← Ch.1341 | Ch.1343 → |
Lữ Chính Cường nhìn Lục Thiếu Du, cũng không biết nên nói gì cho phải. Phiền phức của Lục Thiếu Du nếu như tính toán thì ngay cả hắn cũng không dám dây vào, cho nên hắn còn có thể nói gì đây.
Lữ Chính Cường nhìn Lục Thiếu Du khẽ thở dài lập tức nói:
- Thiếu Du, trước tiên không nói tới việc này, phiền toái trước mắt vô cùng lớn. Con động vào Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, phá hủy phân đà của đám người này, rốt cuộc trong hồ lô của con bán thuốc gì?
Lữ Chính Cường nói xong, nghiêm túc nhìn về phía Lục Thiếu Du. Kỳ thực hắn biết Lục Thiếu Du không phải là người lỗ mang, cũng biết tính cách của Lục Thiếu Du, gian trá, giảo hoạt, tuyệt đối là người không ăn thiệt thòi. Dám trêu chọc Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo tức giận như vậy chỉ sợ đã sớm có an bài. Thế nhưng lúc này liên quan tới Linh Thiên môn hắn, cho nên hắn phải khẩn trương, cũng không thể không khẩn trương cho được.
Lục Thiếu Du cũng biết Lữ Chính Cường khẩn trương ra sao, mục đích của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo chính là Phi Linh môn, thế nhưng mục đích đối phó với Phi Linh môn chính là Linh Thiên môn, thử Phi Linh môn để dò xét Linh Thiên môn.
- Nhạc phục không cần khẩn trương, tiểu tử biết mình đang làm gì, tiểu tử dám diệt phân đà Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo đương nhiên sẽ không sợ bọn họ trả thù.
Lục Thiếu Du nói hết, lập tức nhìn Lữ Chính Cường nói:
- Có lẽ cường giả trong Linh Thiên môn hiện tại đã chuẩn bị xuất phát rồi đúng không? Lần này tới đây tiểu tử muốn mời nhạc phụ cùng cường giả Linh Thiên môn đi tới Thiên môn cốc, sau đó tiểu tử tự có sắp xếp.
- Tiểu tử, ngươi quá coi thường thực lực của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo rồi.
Lữ Chính Cường ngưng trọng nhìn Lục Thiếu Du nói.
- Con chỉ diệt hơn mười phân đà của bọn họ đã chứng minh không coi nhẹ bọn họ rồi.
Lục Thiếu Du nói.
- Con có thông báo cho Vân Dương Tông không?
Sắc mặt Lữ Chính Cường không ngừng biến hóa, lập tức ngẩng đầu nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du lắc đầu nói:
- Con tới Linh Thiên môn trước, định sau đó mới đi tới Vân Dương Tông.
Ánh mắt Lữ Chính Cường hơi đổi nói:
- Trong Cổ Vực luôn luôn hỗn loạn, ngoại trừ Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang và những sơn môn phụ thuộc ra còn có không ít thế lực nhất lưu tồn tại. Vốn Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang đều muốn nắm tất cả các địa bàn khác trong tay, thế nhưng không thể bứt ra được cho nên chỉ có thể đứng nhìn và không tỏ thái độ rõ ràng mà thôi. Chỉ cần trong đó không có môn phái nào uy hiếp vị trí của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang thì bọn họ sẽ không quản. Cũng sẽ không đơn giản mà quản, mà con dùng xu thế sấm sét diệt những sơn môn này, Phi Linh môn quật khởi, lại thêm quan hệ với Linh Thiên môn còn có Vân Dương Tông trên đại lục Linh Vũ, cân đối bên trong Cổ Vực đã bị đánh vỡ.
Lữ Chính Cường nói xong, ánh mắt mang theo thâm ý nhìn về phía Lục Thiếu Du.
- Sự cân đối trong Cổ Vực con không muốn quản, chỉ là Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo dám động vào Phi Linh môn thì con tuyệt đối sẽ không buông tha. Cho dù nó là quái vật lớn thì con cũng phải rút một cái răng trong miệng nó.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, ân oán với ba sơn môn kia sớm muộn cũng phải giải quyết. Lúc này coi như tính cả vốn lẫn lãi.
- Trước đây ta nhất định sẽ không cho con làm vậy, nhưng ta không ngờ Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo âm thầm đoàn kết lại. Loại tình huống này vốn ta chỉ tưởng rằng ít nhất là mười năm, thậm chí là hai mươi năm mới gặp phải, thế nhưng hiện tại không ngờ lại sớm hơn, cho nên đã cắt đứt mọi sự sắp xếp của ta.
Lữ Chính Cường thở dài nói:
- Dựa theo lời con nói, Thánh Linh giáo có không ít người có tu vi Tôn cấp, thực lực rất mạnh. Linh Thiên môn, Thánh Linh giáo, Phi Linh môn, lại thêm Vân Dương Tông gia nhập, cũng có thể chống lại với đám người Lan Lăng sơn trang kia.
- Nhạc phụ, thời gian cấp bách, con phải mau chóng rời đi. Cường giả Linh Thiên môn cứ đi tới Thiên Môn cốc là được. Đến lúc đó con tự có sắp xếp.
Lục Thiếu Du cũng không đem chuyện Nhật Sát các, Tinh Ngục các, Kiền Thiên đảo nói ra, sợ rằng sau khi nói ra cường giả Linh Thiên môn phái ra sẽ không giống như lúc trước. Đến lúc đó sợ rằng kế hoạch của hắn sẽ chìm trong nước.
- Được rồi.
Lữ Chính Cường gật đầu, mục đích cuối cùng của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo sợ rằng là Linh Thiên môn cho nên hắn không dám sơ ý. Ánh mắt lập tức nhìn Lục Thiếu Du rồi nói:
- Hiện tại mới đi tới Vân Dương Tông có phải đã chậm rồi khong?
- Hẳn sẽ không muộn.
Lục Thiếu Du nói, bằng vào tốc độ hiện tại của Thiên Sí Tuyết Sư, đi qua sơn mạch Vụ Đô, khi Thiên Sí Tuyết Sư còn là lục giai sơ kỳ thì mất nửa tháng, hiện tại nó đã là thất giai, hai ba chục ngày cũng đủ. Mà tới Vân Dương Tông cũng chỉ mất mấy ngày mà thôi, từ Linh Thiên môn đi qua cũng chỉ mất mười ngày nữa.
Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, ba sơn môn này đã sớm có động tác. Chỉ là lúc này ba sơn môn này nhất định sẽ động thủ trên quy mô lớn, khi đó thời gian chuẩn bị sẽ càng dài, đoàn người đông đảo di chuyển sẽ không giống như cường giả một mình rời đi. Cho nên thời gian tuyệt đối sẽ kéo dài hơn không ít. Lục Thiếu Du phỏng đoán, lần này ba sơn môn này nổi giận nhất định sẽ muốn diệt trừ tận gốc Phi Linh môn, đồng thời còn phải tạo ra thanh thế nhất định cho nên không chỉ phái ra mấy cường giả mà thôi.
- Nói chung hiện tại con phải cẩn thận một chút, Tử Lôi Huyền Đỉnh thực sự ở trên người con, còn chiếm được truyền thừa của Đế giả, lúc này đã là cây to đón gió rồi.
Nhìn vẻ mặt tràn ngập tự tin của Lục Thiếu Du, Lữ Chính Cường yên tâm hơn một chút.
Lục Thiếu Du gật đầu, cây to đón gió, hơn nữa người hắn trêu vào cũng không ít, quả thực phải chú ý một chút mới được.
Lập tức Lữ Chính Cường đem tin tức mới nhất của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo nói cho Lục Thiếu Du nghe một chút, ba sơn môn đang tập kết nhân mã chuẩn bị xuất phát, thanh thế vô cùng lớn.
Chuyện này so với phỏng đoán của Lục Thiếu Du cũng không kém bao nhiêu, ba sơn môn nhất định sẽ tập kết nhân mãn, mục đích chính là nhổ cỏ tận gốc Phi Linh môn. Đồng thời chấp nhiếp toàn bộ Cổ Vực, cuối cùng mũi giáo sợ rằng sẽ nhắm vào ngay Linh Thiên môn.
Hai người thương nghị không ít chuyện, Lục Thiếu Du cũng biết được đại khái lần này ba sơn môn này điều động bao nhiêu cường giả.
Lục Thiếu Du còn cố ý hỏi lại một chút, kẻ âm thầm ra nhiệm vụ thuê Thiên Địa các ám sát đám người Lục Tiểu Bạch là ai, thế nhưng Lữ Chính Cường cũng không biết được.
Trao đổi một phen, Lữ Chính Cường vẫn hỏi bóng hỏi gió Lục Thiếu Du xem dưới Thiên Đảo hắn thu được bảo vật gì, Lữ Chính Cường căn bản không tin Lục Thiếu Du chỉ chiếm được những thứ như lời hắn nói.
*****
Chỉ tiếc là Lục Thiếu Du không hé nửa lời, muốn được tin tức từ trong miệng tiểu tử này không hề dễ dàng, cho nên hắn cũng không thu được gì.
Nửa canh giờ sau Lục Thiếu Du xin cáo từ rời đi, hiện tại thời gian vô cùng cấp bách cho nên hắn phải nhanh chóng đi tới Vân Dương Tông.
- Tiểu tử, thực lực của con hiện tại đã đạt tới bước nào rồi? Ngay cả ta cũng không nhìn thấu, lẽ nào đã đột phá Tôn cấp rồi sao?
Lục Thiếu Du vừa mới đi tới cửa, Lữ Chính Cường không nhịn được mà hỏi một chút. Có thể đánh chết một đống Tôn cấp và Vương cấp, coi như thôi động Tử Lôi Huyền Đỉnh sợ rằng cũng không dễ. Nếu như đột phá Tôn cấp thì quả thực quá kinh khủng. Từ khi chấm dứt thi đấu chọn ra thập đại cường giả trẻ tuổi cho tới bây giờ chỉ có hơn một năm mà thôi. Khi trước tiểu tử này mới là Vũ Vương nhất trọng, trong vòng một năm đột phá Tôn cấp, quả thực quá yêu nghiệt. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được, huống chi còn có Linh Vũ song tu, tốc độ đương nhiên phải chậm đi không ít.
- Bẩm nhạc phụ, tiểu tử mới là Vũ Vương cửu trọng mà thôi, đột phá Tôn cấp còn không dễ như vậy.
Nói xong thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức biến mất ngoài đình viện.
- Vũ Vương cửu trọng?
Trong đình viện, thân thể Lữ Chính Cường lần nữa run lên, tốc độ bực này quả thực chính là nghịch thiên a. Vương cấp có thể đánh chết một đống lớn Tôn cấp, không hổ được người đời gọi là Linh Vũ Chiến Vương.
Lữ Chính Cường cũng còn không biết, khi Lục Thiếu Du đánh chết một đống Tôn cấp thì tu vi còn chưa đạt tới như bây giờ.
Trong đình viện của Lữ Tiểu Linh, Tiểu Long đang cùng Lữ Tiểu Linh thưởng thức mỹ thực của Linh Thiên môn, Thiên Sí Tuyết Sư cũng không khách khí.
Lục Thiếu Du trở lại đình viện, vừa mới tới Linh Thiên môn mấy canh giờ, hiện tại lại phải rời đi, tuy rằng trong lòng không muốn, thế nhưng hắn cũng không có cách nào.
Trong lòng Lữ Tiểu Linh cũng không muốn, tình huống của Linh Thiên môn, Phi Linh môn hiện tại nàng cũng biết, cho nên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà thôi.
Đưa Lục Thiếu Du ra ngoài, Lữ Tiểu Linh chỉ dặn Lục Thiếu Du tất cả phải cẩn thận.
- Tiểu Linh, ta đi đây.
Nhìn nữ tử quyến rũ mà nóng bỏng trước mặt, Lục Thiếu Du hôn lên môi nàng một cái, ánh mắt dường như vô ý nhìn lên một ngọn núi cao vút trong mây rồi lập tức cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư rời đi.
Rống.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên, một cỗ uy áp tràn ra khiến cho không ít yêu thú run rẩy, trong nháy mắt thân thể cao lớn hóa thành một đạo lưu quang màu trắng biến mất trong không trung.
Nhìn bóng lưng biến mất phía trước, vừa về mấy canh giờ lại phải vội vã rời đi như vậy, mãi một lúc lâu sau Lữ Tiểu Linh mới quay trở về.
Trên một ngọn núi, lúc này có mấy đạo thân ảnh xuất hiện, trong đó có một người chính là Lữ Chính Cường, mấy người khác không có một chút khí tức ba động nào, thế nhưng ba động trong lúc vô hình khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ run sợ. Nếu như Lục Thiếu Du có mặt ở đây đương nhiên có thể nhìn ra mấy người này đều có tu vi Tôn cấp.
- Tiểu tử Lục Thiếu Du này không đơn giản, không ngờ có thể phát hiện ra chúng ta.
Một lão giả áo tím nói, ánh mắt không chút gợn sóng, yên tĩnh giống nhu mặt hồ thế nhưng nhìn vào vô hình trung sẽ cảm thấy lạnh lẽo.
- Tử Lôi Huyền Đỉnh, truyền thừa Đế giả, hơn nữa bằng vào thiên phú kinh người của tiểu tử này, thành tựu sau này khó có thể hạn lượng. Thảo nào Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo không nhịn được mà lại động thủ.
Một lão bà mặc váy nói.
- Chư vị trưởng lão, lần này mời chư vị đi tới Thiên Môn cốc một chuyến.
Lữ Chính Cường nói với mọi người.
- Có Vân Dương Tông, còn có Thánh Linh giáo kia quả thực cũng không sợ Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo bao nhiêu. Lần này ba sơn môn này không ngờ lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, âm mưu thật tốt a. Chúng ta nhịn lâu như vậy, giờ cũng nên cho đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông Hắc Sát giáo kia một chút giáo huấn.
Ánh mắt lão giả áo tím sáng như sao, trong mắt tràn ra hàn ý nồng đậm.
Thiên Sí Tuyết Sư rời khỏi Linh Thiên môn, khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lến. Vừa rồi có mấy đạo khí tức mịt mờ rơi vào trên người hắn, mấy người này chỉ dùng tâm thần dò xét Lục Thiếu Du. Tuy rằng tu vi của hắn hiện tại chỉ là Linh Vương cửu trọng đỉnh phong, thế nhưng luận linh hồn lực đã tới Tôn cấp, có người dò xét đương nhiên hắn có thể cảm giác ra được.
- Tiểu Long, chú ý Thiên Trụ giới.
Sau khi xác định chung quanh an toàn, Lục Thiếu Du lần nữa móc ra Thiên Trụ giới rồi tiến vào bên trong.
Tiểu Long hóa thành bản thể chừng mười thước, Huyền Vũ thần xác bao phủ Thiên Trụ giới.
Trong Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du xuất hiện trong không gian nơi Huyết Mị và Hắc Hùng bế quan. Khí tức hai người lúc này vẫn đang tiếp tục kéo lên, khí tức kéo lên đã mạnh hơn một chút, nhưng mà muốn đột phá bát giai cũng còn chưa đủ.
Một lát sau, Lục Thiếu Du đi tới phía xa, móc ra Hỏa Long đỉnh lần nữa bắt đầu luyện chế khôi lỗi. Trên người hắn vẫn còn không ít thi thể, đều là thi thể Vương cấp, mỗi một đầu khôi lỗi cấp bảy được luyện chế ra đều là một trợ lực lớn, tuy rằng cần tốn không ít thời gian luyện chế, thế nhưng ở bên trong Thiên Trụ giới này thì không thành vấn đề.
Sưu.
Tâm thần dò xét, lưu quang trên nhẫn trữ vật chợt lóe, trước người Lục Thiếu Du, Hỏa Long đỉnh xuất hiện, sau đó lại có không ít thi thể và tài liệu luyện chế khôi lỗi cần xuất hiện.
Sưu Sưu.
Khoanh chân ngồi xuống, Lục Thiếu Du không dừng lại chút nào, linh lực rót vào bên trong Hỏa Long đỉnh, một cỗ hỏa diễm nóng bỏng bắt đầu rít gào.
Đồng thời Lục Thiếu Du cũng đem không ít tài liệu ném vào trong Hỏa Long đỉnh để luyện hóa. Đối với Lục Thiếu Du mà nói đương nhiên không thành vấn đề, bởi vì hắn đã sớm thành thạo chuyện này.
Luyện chế một đầu khôi lỗi cấp bảy là tương đương với một cường giả Vương cấp, nếu như là cấp bảy hậu kỳ thì lại càng không cần phải nói. Trong lúc luyện chế linh hồn lực của Lục Thiếu Du được đề thăng không ít, vô hình trung cũng coi như có tác dụng như tu luyện, đối với việc nắm linh hồn lực trong tay cũng thành thạo và tinh diệu hơn trước.
Thời gian tiếp tục trôi qua, Lục Thiếu Du vẫn tiếp tục luyện chế khôi lỗi.
Đông hải, sáng sớm, ở phía dưới có một khối lục địa nhìn không thấy điểm cuối trong hải vực. Lục địa này giống như kéo dài trên Đông Hải, bên trên lục địa có không ít ngọn núi sừng sững, vách núi cao vút.
Trong Thánh Linh giáo, ở đại điện mang phong cách cổ xưa của Thánh Linh bộ, Lục Thiếu Du ngồi ngay ngắn trên chủ vị, bốn đại Thiên Tôn ngồi ở hai bên.
- Bái kiến giáo chủ.
Mọi người cung kính hành lễ, tổng cộng có hơn một trăm Vũ Vương cùng Linh Vương. Trong đoạn thời gian này dường như bởi vì có liên quan tới Diễn Linh Thánh quả cho nên đại trưởng lão Thánh Linh bộ còn có hai trưởng lão khác đều đột phá tới Tôn cấp. Thánh Linh giáo lần nữa lại có thêm ba cường giả Tôn cấp.
← Ch. 1341 | Ch. 1343 → |