giáo kia quả thực bất phàm. Không ngờ trên Vạn Đảo nhai còn ẩn dấu một cỗ thế lực thần bí như vậy mà không ai biết tới nó.
- Cũng không phải là không có ai biết, chỉ có chúng ta không biết mà thôi.
- Lần này Nhị Các Nhị Đảo liên thủ bao vây, có lẽ cho dù thực lực Thánh Linh giáo không yếu thì cũng sẽ chết chắc.
Trên Vạn Đảo nhai, đám người ngoài cuộc hiện tại vô cùng húng thú nghị luận việc này. Mặc kệ ai thắng ai thua, đối với đại bộ phận mọi người mà nói, chỉ là đề tài nói ở tửu lâu mà thôi. Đối với một ít tiểu gia tộc, thế lực nhỏ, thương nhân thì lại có quan hệ lớn hơn.
Trong quần sơn xanh ngắt, lúc này trên không trung có mấy trăm đầu yêu thú phi hành dựng cánh lên rồi thong thả bay đi. Mà ở phía dưới có mấy vạn thân ảnh đang gấp rút đi về phía trước. Mục tiêu chính là nơi cấm kỵ trong Vạn Đảo nhai.
Đoàn người quy mô đi tới như thế khiến cho vô số yêu thú, linh thú cùng với dã thú kinh hoảng mà chạy. Trong rừng cây xanh biếc có một con chim nhanh chóng vỗ cánh bay đi.
- Tất cả mọi người chú ý, phía trước chính là cấm địa. Có người nói nơi cửa tiến vào Thánh Linh giáo ở chung quanh đó. Lần này chúng ta cùng nhau liên thủ công kích vào trong đó, có lẽ cũng không có vấn đề quá lớn.
Trong tầng trời thấp, trên lưng yêu thú phi hành lục giai hệ phong, có một thân ảnh mặc trường bào chắp tay mà đứng mở miệng nói. Người này có hai hàng lông mày như kiếm, ánh mắt như sao, khí thế bất phàm. Trong không trung, thậm chí là chung quanh người này không ngờ lại có khí tức thiên địa như có như không. Không cần nghi ngờ, thực lực của người này chắc chắn đã tới Vũ Tôn hoặc Linh Tôn.
- Triệu trưởng lão, hà tất phải để ý như vậy. Một Thánh Linh giáo chỉ biết co đầu rụt cổ mà thôi, cần gì phải sợ. Nếu như có thực lực ta thấy bao nhiêu năm qua bọn chúng cũng không co đầu rút cổ ở trong đại trận rồi.
Trên lưng một đầu yêu thú phi hành trên không trung có một thân ảnh mập mạp đứng đó. Dáng vẻ chừng năm mươi tuổi, trên mặt mang theo sự khinh thường nói.
- Hoàng bàn tử, ngươi đừng quên, mấy nghìn năm trước chúng ta từng đại chiến một trận với bọn họ mà cũng không thể làm gì được Thánh Linh giáo kia. Thần Kim các các ngươi còn tổn thất không ít. Trận pháp kia của Thánh Linh giáo, khôi lỗi, còn có yêu thú đều cực kỳ kinh khủng.
← Ch. 1195 | Ch. 1197 → |