← Ch.1259 | Ch.1261 → |
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, không ít người âm thầm cười lớn. Lục Thiếu Du này quả thực càng lúc càng cuồng, thế nhưng mọi người cũng nghe ra, Lục Thiếu Du này cố ý nhằm vào Khôn Dương đảo và Linh Vũ giới. Nếu như là trước đây, nghe lời nói cuồng vọng của Lục Thiếu Du như vậy, mọi người chỉ sợ sẽ khinh thường. Thế nhưng hiện tại lại không có ai làm như vậy, bởi vì thực lực của Lục Thiếu Du khi trước đã chứng minh tất cả. Người thanh niên này, kiêu ngạo bá đạo vô cùng thế nhưng tuyệt đối có đủ thực lực.
- Vâng, chưởng môn.
Ba người Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn đáp, sau đó lập tức thả người nhảy lên.
- Lục Thiếu Du, Phi Linh môn ngươi còn có một Tôn cấp đúng không? Chúng ta đều đã xuất thủ hết, các ngươi lại muốn đục nước béo cò sao?
Huyền Minh Tôn giả nhìn về phía Hắc Vũ, cấp bậc rõ ràng của bát giai linh thú Hắc Vũ này không có ai nhìn ra được, thế nhưng thân phận linh thú của Hắc Vũ thì chúng cường giả đều có thể nhìn ra.
- Nực cười, Hắc Vũ thúc của ta không phải là người của Phi Linh môn. Ta cũng muốn thúc ấy gia nhập Phi Linh môn a. Thúc ấy đối với bảo vật dạng gì cũng không cảm thấy hứng thú, ngươi không cần phải lo lắng. Phi Linh môn ta đã xuất ra ba Tôn cấp, ngươi còn nhiều lời cái rắm a.
Lục Thiếu Du nhìn Huyền Minh Tôn giả rồi nói, nếu như Hắc Vũ xuất thủ đương nhiên sẽ đánh chết đầu Bôn Lôi Thiên Hổ kia được, thế nhưng lúc này không thể để cho thực lực của Hắc Vũ bại lộ.
- Chuyện này ai dám cam đoan hắn không có hứng thú với bảo vật? Nếu như lúc đó chúng ta tiêu hao gần hết, rồi có người nhân cơ hội xuất thủ thì phiền toái lớn rồi.
Phong Linh Tôn giả của Nguyệt Long các nhìn Lục Thiếu Du và Hắc Vũ rồi nói.
- Không sai, ai dám cam đoan.
Xích Vũ Tôn giả của Địa Viêm đảo cùng Chân Cương Tôn giả của Thần Kim các cũng phụ họa.
- Đã nói không có hứng thú là không có hứng thú. Nếu không các ngươi lùi đi, một mình Phi Linh môn ta lên cũng được.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, muốn đám người kia buông tha cơ hội tầm bảo sợ rằng là chuyện không có khả năng. Muốn Hắc Vũ lên đài cũng chỉ hy vọng tiêu hao thực lực bên người hắn nhiều hơn một chút mà thôi. Hắc Vũ đương nhiên không thể ra mặt.
Mọi người nhìn nhau. Lục Thiếu Du này sợ rằng nói được sẽ làm được. Nếu như thực sự không liên thủ, tới lúc đó sẽ càng có thêm cơ hội đục nước béo cò. Về phần muốn cản Lục Thiếu Du này sợ rằng không có khả năng. Chí ít chúng cường giả như Thiên Địa các, Nhật Sát các cùng các sơn môn khác cũng không đồng ý chuyện này.
- Lục Thiếu Du, tuy rằng ngươi còn chưa tới Tôn cấp, thế nhưng thực lực của ngươi đã đến Tôn cấp. Hơn nữa lại không sợ lôi điện lực, cũng có thể giúp được chúng ta không ít. Vậy thì bản thân ngươi lên đi. Ngươi không sợ lôi điện lực cũng giúp được chúng ta, nếu như không đi lên thì chứng tỏ ngươi muốn nhìn thấy chúng ta tiêu hao gần hết, sau đó đục nước béo cò.
Không Nhận Tôn giả nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói. Đám người này làm sao có thể đơn giản buông tha cho Lục Thiếu Du được chứ.
- Không sai, ngươi không sợ lôi điện lực, hẳn có thể giúp đỡ được không ít. Nếu như ngươi cự tuyệt thì cũng không cần phải liên thủ nữa.
Huyền Minh Tôn giả trầm giọng nói.
Tức thì có không ít ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du. Lục Thiếu Du không sợ lôi điện lực mọi người đều đã tận mắt nhìn thấy. Lục Thiếu Du này còn chưa tới Tôn cấp, thế nhưng có thể đơn giản đánh chết Thiên Dương Vương, cỗ thực lực này tuyệt đối có thể so sánh được với Tôn cấp nhất trọng. Nếu như thêm một Lục Thiếu Du, mọi người cũng dễ thở hơn một chút, có lẽ có thêm không ít tác dụng.
Lục Thiếu Du nhíu mày, Không Nhận Tôn giả và Huyền Minh Tôn giả kia rõ ràng muốn kéo hắn xuống nước, tâm tư muốn âm thầm đối phó với hắn vô cùng rõ ràng. Thế nhưng nếu như hiện tại hắn không đi lên, sợ rằng đám người này sẽ không từ bỏ ý đồ. Hơn nữa có thể còn khiêu khích những người khác, để cho bọn họ đề phòng hắn.
- Lục chưởng môn. Đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này không đơn giản. Cấp bậc bát giai hậu kỳ, sợ rằng còn tới đỉnh phong. Tuy rằng hiện tại chỉ có thi triển ra thực lực tương đương với bát giai trung kỳ đỉnh phong, thế nhưng cũng đã vô cùng cường hãn. Ngươi không nên đi mạo hiểm thì tốt hơn.
Tử Yên do dự một chút rồi nói, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú vào trên người Lục Thiếu Du.
- Lục chưởng môn, Tử Yên tiểu thư nói không sai, ngươi không nên cậy mạnh.
Đạm Đài Tuyết Vi do dự một chút, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ thân thiết nhìn lên trên người Lục Thiếu Du.
Truyện Của Tui chấm Net
Hai nữ tử tuyệt sắc quan tâm tới Lục Thiếu Du, có thể coi là liếc mắt đưa tình, hơn nữa bằng vào thân phận của hai nàng khiến cho không ít người không khỏi suy nghĩ một phen. Lục Thiếu Du này rốt cuộc có bản lĩnh gì mà Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông, Lữ Tiểu Linh của Linh Thiên môn, ngay cả hai nữ nhân trước mặt này cũng quan tâm tới hắn như vậy. Những người tuổi còn trẻ một chút đều không khỏi ước ao đố kỵ.
- Đa tạ Tử Yên cô nương và Tuyết Vi cô nương quan tâm. Ta cũng đang muốn kiến thức thực lực của đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kia một phen. Sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
- Ca ca, lão già kia hơi quá đáng, chúng ta không cần để ý tới hắn là được rồi.
Lục Tâm Đồng nhìn người của Linh Vũ giới và Khôn Dương đảo rồi quát lên một tiếng.
- Yên tâm đi, không có việc gì đâu.
Lục Thiếu Du nói xong, thân ảnh lập tức nhảy tới bên người Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du lên đài, ánh mắt Không Nhận Tôn giả và cường giả trong môn tràn ngập hàn ý. Huyền Minh Tôn giả thì không nói câu gì.
- Lục chưởng môn, cẩn thận một chút.
Diệu Linh Tôn giả nói với Lục Thiếu Du.
- Được.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu rồi lập tức phát hiện ra. Cường giả Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các, Thiên Vân đảo đều đang lặng lẽ tới sát hắn. Còn có Ngân Đao Tôn giả, Quy Ngọc Tôn giả, Hàn Ngọc Tôn giả cũng đi tới chung quanh hắn, không thể nghi ngờ ý tứ của bọn họ chính là muốn hỗ trợ bảo vệ Lục Thiếu Du.
- Nhân phẩm của ta xem ra cũng không tồi.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lén lút ném cho chúng cường giả ánh mắt cảm kích. Hắn đã bảo vệ bọn họ không ít, bọn họ lúc này lại báo đáp. Nhìn thấy chúng cường giả Thiên Vân đảo lặng lẽ tiến tới bảo vệ mình, hận ý trong lòng Lục Thiếu Du đối với Thiên Vân đảo giảm bớt không ít.
Rống Rống.
Trên sân rộng, Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ nhìn chằm chằm vào chúng cường giả Tôn cấp trên không trung. Quang mang lôi điện trên lân phiến không ngừng lóe lên. Trong lúc mơ hồ có một loại lực lượng hủy diệt lặng lẽ khuếch tán. Không gian chu vi thân thể có một loại cảm giác cực đoan.
- Chư vị, đầu Bôn Lôi Thiên Hổ này dường như chỉ công kích người tiến vào trên sân rộng. Hiện tại chúng ta cùng nhau công kích, mọi người không nên lưu thủ, nếu lưu thủ chỉ sợ không chỉ hại người mà còn hại mình. Chúng ta phải dùng toàn lực mới có thể đánh chết được đầu thú hồn này.
Huyền Minh Tôn giả nói lần nữa.
*****
- Động thủ đi.
Trường bào trên người Thánh Vũ Thiên Tôn rung lên, khí thế đại tăng. Xung quanh có không ít người cảm nhận được khí thế của Thánh Vũ Thiên Tông không khỏi có chút khiếp sợ.
Mọi người nghe vậy lập tức nhíu mày. Chân khí, linh lực trên người bạo phát, bắt đầu lăng không chậm rãi đi về phía trước. Mấy chục ánh mắt liền tập trung vào trên người Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.
Đông đảo cường giả sát biên giới sân rộng càng ngày càng nhiều. Bởi vì đầu Bôn Lôi Thiên Hổ này hấp thu không gian điện mang kia cho nên có không ít cường giả khi trước không thể tiến vào tới đây lúc này cũng thuận lợi tiến vào trong cửa đá. Mọi người nhìn thấy mấy chục cường giả Tôn cấp trên không trung đang vây công một đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, ánh mắt nhìn về phía trước không dám nháy lấy một cái. Bởi vì cảnh tượng như vậy tuyệt đối là cảnh tượng mà suốt đời bọn họ khó có thể gặp được.
Rống.
Bôn Lôi Thiên Hổ rít lên một tiếng, nhìn chằm chằm lên không trung. Mắt thấy mấy chục cường giả Tôn cấp đánh tới, lân phiến quanh người tràn ngập quang mang, một đạo trảo ấn từ trên chi trước của nó bắn ra, miệng nói:
- Dám tiến vào mộ địa của chủ nhân thì chết hết đi.
Thanh âm mạnh mẽ từ trong miệng Bôn Lôi Thiên Hổ vang lên. Một đạo trảo ấn xé rách không gian mang theo uy thế kinh người bắn lên không trung khiến cho sắc mặt đám người Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn, Huyền Minh Tôn giả biến đổi.
- Nhanh, đồng loạt ra tay.
Ánh mắt Huyền Minh Tôn giả khẽ đổi, chân khí, linh lực phô thiên cái địa từ trong cơ thể bạo phát dẫn dắt năng lượng bàng bạc trong thiên địa kéo tới. Trong nháy mắt một đạo chưởng ấn mang theo thanh âm trầm thấp trực tiếp va chạm với trảo ấn của Bôn Lôi Thiên Hổ. Thế nhưng sau khi hai đạo công kích va chạm, chưởng ấn liền tán loạn. Dưới trảo ấn, một cái khe đen kịt trong không gian xuất hiện. Trảo ấn hung hăng đánh về năm người phía trước. Gợn sóng trong không gian nứt nẻ, rồi tràn ra hai bên.
Nhìn thấy uy thế một trảo của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, năm cường giả phía trước, bao gồm cả Huyền Minh Tôn giả, Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn, Phong Linh Tôn giả, Phục Yêu Tôn giả không dám có chút chậm trễ nào. Chân khí, linh lực trong cơ thể khởi động, từng đạo vũ kỹ, linh kỹ uy lực mạnh mẽ nhanh chóng được ngưng tụ ra, trong nháy mắt ngăn cản đạo trảo ấn kia.
Phanh Phanh.
Dưới thanh âm bạo liệt kinh người, không gian đột nhiên nổ tung. Thân hình năm người liền bị đẩy lùi. Năm người liên thủ không ngờ ngay cả thú hồn của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ cũng không chống lại được.
Rống.
Một chiêu chiếm lợi thế, thân hình to lớn của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ nhảy lên, móng vuốt sắc bén chém về phía trước. Một đạo trảo ấn được đánh ra, trảo ấn nhanh như thiểm điện, cùng với lực lượng xé rách không giang và uy áp kinh người đánh về phía chúng tôn giả trên không trung.
- Cẩn thận.
- Thanh Linh Khải Giáp, Huyễn Ảnh Thanh Vũ.
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du lập tức thi triển Thanh Linh Khải giáp và Huyễn Ảnh Thanh Vũ. Thân hình mang theo một đạo chân khí tinh luyện trong tay phóng lên cao.
Dưới đạo trảo ấn nhanh như thiểm điện này, sắc mặt mọi người đại biến, tức thì có hơn mười đạo chân khí, linh lực, yêu nguyên ngập trời tràn ra sau đó nhanh chóng đánh về phía trảo ấn đang xé rách không gian kia.
Phanh Phanh Phanh.
Năng lượng kinh người bạo tạc trên bầu trời. Tia lửa bắn ra bốn phía, giống như pháo hoa nổ. Thế nhưng dưới sự xinh đẹp, huyễn lệ này lại ẩn chứa lực lượng mang tính hủy diệt, không gian run rẩy gần như vỡ nát.
- Trời.
Lực lượng như vậy khiến cho người đang ở sát biên giới quan sát không khỏi hít sâu một hơi. Đây mới là cường giả chân chính, không ngờ lại cường hãn tới trình độ như vậy, kinh khủng như vậy. Mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng xé rách không gian.
Khục khục.
Giữa không trung, kình khí ngập trời khuếch tán. Những thân ảnh vừa mới ứng chiến đều đang liên tục thối lui, y phục trên người xộc xệch, nhìn qua có chút chật vật. Nhìn bộ dáng hiện tại, hiển nhiên hơn mười người liên thủ không thể chiếm được chỗ tốt dưới trảo ấn của Bôn Lôi Thiên Hổ. Kết quả này tuyệt đối khiến cho mọi người líu lưỡi.
- Quá mạnh.
Lục Thiếu Du vẫn trốn ở phía sau, khi nãy hắn cũng đánh ra một chiêu, dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong trảo ấn, thân hình hắn không có chút sức lực phản kháng nào trực tiếp bị đẩy lùi về phía sau, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn. Nếu không phải có bất diệt huyền thể, hắn căn bản không thể chống lại được.
- Chư vị, nếu như không dùng toàn lực, sợ rằng sẽ không có cơ hội giết chết đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này. Thực lực của nó ta nghĩ tất cả mọi người đều đã biết.
Huyền Minh Tôn giả quát lên một tiếng, sợ rằng vừa rồi mọi người không có ai dùng toàn lực, dưới loại tình huống này, quả thực không có ai muốn dùng toàn lực cả.
Nghe Huyền Minh Tôn giả nói vậy, mọi người không khỏi nhíu mày. Dưới trảo ấn của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, mười mấy tôn giả không ngờ lại không chiếm được chút tiện nghi nào.
- Chỉ có thể phá hủy thú hồn của đầu Bôn Lôi Thiên Hổ này mà thôi.
Sắc mặt mọi người không biết đổi, trong lòng đột nhiên hiện lên ý nghĩ này. Sắc mặt chậm rãi chuyển thành ngưng trọng. Bốn chục đạo thân ảnh lơ lửng trên không trung trước mặt Bôn Lôi Thiên Hổ. Khí tức như biển rộng nhanh chóng kéo lên, uy áp kinh người bao phủ không trung. Gợn sóng trong không trung trực tiếp cuồn cuộn, trong không trung xuất hiện một cái khe đen kịt.
Rống.
Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ lần nữa rống lên một tiếng, quang mang trên người lưu chuyển, uy áp kinh khủng phủ xuống. Trong đôi mắt giống như chuông đồng kia không ngừng vang lên tiếng sấm, giống như toàn bộ không gian đều nằm trong đôi mắt lớn kia. Cái miệng dữ tợn mở ra, một đạo quang trụ bằng lôi điện lao về phía trước.
Sưu Sưu.
Đạo quang trụ bằng lôi điện này trong nháy mắt phân liệt hóa thành vô số đạo lôi điện nhỏ, mỗi một đạo giống như một con cự mãng màu trắng, xé rách không gian bắn về phía mọi người.
- Quá mạnh mẽ a.
Nhìn đám lôi điện bắn tới, mọi người không khỏi sợ hãi than. Tất cả đều cảm giác được bên trong có một cỗ khí tức cực đoan vô cùng đáng sợ, cũng không có ai do dự, trong nháy mắt lập tức xuất thủ. Chân khí, linh lực, yêu nguyên bạo phát, công kích kinh người nhanh chóng va chạm với lôi điện của Bôn Lôi Thiên Hổ.
Phanh Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt liên tiếp vang lên, dưới lôi điện kinh khủng này không ít cường giả TÔn cấp nhất trọng thực lực thấp trực tiếp từ trên không trung bị đánh bay xuống dưới. Trong không gian trực tiếp xuất hiện một cái hố đen.
Ầm ầm...
Dưới uy thế kinh người này một đạo lôi điện trong nháy mắt xé rách không gian lập tức phóng tới trước mặt Lục Thiếu Du.
- Tử Vong Phong Bạo.
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du đánh ra một đạo chưởng ấn, thanh âm rít gào từ trong lòng bàn tay hắn truyền ra. Cả không trung phong vân biến sắc, một vòng xoáy đột nhiên xuất hiện, không ngừng xoay tròn giống như là một cơn lốc đột nhiên bao phủ không trung.
Phanh Phanh.
Lôi điện đánh xuống, lập tức va chạm với Tử Vong Bạo của Lục Thiếu Du, vô số điện mang chói mắt từ trên bề mặt cơn lốc bắn ra bốn phía.
← Ch. 1259 | Ch. 1261 → |